Gương Vỡ Lại Lành Của Hoa Lục Vu - Uyển Thành Liễu (Update C28)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. katee

      katee Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      153
      Được thích:
      1,380
      CHƯƠNG 30:

      Edit: KateChou

      Thôi thị thân thể xinh đẹp, da thịt trắng tinh mềm mịn, hơn bốn mươi tuổi được bảo dưỡng vẫn như vừa sang ba mươi. thân váy sam thêu, tóc đen bóng, cắm cây phượng trâm. Mặt tròn mỉm cười, nhìn giống xuất thân từ hoa lâu, mà như nương tử được giáo dưỡng, là người trong sạch xuất thân phú quý.

      Thợ muốn giỏi việc, trước tiên phải có khí cụ sắc bén.

      Hoa Lục Vu muốn ở thế hạ phong, việc khôi phục thân thể hoàn bích là đại .

      Tuyệt kĩ Thôi thị ở nơi này. Tài nghệ cao này, tay khéo léo vá trời, trở lại nguyên trạng.

      Mặc dù Thôi thị luôn bày ra gương mặt mến, động tác cũng thập phần ôn nhu, mặt Hoa Lục Vu vẫn đỏ đến tận tai. Đại khái cả đời nàng cũng chưa từng ngoan như vậy, kéo căng thân mình, cắn môi, mắt to ngập nước, mang theo chút hồn nhiên ủy khuất, giống như bị người điểm huyệt đạo, ngoan ngoãn vẫn nhúc nhích.

      Thôi thị cười , “ nương khung xương , mặt non nớt, nữ tử như vậy mới phải, có thể thường xuyên bảo dưỡng thanh xuân.”

      Hoa Lục Vu cắn môi , “Ta , vì sao có người nghiên cứu ra cái này? Đau lần như vậy còn chưa chịu đủ sao? Lại muốn đến lần thứ hai, thoải mái cũng chỉ có nam nhân.”

      Thôi thị , “ nương thân phận quý giá, biết nỗi đau của người hạ đẳng chúng tôi. Có vài nương trời sinh cũng thân kiều thịt quý, lung linh sáng ngời, mà lại mệnh xấu, hoặc bởi nhà nghèo, hoặc bởi vì nam nhân trong phủ phạm tội bị liên lụy, vào hoa lâu, thể bán thân mà sống. dễ dàng chịu đưng được, gặp được thư sinh mình thích, lại sợ bị người xem thường, cho nên mới thể sử dụng chiêu này.”

      Hoa Lục Vu suy nghĩ chút, quả như thế, lên tiếng nữa.

      Qua suốt hai canh giờ, Thôi thị toát mồ hôi trán, đứng lên , “Xong rồi! Xin nương yên tâm, trong tháng tuyệt đối xảy ra cố. Chỉ là đến lúc đó chú ý để nam nhân dùng rượu quá chén, lại vẩy chút máu gà máu dê gì đó là được.”

      Hoa Lục Vu ngoài miệng đáp lời, trong lòng buồn cười: Thôi thị này nghĩ mình cũng là lừa hôn. Nghĩ đến đây, bỗng nhiên lại nghĩ xa hơn chút, rằng nếu lấy chiêu này đối phó La Ngọc, sắc mặt của lại khó coi bao nhiêu a, ha ha...

      nương cười rộ lên, xinh đẹp, tựa như hạt đậu tháng hai.” Thôi thị cũng mím môi cười, thứ nhất nương này làm cho người ta thích, thứ hai Độc gia ngũ công tử tự mình giao phó nàng, có thể thấy được nương này tiền đồ rộng lớn, vô hạn. Môn lộ nhiều hơn mới có thể phát tài, nàng ta nổi tâm nịnh bợ, liền lấy lòng , “Ta chạm tay nương thấy hơi lạnh, nương khung xương , hạ thân căng chật, có phải thời điểm nguyệt đến rất đau hay ?”

      Hoa Lục Vu khuôn mặt nhắn đỏ lên, kinh ngạc , “Ngay cả việc này ngươi cũng có thể nhìn ra sao!”

      Thôi thị có chút đắc ý , “Vậy nương cũng biết rồi. Những người như chúng tôi tuy đọc qua sách thuốc, nhưng làm nghề này, đối với vài chứng bệnh của nữ nhân thấy qua so với ngự y trong cung còn nhiều hơn, biết phương pháp dân gian và phương thuốc cổ truyền cũng ít! Nữ nhân, trời sinh so với nam nhân mảnh mai, thường xảy ra tai nạn hơn, phải được cẩn thận điều dưỡng mới được. Theo ta thấy, nương đây là khi còn bị lạnh, hàn khí nhập thể, vẫn phát tán ra được. Nếu như thế, ở đây ta có phương thuốc cổ truyền có chút hữu dụng, tuy nhất định có thể trừ được gốc rễ, đến thời điểm mấu chốt làm thuyên giảm xoa dịu vẫn rất có hiệu quả.”

      “Vậy tốt quá, ta vì việc này mà khổ sở đó.” Hoa Lục Vu cao hứng cực kỳ.

      Thôi thị rèn sắt khi còn nóng, liền đọc ra phương thuốc, bảo Hoa Lục Vu đề bút viết giấy. Nhìn kỹ, tất cả đều là vài dược vật bồi bổ linh tinh.

      nương đến trước nguyệt bảy ngày, chiếu theo toa thuốc này lấy thuốc, hầm với đường đỏ được chén nước thuốc đậm đặc, vớt bỏ bọt, giống như uống nước đường, mỗi sớm muộn gì cứ uống ít, liên tục uống bảy ngày, đến khi thời điểm nguyệt dừng hết. Cái này gọi là ấm cung, bậc tiền bối của chúng tôi từng đời truyền xuống, hữu hiệu!”

      Hoa Lục Vu rất sợ thuốc đắng, nghe xong càng thấy may mắn, lập tức thưởng Thôi thị tấm ngân phiếu. Thôi thị được đền bù mong muốn, cũng vui rạo rực rời .

      đường vất vả, ngày đêm thần tốc, sáng sớm ngày hôm sau đến Bồ Châu.

      Hoàng thượng phái hình bộ thị lang điều tra án này. Sau khi tiếp chỉ liền với tùy tùng tâm phúc, “Bên trái mãnh hổ, bên phải sài lang, công này dễ làm. Chúng ta chỉ có cẩn thận, hai bên đều được đắc tội mới có thể giữ được bình an.”

      Bởi vậy, nhìn thấy đoàn người Độc Tê Bạch, cũng cố ý khó xử.

      Giao tiếp đơn giản hồi, việc này nên chậm trễ, tức khắc khởi hành, ra roi thúc ngựa ngày thứ ba đến Đô Thành.

      Hình bộ thị lang báo cáo kết quả, Độc Quý Xuyên hành lễ với Định Viễn tướng quân, lần này là lấy danh nghĩa thăm người thân. Thời buổi rối loạn này dám xuất đầu lộ diện nhiều, liền trở về nhà.

      Độc Tê Bạch tuy thân thể tàn tật, có chức quan, làm học trò giỏi của quốc sư Độc Vũ Chiêm, lại cũng thường hành tẩu ở ngự tiền. Lần này vì là người đầu tiên tìm được quận chúa, nên cùng tiến cung, tùy thời phối hợp với nhóm điều tra.

      Hoa Lục Vu bới tóc Thanh tước ngồi trong nhuyễn kiệu đưa đến Duyên Hi cung, mới vừa vào cửa, liền có hơn ba mươi vị nữ quan mặc cung trang thỉnh nàng rửa mặt tắm rửa.

      ra trong hậu cung có quy củ như vậy, nữ tử trong cung từ bên ngoài trở về, sợ lây nhiễm bên ngoài thứ sạch gì đó, trước hết phải ngâm trong nước ấm tẩm dược liệu, thân phận cao quý , lại căn cứ theo cấp bậc mà mời ngự y kiểm tra theo thông lệ lần.

      Hoa Lục Vu trong lòng hiểu được, đây là thái hậu mượn cơ hội nghiệm thân nàng.

      Hoa Lục Vu liền nghiêm mặt , “Nếu như thế, thái hậu nương nương phái các vị ma ma đến, chờ sau khi bản cung tắm sạch rồi nghiệm thân cũng được. Đám người còn lại lui , bản cung phải khỉ, phải đùa giỡn diễn trò cho các người xem!” —— Độc Tê Bạch có mua chuộc ma ma nghiệm thân cho nàng, nàng đương nhiên phải phòng bị những người khác.

      Hoàng y nữ quan bên trái lắp bắp kinh hãi, thầm nghĩ người ta quận chúa trải qua đại nạn này, tính tình thay đổi nhiều, quả nhiên sai. Ngày xưa mềm yếu, tính khí tốt như vậy, thế mà giờ ngữ khí lại lạnh lùng kiên định quá.

      Thanh y nữ quan bên phải muốn giành vinh dự gây khó dễ cho quận chúa, bởi vậy liền hạ mí mắt cười mỉa , “Quận chúa tự tiện sửa lại quy củ, việc này sợ rằng ổn.”

      “A? Quy củ nào? Được ghi lại trong điển tịch lễ nghi nào? Mời ngươi mang từng chữ từng điều tới đây.”

      “Đây đây... Quận chúa đùa, là quy củ được truyền từ nhiều năm qua, vẫn chưa có điển tịch.”

      Hoa Lục Vu liền kiêng nể gì cười lạnh, chậm rãi , “Nếu như thế, chuyện có điển tịch mà ngươi cần đến hỏi ý chỉ của thái hậu nương nương, lại tùy ý đến phân phó bản cung. ra ngươi làm ra quy củ trong cung rồi, ai cũng phải tuân theo quy củ của ngươi, đúng ?”

      “Nô tỳ đáng chết!” Thanh y nữ quan sợ tới mức lập tức quỳ xuống đất dập đầu, tội danh lớn hôm nay nàng ta gánh nổi! Hoàng y nữ quan kia cùng nàng, thấy thế cũng thể quỳ xuống cầu xin.

      “Mặc dù nàng ấy lỗ mãng, tốt xấu gì cũng là người trong cung thái hậu, xin quận chúa tha thứ lần này, đừng để thái hậu nghe được chuyện ngu xuẩn nàng ấy làm mà tức giận.”

      Hoa Lục Vu gật đầu cười , “Bản cung biết các ngươi theo người cao quý, dựa vào chủ tử tự cho mình tài trí hơn người, lại cho rằng chủ tử biết các ngươi làm ra chuyện gì sao! Bản cung phải rửa mặt tắm rửa bây giờ, ai dựa vào chủ tử sủng ái, đem bản cung để trong mắt, cứ tùy ý vào!”

      xong liền vung tay áo mạnh, nghiêm mặt xoay người . Cung nữ thái giám đứng đầy phòng như vậy, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều sợ tới mức dám lên tiếng, dưới lòng bàn chân tựa như mọc rễ, hoạt động được.

      Tây Noãn Các. Trưởng công chúa cùng thái hậu chuyện. Nàng nội lực thâm hậu, đem tranh chấp lúc trước nghe được chữ cũng sót có chút xúc động. Thái hậu nhìn thấy hỏi nàng thế nào, nàng liền kẻ lại từng câu. , “Quả thực Nhược Hành sai, Xương Nhạc chịu khổ, tính tình cũng thay đổi nhiều. Ai, đứa đáng thương!”

      Thái hoàng hậu mặt trầm xuống , “Đều do tên Độc Mặc Bạch đáng chết kia. Lúc trước tin tưởng trung thành, mới đem nha đầu Xương Nhạc ủy thác hộ tống. ngờ lại là kẻ mặt người dạ thú!”

      Độc quý phi lập tức đặt chum trà xuống, hơi mím môi , “Theo lý thuyết muội muội nên tránh hiềm nghi. Nhưng hoàng hậu nương nương lời này... Đại Lý tự còn chưa phán định được, hoàng hậu nương nương lại định tội Độc Mặc Bạch trước, cảm giác nên loại bỏ đám người Đại Lý tự, ai bảo bọn họ vô dụng như vậy, nên trực tiếp để nương nương cắt cử người ra tay hơn!”

      Lâm quý phi là tâm phúc của Thái hoàng hậu, nghe vậy liền đứng ra , “Xem lời này của Độc tỷ tỷ, từ xưa có dạy hậu cung được tham gia vào chính , hoàng hậu nương nương những ôn nhu đôn hậu, thường răn dạy con cháu Thái gia được ỷ vào tên tuổi quốc thích mà làm xằng làm bậy, hơn nữa cũng có nhiều huynh đệ thúc bá chiếm cứ chức vị quan trọng trong triều đình như vậy, được nhiều người ủng hộ!”

      Độc quý phi lập tức cười lạnh , “Lời này ám chỉ ai vậy?! Lúc trước đều là do tiên hoàng cùng với hoàng thượng quyết định, hoàng thượng minh cơ trí, chẳng lẽ còn có thể nghe theo lời người hậu cung ư?! Muội muội cho dù có giỡn cũng nên dây dưa đến Hoàng Thượng a!”

      Khuôn mặt Lâm quý phi đỏ lên, há mồm còn muốn cãi lại.

      Thái hậu nghe được đau đầu, vừa xoa đầu vừa vỗ bàn cái , “Các ngươi đều im miệng , giống như kẹp thương mang gậy chỉ cây dâu mắng cây hòe, các ngươi muốn tức chết ai gia ư!”

      Cả phòng thấy lão nhân gia bà nổi giận, lúc này mới nhao nhao xin lỗi, mời trà lẫn nhau tỏ vẻ ngưng chiến.

      Trung Dũng hầu phu nhân đứng ngồi yên, nhìn trộm cả phòng tranh đấu gay gắt này, trong lòng thầm hận con trai thứ Phan Nghị Chi biết nặng , nên can thiệp đến dòng nước đục lần này. Hại người trong nhà bất an còn , rồi lại tự làm rơi thịt từ người mình xuống, vừa tức vừa hận lại luyến tiếc.

      Trước mắt tất cả quý nhân tập trung lại, có chỗ cho bà lắm lời, chính bà lại là người yếu đuối chủ kiến, đành phải thành ngồi nơi, dùng sức siết chặt khăn tay.

      Sau nửa canh giờ, ma ma được phái nghiệm thân quận chúa cùng Trần thái y tới thỉnh an trước.

      Thái Hậu liền vội hỏi, “Xương Nhạc thế nào?”

      Trần thái y quỳ xuống trả lời, “Bẩm thái hậu nương nương, Xương Nhạc quận chúa thân thể khoẻ mạnh, ngoại trừ có chút cảm lạnh, cũng có gì đáng ngại.”

      Ma ma bước tới, đến trước mặt thái hậu, giọng với bà vài câu. Nếp nhăn gương mặt thái hậu nhất thời giãn ra, vỗ vỗ tay ma ma cười , “Tốt! Tốt! Tốt! Xương Nhạc có chuyện gì tốt rồi! Ngươi mau mời đứa này đến, cháu đáng thương của ai gia, chịu biết bao nhiêu khổ thân, ai gia nghe thấy cũng đau lòng!”

      Lời vừa ra, trong phòng trước tiên là yên tĩnh, sau đó liền vô thanh vô tức như nổ tung! Hoàng hậu, Lâm quý phi liếc nhìn nhau, có chút kinh ngạc nghi ngờ. Độc quý phi cười nhạt, lại bất động thanh sắc khẽ buông nắm tay —— móng tay đâm vào lòng bàn tay đến đỏ lên. Trung Dũng hầu phu nhân mặt lúc xanh lúc trắng, biết mình nên vui mừng hay khóc. Xương Nhạc là con của cố nhân, lại là con dâu do hoàng hậu thầm hứa dành cho nhà bà, xảy ra việc gì đương nhiên bà vui mừng. Nhưng vấn đề là tin đồn đầy trời, thanh danh Xương Nhạc bị hủy, ai lại đồng ý con dâu như vậy? Huống chi nếu nàng ta vô , vì sao khuyến khích con trai mình vứt bỏ trước cổng phủ quốc sư, đây phải là gạt người sao!

      Hoa Lục Vu lần nữa ăn mặc chỉnh tề, vào Tây Noãn Các, liếc thấy nhiều người thần sắc khác nhau chờ mình.

      —— được rồi, chiến đấu !

      Thái hậu tóc hoa râm, bởi hàng năm lễ Phật, lây nhiễm tác phong thanh tịnh ôn hòa nơi Phật đường, thoạt nhìn rất từ ái ân cần, vẫy tay , “Nha đầu Xương Nhạc, mau mau lại đây!”

      Nàng liền bấm đùi cái, đau đến mắt ửng đỏ mới bước qua, lão thái hậu liền ôm chặt lấy nàng—— thời điểm liên quan đến ích lợi, lão nhân gia này quả thực rất thương nàng.

      Khóc trận, chung quanh đều cùng an ủi rơi lệ, quan tâm có tình thương nàng hay giả đau lòng cho nàng, lúc này đều bày ra bộ dáng thương nàng.

      Đến khi khóc xong, khuyên xong, vở kịch bắt đầu diễn rồi.

      Thái hoàng hậu kéo tay Hoa Lục Vu, sờ đầu vai của nàng , “Đáng thương, gầy vòng, ở bên ngoài chịu ít đau khổ a! Xương Nhạc con , rốt cuộc là ai khi dễ con, quan tâm ta quyền cao chức trọng, thái hậu nương nương và bản cung nhất định phải báo thù cho con!”

      Bà ta hướng về phía Độc quý phi .

      Mắt phượng Độc quý phi phát lạnh, chút yếu thế nhìn thẳng lại, “Hoàng hậu nương nương rất đúng! Xương Nhạc nha đầu bị ủy khuất gì cứ việc thẳng. Tuy cháu của bản cung vào Đại Lý tự, tóm lại là có tiền đồ, làm tốt công của mình, liên luỵ quận chúa bị oan khuất. Bản cung hôm nay tỏ thái độ, cháu bản cung chết sao cả, xem như hi sinh vì nhiệm vụ, nhưng tặc nhân vấy bẩn quận chúa tuyệt đối thể tha thứ, Độc gia có dốc toàn lực, cũng phải đem kẻ ác vô quân vô phụ, táng tận lương tâm này nhổ tận gốc, chém tận giết tuyệt!”

      xong dùng sức đặt chén trà xuống, chén trà lạch cạch tiếng nhất thời vỡ thành hai nửa!

      Mí mắt Lâm quý phi nhảy dựng. Độc quý phi là thân muội của Độc Vũ Chiêm, kia giá trị sức mạnh là tiêu chuẩn. khiến mọi người trong phòng đều run rẩy.

      Nhưng hoàng hậu thầm thúc giục bà, hơn nữa thái tử và nhị hoàng tử nội đấu, trong hậu cung sớm chia phe phái ràng, nên cũng chỉ có thể dũng cảm bất chấp khó khăn, “Tỷ tỷ dễ nghe, đáng tiếc có lửa làm sao có khói. Xương Nhạc ở trong cung hàng trăm ngày đều tốt, như thế nào ra ngoài chuyến gặp nhiều tình như thế? tiểu nha đầu như nàng sống trong cung, ngại ngùng e lệ, chẳng lẽ có thể đắc tội người nào sao? Cho dù cháu tỷ trong sạch, cũng là người ta muốn hãm hại người Độc gia tỷ trước mới liên lụy quận chúa, cho cùng vẫn là nhà các người làm liên lụy nha đầu Xương Nhạc, có phải thế ?! Bằng Xương Nhạc vì sao phải khiến Phan gia nhị thiếu từ trước cổng phủ quốc sư chứ?!”

      Lời này của bà đem Trung Dũng hầu phu nhân kéo xuống nước, Trung Dũng hầu phu nhân lập tức quỳ rạp xuống trước mặt thái hậu lấy khăn che mặt , “Cầu thái hậu nương nương xót thương, đứa Nghị Chi này quá thành , làm chuyện hồ đồ cũng là vì bảo vệ quận chúa, kính xin quận chúa ở trước mặt thái hậu lại tình hình, chẳng thế mà Trung Dũng hầu gia ngày hôm trước hung hăng đánh hai mươi roi, da tróc thịt bong huyết nhục mơ hồ cũng cho người bôi thuốc, đứa này... Ai, lại tiếp tục như vậy, đứa này cũng sống nổi!”

      Thái hậu xem cả phòng hỗn loạn, ánh mắt trầm, nhưng lời nào.

      Chỉ vẫy tay, nhìn Hoa Lục Vu , “Xương Nhạc, con, con tới ! Chịu ủy khuất là con, con làm thế nào bây giờ?!”

      Hoa Lục Vu liền quỳ xuống, rưng rưng , “Cầu lão tổ tông ban Xương Nhạc được chết!”

      “...”

      Những lời thế này ngoài dự đoán của mọi người, người trong phòng nhất thời á khẩu trả lời được, ngây ra như phỗng.

      “Xương Nhạc mau đứng dậy, xem ra đứa này nhất định bị sợ tới mức hồ đồ!” Lâm quý phi nhanh chóng bảo người nâng nàng dậy.

      Hoa Lục Vu phen tránh người nọ, vẫn vững vàng quỳ, “Xương Nhạc hồ đồ. Xương Nhạc đáng chết, bởi Xương Nhạc phạm ba tử tội!”

      “Cái gì? Ba tử tội?”

      “Xương Nhạc bị người hãm hại, tổn hại thanh danh hoàng thất, đây là tội thứ nhất.”

      Lâm quý phi vội vàng cười , “Lời này buồn cười! Việc này há có thể oán con? Nên oán là tặc nhân kia, con ràng là người bị hại!”

      Hoa Lục Vu , “Bởi vì Xương Nhạc chịu oan khuất, hoàng thượng giam giữ Độc Mặc Bạch ở Đại Lý tự, đây là tội thứ hai.”

      chờ người khác chen vào, ngay sau đó nàng lại điều cuối cùng, “Bởi Hoàng Thượng giam giữ Độc Mặc Bạch ở Đại Lý tự, thậm chí còn có thể bị định tội, cho nên người trong thiên hạ đều biết vu oan hãm hại là hữu dụng, ngay cả trọng thần thế tộc cũng thể may mắn thoát khỏi. Từ đó trung lương bị hại, tiểu nhân hoành hành, người có tri thức khiếp sợ, kẻ vô sỉ giương mắt. Lâu dài kéo theo nền móng quốc gia xuống, hủy hoại danh dự hoàng thượng, hơn nữa môi hở răng lạnh, ngày sau nếu loạn lạc nổi lên, ngay cả chư vị nương nương cũng thể tự bảo vệ bản thân. Đây cũng là tội thứ ba của Xương Nhạc! Kính xin lão tổ tông trị tội, Xương Nhạc cam nguyện đền tội.”

      Cả phòng yên tĩnh.

      lâu sau, lão thái hậu vỗ vỗ tay vịn, ánh mắt già cỗi nhìn lướt qua mọi người.

      “Mấy người các ngươi ở đây vẫn sánh bằng tiểu nha đầu.”

      Thản nhiên câu, hoàng hậu, Lâm quý phi đỏ mặt, Độc quý phi nhếch môi , trưởng công chúa ánh mắt thương xót, Trung Dũng hầu phu nhân cứng họng, cuối cùng vẫn là thái hậu lên tiếng, lệnh cho nàng đứng lên.

      Thái hậu thêm, “Chử Nhạn, những lời Xương Nhạc quận chúa vừa , ngươi chữ cũng sót báo lại cho hoàng thượng nghe!”

      Chử Nhạn là thái giám tổng quản, mặt trắng râu, biết vâng lời. Cúi đầu đánh phất trần, , “Nô tài tuân chỉ!”
      HaYen, NGÂN TRÚC, KisaragiYue4 others thích bài này.

    2. katee

      katee Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      153
      Được thích:
      1,380

    3. katee

      katee Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      153
      Được thích:
      1,380
      [​IMG][​IMG][​IMG]
      ZjnZjn, HaYen, NGÂN TRÚC5 others thích bài này.

    4. katee

      katee Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      153
      Được thích:
      1,380

    5. katee

      katee Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      153
      Được thích:
      1,380

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :