Chương 97:
Editor: sOck…d.d.l.q.d
Sau khi Tuần Tu cho Liễu Y , đầu tiên là đưa cho Smith đống công việc, sau đó làm cho Dương Vanh biến mất ở Đô thành, nhịn mấy ngày, rốt cuộc nhịn nỗi nữa, cho người an bài tự mình Kỳ Sơn.
Tuần Tu ngờ vừa tới tổ quay phim, lại thấy được màn làm gân xanh trán nổi lên, thấy Liễu Y được người đàn ông khác ôm vào trong ngực, rất muốn tiến lên tách ra, nhưng nhẫn nại cho tới nay, khiến Tuần Tu dừng ở bên ngoài, chớp mắt nhìn chằm chằm từng cử động trong sân.
Như vậy cũng thôi , ai ngờ tiếp theo, Liễu Y lại bị người đàn ông kia hôn cái, Tuần Tu biết đây là đóng phim, cũng biết chỉ là thoáng qua, nhưng ánh mắt Tuần Tu lại như dao, hận thể trực tiếp giẫm chết diễn viên nam này.
Bởi vì biết tính tình Liễu Y, Tuần Tu chỉ có thể nắm chặt tay vịn, cái gì cũng làm, ngồi bên nhìn hai người tình ý triền miên trong sân, chỉ là u ám nơi đáy mắt càng ngày càng đậm hơn, trong lòng biết nghĩ cái gì.
Liễu Y thấy ánh mắt sâu thẳm này của Tuần Tu, dần dần thả chậm bước chân, cuối cùng, từng bước tới, đứng ở trước mặt Tuần Tu, đưa tay vẫy vẫy, "Sao lại tới đây."
tiếng hô này, khiến nhân viên làm việc bên cạnh quay đầu nhìn sang, lúc Tuần Tu vừa tới mọi người cho là ngang qua mà thôi, ngờ lại là người quen của minh tinh mới nổi Liễu Y, che giấu ánh mắt bát quái, dựng lỗ tai lên.
Ánh mắt lạnh lẽo của Tuần Tu quét vòng, thấy những nhân viên công tác kia rối rít cúi đầu làm việc, lúc này mới thu hồi ánh mắt, nhìn Liễu Y cùng mình chào hỏi, nhàn nhạt hừ tiếng, trực tiếp đưa tay, "Tới đây."
Liễu Y cúi đầu chà chà chân, thầm than trong lòng, mình lại làm việc trái với lương tâm, sao lại dám tới, nhìn bàn tay duỗi ra, Liễu y tiến lên bước, đặt bàn tay bé của mình vào trong lòng bàn tay của Tuần Tu.
Tuần Tu từ từ kéo Liễu Y tới gần mình hơn, ngẩng đầu nhìn, "Cúi đầu."
Liễu Y hiểu gì, nhưng vẫn cúi đầu xuống, thấy Tuần Tu tình bất định, giọng , "Sao lại tới đây."
Tuần Tu trả lời, mà móc khăn tay từ trong túi ra, lau trán của Liễu Y hòi, "Sau này đừng cho người khác chạm vào, em là của ."
Liễu Y nhất thời quẫn bách, thấy Tuần Tu tức giận, cắn răng, giọng , "Sao lại tới , Tuần Tu."
Sau khi Tuần Tu thu hồi khăn tay, sắc mặt mới tốt hơn chút, cười như cười, "Em ở đây, đương nhiên muốn tới."
Liễu Y biết người này ghen, trừng mắt nhìn, trực tiếp , "Trước kia em , quên rồi sao?."
Tuần Tu buông tay ra, " tới, còn thấy được màn vừa rồi, tiểu Y, em cho kinh hỉ."
Ý của những lời này rất ràng, khiến Liễu Y nhớ tới cảnh tượng vừa rồi, , vừa rồi mình cũng rất kinh ngạc, đừng Tuần Tu, người này cũng biết bắt thời cơ, hừ tiếng, "Tuần Tu."
"Tiểu Y, nếu đến, vợ bỏ với người khác, " Tuần Tu uyển chuyển .
Liễu Y nghẹn lời, ngờ ấy lại để ý như vậy, vừa định chuyện, lại thấy Tiền Văn Phương vội vã chạy tới, Liễu Y nhức đầu.
Tiền Văn Phương chuyện với những người khác, quay đầu , thấy bộ đáng trợn mắt há mồm của Hiểu Mẫn, theo tầm mắt nhìn sang, vừa thấy người đàn ông ngồi xe lăn, nhất thời khẩn trương, nhớ tới xì căng đan lần trước, thấy Liễu Y giọng chuyện với người kia, hoang mang.
Tiền Văn Phương nhìn nhân viên làm việc trong sân mặc dù làm chuyện của mình, nhưng ánh mắt vẫn luôn nhìn về phía Liễu Y bên kia, còn có mấy người giọng bắt đầu nghị luận, Tiền Văn Phương thầm kêu ổn, để ý tới những chuyện khác, vội vàng tới.
Liễu Y cho Tuần Tu ánh mắt cảnh cáo, nghiêng đầu nhìn Tiền Văn Phương tới gần, "Chị Tiền, hôm nay em quay xong rồi, chị cũng nghỉ ngơi chút ."
Tiền Văn Phương chuẩn bị chất vấn, thấy gương mặt bình tĩnh của Liễu Y, lập tức nghẹn lại, có chút cà lăm , "Em….., ta….., cái kia….., lần trước."
Liễu Y thấy Tuần Tu dù bị bắt gặp nhưng vẫn ung dung nhìn mình, đưa tay vỗ vỗ bả vai Tiền Văn Phương, "Chị Tiền, chị sao chứ."
"Liễu Y, em và ta….., " Tiền Văn Phương lưu loát hỏi.
Liễu Y thả tay xuống , "Là hàng xóm của em, thuận đường đến Kỳ Sơn, tới gặp em chút."
Tiền Văn Phương nghi ngờ nhìn, "Hàng xóm của em, từ Đô thành thuận đường tới đây, Liễu Y, em cho chị là người ngu sao."
"Chị Tiền, đây phải nơi chuyện, về rồi hãy , " Liễu Y thầm than quả nhiên mình đoán sai, quá thành thực cũng tốt.
La Thành ngồi ở chỗ của mình, uống trà, mắt nhìn chằm chằm động tĩnh chỗ Liễu Y, lúc đầu cũng quan tâm, chỉ là, thấy Liễu Y và người đàn ông ngồi xe lăn chuyện hòa hợp, tâm dừng lại, ánh mắt tìm tòi nghiên cứu, nhưng dưới con mắt của mọi người, La Thành cũng thể tiến lên thám thính, chỉ là ánh mắt kia lộ ra ngờ vực vô căn cứ.
Mà tại Kiều Kỳ chuẩn bị diễn phần của mình, bên tai nghe Hàn Thần chỉ điểm, ánh mắt liếc cái, ra lúc Tuần Tu tới, Kiều Kỳ biết, chỉ là, Kiều Kỳ cũng coi là quen vị Tuần thiếu này, cho nên có qua chào tiếng, nhưng thấy Liễu Y chủ động tiến lên, dù sao Kiều Kỳ cũng hơi lo lắng tình huống tại của Liễu Y .
Hàn Thần theo Kiều Kỳ ánh mắt nhìn qua, mới nhìn cái, cũng có chú ý, dù sao làm đạo diễn, phải chú ý cảnh quay, mà phải là xì căng đan của diễn viên, nhưng đối với người đàn ông ngồi xe lăn, tăng thêm cảm giác nhìn thấu trong lòng đối với Liễu Y.
Những người khác cũng bắt đầu nghị luận, bởi vì Tuần Tu rất ít xuất ở bên ngoài, cho nên tất cả mọi người cũng biết đây là người nào, chỉ là, thấy người đàn ông vạn vỡ đen mặt đứng sau lưng người đàn ông ngồi xe lăn, cũng ghé đầu suy đoán quan hệ của Liễu Y và người đàn ông ngồi xe lăn.
Liễu Y chung xe với đoàn phim, lúc phát phần diễn của mình xong, thấy mình và Tuần Tu hiển trở thành trọng điểm chú ý của mọi người, suy nghĩ chút, giọng mấy câu với Tiền Văn Phương bên cạnh, xong đẩy Tuần Tu ra ngoài.
Hải Phong nhìn người cướp việc của mình, im lặng nhìn trời, tiếng nào sau lưng hai người, tự nhiên nhìn ánh mắt của những người bên cạnh, nhìn tới bên cạnh xe, Liễu Y tự nhiên ôm lấy Tuần Tu ném vào trong xe, vạch đen đầy trán, vội vàng thu xe lăn lại, bỏ vào cóp sau, ngồi vào vị trí phía trước.
Mà Liễu Y vừa lên xe, liền khởi động , Liễu Y nhìn Tuần Tu, Tuần Tu nhìn Liễu Y, hai bên trầm mặc .
lúc sau, Tuần Tu để ý tới đau đớn mông, thở dài tiếng, đưa tay ôm cổ Liễu Y, nhắm ngay đôi môi liền khẽ cắn hớp, giọng ra, " tới, em vui như vậy sao."
Liễu Y nháy mắt hai cái, "Cũng phải, chỉ là, sao trước với em tiếng, hơn nữa đồng ý với em, cho người khác biết quan hệ của hai chúng ta."
"Vậy là em muốn giấu cả đời sao, hay là , em còn chưa có bỏ ý nghĩ rời , " Tuần Tu thẳng.
Liễu Y mím môi, "Làm sao có thể, phải em từ từ tiếp nhận sao."
Ánh mắt Tuần Tu tối sầm lại, nghiêng đầu nhìn Liễu Y, "Em thích tới, vậy."
Liễu Y sững sờ, thở dài tiếng, dựa người về sau, vô hồn nhìn mui xe, giọng , " ép em quá chặt, Tuần Tu."
Tuần Tu cũng dựa người về sau, " tới, có tâm tư khác, mặc dù để cho người khác biết cũng sao cả, nhưng mà phải bởi vì nguyên nhân này tới tìm em, chỉ là nhớ em thôi."
Liễu Y đưa tay khẽ vuốt trán, trầm mặc xuống, bên trong xe chỉ nghe được tiếng hít thở, mà Tuần Tu bên cạnh, chậm rãi tới gần Liễu Y, đưa tay ôm eo của Liễu Y, nắm chặt.
Liễu Y biết Tuần Tu là người đạt mục đích bỏ qua, cùng đức hạnh với mình, đối với mà tới, ra Liễu Y cũng để ý, chuyện mình để ý là, mình vô cùng bị động, quan hệ bây giờ, những người trong tổ quay phim, biết lại nghĩ gì, mà chỗ Tiền Văn Phương, bây giờ Liễu Y vừa nghĩ tới liền nhức đầu.
"Tiểu Y, " Tuần Tu nhìn Liễu Y trầm mặc, giọng .
Liễu Y nghiêng đầu nhìn người bên cạnh, quả nhiên chiếm tiện nghi của mình, đưa tay đẩy cánh tay ôm eo mình ra, " tại lập tức về Đô thành , chờ em về tính sổ với ."
Tuần Tu vừa nghe, lật người đè lên Liễu Y, Hải Phong phía trước giật mình cái, vội vàng đóng cửa sổ ở giửa lại, đưa tay lau mồ hôi, cũng may lần này tới đây chiếc xe này, phi lễ chớ nhìn.
Tuần Tu đến gần Liễu Y, sắc mặt trầm, "Em thích người cùng em quay phim."
Lúc mới gặp, Tuần Tu chỉ cảm thấy Liễu Y là người phụ nữ có thể cho mình an tâm, khi mình và ấy tiến bước tiếp xúc mới phát , ấy là người thông minh nhưng vẻ ngoài đần độn sau lưng là xa cách, chỉ có người trong lòng ấy nhận định mới có thể từ từ cảm thấy ấy chân thành và trực tiếp.
Tuần Tu càng hiểu điểm này, cũng liền càng Liễu Y, trong lòng có dục niệm độc chiếm càng mạnh, hi vọng ánh mắt của ấy chỉ đặt ở người mình, hi vọng ấy thấy chỉ có người là mình, vậy mà, mâu thuẫn, là muốn phóng túng ấy, cưng chiều ấy, ấy muốn làm cho mình đều muốn dung túng, thậm chí nghĩ tới mặc kệ trả giá gì cũng phải vì ấy làm được.
Cho nên, lúc mới bắt đầu, Tuần Tu đúng là mặc kệ công việc Liễu Y, ngược lại còn có thể giúp ấy loại bỏ chướng ngại, nhưng khi thấy màn vừa rồi, Tuần Tu có chút hối hận, ý niệm muốn Liễu Y rời giới Giải Trí càng ngày càng mạnh.
Liễu Y nháy mắt hai cái, im lặng nhìn người trước mặt, đưa tay đẩy ra chút cự ly, "Nghĩ cái gì đâu, em còn hơn tháng là quay xong rồi, còn nữa, em lại lần, vừa rồi chỉ là quay phim."
Tuần Tu vừa nghe, ôn hòa cười tiếng, "."
", nếu như trước tiếng, cũng phải em đồng ý , tại rất tốt, trực tiếp chạy tới nơi đây, chuyện của em và , em còn chưa cho Tiền Văn Phương nữa, " Liễu Y giọng .
"Đó phải là vừa đúng, " Tuần Tu có thâm ý cười tiếng.
Liễu Y nhìn khuôn mặt tươi cười xảo trá của người trước mặt, hận thể đánh lên cái, " là tốt, cho những lời trước kia của em như gió thổi bên tai."
"Đó phải là trước kia ư, tại hai chúng ta tình đầu ý hợp, hai bên tình nguyện, người khác thích thích xem, đều liên quan tới chúng ta, ra cảm thấy được nếu như em quan tâm những thứ này, còn bằng ở nhà cùng với ... tất cả mọi thứ của tại đều là của em, bây giờ em là tiểu phú bà rồi, có làm diễn viên hay cũng sao, " Tuần Tu .
Liễu Y thoáng nhìn, hừ tiếng, "Vứt ý nghĩ trong đầu , em còn tính toán làm diễn thêm vài năm nữa."
Tuần Tu cứng đờ, mình hiểu Liễu Y, nhưng Liễu Y cũng hiểu mình, biết Liễu Y dễ dàng đổi quyết định, trong mắt Tuần Tu trầm xuống, đôi tay ôm eo Liễu Y, tựa vào bả vai Liễu Y, giọng , "Em phải cách xa những người này chút."
"Được, " Liễu Y cũng có ý định thân cận với người khác.
"Kịch bản sau này của em, xem trước, nếu như có những màn như vừa rồi, có quyền phản đối, " Tuần Tu nhân cơ hội quang minh chánh đại tính toán .
Liễu Y hừ cái, cũng biết này người nghĩ cái gì, chỉ là, mình cũng nhận những bộ phim như vậy , dù sao đường diễn của mình rất , gật đầu, "Được."
"Vậy sau này em quay phim, nếu như mà nhớ em, em phải đồng ý cho tới gặp, " Tuần Tu thẳng.
tại Liễu Y mới phát mình lọt hố, mắt nháy hai cái, ra công khai hay , tại Liễu Y cũng còn mâu thuẫn trong lòng, mình đối với Tuần Tu giống với nhựng người khác, gật đầu, cò kè mặc cả : " được thưởng xuyên."
"Em muốn về, khẳng định nghe lời em, chỉ là, em phải bày tỏ chút, vất vả mới tới chuyến, " Tuần Tu nhân cơ hội ngẩng đầu, nhìn gương mặt gần trong gang tấc, ánh mắt dừng ở đôi môi.
Liễu Y nhìn người nào đó được voi đòi tiên, lật người đè Tuần Tu ở dưới, hai người trao đổi vị trí, nữ nam dưới, mà Tuần Tu cười khẽ, mỉm cười đợi.
Liễu Y đưa tay nâng cằm Tuần Tu lên, đáy mắt trầm xuống, "Bày tỏ xong rồi, về Đô thành ."
Tuần Tu ngoan ngoãn gật đầu, ánh mắt mong đợi nhìn Liễu Y.
Liễu Y thầm nghĩ, cuối cùng mình cũng áp lần, có thể ngộ nhưng thể cầu, gì cũng phải chiếm thượng phong lần, cúi đầu nhắm ngay đôi môi Tuần Tu gặm nuốt, chỉ là, Liễu Y đúng là có học đến nơi đến chốn, loạn gặm vừa thông suốt, khiến Tuần Tu cau mày chịu đựng đau đớn, lúc sau, thấy Liễu Y vẫn còn động tác kia, trực tiếp đưa tay đè đầu Liễu Y xuống, chủ động xâm nhập.
Bày tỏ như thế sao đủ, màn vừa rồi kia, Tuần Tu nhịn lâu, lật người đè Liễu Y ở phía dưới, chuẩn bị nếm thử chút tư vị mình tiêu muốn lâu rồi.
Nhưng động tác này, khiến Liễu Y điều kiện phản xạ cái, đưa tay đẩy ra, mà Tuần Tu bị Liễu Y đánh bay đến cửa xe.(___sOck_: tội nghiệp ấy)
Liễu Y hồi hồn, vội vàng kéo Tuần Tu về chỗ ngồi, nhìn bất mãn trong mắt người nào đó, cái trán bầm tím, lúng túng liếm môi cái, giọng , "Em bày tỏ xong rồi, đưa em đến cửa khách sạn về ."
Chương 98:
Editor: sOck…
Sau bữa cơm chiều, phòng khách trong khách sạn, Liễu Y ngồi ghế sa lon bên cửa sổ cúi đầu uống trà, Tiền Văn Phương ở trước mặt Liễu Y nóng nảy tới lui, khí trầm thấp.
Tiền Văn Phương liếc Liễu Y, lửa giận trong mắt càng tăng, nắm chặt tay, xoay người ngồi bên cạnh Liễu Y, ho khan tiếng, muốn hấp dẫn lực chú ý của Liễu Y.
Còn Liễu Y bên cạnh vẫn cúi đầu trầm tư, khóe mắt mang theo nhu tình, vừa vô thức uống trà, vừa vô thức đưa tay vuốt khóe miệng, xuất thần.
Tiền Văn Phương phát đôi môi Liễu Y có chút sưng đỏ, cả kinh, ho khan nửa ngày thấy Liễu Y có động tĩnh, rốt cuộc nhịn được lên tiếng, "Em và người đàn ông ngồi xe lăn có quan hệ gì."
Liễu Y nghe được giọng bên tai, đặt ly trà xuống, nghiêng đầu nhìn, nghe lời Tiền Văn Phương , nháy mắt hai cái, "Chị Tiền, chị gì."
Tiền Văn Phương giận sôi lên, tay run run, cắn răng ra, "Liễu Y, em nghiêm túc chút cho chị."
Liễu Y duỗi lưng cái, ngồi thẳng thân thể, nghiêm trang, nghiêm túc , "A, , chị Tiền."
"Người tới hồi chiều, em có quan hệ gì với ta, em cũng đừng là xem mắt, cũng đừng là hàng xóm, " Tiền Văn Phương trực tiếp hỏi, có mắt đều có thể thấy quan hệ của Liễu Y và người đàn ông ngồi xe lăn đó, Tiền Văn Phương chớp mắt nhìn miệng Liễu Y, có gì, đánh chết mình cũng tin.
Liễu Y vẻ mặt ra là như vậy, thành khẩn gật đầu, chuẩn bị cho Tiền Văn Phương, dù sao chuyện này cũng phải cho Tiền Văn Phương tiếng, "Chị Tiền, , em cũng ngở như vậy, lúc đầu đúng là xem mắt, sau lại trở thành hàng xóm, gần đây mới lui tới, bây giờ ấy là bạn trai của em."
Tiền Văn Phương vừa nghe Liễu Y thừa nhận, trong lòng biết tư vị gì, mặc dù khẳng định, nhưng Liễu Y thừa nhận, khiến Tiền Văn Phương sững sờ tại chỗ, có cảm giác bị sét đánh, há to mồm, muốn lại thôi.
Liễu Y liếc cái, nhìn Tiền Văn Phương ngổn ngang trong gió, vội vàng ân cần hỏi han, "Chị Tiền, chị sao chớ."
"Em cứ , Liễu Y, em rất được, trước kia phải em thề chuyện đượng sao, sao mới bao lâu lại chấp nhận" Tiền Văn Phương cắn răng, tăng thêm giọng .
"Trước kia có quan hệ này, sau này em mới đồng ý, " Liễu Y cúi đầu lấy tay tính, hết sức chăm chú bẻ mấy đầu ngón tay, lúc sau, ngẩng đầu nhìn Tiền Văn Phương, "Cũng chỉ mới hơn tháng, ."
Tiền Văn Phương dựa người về sau, còn hơi sức, "Liễu Y, chị cũng biết gì với em mới tốt, em gạt chị chuyện đương còn chưa tính, sao lại công khai lui tới, chị cho em biết nghệ sĩ giống người khác, em có thấy minh tinh nào kết hôn rồi còn tiếp tục huy hoàng nữa, cho dù có kết hôn, cũng che giấu cho người ta biết, chứ đừng tới chuyện đương, người nào phải lén lén lút lút, em rất được, còn chưa có thành danh đâu, công khai đương rồi, có phải em muốn cầm Tiểu Kim Nhân hay , có phải em muốn làm diễn viên nữa hay ."
Liễu Y thở dài tiếng, những gì Tiền Văn Phương mình cũng cân nhắc qua, từ lúc xác định quan hệ với Tuần Tu, đúng là muốn cho người khác biết, bởi vì khi đó Liễu Y còn muốn rời , nhưng sau khi hai người chuyện lần trước, Liễu Y cũng có ý kiến gì với việc có công khai hay .
cho cùng, Liễu Y cho là đây là vấn đề riêng của mình, ngược lại có có, có cũng sao, Liễu Y muốn phức tạp như thế, có số việc, sớm muộn cũng bị người biết , cần gì phải giấu, mặc dù bây giờ ra cửa phải cải trang, tới chỗ nào cũng có người muốn ký tên, nhưng Liễu Y vẫn muốn làm minh tinh.
Quan điểm của Liễu Y là, mình có cố gắng nữa, cũng thể nổi tiếng như Kiều Kỳ, nhiều nhất cũng được xem là diễn viên hạng hai.
Đối với Liễu Y, cuộc sống mới là chủ yếu nhất, năm có thể quay mấy bộ phim, những thời gian khác, Liễu Y chỉ muốn làm mình, có lẽ Liễu Y nghĩ tương đối , có lẽ ý nghĩ như vậy sinh tồn được trong ngành giải trí, nhưng bản tính Liễu Y là như thế, cho nên Liễu Y chỉ thuận theo tự nhiên, nếu như quan hệ với Tuần Tu bị người biết , vậy công khai luôn.
"Chị Tiền, em biết chị muốn tốt cho em, nhưng là đây là việc riêng của em, em hi vọng chị có thể hiểu cho em, lúc mới bắt đầu em cùng ấy lui tới, mà bây giờ, xác thực là có, sau này có kết hôn hay , tại em cũng trước được, nhưng có số việc, phải che giấu là tốt, nếu như fan của em vì vấn đề này mà quan tâm em nữa, vậy em cũng còn gì để , mà tổ quay phim vì vấn đề này mà muốn em quay tiếp...em cũng để ý, nhiều năm như vậy, chị là người em thân cận nhất, em cần chị ủng hộ, chỉ cầu chị hiểu, chị Tiền, có số việc, em có thể nghe lời chị, nhưng chuyện này, chị để em tự xử lý , " Liễu Y nghiêm túc , cũng hiểu được nguyên nhân Tiền Văn Phương phản đối.
Liễu Y hiểu lời của Tiền Văn Phương, nhưng vẫn muốn sống như ý muốn của mình, đời người ngắn ngủi, Liễu Y càng thêm quý trọng cuộc sống này, bây giờ có thể cảm nhận được người khác quan tâm, Liễu Y vì tương lai xác định mà buông tha, bởi vì có chuyện cưỡng cầu cũng được.
Tiền Văn Phương nghiêm túc nhìn gò má bình tĩnh của Liễu Y, những năm này chung đụng với Liễu Y, từ sau kiện Dương Vanh, Liễu Y giống như biến thành người khác, vô cùng thành , vô cùng cố chấp.
Tiền Văn Phương cũng biết lời của mình, ấy có thể hiểu, nhưng mà làm theo hay , lại là chuyện khác, nhưng thấy Liễu Y cố gắng hăm hở tiến lên, có lúc Tiền Văn Phương cũng chỉ có thể thỏa hiệp, nhưng chuyện này, quan hệ đến phát triển sau này của Liễu Y, nấu làm tốt, liền hủy sạch.
"Em thích ta , " Tiền Văn Phương chưa từ bỏ ý định hỏi.
"Em cũng biết có thích hay , nhưng đối với ấy giống với người khác, nếu như muốn em tiếp nhận, cũng chỉ có ấy, cho nên em muốn bỏ qua, " Liễu Y giọng , mặt mày cũng có chút nghi ngờ, thích hay , Liễu Y cũng biết , nhưng rời Tuần Tu, tại Liễu Y cũng làm được, đưa tay sờ sờ khóe miệng, trong mắt dâng lên nhu tình.
Liễu Y nhớ tới chuyện xe vừa rồi, sau khi bị mình đẩy ra, tên kia lại vẫn trở lại, nhớ tới mình bị Tuần Tu hôn đến quên hết tất cả, hai tai Liễu Y lại hồng lên, tại Liễu Y phủ nhận, mình cũng háo sắc, chịu nổi người ta hấp dẫn, chỉ là, tư vị vẫn tệ, nếu như mình ở , vậy càng tốt.
Tiền Văn Phương giương mắt , thấy Liễu Y lại mất hồn, thở dài nhìn trần nhà, bộ dáng như vậy nếu thích người đàn ông ngồi xe lăn này, ai cũng tin.
Tiền Văn Phương cao giọng ho khan mấy tiếng, nhìn liễu y trực ngu ngốc nhìn mình, Tiền Văn Phương thất bại, khoát tay, vô lực tựa vào ghế sa lon sau lưng, "Em kiên quyết, Liễu Y, em rất tốt, nhưng người kia lại….."
Tiền Văn Phương chẹn chữ xuống, phải mình có thành kiến, dù sao người kia là người tàn tật, nếu như bị người khác biết quan hệ của Liễu Y với ta, như vậy mặc kệ sau này Liễu Y có chia tayhay khôn, đều là bị người khác bàn tán.
Tiền Văn Phương xác thực coi trọng lựa chọn của Liễu Y, nếu như là người bình thường, có lẽ cũng bị người khác chú ý, nhưng người đàn ông kia lại ngồi xe lăn, loại tình ngang hàng này, nếu như liễu y chia tay, người khác đoán Liễu Y vì cái gì mới ở cùng với ta, nếu như chia tay, người khác liễu y bội tình bạc nghĩa, mặc kệ cái nào, liễu y cũng chiếm được chỗ tốt.
Tiền Văn Phương nhớ tới lời đồn thời gian trước, chỉ bị người khác chụp hai phát, cũng bóng gió rồi, tại nếu như bị người khác biết minh tinh là Liễu Y, biết có nỗi bão luôn hay .
Tiền Văn Phương nhớ tới cái gì, giọng hỏi, " ta làm nghề gì."
Liễu Y ngờ Tiền Văn Phương chấp nhận nhanh như vậy, ngây nhẩn cả người, sờ sờ cằm, "Chị Tiền, ấy là người nhà họ Tuần."
"Nhà họ Tuần, " Trong lúc nhất thời Tiền Văn Phương nghĩ ra, trầm mặc lúc, chợt vỗ đùi, kinh ngạc nhìn Liễu Y, "Em là nhà họ Tuần, trời, Liễu Y, em và ta sao lại biết nhau."
trách Tiền Văn Phương kinh ngạc, ở Đô thành, trước kia tồn tại của nhà họ Tuần chính là hai, sau lại bởi vì biến cố mới yên tĩnh lại, nhưng cho dù như thế, đó cũng là con cọp, hơn nữa nhà họ Tuần cũng có quan hệ với nhà họ Dương như mặt trời ban trưa , Tiền Văn Phương nhớ tới Dương Vanh, nhớ tới Tần Vân, nuốt nước miếng cái, cho nên Liễu Y quen với người đàn ông ngồi xe lăn trong lúc đó, đừng trách Tiền Văn Phương nghĩ sai, có phải vì tiền hay , có phải vì cái khác hay .
Liễu Y vừa nghe, có chút xấu hổ, lúc đầu đúng là vì nửa gia sản của người ta , mặc dù sau lại phải, nhưng cũng che được mục đích tinh khiết lúc đầu của mình, thấy ánh mắt bát quái của Tiền Văn Phương, ngoài miệng , "Chị Tiền, Em là hạng người đó sao."
Tiền Văn Phương xuy tiếng, "Em là loại người nào chị còn biết, là người trong mắt chỉ có tiền, có lẽ em khuất phục dưới quyền thế, nhưng tiệc bạc lại chắc, mặc dù bây giờ nhà họ Tuần bằng trước kia, nhưng nội tình, mà vị Tuần thiếu kia mặc dù xuất , ở Đô thành, đó cũng là có thể có tiếng , em và cùng nhau, rốt cuộc là vì cái gì, hửm."
Khóe miệng Liễu Y giật giật, thầm than trong lòng, mình cung tham tiền như vậy, chỉ là nhớ tới sao mình lại rơi vào bẫy của Tuần Tu, Liễu Y cũng tiện , chỉ có thể : " có nguyên nhân khác, chị Tiền, chị nghĩ đâu, em qua lại với ấy, chỉ bởi vì ấy là Tuần Tu, liên quan đến cái khác."
Tiền Văn Phương ràng tin, "Chân của ta như vậy, em em thích , chị ngu sao."
Liễu Y nghẹn lời, nhưng bây giờ cũng thể chân Tuần Tu sao, dù sao đây là chuyện của Tuần Tu, nghiêm túc nhìn Tiền Văn Phương, "Có vài người có chân cũng phải là tốt."
Tiền Văn Phương cứng đờ, biết Liễu Y là Dương Vanh, thở dài tiếng, khoát tay, "Liễu Y, chị mặc kệ em vì cái gì, nhưng em phải ràng, nếu em muốn che giấu, phải chuẩn bị tâm lý tốt, khi người khác biết là người nhà họ Tuần, nhất định em bị người khác bàn tán, những gì vừa rồi chị hỏi, có lẽ người khác cũng nghĩ như vậy, em phải chuẩn bị tâm lý, chị biết khuyên được em, em quyết định, cũng đừng hối hận, ai, nếu như vị Tuần thiếu tình với em, có lẽ sau này em tốt chút, nếu như phải, Tiểu Kim Nhân của chị đoán chừng cũng đừng nghĩ tới nữa."
Liễu Y điểm đầu, xác thực Tiền Văn Phương nghĩ rất xa, nhưng Liễu Y muốn dựa vào Tuần Tu, nếu quả bởi vì mình và Tuần Tu công khai mà mang đến tương lai thể dự đoán, như vậy Liễu Y cũng hối hận, coi như cuối cùng Tuần Tu và mình chia tay, Liễu Y hai bàn tay trắng, nhưng tối thiểu, cũng nếm thử lần, coi như sau này làm công nhân vệ sinh, Liễu Y cũng chuẫn bị tâm lý.
Tiền Văn Phương thêm gì nữa, có lẽ là mình nghĩ nhiều, đúng là có số chuyện, phải muốn có, chỉ cần Liễu Y cùng vị Tuần thiếu kia còn qua lại, sớm muộn cũng bị người khác biết, buổi sáng mình và tổ diễn kịch đồng thời trở về, những nhân viên công tác kia nghị luận ầm ĩ, mỗi người đều có tâm nhiều chuyện, coi như mình nghe chính miệng Liễu Y , cũng ngừng được suy đoán.
Last edited by a moderator: 8/1/16
huyendo, fujjko và laula thích bài này.