Ua.. nàng đầu tư tr quá.. rất mượt và còn cả chú thích nữa.. thanks nàng nhiều nhé.. đọc tr ta cứ nghĩ đến a Bạc Cận Ngôn... amen
Chương 8: người đàn ông thích ăn cá Edit: Elvie "Vậy còn nuôi nhiều mèo để làm gì?" lập tức thốt lên hỏi. "Do người ta tặng." " trả chúng lại mà còn mua nhiều cá cho chúng ăn mà". ấp úng hỏi. Đường Tố cuối cùng cũng chịu liếc mắt nhìn qua, hơi nghiêng đầu, mặt mày cau lại, nét mặt dường như cố nhẫn nại. "Ai với , những con cá kia là cho chúng ăn?" "Chẳng lẽ phải?" " phải." "Thế cho ai ăn?" Đường Tố nhìn cái: ""Nghiên cứu cho thấy, ăn cá có lợi hơn so với ăn thịt. Các nghiên cứu quy mô lớn của Pháp phát ra rằng cá giàu axit béo Omega-3, giúp làm giảm nguy cơ mắc bệnh thoái hóa điểm vàng do tuổi tác. Theo nghiên cứu của trường đại học Y ở Harvard, ăn cá từ 1-2 lần/tuần chứa 2 gam axit béo Omega-3 có thể giảm 36% nguy cơ đột tử do bệnh tim, cũng như giảm 17% nguy cơ xảy ra, các nhà nghiên cứu cũng phát ra rằng axit béo Omega-3 ảnh hưởng đến khả năng ghi nhớ, chúng giúp cải thiện trí nhớ... Tóm lại, ai ăn cá thông minh, ăn ngu dốt." "..." Hứa Luật bị tràng diễn thuyết nghiên cứu từ Pháp tới Mỹ làm đầu óc quay mòng mòng, duy chỉ điều hiểu được, "Thế mấy con cá kia là ăn sao?" "Chúc mừng, rốt cục đoán đúng." Đường Tố nhìn , tiện thể cũng đưa ra đề nghị: " nên ăn cá ." Hứa Luật trừng mắt, nghe là biết mỉa mai ngu đần: "Thưa , dù người bình thường có thích ăn cá đến mấy, cũng mua chất đầy cả tủ lạnh." "Loại cá khác nhau phải dùng cách chế biến khác nhau, loại cá nhiều chất béo thích hợp để nướng, ví dụ như cá chình, cá thu; Còn cá chép, cá mè, cá mè hoa, cá trắm, cá hố kho tàu có mùi vị rất ngon. Lươn, cá chuối, cá trích, cá tuyết rim ngon, còn muốn nấu canh dùng cá đỏ dạ, cá rô, cá trích cho hương vị tuyệt hảo. Còn hấp nên chọn cá rô, cá sạo, cá cháy. Nếu muốn ăn cá sống nên chọn cá biển, cá ngừ, cá tráp, cá hồi, mấy loại cá này dù màu sắc hay hương vị rất thích hợp ăn sống." "..." Được rồi, rất thích ăn cá. Queen trốn bên cạnh ghế sô pha, rụt rè nhìn trộm "Meo ~ " Hứa Luật đột nhiên thông suốt: "A! thích mèo có phải do chúng thích ăn cá ." Đường Tố rất chân thành trả lời: " phải!" Ồ? vốn tưởng lại trích dẫn đống lý thuyết kinh điển để bác lại. " sao?" tin. Đường Tố giương mắt, nhìn cái, nhếch môi: "Điều kiện sinh sống ở đây phù hợp nhất với nhu cầu của , độc lập, yên tĩnh, ai làm phiền. Hơn nữa còn có bạn cùng phòng dễ chịu ở chung, lại kiêng kỵ nghề nghiệp của , dù cho có đem thi thể về nghiên cứu cũng thành vấn đề." Dĩ nhiên điều kiện rất hấp dẫn, vấn đề là... là đàn ông đấy! "Yên tâm, phụ nữ phải đồ ăn của tôi." Hứa Luật ngạc nhiên, gì đâu, nhìn ra hay vậy. " Hứa, bàn cơm trưa, tôi hy vọng có thể ăn cá hấp với canh cá, cám ơn." Dứt lời, lại vùi mặt đọc tiếp cuốn sách. Hứa Luật: " Đường, tôi là bạn cùng phòng của , phải quản gia hay bảo mẫu của , OK?" Tại sao có thể căn dặn thuận miệng đến vậy. "Queen, giới thiệu cho mày, đây là Hứa, ấy rất thích mày. Mày có đói bụng, cứ đến tìm ấy." Đường Tố tiếp: " Hứa rất vui lòng cho mày ăn." Hứa Luật: "... Đường, tôi là bạn cùng phòng của , phải người nuôi mèo." Này , làm ơn nghe người ta chuyện chứ. Đường Tố : "Queen, xem ra ấy có ý định cho mày ăn, thôi mày tự ra sân tìm đồ ăn ." Queen ra khỏi ghế sô pha, ngồi bên chân Hứa Luật, ngẩng đầu, cặp mắt mèo long lanh, đáng thương nhìn Hứa Luật, kêu "meo" tiếng, tiếng kêu quá nỉ non khiến ai đặng lòng cự tuyệt. Đường Tố : "Queen, nếu mày thấy đồ ăn, vậy chờ ngày mai ăn luôn thể." "Meo ~ " Đờ mờ sờ tờ! ... Hứa Luật: " Đường, xin hỏi thức ăn cho mèo ở đâu?" "Nhà bếp, ngăn tủ thứ ba bên phải từ dưới lên." * Trong quán cà phê gần đường đại học Y, Cố Sênh nghe Hứa Luật kể hết chuyện, rồi nhìn chằm chằm với ánh mắt thể tưởng tượng nổi. "Cho nên, chỉ vì bốn con mèo đó mà cậu chịu ở lại?" Hứa Luật múc muỗng kem cà phê bỏ vào miệng, "Ôi, tại cậu thấy cái mặt đáng thương của Queen thôi, nếu như tớ cho nó ăn, ta để nó đói đến mai luôn. Còn cái dáng ngu ngơ của Arthur nữa, đáng lắm, Agatha nhìn bé vậy chứ dáng vẻ cao ngạo lắm, Ellen thanh lịch nho nhã, con nào con nấy đều có điểm riêng, đáng vô cùng." "Who care that?" Cố Sênh muốn bẻ đôi đầu ra để xem có dây thần kinh nào nối nhầm chỗ: "Bạn Hứa, Hứa, cảnh sát Hứa, pháp y Hứa, mong hiểu trọng điểm nằm ở đâu?" Hứa Luật thừa biết giấu nổi bạn, ngượng ngùng cười cười: "Tớ thấy ta cũng phải người xấu gì." "Ha." Cố Sanh cười: "Bộ thời nay người xấu nhất định phải ghi hai chữ 'người xấu' mặt sao? Bốn chữ 'mặt người dạ thú' cậu biết viết hả? Ra vẻ đạo mạo là gì cậu cũng biết à?" Hứa Luật đưa tay đầu hàng, tranh luận với luật sư luôn là quyết định sai lầm, "Yên tâm , tớ hai mươi sáu tuổi rồi, biết cách bảo vệ mình mà." "Ha ha." Cố Sênh thêm gì. "Tiểu Sênh Sênh, Cố nữ vương, chị Cố ơi..." "Xí! Tớ ra đời sau cậu ba ngày, tám tiếng đấy." Cố Sênh nhìn vẻ mặt xin xỏ mà đành bó tay: "Tô Tử Khiêm có biết quyết định này của cậu ?" Hứa Luật ngậm thìa, lắc đầu. Nghĩ thôi cũng biết, nếu Tô Tử Khiêm mà biết chuyện này, ta đồng ý bạn này sống ở đó ư? ta chạy tới lôi Hứa Luật ngay, còn cũng lôi tên Đường gì gì đó ra khỏi nhà, "Ha ha, cậu tự giải quyết ổn thoả nhé." Hứa Luật liếc mắt: "Sao mấy người các cậu cứ cho rằng tớ và Tô Tử Khiêm có gì vậy. Làm ơn , hai chúng tớ là hai cá thể độc lập, ấy là ấy, tớ là tớ. Tớ trưởng thành từ sáu năm trước rồi, có thể tự mình quyết định." Cố Sênh nhún nhún vai, xua tay: "Cậu mà với ta, với tớ làm gì." Hứa Luật bị chặn họng phản bác lại được, đúng là đáng chết, lại vô dụng, thêm ngu đần. Ít ra cũng phải có lá gan lớn quan hệ giữa và Tô Tử Khiêm mập mờ như vậy. "Hứ." Cố Sênh chỉ vào trán , "Kể về người sống chung mới của cậu xem." "Là người cùng phòng, phải người sống chung. Luật sư Cố xin chú ý từ ngữ." Hứa Luật liếc bạn, sau đó kể về Đường Tố . "Là người đàn ông rất yên tĩnh." Hứa Luật cười hì hì: "Hẳn là con lai, giọng khi chuyện lai lai người ." "Úi chà! Phong cách Ăng-lê, đúng kiểu tớ thích nhất rồi." Vừa đến chủ đề đàn ông, hai người tám rất nhiệt tình. "Tớ chưa bao giờ gặp ai thích ăn cá đến nỗi chất đầy cá trong tủ lạnh." Hứa Luật nghĩ đến tình cảnh hôm qua lúc vừa mở tủ lạnh ra, "Hơn nữa, tớ thấy ta thích mèo cũng bởi mèo ăn cá đấy." Mặc dù miệng ta chối bay chối biến, "Cậu biết , ta ăn cá sạch sành sanh, chỉ chừa mỗi xương đầu cá ra." Hôm qua nhìn bản lĩnh ăn cá của khiến sợ phát khiếp. "Đỉnh quá đỉnh!" Cố Sênh tiếp: "Người đỉnh như vậy nhất định đẹp trai." "Đẹp trai thiệt." Hứa Luật sờ cằm, nhớ lại gương mặt đẹp trai của Đường Tố, còn có... Khục, dáng người mảnh khảnh. "Thế so với Tô Tử Khiêm thế nào?" "Đâu giống nhau. Tô Tử Khiêm mang đến cảm giác người đàn ông nho nhã mộc mạc như bức tranh thuỷ mặc của Trung Hoa. Còn ta giống như quý tộc Châu Âu cao sang, kiêu ngạo trong thời kì Phục Hưng, nhưng khiến người ta thấy khoa trương, ta chính là như thế." Cố Sênh nhướng mày, "E hèm, cậu cũng chú ý ta ít dữ. Mà ta làm nghề gì?" "Ờ...." Chuyện này bí, "Chắc là giáo sư chuyên ngành." sao ta lại cư xử cao ngạo như vậy, "Nhắc giáo sư mới nhớ, mai tớ cũng phải 'đoan trang' lên bục giảng dạy rồi." "Lần đầu tiên nha." Cố Sênh mỉm cười nhìn : "Chuẩn bị đến đâu rồi? Nếu phải mai tớ có vụ kiện phải giải quyết, cũng nhất định đến nghe khoá giảng dạy đầu tiên của cậu." ... "Đúng rồi đúng rồi, còn chuyện nữa!" Hứa Luật đột nhiên nhớ tới cái gì: "Đường Tố , phụ nữ đồ ăn của ta! Tớ nghĩ, chắc ta là GAY quá, hèn chi đặc chất vậy." " là..." Cố Sanh vô cùng đau đớn, đấm ngực dậm chân: "Giới đồng tính cứ làm người ta tuyệt vọng là sao."