1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lương Cầm Chọn Chồng - Thần Vụ Quang (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 7

      "Hai chúng ta đúng là có duyên, lần trước mời ăn cơm, hôm nào cũng vậy bằng chọn hôm nay ! ra chính là học viên mới mà bọn họ ." Hứa Lương Cầm điều chỉnh cảm xúc của mình nhìn Tống Dật Hàng cười, dù sao người ta cũng rất phong độ với mình, trời sinh mình là người thất bại nên ghen tị với người khác.

      "Ừ, đúng là có duyên, vậy cùng nhau thôi". Tống Dật Hàng đến bên cạnh Hứa Lương Cầm sóng vai cùng .

      "Tôi vừa mới nghe đến đây học lái xe, thuê lái xe sao phải đến đây học làm gì?" Hai người tìm quán cơm tương đối sạch vào, Hứa Lương Cầm buồn bực hỏi.

      " ra tôi có bằng lái của quốc tế, nhưng tình hình giao thông trong nước khác hẳn so với nước ngoài, tôi cũng muốn phát triển ở trong nước, cho nên cảm thấy mình nên học số quy định giao thông trong nước, hơn nữa có bằng lái xe lại thuận tiện hơn nhiều."

      Còn có cả bằng lái quốc tế á? Họ Tống này giỏi , trong lòng Hứa Lương Cầm lại khống chế được vị chua rồi.

      "Nghe còn là tay đua xe nữa?" Cái này nhất định là dối, tuổi ta lớn như thế đứng còn chưa vững gì đua xe chứ.

      Tống Dật Hàng bật cười: "Tin tức truyền nhanh , ra tôi phải dân chuyên nghiệp, chỉ xuất phát từ thích thôi, tập hợp nhóm chơi đùa cho vui thôi."

      Gì mà chỉ cho vui chứ, người này ràng là khoe khoang, Hứa Lương Cầm tức giận nghĩ. đúng, người này ràng là người có tiền sao phải lúc nhúc chen trong đám học viên bình thường này được, sao lại làm thẻ VIP nhỉ? Theo thấy chừng người này dốc hết của cải để mua chiếc xe sang trọng, cái gì mà bằng lái quốc tế chứ, nhóm đua xe phải chỉ như ta chỉ như vậy thôi sao, người khác nhìn qua lại hâm mộ thôi.

      "Tôi nghe với hiệu trưởng có quan hệ tệ, sao làm thẻ VIP, chỗ này có rất nhiều học viên, rất mất thời gian."

      "Ồ, tôi còn biết là có thẻ VIP cơ đấy, hiệu trưởng cũng về việc này, chẳng qua tôi chỉ nhờ hiệu trưởng giúp tôi tìm giáo viên tốt và có kinh nghiệm thôi, chút về quy tắc của buổi thi, tôi vừa mới quen chút về các quy tắc của buổi thi, cảm thấy nó khá đơn giản."

      Đồ khoác lác, sao thấy nó đơn giản, Hứa Lương Cầm cúi đầu ăn cơm xem thường.

      "Gần đây vẫn còn xem mắt sao?" Tống Dật Hàng hỏi đến vấn đề mà mình rất muốn biết.

      Lúc này Hứa Lương Cầm mới ngẩng đầu : " có, gần đây mẹ tôi sắp xếp cho tôi chỗ nào nữa, còn ? Điều kiện tốt như vậy, kiểu nào chả tìm được, sao phải xem mắt đúng ?"

      Tống Dật Hàng bất dĩ cười: " còn cách nào khác, trưởng bối trong nhà tư tưởng rất truyền thống, tôi chỉ còn cách tôn trọng nhưng biết phải làm thế nào, huống chi tôi còn có cuộc hôn nhân thất bại, đối với việc tái hôn vẫn nên cẩn thận. Nhưng mà, tại tôi phát ra chuyện."

      "Chuyện gì thế?"Hứa Lương Cầm tò mò.

      "Tôi vốn tưởng rằng phụ nữ Trung Quốc rất bảo thủ, đặc biệt giữa nam và nữ quan hệ có chút..... ừm...... Dù sao, sau khi tiếp xúc với số người, tôi lại thấy hẳn như thế." Tống Dật Hàng xong liền ám chỉ nhìn Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm làm gì nghĩ nhiều như thế, nghe thấy lời này liền lập tức để đũa xuống, mở to hai mắt: "Có thể nghĩ lầm rồi, nam chưa cưới nữ chưa gả, tại sao phụ nữ lại phải chung thủy với người đàn ông chứ..... ừm..... chung, dĩ nhiên tôi rất tán thành việc khi hai người quen nhau vẫn giữ chung thủy, nhưng tôi cũng phản đối rằng phải cho đối phương, và cũng được đối phương đồng ý là hết, rằng có thể gặp gỡ nhiều đối tượng." Tối thiểu mình đối với chuyện của Tô Hiểu Vũ và Ngô Thừa Long làm có ý kiến gì là được.

      ra tư tưởng của này lại cởi mở đến thế, nếu vấn đề này đến mức này, nếu Hứa Lương Cầm thích kết giao với nhiều đàn ông, tại sao chọn mình nhỉ? Tống Dật Hàng cảm thấy điều kiện của mình rất tốt, rất tự tin, nghĩ sao Hứa Lương Cầm lại làm số việc quyến rũ mời chào mình nhỉ, dĩ nhiên cũng có nhiều ấn tượng tốt với này, thích hay thích Hứa Lương Cầm là chuyện, mà Hứa Lương Cầm chọn lại là chuyện khác.

      "Đúng rồi, mặc dù tôi như vậy, nhưng tôi kiên quyết phản đối hành vi quan hệ tình dục dựa việc lợi dụng để kiếm tiền." Hứa Lương Cầm đột nhiên tặng thêm câu.

      "Là ý gì, tôi nghe hiểu." Tống Dật Hàng tự thấy mình suy nghĩ rất nhanh, phản ứng cũng nhanh, nhưng vẫn hiểu được suy nghĩ trong đầu Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm nhìn trước nhìn sau, sau đó giảm lượnng : " Ý là những người đứng đường...... hay chơi , callgirl ( gọi), bán dâm, hai điều này tôi kiên quyết phản đối."

      Tống Dật Hàng muốn hỏi Hứa Lương Cầm chút đây có phải là điều nghĩ , cũng quá khéo . Nhưng mà điều Hứa Lương Cầm vừa làm bỏ những ý nghĩ, trong lòng thể nghĩ Hứa Lương Cầm làm nghề bất lương.

      Nhưng mà nếu loại điểm này, vậy vào ngày xem mắt hôm đó này thèm quan tâm đến mình, chỉ lần xem mắt mà lúc ở nhà hàng hay lúc ở siêu thị cũng có hứng thú gì đối với mình, cái này hợp với logic rồi!

      Tống Dật Hàng vừa buồn bực vừa mất mát, thể tin rằng Hứa Lương Cầm có thể thờ ơ với mình được.

      "Ăn xong rồi, chúng ta nên về thôi." Hứa Lương Cầm nhắc nhở Tống Dật Hàng rơi vào trầm tư.

      Tống Dật Hàng gật đầu đứng dậy cùng Hứa Lương Cầm trở lại bãi tập xe.

      Huấn luyện viên và lão Vương cũng trở lại, huấn luyện viên vừa nhìn thấy Tống Dật Hàng liền rất vui vẻ, nhất định để Tống Dật Hàng lên hàng xe thứ nhất, chờ Tống Dật Hàng ngồi vào trong xe ân cần đưa điếu thuốc.

      Tống Dật Hàng từ chối hút thuốc, tay cầm lái, chân dưới đạp phanh nhanh chóng phóng .

      "Tôi nhổ vào! Người em này chỉ cần tay và nhấn ga mà tốc độ cao như thế, thần thánh thế!" Nhị béo thấy thế trợn mắt há hốc mồm, vừa hâm mộ vừa bội phục.

      Hứa Lương Cầm cũng nhìn, tin tưởng việc Tống Dật Hàng là tay đua thứ thiệt.

      "Mọi người cũng nhìn thấy kỹ thuật của người ta đấy, sau khi về nên suy nghĩ chút, hơn nữa nếu còn tập nghiêm túc cũng đừng nghĩ đến chuyện tới đây nữa. , tới đường S." Huấn luyện viên chỉ chỉ Hứa Lương Cầm.

      Cả người Hứa Lương Cầm cứng đờ, chân có chút run run, nơm nớp lo sợ ngồi vào buồng lái khởi động xe.

      vòng lên xuống, huấn luyện viên để cho Hứa Lương Cầm xuống xe, sau đó cũng xuống theo, tiếp theo đó là trận mắng mỏ vang dội: " là người Mĩ hay là người Ấn Độ thế, nghe sao? Phương hướng cũng nhớ, trái phải có phân biệt được ? Nếu phía trước là vách đá tôi và rơi xuống rồi, làm tôi đổ cả mồ hôi lạnh, chết cũng muốn kéo cả người khác theo sao!"

      Hứa Lương Cầm cúi đầu , bị chửi cũng quen, tính tình huấn luyện viên là vậy, có người nào bị mắng đâu!

      "Huấn luyện viên, ấy là bạn tôi, như thế này , tôi dạy cho ấy." Tống Dật Hàng có chút nhịn được.

      "Là bạn sao, sao Tiểu Tống sớm, sau này tôi hướng dẫn cho , vài lần là khá hơn thôi." Huấn luyện viên đột nhiên thay đổi sắc mặt.

      Tống Dật Hàng cười cười, xoay người nhìn Hứa Lương Cầm : " thôi."

      Hứa Lương Cầm Tống Dật Hàng có ý gì, lại thể từ chối ta, thể làm gì khác là phải chào bọn Nhị béo rồi theo Tống Dật Hàng ra phía sau.

      " có sao ?" Tống Dật Hàng dừng bước chờ Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm lắc đầu.

      "Tôi ra phía kia lấy xe, mượn chiếc dạy cho ."

      Hứa Lương Cầm lắc đầu nhanh hơn: "2 giờ hơn 100 đồng, quá đắt, dùng tiền để làm cái khác hơn."

      Tống Dật Hàng gì, đến chỗ bãi đỗ xe nhìn đồng hồ, trực tiếp đưa hai trăm đồng hơn thuê 4 giờ xe.

      Hứa Lương Cầm nghĩ Tống Dật Hàng lại làm , còn cách nào đành lên xe đến sân luyện khác.

      "Nếu vui cứ ra, huấn luyện viên cũng có chút quá đáng, đừng vội, tôi rất tự tin dạy tốt cho ." Tống Dật Hàng thấy Hứa Lương Cầm gì, cảm thấy vẫn còn khổ sở.

      "Tôi phải vui, đấy. Ông ấy luôn mắng học viên như thế, chúng tôi cũng quen rồi, lại da mặt tôi cũng chẳng mỏng, sinh tồn ở xã hội như thế nào cũng hiểu được, tiền này trả cho ." Hứa Lương Cầm vừa vừa móc túi, lòng đau như cắt đưa 200 đồng cho Tống Dật Hàng.

      Tống Dật Hàng làm sao có thể nhận số tiền này: "Là tôi tự nguyện muốn giúp , nếu tôi cầm tiền của tôi sao dám làm người nữa, tôi hiểu chút sinh tồn ở xã hội là cái gì?"

      nhận càng tốt, Hứa Lương Cầm cùng người giàu có chơi trò từ chối đâu, cười hì hì : "Tôi hỏi nhé, quả táo và quả cam cùng để vào chỗ tháng sau thế nào?"

      Tống Dật Hàng suy nghĩ chút: "Quả táo có chút thối rữa, quả cam chắc là vẫn y nguyên."

      "Đúng rồi, đây là cách sinh tồn!"

      "Cách gì cơ?" Tống Dật Hàng có chút hồ đồ.

      "Da mặt dày, quả cam da dầy nên có chuyện gì, quả táo da mỏng nên bị thối rữa."

      Tống Dật Hàng nhìn nhìn Hứa Lương Cầm, hồi lâu mới lên tiếng: "Chúng ta nên luyện xe thôi."

      4 giờ trôi qua rất nhanh, Tống Dật Hàng thở dài lau mặt, sau đó bảo Hứa Lương Cầm đổi chỗ, lái xe mang trả.

      "Có phải tôi rất ngốc ?" Hứa Lương Cầm tự biết .

      Tống Dật Hàng hồi phục chút cảm xúc : "Trước nên đề cập tới, sau này nếu gặp phải tình huống nguy hiểm nên phanh ngay xe lại, đừng bao giờ buông cả hai tay che mặt, có biết ? Như vậy rất nguy hiểm!"

      "Tôi chỉ hành động theo bản năng, xin lỗi." Hứa Lương Cầm thú nhận.

      " cần xin lỗi tôi, nếu như lấy được bằng lái xe chắc chắn là mối nguy hiểm lớn với xã hội."

      "Tôi chỉ cần bằng lái, cần lái xe ra đường."

      "Vậy học làm gì?" Tống Dật Hàng nhíu mày.

      "Kiếm tiền, bằng lái có thể bán lấy tiền."

      Tống Dật Hàng bị tức cười: " nghĩ tới còn là người biết làm ăn cơ đấy, cũng quá tinh vi rồi, cẩn thận tai họa ập tới đấy."

      Hứa Lương Cầm cũng phản bác, người có tiền sao hiểu được nỗi khổ của kẻ nghèo chứ, cuối cùng nhờ Tống Dật Hàng chở mình về chỗ khách sạn Hoa Minh.

      " làm phiền rồi." Hứa Lương Cầm cám ơn Tống Dật Hàng.

      " phiền, tôi có cuộc họp ở công ty, cho nên thuê phòng khách sạn ở chỗ này, sau này luyện xe gọi cho tôi, tôi với cùng ."

      " vẫn luyện sao, hôm nay tôi được mở mắt, công việc của hẳn là bận lắm, tôi chỉ cần điều khiển thông thạo là được, nếu gần như thế này có việc gì cần cứ tìm tôi." Hứa Lương Cầm khách khí .

      nghĩ tới Tống Dật Hàng lòng đáp lại: "Được đó, tôi mới về nước lâu, bình thường cũng có việc gì làm, nếu có chút thời gian cùng tôi xem xung quanh chút nhé, xem quê hương thay đổi ra sao."

      " làm sao?"

      "Tạm thời cần, có thời gian nhàn rỗi, biết có thuận tiện ?" Tống Dật Hàng khéo léo hỏi.

      Hứa Lương Cầm nghĩ tới việc viết tiểu thuyết thu nhập cao của mình, suy nghĩ dạo với người giàu có Tống Dật Hàng này thể chỉ dạo , thế nào cũng được ăn uống no say nên hề rầy rà: " có gì bất tiện cả, tôi so với càng rảnh rỗi hơn nhiều, ngay cả việc làm cũng có, lúc nào muốn ra ngoài cứ gọi cho tôi, tôi có số của , tôi cho số tôi."

      "Được, vậy chúng cùng lưu số điện thoại." Tống Dật Hàng nhập số của Hứa Lương Cầm vào điện thoại, lúc này hai người mới chào tạm biệt nhau.

      Hứa Lương Cầm lên tầng vừa mở cửa thấy Ngô Thừa Long nhào tới trước chân.

      "Chị, cứu người."

      "Chuyện gì?" Hứa Lương Cầm quen với chuyện này rồi.

      "Chuyện là như thế này, có đoạn nghiệt duyên người ta cần chị hóa giải." Ngô Thừa Long đau khổ ôm Hứa Lương Cầm.

      "Cậu vừa chọc vào vườn đào nhà nào hả?"

      "Vâng, coi trọng tớ, tớ xua nổi, ngày nào cũng theo tớ."

      Hứa Lương Cầm cảm thấy kì quái: " phải cậu thích đàn ông sao, tại sao lại trêu chọc bà ?"

      "Tớ trêu chọc ta, lúc tớ làm bị ta nhìn trúng, vậy mới thấy đẹp trai đúng là gây họa mà."

      Lời này Hứa Lương Cầm rất tin, Ngô Thừa Long cao lớn tuấn trước mặt này xưa kia cũng thiếu các bà chị bà muốn bao nuôi , chẳng qua là từ chối nên chuyện cũng qua , dĩ nhiên cũng có quấn quýt bám chặt, cũng là và Tô Hiểu Vũ ra mặt giải quyết, cũng phải phương pháp gì xuất chúng, chính là giả vợ giả chồng với Ngô Thừa Long làm đối phương khiếp sợ.

      "Sao cậu tìm Hiểu Vũ?"

      Ngô Thừa Long nghe giọng điệu này của Hứa Lương Cầm biết thừa giúp mình, cho nên cười : "Cục diện rối rắm của cậu ấy còn chưa giải quyết xong, cái tên Park Ji Ji kia muốn rời , Lý Học Thông cả ngày khóc như chó nhà có tang tìm cậu ấy, nàng muốn ở khách sạn vài hôm cho thanh tịnh."

      Cũng mấy ngày gặp Tô Hiểu Vũ rồi, bận rộn luyện tập xe nên cũng để ý.

      "Sắp xếp thế nào cậu ."

      "Tối nay 8 giờ ở khách sạn Hoa Minh phòng 1203, cậu bắt kẻ thông dâm là được, cửa phòng mình khép hờ cho cậu."

      Hứa Lương Cầm vừa nghe vừa nổi giận: "Tớ cậu và Tô Hiểu Vũ có thể đừng lúc nào cũng gấp gáp như thế , nếu hôm nay tớ về, cậu tính nhờ ai đây? Tớ là nô lệ của các cậu hay sao mà gọi là đến, khách sạn Hoa Minh là thiên đường của các cậu à, quản lý đều biết tớ, tớ thế nào cũng !"

      "Chị hai à, người đừng nóng giận, tớ tưởng cậu cả ngày ở nhà sáng tác nên mới báo trước, cậu đừng giận, sau này tớ báo trước cho cậu 3 ngày, cậu giúp em trai lần này ." Ngô Thừa Long lôi kéo tay Hứa Lương Cầm đau khổ cầu xin.

      Hứa Lương Cầm làm sao tức, thở dài thể làm gì hơn là đáp ứng: "Đừng có lần sau, xong việc nhớ mời tớ ăn ngon."

      " thành vấn đề, bữa tiệc nướng tùy ngài chọn địa điểm, quyết định như thế nhé."

      "Cậu đâu thế?" Hứa Lương Cầm thấy Ngô Thừa Long đứng dậy hỏi.

      "Còn có hẹn, 8 giờ gặp nhé."

      Hứa Lương Cầm nhìn di động còn hơn 3 giờ nữa, cho nên vào phòng chuẩn bị ngủ chút, vở kịch buổi tối nay rất hao tổn tâm sức!

      hết chương 7
      Last edited by a moderator: 5/5/19
      meyil08, lananhtran51, Pe Mick50 others thích bài này.

    2. Yue

      Yue Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      71
      @Bánh Bao sao bộ này lâu rồi hok tái xuất vậy Hic Hic
      lananhtran51 thích bài này.

    3. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Xin lỗi bạn. Vì độ lười chảy của beta đó mà =_= :yoyo50::yoyo50:
      lananhtran51, sanone2112, Haruka.Me03 others thích bài này.

    4. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 8

      Lúc Hứa Lương Cầm thức giấc là 7h40 rồi, Hứa Lương Cầm vội vàng thay quần áo rồi chạy đến khách sạn.

      thang máy lên tầng 12, đến phòng 1203 là 8h, Hứa Lương Cầm đứng trước phòng khép hờ, hít sâu hơi rồi đạp phăng cánh cửa ra.

      "Ngô Thừa Long, dám...... làm tôi thất vọng sao, ngày ngày tôi cực khổ làm nuôi gia đình, bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, tìm đàn bà để mua vui đúng !" Hứa Lương Cầm liếc mắt nhìn hai người dây dưa sô pha, người phụ nữ kia đoán chừng 50 tuổi, nhìn vẻ bề ngoài kia có vẻ muốn bao nuôi Ngô Thừa Long.

      "Bà xã, sao em lại tới đây? phải muốn tới đây đâu, là bà ta ép , bà ấy là chủ của , biết làm như thế nào mà, cũng vì muốn cho gia đình mình cuộc sống tốt hơn mà!"

      "Khốn kiếp, muốn gạt tôi đến bao giờ? , đến đồn cảnh sát! được, tôi phải đến đồn cảnh sát báo để bắt đôi gian phu dâm phụ này!" Hứa Lương Cầm la to nên mặt đỏ bừng, làm bộ muốn cầm điện thoại để gọi điện.

      "Ôi, từ từ thương lượng nào, chị đâu biết là Ngô Thừa Long là người kết hôn đâu. Em ngoan, em suy nghĩ chút, chị là người kinh doanh lớn, dù thế nào cũng muốn để mặt cho người nhìn mà, nếu chị mà biết Ngô Thừa Long có vợ chắc chắn dính dáng vào, nếu giờ chị bồi thường tổn thất cho em được , dù sao chị và Ngô Thừa Long cũng chưa có làm gì mà." Người phụ nữ kia quả nhiên là sợ đến mức mặt trắng bệch.

      "Tôi thèm cầm những đồng tiền dơ bẩn đó, hôm nay tôi làm cho ra nhẽ, bà lớn tuổi như thế lẽ ra có cháu bằng tuổi chồng tôi đúng ? Tôi chẳng sợ mất mặt, tôi tìm người!" Hứa Lương Cầm xong chạy ra ngoài.

      Người phụ nữ kia lập tức theo sau, Ngô Thừa Long cười trộm cũng chạy theo, đến cửa phòng ta vờ quỳ trước mặt Hứa Lương Cầm: "Bà xã, sai rồi, em đánh , đánh chết !"

      Sau đó hướng người phụ nữ kia nháy mắt: " còn chạy mau, đứng ngốc đó làm gì!"

      Người phụ nữ lúc này mới phản ứng kịp, vừa chen chạy ra hướng cửa vừa : "Em ngoan, chị hứa chắc chắc là bao giờ quay lại với Ngô Thừa Long nữa, có bất kì mối liên hệ nào luôn, em yên tâm ." Thân hình cứng nhắc chen ra cửa chạy như chớp.

      " này chả có sức chiến đầu gì cả, tới 5 phút hạ vũ khí rồi." Hứa Lương Cầm giọng cười.

      Ngô Thừa Long vỗ vỗ quần đứng lên, ôm chầm Hứa Lương Cầm đắc ý cười: "Với bọn họ mặt mũi còn quan trọng hơn nhiều, thôi bỏ qua bên . , thời gian còn sớm, ăn đồ nướng , gọi điện cho Hiểu Vũ qua , say về!"

      Hứa Lương Cầm mệt mỏi.... lúc này cũng buông lỏng chút, vui vẻ cùng Ngô Thừa Long ra khỏi phòng.

      Tống Dật Hàng! Lại là Tống Dật Hàng! Nếu lúc trước ta phải ta ở khách sạn Hoa Minh, Hứa Lương Cầm cũng bắt đầu nghi ngờ người đó phải là quan tâm mình, nếu dạo này hay gặp ta thế.

      Nhìn thấy Tống Dật Hàng ở ngoài cửa, Hứa Lương Cầm lại lần nữa cảm thán về duyên phận của hai người.

      "Cửa khóa, vừa lúc tôi qua nghe thấy giọng của nên nữa." Biểu cảm của Tống Dật Hàng rất tự nhiên, chẳng qua lúc thấy hai người ôm nhau nổi lên suy nghĩ có phải Hứa Lương Cầm thích loại trai trẻ này , lúc trước nàng thuê phòng cùng người đàn ông cũng chạc tuổi như này.

      chắc chắn hai người trước mắt phải vợ chồng, nếu Hứa Lương Cầm bao giờ xem mắt, nhưng người đàn ông này có phải hay trong số những người xem mắt trong danh sách của Hứa Lương Cầm.

      "Ồ, cũng có chuyện gì, cám ơn quan tâm, chúng tôi phải bây giờ." Hứa Lương Cầm lúng túng mong rời khỏi đây.

      "Chờ chút, ngày mai có rảnh , tôi nghĩ muốn đến bảo tàng chơi". Vào lúc Hứa Lương Cầm mở miệng Tống Dật Hàng chen vào.

      Hứa Lương Cầm chút do dự đáp: "Được, được, 9 giờ nhé."

      Tống Dật Hàng nhìn hai người vội vã vào thang máy, cười nhạt tiếng rồi cũng về phòng.

      "Đẹp trai quá, chị, sao người quen được người đàn ông kia, vừa nhìn là biết người có thế có quyền rồi". Ra khỏi khách sạn Ngô Thừa Long hết lời khen Tống Dật Hàng.

      "Làm sao cậu biết ta là người có thế có quyền?"

      "Tất nhiên là bằng số kinh nghiệm dày dặn của tớ, nhìn khí chất của người ta đó, bộ quần áo mặc người kia phải ai cũng có nhé, đặc biệt là công phu giường này: nhìn như vậy phải người kém cỏi đâu. Người này nếu như là đàn ông của tớ, khắc tớ cũng để cho ta rời khỏi giường, nhưng mà nếu đây là người trong lòng của chị em đây để ý đâu".

      Hứa Lương Cầm bị Ngô Thừa Long cho sợ hãi: "Công phu giường mà cậu cũng nhìn ra sao?"

      "Tất nhiên, người đàn ông này có cơ bắp này, đoán chừng luyện tập đều đặn, các cậu viết tiểu thuyết hay thế nào nhỉ? Ừm...... Tra nam! Đúng rồi, chính là tra nam! Cậu phải giữ chặt nha". Ngô Thừa Long rất mạch lạc ràng.

      "Biết là tra nam còn đem tớ vào hố lửa, cậu có ý gì?"

      "Tra nam trừ tà cậu biết sao? Cậu ngốc như thế để tra nam bù vào, cậu vô tâm ta vô tình, là hợp luôn. Lương Cầm, tớ khuyên cậu là người đàn ông này được bỏ qua, có thể hưởng thụ ngày cũng được, cậu vốn già rồi, cấp bậc của người phụ nữ là việc người đàn ông của họ như thế nào, phải trải nghiệm thú vui nam nữ , đổi lại nếu mất phải chịu! Lời khuyên: Gặp người đàn ông tốt rất hiếm."

      Lời này Hứa Lương Cầm rất tin tưởng, dù sao bao cao su đâu đâu cũng bán, nhưng mà chút ý tứ muốn cùng Tống Dật Hàng cũng có, tất nhiên là người ta cũng chẳng đến nỗi coi trọng mình, có thể kết bạn ăn uống linh tinh là tốt lắm rồi.

      Nhận được điện thoại, Tô Hiểu Vũ nhanh chóng đến quán đồ nướng, ba người cười đến nửa đêm về phòng trọ, về đến là 3 giờ rồi, cho nên mỗi người về phòng của mình ngủ.

      Hứa Lương Cầm bị chuông điện thoại đánh thức, hối hận kịp vì to. "Sao."

      "Là tôi, Tống Dật Hàng." Nghe giọng khàn khàn của Hứa Lương Cầm, Tống Dật Hàng nghĩ này vui vẻ với tiểu đẹp trai cả đêm qua.

      "Ừm, có chuyện gì sao?" Người này sáng sớm gọi hồn làm gì biết.

      " nhớ sao, hôm qua đồng ý với tôi là cùng bảo tàng."

      Hình như có chuyện như vậy, Hứa Lương Cầm suy nghĩ hồi lâu mới nhớ : "Hay để hôm khác được , tôi ngủ muộn quá dậy nổi rồi." Dù sao Tống Dật Hàng cũng ở khách sạn Hoa Minh, nếu mình thất hứa cũng coi là hành hạ ta cho lắm.

      "Tôi chờ , khi nào chuẩn bị xong chúng ta lên đường." ra Tống Dật Hàng muốn mình bất lịch như thế, nhưng vừa nghĩ tới Hứa Lương Cầm vì người đàn ông khác thoải mái mà từ chối mình lại rất khó chịu, bất luận là như thế nào mình cũng thể thua tên mặt búng ra sữa kia được. thể chấp nhận nổi việc từ chối cũng như thua cuộc này được.

      Đồ điên! Hứa Lương Cầm muốn chửi bậy quá, nhưng nghĩ lại mấy ngày hôm nay Tống Dật Hàng đưa mình về, lại thuê xe dạy mình lái xe, trong lòng có bao nhiêu bất mãn cũng cố nén xuống, huống chi là mình thất hứa trước, thôi vậy, đành .

      "Vậy cũng được, chờ tôi nửa giờ nhớ, chúng ta đợi nhau ở quán rượu đằng trước."

      Để điện thoại xuống, Hứa Lương Cầm nằm giường thêm 10 phút, rửa mặt qua loa mặc thêm cái áo T-shirt rộng thùng thình cùng quần soóc ngắn ra ngoài.

      " tới nhanh đấy." Tống Dật Hàng nghĩ con ít nhất phải hơn nửa tiếng đến 1 tiếng mới ra khỏi cửa, nghĩ tới Hứa Lương Cầm lại đúng giờ như vậy.

      "Tôi rất lười, thôi chúng ta nào, tôi trước là tôi đến bảo tàng bao giờ nên việc hướng dẫn du lịch phát huy được đâu."

      " sao, tôi tự tìm hiểu cũng được, coi như chúng ta học hỏi." Tống Dật Hàng lịch mở cửa xe cho Hứa Lương Cầm.

      Loại đãi ngộ này đối với Hứa Lương Cầm rất mới mẻ, to cám ơn rồi ngồi xuống.

      " đợi lát, tôi mua vé." Đến nơi: Hứa Lương Cầm hào phóng , nghĩ tới lần trước quán cơm ở bãi tập xe Tống Dật Hàng trả ít, cho nên lúc cố ý mang 1000 đồng để tiêu, mang thừa còn hơn thiếu.

      " cần, thăm quan bảo tàng là miễn phí." Tống Dật Hàng nhắc nhở Hứa Lương Cầm.

      "Ơ thế à? Vậy tốt quá, sau này chắc phải thường xuyên mới được." Vui vẻ vì phải trả tiền mua vẻ, Hứa Lương Cầm chạy chạy đến trước cổng của nhà bảo tàng.

      Tống Dật Hàng để lão Vương tự do hoạt động, còn mình cùng Hứa Lương Cầm bảo tàng.

      " nghĩ xem mình nên tầng mấy trước?" Tống Dật Hàng hỏi ý kiến Hứa Lương Cầm.

      "Dù sao cũng chưa tới bao giờ, tầng nào chả được, muốn đâu cũng được." Tự nhiên đòi tính dân chủ vậy.

      Tống Dật Hàng cũng nhún nhường trực tiếp muốn lên tận tầng 4 là nơi bắt đầu, Hứa Lương Cầm nhắm mắt phản đối.

      Cái này là gì thế, Hứa Lương Cầm ngửi thấy mùi thơm, lại giương mắt buồn rầu về phía Tống Dậy Hàng, chẳng qua có hứng thú nhìn vài viên đá vớ vẩn ở triển lãm cho lắm, chỉ muốn tìm chỗ ngồi chờ Tống Dật Hàng rồi ra ngoài.

      Tống Dật Hàng nhìn nhìn viên đá 6 triệu năm muốn cùng Hứa Lương Cầm trao đổi chút, kết quả vừa quay đầu lại thấy người đâu, khỏi nhíu mày: này đúng là chịu nổi trống vắng mà!

      Lấy điện thoại, Tống Dật Hàng ra sảnh triển lãm gọi cho Hứa Lương Cầm.

      " ở đâu thế?" Tống Dật Hàng hỏi.

      "Xin lỗi, tôi thấy xem chăm chú nên muốn quấy rầy , tôi ở tầng 6 rồi, nhìn xong chưa, có muốn lên ?"

      Hóa ra là nơi khác thăm thú rồi, tâm trạng Tống Dật Hàng tốt hơn chút: "Được, tôi lên bây giờ."

      "Nhanh nhanh, tầng này có vẻ đẹp này." Hứa Lương Cầm đứng ở sảnh tầng 6 vẫy vậy Tống Dật Hàng.

      Tống Dật Hàng cười hỏi: "Thứ gì hấp dẫn vậy."

      "Tầng này là trưng bày tiền cổ đó, hàng đích là bạc trắng, mau nhìn này."

      Nhìn vẻ mặt hưng phấn của Hứa Lương Cầm, Tống Dật Hàng do dự lúc mới : " nhìn ở cửa ra vào sao, nơi này trưng bày phải vật , vật cất dấu trong mê cung của bảo tàng, cái này trưng bày ra để cho mọi người biết thôi."

      Hứa Lương Cầm thoáng trầm mặc, tiện đà than thở: "Khó trách miễn phí, ra là đồ giả, đồ nhái, nhưng mà làm giả tốt đấy, giống y xì tiền cổ luôn."

      " rất hứng thú với cái này nhỉ?" ra Tống Dật Hàng cảm thấy Hứa Lương Cầm có chút tiền, tuy quá can thiệp vào vấn đề này của Hứa Lương Cầm nhưng qua nhiều lần tiếp xúc, có thể là keo kiệt.

      "Đúng vậy, ai mà thích tiền chứ." Hứa Lương Cầm thuận miệng đáp, hơn nữa những kiến thức này cũng giúp ích cho việc viết tiểu thuyết của .

      Hóa ra là tiền, nhưng sao lại có hứng thú với mình nhỉ, có lẽ thể hình dung nổi Hứa Lương Cầm này là dạng gì mất, Tống Dật Hàng khỏi suy nghĩ.

      Lạt mềm buộc chặt sao? giống! Dù sao mấy lần vô tình gặp Hứa Lương Cầm giống là cố ý, lần này cũng là mình chủ động mời.

      Chẳng lẽ coi trọng mình sao? Chuyện này càng thể, Tống Dật Hàng lập tức bác bỏ phỏng đoán này, đúng là tin Hứa Lương Cầm chút ái mộ nào với mình, dù sao thời gian cũng ngắn, có Hứa Lương Cầm này làm bạn cũng phải là tốt!

      Tra nam: Gã đàn ông tồi
      Last edited by a moderator: 5/5/19
      meyil08, lananhtran51, Pe Mick49 others thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      A cứ tha hồ mà đoán.... tới khi thịt được chị biết thui......hơ hơ hơ
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :