1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không] Việt Cơ - Lâm Gia Thành (update c150)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      ra á, ngược cả trăm tập nhưng ko co thảm lắm ,con người VL đâu phải dạng buông đau quá lau chứ. Sau con mưa trời lại sáng mà
      _haru_ thích bài này.

    2. phuongvutyty

      phuongvutyty Active Member

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      246
      cũng may là VL tâm lý cứng rắn, chứ ko độc giả bị ngược tâm đau khổ ui :yoyo59:
      _haru_ thích bài này.

    3. ZjnZjn

      ZjnZjn New Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      10
      hum nay mới biết truyện này mới đọc đc vài chương nhưng thấy truyện nàng làm rất hay . Ủng hộ nàng nhju nhju :3
      _haru_ thích bài này.

    4. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      ta trở lại, nàng @_haru_ có nhớ đến ta ? :runintears::runintears::runintears::runintears:
      đọc nguyên màn xôi thịt chất lượng :050::050::050::050:
      mấy chương ngược chắc ta lặn quá, ta chịu được ngược T^T
      _haru_ thích bài này.

    5. _haru_

      _haru_ Well-Known Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      1,623
      Chương 143: Nghĩa Tín Quân hoa diễm vô song
      Edit: truthblue82
      Beta: _haru_
      Thiếu niên này vẻ chừng mười bảy mười tám tuổi, thân hình dong dỏng cao, ngũ quan cực kỳ tuấn mỹ. Vẻ tuấn mỹ của hoàn toàn trái ngược với vẻ tuấn mỹ uy nghiêm đầy nam tính của công tử Kính Lăng.

      Thiếu niên trước mắt lại là da thịt trắng mịn như làm từ nước, đôi mắt hoa đào ướt rượt, môi cũng tinh xảo tựa cánh hoa.

      Đây là nét đẹp vô cùng nữ tính hóa, song bất kỳ ai nhìn vào đều cho rằng đó là mỹ nữ. Bởi, thiếu niên này mày rậm, sống mũi cao thẳng, trong đôi mắt hoa đào chói lọi ánh sắc bén.

      Chính vài điểm này khiến trong mười phần mỹ diễm của ra bảy phần cương nghị và sắc bén.

      Mà dẫu cho là vẻ mỹ diễm hay cương nghị người đều thể hai chữ tột cùng. mỹ diễm đến quá mức, mà vẻ kiên nghị cũng cực kỳ.

      Hai khí chất hoàn toàn khác nhau như thế lại hoàn mỹ tỏa ra người người. Vì vậy bất cứ ai thấy cảm giác đầu tiên chỉ là rất đẹp, thế nhưng ai so sánh với phụ nhân mỹ lệ. Dầu là kiếm khách trọng huyết tính nhất tùy tiện nhất, đối mặt với cũng cảm thấy kính nể.

      Vóc người rất cao, vai rộng eo thon chân dài. Người còn chưa đủ hai mươi nên vẫn chưa làm quan lễ. chỉ dùng bạch ngọc vấn tóc, mái tóc đen xõa xuống bờ vai, ánh chiếu gương mặt ràng từng đường nét, mỗi lúc rực rỡ.

      Vệ Lạc lần đầu tiên phát , ra màu trắng thích hợp với người đến thế. Thiếu niên trước mắt thân ngoại bào trắng nạm viền kim, cả người xinh đẹp hoa diễm, trong nghiêm nghị lại lộ ra mấy phần thoát tục.

      Kỳ quái hết sức, đây thực đúng là thoát tục. Tướng mạo của thiếu niên ấy bất kể là người nào khi chiêm ngưỡng lần đầu đều nghĩ đến hoa đào hoang dã diễm mọc tràn khắp núi kia. Song trong lộng lẫy hoa diễm này, người này lại toàn thân trắng tinh, liền thêm mấy phần thoát tục.

      Khóe miệng thiếu niên khẽ nhếch, mặt mang theo nét cười trễ nải, nụ cười này, khi nhìn người mắt hoa đào hơi đưa đẩy, ánh mắt như sóng nước lấp loáng tựa có tình mà lại cũng như vô tình, phảng phất chỉ cần cái nhìn liền câu thần hồn người khác.

      Mỹ thiếu niên dường vậy, chỉ luận bề ngoài thôi đủ sánh ngang với công tử Kính Lăng rồi. Thậm chí có thể , đối với thế nhân bình thường lực rúng động từ bề ngoài của thiếu niên còn vượt qua công tử Kính Lăng. Bởi rằng vẻ tuấn mỹ của công tử Kính Lăng mang tới quá nhiều cao quý và tôn nghiêm của kẻ bề , người bình thường dám ngửa mặt trông , tự nhiên cũng chẳng cách nào bình tĩnh cảm thụ tuấn tú của .

      Trong đại điện yên tĩnh, mỹ thiếu niên kia nhanh chân bước vào, khóe miệng mỉm cười, khuôn mặt phơi phới gió xuân, đôi mắt hoa đào liếc đến đâu chúng quý nhân đều hẹn mà cùng rọi chòng chọc , nhao nhao cười nụ đánh giá, ai ai cũng lộ ra ánh mắt sáng rỡ.

      Mỹ thiếu niên vừa quay đầu liền đối diện với công tử Kính Lăng.

      Sau khi quan sát công tử Kính Lăng lát, dời mắt, liếc về phía Vệ Lạc ở phía sau.

      vừa quét qua Vệ Lạc nàng liền cảm giác ánh mắt đông lại. Phải biết rằng Vệ Lạc ở chỗ tối, từ vị trí đèn đuốc sáng rực của nhìn tới đây căn bản trông được ràng. Bởi vậy, ánh mắt ngưng đọng ấy khiến Vệ Lạc hơi mờ mịt.

      Có điều khi Vệ Lạc nghênh đón ánh mắt đối phương ngoảnh đầu .

      Vệ Lạc cực kỳ hứng thú đánh giá mỹ thiếu niên nọ, thầm cảm thán trời xanh tạo người quả nhiên đem tinh hoa thiên về số kẻ may mắn. Đương nhiên, bản thân thân thể này của nàng cũng là trong những kẻ may mắn đó.

      Mỹ thiếu niên kia thực quá chói mắt, nếu Vệ Lạc muốn ngẩng đầu nhìn lên cầm lòng đậu mà bị hấp dẫn. chỉ nàng, hầu như người cả điện đều như thế, vừa ngước mắt là tự chủ được dõi về phía mỹ thiếu niên ấy.

      Mỗi vị sứ giả đến đây công tử Kính Lăng đều đứng dậy đón tiếp, đối với mỹ thiếu niên này tự nhiên cũng ngoại lệ. Giữa lúc công tử Kính Lăng tiến lên nghênh tiếp thiếu niên chúng nhân cũng tỉnh lại từ trong mỹ sắc, bọn họ ai nấy an tọa, nhưng cũng ít kẻ chen lên chào hỏi Nghĩa Tín Quân này.

      Trong thanh huyên náo, Nghĩa Tín Quân mỉm cười lướt qua, cùng từng người trong đám hàn huyên, nửa ngày sau ta mới đến hàng tháp kỷ đầu tiên bên cánh phải ngồi xuống.

      Sau Nghĩa Tín Quân lại đến công tử và sứ giả mấy nước.

      Chẳng mấy chốc đại điện với sức chứa sáu bảy ngàn người tụ tập vô cùng đông đúc. Hơn nữa những người tụ tập nơi đây đều vận hoa phục các quốc gia, rất nhiều là những người có thân phận.

      Chờ đến khi hết thảy quý nhân và sứ giả đều an tọa trong đại điện đột nhiên vang dậy tiếng nhạc, đồng thời lũ lượt từng đoàn thị tỳ nối đuôi nhau mà vào, bày rượu thịt lên kỷ.

      Trong buổi thịnh yến như vậy, mỗi thị tỳ đều phải ăn diện công phu, mặc người chính là y phục tơ lụa thượng đẳng, nơi vạt áo giao nhau đều thêu viền đỏ rực. Tóc của các nàng xõa xuống, chỉ đeo vòng dây nạm ngọc quanh trán.

      Đám thị tỳ vừa tiến vào, trong điện lập tức tràn ngập hương son phấn và rượu thịt.

      Chúng sứ giả vừa an vị liền bắt đầu xì xào bàn luận. Trong tiếng cười, giọng Nam điệu Bắc chẳng phải là ít.
      Xưa nay yến hội công tử Kính Lăng chủ trì đều vô cùng yên tĩnh, nhưng lần này lại giống. Những khách nhân dị quốc này đại thể đều chưa đặt uy nghiêm của vào mắt, đương nhiên, cũng ép buộc trong trường hợp thế này.

      Có điều mãi đến bây giờ, phần đông chú ý vẫn đặt người Nghĩa Tín Quân.

      “Kẻ này nhan sắc dường vậy, nghe đâu rất được Tề hầu trân trọng sủng ái, chưa bao giờ làm phật ý . Chao, nước Tề đến nay chỉ còn tiếng của mình mà thôi!”

      “Haiz, cuối năm cập quan liền quyền khuynh nước đây.”

      “Nghe kẻ này tuy lấy danh lộng thần mà chiếm chức trọng, nhưng rất giỏi dùng người. Bởi vậy Tề thần lắm kẻ tâm phục thay.”

      “Tâm ý trời xanh khó mà lường, kẻ này học thức nhiều, nhưng quả lại có cái sáng suốt biết dùng người hiểu người. Vạn lần thể khinh khi!”



      Trong tiếng bàn luận biến hóa ngớt về mỹ thiếu niên, Vệ Lạc cảm thấy có chút kỳ quái, bởi vì nàng phát Nghĩa Tín Quân nọ lần thứ tư nhìn về phía nàng.

      Nghĩ rằng tại nàng cũng chỉ là cơ thiếp bình thường của công tử Kính Lăng ngồi chắp tay ngoài chỗ tối, ta nhìn gì nữa? Nên biết sau lưng Vệ Lạc hề có ai. ta nhìn về phía bên này, chỉ có thể là trông đến nàng thôi.

      Bấy giờ, trong điện tiếng nhạc thay đổi, biến thành nhạc khúc hoan nghênh tân khách trong thiên hạ.

      Trong tiếng nhạc hùng hậu, trong gian điện thơm hương, công tử Kính Lăng cầm chén rượu đứng dậy. thi lễ với chúng nhân xung quanh, cao giọng rằng: “Trời quý cao, đất quý rộng. Yến hội ngày hôm nay, khắp điện đều là sĩ, Kính Lăng xiết bao vui mừng, mời uống!”

      Dứt lời, ngửa cổ, hơi cạn sạch rượu trong chén.

      vừa ngồi xuống Sở công tử Bất Ly ngồi tháp kỷ hàng đầu cánh trái liền đứng lên trước tiên.

      Hai tay ta nâng chén xanh tứ phương, sau khi thi lễ với công tử Kính Lăng mắt sáng ngời chiếu khắp xung quanh, cao giọng : “Người Tần man dũng (liều lĩnh dại dột), lại làm chuyện ám sát. Công tử Kính Lăng khởi binh phạt Tần, có thù báo thù, quả là cử chỉ chính trực, xưng chữ nghĩa. Vương của Bất Ly lệnh cho Bất Ly chúc mừng công tử đại thắng trở về!”

      Người đương thời khi hành rất thích dựa vào mấy chữ nhân đức thiện nghĩa. Nếu như hợp bốn chữ này mà xuất chinh khó tránh khỏi miệng lưỡi thế nhân.

      Việc công tử Kính Lăng phạt Tần chính là báo tư thù, chỉ có thể miễn cưỡng vin vào chữ nghĩa.

      Bởi vậy làm đại diện của nước Sở cường đại nhất thiên hạ, công tử Bất Ly liền ca tụng Kính Lăng như thế.

      Công tử Bất Ly ngồi xuống, Tề Nghĩa Tín Quân liền đứng lên. Thiên hạ thời, nước Sở mạnh nhất, Tề Tấn Tần thực lực tương đương. Tụ yến lần này người Tần đến, đến lượt thứ hai đứng lên chính là đại diện nước Tề - cũng là cường quốc Nghĩa Tín Quân.

      Nghĩa Tín Quân cũng hai tay nâng chén xanh tứ phương thi lễ cái, thanh thanh cất lời: “Binh giả, kim dã(1)! Kim chủ nổi ý tàn sát, dậy lên ắt phong vân biến sắc. Công tử lấy thù oán báo thù oán, lấy giết chóc ngăn giết chóc, thực hợp tâm ý trời xanh, Tề hầu lệnh ta chúc mừng công tử đại thắng trở về.”

      (1)Binh giả, kim dã (兵者, 金也): "Kim" trong tiếng Trung có thể là "vàng" nhưng cũng có nghĩa là "binh khí", Kim có thể là món hàng xinh xắn và quý giá mà cũng có thể là đao kiếm, theo tớ ở đây chỉ rằng binh giả (việc binh) là trân quý nhưng cũng chính là hủy hoại... Đoán mò đấy chả biết có đúng =.=

      Nghĩa Tín Quân vừa mở miệng, thanh xì xầm bàn tán khắp điện lắng ít. Chẳng hề cho rằng xuôi tai, Vệ Lạc lại cảm thấy lời chúc mừng vừa rồi vô cùng gượng ép, kém xa với lời chúc của Sở công tử Bất Ly. Nhưng mà, giọng của dễ nghe đó, thanh mà lạnh, như băng ngọc va chạm. Chỉ cần nghe thôi phảng phất hưởng thụ rồi.

      Nghĩa Tín Quân xong, ngửa đầu uống cạn rượu trong chén. Dòng rượu vàng đục chảy qua cánh môi đỏ hồng, qua chiếc cằm tựa bạch ngọc của chảy về phía hầu kết. Mơ hồ, Vệ Lạc nghe được loạt tiếng nuốt nước miếng.

      Vệ Lạc mím môi nhịn cười, thầm nghĩ: mình trước đây cải trang nam tử so ra vẫn còn hơi kém Nghĩa Tín Quân kia chút. Nam nhân này lớn thành dáng dấp thế ấy, thực nghiệt mà.

      Chờ đến khi Nghĩa Tín Quân ngồi xuống rồi, các công tử sứ giả chín nước khác cũng nhất nhất chúc mừng.

      Sau khi chúng nhân luân phiên chúc mừng nhạc lại chuyển, trở nên nhàng. Công tử Kính Lăng bắt đầu rời tháp, cùng chúng sứ giả công tử chung chén.

      Rượu quá ba tuần Việt công tử Ấn đứng dậy. ta thi lễ sâu với công tử Kính Lăng, : “Nghe rằng công tử tâm niệm Tứ muội của ta, đến nay vẫn chưa cưới vợ, có đúng vậy chăng?” Thời này rất nhiều người tính cách thẳng thắn, Việt công tử Ấn ràng vô cùng để ý đến chuyện này, cũng hàn huyên vài ba câu mà trực tiếp thẳng vào vấn đề.

      Lại nhắc tới nó. Gương mặt tuấn tú của công tử Kính Lăng lạnh xuống, nhấp hớp rượu trong chén, nhàn nhạt trả lời: “Việc Kính Lăng cưới vợ có tính toán, nhọc công tử hỏi thăm.”

      Trong ngữ khí mang theo nhàn nhạt bất mãn.

      Việt công tử nghe vậy ngẩn ra, thoáng chốc hơi gượng gạo cười.

      Cười rồi, ta chuyển tầm nhìn, rơi xuống người Vệ Lạc vẫn yên lặng ngồi ngay ngắn trong bóng tối. ta híp mắt đánh giá nàng, đột nhiên to giọng hỏi: “Cơ này bầu bạn công tử trong thịnh yến như vậy, có phải là thê tử công tử lấy? Cũng chẳng hay là công chúa nước nào?”

      Câu hỏi của Việt công tử cực kỳ vang dội, lập tức dẫn đến mấy chục người đều nhìn về phía Vệ Lạc.

      Giờ phút này, Vệ Lạc cúi đầu, bàn tay bé của nàng nắm chặt chén rượu. Nàng nắm vô cùng chặt, đến nỗi cổ tay nổi gân xanh.

      chỉ nàng, hiền sĩ thực khách của công tử Kính Lăng trong đại điện cũng nhìn về phía . Từng ánh mắt sáng quắc, chỉ chờ câu trả lời của .

      Công tử Kính Lăng sững ra.

      từ từ ngoảnh đầu lại, liếc qua Vệ Lạc an tọa sau lưng cách mình năm bước chân.

      Lúc quay trở về nở nụ cười, thanh nhàn nhạt đáp: “Phụ nhân này là cơ thiếp ta mới nạp, dung nhan của nàng hoàn hảo hoa lệ, ta phong làm Nguyệt cơ. Nàng phải thê tử của ta!”

      Đây hoàn toàn là đáp án trong dự liệu! Hoàn toàn trong dự liệu! Tất cả sớm thấu suốt đáy lòng. Ấy vậy mà Vệ Lạc nhắm nghiền hai mắt lại phảng phất như nghe được có thứ gì đó vỡ nát.

      Bàn tay nhắn nắm chặt chén rượu buông lơi, suýt chút nữa đánh rơi chén xuống đất. Nhưng cũng chỉ trong chớp mắt, nó lại được nàng vững vàng, vững vàng nắm lấy.

      ====

      @Aliren : aiz phải nghỉ tốt rồi đọc cũng được mà, hí hí ngờ tui lại có mị lực như thế :v

      @phuongvutyty : kệ , rời lão KL ra ngoài đùa trai, dù sao bên ngoài còn 1 sư huynh với Kiếm Cữu chờ mà. Trời đất bao la, hằng hà mỹ sắc :v

      @Nhược Vân : ừ nu9 của LGT dù có nhưng cũng lụy tình, mọi người yên tâm , đau tim chắc cũng chỉ liều

      @ZjnZjn : mong bạn ủng hộ tớ nhiều nhiều nha :">

      @huyenlaw68 : ai u về rồi, nhớ chứ nhớ chứ, ai cmt cho tôi là tôi nhớ...cmt lắm, đấy tôi chuẩn bị bàn xôi thịt chất lượng chờ về đó nha :v


      @xiu lão gia @Nhiên Nhiên : chương mới nha 2 :-*
      Last edited: 12/10/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :