1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Sau khi ly hôn là bảo vật - Trúc Mộng Hề (Hoàn - Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 28: Tình bạn.
      Edit: LanhThienNhi255.

      " phiền phức, nhà tôi bình thường rất vắng vẻ, đến rồi, làm cho nhà tôi tăng thêm hơi người." Lý Hiểu mỉm cười .

      "Tăng thêm hơi người, đây phải là do đàn ông làm sao, mọi người đều phụ nữ là , đàn ông là dương, nếu muốn tăng thêm hơi người, phải cần đến đàn ông khỏe mạnh." Tiêu Tĩnh nghe vậy cười.

      "Tôi đây khí, sợ làm cho phiền phức hơn sao?"

      "Vậy tôi phải đàn ông khỏe mạnh sao, được rồi, đến hơi người nữa, chúng ta chuyện vui được , bình thường tôi tan việc chỉ có mình ở nhà, ngay cả người chuyện cũng có, lúc này đến rồi, ít nhất tôi còn có bạn chuyện, phải , còn giúp ích cho tôi đấy." Lý Hiểu cười .

      "Đúng là đàn ông cường tráng, nhìn ra dáng người của bác sĩ Lý rất tốt, cẩn thận chú ý đâu, ăn mặc nho nhã như vậy." Tiêu Tĩnh cẩn thận quan sát dáng người Lý Hiểu, lòng tán thưởng.

      "Cám ơn khen, tôi mỗi ngày đều vận động, hơn nữa mỗi tháng ít nhất có hai lần leo núi, bình thường vẫn rất chú ý thói quen ăn uống, tôi đều biết bảo vệ chính mình, cơ thể khoẻ mạnh, còn gì để ." Lý Hiểu cười.

      "Tạo ra quy luật như vậy làm gì, tự chủ của đàn ông độc thân phải nên kém chút sao?”

      "Đàn ông chưa có vợ khổ hiểu chưa, tôi phải bảo vệ tốt bản thân vì vợ tương lai, về sau ấy tạo ra kết tinh của chúng tôi, vì vậy tôi cần thân thể cường tráng."

      " tại biết rồi." Tiêu Tĩnh ý vị sâu xa nhìn nơi nào đó của Lý Hiểu, ra là muốn như vậy.

      Lý Hiểu bị ánh mắt trần trụi của Tiêu Tĩnh nhìn lúc, tại sao lại chuyện này với , thích hợp, giải thích được, ở trước mặt đều đến chuyện nên .

      "Khụ, việc kia có đặc biệt thích món ăn nào thích món nào?."

      "Trước kia có, sau đó dần dần thay đổi, tại kén ăn." Tiêu Tĩnh nhún vai, "Dù sao phải tôi làm, đưa cái gì tôi ăn cái đó, chỉ cần ăn ngon là được."

      " phải tôi quá, tài nấu nướng của tôi có thể mở quán ăn được rồi." vậy Lý Hiểu tự tin chọn lựa, " kén ăn, vậy trong buổi trưa chúng ta ăn mỳ Ý, buổi tối nấu cơm được ?"

      "Mặc dù tôi

      [​IMG]
      Phong Vũ Yên, sanone2112, huyenlaw683 others thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 29: Thành quả lao động.
      Edit: LanhThienNhi255.

      "Lư Hữu?" Hai từ này gây ra hứng thú của Tiêu Tĩnh.

      "Ừ, đây là nhóm người thích trợ giúp lẫn nhau trong hoạt động thể thao." Cho là Tiêu Tĩnh hiểu gì, Lý Hiểu giải thích cho .

      "Tôi hiểu." Tiêu Tĩnh gật đầu cái, "Tôi từng tham gia hoạt động Lư Hữu lần, nhưng vì bình thường vận động, cảm thấy cản trở bọn họ, về sau tôi tham gia nữa."

      "Phần lớn hoạt động Lư Hữu đều rất vui vẻ, khi tham gia hoạt động, còn có thể gặp bạn bè, như vậy lúc đối mặt nhiều người xa lạ, cảm thấy luống cuống." Lý Hiểu đưa ý kiến cho Tiêu Tĩnh, "Chúng ta coi như là quen thuộc, nếu tham gia, rất thú vị, về phần cản trở vừa có, chúng ta tham gia Lư Hữu, người lớn tuổi nhất là tám mươi, bình thường vận động, vậy có thể so sánh với ông lão tám mươi tuổi rồi hơn nữa có tôi ở đây, để cho gây cản trở, như thế nào, cùng nhau tham gia thôi."

      "Tôi tệ đến mức có thể so sánh với ông lão tám mươi tuổi sao?" Tiêu Tĩnh miễn cưỡng : "Chỉ là, tham gia hoạt động có cả ông lão, các hoạt động này thích hợp cho thân thể người trung niên và ông lão vậy phải quá tốt sao?"

      "Ông lão kia mỗi ngày đều vận động, thân thể còn rất khỏe mạnh, mỗi tháng có thể leo núi lần đấy."

      "Xem ra tôi rất tệ, lượng vận động của tôi bằng ông lão tám mươi tuổi." Tiêu Tĩnh vỗ trán.

      "Cho nên, phải vận động nhiều rồi."

      "Nhưng mà, tôi muốn vận động." Mặc dù biết vấn đề của mình ở đâu, nhưng thực muốn thay đổi nó vô cùng khó khăn, nghe thấy Lý Hiểu mời, Tiêu Tĩnh lập tức muốn lui lại, có ý muốn tham gia bất kỳ hoạt động nào.

      "Trời nóng bức này ra ngoài đạp xe? Tôi muốn đâu, tôi lâu lắm rồi , trước kia xe đạp giỏi, bây giờ càng biết kiểu gì, bên ngoài nhiều xe như vậy, tôi muốn gặp nguy hiểm,
      [​IMG]

      Chương 30. Bi kịch của Tiêu Tĩnh.
      Edit: LanhThienNhi255.

      thể , Lý Hiểu đúng là người đàn ông giỏi có thể lên phòng khách xuống phòng bếp, tay có thể làm được công việc nhà, đảo mắt Tiêu Tĩnh ở lại trong nhà Lý Hiểu ngây ngốc ba ngày, được chăm sóc giống như lão Phật gia, trừ ăn cơm ra cần cho ăn, toilet cần giúp, ngủ cần nằm cùng, chuyện khác, việc khác đều để cho làm, còn thoải mái hơn khi sống trong nhà mình, vì thế Tiêu Tĩnh cố ý ra cảm thán.

      "Lý Hiểu, xem, giỏi giang như vậy, về sau cưới vợ còn có thể giống như bây giờ ?"

      "Có thể." Lý Hiểu cười, "Đó là người cùng tôi suốt cuộc đời, hoặc là người nối dõi tông đường cho tôi, tôi đương nhiên đối sử tốt với ấy, khẳng định sau khi kết hôn còn tốt hơn lúc trước khi kết hôn."

      "Nếu tôi chịu uất ức chút, gả cho là được, tôi cầu nhiều, chỉ cần giữ nguyên như bây giờ, đúng giờ cho tôi cho ăn, trông nom việc nhà cửa là được rồi." Tiêu Tĩnh đùa với Lý Hiểu.

      "Tôi suy nghĩ chút." Lý Hiểu nghe vậy giả vờ nghiêm túc suy nghĩ trong năm phút, sau đó bộ mặt phớt tỉnh trả lời Tiêu Tĩnh: "Vẫn là nên để uất ức, tôi sợ uất ức, đời tôi xong rồi, xem lười như vậy, để cho tôi chăm sóc mấy ngày còn được, nếu chăm sóc cả đời, tôi sợ tôi còn chưa sống đủ bị mệt chết ."

      Bởi vì Lý Hiểu như vậy, rốt cuộc Tiêu Tĩnh chịu khó chạy bộ —— chạy đuổi theo Lý Hiểu hơn mười phút, thề đánh thành đầu heo.

      Thời gian dài vận động dĩ nhiên là Tiêu Tĩnh chỉ có thể đuổi theo Lý Hiểu, nhưng mà bởi vì vị trí có hạn, thẹn quá thành giận Tiêu Tĩnh sử dụng ám khí phía trước, rốt cuộc đánh được Lý Hiểu, kết quả cuối cùng có thể là hai bên tổn hại, Lý Hiểu bị ám khí của Tiêu Tĩnh gây thương tích, còn Tiêu Tĩnh lại vì chạy bộ cường độ cao mà gây nên ‘Tàn’

      "Trời ạ, phụ nữ hung ác lên quả thực muốn sống." Lý Hiểu bị gối ôm ghế sô pha đập trúng trán, có chút cảm giác chóng mặt, đình chiến sau đó bất đắc dĩ nhìn Tiêu Tĩnh.

      "Tôi lần sau dám xấu phụ nữ nữa."

      Tiêu Tĩnh có hình tượng nằm ghế sô pha thở, " xấu phụ nữ tôi mặc kệ, chỉ cần chỉ cây dâu mắng cây hòe, hoặc là trực tiếp đến tên của tôi là được."

      ngờ còn có hai tiêu chuẩn như thế, Lý Hiểu cười khổ, lúc này khi phụ nữ đều là dạng, mặc kệ bình thường có thể phân phải trái đến cỡ nào, đến khi lý,
      [​IMG]
      Last edited: 8/10/15
      Phong Vũ Yên, AnAn, sanone21123 others thích bài này.

    3. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 31. Dã thú gầm thét.
      Edit: LanhThienNhi255.

      Tiêu Tĩnh rất buồn bực, ràng người bị cởi sạch chính là mình, tại sao tông cửa xông ra lại là Lý Hiểu? Hơn nữa nhìn nét mặt kia, giống như là người bị chiếm tiện nghi, nếu mà so sánh mình có vẻ quá mức bình tĩnh, chẳng lẽ là có rụt rè?

      Mang theo bụng phỉ nhổ, Tiêu Tĩnh gần như trần trụi trở về phòng, bởi vì chỉ mang theo cái áo ngủ, ngờ xảy ra chuyện như vậy, cho nên tại có áo ngủ khác để thay, cầu ra ngoài ăn mặc giống như bây giờ, quen, may mang theo chiếc váy dài, tạm thời mặc như áo ngủ , dù sao buổi tối lúc ngủ đều ngủ trần, có áo ngủ hay có áo ngủ đều sao.

      Mặc váy vào, Tiêu Tĩnh ném váy bị xé nát tới thùng rác, sau đó trở về phòng lên mạng, tình huống vừa rồi vốn là tương đối lúng túng, nhưng bởi vì Lý Hiểu tông cửa xông ra ngoài, tại còn dư lại ở trong nhà mình, thực phải là xấu hổ, dù sao là phụ nữ kết hôn hơn mười năm, để trần thân thể đứng trước mặt đàn ông phải chưa có, cho nên có gì đáng ngại, mà lại bị chiếm tiện nghi.

      thể thần kinh Tiêu Tĩnh mạnh mẽ, trước kia để trần thân thể trước mặt chồng , bây giờ để trần thân thể trước mặt người bạn, việc này có thể tính là dạng , mà lại đặt bọn họ ngang hàng nhau, có gì để , dĩ nhiên, có lẽ Tiêu Tĩnh có ý thức được lối tư duy của chính mình, coi Lý Hiểu giống như người thân thiết, chỉ là, có thể suy nghĩ quy thành công lao của Lý Hiểu mấy ngày này khổ cực cho ăn, những thứ khác Tiêu Tĩnh , nhưng người khác khổ cực cho ăn, nhớ hết sức ràng, vô cùng cảm kích.

      tới giờ, phòng khách truyền đến tiếng mở cửa, Tiêu Tĩnh nghe được, chỉ là có đứng dậy, tiếp tục lướt mạng của mình, rất nhanh, cửa gian phòng của bị gõ, ngay sau đó giọng Lý Hiểu có chút chần chờ.

      "Tiêu Tĩnh, tôi có thể vào ?"

      Tiêu Tĩnh ngẩng đầu nhìn về phía cửa dừng chút rồi "Vào "

      Nhận được đồng ý của Tiêu Tĩnh, Lý Hiểu đẩy cửa vào, thấy Tiêu Tĩnh đổi lại váy, trong mắt thoáng qua tia mất tự nhiên, đưa vật trong tay lên.

      "Cái này cho ."

      "Là cái gì?" Tiêu Tĩnh tò mò nhận lấy, lấy ra nhìn, vậy mà lại là hai váy ngủ, hơn nữa váy ngủ còn hết sức khêu gợi, có chút kinh ngạc nhìn Lý Hiểu.

      " hi vọng tôi ở nhà mặc cái này?"

      " phải, bởi vì áo ngủ trong cửa tiệm kia đều tương đối khêu gợi." Lý Hiểu liên tiếp giải thích, "Còn lại là áo ngủ trẻ con, tôi biết chỉ mang theo cái áo ngủ, vừa rồi lại bị tôi kéo hỏng, nhất định là có để thay, cho nên. . . . . ."

      "Sờ rất thoải mái, cái này chắc đắt lắm, tôi đưa tiền cho ." Tiêu Tĩnh quá để ý đến việc giải thích của Lý Hiểu, ngờ ánh mắt Lý Hiểu khá tốt, hai bộ đồ ngủ này mặc kệ kiểu dáng như thế nào, tay sờ vào có cảm giác rất tốt, nhìn cái liền thích, trước kia khi mới vừa kết hôn cùng Chu Quân, áo ngủ của đều vô cùng khêu gợi, sau sinh khi sinh con, từ lúc Tiêu Chi Ca lớn lên, đổi thành bảo thủ, nhất là Tiêu Chi Ca năm tuổi, từ từ bắt đầu có thẩm mỹ - ý thức rồi, mặc dù là mẹ, nhưng là thể ở trước mặt con trai ăn mặc
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên, AnAn, sanone21122 others thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 32. Chúng ta rất quen thuộc, cần phải khách khí.
      Edit: Lãnh Thiên Nhii.

      Nhìn bộ dáng bạn tốt yên lòng, Lý Hiểu đột nhiên có loại cảm giác tốt sắp xảy ra, có thể tưởng tượng, khi biết vấn đề của mình, bạn tốt tuyệt đối nắm chắc việc này mà cười mình lâu, nhưng mà, nếu như hỏi, giấu ở trong lòng quá khó chịu, vì vậy, trong khoảng thời gian ngắn Lý Hiểu rơi vào trạng thái giao chiến hay là .

      Hồ Quân đợi vài phút thấy được vấn đề, quay đầu nhìn lại, khá lắm, ra là bạn tốt rối rắm, dựa vào làm bạn nhiều năm, Hồ Quân lập tức ý thức được, vấn đề hôm nay Lý Hiểu tới, nhất định là vô cùng quan trọng.

      Lần này, cậu lập tức hứng thú, tán tỉnh mỹ nữ nữa, chăm chú nhìn Lý Hiểu, "Người em, tôi , rốt cuộc có chuyện gì khiến cho rối rắm thành ra như vậy, , có thể giúp, tôi nhất định giúp, lên núi đao xuống biển lửa, chỉ bằng câu của ."

      "Tôi cần cậu lên núi đao và cần cậu xuống biển lửa." Lý Hiểu thở dài, cuối cùng vẫn quyết định trưng cầu ý kiến Hồ Quân chút, mặc dù hỏi ra vấn đề này nhất định sau này bị cậu chế nhạo, nhưng có giọng cho biết, nếu như làm vấn đề này, cam lòng,

      "Tôi hỏi cậu, cậu có bao giờ có loại cảm giác cực kỳ mãnh liệt, chính là nhìn thấy người phụ nữ, rất muốn giữ lấy ấy."

      " hỏi tôi về vấn đề này?" Hồ Quân giống như gặp quỷ nhìn Lý Hiểu "Có, tôi mỗi ngày đều có, chỉ cần phụ nữ có vóc dáng tốt cởi hết đứng trước mặt tôi, tôi đều nghĩ muốn giữ lấy, đây là phản ứng bình thường của đàn ông."

      "Nhưng nếu như người phụ nữ kia vóc người bình thường thôi, thậm chí cậu cảm thấy mình có cảm giác với loại người như ấy, đột nhiên cậu phát , mình chẳng những muốn hung hăng giữ lấy , còn muốn. . . . . ."

      "Còn muốn cái gì?" Trong mắt Hồ Quân thoáng qua tia sáng quỷ dị, đáng tiếc Lý Hiểu chỉ lo biểu đạt ngôn ngữ rối rắm của mình, phát ánh sáng thoáng qua trong mắt bạn tốt, nếu như nhìn thấy, biết , phiền phức của mình sắp đến.

      "Còn muốn xé nát ấy." Lý Hiểu rối rắm bản thân mình bạo lực, "Cậu biết tôi đặc biệt thích việc đàn ông như cậu, hơn nữa bạn trước điều kiện tốt, tôi phải tiểu tử mười bảy mười tám tuổi, nên có tư tưởng như vậy mới phải, nhưng tại sao. . . . . ."

      " xong rồi." đợi Lý Hiểu xong, Hồ Quân lộ ra dáng vẻ bi thảm.

      Lý Hiểu trong lòng hoảng hốt, nhìn bạn tốt, "Cái gì xong rồi."

      " trước cho tôi biết, người phụ nữ này là ai?" Hồ Quân biết Lý Hiểu vội vã muốn biết đáp án, lại cố ý treo ngược khẩu vị của , ngược lại hỏi thăm về người phụ nữ có sức hấp dẫn kia, cậu muốn xem, là dạng phụ nữ gì mà có sức hấp dẫn lớn như vậy.

      " ấy. . . . . . Chỉ là bạn bè bình thường." Nhìn thấy ánh mắt Hồ Quân,
      [​IMG]

      Chương33. Bị thương.
      Edit: Lãnh Thiên Nhii.

      đường về nhà, Lý Hiểu luôn nghĩ tối hôm nay tâm tính mình thay đổi, làm bác sỹ, mặc dù là bác sỹ nha khoa, nhưng ở thời điểm thực tập, tất cả các khoa đều qua, cơ thể phụ nữ phải là chưa nhìn thấy, ảnh AV, bạn trước, có thể thân thể phụ nữ thấy ít, cho nên cảm giác tối hôm nay sao lại mãnh liệt như vậy, rất nghi hoặc, phải biết rằng lần đầu thấy khỏa thân, chính là lần đầu tiên ở cùng bạn trước, nhưng có trải qua cảm giác mãnh liệt như vậy, Tiêu Tĩnh rồi sao?

      đúng, thích sai, nhưng mà, phải mẫu người vợ lý tưởng trong lòng , chỉ bàn riêng về vóc người, phải hoàn mỹ, hơn nữa hai người quen biết lâu, thể tới mức nông nổi, nhưng vì cái gì, mình lại sinh ra cảm giác mãnh liệt như vậy?

      Nghĩ mãi ra, Lý Hiểu cau mày về đến nhà, ngờ phát , Tiêu Tĩnh ngồi ôm laptop trong phòng khách, dáng vẻ đợi về.

      " về à."

      " đợi tôi?" Lý Hiểu có chút ngạc nhiên nhìn Tiêu Tĩnh.

      "Ừ." Tiêu Tĩnh gật đầu cái.

      "Có chuyện gì sao?"

      " có việc gì, chờ ." Tiêu Tĩnh duỗi người cái, đứng dậy chuẩn bị trở về phòng.

      "Đợi chút." Lý Hiểu vội vàng ngăn lại.

      "Làm sao vậy?" Tiêu Tĩnh kỳ quái nhìn Lý Hiểu.

      ". . . . . . Cố ý đợi tôi, đây coi là để ý sao?" Lý Hiểu có chút mong đợi nhìn Tiêu Tĩnh, có đúng như nghĩ phải , là Tiêu Tĩnh cố ý đợi sao?

      "Đúng vậy." Tiêu Tĩnh gật đầu cái, có chút kỳ quái nhìn Lý Hiểu, " làm sao vậy?"

      ". . . . . . có." Nghe được đáp án chính xác, Lý Hiểu đè xuống rung động đáy lòng, mỉm cười lắc đầu nhìn Tiêu Tĩnh.

      "Vậy tôi trở về phòng, ngủ ngon." Tiêu Tĩnh vẫy tay, xoay người trở về phòng.

      Lý Hiểu ngăn lại, nhìn bóng lưng Tiêu Tĩnh, đột nhiên phát thấy rất ấm áp, biết, cử động nho của , dễ dàng khiến cho đạt được tâm nguyện nhiều năm, mặc dù thân phận của giống như nghĩ, nhưng thể phủ nhận làm cho cảm động, thua gì thân phận kia.

      Mặc dù điều kiện của phù hợp chọn bạn đời, nhưng có thể, ở chỗ cùng hẳn là tệ.

      ý nghĩ đột nhiên xuất
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên, AnAn, sanone21123 others thích bài này.

    5. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 34. Làm nũng?
      Edit: Lãnh Thiên Nhii.

      Tiếp nhận công việc của Lý Hiểu, có sẵn nguyên vật liệu chuẩn bị hai món ăn món canh, đủ cho hai người ăn, Tiêu Tĩnh vào phòng bếp còn Lý Hiểu đứng sau cửa phòng bếp nhìn Tiêu Tĩnh nấu cơm, thể thừa nhận bây giờ vẻ mặt Tiêu Tĩnh còn lười biếng, Tiêu Tĩnh chăm chú nấu cơm tạo ra sức hấp dẫn khác.

      "Được rồi." Động tác Tiêu Tĩnh rất nhanh, vài món thức ăn đơn giản từ lúc chuẩn bị đến khi làm xong tới nửa giờ.

      "Nhanh như vậy?"

      "Ừ."

      "Tôi tới giúp tay." Lý Hiểu muốn tiến lên giúp tay.

      " cần, hôm nay để tôi chăm sóc ." Tiêu Tĩnh tránh bàn tay Lý Hiểu duỗi ra, "Ngồi xuống chờ."

      " ra bị thương còn có chỗ tốt như vậy, lại nghĩ được chăm sóc cho tôi." Lý Hiểu cười, từ chối phục vụ của Tiêu Tĩnh, "Nếu cả đời tôi khỏe, có phải chăm sóc tôi cả đời ?"

      "Tôi phải là vợ , chăm sóc cả đời làm gì? Hơn nữa, người ta gãy tay gãy chân còn có thể tự chăm sóc tốt cho mình, chỉ như vậy, còn muốn người ta chăm sóc cả đời, ngờ khác người như vậy." Tiêu Tĩnh nể mặt .

      Lý Hiểu có cảm giác bị nghẹn, "Nghe giọng điệu này của , ước gì tôi gãy tay gãy chân à?"

      "." Tiêu Tĩnh lắc đầu cái, chăm chú nhìn Lý Hiểu.

      Cũng may, phải là quá ác độc, trong lòng Lý Hiểu suy nghĩ.

      "Coi như gãy tay gãy chân, có quan hệ gì tới tôi, bởi vì tôi phải vợ ."

      Lý Hiểu: . . . . . .

      "Nếm thử chút tài nấu nướng của tôi ." nhìn nét mặt bị nghẹn, Tiêu Tĩnh mời Lý Hiểu nếm thử món ăn.

      "Mùi vị tệ lắm." Lý Hiểu nghe lời ăn miếng, đánh giá, nhìn thấy lông mày Tiêu Tĩnh cong cong, giật mình, "Vậy ý là, nếu như là vợ của tôi, chăm sóc tôi?"

      "Vấn đề này có nếu như." Tiêu Tĩnh ngẩng đầu lên trả lời.

      "Chuyện sau này, ai chắc được." Thấy Tiêu Tĩnh trả lời chắc chắn như thế, lòng của Lý Hiểu giống như bị người ta đào hố, cảm giác này, dễ chịu.

      "Tôi nếu như, có nếu như." Chuyện của mình chẳng lẽ mình biết
      [​IMG]
      AnAn, sanone2112A fang thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :