1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Tiểu bạch thỏ Vương phi: Ác bá Vương gia, cút!!!!! (C153) Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 25 : Cho xuống nước nữa

      Edit : Py Siêu Nhân



      Bùm! Lại tiếng kêu thanh thúy nữa vang lên, bọt nước văng khắp nơi, Tử Yên cũng xuống làm bạn cùng Lam Tẩm. Bên dưới hoa sen màu hồng cùng màu xanh nhạt của lá sen thấp thoáng , hai nữ nhân quần áo xinh đẹp như tiên nữ giơ nanh vuốt, liều mạng kêu cứu, nhưng từ xa nhìn lại trông như có vẻ vui sướng ngất trời, cũng là có vài phần xem xét có đáng hay .

      "Ừm, tồi"

      Hai tay ôm ngực, nhưng mắt di chuyển nhìn chằm chằm bên kia vẫn xem, Bộ Nhu Nhi đột nhiên :" Tú Nhi, ngươi cảm thấy các nàng đẹp mặt ?"

      Đẹp? Tú Nhi trực tiếp ngốc lăng.

      "Phu nhân"

      theo hai bên Lam Tử Nhan nha hoàn thấy thế , sắc mặt đại biến, lo lắng thôi. Nhưng mà, lại ngại Bộ Nhu Nhi, các nàng chỉ dám giọng kêu .

      " Muốn cứu các nàng ấy sao?". Liền quay đầu, Bộ Nhu Nhi cười nhợt nhạt, " Nếu muốn cứu cứ việc làm thôi! Ta cản!"

      Nàng cười càng ngày càng nhu hòa, tư thái ngày càng thong thả, làm trong lòng các nàng ấy càng cảm thấy sợ hãi . Nhanh chóng cúi đầu " Nô tỳ , nô tỳ dám ".

      Bộ Nhu Nhi liền vừa cười khẽ .

      " khi như vậy, đành cho các nàng tự mình lên đây . Hai người lớn như thế, đến mức ngay cả cái hồ như vậy cũng lên được chứ!"

      Ách... Hai đại gia vẫn còn tức giận gì.

      Nhưng mà, quả nhiên như nàng trù tính. Tại chỗ này giãy dụa nửa ngày, nhưng cũng thấy ai phía sau tiến lên tương trợ, Lam Tử hai người cuối cùng ngừng la to, đành phải tự lực cánh sinh, luống cuống tay chân trong ao từ từ lên.

      tại các nàng , xiêm y đẹp đẽ sớm hấp no nước rồi, thuận tiện hơn nữa là còn có nước bùn trong ao người, tóc cũng ẩm ước bết bết, mái tóc búi xinh đẹp cũng sớm còn chút nào là đẹp. Từ đầu đến chân đều ướt sũng hơn so với buổi sáng.

      Nhưng mà, giờ cũng có tâm tình quan tâm đến ngoại hình của mình. vất vả khi đứng bờ, gió vi vu thổi qua, tay áo cũng thể phiêu linh bay trong gió, người lại còn mang đến khắp người cơn lạnh rùng mình, càng khiến cho cừu hận trong nội tâm họ cùng lửa giận bừng bừng lên cao.

      " Tiện nhân ! Tiện nhân!"

      Tử Yên dưới cơn phẫn nộ chửi ầm lên.

      Bộ Nhu Nhi vẫn mang bộ mặt ôn nhu cười :" Tử Yên muội muội, nơi này là Vương phủ, mọi người cũng đều là người văn minh , ngươi cần như vậy xuất khẩu thành bẩn, như vậy là làm nhục thân phận của ngươi đó!".

      " Ai cần ngươi lo! Ngươi, loại tiện nhân này, cha nương thương, tại Bộ phủ bị người khi dễ đến than trời trách đất, mới lên làm Vương phi, ở trước mặt chúng ta định làm hùng? Ngươi cho là lão nương sợ ngươi sao? cho ngươi biết, lão nương sợ, lão nương tại giết ngươi!"

      " Tốt, có bản lĩnh ngươi tới đây"

      Nghe vậy, Bộ Nhu Nhi cười khẽ, còn vẫy tay với nàng ta.

      Tử Yên thấy vậy, trong lòng ngẩn ra, dưới chân cũng dừng lại. Bộ Nhu Nhi thấy vậy khóe miệng liền cong lên "Như thế nào? Sợ sao?"

      " Ngươi mới sợ đó! Ta mà sợ ngươi sao?" . Bị kích thích lập tức ngẩng đầu, Tử Yên qua " Tiện Nhân -------- A!"

      Ánh mắt cùng bàn tay của nàng ta hướng theo chính diện chính mình lao đến, Bộ Nhu Nhi trực tiếp đưa tay, cầm lấy cổ tay nàng ta trong tay , sau đó dùng lực duy nhất!

      Liền nghe thấy tiếng hét chói tai theo cổ họng nàng ta ra, huyết sắc mặt Tử Yên thoáng chốc hỗn loạn.

      Phách !

      Lập tức cái tát vung qua, Bộ Nhu Nhi cười lạnh " Ngươi đó, chỉ có chút công phu mèo quào này mà cũng đòi đối phó ta? Về tu luyện thêm vài năm nữa rồi sau !"

      Bên kia, thấy như vậy, Lam Tẩm cũng vội vàng vung bàn tay lao đến đây.

      Lại nghe thanh vang lên , làm cho lòng mọi người hung hăng chấn động.

      Nhưng là -----------------------

      Bùm !

      Tập trung nhìn vào nơi tiếng động vang lên -------------------

      " Cứu mạng! Cứu mạng "

      Tử Yên người này lại tiếp tục rơi xuống nước. Nhìn lại Bộ Nhu Nhi, thấy mặt của nàng lộ ra nụ cười nhàn nhạt, thấy dấu vết bị đánh qua.

      " Ai, hai người các ngươi đạo hạnh sư là quá thấp, cũng là mấy vị tỷ tỷ bên nhà mẹ ta có chút bản lãnh hơn." Bộ Nhu Nhi thấp giọng xong, khẽ thở dài, tay nhàng đẩy Lam Tẩm xuống nước, " Nếu cơn tức còn lớn như vậy, vậy các ngươi lại xuống nước gột rửa lần nữa !"

      Sau đó, hề màng tới tiếng thét phía sau lưng. Nàng quay đầu " thôi, ta mệt rồi"

      C26. Tướng gia tới cửa


      Cùng hai người kia vận động hồi lâu, Bộ Nhu Nhi cảm thấy cánh tay có chút mỏi nhừ.
      "Vương phi."
      Vừa hoạt động cánh tay vừa lên phía trước, mới vừa đến cửa hậu hoa viên, quản gia phụ trách giám sát đánh kia ba cái nha hoàn vừa xuất .
      "Đánh xong rồi?" Mắt phượng ngẩng lên, Bộ Nhu Nhi trầm giọng hỏi.
      Quản gia vội vàng gật đầu: "Đánh xong, gọi người đem các nàng ấy đưa đến nhà chứa củi. tại, có Lí tướng gia tới chơi."
      Hửm?
      Bộ Nhu Nhi nhíu mày, lập tức muốn bật cười.
      Xem ra, hai vị kia đúng là tình cảm thâm hậu nha! Mới tách ra chút như vậy, người trong đó cũng kiềm chế được tìm tới cửa.
      "Vương gia đâu?" Vội vàng liền hỏi.
      "Vương gia còn ở trong phòng nghỉ ngơi, nô tài sai người mời rồi."
      "Nga, được rồi, ta trước tiếp đón chút!" Gật đầu, Bộ Nhu Nhi giọng , ý cười nơi khóe miệng càng ngày càng ràng.
      Quản gia nhìn thấy, lập tức nhướng mày!
      Vì sao, cảm thấy tâm tình Vương phi tại rất vui? Nàng tựa hồ thực chờ mong gặp mặt cùng tướng gia? Bọn họ quen nhau sao?

      Chẳng qua, Bộ Nhu Nhi cũng mặc kệ , tại trong lòng nàng, lửa toan tính cháy lên hừng hực! Thản nhiên vào tiền sảnh, liếc mắt nhìn lại cái, quả nhiên nhìn thấy nam tử tuấn mỹ mặc trường bào màu lam nhạt ngồi ở chỗ kia. tuấn mỹ, hoàn toàn đủ. Trước nhìn khuôn mặt với đường cong mềm mại của , ngũ quan tinh xảo, như tranh như họa, giống như bức vẽ bên trong bình thường mà trang nhã tỉ mỉ. Hội tụ cùng chỗ, lại làm cho người ta có loại cảm giác thư thái nên lời. thân trường bào màu nhạt lại càng nổi bật lên phong tư trác tuyệt của , tựa như thiên tiên hạ phàm. Chỉ cần liếc mắt cái, mười người bên trong có chín đều tâm túy thần mê.
      Chẳng qua, Bộ Nhu Nhi nàng cố tình lại là người duy nhất thuộc chín người kia.
      "Minh vương phi!"
      Nghe được tiếng bước chân, nam tử vội vàng ngẩng đầu, vừa thấy nàng đến, lập tức hành lễ khẽ gọi.
      Thanh thanh thanh đạm đạm, ôn nhuận như nước suối ngày xuân,ở trong lòng chậm rãi chảy qua, làm cho tâm tình người ta bình thản. Cùng bề ngoài xuất trần tuyệt luân của hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh. Nhưng mà, Bộ Nhu Nhi rất hiểu, ở bề ngoài bình thản như vậy hạ, cất giấu trái tim giảo hoạt thâm trầm như thế nào.
      Vội vàng phúc thân đáp lễ, Bộ Nhu Nhi giọng êm ái: "Lí tướng gia."
      Chào hỏi nhau xong, Bộ Nhu Nhi mặt mang mỉm cười hỏi: "Tướng gia là tới tìm Vương gia sao? Ngày hôm qua chàng quá mệt mỏi, nghỉ ngơi, ngài chờ lát."
      Nghe vậy, đuôi lông mày của Lí tướng gia nhấc lên.
      "Vương phi như vậy là trách cứ hạ quan đêm qua làm mệt mỏi Vương gia ?"
      Phốc!
      Vì sao nghe vừa như vậy, đầu óc của nàng liền tự chủ được lập tức nghĩ về chuyện lành mạnh khác vậy.



      Thiếu chút nữa nhịn được cười rộ lên, Bộ Nhu Nhi nhanh chóng xua tay: " thể nào! Ta có ý này!"
      "Ha ha, Vương phi ngài cũng cần kinh hoảng như thế, hạ quan bất quá là thuận miệng hỏi chút mà thôi." Lập tức lại cười nhàng, Lí tướng gia ngồi xuống, "Vương phi, ngài cũng ngồi !"
      "À, được." Vội vàng gật đầu, Bộ Nhu Nhi nhàng ngồi xuống.
      Mà tại thời điểm ngồi xuống, nàng đột nhiên lại có loại cảm giác kỳ quái: vì sao kêu mình ngồi? Nơi này phải địa bàn của nàng sao? Nhìn tư thái thành thạo tự nhiên như vậy của , nghiễm nhiên mới là chủ nhân trong nhà, nàng mới là khách! Loại cảm giác này, lại làm cho lòng của nàng trận xúc động.
      Lặng lẽ ngẩng đầu, trộm liếc mắt dò xét vị tướng gia mỹ mạo danh truyền thiên hạ này cái, tim của nàng đập hơi nhanh lên.
      Càng ngày càng cảm thấy, cùng Hoàng Phủ Nam Ninh trực tiếp, nhất định có chút bí mật thể .
      "Vương phi, ngài nhìn gì thế?"
      tốt! Bị phát ! Trước khi ánh mắt hai người chính thức giao phong, Bộ Nhu Nhi vội vàng cụp mắt xuống: " có gì, chỉ là, vẫn thường nghe tướng gia dung mạo tuấn mỹ, hôm nay vừa thấy, quả nhiên. Ta thấy cũng mặc cảm, có thể lại bất tri bất giác chịu hấp dẫn, cho nên..."
      Nghe như thế, sắc mặt Lí tướng gia mạnh mẽ trầm xuống.
      "Vương phi, bộ dạng Vương gia cũng thua hạ quan, về sau ngài nhìn là được!"
      Vậy cũng phải để cho nàng có thể nhìn chứ! Trong thiên hạ, ai chẳng biết suốt ngày đều bị ngươi chiếm lấy!
      Nhún nhún vai, Bộ Nhu Nhi cười thầm ở trong lòng.
      Last edited by a moderator: 30/11/14
      hanh dau, Thanh Nhã, tart_trung3 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 27 : Bằng hữu gặp nhau

      Edit: Py Siêu Nhan

      Beta: Quảng Hằng

      " Vương gia đến "

      chuyện, bên ngoài truyền đến tiếng kêu to, Hoàng Phủ Nam Ninh vẫn còn buồn ngủ xuất tại cửa lớn.

      " Vương gia"

      Nhìn thấy , Bộ Nhu Nhi có nửa động tác tiếp đón, Lí tướng gia liền tiến lên trước bước để nghênh đón.

      " Như Phong, ngươi đến rồi." Nhìn thấy , hai mắt Hoàng Phủ Nam Ninh chợt sáng ngời. Cơn buồn ngủ cũng tan biến thành mây khói.

      " Đúng vậy, nhàm chán quá, đến xem qua, thuận tiện hỏi chút, ngươi lại bị Thái Hậu cùng Sở tiểu thư vây quanh có cơ hội ."

      " Làm sao có thể có." Lập tức tay áo vung lên, Hoàng Phủ Nam Ninh tức giận ." Nhưng mà, hoàn hảo, các nàng chưa được mấy câu, Tô mỹ nhân và các nàng bên kia liền xảy ra ồn ào, bổn vương liền nhân cơ hội trốn ."

      " Ồn áo ?" Nghe như thế, trong mắt Lí Như Phong vốn là bạn thân của Hoàng Phủ Nam Ninh lên chút kinh ngạc, " Ngươi là người trước đây cứu tánh mạng Thái Hậu được phong là Tô mỹ nhân ? Nàng phải là người nhân nghĩa hiểu biết và hiền lành sao? Sao có thể gây ồn ào?"

      " Hậu cung này, ai dám nữ nhân còn đủ thanh bạch?". nhàng bĩu môi, Hoàng Phủ Nam Ninh khoát tay chặn lại, " Quên , tới các nàng nữa. Ngươi đúng lúc, ta có tâm tư phiền muộn, chúng ta uống chén rượu giúp ta giải tỏa ."

      xong, liền trực tiếp nắm lấy tay ! Bộ Nhu Nhi đưa mắt nhìn thẳng .Cứ như vậy, còn có thể trong lúc đó bọn họ có gì sao, đánh chết nàng cũng tin.

      " Vương gia". Lập tức, như là chú ý ánh mắt của nàng, Lí Như Phong liền đẩy ra, " Ngài mới tân hôn, nên hảo hảo bồi Vương phi mới đúng ."

      " Đừng lo, chỉ cần Vương gia thích, chàng ở cùng ai cũng đều giống nhau cả.' Bộ Nhu Nhi lớn tiếng .

      Lời vừa ra , liền thu được ánh mắt quái dị của Lí Như Phong. Bộ Nhu Nhi vội vàng cúi đầu, tiếp tục làm khuôn mặt nhu mì. Còn Hoàng Phủ Nam Ninh lại là bộ mặt vừa lòng, lại tiếp tục cầm tay : " Nghe , nàng cũng như vậy rồi, chúng ta thôi !"

      " Vương gia..."

      " Vương gia, có cần thần thiếp chuẩn bị chút hạt dưa, hoa quả và trà ?" đợi Lí Như Phong lên tiếng, Bộ Nhu Nhi lại bừng bừng hưng tríhỏi.

      " Được." Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức gật đầu.

      " Vâng, thần thiếp chuẩn bị ngay!." Vội vàng đáp lời, Bộ Nhu Nhi xoay người bỏ chạy.

      " Ha ha ha !"

      Chạy ra cách chỗ đó xa xa khoảng mười bước, nàng nhịn được, ôm bụng cười ha hả.

      "Vương phi, người làm sao vậy ? " . Tú Nhi chạy theo phía sau nàng hiểu ra sao.

      " Tú Nhi, ngươi cảm thấy, hai người bọn họ, xứng ?" Vội vàng quay lại nắm lấy tay nàng, Bộ Nhu Nhi tiếp tục cười. Lập tức ánh mắt Tú Nhi trừng to.

      " Ha ha ha ! ".Bộ Nhu Nhi nhịn được lại cười trận to. Kéo nàng, " thôi, ta từ từ cho ngươi ".

      " Nga " Tú Nhi ngây ngốc theo nàng.

      Mà phía sau, khi nàng rồi, mặt Lí Như Phong liền nghiêm túc, ánh mắt thâm trầm nhìn theo hướng Bộ Nhu Nhi rời , mím môi lời.

      " Làm sao vậy?" Hoàng Phủ Nam Ninh vội hỏi.

      " Vương phi của ngươi..." Lí Như Phong chậm dãi quay đầu lại trầm giọng " Nàng ta thoạt nhìn tựa hồ đơn giản như vậy."

      " Phải ?" Hoàng Phủ Nam Ninh thoạt nhìn có vài phần kinh ngạc.

      " Ít nhất nàng cho ta cảm giác như thế!". Lí Như Phong thâm trầm gật đầu.

      Nghe như vậy, Hoàng Phủ Nam Ninh cũng cười lơ đễnh :" Bất kể nàng thế nào ! Chỉ cần nàng làm tốt vị trí Minh vương phi này mang phiền phức đến cho ta là được, tất cả đều tùy nàng !".

      " Vương gia"

      " Ít lời , thôi ! Hôm nay là ta thấy phiền chết mất !." Cũng để cho có thời gian nhiều lời, Hoàng Phủ Nam Ninh cầm tay , lôi kéo ra phía sau hậu viện.

      Hậu viện á ! Khi vừa nghe như thế, Bộ Nhu Nhi lập tức cười ngày càng quỷ dị.
      Last edited by a moderator: 30/11/14
      hanh dau, Halong-ngoc, tart_trung4 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 28: Cực kỳ dịu dàng

      Edit: Py Siêu Nhân

      Beta: Quảng Hằng


      Phân phó hạ nhân chuẩn bị nhiều trái cây và trà bánh, Bộ Nhu Nhi tự mình bưng khay thức ăn đến hậu viện – nơi mà Hoàng Phủ Nam Ninh và Lý Như Phong chuyện.

      “Vương gia.”

      Vừa bước vào cửa, ánh mắt nàng nhìn thấy , liền cúi đầu, giọng.

      Nhìn thấy nàng, hai mắt Hoàng Phủ Nam Ninh tối lại: “Ngươi tới đây làm gì?”

      “Thiếp thân mang đến ít trà bánh cho hai người.”

      Đến lúc này Hoàng Phủ Nam Ninh mới chú ý đến cái khay đựng nhiều thức ăn tay nàng, nhướng mày: “Việc này giao cho hạ nhân làm là được rồi.”

      “Nhưng mà…Vương gia và tướng gia chuyện, nên để người ngoài quấy rầy. Thiếp thân nghĩ tốt nhất vẫn là tự mình mang đến.” Đôi mắt lặng lẽ nhìn , Bộ Nhu Nhi cười e lệ, giọng trả lời.

      Hai chuyện này có quan hệ gì sao? Nàng mang thức ăn lại đây, chẳng lẽ quấy rầy sao? Hoàng Phủ Nam Ninh thể trả lời những câu hỏi .

      Lý Như Phong lại mỉm cười: “Vương gia, Vương phi mang thức ăn lên, mục đích chủ yếu chỉ sợ là muốn có thêm thời gian để tiếp xúc với ngài thôi. Dù sao, các người mới thành thân hôm qua, tính tới bây giờ, thời gian ở chung với nhau cũng chưa đến canh giờ.”

      “Là như vậy sao?” Mi tâm nhíu chặt lại! Hoàng Phủ Nam Ninh dùng ánh mắt trầm nhìn nàng.

      Bộ Nhu Nhi nhanh chóng cúi đầu trả lời.

      Hoàng Phủ Nam Ninh xem đó là dấu hiệu của cam chịu, vẻ mặt bỗng có chút chán ghét.

      “Bổn vương phải sớm với ngươi, nhiệm vụ của ngươi là làm Minh vương phi cho tốt. Chuyện của bổn vương, cần ngươi nhúng tay, cũng cho phép ở bên cạnh bổn vương lượn tới lượn lui, bổn vương thích bị nữ nhân làm phiền!”

      “Dạ.” Bộ Nhu Nhi vừa cúi đầu vừa lớn tiếng trả lời.

      “Vậy , Vương gia…” Nàng lại ngẩng đầu, “Trái cây và trà bánh này…”

      “Nếu mang tới, vậy để xuống bàn !” Hừ tiếng, Hoàng Phủ Nam Ninh với vẻ tức giận.

      “Dạ” Bộ Nhu Nhi trả lời, rồi bước nhanh vào trong, đem tất cả đặt lên bàn.

      “Vương gia.” Nàng hơi ngần ngại, “Ngài… Tướng gia ở lại vương phủ dùng bữa tối sao?”

      “Chuyện này có liên quan gì đến ngươi sao?” câu hỏi lạnh như băng, khiến cho bả vai của nàng run lên!

      , .” Nàng nhanh chóng lắc đầu, thân thể rụt lại, giống con thỏ đáng thương bị kinh sợ.

      “Vương gia.” Lý Như Phong lập tức lên tiếng, “Ngươi cần hung hăng với Vương phi như vậy nha! Nàng cũng chỉ là quan tâm đến ngươi mà thôi.”

      quan trọng. Chuyện của bổn vương, cần nữ nhân quan tâm.” Hoàng Phủ Nam Ninh quay đầu, lạnh giọng quát.

      Bộ Nhu Nhi cúi đầu: “Dạ, thiếp thân biết!”

      Sau đó, nhanh chóng xoay người: “Vương gia và tướng gia trò chuyện, thiếp thân quấy rầy.” Sau đó nhấc chân, rời .

      “Hừ, nữ nhân, đúng là phiền toái!”

      Chờ nàng bước chân ra khỏi cửa, ở trong phòng, Hoàng Phủ Nam Ninh tức giận làu bàu tiếng.

      Lý Như Phong nhướng mày: “Vương gia, càng ngày ta càng cảm thấy vương phi của ngươi dịu dàng nha!”

      thể dịu dàng sao? Lúc trước, bổn vương chú ý cũng phải là tính nết dịu dàng của nàng.” Hoàng Phủ Nam Ninh cười , lấy miếng bánh đưa vào miệng, “Ánh mắt nữ nhân này tồi nha, mùi vị điểm tâm ngon. Ngươi cũng ăn ít !”

      “Được!” Đưa tay lấy miếng bánh đưa vào miệng, tinh tế thưởng thức, ánh mắt Lý Như Phong nheo lại.

      màn vừa rồi tái lại trước mắt, tại sao luôn luôn cảm thấy vị Minh vương phi này, luôn tạo cho người khác cảm giác lạ lạ?

      Giống như… được tự nhiên cho lắm.

      Chương 29: Hé lộ

      Edit: Py Siêu Nhân

      Beta: quảng Hằng


      “Vương phi!”

      Vừa bước ra cửa, được vài bước, Tú Nhi chờ sẵn ở ngoài, chạy nhanh đến tiếp nhận cái khay trong tay nàng.

      “Tú Nhi, ngươi có cảm thấy vương gia và tướng gia có cái gì đó bình thường ?” Thuận tay đưa đồ vật cho Tú Nhi, Bộ Nhu Nhi tươi cười hớn hở hỏi thăm. Nhìn nàng tại, ngẩng đầu ưỡn ngực, vẻ mặt tươi cười sáng lạn, làm sao giống với dáng vẻ cẩn thận, khúm núm giống như vừa rồi đối mặt với Hoàng Phủ Nam Ninh.

      Nghe nàng hỏi như thế, Tú Nhi liền nhíu mày: “Sao người lại hỏi như vậy? Vương gia và tướng gia là bằng hữu thân thiết, việc này toàn kinh thành đều biết mà!”

      A! Đứa này… Nàng cũng chưa từng nghĩ đến khía cạnh kia của vấn đề.

      thể so sánh rồi, tại, Bộ Nhu Nhi thể thừa nhận rằng, nha đầu ngốc bên cạnh nàng quả thực thuần khiết hơn nàng rồi.

      Nàng liền lắc rồi thở dài hơi vì bị mất hứng.

      Sau đó, nàng lại tươi cười, vỗ vai Tú Nhi, : “Quên , chúng ta về!”

      “Di? Vậy vương gia…”

      có tướng gia ở bên cạnh rồi, cần đến chúng ta.” Tươi cười , Bộ Nhu Nhi nhanh chóng bước

      A? Tú Nhi lắc lắc đầu. Vì sao nàng cảm thấy lời của Vương phi, giống như lời độc thoại nhỉ? Hơn nữa, từ khi đến nơi này, bộ dáng của vương phi liền rất thần bí, cũng thường những lời khó hiểu, làm cho mình như bị rơi vào sương mù.

      Nhưng mà, nha đầu ngốc cũng có chỗ tốt của nha đầu ngốc. Nếu nghĩ ra, nàng suy nghĩ nữa, vội vàng vui vẻ đuổi theo bước chân của Bộ Nhu Nhi: “Vương phi, tại người tính làm gì?”

      “Trở về phòng!” Bộ Nhu Nhi lớn tiếng trả lời.

      “A? Người dạo vườn hoa sao? Nơi này còn nhiều chỗ chúng ta chưa khám phá mà!”

      dạo vườn còn nhiều cơ hội khác, bây giờ, ta có chuyện quan trọng cần phải làm.” Chớp chớp đôi mắt, Bộ Nhu Nhi ra vẻ thần bí khó lường.

      Tú Nhi lại mê mang hiểu, « Chuyện gì có thể quan trọng hơn chuyện quen thuộc đường trong vương phủ ? »

      Đương nhiên là đại rồi! Bộ Nhu Nhi thầm trả lời.

      tại, mục tiêu lớn nhất của nàng chính là cứu Tiểu Tình ra khỏi hoàng cung. Mà hôm này, nàng vào hoàng cung, dò xét thử địa hình bên trong, cũng thăm dò nơi ở của Tiểu Tình, địa vị của nàng ấy và các mối quan hệ xung quanh. tại, nàng bắt tay vào thực kế hoạch cứu Tiểu Tình ra khỏi hố lửa! Loại chuyện này ra đúng là đại nghịch bất đạo, nàng đương nhiên phải giấu diếm mọi người rồi. Mà tại, Hoàng Phủ Nam Ninh trở về, lại chủ động cần nàng hầu hạ, nàng tự nhiên mừng rỡ trong lòng, thừa dịp trí nhớ vẫn còn tốt, đem mọi thứ nhớ kỹ! Trước tiên nghĩ ra kế hoạch sơ bộ, sau đó thêm thắt chi tiết, đây đúng là việc hao tổn trí óc mà!

      Nhưng so với khoảng thời gian trước đây, sương mù bị thổi ít, mơ hồ nhìn thấy đoạn đường phía trước cần bước , tâm tình buồn bực của nàng cũng vơi ít nhiều. Ít nhất, nàng cũng xác định được mục tiêu của bản thân để cố gắng phấn đấu, Tiểu Tình cũng xác định được là an toàn, mọi việc đều ổn cả!

      Bây giờ, nàng muốn ổn định tâm tình, vội vàng nắm tay Tú Nhi kéo : “ thôi, trở về!”

      “A, vương phi…”

      thôi!”

      hề lãng phí thời gian, Bộ Nhu Nhi nắm tay nàng ấy, kéo nhanh về hướng phòng mình.
      Last edited by a moderator: 30/11/14
      gemikat, hanh dau, Halong-ngoc4 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 30: Đá xuống giường

      Edit: Py Siêu Nhân



      Hôm nay, Hoàng Phủ Nam Ninh và Lý Như Phong cùng nhau ăn cơm trưa và ngồi bàn bạc với nhau.

      Bộ Nhu Nhi cũng tự nhốt mình trong phòng, cầm bút lông viết viết vẽ vẽ, đến khi mặt trời xuống núi, mới mệt mỏi thu hồi tờ giấy đầy những chữ như gà bới, xếp cẩn thận cất vào bên trong cái hộp , sau đó bước ra ngoài, dặn dò người hầu chuẩn bị cơm chiều.

      Vì muốn làm tốt Minh vương phi im lặng dịu dàng trong cảm nhận của Hoàng Phủ Nam Ninh, nàng kiên quyết bước đến quấy rầy hai người. Ngay cả cơm chiều ăn uống như thế nào, nàng cũng kêu người chạy qua hỏi, biết được bọn họ tính dùng cơm với nhau, liền tự mình chọn vài món ngon, kêu phòng bếp chuẩn bị tốt rồi mang qua cho bọn . Từ đầu tới cuối, nàng đều lộ diện trước mặt bọn họ.

      Sau đó, lại có tâm tình quản chuyện của bọn họ. Nhìn thấy ánh trăng ngày càng lên cao, cơn buồn ngủ kéo đến, nàng ngáp vài cái, rồi gọi người chuẩn bị thùng nước ấm, tắm rửa sạch , thay áo ngủ, bò lên giường rồi ôm chăn ngủ vù vù.

      thể thừa nhận vương phủ chính là nơi tốt. Ăn cũng là đồ ngon nhất, tất cả đều tốt hơn rất nhiều so với thời điểm nàng ở Bộ phủ. Nhất là chăn đệm giường, tự nhiên cũng là lựa chọn sợi bông tốt nhất, do thợ thủ công tốt nhất trong kinh thành may. Chăn dày, lại mềm mềm, khiến cho người ta khi nằm lên đều muốn bước chân xuống đất nữa. Còn có vỏ nệm, đều dùng loại vải tốt nhất để tạo thành, làm cho thân thể của nàng yên tĩnh lại, cơn buồn ngủ cũng kéo tới.

      Nhắm mắt lại, tỉnh táo dần dần biến mất, ý thức của nàng lâm vào mảnh tối đen.

      Đột nhiên!

      Chi nha ----

      thanh nhàng đẩy cửa lọt vào tai nàng, khiến cho nàng ngủ say liền bừng tỉnh.

      Lộp cộp…

      Hình như là tiếng bước chân?

      Ai nhỉ? hơn nửa đêm rồi, đến phòng của nàng làm gì?

      A! Nàng lập tức nghĩ tới: chắc là nha đầu trực đêm nha! Từ mấy ngày trước khi thành hôn, nương đích thân kể cho nàng nhiều nhiều quy cũ của nhà giàu, còn dặn nàng phải ghi nhớ kỹ trong lòng. Trong số đó có chuyện, đó là tại những địa phương giống như vương phủ này, mỗi buổi tối đều có nha hoàn tuần tra, để phòng ngừa chủ tử bị mê sảng hoặc bị gì đó.

      Khóe miệng nhếch lên: tại cái xã hội vạn ác này, làm chủ tử thoải mái nha! Các nàng đều được hạ nhân hầu hạ tốt, bản thân cần phải lo lắng gì hết.

      Nghĩ đến đây, thần kinh căng thẳng liền trầm tĩnh lại. Trở mình chút, rồi tiếp tục ngủ sâu.

      Nhưng mà…

      Có gì đó đúng lắm?

      Tại sao, tiếng bước chân kia đến gần mép giường của nàng rồi mới dừng lại? Hơn nữa, im lặng chưa được bao lâu, nàng liền cảm giác được nệm giường hơi lún xuống! Sau đó, thanh vang lên, người nào đó dùng sức mạnh để kéo cái chăn của nàng ra?

      “Ai?”

      Ý thức hoàn toàn tỉnh táo, gương mặt nghiêm trọng, quát lớn tiếng, nàng nhanh chóng xốc chăn lên, dùng sức đá cước.

      Bùm!

      Lập tức, thanh của vật gì đó rơi xuống đất. liền sau đó, giọng hổn hển vang lên: “Nữ nhân, ngươi làm gì vậy?”

      Ông trời ạ!

      Thanh này… vì sao nghe quen tai nhỉ!

      Trái tim bỗng nhảy múa loạn xạ. Ngồi giường nhìn xuống mặt đất! Sắc mặt Bộ Nhu Nhi liền trắng bệch

      “Vương… Vương gia!”

      Chương 31: Tức giận bỏ

      Edit: Py Siêu Nhân

      “Gâu gâu!”

      Lập tức, cái đầu chui từ trong chăn ra, hướng về phía Hoàng Phủ Nam Ninh sủa vang mấy tiếng.

      “Đây là cái gì?” Hoàng Phủ Nam Ninh sửng sốt, liền hỏi.

      Ách…

      Bộ Nhu Nhi nhanh chóng ôm con chó , : “Vương gia, đây là con chó của thiếp thân, nó tên Tuyết Nhi.”

      “Bổn vương cần biết nó tên gì! Bổn vương hỏi, tại sao con chó này lại ở giường của bổn vương!” Sắc mặt trở nên xanh mét, Hoàng Phủ Nam Ninh hét to.

      Loảng xoảng!

      Nghe được động tĩnh bên trong, đám người bên ngoài liền phá cửa chạy vào.

      “Vương gia!”

      Khi nhìn thấy tình huống của hai người, mọi người đều kinh ngạc, đứng yên tại chỗ. Những nam đinh vừa bước vào liền lập tức cúi đầu, dám nhìn Bộ Nhu Nhi mặc cái áo ngủ mỏng manh ôm sát người.

      “Cút hết ra ngoài.” Hoàng Phủ Nam Ninh liền quay đầu, quát khẽ mọi người.

      Mọi người sửng sốt.

      “Cút!”

      Lập tức, thanh Hoàng Phủ Nam Ninh trở nên kiên nhẫn.

      “Dạ… dạ!”

      Bị ánh mắt đầy phẫn nộ của quét qua, tai lại nghe thấy thanh gầm kiên nhẫn của , thân thể mọi người kềm chế được mà run rẩy. Vội vàng gật đầu, xoay người chạy ra ngoài.

      “Gâu gâu!”

      Dường như bị cơn tức giận của kích thích, con chó trong lòng Bộ Nhu Nhi ló đầu ra, mở miệng sủa vang.

      “Khiến nó câm miệng cho bổn vương!”

      Tiếng chó sủa liên tiếp vang lên khiến cho sắc mặt Hoàng Phủ Nam Ninh trở nên xanh mét, cắn răng gầm lên.

      Thân thể Bộ Nhu Nhi cũng run lên, vội vàng sờ đầu con chó : “Tuyết Nhi ngoan, đừng sủa, ngoan nha!”

      nhàng dụ dỗ lúc lâu, con chó mới câm miệng, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Hoàng Phủ Nam Ninh, lỗ mũi phát ra thanh ư ử.

      Hoàng Phủ Nam Ninh bỗng nhiên cảm thấy đau đầu. Từ dưới đất đứng lên, chân bỗng run rẩy, Bộ Nhu Nhi vội vàng từ giường nhảy xuống, chạy tới đỡ dậy.

      “Đừng chạm vào bổn vương!” Giống như chạm phải củ khoai lang nóng bỏng, Hoàng Phủ Nam Ninh rút tay về nhanh.

      Bộ Nhu Nhi dừng lại, lập tức cúi đầu.

      Thấy nàng bày ra bộ dáng giống như dâu bị ức hiếp, sắc mặt Hoàng Phủ Nam Ninh trở nên trầm, quay đầu nhìn nàng: “Ngươi còn chưa cho bổn vương biết tại sao con chó này lại ở giường của bổn vương?”

      “Thiếp thân…thiếp thân nghĩ là Vương gia đêm nay trở lại. Trong phòng ngủ lớn như vậy, mình thiếp thân ngủ, cảm thấy rất sợ hãi, nên đem Tuyết Nhi ngủ chung.” Bộ Nhu Nhi giọng trả lời, “Hơn nữa, từ lúc đến Bộ phủ đến nay, đều là do Tuyết Nhỉ ngủ cùng với thiếp thân.”

      Hoàng Phủ Nam Ninh nghe vậy, liền hít thở sâu, gì.

      Bộ Nhu Nhi từ từ ngẩng đầu lên, kềm chế được, liền hỏi câu: “Vương gia, tướng gia đâu?”

      “Về nhà.” Hoàng Phủ Nam Ninh hừ lạnh trả lời.

      ra là thế!

      Bộ Nhu Nhi rất biết điều, vội vàng bước tới: “Vương gia, thiếp thân biết sai rồi. Chắc là ngài rất mệt mỏi? Thiếp thân giúp ngài cởi áo. Ngài muốn rửa mặt ? Vương gia…”

      cần!”

      Đối mặt với chăm sóc ôn nhu, dồn dập của nàng, Hoàng Phủ Nam Ninh sắc mặt trở nên trầm, nhanh chóng nghiêng người, thoát khỏi tập kích của nàng.

      “Vương gia?” Bộ Nhu Nhi sửng sốt, khẽ gọi.

      Hoàng Phủ Nam Ninh xoay người: “Bổn vương phải !”

      “Vương gia, ngài phải về đây ngủ sao?” Vội vàng gọi to, Bộ Nhu Nhi chạy theo.

      Hoàng Phủ Nam Ninh hừ tiếng: “Bổn vương cần ngủ chung giường với con chó!”

      “Vậy thiếp thân mang Tuyết Nhi ra ngoài, Vương gia! Vương…”

      Chạy nhanh tới cửa, Bộ Nhu Nhi miệng gọi to, nhưng cũng gọi được Hoàng Phủ Nam Ninh quay trở lại.

      “Haha!” Nhìn theo bóng dáng xa, khóe miệng của nàng vẽ thành đường tròn cong. Lập tức đóng cửa, xoay người trở lại giường, tay ôm con chó vào lòng, “Tuyết Nhi, biểu của ngươi vừa rồi tốt!”

      “Gâu gâu!”

      Con chó lập tức ngẩng đầu, sủa 2 tiếng phấn khởi trả lời.
      Last edited by a moderator: 30/11/14
      gemikat, hanh dau, Halong-ngoc4 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 32: Huynh đệ đột kích

      Edit: Py Siêu Nhân



      Lại là đêm ngon giấc.

      Ôm con chó ngủ say. Sáng sớm hôm sau, Bộ Nhu Nhi bị đầu lưỡi ẩm ướt của Tuyết Nhi liếm tỉnh.

      “Vương phi, ngài nhanh thức dậy nha! Các vị Vương gia và vương phi tới chơi, Vương gia chờ ngài cùng tiếp khách!” Vừa kéo rèm ra, Tú Nhi vội vàng giải thích.

      Các vị Vương gia? Còn có Vương phi?

      Não bộ lập tức hoạt động: Tiên đế tổng cộng có mười tám người con trai. Trong đó, ngoại trừ đương kim Thánh thượng cùng Hoàng Phủ Nam Ninh và thập ngũ hoàng tử là con ruột của Thái hậu, còn những người khác đều là phi tần sinh ra. Tại lúc Hoàng Phủ Nam Định đăng cơ làm hoàng đế, hạ lệnh phong các huynh đệ làm Vương gia, chính là các vị Vương gia hôm nay ghé thăm.

      Lập tức khóe miệng nở nụ cười: cũng tốt, đám người cùng nhau kéo tới, so với việc đón tiếp từng người tốt hơn. Nàng cung có nhiều thời gian để cùng họ xã giao.

      Liền gật đầu: “Tốt.”

      Liền lập tức chải đầu, trang điểm, đương nhiên là tốn ít thời gian rồi. Chờ Bộ Nhu Nhi làm xong hết thảy bước ra ngoài, lại nhận được tin là Hoàng Phủ Nam Ninh bởi vì kiên nhẫn chờ đợi nên ra tiền sảnh trước!

      Biết được tin này, sắc mặt Tú Nhi liền trắng bệch. “Vương gia, sao có thể làm như vậy! Ngài ấy ra trước cũng có vấn đề gì, để mình Vương phi ra ngoài như vậy, khiến mọi người chê cười đó?”

      “Tùy tiện thôi! muốn như vậy, đành phải chấp nhận thôi.” Nở nụ cười , Bộ Nhu Nhi ra lơ đễnh lắc đầu.

      “Vương phi!”

      Đến thời khắc mấu chốt này mà Vương phi cũng nôn nóng! Tú Nhi đều gấp đến muốn khóc rồi.

      “Nha đầu ngốc, vì sao ngươi lại khóc? Trong lòng Vương gia có ta, chuyện này sớm muộn gì mọi người biết. khi như vậy, để cho bọn họ biết sớm chút cũng sao mà!” Cười tiếng, Bộ Nhu Nhi kéo tay nàng. “Được rồi, thôi! Nếu , để bọn họ chờ lâu, tình cảnh của ta càng thêm xấu hổ!”

      “Dạ, được.” Nghe nàng giải thích cực kỳ có lý, Tú Nhi vội hít hít cái mũi, đỡ tay nàng về hướng tiền sảnh.

      ngoài dự liệu, có nhiều huynh đệ và vương phi của bọn họ cùng đến thăm, tiền sảnh vốn trống rỗng bây giờ chật ních người, còn cái ghế trống. Hơn nữa, vào lúc Bộ Nhu Nhi xuất , nàng liền phát gần trăm ánh mắt cùng nhau bắn về phía nàng. Trong ánh mắt kia bao gồm khinh miệt, nghi hoặc, chút tình cảm, cũng có trường hợp cá biệt nào khác. Nhưng mà nhìn bộ dáng những người này, hẳn là khinh thường nàng. Dù sao, nàng xuất thân là thứ nữ (là con thứ, phải con đầu tiên) trong nhà võ tướng, lại đột nhiên được chiếm vị trí cao như vậy, lại có thể cùng ăn cơm, cùng đứng chung chỗ với bọn họ, bọn họ tạm thời thể tiếp nhận nàng cũng là đương nhiên thôi.

      mặt liền nở nụ cười ôn nhu, Bộ Nhu Nhi bước qua cửa, hương về Hoàng Phủ Nam Ninh ngồi tại chủ vị (ghế của chủ nhà) hành lễ: “Vương gia.”

      “Ừ.” Hoàng Phủ Nam Ninh chỉ gật đầu, mở miệng, rồi hướng về phía các huynh đệ. “Đây là Nhị hoàng huynh, Tam hoàng huynh, Ngũ hoàng đệ, Lục hoàng đệ…” Giới thiệu xong đám người, cũng tốn ít nước miếng.

      Bộ Nhu Nhi ôn nhu gật đầu, chào hỏi xong từng người rồi mới trở về bên cạnh Hoàng Phủ Nam Ninh ngồi xuống.

      Nhưng mới ngồi xuống, Nhị vương gia ngồi gần Hoàng Phủ Nam Ninh liền mở miệng: “Tứ hoàng đệ, tại sao hôm nay ngươi cùng hoàng đệ muội ra? Chẳng lẽ các ngươi ngủ cùng với nhau?”

      Nghe vậy, sắc mặt Hoàng Phủ Nam Ninh trầm xuống.

      Còn chưa kịp trả lời, người ngồi bên cạnh Bộ Nhu Nhi lại nở nụ cười: “Nhị hoàng huynh, tại sao huynh lại có thể như vậy? ràng là tứ hoàng đệ thương xót hoàng đệ muội nhu nhược nhắn, muốn cho nàng mệt chết, nên cố ý cho nàng nghỉ ngơi đầy đủ rồi mới ra gặp chúng ta đó!”

      Lời vừa xong, đám người lập tức cười rộ lên.

      Trong trận cười này, Bộ Nhu Nhi ràng phát sắc mặt Hoàng Phủ Nam Ninh trở nên xanh mét.

      Chương 33: Đối phó công kích

      Edit: Py Siêu Nhân

      “Cười đủ chưa?”

      Từ lúc mọi người cười rộ lên, rồi bị nàng nhìn chăm chú, chưa đến 5 giây, Hoàng Phủ Nam Ninh vỗ ghế, lạnh giọng quát lớn.

      Ý cười mặt liền cứng đờ, thanh muốn đến miệng lại thể nào phát ra. Mọi người đều mở to mắt, khó hiểu nhìn Hoàng Phủ Nam Ninh.

      “Chuyện của chúng ta, các ngươi quản cái gì chứ? Có tâm tư rảnh rỗi, bằng cùng người trong cung xây dựng quan hệ cho tốt !” Ánh mắt lạnh lùng đảo qua, Hoàng Phủ Nam Ninh khoát tay chặn lại, “Các ngươi phải đến xem Vương phi mà ta cưới về sao? Được rồi, tại xem xong. Nữ quyến đều cùng Vương phi hậu viện, muốn làm gì làm, tùy các ngươi, Nhị hoàng huynh, chúng ta ra sân uống rượu!”

      Nhanh chóng đưa ra quyết định, hoàn toàn là cho mọi người cơ hôi chọn lựa, Hoàng Phủ Nam Ninh liền đứng dậy ra ngoài.

      Ách…

      Mọi người sửng sốt, ánh mắt nhìn nhau trao đổi, đều phát trong mắt đối phương vẻ bất đắc dĩ – mặc dù là thành thân, vị huynh đệ kiêu ngạo phóng đãng của bọn họ trước sau vẫn kiêu ngạo như vậy a! Hơn nữa, bọn họ lại bị dọa rồi.

      Lắc đầu, các nam nhân đều đứng dậy, theo .

      Chờ bọn xong, Bội Nhu Nhi cũng vội vàng đứng lên, nhìn nhóm nữ quyến cười ôn nhu, : “Các chị em dâu, mọi người vui lòng theo ta!”

      Nhóm nữ quyến cũng động đậy. Mọi người đều dùng ánh mắt quan sát nàng, còn có người xem tới xem lui vài lần, muốn xem xuyên qua người nàng.

      Vẻ mặt liền lên nét ngượng ngùng, Bộ Nhu Nhi hơi cúi người: “Các vị, thỉnh theo ta!”

      thôi!”

      theo sau Nhị vương phi lớn tuổi nhất, những người khác bắt đầu đứng lên, chậm rãi theo phía sau. Chẳng qua, khi bước ra khỏi cửa, trong mắt nhiều người đều ánh lên vẻ khinh thường, cực kỳ khinh thường.

      “Tứ hoàng tẩu, ngươi mới vừa gả vào lâu, vì sao chúng ta đều cảm thấy tứ hoàng huynh giống như coi trọng ngươi vậy?”

      Xem ! Còn chưa ra đến hậu viện, có người bắt đầu đặt câu hỏi.

      Bộ Nhu Nhi quay đầu lại, phát người chuyện là phi tử của Lục vương gia, là nữ nhân có diện mạo diễm lệ, vẻ mặt cao ngạo.

      Cúi đầu, nàng giọng trả lời: “Vương gia bận rộn quốc , trong phủ lại còn bề bộn công việc cần xử lý, sau hết thảy mới đến phiên ta.”

      “Haha, tứ hoàng tẩu tự hiểu địa vị của mình đấy chứ!” Lập tức, Thất vương phi cũng cười theo.

      Những Vương phi khác cũng bắt đầu cười rộ lên.

      Vào lúc này, có Hoàng Phủ Nam Ninh ngăn trở, cũng cần bảo trì hình tượng trước mặt người ngoài, đám các nàng đều cười to, ánh mắt khinh thường lại càng ràng hơn.

      Bộ Nhu Nhi ra vẻ nghe thấy, tiếp tục dẫn dường.

      Thấy nàng như thế, mọi người cười hồi, cũng cười được.

      Dẫn đám nữ nhân đến phòng khách riêng, đợi các nàng ngồi xuống, Bộ Nhu Nhi ôn nhu : “Người đâu, mang trà lên!”

      “Chậm !”

      Đột nhiên Tam vương phi làm khó dễ: “Tứ đệ muội, ta nghe , Tứ hoàng đệ mới được Hoàng thượng ban thưởng ít trà do nước láng giềng tiến cống, biết chúng ta có lộc nếm thử chút ?”

      Haha, nếu nàng trả lời thể, các nàng cười nhạo Minh vương phi như nàng có năng lực, ngay đến đồ đạc trong nhà cũng thể làm chủ, mà nếu có thể… Nàng biết vật đó ở nơi nào, lại cũng biết Hoàng Phủ Nam Ninh có đồng ý mang ra cho các nàng uống hay ?

      Nhưng mà, cho dù nàng trả lời như thế nào, lòng của nàng đều hiểu được, đám nữ nhân này muốn đào cái hố để chôn nàng.

      Nhưng… tưởng đem nàng đẩy vào cái hố rồi dùng bộ dạng dương dương tự đắc để dẫm nát đầu nàng sao? Bộ Nhu Nhi cúi đầu cười lạnh, bọn họ có khả năng sao?

      “Được!” Nàng liền ngẩng đầu, cười ôn nhu, “Ta tự mình lấy, pha cho các ngươi uống!”

      Là ta tự làm đó nha! Cam đoan các ngươi uống xong nhanh chóng trở về chỗ cũ!



      <hr align="left" size="1" width="33%" />

      <div>
      <div>
      Last edited by a moderator: 30/11/14
      Halong-ngoc, tart_trung, Fuu2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :