@Cố Huân Nhiên , ta đọc convert hết lun ui, trùi ui, càng về sau càng gay cấn, càng hấp dẫn, kết truyện kịch tính cao trào lun. Chẹp chẹp!!! Giờ ta cứ đợi nàng @Moonlight edit, đọc lại, càng thấy phê. Hehe
lại cảm thấy phụ nữ ko thường rất lý trí nhưng rồi óc như bị ngâm nước, nếu kiếp trước nữ 9 ko ngu ngơ nam 9 chắc ko chết thảm như vậy?
Chương 40: Sinh thần của Hiền phi Cuối cùng ngày giỗ của Hoa hoàng hậu cũng qua điều này khiến cho trong lòng số phi tần có quỷ thở phào nhõm nhưng ngày giỗ vừa qua sinh thần của Hiền phi lại tới. tiếp nối này đều khiến chúng phi tần thầm nghĩ ngày này phải là ngày lành. Mỗi lần tới sinh thần của Hiền phi tất cả các phi tần ở hậu cung mới từ trong bất an giãy dụa ra, ngay lập tức phải có vẻ mặt ý cười mà tới chúc mừng. Nhiều phi tần sợ cũng chỉ là lá mặt lá trái, tới xem náo nhiệt nhưng ngoài mặt cứ làm bộ ra vẻ. Cho dù trung cung vừa xảy ra chuyện ma quái cùng với Tôn dung hoa bị Hoàng Thượng ban thưởng ba dải lụa trắng nhưng chuyện này cũng hề ảnh hưởng tới tâm tình sung sướng của số người. Khi Lý Phúc Thăng bước vào Thương Loan điện Đại Yến Đế cúi đầu phê duyệt tấu chương, vẻ mặt nghiêm nghị. nhận thấy Lý Phúc Thăng đứng cạnh lâu dám gì, thản nhiên : "Lý Phúc Thăng, từ khi nào ngươi cũng trở nên sợ hãi rụt rè như vậy, có chuyện gì cứ thẳng." Tay viết bút vẫn dừng, ở tấu chương ghi lại vài chữ. Lý Phúc Thăng cúi đầu , "Nô tài có sai sót, mới vừa rồi nô tài thấy Hoàng Thượng quá mức tập trung nên muốn mang việc này quấy rầy đến Hoàng Thượng." Đại Yến Đế nở nụ cười ra tiếng, "Cho dù là chuyện nhưng khiến cho ngươi tổng quản thái giám tự mình báo lại cũng tính là quá ." Lý Phúc Thăng nghĩ chút mới : "Bẩm Hoàng Thượng, mới vừa rồi Kỳ quý phi sai nha hoàn Tú Trúc qua thông bẩm, sắp tới là sinh thần của Hiền phi nương nương, tuy là công việc của hậu cung nên quấy rầy Hoàng Thượng, nhưng phi vị của nàng cùng Hiền phi sai biệt lắm, cho nên biết xử lý việc này thế nào cho tốt, hi vọng Hoàng Thượng chỉ điểm cho." "Nàng sợ vượt quyền." Đột nhiên Đại Yến Đế câu ý vị sâu xa, Lý Phúc Thăng im lặng cúi đầu. Việc này đáng ra là hoàng hậu toàn quyền an bài, các phi tần trực tiếp nghe theo sắp xếp của hoàng hậu, ít phi tần mà hơi có chút sủng ái hoàng hậu thông báo cho Hoàng Thượng thượng hai câu, ra đồ ăn và trái cây dùng cho yến hội sớm được an bài, Hoàng Thượng cũng chỉ nhìn qua, thấy thích hợp hai câu, cũng nhiều quản. "Lý Phúc Thăng!" "Có nô tài." Đại Yến Đế đột nhiên gọi tiếng làm cho Lý Phúc Thăng lập tức đứng thẳng thẳng thân mình, nhanh chóng đáp. "Ngươi tới Nguyệt cung của Kỳ quý phi chuyến, ý tứ của trẫm, thời gian vừa rồi khí hậu cung khá nặng nề thế nên làm náo nhiệt chút, để cho nàng tự an bài, làm cho tất cả mọi người vui vẻ hơn ." Đại Yến Đế nhàng , ngoài miệng nên vui mừng chút nhưng vẻ mặt của vẫn u ám nghiêm nghị. "Nô tài tuân mệnh." Lý Phúc Thăng cúi đầu, trong mắt xẹt qua vài phần hiểu . Thời gian này trong hậu cung khí đúng là khá nặng nề, đầu tiên là Uyển quý tần nổi điên bị ban thưởng rượu độc, sau đó ở trung cung lại xảy ra chuyện ma quái, cuối cùng tra được người Tôn dung hoa, Tôn dung hoa liền được ban cho ba thước lụa trắng, mọi phi tần trong lòng cho dù có mừng thầm ngoài mặt ai dám lộ ra, tất cả đều trưng ra bộ lo lắng. Lý Phúc Thăng ra khỏi Thương Loan điện, tới Nguyệt cung. Kỳ quý phi nghĩ tới Hoàng Thượng phái Lý công công đến, cũng mang đến tin tức này, sắc mặt nàng ta hơi thay đổi trong cái chớp mắt ngay sau đó quay sang Lý Phúc Thăng cười : "Làm phiền Lý công công, ngươi liền bẩm lại với Hoàng Thượng, bản cung nhất định để ý yến hội sinh thần lần này." Tiếng vừa dứt, bàn tay mềm mại trắng nõn đưa lên búi tóc Lan Hoa Chỉ, nhổ xuống cây ngọc trâm màu tím tinh xảo nạm vàng đặt trong tay Lý Phúc Thăng, "Lý công công cũng vất vả rồi, cây trâm này cũng phải là vật gì đáng giá, chính là ít tâm ý của bản cung." Lý Phúc Thăng sớm hiểu được đạo lí đối nhân xử thế này trong hậu cung, cũng phải là lần đầu tiên thu lễ ở Nguyệt cung, cười tự nhiên tiếp nhận cây trâm kia, cẩn thận thu vào trong ống tay áo, cúi đầu : "Đa tạ Kỳ quý phi ban cho, nếu có gì phân phó, nô tài cáo lui trước." Kỳ quý phi mỉm cười gật đầu, mãi tới khi bóng dáng Lý Phúc Thăng hoàn toàn biến mất khỏi cửa cung Nguyệt cung, ý cười mặt liền biến mất, từ từ ngồi trở lại nhuyễn tháp, khỏi cười lạnh tiếng. Tú Trúc đứng bên cạnh cả người run lên, cúi đầu giọng hỏi: "Nương nương có muốn uống trà ?" Kỳ quý phi chút để ý liếc mắt nhìn nàng cái, "Uống có ích gì, chẳng lẽ uống trà tâm tình bản cung tốt hơn vài phần?" Thanh lành lạnh vang lên, cười : "Vốn tưởng rằng sinh thần của Hiền phi được làm náo nhiệt vì làm gì có ai có tâm tình mà vui vẻ mừng sinh thần nàng ta chứ nhưng mà ý tưởng của Hoàng Thượng lại muốn mượn sinh thần của Hiền phi giải tỏa bầu khí nặng nề trong hậu cung. Hiền phi nhận may mắn còn bản cung hay ho gì?" Tú Trúc còn chưa kịp đáp lời, liền nghe nàng cười kiều mị tiếng, " thể tưởng được thể tưởng được, lúc trước Hoa Lê Nguyệt giúp nàng ta rất nhiều, chết rồi cũng trong lúc vô tình lại giúp việc cho nàng ta phen, lãng phí trước khi chết Hoa Lê Nguyệt đem Hiền phi nham hiểm kia là tri kỷ." xong liền mỉm cười trong giọng lộ vẻ trào phúng, còn mang theo vài phần vui sướng khi người khác gặp họa. người chết cũng có thể làm cho Kỳ quý phi vui sướng cười nhạo có thể thấy đối với Hoa Lê Nguyệt Kỳ quý phi có hận ý sâu. Có Hoàng Thượng ám chỉ, Kỳ quý phi dám chậm trễ, tuy vì Hiền phi mà chuẩn bị tiệc sinh nhật, phải làm náo nhiệt nhưng trong lòng vẫn thoải mái, bù lại tay nàng ta phân phó an bài nên nàng ta cũng có cảm giác thõa mãn, Kỳ quý phi cùng Hiền phi địa vị sai biệt mấy nên bây giờ Kỳ quý phi thỏa mãn uổng phí. Kỳ quý phi chuẩn bị đem tờ giấy ghi lại các món điểm tâm và trái cây mà chính mình an bài cho tiệc sinh nhật của Hiền phi cho Tú Trúc đưa đến Thương Loan điện Lý Phúc Thăng đến tuyên khẩu dụ của Hoàng Thượng, buổi tối nay Hoàng Thượng nghỉ ở Nguyệt cung, Kỳ quý phi cực kì vui sướng quên trọng thưởng Lý Phúc Thăng hậu hĩnh. Lý Phúc Thăng làm tổng quản thái giám lâu năm, trong cung có rất nhiều sủng phi nên chỉ cần đến tuyên khẩu dụ là được ban thưởng ít, do vậy thu vào bao đồ vật quý cũng như tiền bạc quả thực có thể tụ thành kho châu báu , mà Lý Phúc Thăng nhận những đồ vật đó đều có nguyên nhân, việc này Đại Yến Đế biết được nhưng mắt nhắm mắt mở, sớm ngầm đồng ý. Tiễn bước Lý Phúc Thăng, Kỳ quý phi liền bắt đầu tắm rửa chuẩn bị, rất nhiều sủng phi trong hậu cung đều thích tắm bằng hoa nhài, nàng còn nhớ Hoàng Thượng từng khen, hương hoa nhài ở người nàng thơm thích hợp những nữ tử khác thích hợp bằng nàng, lúc ấy nữ tử cao ngạo như nàng cũng vui mừng trong lòng, đem câu kia của Đại Yến Đế ghi nhớ kỹ. Thấy sắp đến thời gian mà Hoàng Thượng tới, Kỳ quý phi liền đứng chờ ở tại cửa đại điện, nghe thấy thanh của thái giám truyền đến, mặt Kỳ quý phi treo nụ cười mà nàng ta tự cho là đẹp nhất nhìn hai hàng người tới, Đại Yến Đế phía trước, bước tới gần nàng. "Trời tối gió lạnh, khiến ái phi đợi lâu." Đại Yến Đế cười yếu ớt . Kỳ quý phi nhàng hành lễ, quyến rũ cười, phong tình vạn chủng, "Hoàng Thượng đến Nguyệt cung của thiếp, thiếp vui sướng vạn phần, nên từ sớm tự mình đứng chờ." Đại Yến Đế vẫn duy trì tươi cười mặt, trong đầu bỗng dưng lên khuôn mặt nhắn tinh xảo, nhớ tới nàng từng thẳng thắn thừa nhận việc đứng chờ, chợt thấy nữ tử trước mắt này quá mức giả dối."Vào thôi, ái phi bị nhiễm lạnh khiến trẫm đau lòng." Đại Yến Đế cười , nhưng có kéo tay nàng, nụ cười ấy hoàn mỹ vô cùng, cũng chỉ có mới hiểu thâm ý trong đó lập tức vào trong điện. Biết Đại Yến Đế thích điểm tâm ngọt, Kỳ quý phi liền sai đầu bếp ở phòng bếp làm chút điểm tâm ngon miệng nhưng ngọt ngấy đặt ở bàn, thấy Đại Yến Đế cầm khối lên, trong lòng vui sướng. "Điểm tâm này rất ngon." Đại Yến Đế khen tiếng sau khi cho miếng điểm tâm vào miệng. "Hoàng Thượng thích là tốt rồi." Trong lòng Kỳ quý phi vui sướng Đại Yến Đế lại lập tức bỏ thêm câu, "Ngày mai là sinh thần của Hiền phi nàng sai làm thêm điểm tâm này để chúng ái phi đều được nếm thử." Lời này làm cho Kỳ quý phi còn chưa hoàn toàn thu lại nụ cười lập tức đông cứng ở mặt, nhưng nàng ta rất nhanh lại làm bộ như có việc gì tiếp tục kéo đôi môi, , " Ngày mai thiếp sai đầu bếp ở phòng bếp làm nhiều chút." Sau đó nàng ta lập tức mang đĩa trái cây đưa cho Đại Yến Đế, "Hoàng Thượng xem qua chút, đây cũng là hoa quả mà thiếp dự định ngày mai dùng trong lễ sinh nhật của Hiền phi muội muội." Đại Yến Đế chỉ tùy ý liếc mắt cái, cười : "Ái phi làm việc trẫm rất yên tâm nhìn lại làm gì, nhưng hai bàn tiệc rượu khỏi quá đơn giản, ngày xưa những ngày vui như vậy Thái Hậu đều cho mời gánh hát xướng diễn, gánh hát Hồng Viên hát rất tốt, ái phi an bài vài gánh hát tiến cung xướng hát hí khúc cũng tốt, như vậy cũng náo nhiệt hơn." Đại Yến Đế vừa vừa cầm bàn tay mềm mại trắng như bạch ngọc vỗ nhè . Kỳ quý phi trong lòng cười lạnh, mặt lại cười đến quyến rũ, "Hoàng Thượng yên tâm, thiếp nhất định đem mọi chuyện ngày mai làm thỏa đáng." Đôi mắt hoa đào long lanh, chọc người trìu mến, mà giờ phút này đôi mắt như chim ưng của Đại Yến Đế lại sáng trong, nhiễm tia tình dục. "Canh giờ còn sớm, ái phi bồi trẫm nghỉ ngơi ." Đại Yến Đế đưa tay nâng khuôn mặt kiều mỵ lên, ở khóe miệng cúi đầu ấn xuống nụ hôn, ôm Kỳ quý phi tới giường, màn chướng hồng nhạt rơi xuống, che khuất cảnh xuân phong tình. Lý Phúc Thăng đứng bên ngoài lát, thấy nến trong điện tắt, mới dặn vài tiểu thái giám và cung nữ đứng hầu bên ngoài cửa Nguyệt cung vài câu sau đó nghỉ tạm, trong lòng khỏi sinh ra vài phần cảm khái, Hoàng Thượng có nên bồi bổ thân mình chút, chứ tại sao thời gian cùng phi tần ân ái càng ngày càng ngắn? Nghĩ như vậy liền quyết định ngày mai giao cho Tiết thái y ở Thượng Y Cục chuẩn bị thuốc bổ. —————————————— "Nương nương, giờ Thân hôm nay tiểu thái giám của Nguyệt cung tới thông báo, ngày mai là sinh nhật của Hiền phi, Kỳ quý phi có chuẩn bị mấy bàn tiệc rượu, mời chư vị phi tần hậu cung tới tham gia náo nhiệt." Vân Kiều cúi người bẩm báo trong khi Hinh tần xem y thư, thấy nàng nhíu mày mắt hơi nheo nheo, Vân Kiều liền đem cây đèn để gần chút. Diệp Linh Sương buông sách trong tay xuống, khẽ cười : "Từ giờ Tỵ Kỳ quý phi bắt đầu bận rộn chuẩn bị, xem ra bữa tiệc mừng sinh nhật ngày mai của Hiền phi náo nhiệt được rồi." "Nô tỳ hiểu, vì sao tiệc mừng lần này lại phá lệ náo nhiệt chút vậy?" Ánh mắt Vân Kiều lộ vẻ nghi hoặc nhìn chủ tử nhà mình, hỏi. "Nếu phải Hoàng Thượng ra lệnh, Kỳ quý phi sao dám có động tác như vậy." Diệp Linh Sương thản nhiên , đột nhiên nhớ ra chuyện gì, cười đến sáng lạn, "Nghe buổi tối nay Hoàng Thượng nghỉ ở Nguyệt cung của Kỳ quý phi?" Vân Kiều có chút ngạc nhiên, gật đầu. Ánh mắt Diệp Linh Sương cụp xuống, Hoàng Thượng đúng là vừa đấm vừa xoa, hiểu trong lòng Kỳ quý phi có tư vị gì, nếu dưới tình huống này Kỳ quý phi còn có thể cười được, nàng đúng là càng đơn giản! Mở miệng ngáp cái, Diệp Linh Sương quay sang , "Vân Kiều, ngươi cũng nghỉ ngơi sớm , trễ thế này còn để ngươi hầu hạ ta đọc sách, ta thực có chút áy náy." Vân Kiều cười : "Nương nương quan tâm nô tỳ, buổi tối hôm nay vốn là nô tỳ gác đêm, nương nương ngủ được, nô tỳ tất nhiên phải hầu hạ nương nương chu toàn." xong, Vân Kiều liền hầu hạ Hinh tần ngủ, sau khi thổi tắt ngọn nến liền nhàng ra ngoài. Diệp Linh Sương nằm ở giường, khóe miệng kéo lên cười, nàng rất chờ mong nhìn thấy thái độ của chúng phi tần tại bữa tiệc mừng sinh nhật ngày mai của Hiền phi.
@Aliren : kiếp trc nu9 cũng ko hẳn là n9, nu9 chết thảm là do ko biết dc thù hận của Hoàng đế đối với gia tộc của mình, cái chết của nu9 và việc hủy diệt gia tộc nu9 đều do n9 lên kế hoạch rất tỉ mỉ từ trc rồi. Chính vì ko biết nên nu9 ko cam lòng vì sao n9 ko hề nghĩ đến ân nghĩa phu thê 5 năm, để nàng chết thảm ở lãnh cung. Điều ta thích nhất ở truyện là nu9 luôn rất tỉnh táo, mạnh mẽ, ko vì sủng ái của n9 mà lại say đắm như mấy truyện não tàn khác =…=