123123123123123123


  1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá trình dưỡng thành yêu hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - FULL + EBOOK

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Cuối cùng cũng lại được gặp lại cặp đôi đáng này rồi

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 29

      Ôn nhu
      Mới đầu Phó Tạ vô cùng ôn nhu, nhàng hôn môi của nàng, ngậm lấy môi của nàng gặm cắn, dần dần liền kích động, lại biết nên làm như thế nào, chỉ biết dùng sức cắn.

      Bờ môi Hàn bị lấp kín hô hấp được nên thân thể như nhũn ra, giữa lúc mê loạn nàng còn sợ Phó Tạ đụng trúng bộ ngực trổ mã căng đau của nàng, liền lấy tay dùng sức chống đỡ ở trước ngực Phó Tạ.

      Cách tầng lụa mỏng màu trắng lồng ngực cứng rắn nhưng co dãn, hoàn mỹ như giải thích cho cái gì gọi là mặc quần áo gầy cởi quần áo có thịt, cảm giác khi sờ vào đều là từng khối từng khối cơ bắp.

      Hàn nghĩ tới nhìn dáng vẻ Phó Tạ như con em thế gia thanh nhã, dáng người ràng như dự đoán, lập tức có chút thất thần.

      Ngay lúc nàng thất thần, môi mọng nàng có chút mở ra, rốt cuộc Phó Tạ dường như tìm được bí quyết, thăm dò vào trong miệng Hàn , cùng Hàn quấn giao thân mật.

      Hàn cảm thấy mỗi lần Phó Tạ cẩn thận đụng vào chỗ đó của nàng cảm thấy đau như bị kim châm muối xát, thế nhưng bầu khí lúc này thân mật như thế, như dụ dỗ nàng sa vào trong đó, nàng muốn phá hư bầu khí tốt đẹp như vậy, đành phải cố gắng nhẫn nại.

      Phó Tạ hôn càng lúc càng sâu. Bờ môi Hàn mềm mại ấm áp, hương vị ngọt ngào, làm hãm sâu vào; mùi hương thân thể nàng quanh quẩn ngay chóp mũi , làm nhịn được càng muốn thâm nhập sâu hơn; thân thể nàng mảnh mai mềm mại, chỗ ấy lại đầy đặn mượt mà, làm muốn vân vê nhào nặn, như muốn tiến vào trong thân thể Hàn ...

      Bờ môi Hàn bị cắn vừa nóng vừa tê dại, bị động mà thừa nhận, thân thể mềm yếu cảm nhận được Phó Tạ biến hóa, trong lòng có chút sợ hãi.

      Phó Tạ ôm chặt lấy Hàn , cánh tay nắm chặt eo Hàn , làm cho nàng dán sát vào người mình, động tác kịch liệt, sau khi kẹp chặt Hàn được lúc, mọi thứ đều dừng lại.

      Hàn sửng sốt cả buổi mới hiểu được chuyện gì xảy ra, vừa xấu hổ vừa tức cười, chôn mặt trước ngực Phó Tạ, lên tiếng nở nụ cười.

      Nụ cười trầm thấp này làm cho Phó Tạ vừa thẹn vừa giận, mặt của đỏ lên, cánh tay tự chủ được siết chặt lại.

      Hàn bị siết chặt quá, cái chỗ nào đó cao cao của Hàn chạm vào lồng ngực cứng rắn, Hàn lập tức đau đến khẽ kêu tiếng, trong nháy mắt toát ra tầng mồ hôi lạnh: “Đau!”

      Phó Tạ ý thức được đụng phải bộ ngực trổ mã của Hàn rồi, liền buông lỏng nàng ra, nghiêng mặt qua dám nhìn Hàn , lặng lẽ trấn định lại bản thân.

      Hàn liên tục lùi về cuối giường, lúc này mới quay đầu nhìn Phó Tạ. Nàng phát Phó Tạ nghiêng người cúi đầu, chẳng biết từ lúc nào kéo áo ngủ bằng gấm lên che người, tóc dài đen nhánh mềm mại rũ xuống, khuôn mặt tuấn tú nổi lên tầng đỏ ửng, mà mắt phượng của lại sáng lấp lánh, liên tục tránh né tầm mắt nàng.

      Hàn sờ sờ bờ môi, nàng cảm thấy bờ thấy môi của mình rát rát, chắc là bị Phó Tạ hôn sưng lên rồi.

      Con ngươi quay tròn vòng, Hàn biện pháp.

      Nàng cố ý “ai da” tiếng làm ra vẻ đau đớn, dùng ống tay áo che mặt lại.

      Phó Tạ thấy nàng bị đau, ngượng ngùng nhìn sang: “Đau ở đâu?”

      Hàn gật đầu, thấy như có như nhìn chỗ đó của mình, vội : “ cần huynh xoa giúp đâu!”

      Khuôn mặt Phó Tạ bất ngờ ừng đỏ: “...” Vừa rồi trong đầu quả có suy nghĩ này...

      Hàn thấy mặt Phó Tạ đỏ lên, mới hiểu được mình cái gì, mặt cũng có chút nóng nóng, liền giả bộ như có việc gì, đứng ở trước giường đưa lưng về phía Phó Tạ, sửa sang quần áo búi tóc.

      lát sau, nàng mở miệng : “Xe ngựa vẫn còn ngừng lại phía trước Mặc Hương các, muội thể lề mề ở Mặc Hương các được, phải nhanh về thôi!”

      Phó Tạ trầm ngâm chốc lát : “Ta gọi Phó Bình đến hỏi chút.” cảm thấy dựa theo mức độ cẩn thận của Phó Bình, nhất định cân nhắc đến vấn đề này, nhưng vẫn nên hỏi chút cho chắc chắn.

      kéo cái chuông ở đầu giường.

      Giọng Phó Bình rất nhanh từ ngoài cửa sổ truyền đến: “Công tử, có nô tài.”

      Phó Tạ trầm giọng : “Bên Mặc Hương các sắp xếp xong xuôi chưa?”

      “Bẩm công tử, nô tài cho Hứa Lệ Nương có dáng vẻ giống nương Lãm Nguyệt Lâu rồi ạ.”

      Phó Tạ nhìn về phía Hàn .

      Tâm Hàn vừa buông xuống nửa, đột nhiên lại nhấc lên, nàng liếc Phó Tạ: “Hứa Lệ Nương là ai?”

      Phó Tạ nhìn dáng vẻ kiều kiều của Hàn , ngẩn người lát mới hiểu được Hàn ghen, khỏi bật cười: “Hứa Lệ nương là thủ hạ của Phó Bình, chờ muội... thôi để bữa nào cho nàng ta đến chào muội.

      úp úp mở mở, thế nhưng Hàn vẫn hiểu ý trong lời của , nàng có chút xấu hổ, liền giả bộ chuyên tâm sửa sang lại tóc mái, : “muội nội viện sắp xếp công việc đây.”

      Vừa dứt lời, nàng cũng đợi Phó Tạ, tự mình trước. Đợi lát nữa sợ là Phó Tạ muốn tắm rửa thay y phục, Hàn cảm thấy mình vẫn nên rời trước.

      Thấy Hàn sửa sang chỉnh tề mới ra, lúc này Tẩy Xuân đợi ở bên ngoài mới thở dài hơi. Nàng biết nương nhà mình vô cùng thích chưng diện, nàng sợ gia nhịn được bị sắc đẹp của nương quyến rũ, làm ra chuyện nên làm. Lúc này Tẩy Xuân quan sát nương, thấy búi tóc nàng ngay ngắn quần áo chỉnh tề, là dáng vẻ như lúc vào, chỉ là bờ môi có chút sưng, vì môi có thoa hương cao hoa hồng nhạt nên cũng thấy , chỉ cần nhìn kĩ phát , liền thả lỏng tâm tình, theo nương ra nội viện.

      Ở đây có Phó Trữ và gã sai vặt hầu hạ rồi, cho nên Phó Bình cũng theo.

      Hàn vào nội viện nhà chính ngồi xuống, vỗ vỗ khuôn mặt, thấy nhiệt độ mặt hạ xuống, lúc này mới phân phó Tẩy Xuân: “ xem Sấu Đông đối chiếu sổ sách xong chưa, đối chiếu xong gọi nàng tới đây.”

      Sau khi Sấu Đông ra ngoài nàng nâng chung trà lên uống ngụm, nhằm bình phục lại nội tâm rung động.

      Tẩy Xuân ra ngoài bao lâu liền cùng với Sấu Đông trở về, tay cầm bốn quyển sổ sách.

      Sấu Đông quỳ gối hành lễ, rồi ngồi ở giường gấm bên cạnh, đem từng quyển sổ sách mở ra, bẩm báo từng cái với Hàn .

      Mặc dù nàng nhanh lời dí dỏm, thế nhưng làm việc rất cẩn thận chặt chẽ, những gì cần .

      Hàn rất hài lòng, kêu Sấu Đông cất kỹ sổ sách, để lát nữa còn trả lại cho bọn Khâu Nhân.

      Nàng nhận nước trà Tẩy Xuân dâng lên, uống ngụm cho thấm giọng, lúc này mới hỏi Sấu Đông: “Việc chọn người phái Liêu Châu, ngươi và bọn người Khâu Nhân có ý kiến gì ?”

      Sấu Đông vội : “Bẩm nương, nô tài đề cập qua rồi. Bốn người Khâu Nhân thương lượng với nhau, cuối cùng quyết định Khâu Nhân và Khâu Nghĩa mang vợ con .”

      Hàn gật đầu, : “ gọi bọn họ tới đáp lời.”

      Sấu Đông đáp ứng ra.

      lát sau, Sấu Đông còn chưa có mang người trở lại, Phó Tạ lại đến.

      Ở sau lưng người khác Hàn hay đùa nghịch, thế nhưng trước mặt người khác lại rất quy củ, thấy tới liền ôn nhu đứng dậy nghênh đón, cười dịu dàng quan sát Phó Tạ từ xuống dưới.

      Lúc này tóc dài được Phó Tạ chải gọn gàng, đầu vấn khăn màu đen, người mặc trường bào cổ tròn màu trắng, bên hông đeo ngọc bội màu đen, cách ăn mặc giống như thiếu niên thư sinh tuấn tú.

      Bởi vì chuyện vừa rồi, có chút xấu hổ, kết quả lại thấy Hàn cười sâu xa như thế, khuôn mặt liền đỏ lên, thèm chuyện với nàng, trực tiếp ngồi xuống bên trái giường gấm.

      Khi qua bên cạnh, Hàn ngửi được mùi bạc hà , biết Phó Tạ tắm rửa qua rồi, khỏi mỉm cười cái, trở lại phía bên phải giường gấm ngồi xuống.

      Mắt phượng Phó Tạ lưu chuyển, giống như vô tình nhìn Hàn , nhận chén trà Tẩy Xuân dâng lên uống hớp. Hàn muốn sắp xếp việc vặt trong nhà, lo lắng tuổi nàng còn có được tin phục của nhiều người, đặc biệt tới đây làm chỗ dựa cho nàng.

      Sấu Đông rất nhanh liền mang theo bốn người Khâu Lễ, Khâu Nghĩa, Khâu Nhân Và Khâu Liêm tới.

      Sau khi bốn người Khâu Nhân Khâu Lễ vào, thấy nương ngồi ở bên phải giường gấm, thiếu niên có cách ăn mặc người giống thư sinh, khí chất thanh nhã ngồi ở bên trái giường gấm, hai người mặc dù lời nào, nhưng lại có chút ăn ý, trong lòng đều đoán được thân phận của thiếu niên, liền nhất tề khom mình hành lễ: “Bái kiến nương, gia!”

      Hàn buông ra sổ sách trong tay, giương mắt nhìn về phía bốn người nhà Khâu Nhân, Khâu Lễ, Khâu Nghĩa, Và Khâu Liêm, nhất là nhìn ánh mắt của bọn .

      Khâu Nhân hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi, đôi mắt lớn, nhưng trầm tĩnh trong suốt.

      Khâu lễ hai mươi bốn hai mươi lăm, béo lùn chắc nịch, đôi mắt nho , luôn cười tủm tỉm.

      Khâu Nghĩa tuy rằng so với Khâu Nhân lớn hơn chút, bất quá cũng chừng ba mươi tuổi, dáng người cao to cường tráng, ngũ quan đoan chính, đôi mắt dài , hoà nhã chững chạc.

      Khâu liêm khoảng hơn mười tuổi, mày rậm mắt to, đôi mắt đen láy, tựa như tiểu hài tử.

      Sau khi nhìn qua bốn người lần, Hàn mới chậm rãi : “Bốn người các ngươi năm qua cũng khổ cực ở kinh thành, đây là phần thưởng cho các ngươi.”

      Nàng ý bảo Tẩy Xuân đưa ra bốn phần phần thưởng.

      Đợi bốn người tạ ơn xong, Hàn lúc này mới : “Hôm nay cần hai phòng người nhà liêu châu hầu hạ Hầu Gia và phu nhân, các ngươi thương lượng với nhau chưa?”

      Bốn người Khâu Nhân thương lượng qua, thấy nương hỏi thăm, Khâu Nhân và khâu nghĩa lúc này mới bước ra khỏi hàng chắp tay : “Bẩm nương, nô tài nguyện ý mang vợ con Liêu Châu hầu hạ Hầu Gia và phu nhân.”

      Hàn gật đầu: “Mọi việc các ngươi nghe theo phân phó của quản Phó Bình!”

      Thu xếp ổn thoả cho bên này xong, Hàn còn gọi Phó Bình vào, ở trước mặt mọi người giao phong thư và bọc đồ cho cha mẹ cho , an bài tốt mấy xe hòm xiểng mang đến Liêu Châu, lại dặn dò phen.

      Lời cần xong, nàng vẫn chưa thấy hài lòng, cảm thấy còn phải ra suy nghĩ của mình, nhất thời liền trầm ngâm.

      ra nàng muốn đến vấn đề sinh con trai của cha mẹ, nhưng chuyện này rất dài dòng, lát cũng giải quyết được.

      Phó Tạ thấy thế, cho rằng nàng lo lắng an toàn đường, liền đưa tay vỗ tay Hàn cái, sau đó nhìn về phía Phó Bình trầm giọng : “Xế chiều ngươi hãy gặp Phó Tĩnh bàn giao công việc, sau đó cầm lấy lệnh bài của ta quân doanh ngoài thành chọn đủ bốn trăm kỵ binh, ngày mai xuất phát.”

      Phó Bình đáp “Vâng”, lui xuống.

      Đợi trong phòng chỉ còn lại có mình và Hàn , Phó Tạ nhìn Hàn , thấy nàng vui vẻ cười dịu dàng nhìn mình, lúm đồng tiền khóe miệng nho lúc lúc , nhìn hết sức đáng . Trong lòng của khỏi ấm áp, duỗi tay nắm chặt bàn tay mập mạp mềm mại của Hàn , nửa ngày có buông ra.

      Hàn nhìn Phó Tạ, nhớ tới cảm giác ấm áp dán trong lòng ngực của , rất muốn dựa sát vào trong ngực Phó Tạ, thế nhưng lúc này giữa nàng và Phó Tạ cón có cái giường bàn, nàng có ý đem dời giường bàn , cuối cùng có chút vui mà lườm cái giường bàn vài lần, cũng gì.

      Phó Tạ thấy Hàn nhìn bên này vài lần, còn tưởng rằng nàng lúng túng, liền buông tay Hàn ra ho tiếng: “a , sắp sinh nhật ta rồi, sách luận của muội viết tới đâu rồi?”

      Hàn : “...” mấy ngày nay nàng bận bịu quá nên quên mất việc sách luận này rồi.

      Nàng giận dữ liếc Phó Tạ, bắt đầu làm nũng sang chuyện khác: “Ca ca, muội đói quá! Kêu bọn họ dọn cơm trưa !”

      Phó Tạ: “...” Nha đầu này, chỉ lo chơi, quên mất chuyện học.

      “Từ nay trở ta muốn xem bài tập của muội “ nhìn Hàn chăm chú, mắt phượng sáng lóng lánh, mang theo chút trêu đùa, “thanh trúc bản ta chuẩn bị cho muội vẫn còn ở đây!”

      Hàn : “...”

      Nàng nhớ tới tình cảnh lần trước Phó Tạ ấn nàng xuống đánh đòn, lập tức có chút đứng ngồi yên.

      Phó Tạ thấy dáng vẻ này của Hàn , bởi vì ở trong phòng ngủ, Hàn bị giễu cợt trưng ra khuôn mặt như đưa đám, lòng tự trọng đại trượng phu được thỏa mãn cực lớn, mỉm cười nhìn Hàn , còn đưa tay xoa đầu nàng.
      Last edited: 11/3/17
      Mun lùn, adamno1, Mieu181038 others thích bài này.

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Hàn xuyên qua mà giữ được tâm ti hs nũng nịu trẻ con dễ xương ghê.
      cobevotam thích bài này.

    4. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 30

      Tiếng lòng
      Trong lòng Phó Tạ suy nghĩ, mắt phượng lại thâm thúy nhìn Hàn chằm chằm, tay tự chủ vươn ra vuốt vuốt tóc Hàn .

      Da đầu Hàn run lên, toàn thân giống như bị điện giật, lúc này thân thể cũng có chút mềm yếu, ngay cả đôi mắt cũng ngập nước.

      lúc lúng túng, giọng Tẩy Xuân truyền vào: “ gia, nương, bây giờ dọn cơm sao?”

      Phó Tạ như có việc gì thu tay về.

      Hàn thấy thế lại thở dài hơi.

      Qua mấy lần thực hành, nàng phát chỉ cần Phó Tạ sờ vào hai vị trí cơ thể nàng , đó là mái tóc dài của nàng và trước ngực nàng, thân thể của nàng liền mẫn cảm dọa người, động tình, đồng thời còn tiết ra dịch thể có mùi thơm ngát...

      Như vậy xấu hổ quá...

      Dùng cơm trưa xong, Hàn có ý định lưu lại, liền đứng dậy cáo từ.

      Nàng có loại tính cách đó là khi ra quyết định liền chút do dự mà quyết đoán thực , mặc dù nàng cũng có chút lưu luyến đối với Phó Tạ.

      Phó Tạ luôn luôn quả quyết, lúc này cũng biết cuối cùng chuyện gì xảy ra với mình, thấy Hàn phải rời , trong lòng lại có chút lưu luyến.

      Trầm ngâm lát rồi nhìn Hàn : “a , ta muốn điện Tiền Ti, vừa vặn tiện đường tiễn muội trở về.”

      Hàn nghe vậy liếc : “Ca ca, tiện đường mà!”

      Phó Tạ: “...” khuôn mặt tuấn tú của lần nữa đỏ lên.

      Dáng vẻ Phó Tạ xấu hổ quá dụ hoặc người xem, làm tim Hàn đập rộn lên.

      Thấy bên trong nhà chính có người, Hàn liền quyết định thỏa mãn chính mình.

      Nàng nhàng bước liên tục đến trước người Phó Tạ, duỗi ra hai tay vòng qua eo của Phó Tạ, sau đó dán khuôn mặt lồng ngực Phó Tạ.

      Phó Tạ muốn ôm nàng, nhưng lại sợ chạm phải bộ ngực no đủ của Hàn , nhớ tới Hàn sợ đau, cuối cùng vẫn dám ôm, sợ siết đau Hàn .

      Sau khi buông Phó Tạ ra, đầu tiên là Hàn ngửa đầu híp mắt cười cười với Phó Tạ, ngay lúc Phó Tạ tâm thần mê loạn, nàng nhanh như chớp thò tay sờ soạng phần bụng của Phó Tạ cái, sau đó nhanh chóng nhảy ra xa.

      Phó Tạ: “...”

      Mặt của lại đỏ nữa rồi.

      Hàn vui sướng hài lòng đội cái mũ Tẩy Xuân chuẩn bị cho mình, nơi nàng mới chạm tới ràng là mấy khối cơ bụng của Phó Tạ!

      Bởi vì buổi chiều Phó Bình mới ra khỏi thành, cho nên lúc này còn đợi ở bên ngoài. dẫn chủ tớ ba người Hàn từ hậu viện về Mặc Hương các, cầm theo lễ vật cho người đặc biệt chuẩn bị cùng với giấy, bút mực lão bản sớm chuẩn bị tốt mới rời khỏi Mặc Hương các.

      Chiếc xe đưa đón Hàn được xa phu chạy tới bên ngoài Mặc Hương các, kỵ binh Phó quân theo Hàn cũng chờ bên ngoài rồi.

      Sau khi trở lại phủ Hoài Ân hầu, Hàn vào tây viện trước, lười biếng nằm giường gấm, vừa suy nghĩ vừa nhìn Nhuận Thu và Hoán Hạ mở lễ vật Phó Bình chuẩn bị ra, thấy bên trong có mấy cái hộp điểm tâm tinh xảo của Lãm Nguyệt Lâu, trước hết mời Từ ma ma chọn mấy món.

      Thấy Từ ma ma chọn mấy món mính thích rồi, Hàn quan tâm nữa chỉ lo liên miên chuyện với Từ ma ma, bảo Tẩy Xuân căn cứ vào dặn dò của mình ở xe phân chia lễ vật cho Hàn Bội, Hàn Diễm và Hàn Linh, còn Hoán Hạ phân chia điểm tâm tinh xảo của Lãm Nguyệt Lâu cho Thái phu nhân, Nhị phu nhân và Tam phu nhân.

      Tẩy Xuân nhớ phân phó của Hàn , đặc biệt lấy hộp son phấn tử mạt lỵ cực đắt tiền của các nương nương trong nội cung bỏ vào trong hộp son phấn người bình thường hay dùng, sau đó lấy tới cho Hàn nhìn.

      Hàn nhìn qua lần, rất là hài lòng, liền dẫn Tẩy Xuân, Sấu Đông và hai tiểu nha đầu mang theo lễ vật Khánh Thọ Đường.

      Lúc này lão thái thái vừa ngủ trưa dậy, trong Khánh Thọ Đường phi thường náo nhiệt.

      Thái phu nhân dựa vào gối lệch qua giường gấm, nghe Hàn Bội bên cạnh bà giỡn, đại nha hoàn Mai Hương cầm chùy mỹ nhân gõ chân cho bà.

      Nhị phu nhân Phương thị và Tam phu nhân Trâu thị mỉm cười ngồi ngay ngắn ở tường gấm phía tây, nịnh nọt Thái phu nhân.

      Hàn Diễm và Hàn Linh ngồi dựa vào thành ghế, cũng sáp đến chuyện.

      Khi Hàn vào, trong chớp mắt chánh đường lập tức yên tĩnh lại, tầm mắt của mọi người đều nhìn về phía Hàn .

      Hàn ra ngoài gặp riêng Phó Tạ, ra là có chút chột dạ. Nàng có kinh nghiệm càng chột dạ, mặt càng phải tỏ ra bình tĩnh, như vậy mới có bị người hoài nghi.

      Vừa nghĩ như thế, Hàn liền ổn định lại, cười dịu dàng tiến lên trước thỉnh an Thái phu nhân, chào Nhị phu nhân và Tam phu nhân.

      Bởi vì mọi người chuyện phiếm, Hàn ngồi xuống ghế bên cạnh Hàn Diễm, bên cùng Hàn Diễm Hàn Linh chuyện, bên vểnh tai nghe Hàn Bội và Thái phu nhân quấy rầy lẫn nhau.

      Cũng lâu lắm nàng liền nghe được nguyên nhân, bởi vì cúc uyển ở hậu hoa viên phủ hoài ân hầu nở hoa cúc tím, Hàn Bội muốn ngày mai ở hậu hoa viên tổ chức tụ họp ngắm hoa, mời khuê tú thế giao đến đây ngắm hoa.

      Thái phu nhân khăng khăng thời gian quá gấp, kịp chuẩn bị, liên tục đáp ứng.

      Lập tức Hàn Bội nhào vào trong ngực Thái phu nhân quấn, làm nũng: “Tổ mẫu, tổ mẫu! Đợi trong nhà chuẩn bị xong, hoa cúc tím cũng trơ trụi rồi, còn thưởng thức gì nữa!”

      Hàn nghe vậy giật mình, ngón tay lặng lẽ nắm chặt khăn.

      Thái phu nhân hiểu Hàn Bội nhất, lập tức : “Được được được! Ngươi và mẫu thân ngươi thương lượng , chỉ cần mẫu thân ngươi đồng ý đặt bàn tiệc Lãm Nguyệt Lâu là được!”

      Hàn Bội liền vừa nhìn về phía Nhị phu nhân.

      Nhị phu nhân tất nhiên là đành lòng làm trái ý con rồi, lập tức đồng ý.

      Hàn thừa cơ mỉm cười đứng lên : “ đến Lãm Nguyệt Lâu, hôm nay con có mang về cho Thái phu nhân, Nhị thẩm và tam thẩm mấy món điểm tâm Lãm Nguyệt Lâu!” Lại chỉ thị Tẩy Xuân và Sấu Đông cầm lễ vật của mọi người tới, tự mình dâng lên.

      Nàng chuẩn bị lễ vật cho Thái phu nhân, Nhị phu nhân và Tam phu nhân chính là bánh ngọt đặc biệt của Lãm Nguyệt Lâu.

      Cho Thái phu nhân chính là hộp bánh ngọt phù dung của Lãm Nguyệt Lâu, chuẩn bị cho Nhị phu nhân Phương thị là hộp món điểm tâm cuộn bơ xốp giòn, chuẩn bị cho Tam phu nhân Trâu thị là hộp bánh hoa quế nhân hạt dẻ.

      Thái phu nhân bởi vì tiểu Phó đại nhân cực kỳ coi trọng Hàn , cho nên đối với Hàn cũng có chút vài phần kính trọng, tuy rằng lòng thương như đối với Hàn Bội, nhưng đối với Hàn cũng là vẻ mặt hiền lành, chỉ thị Mai Hương mở hộp ra cho mọi người thưởng thức.

      Nhị phu nhân tiếp lễ vật, cười nhạt tiếng: “Nhị nương quá khách khí!”

      Ngược lại là Tam phu nhân Trâu thị có chút khách khí, đứng dậy cười tiếp lễ vật: “A có lòng rồi, đa tạ!”

      Trâu thị khách khí, Hàn cũng rất khách khí, cười đùa hai câu liền chỉ thị Tẩy Xuân Sấu Đông lấy ra lễ vật chuẩn bị cho Hàn Bội, Hàn Diễm và Hàn Linh.

      Cho Hàn Bội chính là hộp son phấn tử mạt lỵ đựng trong hộp giấy cực kì bình thường, cho Hàn Diễm là hộp trang sức mạ vàng bằng gỗ cây tử đàn, cho Hàn Linh chính là dùng hộp gấm Trầm Thủy hương.

      Hàn Bội thấy lễ vật cho Hàn Diễm và Hàn Linh đều được đóng gói trân quý, hoa lệ hơn của mình rất nhiều, nhất là lễ vật cho Hàn Diễm, khỏi vừa tức vừa hận, cố gắng nhịn cả buổi, cuối cùng thấy Hàn và Hàn Diễm Hàn Linh cười vui vẻ, thân mật vô cùng, liền chịu nổi rồi, chua xót : “Nhị muội muội đối với Tam muội và Tứ muội hào phóng!”

      Hàn nghe vậy, lập tức đứng dậy vẻ mặt ủy khuất: “ ra là Đại tỷ tỷ ghét bỏ lễ vật của muội?” trước tiên nàng phải chụp mũ đỉnh đầu Hàn Bội.

      Hàn Bội: “...” Người này chuyện cũng quá thẳng thắng mà?!

      Hàn đam mê diễn kịch, khó được có cơ hội làm diễn viên, tất nhiên là phi thường chuyên nghiệp. Trong ánh mắt của nàng tràn đầy ủy khuất, trước hết là nhìn thoáng qua Thái phu nhân bên kia, tiếp theo tiến lên chút cầm hộp son phấn bị Hàn Bội để ở bên bàn lên, sau khi mở ra dạo qua vòng cho mọi người xem: “Đây là son phấn thượng phẩm ở Phẩm Hương Trai Kinh Thành sản xuất, ngay cả nương nương, công chúa trong cung cũng dùng cái này, nghe Hán Thọ công chúa vừa sai người đưa hai hộp vào! Muội cố gắng lằm mới mua được tặng cho Đại tỷ tỷ, nếu Đại tỷ tỷ thích, muội cũng miễn cưỡng Đại tỷ tỷ, Sấu Đông lấy về !” vẻ mặt nàng ảm đạm, tiện tay đưa hộp son phấn cho Sấu Đông.

      Sấu Đông và Hàn phối hợp vô cùng ăn ý, lập tức nhận lấy hộp son phấn, vẻ mặt tiếc hận liên tục thở dài: “Ài, son phấn quý trọng như vậy, nô tài đặt ở nơi nào đây? Vừa vặn ngày mai trong phủ muốn mời nữ khách ngắm hoa, đặt ở kệ nhà chính ngắm cũng được!”

      Khuôn mặt Hàn Bội đỏ bừng, oán hận trừng mắt Hàn , tức giận mà gì.

      Nhị phu nhân thấy con chịu thua kém như thế, lại bị chiêu lừa lọc của Hàn , lập tức cười : “A , Đại tỷ tỷ con tính tình ngay thẳng, Nhị thẩm thay nàng xin lỗi con!”

      Hàn giống như cười mà phải cười : “Nhị thẩm rất đúng!”

      Quay đầu với Sấu Đông: “Nha đầu ngươi thực bướng bỉnh!”

      Sấu Đông quỳ gối đáp “Vâng”, cười hì hì cùng Tẩy Xuân lui xuống.

      Hàn Bội thấy mẫu thân nhìn mình chằm chằm, đành phải đứng dậy nhìn Hàn vái chào: “là do tỷ tỷ lỗ mãng , Nhị muội muội so đo với tỷ tỷ!”

      Thấy Hàn Bội luôn luôn kiêu ngạo chịu thua rồi, Hàn liền đỡ lấy, phân phó Sấu Đông: “Son phấn này nghe cũng tệ lắm, cất vào của hồi môn của ta !” Nàng biết tính cách Hàn Bội, hay bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, nàng mà mềm yếu, chắc chắn bị Hàn Bội cỡi đầu, còn bằng hợp thời đánh trả, cho Hàn Bội còn có chỗ kiêng kị.

      Sau khi Hàn rời khỏi, Phó Tạ quay về đông Thiên viện thay đổi công phục, dẫn theo Phó Tĩnh và Phó Trữ cưỡi ngựa nha môn điện Tiền Ti.

      Đến nha môn điện Tiền Ti, Phó Tạ trực tiếp thăng đường, mà là dẫn theo Phó Tĩnh Phó Trữ tuần tra.

      vừa tuần tra đến phòng ký tên, liền gặp mấy tiểu quan cầm hồ sơ qua lại.

      Tiểu quan nhận ra thiếu niên trưởng quan, đều là cả kinh, vừa muốn lên tiếng hành lễ lại bị Phó Tạ ngăn lại, khoát tay áo, tiếp tục chắp tay mà .

      muốn xem thuộc hạ ở trước mặt phô bày ra mặt tốt nhất, trắng ra là nhìn thấy người việc ở nha môn điện Tiền Ti này.

      Khi đến trị phòng, Phó Tạ nghe được bên trong có người ở chuyện phiếm, dường như nhắc tới “ liêu bắc” “ hủy cây cỏ ngũ cốc “ nghe những chữ này lập tức toàn thân rét lạnh, liền đứng ở bên ngoài nghe vài câu.

      Phó Tạ có bản lãnh người người biết, đó là có trí nhớ phi phàm, nếu như gặp qua người và chuyện với đối phương, sau này chẳng những có thể nhớ kỹ tên người này, còn có thể nhận ra người khuôn mặt này, có thể nghe ra giọng người này.

      Giọng mấy vị chuyện phiếm bên trong đều có ấn tượng, đúng là bốn vị Đô Ngu Hầu dưới trướng .

      Trong đó vị thở dài : “Nước nghèo đáng lo lắng, chỉ có lòng dân tan rả, là do lo được lo mất quá nhiều. Hôm nay Đại Chu chúng ta cường địch vây rình tứ phía, thế nhưng triều đình từ xuống dưới đều chỉ biết dùng tiền cống hàng năm để trao đổi bình an nhất thời, quên vùng biên giới bị Liêu binh và bộ tộc Tháp Khắc dùng hành động hủy cây cỏ ngũ cốc để giết dân chúng! đếm xỉa đến Hoài Ân hầu dùng hai vạn binh lực hết lòng trấn thủ Nam Hải!”

      Người này lại than thở tiếng, : “Đáng tiếc cho thiên tử chúng ta, chỉ biết sa vào tửu sắc khoe khoang uy phong, Liêu quốc chiếm lĩnh của ta mười sáu châu, biết chuẩn bị chiến tranh lấy về, lại luôn mồm muốn tích lũy bạc chuộc lại mười sáu châu, mỗi năm gia tăng thuế má, khiến cho dân chúng lầm than quan bức dân phản!”

      Ba người khác nhao nhao khuyên can: “Vũ huynh, đừng nữa, cẩn thận tai vách mạch rừng!”

      Phó Tạ nghe được cảm xúc phập phồng, trực giác mách bảo người này ra tiếng lòng của mình.

      nhận ra người chuyện đúng Đô Ngu Hầu Võ Doãn Trạch dưới trướng .

      Phó Tạ hít sâu hơi, nhớ kỹ tên Võ Doãn Trạch, lặng lẽ ra.

      người nếu muốn muốn làm đại , chỉ dựa vào lực lượng cá nhân thậm chí lực lượng của gia tộc là tuyệt đối được, cần phải chọn hiền tài trong thiên hạ, làm chuyện thiên hạ, phân chia trách nhiệm ràng, làm hết năng lực. Đây mới là gốc rễ của đại .

      ngày nào đó, muốn đưa những người này vào dưới trướng mình.
      Last edited: 11/3/17
      Mun lùn, adamno1, Mieu181039 others thích bài này.

    5. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Hình như nó bị lộn xộn ak nàng.Vs lại nhanh ra chuong moi nhe nang.Thanks nang nhiu

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :