Nàng @Moonlight linh thiệt, ta ko nhịn dc mới vừa lên convert đọc, chưa dc nhiêu thấy nàng đăng chương mới. nàng thế ^°^ Đoạn Tiểu Vinh Tử, mình nhớ là Hoàng Thượng kêu kéo ra trượng tễ đó nàng! Nàng @Nhược Vân , @Bánh Bao hố này hấp dẫn này mấy nàng ^°^
@phuongvutyty hjhj, có nhiều chỗ ta cũng cố gắng để edit cho sát với bản gốc của truyện nhưng thiệt tình là ko hiểu nên đành edit sao cố gắng hợp logic chút. Thanks nàng nha, có gì nàng cứ góp ý nhé! Và rất mong các nàng khác ủng hộ nhiệt tình
Chương 39: An mỹ nhân tới thăm Tôn dung hoa bị Hoàng Thượng ban thưởng tử lan truyền nhanh như gió trong hậu cung, rất nhiều chủ tử trong cung ngay lập tức biết tin tức này. "Việc này cũng là kì quái." Khi Tú Trúc bẩm báo tin tức, Kỳ quý phi thưởng thức điểm tâm mà phòng bếp mới làm, nghe Tú Trúc như vậy, tay cầm điểm tâm hơi dừng chút rồi lại giống như có việc gì tiếp tục đem điểm tâm đưa vào miệng nhàng ăn, chờ ăn xong điểm tâm kia, mới thản nhiên câu. "Việc này có gì kì quái cả, nghe buổi tối hôm qua Tiểu Vinh Tử hầu hạ bên người Tôn dung hoa có quay trở về Đan Linh cung, cả đêm biết tung tích.” “Theo như suy nghĩ của nô tỳ, sợ là buổi tối hôm qua Tiểu Vinh Tử bị bắt từ sớm." Tú Trúc cúi đầu, đem suy nghĩ của mình ra. "Xưa nay Tôn Dung hoa ít , tính tình thanh cao, hồi Hoa Lê Nguyệt còn là hoàng hậu, nàng ta luôn luôn thể mình là người thanh cao trang nhã giống Hoa hoàng hậu. Đáng tiếc, sau khi Hoa hoàng hậu thất thế, nàng ta phải nhanh chóng buông vẻ thanh cao kia đầu phục Hiền phi sao." Kỳ quý phi cười lạnh , nhận lấy chén trà tiểu thái giám đưa tới nhấp ngụm rồi tiếp tục : " lựa chọn của nàng ta xem ra cũng là người nhìn thế cục, sao lại làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy?" "Tú Trúc, ngươi tìm hiểu nguyên do chuẩn xác trong chuyện này cho ta chưa?" Kỳ quý phi liếc mắt nhìn nàng ta cái, hỏi. "Mọi chuyện đúng như vậy, hôm qua Hoàng Thượng trung cung để điều tra chuyện ma quái này, sau khi tra hỏi hồi lâu, Hoàng Thượng phát ra vết máu kia chính là do bột Chu Sa tạo thành, vì nó cũng có màu đỏ nên thái giám và cung nữ ở trung cung nghĩ là vết máu, mà trước đó vài ngày Tôn dung hoa lại sai người phủ Nội Vụ lấy ít Chu Sa, tối hôm qua còn sai Tiểu Vinh Tử trung cung tìm hiểu tin tức, nào ngờ Hoàng Thượng sớm phái người nấp xung quanh trung cung, liền bắt được ." Tú Trúc đem tin tức chính mình mất phen tâm lực mới tìm hiểu được ra. Kỳ quý phi trầm mặc chút, trong lòng vẫn cảm thấy việc này có cái gì thích hợp, liền : "Chỉ như vậy liền xác định là Tôn dung hoa gây nên? Hoàng Thượng khỏi quá mức phiến diện trong chuyện này rồi." Nàng nghĩ ra động cơ của Tôn dung hoa trong việc này, nàng ta chỉ là ái nữ của tri huyện nho có thể tiến đến vị trí chính tứ phẩm Dung Hoa là quá tốt, tại sao lại làm chuyện này làm gì. Nếu mục đích của nàng ta là làm cho bên trong hậu cung bị chuyện ma quỷ ám ảnh lí do này quá mức buồn cười, bởi vì nàng ta tới mức ngu ngốc như vậy. Theo nàng biết, lúc trước Tôn dung hoa vừa mới gia nhập vào phe phái của Hiền phi, Hiền phi cũng phải tốt đẹp gì ngay lập tức sai nàng ta Lãnh Nguyệt điện chế nhạo Hoa Lê Nguyệt phen, nàng ta liền tới bỏ đá xuống giếng, chính vì vậy khiến cho Hoa Lê Nguyệt cực kì tuyệt vọng đau buồn! thể , ngày thường nhìn Hiền phi thanh cao đoan trang sạch , nhưng làm những chuyện này so với Đức phi càng thêm ngoan lệ. "Nương nương, nô tỳ cảm thấy việc này thể nghi ngờ. phủ Nội Vụ lấy chút bột màu để vẽ tranh có gì đáng suy nghĩ cả bởi vì Tôn dung hoa vốn hay vẽ tranh nhưng nàng ta chỉ sai người lấy đúng loại bột Chu sa làm cho người ta thể sinh nghi. Hoàng Thượng vừa trung cung hỏi mấy câu, nàng ngay lập tức cho Tiểu Vinh Tử tìm hiểu tin tức, chuyện này mới thực gây hiềm nghi." Tú Trúc thấy Kỳ quý phi nhăn mày suy nghĩ về việc này, liền phân tích chút. Bên người Kỳ quý phi cũng thiếu nô tài, nàng nếu bày mưu tính kế, làm nô tài hữu dụng, cần ngây người ở đây mà sớm địa ngục bồi ma quỷ chuyện rồi, nghĩ như vậy, Tú Trúc khỏi rùng mình cái. Kỳ quý phi mỉm cười nhìn nàng vài lần, "Ngươi cũng sai, chính là bản cung vẫn cảm thấy việc này chứa nhiều điều kỳ quái, động cơ của Tôn dung hoa khiến cho người ta đoán ra." Nghe lời này, Tú Trúc liền có lên tiếng nữa, nữ nhân bên trong hậu cung có mấy người để cho người ta nhìn thấu? Cho dù có ngốc nghếch như Đức phi, có đôi khi cũng vì chính mình mà cân nhắc. Được rồi, chỉ là chết Dung Hoa mà thôi, phi tần trong hậu cung chưa từng thiếu." Kỳ quý phi kéo môi cười, đột nhiên nhớ tới Đức phi bị cấm cung, khỏi cười hỏi, "Dạo này Đức phi có tuân theo quy củ ?" "Bẩm nương nương, nhiều ngày nay Đức phi ầm ỹ nháo loạn chỉ yên lặng ở trong Đức Hinh cung." Tú Trúc hé miệng trả lời hơi lộ ra ý cười mặt. Đôi mắt hoa đào của Kỳ quý phi giương lên, cười : " nhiều ngày trôi qua sợ là Đức phi nhàm chán muốn chết, mỗi ngày đều ở yên trong cung sao chép kinh Phật, chẳng mấy mà Đức phi theo kịp lão Thái Hậu." "Đức phi nương nương sao có thể cùng lão Thái Hậu đánh đồng, lão Thái Hậu lễ Phật hơn năm, còn Đức phi sợ là nhiều nhất cũng chỉ có thể im lặng tháng." Tú Trúc cười tiếp. Ánh mắt Kỳ quý phi trầm xuống, cười cười, "Cũng đúng, Đức phi như vậy sao xứng cùng lão Thái Hậu đánh đồng, lão Thái Hậu năm đó làm việc khiến cho bản cung... theo kịp." Đừng nhìn bộ dáng hiền lành đầy hòa ái thường ngày của lão Thái Hậu, năm đó lão Thái Hậu có thể đến địa vị cao tại, quay đầu nhìn lại cũng đầy máu tươi xương trắng. Cho nên, Kỳ quý phi nàng làm việc đến cùng nương tay bất cứ kẻ nào, nàng hận thể học được thủ đoạn của lão Thái Hậu, chỉ ngóng trông người cuối cùng đứng cao nhất là nàng Ôn Nhã Văn! Mở mắt to nhìn xem, toàn bộ hậu cung có ai ngoài nàng Ôn Nhã Văn thích hợp hơn cho vị trí hoàng hậu, cho dù có gia tộc cường đại chống lưng như Hoa Lê Nguyệt cũng phải là đối thủ của nàng, cuối cùng cũng rơi vào cái chết thê thảm! Nghe Kỳ quý phi lời này, Tú Trúc có gì nữa, Thái Hậu cũng phải là người ai cũng có thể nghị luận. Chính là trong mắt Kỳ quý phi ngẫu nhiên lộ ra dã tâm khiến cho nàng ta run lên, nếu chủ tử muốn vị trí kia, thành công liền tốt, nếu thành công khó có thể tưởng tượng kết cục thê thảm của nha hoàn hạ nhân các nàng! —————————————— Tại sườn điện, Trường Nhạc cung. Diệp Linh Sương sớm biết tin tức, khóe miệng kéo lên cười. Vẫn cúi đầu uống trà trong tay, nàng uống cạn chén trà mới đặt chén trà lại bàn, thản nhiên : " nghĩ tới so với ta tưởng Hoàng Thượng còn lãnh khốc vô tình hơn." Ban đầu nàng nghĩ, nhiều nhất là Tôn dung hoa bị biếm vào lãnh cung thôi, ngờ Hoàng Thượng trực tiếp ban thưởng cho nàng ta ba thước lụa trắng, cho nàng cái chết thống khoái. Như vậy cũng tốt, miễn cho nàng ta đến lúc đó bị chính mình hù chết. "Nương nương, người có muốn thêm trà ?" Vân Kiều thấy nước trà trong chén hết, liền hỏi câu. " cần, uống thêm nữa hại thân." Diệp Linh Sương lắc đầu , bưng lên chén trà tinh tế quan sát lâu, động tác này làm cho làm Vân Kiều thấy cực kì khó hiểu. "Đừng chỉ ngửi hương vị nồng đậm của Phổ Nhị Thanh trà này, cho dù phẩm trà cần dựa hương thơm, nhưng càng thưởng thức lại càng phát bên trong mùi hương thơm là vị đắng chát, cho nên đến tột cùng là vị đắng chát nhiều hay hương thơm nhiều nào ai biết, các ngươi thấy đắng chát nhiều hay hương thơm nhiều?" Diệp Linh Sương cầm chén trà xoay tròn vòng, cầm trong tay thưởng thức nó, trong mắt có chút ánh sáng cùng màu đen của đồng tử hòa với nhau, làm cho người ta nhìn thấu thâm ý trong đó. Vân Kiều với Mặc Nguyệt và Bội Hoàn nghe xong lời này đều nhíu mi khó hiểu. Vân Kiều thoáng nghĩ, khỏi cười : "Nương nương hỏi sai người rồi, nô tỳ chưa từng được thưởng thức qua Phổ Nhị Thanh trà, cũng có lá gan dám phẩm trà mà Hoàng Thượng cùng chủ tử dùng hàng ngày." Diệp Linh Sương đột nhiên cười ra tiếng, "Đúng là ta quên mất điều này. Nhưng theo ta thấy, mỗi người đều có suy nghĩ và cảm nhận riêng khi phẩm trà, nếu là Kỳ quý phi hoặc là Hiền phi phẩm trà này, chắc chắn cũng thấy có nhiều đắng chát..." Mấy người Vân Kiều nhìn nhau, câu nào, cũng biết như thế nào cho đúng. "Nương nương, An mỹ nhân ở Cam Tuyền cung đến thăm." Mấy người trầm mặc thấy Ngô Đoàn tiến vào điện bẩm báo. Diệp Linh Sương có vài phần hứng thú nhíu mày liễu, cười , " biết ngọn gió nào lại đem An mỹ nhân thổi đến vậy? Nhanh để nàng vào ." Tiếng của Diệp Linh Sương vừa dứt, Ngô Đoàn còn chưa ra ngoài mời An mỹ nhân vào thấy An mỹ nhân bước vào, người nàng ta mềm mại giống như liễu, vẻ mặt thanh thuần, chính là con ngươi sạch kia nay có ít tạp chất. Vừa vào cửa, đập vào mắt nàng ta là bức tranh ‘Ngư diễn Hồng Liên’ được treo ở chính giữa tường, nàng ta rất nhanh dời ánh mắt , bên trong nhanh chóng xẹt qua tia ghen tỵ. "Diệp tỷ tỷ, lâu như vậy tỷ tỷ tới Cam Tuyền cung của ta ngồi chơi, muội muội nhớ tỷ tỷ, liền tìm đến đây." An mỹ nhân cười , giọng mang theo vài phần hờn dỗi. Trong lòng Diệp Linh Sương cười thầm, dường như An mỹ nhân tự đem mình trở thành người đứng đầu Cam Tuyền cung, thế nên nàng ta mới thấy nàng tới Cam Tuyền cung của nàng ta ngồi chơi, Cam Tuyền cung là của nàng ta sao?! Cho dù Uyển quý tần còn, cũng tới phiên người có thân phận như nàng ta vào ở chủ điện. Thu hồi coi thường trong lòng, Diệp Linh Sương nhìn nàng ta cười , "An muội muội là do oán giận tỷ tỷ nên mới đến đây đúng , tỷ tỷ tới điện của muội hai lần, nhưng ra An muội muội nên đến thăm tỷ tỷ, tỷ tỷ cũng rất nhớ An muội muội." Dứt lời, liền kéo tay nàng qua để nàng ngồi xuống bên người mình. "Diệp tỷ tỷ nhớ kỹ muội muội, làm cho muội muội thụ sủng nhược kinh." An mỹ nhân cười , bàn tay bị Diệp Linh Sương nắm lạnh lẽo. "An muội muội đừng vậy, tỷ tỷ lúc nào cũng nhớ muội." Diệp Linh Sương vỗ vỗ tay nàng, vô cùng thân thiết , nhận thấy được lạnh lẽo của bàn tay nàng ta, hơi kinh ngạc hỏi, "Muội muội bị phong hàn à, sao tay lại lạnh như vậy?" Vừa nghe tới hai chữ phong hàn, sắc mặt An mỹ nhân thoắt cái trở nên trắng bệch, nghĩ tới Uyển quý tần chính vì bệnh phong hàn mà cuối cùng rơi vào kết cục thê thảm, khỏi vội vàng phủ nhận : "Diệp tỷ tỷ lo lắng nhiều, thân mình muội muội vẫn lạnh như vậy, phải bệnh phong hàn." "Như thế, tỷ tỷ cũng yên tâm." Diệp Linh Sương thở ra , giống như thập phần quan tâm tới An mỹ nhân. Hai người chuyện phiếm hồi lâu, Diệp Linh Sương thầm phỏng đoán, An mỹ nhân này có khả năng vô cớ tìm đến nàng, tại cùng nàng ta tỷ tỷ muội muội khỏi quá mức buồn cười. Tới khi còn lời nào để , An mỹ nhân mới rời khỏi sườn điện của Diệp Linh Sương. "Mặc Nguyệt, ngươi ở cửa cung nhìn nàng, cần theo, chỉ cần xem đại khái nàng ta đâu, trở về báo cho ta biết." Diệp Linh Sương thản nhiên , ý cười lúc trước đối với An mỹ nhân hoàn toàn biến mất. "Nô tỳ hiểu, nương nương yên tâm." Mặc Nguyệt đáp, đợi cho An mỹ nhân rời lúc, mới chậm rãi tới cửa cung Trường Nhạc cung, rình coi An mỹ nhân đâu. Nhìn thấy An mỹ nhân tới Lưu Vân cung của Hiền phi liền cảm thấy căng thẳng, ra là thế. Xem ra vẫn là nương nương thông minh. Mặc Nguyệt tiến vào, còn chưa mở miệng, Diệp Linh Sương cười ra tiếng, "An mỹ nhân tới Lưu Vân cung sao?" "Bẩm nương nương, đúng là như thế." Mặc Nguyệt cúi đầu trả lời nghĩ tới trong lòng chủ tử sớm đoán ra. "Thôi, mới vừa rồi bị nàng quấy rầy, ta có chút mệt mỏi." Diệp Linh Sương nhàng nhắm mắt, nằm nhuyễn tháp. An mỹ nhân, ta tưởng ngươi có mấy phần thông minh hóa ra vẫn như cũ là quân cờ của Hiền phi. Nếu Hiền phi phái ngươi tới giám thị ta Hiền phi ngươi cũng quá xem ta rồi!
Trọng sinh ta khoái nhất truyện Thiên kim trở về, Chỉ dụ cắn câu, giờ thêm truyện này nữa. Keke. Tình cảm của nu9 rất ok, ko thích mấy truyện kiểu n9 làm nhiều việc tổn thương nu9 rùi sau này chỉ cần an ủi, lời , xxx là nu9 lại ngay. Ko thực tế xíu nào, lại quá ủy mị !.!
Truyện rất hay, tks nàng nhìu, edit mượt nữata mún gặm cv lắm mà thôi ráng chờ nàng làm thêm vài chương r đọc 1lượt lun dĩ nhiên ta vẫn like nha nha