123123123123123123


  1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá trình dưỡng thành yêu hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - FULL + EBOOK

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905


      Chương 31
      Mưa gió
      Buổi tối tắm rửa xong ra, Hàn ngồi trước bàn trang điểm trịnh trọng dặn dò Từ ma ma cùng với bốn đại nha hoàn Tẩy Xuân: “Phụ thân nhiều năm trấn thủ Nam Hải, mười lăm năm quay về Biện Kinh, Hầu phủ hôm nay phải là Hầu phủ chi trưởng của chúng ta nữa rồi. Năm người các ngươi là người thân cận nhất với ta, nếu có chuyện gì ta chắc chắn che chở cho các ngươi; có điều trong phủ các ngươi phải cẩn thận, ngàn vạn lần được bị Nhị thẩm tóm được nhược điểm!” Nàng cũng phải quả hồng mềm, nếu là có người dám động đến người của nàng, nàng nhất định bảo vệ đến cùng, nhưng vẫn phải cẩn thận chút.

      Đám người Từ ma ma vội vàng đáp “Vâng”.

      Nhuận Thu vuốt ve tóc dài Hàn , phát sai biệt lắm có thể ngủ, liền cầm bình thủy tinh đựng nước hoa hồng tới: “ nương, dưỡng da thôi!”

      Hàn chấm vài giọt nước hoa hồng thoa mặt, sau đó với Sấu Đông: “Chuẩn bị giấy và bút mực, ta muốn viết văn!”

      Mọi người đều kinh sợ: “ nương, rất trễ rồi!” nương ngoại trừ thỉnh thoảng xem sách, lâu có viết chữ, tối nay như thế nào đột nhiên muốn viết rồi hả?

      Hàn vẻ mặt buồn bã: “Phó gia ca ca bắt từ nay trở nộp bài tập mà...”

      Từ ma ma nghe vậy lập tức hành động như đánh máu gà, xoa tay chỉ huy mọi người chuẩn bị hầu hạ để nương cần cù học tập, miễn cho nương lại kiếm cớ trốn tránh việc học.

      Đầu tiên bà dặn dò Sấu Đông: “Chuẩn bị giấy và bút mực tốt nhất, để nương nghiêm túc làm bài tập; đốt nến lên, tránh cho nương hư mắt!”

      Lại dặn dò Hoán Hạ: “Chuẩn bị thức ăn khuya, đề phòng nửa đêm viết bài nương bị đói!”.

      Thấy Sấu Đông và Hoán Hạ vội vàng làm, bà lại dặn dò Tẩy Xuân: “Chuẩn bị nệm gấm thêu hoa vừa dày vừa mềm đặt mặt ghế, tránh cho cấn mông nương!”

      Cuối cùng lại nhìn thấy Nhuận Thu ngơ ngác cầm bình thủy tinh đựng nước hoa hồng đứng ở bên, bà vội vàng vỗ tay cái: “Nhuận Thu, thoa lần nữa cho nương, cho nương đỡ phải luống cuống!”

      Mọi người sau phen bận rộn, rốt cuộc tạo ra được môi trường học tập thoải mái dễ chịu.

      Hàn đoan đoan chánh chánh ngồi trước thư án gỗ hoa lê, đề bút chuẩn bị viết đề mục giấy, lại đột nhiên quên mất đề mục sách luận Phó Tạ sắp xếp, vội hỏi Sấu Đông: “Sấu Đông, là “tam cương bát mục luận”, hay là “tam cương ngũ thường luận”?” Nàng nhớ được.

      Sấu Đông lập tức tìm ra thiếp mời Phó Bình đưa tới : “ nương, đề mục là “tam cương ngũ thường luận”!”

      Hàn suy nghĩ chút, đề bút viết xuống đề mục, cắn cán bút suy nghĩ trọn vẹn phút đồng hồ, lúc này mới bắt đầu ghi câu đầu tiên “lịch sử truyền? Lễ vĩ? Hàm Quang văn gia” : tam cương, quân thần cương, phụ tử cương, phu thê cương[1].”

      [1] gọn là đạo quân thần, phụ tử, phu thê. Theo tam tự kinh mối quan hệ vua tôi cốt ở cái nghĩa, mối quan hệ cha con cốt ở cái tình, mối quan hệ phu thê cốt ở đồng thuận. Tuy nhiên trong xã hội phong kiến chính là Quân xử thần tử thần bất tử bất trung-vua khiến bầy tôi chết, chết trung, phụ xử tử vong, tử bất vong bất hiếu – cha khiến con chết, con chết hiếu, phu xướng phụ tùy-chồng ra vợ phải theo…

      Kế tiếp nàng liền bắt đầu treo bút nhíu mày suy nghĩ.

      Mãi cho đến đôi mắt Hàn mệt mỏi mở ra nằm ngủ gục bàn, bài tập của nàng cũng chỉ viết được đề mục và câu đầu tiên.

      Buổi sáng, Hàn vừa trang điểm vừa thở ngắn thở dài: “Ai ôi!!!, ngày kia phải gặp Phó gia rồi, nhưng bài tập của ta còn chưa có viết xong, vậy phải làm sao bây giờ....!” Phó Tạ đánh mông của nàng đấy!

      Từ ma ma tận mắt nhìn thấy gia đánh mông nương, cũng thực vội, sợ nương lần nữa bị gia đánh đòn, liền : “ nương, nếu nô tài đến hỏi hỏi đại nương?”

      “Hàn Bội?” Hàn xì mũi coi thường, “Nàng ta còn bằng ta mà! Ít nhất ta còn biết 'Tam cương bát mục'[2], Tam cương có nghĩa là Minh minh đức, Tân dân và Chỉ ư chí thiện, nàng ta lại quân thần cương, phụ tử cương, phu thê cương !”

      [2] 'Tam cương bát mục' (hay còn gọi là tam cương lĩnh), bao gồm:

      Minh minh đức (làm sáng cái đức sáng)

      Tân dân (làm mới cho dân. Có khi viết là thân dân, nghĩa là gần gũi với dân)

      Chỉ ư chí thiện (dừng ở nơi chí thiện).

      Ba cương lĩnh này được cụ thể hóa bằng 8 điều mục (gọi là bát điều mục), bao gồm:

      Cách vật (tiếp cận và nhận thức vật)

      Trí tri (đạt tri thức về vật)

      Thành ý (làm cho ý của mình thành thực)

      Chính tâm (làm cho tâm của mình được trung chính)

      Tu thân (tu sửa thân mình)

      Tề gia (xếp đặt mọi việc cho gia đình hài hòa)

      Trị quốc (khiến cho nước được an trị)

      Bình thiên hạ (khiến cho thiên hạ được yên bình).

      Sấu Đông ở bên nghe được chán nản : “ nương ơi, người so sánh với đại nương làm gì, trình độ đại nương như thế nào người còn biết hay sao mà còn biết xấu hổ so với nàng ta? Người có bản lĩnh so sánh với Di biểu nương kìa!” tên của Di biểu nương là Tống Di, là trưởng nữ của đại mẫu Hàn , là tài nữ nổi danh Biện Kinh. Trong các đường tỷ muội Hàn có thể được xem như là người học tập tốt nhất nhưng cũng thể so với Tống Di.

      Hàn mắt cá chết: “... Xú nha đầu, mở bình sao biết trong bình có gì!”

      Tẩy Xuân ngồi bên đề xuất ý kiến: “Hay là nhờ Từ ma ma cầu Đại công tử!” Trong ba vị huynh đệ Hàn gia học vấn Hàn Lập là cao nhất.

      Hàn nghĩ tới ánh mắt là lạ của Hàn Lập, liền ngay: “Ta chán ghét !”

      Tẩy Xuân cũng hết cách.

      Vốn là người vui vẻ, Hàn vô cùng rộng lượng, nhìn thấy Nhuận Thu đem hương cao ra liền : “Hôm nay vẫn thoa cao hoa hồng sao? Sao lại là cao hoa hồng hoài vậy? Hôm qua Phó Bình đưa tới cao hoa quế cũng tệ lắm...”

      Nàng dường như quên mất chuyện thanh trúc bản Phó Tạ dùng để dạy dỗ đặc biệt nàng, ngay cả việc Phó Tạ đánh mông nàng cũng quăng ra sau đầu, vừa thoa thoa cao hoa quế, vừa soi gương vừa an ủi bản thân: “Cho dù ta viết ra được, Phó Tạ ca ca cũng thể làm gì ta đâu! Ngày kia phủ quốc công mở tiệc, ta ở chung với khách nữ, nam nữ thụ thụ bất thân, huynh ấy nhìn thấy ta đâu!” Đến lúc đó nàng trốn Phó Tạ là được. Phó Tạ coi trọng mặt mũi như vậy, vào tận bên trong đám khách nữ để bắt nàng đâu!

      Thấy nương vui mừng cách mù quáng như thế, Từ ma ma và Tẩy Xuân rầu muốn thúi ruột, rốt cuộc tình tình nương giống ai đây? Hầu Gia và phu nhân đâu có như vậy đâu!

      Hàn chọn trâm Chu Hoa kết từ sáp ong, ngọc lam và san hô, phối với trang sức thanh nhã của mình, lại mặc váy tán hoa yên sa xanh biếc và áo kép xanh lơ, khoác áo khoác màu xanh nhạt dùng chỉ bạc thêu trăm bướm sặc sỡ, bản thân ăn mặc như đóa hoa kiều, lúc này mới dẫn Tiển Xuân và Tấu Đông thỉnh an thái phu nhân.

      Nàng mới vừa đến Khánh Thọ Đường, liền nghe được tin tức mới, tối hôm qua đại đường huynh Hàn Lập cầu xin Thái phu nhân, hôm nay mở hội ngắm hoa, trong hậu hoa viên dùng màn gấm ngăn cách, bên mở tiệc chiêu đãi khách nam, bên mở tiệc chiêu đãi khách nữ.

      Hàn nghe vậy đôi mi thanh tú nhíu lại, trong lòng cảm thấy cực kỳ ổn.

      Tuy nàng cảm thấy ổn, nhưng cũng gì, bởi vì nàng vốn có ý định tham gia náo nhiệt, đến lúc đó mượn cớ ở tây viện thêu thùa may vá là được.

      Chạng vạng tối, Phó Tạ trở lại đông Thiên viện ở phủ An quốc.

      Sau khi tắm gội xong, Phó Trữ liền đưa mật tín do huynh trưởng Phó Tùng của từ Lương châu biên thuỳ Tây Bộ chuyển tới , Phó Tùng là thuộc cấp dưới trướng Trấn Tây Tướng Quân Từ Bình xuân.

      Phó Tạ mở mật tín ra nhanh chóng xem lần: “Tam đệ: bộ tộc Tháp Khắc Khắc ngang nhiên xâm phạm Lương châu, tiến quân thần tốc vào thủ phủ Đại Chu, Túc Châu mất khống chế.”

      Ngón tay của tự chủ siết chặt thư tín.

      Đêm khuya, trong phòng ngủ Phó Tạ hề có ánh đèn nào.

      Phó Tạ lẳng lặng đứng bên trong cửa sổ phòng ngủ, nhìn hoa và cây cảnh chìm vào màn đêm tối mịt ngoài cửa sổ, trong lòng đầy tâm .

      Phó Trữ đến, thấp giọng bẩm báo: “Công tử, trần Tam công tử sai người đưa bái thiếp tới đây cầu kiến.”

      lát sau Phó Tạ mới : “Mời đến tòa nhà phố Thư Điếm.” Phủ An quốc công bị khống chế trong tay kế mẫu Thôi thị, Thôi thị là muội muội ruột của đương triều Tể tướng Thôi Thành Trân người luôn có chủ trương nghị hòa; mà Trần Hi đại biểu cho gia tộc Trần thị là kẻ thù chính trị của Thôi thị, thể để cho Thôi thị biết mình cùng Trần thị lén lút quan hệ...

      Sau khi Phó Trữ rời khỏi, Phó Tạ đưa tay vuốt vuốt ấn đường (điểm giữa hai đầu lông mày), muốn xoa bóp lông mày nhíu chặt, trong cuộc sống của toàn là lừa gạt tính toán, chỉ có khi ở cùng Hàn mới có thể có giây phút yên tĩnh thả lỏng.

      lại nhớ Hàn rồi.

      Nghĩ đến thân thể đầy đặn mềm mại ấm áp của Hàn , tim Phó Tạ lập tức đập nhanh, vội vàng xoay người vào phòng thay quần áo.

      Khi màn đêm buông xuống, Trần Hi dẫn theo hai người theo Phó Trữ vào tòa nhà phố Thư Điếm của Phó Tạ.

      Phó Trữ gõ vào cái đèn lồng treo ở vệ đường bên cạnh: “Tam công tử, mời hướng bên này!”

      Sợ đối phương ngại đường xa sinh nghi, lại giải thích câu: “Công tử nhà nô tài ở phía sau Đông Thiên viện chờ Tam công tử!”

      Trần hi hơi suy nghĩ chút, giống như vô tình hỏi câu: “Đông Thiên viện? Là nội viện đông Thiên viện sao?” Phó Tạ vì sao ở nội viện? Nếu như vị thiếu nữ xinh đẹp mà gặp ở trạm dịch là vị hôn thê, vậy sau khi bọn họ thành thân phải là muốn ở viện riêng của mình đó chứ? Tập tục Đại Chu cởi mở, trong kinh các phu nhân cùng tình nhân qua lại cũng phải chuyện hiếm thấy, vậy ... Trần Hi tự cho là mình thông minh, khỏi cười cười, Phó Tạ nhìn như quý công tử nhàng, ôn nhuận như ngọc, thực tế Trần Hi biết rất Phó Tạ võ nghệ cao cường cung ngựa thành thạo, từng mũi tên thiện xạ bắn chết Liêu quốc Đại tướng Vân Chi ở Liêu Châu, thế tính tình dữ hung dữ đoạn tàn nhẫn, là người trời sinh liều mạng.

      vẫn là nên trêu chọc Phó Tạ.

      Phó Trữ giả bộ như nghe thấy Trần Hi hỏi, ngậm miệng gì. ra viện hôm nay công tử ở phải là nội viện, nội viện cũng ở phía đông và nội viện cũng tương thông với Đông Thiên viện. Nhưng những điều này Phó Trữ với người ngoài.

      Sau khi ngồi xuống trong thư phòng, Trần Hi ngay vào điểm chính: “Nghe hôm nay Phí Sổ Độ yết kiến bệ hạ, nhắc lại cầu khơi thông Đại Vận Hà từ nam chí bắc, để bệ hạ nam tuần.” Phí Thúc Độ là Tổng đốc đường sông Đại Chu, năm đó kín đáo đến gần Thừa Dận Đế, sâu sắc làm Thừa Dận Đế tin tưởng cách mù quáng.

      Phó Tạ ra biết tin tức này, cho nên nghe vậy cũng chỉ nhàn nhạt nhìn Trần Hi, gì.

      Trần hi nhìn mặt chuyện, thấy Phó Tạ có biểu lộ gì, liền chậm rãi : “Hôm nay kênh đào của Đại Chu chỉ có thể liên thông Biện Kinh và Lạc Dương, quy mô quả thực đủ, nếu như Phí Sổ Độ có thể đề nghị cho thi công tám con kênh đào để nối liền nam bắc Đại Chu, đối với đất nước với dân chúng cũng là chuyện tốt. chỉ là nay Đại Chu bấp bênh, mà bệ hạ cùng Phí Sổ Độ đều thích đao to búa lớn; tính tình hấp tấp nóng nẩy, nếu quả quân thần hai người này lên kế hoạch thi công Đại Vận Hà, Đại Chu phải là...”

      tiếp, bởi vì thấy trong mắt Phó Tạ lên chút tức giận, đúng vậy, Trần Hi biết , Phó Tạ cùng dạng với , trong mắt bọn họ phải những thứ công danh lợi lộc trước mắt này, mà là quyền thống trị thiên hạ, là lê dân bá tánh của thiên hạ này!

      Phó Tạ nén xuống lo lắng trong lòng, thản nhiên : “Vậy ý huynh như thế nào?”

      Trần Hi vòng vo với , thẳng: “Phí Sổ Độ nay là danh gia trị thủy, rất được bệ hạ tín nhiệm, nhất định được bổ nhiệm làm tổng quản kênh đào đường sông, nếu như sau khi nhận nhiệm vụ lại bị bạo bệnh mà chết... Chuyện còn lại còn cần làm phiền hiền đệ khuyên bảo Triều Thượng Thư. Trần mỗ nếu có thể nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, nhất định chầm chậm mưu toan.” Công bộ thượng thư Triều Lâm Ngọc là cậu ruột Phó Tạ.

      Phó Tạ rũ mắt xuống : “Bộ tộc Tháp Khắc Khắc xâm phạm Lương châu thẳng vào Túc Châu, lệnh huynh Trần đại nhân chắc hẳn nhận được tin tức. Đệ nghĩ muốn thử tài nghệ lần.” trưởng quan đứng đầu quân Đại Chu chính là Xu Mật Sứ, mà Xu Mật Sứ nay là đại ca ruột thịt Trần Ân của Trần Hi. Mà Trần Hi luôn luôn có bản lĩnh khống chế đại ca Trần Ân và nhị ca Trần Nghĩa của .

      Trần Hi nghe vậy vui vẻ vung tay lên: “Thành giao!”

      Phó Tạ cười nhạt tiếng.”BA~” tiếng, hai người vỗ tay liên minh.

      Khi rời khỏi, Trần Hi để lại tin tức: “Trần mỗ vừa mới nhận được tin báo, ngày mai phủ hoài ân hầu tổ chức tiệc ngắm hoa, tiệc phân chia nam nữ, Thôi ngũ công tử là khách chủ!”

      Vừa dứt lời, nở nụ cười rời .

      Sau khi Thôi Tể tướng sinh được bốn nữ nhi mới có được đứa con trai độc nhất là Thôi Ngũ công tử, cho nên luôn luôn cưng chiều.

      Thôi Ngũ công tử chính là Hoa Hoa công tử nổi danh Biện Kinh, vợ của Phó Tạ hôm nay ở phủ hoài ân hầu , lần này lo Phó Tạ lo lắng!

      Khuôn mặt Phó Tạ biểu tình nhìn Phó Trữ.

      Phó Trữ biết cố gắng kiềm chế lửa giận, liền ngay: “Nô tài thăm dò ngay!” Lời còn chưa dứt, người vội vàng chạy mất.

      Tiểu kịch trường, Chúa sáng thế Mạc Mạc tạo ra giấc mơ thế giới

      Chúa sáng thế Mạc Mạc: a , con thích nam tử như thế nào?

      Hàn vừa nghĩ vừa : à, ngũ quan phải đẹp, khí chất tốt, vóc dáng cao cao, nhân phẩm cũng phải tốt...

      Chúa sáng thế mạc mạc: tiểu Phó, còn con thích thiếu nữ như thế nào?

      Phó Tạ cần suy nghĩ: như A là được.

      Chúa sáng thế: như A là sao?

      Phó Tạ nghĩ nghĩ lại khuôn mặt liền đỏ lên: mắt to cười cười híp híp, dáng người mềm mại, ngực lớn lớn, eo , hai chân thon dài, cả người vừa mềm vừa thơm nữa...

      Tác giả ra suy nghĩ của mình: canh ba vượt qua vạn chữ, xin ủng hộ ơ ~
      Last edited: 11/3/17
      Mun lùn, adamno1, tart_trung35 others thích bài này.

    2. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      biết cái ông Hàn Lập kia tính giở trò gì. Cơ mà có bạn Phó kiểu gì gã kia kia cũng ko mần ăn được gì

    3. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Ôi chờ ngày bạn phó rước bé về nhà :yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      Tha hồ có thịt :yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60:

    4. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905


      Chương 32
      Theo như ngày thường, sau khi Hàn đến Khánh Thọ Đường thỉnh an ngồi lại chút rồi rời ngay, hôm nay sau khi thỉnh an xong nàng cũng chưa , mà ngồi lại với Thái phu nhân lát.

      Đợi Tam phu nhân Trâu thị dẫn theo Tam nương Hàn Diễm tới, Hàn mỉm cười hành lễ với Tam phu nhân, chào hỏi với Hàn Diễm, sau đó hỏi Trâu thị: “Tam thẩm, Tam thúc con vào triều rồi sao?”

      Trâu thị ôn hòa : “Tam thúc con ở nha môn... Con cũng biết đấy, phải ngày nào cũng vào triều, tại đọc sách trong thư phòng!”

      Hàn nghe vậy mừng rỡ: “Tam thẩm, con nhờ người việc nhé!”

      Trâu thị khẽ cười: “Chuyện gì?”

      Hàn biết từ trước đến nay bà ấy luôn cẩn thận, dễ dàng đồng ý, liền ngay vào điểm chính: “Hôm nay con muốn viết bài sách luận, thế nhưng lại biết cách viết, muốn tìm Tam thúc mượn quyển “Chân Trị chính khách” để tham khảo cách viết trong sách”. Ở trong Hầu phủ này, người chăm chỉ đọc sách chỉ có Tam lão gia Hàn Ức thôi, quyển sách này có lẽ chỗ Hàn Ức có.

      Trâu thị gật đầu, : “Con chờ lát, ta cho người ta đến thư phòng tìm Tam thúc con hỏi chút, nếu có sai người đưa qua cho con!”

      Hàn cười dịu dàng quỳ gối hành lễ: “Cảm ơn tam thẩm!”

      Trâu thị cười vỗ vỗ tay nàng: “Người trong nhà, cần phải khách khí.” Nhị nương này là xinh đẹp, tựa như minh châu dưới ánh trăng, toả ra ánh châu óng ánh, người khác căn bản thể lấn át được, quan trọng hơn là nàng rất hoạt nát, vừa nhìn liền khiến người ta cảm thấy vui vẻ.

      Nàng đảo mắt nhìn nhìn nữ nhi Hàn Diễm của mình, trong mắt ra vòng suy nghĩ sâu xa, nụ cười cũng phai nhạt rất nhiều, trước kia Hàn có ở Biện Kinh, hôm nay nàng trở về, nữ hài tử trong nhà ra ngoài lui tới giao tiếp, Hàn lại chói mắt như vậy, Hàn Diễm nhất định ảm đạm rất nhiều...

      Hàn Diễm cũng đến tuổi kết hôn rồi, cần phải giúp đỡ lẫn nhau mới được...

      Cũng may Hàn có rể quý, hơn nữa rể quý lại là đương triều quốc cữu gia, còn là điện Tiền Ti Phó Đô Chỉ Huy Sứ, có lẽ Hàn Diễm theo cũng có thể hưởng ké chút hào quang...

      Hàn nghe Trâu thị những lời này, thấy Nhị phu nhân Phương thị còn chưa tới, muốn đợi nữa bèn phải về thêu thùa may vá, dẫn theo Tẩy Xuân và Sấu Đông trở về.

      Trở lại tây viện, Hàn cầm lấy quyển truyện lịch sử đọc lát, Từ ma ma liền cầm chồng quần áo vào: “ nương, quần áo người làm cho gia ủi xong rồi!”

      Hàn nhận quần áo, mở từng cái ra kiểm tra cẩn thận, để tránh có cái gì ổn.

      Nàng làm cho Phó Tạ ba bộ y phục, bộ trường bào cổ tròn bằng gấm màu đen thêu hoa văn bằng chỉ bạc, bộ trung y bạch la và cái quần lụa trắng, ba bộ quần áo này là nàng tự tay làm, còn có đôi vớ lụa trắng và đôi giày da màu đen mà võ tướng hay mang là do Từ ma ma giúp nàng làm.

      Quần áo mới sờ rất thoải mái, bề mặt còn lưu lại mùi xà phòng nhạt và mùi vị của ánh mặt trời ôn hòa ấm áp, rất là dễ ngửi.

      Từ ma ma cầm hai cái hộp gấm mới tới, sau khi để xuống thuận miệng hỏi câu: “ nương, quần áo có cần xông hương ?”

      Hàn suy nghĩ chút, : “ cần.” Nàng nhiều lần kề sát người Phó Tạ, ngoại trừ lúc vừa tắm xong lưu lại mùi bạc hà hoặc là mùi trúc xanh, người có mùi khác, nhàng sạch .

      Nghĩ đến từng khối cơ bụng rắn chắc mạnh mẽ của Phó Tạ, tim Hàn tự chủ được đập nhanh hơn, có chút cảm giác chờ mong.

      Từ ma ma đứng bên cạnh thấy nương nhà mình cúi đầu gấp từng chồng từng chồng quần áo mà khuôn mặt lại đỏ lên, khỏi tò mò hỏi câu: “ nương, mặt của người sao lại đỏ lên vậy?”

      Hàn rũ mắt xuống, lúng túng vuốt vuốt khuôn mặt nóng bừng, ngữ khí bình tĩnh: “à, trong phòng hơi nóng.” Nàng dám nãy giờ nàng nghĩ tới mấy khối cơ bụng của Phó Tạ đâu.

      Từ ma ma: “... hả? nóng sao? sao ta cảm thấy!”

      Sau khi cất quà sinh nhật của Phó Tạ tặng vào hai hộp gấm xong, Hàn liền dặn dò Hoán Hạ và Sấu Đông: “Đặt hai cái hộp này vào trong tủ quần áo, đợi khi nào chúng ta phủ quốc công lấy ra.”

      Sấu Đông nâng cái hộp lên cười : “ nương quá cẩn thận rồi, để cái này ở nhà chính cũng có sao đâu?”

      Hàn liếc nàng, : “Ngày mai Hầu phủ có tiệc, có người tới chỗ chúng ta, để người ta nhìn thấy tốt.” Hơn nữa, hộp gấm có khóa, vạn nhất có người động tay chân, Phó Tạ đứng đắn lại hay quy củ, như vậy phiền phức lắm.

      Nhớ tới dáng vẻ hay giả vờ nghiêm chỉnh trước kia của Phó Tạ, Hàn khỏi bật cười. Nụ cười chưa dứt nàng lại nghĩ tới nụ hôn nồng nhiệt của Phó Tạ, nhớ tới thân thể mạnh mẽ rắn chắc bên trong trung y của

      Hô hấp Hàn dồn dập, toàn thân mềm nhũn, vội cúi đầu lời nào, cầm lấy quyển truyện lịch sử giả vờ đọc.

      Nàng xem được vài trang bà tử chịu trách nhiệm trông coi cửa ngõ ở tây viện tới đây hồi báo, Tam phu nhân phái người đến tặng sách.

      Hàn nhận sách, đúng là quyển “Chân Trị chính khách”, liền vui vẻ mà nhìn ma ma đến tặng sách: “Làm phiền Liên ma ma rồi, đúng là quyển sách này!”

      Lại dặn dò Tẩy Xuân: “Đến bàn trang điểm lấy cây trâm hoa phượng tiên bằng vàng ta thích nhất tới đây!”

      Tẩy Xuân đáp ứng vào phòng ngủ.

      Hàn cầm cây trâm trong tay, nhìn Liên ma ma: “Hôm qua khi ta dạo ở bên ngoài mua cây trâm này, nay tặng cho Liên ma ma!” nay ở Hầu phủ nàng có tai mắt, làm việc rất là bất tiện, nay lôi kéo được mấy người rồi, mà Liên ma ma là thị tì của Tam phu nhân Trâu thị, rất được Trâu thị tín nhiệm, là tâm phúc của tam phòng, Hàn cảm thấy cần phải qua lại chút.

      Nhìn cây trâm vàng sáng chói, đỉnh trâm là đóa hoa phượng tiên bằng vàng, các hạt hồng bảo thạch vỡ khảm xung quanh tạo thành đóa hoa, tuy rằng nhìn đắt tiền, nhưng rất tinh xảo đáng .

      Vẻ mặt Liên ma ma sợ hãi: “Ai da.., cây trâm này quý giá quá...” Ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào cây trâm trong tay Hàn .

      Hàn cười dịu dàng đưa cây trâm cho Từ ma ma, liếc mắt cái.

      Từ ma ma tiến lên đỡ bả vai Liên ma ma, cài cây trâm hoa phượng tiên bằng vàng lên búi tóc Liên ma ma, vừa cười đánh giá phen: “Liên tỷ tỷ, cây trâm này rất hợp với ngươi!”

      Liên ma ma vui mừng cám ơn, lúc này mới cùng Từ ma ma ra.

      Từ ma ma nhanh chóng trở lại, bẩm báo : “ nương, ta dặn dò rồi, nàng ta chủ động với Tam phu nhân về cây trâm này đâu.”

      Hàn xem sách, nghe vậy liền : “Như vậy cũng tốt.”

      Nàng suy nghĩ chút, buông sách : “Ma ma, gọi tất cả mọi người trong viện chúng ta đến đây, con có lời muốn .”

      Ngày mai là tiệc ngắm hoa rồi, địa phương khác nàng xen vào, thế nhưng bên trong tây viện nàng sớm an bài xong, người theo nàng, người canh cửa, người hầu trong phòng bếp ở nội viện, hầu trà sau hành lang, người đợi sai sử, người trực ở phòng ngủ và thư phòng, đều sớm phân phó xong, mỗi người ai cũng có chức trách ràng, như vậy ngày mai mới xảy ra cố.

      Khi Hàn sắp xếp công việc cho nhóm nha hoàn bà tử này, bốn đại nha hoàn Tẩy Xuân đứng ở bên, mỗi người các nàng chuyên môn phụ trách các hạng mục khác nhau, kiêm luôn chức vị tổng quản, lại có ý định để các nàng đứng bên cạnh học hỏi, sau này chậm rãi học quản gia, nàng có thể thoải mái chút.

      Đợi Hàn phân công xong trách nhiệm từng người, đồng thời cũng định ra mức thưởng phạt, lúc này mọi người mới kính cẩn rời , chỉ giữ lại Từ ma ma và Tẩy Xuân ở lại hầu hạ.

      Từ ma ma thấy Hàn cần người dạy khác cách quản lý việc nhà, trong lòng có chút tự hào đắc ý, liên miên cằn nhằn : “Ta nghe mỗi ngày Nhị phu nhân đều dẫn theo đại nương theo học cách quản lý việc nhà! Ta nha, ta cảm thấy đại nương thể nào sánh với nương người...”

      Hàn nghe vậy liền nở nụ cười, nhũ mẫu cũng thiên vị quá , bất luận nàng làm cái gì, đều là thông minh lanh lợi; vô luận Hàn Bội làm gì, đều là chí lớn nhưng tài mọn!

      Nàng tựa người lên giường gấm, miễn cưỡng : “Ma ma, sao người Đại tỷ tỷ cần mẫn chịu khó hơn con?”

      Từ ma ma trấn định tự nhiên: “Nhưng nương thông minh hơn đại nương, phải người ta hay “lao tâm giả, lao lực giả” sao, người quản lý hướng dẫn người dưới làm việc, bản thân mình cần động thủ, chứ phải lười biếng!”

      Hàn cười : “Ma ma, là ' lao tâm giả trị nhân, lao lực giả trị ư nhân”[1]!”

      [1] Kẻ lao động trí óc cai trị người, kẻ lao động chân tay bị người cai trị.

      Từ ma ma cười hì hì: “Ma ma có văn hóa mà!”

      Bởi vì Từ ma ma thế, Hàn cẩn thận đánh giá bốn đại nha hoàn bên cạnh.

      Hầu phu nhân Lâm thị chọn kỹ lựa khéo mới ra bốn đại nha hoàn này, còn giao hết văn tự bán mình cho Hàn , ra là cũng có ý nghĩ sâu xa.

      Ví dụ như Tẩy Xuân, tâm tư tỉ mỉ làm người ổn trọng, đây là quản gia được chuẩn bị cho Hàn .

      Lại ví dụ như Hoán Hạ, xuất thân là đầu bếp thế gia, đặc biệt mua về để làm đầu bếp nữ trong phòng bếp cho Hàn .

      Về phần Nhuận Thu và Sấu Đông, người tú lệ, người xinh đẹp, người ôn nhu, người hoạt bát, người đầy đặn, người thon thả, quả thực là đôi tỷ muội như hoa, tất nhiên là chuẩn bị sau này làm thông phòng cho gia, nếu cũng có thể gả cho quản trong phủ làm thị tì.

      Bốn đại nha hoàn này, ra đều là Lâm phu nhân đặc biệt chuẩn bị làm thiếp thất hầu hạ thông phòng cho con rể tương lai, hơn nữa những người này đều bị Hàn nắm ở trong tay cũng có thể giúp nàng tranh thủ tình cảm với các thiếp thân tri kỷ thông phòng khác.

      Hàn cảm tạ mẫu thân quan tâm nhưng lại đồng ý.

      Lòng của nàng rất , dung nạp Phó Tạ, thể dung nạp người nào được nữa.

      Nàng ý định phân sủng cho những nữ nhân khác.

      Nếu như thể chấp nhận, vậy phải , miễn cho những nha hoàn này có suy nghĩ nên có.

      Nghĩ tới đây, ngồi giường hoàng hoa lê Hàn cầm quả cam bàn, chậm rãi lột vỏ, trong lòng đắn đo biết nên như thế nào.

      ra trước kia nàng gần xa chuyện này lần rồi, chỉ là biết trong lòng bốn cái đại đầu này có suy nghĩ gì thôi.

      Thôi được, ngày mai trong phủ đãi tiệc ngắm hoa, bây giờ chuyện này chẳng khác nào làm người ta thấp thỏm yên; đợi qua ngày mai, nàng lại tiếp tục thảo luận việc này vậy!

      Buổi chiều sau khi ngủ trưa thức dậy, lúc này Hàn mới cầm bản “Chân Trị chính khách”, sau khi lật ra lần rốt cuộc tìm được bài “luận nạp gián”, liền bắt đầu phỏng theo mà viết.

      Từ ma ma rất xem trọng việc đọc sách của nàng, rất nghiêm túc mà canh giữ ở hành lang, cho ai đến quấy rầy nàng.

      Chạng vạng tối khi Hàn Bội, Hàn Diễm và Hàn Linh tới đây tìm Hàn chuyện, lại bị Từ ma ma lấy lí do “ nương đọc sách “ ngăn cản.

      Hàn Diễm dở khóc dở cười, nhìn Hàn Bội: “Đại tỷ tỷ, Nhị tỷ tỷ đây là muốn hăng hái đọc sách làm nữ tài tử đó!”

      Hàn Bội “Hừ” tiếng, : “Ngày mai Di biểu tỷ cũng đến, nếu bàn về học vấn, nàng có thể so với Di biểu tỷ sao?”

      Nhớ tới ở phương diện đọc sách mình cũng sánh bằng biểu tỷ Tống Di, trong lòng Hàn Bội khỏi chua chát, liền : “Chúng ta đều là tiểu thư khuê các, tương lai sau khi xuất giá đều phải làm chủ việc bếp núc, việc nhà còn xong, còn đọc sách gì nữa chứ! Trượng phu chủ yếu nhìn thê tử mình có thể làm chủ việc bếp núc hay , ai lại quan tâm có thể đọc sách hay .”

      Ngay lúc này Hàn mới ra, cười với Từ ma ma : “Ma ma, con viết xong bài tập rồi, Sấu Đông hong khô rồi cất kỹ là được!”

      Dặn dò Từ ma ma xong, Hàn mỉm cười mời ba người Hàn Bội vào nhà, sai Hoán Hạ dâng trà và chút điểm tâm.

      Bởi vì trong phòng đã nghe Hàn Bội , Hàn cố tình giải thích chút, miễn cho trong lúc vô tình bị người đặt cho biệt hiệu”Nữ mọt sách”, liền : “Ta cũng phải muốn làm nữ tài tử, chỉ là Phó ca ca giao bài tập cho ta, bắt ta viết bài sách luận mai phải giao cho huynh ấy, bởi vậy mới nước đến chân mới nhảy khổ .”

      Hàn Bội hất càm lên nhìn Hàn , lạnh lùng : “Nhị muội muội biết viết sách luận? đáng mừng! Chỉ tiếc trách nhiệm của thê tử là giúp chồng dạy con, làm chủ việc bếp núc, chuyện phong nhã như đọc sách hồng tụ thiêm hương, cũng phải là thứ mà danh môn khuê tú chúng ta nên làm!”

      Hàn nghe vậy mỉm cười gì.

      Hàn Diễm cũng cười cười, lên tiếng.

      Hàn Linh cúi đầu suy nghĩ, trong lòng có ý nghĩ của mình. Nàng là do di nương sinh, bởi vậy càng nhìn càng thông suốt, cảm thấy nếu như thê tử có thể đọc sách viết chữ ngâm thơ vẽ tranh, tương lai có thể cùng trượng phu hồng tụ thiêm hương, ngược lại có thể làm cho trượng phu bớt lấy thiếp nạp tỳ, chỉ là Nhị tỷ tỷ còn chưa có gả , Nhị tỷ phu coi trọng như vậy, biết là tốt hay xấu.

      biết cuối cùng tương lai Nhị tỷ phu như thế nào, có thể làm cho Nhị tỷ tỷ xinh đẹp như vậy để tâm...

      Nàng suy nghĩ lát, : “Phủ An quốc công có Hoàng hậu nương nương, là nơicó nhiều phúc khí, chỉ là muội có phúc, chưa từng đến phủ quốc công!” ra nàng chút tò mò đối với Nhị tỷ phu này, nghĩ muốn tham quan chút,

      Hàn Bội lườm nàng gì. Nàng nhận được tin Nhị nương Phó Du của phủ An quốc công sai người đưa thiếp mời tới, nhưng nàng mới có ý định mang Hàn Linh .

      Hàn Diễm nhìn nhìn Hàn Bội, lại nhìn Hàn Linh chút, sau cúi đầu chuyên tâm nhìn khăn tay trong tay mình.

      Hàn suy nghĩ chút, mỉm cười : “phủ An quốc công chuẩn bị tiệc sinh nhật cho Phó tam công tử, ta nhận được thiếp mời đến lúc đó dẫn muội theo!”

      Hàn Linh nghe vậy mừng rỡ, vội vàng quỳ gối hành lễ: “Cảm ơn Nhị tỷ tỷ!”

      Hàn Bội thấy Hàn thu mua lòng người, khỏi hừ tiếng.

      ***

      Hai tay của run rẩy cầm thiếp mời kia lên

      Phó Tạ sớm biết nội tình, thấy Phó Trữ còn dám đùn đẩy, liền lạnh lùng nhìn .

      Phủ hoài ân hầu đương nhiên cũng đưa thiếp mời cho Phó Tạ, chỉ là hôm qua Phó Tạ trở về quá muộn, lại thỉnh an kế mẫu Thôi phu nhân, cho nên Thôi thị mới mượn cớ gây khó dễ, chuyện thiếp mời cho người Đông viện.

      Về phần Phó Tạ an bài tai mắt ở phủ hoài ân hầu, bọn họ xác thực truyền tin tức này tới, chỉ là Phó Bình chịu trách nhiệm truyền tin tức lại xuất phát liêu châu rồi, trước khi bàn giao cho Phó Tĩnh Phó Trữ, Phó Trữ schịu trách nhiệm thu nhận tin tức.

      Phó Trữ nghĩ Phó Tạ quan tâm đến mấy cái tin tức như thế này ở phủ hoài ân hầu, vì vậy Phó Tạ mới biết phủ hoài ân hầu sắp có tiệc chiêu đãi khách nhân.

      Phó Tĩnh dẫn theo hai hỗ Vệ tiến lên hành lễ, chờ xử trí.

      Phó Tạ thản nhiên : “Mang ra ngoài xử lý theo gia pháp.”

      Phó Trữ nghe vậy nước mắt rơi như mưa, toàn thân mềm nhũn, nhưng biết tính tình của công tử, tiếng cũng dám .

      Xử lý chuyện của Phó Trữ xong, Phó Tạ liền trở về phòng thay đổi quần áo sau đó cùng hộ vệ cưỡi ngựa phủ hoài ân hầu.
      Last edited: 11/3/17
      Mun lùn, adamno1, Mieu181038 others thích bài này.

    5. vũ pigg

      vũ pigg Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      34
      Hay qá cảm ơn bạn edit :063:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :