1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Cổ đại - Đồng nhân] Ỷ thiên chi Nhất Tần Nhất Tiếu - Phạn Ca (Full Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Chương 17: hay dừng đều tùy duyên

      17.1:

      Lâm Vi hai người từ biệt nhà Tạ Tốn, lại khôi phục hành trình hai người xe.

      Dưỡng thương, du lịch thêm trộm mộ, hai người lưu lại phương Bắc gần nửa năm, cảnh sắc xem thấy chán, định tiến về phía nam dạo.

      Hơn nữa bạn học Tiểu Lâm sợ lạnh, tuy Tạ Tốn đem cho nhiều tấm da thú dày để khoác, nhưng nàng vẫn lạnh đến mức co vai rụt lưng, mỗi ngày đều ở trong xe điều hòa chịu ra, thầm nghĩ xuống nam tránh rét.

      Nào biết người tính bằng trời tính, tới Hà Nam, đột nhiên trời giáng bão tuyết, tuyết rơi dày đến đùi người. Tuyết rơi như bong, ngàn dặm đóng băng, vạn dặm tuyết bay.

      Cảnh sắc dù tráng lệ, giao thông lại đình trệ. Wild Boar tuy miễn cưỡng có thể chạy, nhưng cần nhiên liệu hóa học duy trì, Lâm Nhất Tần muốn hao xăng, vì thế hai người bị nhốt trong tòa thành , đợi đầu xuân tuyết tan.

      May mắn bạc còn ít. Hai người tìm khách điếm thuê trọ. Lấy tiền của người khác ở trọ ăn uống đương nhiên thấy tiếc. Nơi trấn , Lâm Nhất Tần dạo vài lần liền thấy chán, trừ việc đường gặp soái ca áo trắng làm người ta kinh diễm, lại còn chuyện gì thú vị khác phát sinh.

      Vi Nhất Tiếu mỗi sáng đều mất tích, trời tối đen như mực mới trở về, thậm chí còn có hôm nhảy cửa sổ vào, làm hại bạn học Tiểu Lâm cho rằng đêm khuya có trộm, ném ghế xôn xao.

      Đương nhiên ném trúng, sau còn bị cười nhạo đến con kiến còn ném chết.

      Cũng biết luyện công hay dạo nữa…

      Lâm Nhất Tần cũng lười hỏi. Hai người cùng du lịch, cùng trộm mộ tuy rằng vui vẻ, nhưng đó là việc làm tập thể. Nếu có chuyện gì cũng dính chặt lấy nhau chắc cũng phát điên.

      Nàng dứt khoát mua mấy bảng chữ mẫu trốn trong phòng luyện chữ phồn thể. Đường đường tốt nghiệp đại học đại, bây giờ lại biến thành chỉ biết đọc biết viết, nhiều lần bị Vi Vi cùng Tạ Tốn khinh bỉ, chịu đựng nổi.

      Viết được hai ngày, bản năng trạch nữ phát tác, ngay cả cơm cũng cần tiểu nhị mang đến phòng cho, gần như đạt đến trình độ cao nhân bế quan tu luyện.

      Nhưng tục ngữ rất đúng, nhân ở trong nhà tọa, họa theo trời mà đến (người ngồi trong nhà cũng gặp họa). Trạch nữ bí mật trang bị cột thu lôi cũng tránh được sét lớn từ tình tiết trong tác phẩm do tác giả an bày.

      Đến ngày biết là ngày hội gì. Trong điếm tiếng người ồn ào sinh ý vô cùng tốt, người làm còn đủ, tiểu nhị liền nhờ Tiểu Lâm tự phòng bếp kiếm ăn.

      Lâm Nhất Tần xem trái xem phải, thấy bát canh thịt dê trông ngon mười phần, liền bảo đầu bếp múc cho mình to lớn, lại cầm bánh gạo, dè dặt cẩn trọng lên lầu.

      Ài, bạn học Tiểu Lâm chưa đến nửa đường bị bát làm nóng tay, vội vàng chạy về phòng, kết quả ở góc cua đụng phải người ta.

      Tuy nàng vội vội vàng vàng đụng vào người khác. Kết quả đối phương phản ứng cực kì nhanh, đẩy bát canh, chén canh nóng bỏng tránh khỏi đổ ra tay Lâm Tiểu Tiên. Dù mặc áo bông, nàng vẫn bị phỏng đến mức oa oa kêu to.

      17.2:

      Nếu đối phương là soái ca ôn nhu nhiều tiền, sau đó phát triển đoạn tình cảm luyến ái, câu chuyện kia có giá trị.

      là đối phương là mỹ nữ dáng người mẫu cao gầy, nhất thời cảm thấy xấu hổ ngượng ngùng, huống chi do bản thân hoang mang rối loạn đụng phải người ta, người ta cũng oán giận gì.

      Mĩ nữ này có trách nhiệm, lôi Tiểu Lâm đến phòng nàng, lấy quần áo của chính mình cho nàng thay, lại từ trong phòng lấy ra hộp sắt .

      “Đây là thuốc trị ngoại thương, giảm đau rất hiệu quả, trước bôi chút .”

      Dứt lời liền thuần thục bôi tầng thuốc mỡ mỏng lên tay Lâm Nhất Tần, nơi nóng hồng trở nên mát mẻ thoải mái.

      “Ân…Cảm ơn. Ngượng ngùng, là ta đụng phải , ngược lại làm phiền như vậy”

      Lâm Nhất Tần 1m6, đứng tới cằm vị mĩ nữ cao ráo, hơn nữa đối phương ôn nhu khí chất đại tỉ, nhất thời cảm thấy bản thân chỉ giống đứa .

      “Đâu phải, do ta tinh thần hoảng hốt, phản ứng trì độn mới đem canh đẩy lên người ngươi”

      Lâm Nhất Tần thầm nghĩ:

      “Trì độn? Là phản ứng cực nhanh đó.”

      bên cảnh thận đánh giá mỹ nữ, phát nàng mặc trường bào, bên trong mặc khố trang,, lưng đeo trường kiếm, là nữ hiệp.

      Nàng đột nhiên nhớ tới trong phim võ hiệp, luôn vì chút nguyên nhân nào đó mà mạc danh kì diệu đá đồ ăn, đạp bay đồ uống, lại nghĩ chén canh cũng tính gì, lúc này mới tin tưởng “trì độn” trong lời nữ tử.

      Vừa rồi cảm thấy nàng rất quen thuộc, lúc này cuối cùng nhớ ra nửa tháng trước ăn cơm trong thành thấy nàng cùng sư ca.

      “A, hình như ta thấy , cùng đại hiệp ở tiệm rượu Đồng Phúc ăn cơm”

      Nhớ lúc ấy xem bọn họ có chút mâu thuẫn, nhàm chán vô nàng liền tò mò bát quái.

      tại cũng có gì gấp, bằng liền kết thêm bạn.

      Mỹ nữ áy náy cười, hiển nhiên nhớ Lâm Nhất Tần. Từ chiều cao đến tướng mạo xuất chúng đều tự nhiên được người khác nhớ đến, bất quá Tiểu Lâm từ trước đến nay đều tự nhận mình là thành viên bộ tộc người qua đường, bị bỏ qua vẫn để trong lòng, lúc này tự giới thiệu chút. Mỹ nữ cũng lễ phép đáp lại:

      “Ta họ Phương, tên Định Tầm. Kia…Đó là sư huynh ta…”

      Mặt nàng ửng hồng, lộ ra thần sắc ưu sầu.

      Vừa mới quen nhau, cũng thích hợp hỏi nàng vì sao mất hứng, Lâm Nhất Tần chỉ có thể xuất phát từ lễ phép mà chút lời khách sáo:

      “Vậy sư huynh cũng ở nơi này sao? Gần đây tuyết rơi lớn, nhiều người ra khỏi thành được.”

      …Lâm nương, đường nếu gặp sư ca ta, ngàn vạn lần đừng cho huynh ấy ta ở đây.”

      17.3:

      Tiểu Lâm gật đầu. Nàng dù thích xem soái ca, nhưng chưa đến độ đáng khinh tới mức thấy soái ca bên đường liền tấp vào.

      Xem ra Phương nương cũng nghe lời sư huynh quay về núi, mà vụng trộm tìm tiểu điếm ở lại tùy thời quan sát. biết vị soái ca sư huynh muốn làm chuyện nguy hiểm gì, khiến mĩ mạo sư muội lo lắng thế này.

      Phương Định Tầm sợ bị sư huynh phát , dám ra khỏi khách điếm, ngày ngày ngốc trong phòng khó chịu. Hai nữ nhân người đoái hoài, gặp người cùng tuổi cùng tính chuyện phiếm đều cảm thấy an ủi mười phần.

      Ngày hôm sau, Lâm Nhất Tần đến trả quần áo, hai người có chút quen thuộc.

      cho cùng sư huynh võ công siêu tốt, lại thông minh tỉnh táo, lại đưa mượn bảo kiếm, chuẩn bị vạn toàn như vậy còn lo lắng gì?”

      “Ai, ngươi biết. cũng từng nhiều lần cùng địch nhân lợi hại ước hẹn luận võ, ta cũng lo lắng. Đối thủ lần này tuy tuổi trẻ, có danh vọng gì, lòng ta lúc này hiểu sao lại vô cùng bất an.”

      “Quan tâm quá tất loạn thôi. Bọn họ hẹn khi nào so tài, vụng trộm xem là được.”
      Định Tầm sắc mặt trầm xuống :

      được. Sư huynh ta tâm cao khí ngạo. Ta đáp ứng về núi trước, nếu bị phát ta từ xa quan sát, nhất định cho rằng ta khinh thường .”

      Lâm Nhất Tần thầm nghĩ quả là sĩ diện khổ thân. Chẳng lẽ sợ bản thân ra chiêu đủ khốc, ở trước mặt người trong lòng dọa được người khác? Ai, có lẽ sợ nàng lo lắng, ảnh hưởng lực tập trung

      Đáng thương vị nữ hiệp đặc lập độc hành, lại mỗi ngày ngồi lì trong phòng lo lắng hãi hùng, đến cửa cũng dám ra.

      Lúc này Lâm Nhất Tần hàm súc truyền thụ cho nàng “108 chiêu nắm quyền chủ động trong quan hệ nam nữ’ tuyệt thế thần công. Tuy rằng chỉ là lí luận suông, nhưng hoa chân múa tay thượng nhảy hạ khiêu bốc phét biểu tình phong phú, lại có các dẫn chứng kinh điển, biểu kinh nghiệm phong phú.

      Phương nữ hiệp cho rằng bản thân may mắn dị thường, ở nơi khách sạn gặp tuyệt thế cao nhân, lúc này chăm chú lắng nghe, tập trung ghi nhớ.

      17.4:

      <Được rồi, trước khi tình tiết phía dưới phát sinh, cần giải thích chút! là… Vi Vi cùng bạn học Tiểu Lâm quả ở chung phòng.

      Bất quá dù ở cổ đại cũng có phong hai giường, có màn che đó. Mong mọi người duy trì tư tưởng thuần khiết!>

      ngày đêm khuya, giơ bàn tay thấy năm ngón, nguyệt hắc phong cao thời tiết tốt,…, Lâm Tiểu Tiên truyền dạy xong chương trình học “18 chiêu thức để mê luyến ngươi”, từ phòng Phương nữ hiệp về, chuẩn bị ngủ.

      Đột nhiên nghe thấy cửa sổ trong phòng ‘rắc’ tiếng, ‘phù phù’ tiếng, Lâm Nhất Tần nhất thời khẩn trương. Nàng biết Vi Nhất Tiếu dù có sở thích nhảy cửa sổ, nhưng khinh công trác tuyệt, chưa bao giờ làm ra tiếng động gì.

      Tên sứt sẹo này là ai? Trộm đêm hay là hái hoa tặc?

      Tiểu Lâm nhàng lấy cờ lê quý hóa ra, tâm tình chờ mong nhàn đẩy cửa, bật chế độ mắt hồng ngoại của trạch nữ nhìn trong đêm, mở cửa tiêu sái bước vào.

      Sau đó quả nhiên phát sàn gần cửa sổ có bóng dáng ngã xuống! Lâm Tiểu Tiên giơ cao cờ lê, hưng phấn qua, nhưng nhìn người này…

      Lông mi tinh tế nhăn lại, mặt trắng bệch giống người sống, gầy gò cùng dũng mãnh dung hợp.

      Bạn học Vi Nhất Tiếu.

      Đây quả nhiên phải văn NP sao? (NP là gì chắc các bạn cũng hiểu, là hai người cùng XXOO lúc đó)…Ngay cả tí kinh hỉ cũng có.

      (Bạn học Tiểu Lâm à, bạn cuồng sắc đến mức đó sao?)

      Lâm Nhất Tần cả kinh đem cờ lê nện xuống ngón chân trước, chân sau nhảy đến bên người Vi Nhất Tiếu, vừa kéo vừa tha lên giường, cảm thấy bản thân như tha khối băng lớn.

      Nàng đốt đèn lên, chỉ thấy mặt bao phủ lớp khí đen, khớp hàm ngừng va chạm, hiển nhiên lạnh vô cùng.

      “Ngươi bị thương? !”

      Lâm Tiểu Tiên lúc này chút do dự dùng tay hướng người Vi Vi sờ soạng.

      Bạn học Vi Nhất Tiếu quả hổ là Bức Vương, người trọng thương vẫn dang tay ngăn trở móng heo tàn sắt bừa bãi, gằn giọng:

      “Sắc nữ,…Ta bị nội thương…”

      “Sao lại thế? Ngươi gặp địch nhân?!”

      “Luyện công…Tẩu hỏa nhập ma…”

      “Đùng đùng…” sét đánh ngang tai, đem Lâm Tiểu Tiên đánh cho hồn bay phách lạc, ảm đạm mất hồn.

      Tới rồi, ngày này cuối cùng cũng tới!

    2. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      o dung noi la tinh hut mau chi nha
      Cố Huân Nhiên thích bài này.

    3. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Chương 18:

      18.1:

      Vi Nhất Tiếu hút máu nguyên nhân vì khi luyện công tẩu hỏa nhập ma, hàn độc nhập thể. Bởi vậy mỗi lần khích dẫn nội lực liền muốn uống máu nóng áp chế, điều này nàng sớm thuộc nằm lòng, ngờ… ngờ nó đến nhanh đến vậy. Cũng phải vội vàng tranh cử, có cần bức bách bản thân đến thế ?

      Đây phải lúc châm chọc, nếu xử lí nhanh, khéo Vi Nhất Tiếu biến thành ‘con dơi’ đóng băng bình thường, còn cơ hội trở thành Bức Vương nữa.

      Lúc này Lâm Nhất Tần buộc phải chọn trong những lựa chọn sau:

      1. Cắt mạch, dùng máu tươi chính mình cho Vi Vi giải khát, dùng nữ chính hy sinh đổi lấy ‘con dơi’ sống lại. Khi Vi Nhất Tiếu tỉnh lại, phát thân thể nàng dần dần lạnh băng, tiếng tuyệt vọng " ~~~~~~~~~~~" phá tan chân trời, như dã thú rít gào trước khi chết… … … Đây là thể loại ngôn tình hai xu.

      2. Cởi quần áo, dùng thân thể mềm mại ấm áp nằm lên thân hình Vi Vi lạnh như băng, thần trí chưa tỉnh, bản năng vươn hai tay ôm lấy tấm lưng trần của nàng. Lửa cháy them dầu, thiên lôi địa hỏa, điên long đảo phượng, thay đổi n tư thế… đêm chuyện, trời đông hừng sáng, 10 tháng mang thai,… … Đây là loại văn H ngu ngốc.

      3. Đến cách vách nhờ Phương nữ hiệp hỗ trợ. Đây là chương trình thể quan hệ tình người ấm áp đài CCTV (Đài truyền hình Trung ương Trung Hoa)

      4. Tay cầm cờ lê, lẳng lặng tiêu sai mò đến cách vách của cách vách, nhàng đẩy cửa, bước đến gần giường, hung hăng nện xuống, tay kéo chân, vết máu dài từ phòng chảy lan ra… … …Đây là phim ma truyền kì nhiều tập.

      Thay vì bị TV, sách truyện độc hại rồi thí nghiệm người ‘con dơi’, Lâm Nhất Tần lựa chọn thứ 5: dùng thảm điện cùng gối làm ấm. Đây là loại truyện xuyên thuần khiết đần độn.

      Dùng nguồn điện dự trữ, Lâm Tiểu Tiên đem áo Vi Vi cởi, lộ ra vòm ngực, chèn gối làm ấm vào, lại dùng thảm điện bao quanh tạo thành sushi ‘con dơi’ cuốn rong biển, thủ pháp mau lẹ thuần thục chút do dự.

      Cái gọi là dũng mãnh của người đại chính là tuyệt buông tha mọi cơ hội sỗ sàng.

      Đương nhiên Lâm Tiểu Tiên thừa nhận – cái này chỉ vì cứu người thôi, trước kia cứu nha, lần đó còn lột nhiều hơn nữa. (Ok, ngươi cần giải thích,…) đương nhiên về sau có muốn phụ trách hay , nàng càng nghĩ.

      Dù sao Vi Vi đáng thương lâm vào trạng thái gần hôn mê, hoàn toàn thể chống cự.

      Tuy bạn học Vi Nhất Tiếu so với bạn học Lâm Nhất Tần võ công hơn nhiều lắm, nhưng phương diện tiếp xúc thân thể này, Tiểu Lâm hoàn toàn giành quyền chủ động. Làm trạch nữ, tuy ước số hủ quá nặng, nhưng các loại H văn, NP cao cấp, cái nào nàng chưa đọc qua? Tuy đến tận năm 2028 vẫn là thuần khiết thiếu nữ, nhưng căn bản là sắc nữ biết sợ được .

      18.2:

      Làm xong công tác giữ ấm, Lâm Nhất Tần vẫn lo lắng. Cụm từ “hấp huyết’ (hút máu) đeo bám Bức Vương cả đời. Nàng biết máu giàu anbumin, nhưng nhiệt lượng cũng tính cao, huống chi uống máu người thể tăng độ ấm. Nhiệt huyết chỉ là từ để hình dung mà thôi.

      Nàng cũng hiểu ở đâu có đạo lí dùng máu để khống chế hàn độc. bất quá nếu Vi Nhất Tiếu uống máu cả đời mà huynh đệ Minh Giáo thần thông quảng đại của cũng tìm được biện pháp tốt để giải quyết, có lẽ có khả năng tồn tại nguyên lí đặc thù gì .

      Cứ nghĩ vậy, Lâm Tiểu Tiên lập tức hành động. Nàng lập tức lẻn vào phòng bếp, lay tỉnh đầu bếp, làm thịt con gà trống sống, thu hơn nửa bát máu gà. Thừa dịp máu chưa đông, bóp cằm ‘con dơi’ cứng rắn đổ vào.

      Cái gì? Máu người? Đùa cái gì? Nàng chưa từng có ham thích tự mình hại mình, cũng có năng lực thương tổn người khác.

      Khoa trương cùng giả tạo? Diễn quá mức tốt đâu, nàng thể lấy máu bản thân cũng thể tự dưng giết con chó được. Dù sao trong máu nào cũng có 4 loại: huyết tương, hồng cầu, bạch cầu, tiểu cầu, dùng được biện pháp này nghĩ biện pháp khác thôi.

      Vi Nhất Tiếu đáng thương tứ chi vô lực bị thảm điện trói chặt thể nhúc nhích, bị cưỡng ép uống chén máu gà vừa tanh lại vừa mặn, vừa sặc vừa ghê tởm, mặt đỏ ứng.

      Trong mắt lang băm Lâm Tiểu Tiên, đây là biểu vết thương có chuyển biến tốt đẹp (hiểu lầm), khỏi cảm thán cổ nhân phương thức chữa bệnh thần kì trí tuệ cao thâm (hiểu lầm lớn), cũng lấy đó làm phương thức kinh điển trị liệu hàn độc phát tác (tuyệt đối hiểu lầm)

      Bị lang băm ép buộc hồi, khí đen mặt Vi Nhất Tiếu dần dần thối lưu. Kì thực có tác dụng là gối giữ ấm cùng thảm điện.

      Lâm Tiểu Tiên đánh bậy đánh bạ, để nó đè lên huyệt Thiên Trung ngực Vi Vi.
      Huyệt Thiên Trung tập trung khí tức toàn thân. Lúc Vi Nhất Tiếu nội lực hàn ứ đọng, cỗ nhiệt lực ngừng thấu nhập giúp hóa giải tắc nghẽn, giống như mội vị nội công cao thủ giúp chữa thương. người các huyết mạch đều được thảm điện thông huyệt làm ấm toàn thân.

      Về phần bát máu gà kia…Ờ…Được rồi, nó giàu vitamin cùng anbumin, bổ sung cho Vi Vi khi thể lực xói mòn cùng nhiệt lượng bị mất. Này, kì thực hoàn toàn có thể dùng ly chocolate nóng thay thế.

      Lâm Nhất Tần bị trò chơi lầm, cho rằng máu có thể trị hàn độc cho Vi Nhất Tiếu, mới có thể mạc danh kì diệu cho uống chén máu.

      Vi Nhất Tiếu lần đầu hàn độc phát tác, trong lúc hỗn loạn liền bị ép uống máu, mà đồng thời cơ thể được chữa trị. Từ đó phản xạ có điều kiện, mỗi lần phát tác đều nghĩ uống máu, từ đó cảm thấy uống máu như bài thuốc hay.

      Bởi vậy mới , bi kịch đa số phát sinh do hiểu lầm.

      Quỹ tích vận mệnh cường đại, Vi Nhất Tiếu bị ép uống máu gà do hiểu lầm liền tiến hóa thành hình thái ‘con dơi hút máu’

      Chính là vận mệnh của “Thanh Dực Bức Vương”, hiển nhiên so với “Thanh Dực Chocolate nóng vương” hay “Thanh Dực gối giữ ấm vương” càng bi thảm hơn.

      18.3:

      Vi Nhất Tiếu hôn mê đêm, Lâm Nhất Tần cũng ngồi trông cả đêm.

      Vì nàng đem sắc mặt xấu thành kim chỉ nam phán đoán bệnh tình, nên khi đem xuống, nàng đem độ dài miệng cùng mũi Vi Vi so so lại, khoảng cách từ trán đến chóp mũi cùng khoảng cách từ miệng đến mũi so tới so lui, mỗi cái răng nanh cũng so ràng rành mạch.

      Sáng sớm hôm sau:

      “Ngươi tỉnh?”

      “Ngươi rốt cuộc tỉnh! !” Mặt mày hớn hở kinh hỉ.

      “A, ngươi tỉnh, còn nhớ bản thân tên gọi là gì sao?” Vui sướng cùng lo lắng hỏi.

      “Bất tỉnh cũng bị ngươi đánh thức, ngươi cái gì?”

      ‘Con dơi’ cuối cùng bị niệm bên tai đến kiên nhẫn mà phải mở to mắt.”

      “Ta luyện tập biểu diễn đoạn kinh điển mỹ nữ cứu hùng phần nam chính tỉnh lại” Lâm Tiểu Tiên hề tự giác quấy rầy việc nghỉ ngơi của ‘diễn viên’ vừa trọng thương.

      “Nhàm chán thế sao?”

      “Ai cho ngươi lần trước chưa cho ta cơ hội .”

      “…”

      Hai người các ngươi thể lãng mạn tí sao… …

      (Tác giả oán niệm)

      đêm khẩn trương trôi qua, hai người Lâm Vi tắm chút, ra ngoài ăn canh thịt cùng bánh bao, trở về thần thanh khí sảng tinh thần no đủ ngồi trong phòng chuyện phiếm.

      “Ngươi ngủ bù?” ‘Con dơi’ cũng coi như còn chút lương tâm hỏi.

      “Lão tử khi xưa thức thâu đêm dùi mài kinh sử ba ngày cũng ngủ như vậy.”

      Trạch nữ Lâm Tiểu Tiên hai mắt sáng ngời hữu thần.

      “Ta mấy ngày nay nhìn lén Minh Giáo tụ hội gần đây. Ngay hôm qua chạy quá nhiều, trong lúc luyện công vô tình tẩu hỏa nhập ma.”

      “… …Ta còn chưa nghiêm hình tra tấn ngươi , thực có cảm giác thành tựu… …”

      “Ngươi thẳng thắn được khoan hồng, kháng nghị bị nghiêm trị đó thôi.”

      cho thấy, nam nhân cả ngày lêu lổng bên ngoài, về nhà lại dối vợ đều là ngu ngốc. biết trực giác của nữ nhân chuẩn xác sao? Nhìn Vi Nhất Tiếu xem, liền hiểu chỉ có mới là đường ra duy nhất.

      Nguyên tắc Lâm Nhất Tần là phạm trù kiên định gồm hai mặt phát triển theo nguyên tác:

      1. Minh Giáo hấp dẫn Vi Nhất Tiếu tuyệt cản trở

      2. Vi Nhất Tiếu đối Minh Giáo cảm thấy hứng thú tuyệt đối tác hợp

      Nhất định phải khiến gian tình giữa bọn họ phát triển thuận lợi…

      Khụ, phải, là khiến Vi Nhất Tiếu thuận lợi gia nhập Minh Giáo.

      Dựa nguyên tắc này, Vi Vi mấy ngày nay tự động rình xem Minh Giáo tụ hội, hứng thú nồng hậu, thể là tình hình phát triển bất ngờ kinh hỉ. Chẳng qua biết rốt cuộc dự thính bao xa lại khiến nội thương nghiêm trọng.

      Nửa đêm ‘con dơi’ đóng băng phân nửa bay vào nhà, loại kinh hách này phải chỉ có thể ‘thẳng thắn được khoan hồng’ dễ dàng giải quyết như vậy!

      18.4:

      Tiểu Lâm phát tiết đầy oán niệm:

      “Ngươi cũng quá thái quá ! Tẩu hỏa nhập ma thú vị sao? Ngươi cũng nhàm chán đến cực điểm rồi à, vội vàng thăm viếng bài vị bản thân sao? Đem quá trình bị thương ràng ràng ra!”

      “Ta , từ Khí Hải vận khí, chân khí từ Trung Chú đến Thần Phong rồi…”

      “Ngừng ngừng! tiếng phổ thông! Ta nghe hiểu loại này!” Lâm Tiểu Tiên hung bạo gào lên.

      “Ngươi bảo là muốn nghe kĩ quá trình thôi.” Vi Vi nháy mắt trong vô tội.

      “…Ngươi lại móc ta hôm nay liền có cơm ăn…”

      Đòn sát thủ cuối cùng giáng xuống.

      “Tình huống cụ thể chính là ta kích dẫn nội lực, còn có tượng trúng độc, hàn độc giao thoa tích tụ trong lồng ngực từ đó khiến cả người đông cứng.”

      Lâm Nhất Tần nghi hoặc : “Lại là tượng trúng độc? Ta nhớ gần đây ngươi có trúng độc a?”

      Vi Nhất Tiếu lắc đầu:

      “Ta cũng nhớ , lần này tẩu hỏa nhập ma mạc danh kì diệu. Về sau làm việc cần cẩn thận, thể cùng người khác đấu nội lực. , ngươi làm sao biết cho ta uống máu tươi áp chế hàn độc?”

      “À,…vừa suy nghĩ thôi…Hừ bổn đại tiên thông thiên văn dưới tường địa lý, trị hàn độc nho còn dễ như trở bàn tay!”

      “Hì hì, lợi hại như vậy liền nhân bánh bao là loại thịt gì cũng đoán ra!”

      “Tùy ngươi ! Ta xem ngươi về sau so võ công còn phải tùy thân mang theo gà sống, hình tượng này …~”. Gió hiu hiu, sông Dịch lạnh, hai cao thủ đối mặt, con gà trống phía sau…Phốc…ha ha…

      “Vừa đúng với ngoại hiệu ngươi đặt thôi, con dơi, con dơi hút máu, chuẩn làm sao. Ngươi lúc trước làm sao nghĩ ra…”

      “Ai nha! Thời tiết hôm nay tốt! Mặt trời nhô lên cao, hoa đối ta cười!”

      Vi Nhất Tiếu nhìn bạn học Tiểu Lâm biểu tình vặn vẹo chuyển đề tài, liền hỏi nữa.

      “Trách ta mang theo ngươi nghe lén sao?”

      “Có chút, bất quá ít thấy ngươi chuyên chú với chuyện gì đến vậy, cảm thấy hứng thú với Minh Giáo sao?”

      “Ừ, nghe thấy vài chuyện thú vị. Bất quá ta chưa suy nghĩ cẩn thận, đợi chút .”

      “Ta cảm thấy ngươi cũng kì quái, Minh Giáo lấy Thánh Hỏa vi tôn, sùng bái vua Quang Minh, ràng là tư tưởng phong kiến. Ngươi phải duy trì thuyết vô thần sao?”

      “Ha ha, giáo đồ này cũng khác gì Phật giáo. Thú vị chính là phương thức hành động cùng mục đích của họ.”

      Lâm Nhất Tần sau mấy lần theo Vi Nhất Tiếu dự thính, chú ý tới giáo lí gì đó vốn hiểu lắm, nhưng trình độ cuồng nhiệt vô cùng cao, dễ dàng vì bảo vệ giáo mà hi sinh tính mệnh.

      Khác với châu Âu cùng Tây Á, ở Trung Quốc chưa bao giờ xuất chiến tranh tôn giáo. Trong bức tranh lịch sử, các nhà sử học gia thường miêu tả cho chúng ta khung cảnh hàng loạt các tôn giáo cùng tồn tại hài hòa. Mặc dù mức độ bao quát là đúng, nhưng cũng có vài tôn giáo biến chủng thường dùng được lập với mục đích phản loạn.

      Minh Giáo cũng rất nhanh trở thành công cụ trong tay người khởi nghĩa, vì tín ngưỡng quang minh cùng thế lực hắc ám đấu tranh, Minh Giáo giáo đồ thường lấy trật tự chính trị thực đại biểu hắc ám mà phấn khởi phản kháng. Nhưng nếu cứ để bọn họ tre già măng mọc vận động phản kháng, chỉ sợ vậy là đánh giá quá cao cuồng tôn giáo của người Trung Quốc.

      Minh Giáo giáo lý, chẳng qua phục vụ mục đích chính trị phủ thêm tầng áo khoác tôn giáo thôi.

      Vi Nhất Tiếu bị hấp dẫn bởi mục đích cùng lí tưởng của Minh Giáo chính trị đoàn thể phù hợp với bản thân hấp dẫn, mà phải vì sùng bái Minh Tôn gì đó. Đợi suy nghĩ cẩn thân, tự động gia nhập thôi.

      “Ngươi yên tâm, về sau ta cẩn thận.”

      “…Được rồi, nhớ tìm danh y cẩn thận nhìn cái…”

      Lâm Nhất Tần có khi cảm thấy chính mình rất kì quái, vô luận Vi Nhất Tiếu bình thường ác liệt quái đản ra sao, chế ngạo trào phúng, bọn họ có thể đối chọi gay gắt, nhưng nàng lại có biện pháp ứng phó với ‘con dơi’ nghiêm túc.. Chỉ cần duỗi mày, dùng ánh mắt dài nghiêm cẩn nhìn nàng chằm chằm, nàng rất khó phát hỏa.

      là người lời đáng giá ngàn vàng, nên nàng yên tâm.

    4. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Chương 19:

      19.1

      Chuyện xưa ở thành nam.

      tòa thành .

      tòa than bị bão tuyết niêm phong.

      tòa thành chứa Diêu Tiêu, Vi Nhất Tiếu, Diệt Tuyệt, Hồng Tử chính tà mấy đại cao thủ.

      tòa thành chỉ có cao thủ, còn có nữ xuyên qua máu chảy xuôi dòng nếu có tranh chấp.

      Đây làm sao có thể là tòa thành bình thường được?

      Đến khi Phương nữ hiệp nôn nóng đến đỉnh điểm, rốt cục nhịn nổi với Lâm Nhất Tần “Chính là hôm nay”, tình tiết trong tác phẩm liền hoa hoa lệ lệ phát triển.

      Lâm Nhất Tần tuyệt đối phải người vô cớ sinh xen vào chuyện người khác.

      trạch nữ, nhìn thấy chuyện rắc rối liền dè dặt cẩn trọng mà xem , dù có chút bát quái, cũng tuyệt tiến Lôi Trì bước, huống chi bản thân xuyên vào thế giới võ hiệp, tính mạng còn tự lo được, nơi nào thừa lực quản chuyện người khác? Đem đầu kẹp chặt mới là vương đạo.

      Khi Phương nữ hiệp báo cho nàng biết ngày giờ trận đấu, nàng chính là môi cạn lưỡi khô an ủi mất giờ cũng có ý tưởng mua phiếu tham quan.

      Huống chi cao thủ quyết đấu đều chọn cái gì “Tử Cấm đỉnh” hoặc “Hoa Sơn đỉnh” linh tinh có nơi xem, người thường qua cũng chẳng dễ dàng gì. Chuyện này liên quan đến vận khí, tựa như trúng xổ số cùng bị sét đánh vậy, thể chon trúng hay trúng.

      Lần đó Lâm Tiểu Tiên mua được vé xem Thế vận hội Olympic, oán trời trách móc, ngờ thượng đế tác giả đại nhân phát cho nàng vé ‘Dương Tiêu cùng Hồng Tử - khuynh thành đại chiến’ đến thay thế.

      Lâm Nhất Tần hôm nay phải ra khỏi thành nạp điện.

      Hôm kia Vi Nhất Tiếu tẩu hỏa nhập ma bị hàn độc nội thương, gối giữ ấm cùng thảm điện hao phân nửa pin. Hôm nay Wild Boar nạp điện, buổi tối nằm co ro như tôm mất.

      Ngoài thành tuyết rơi dày, đường gian nan. Việc này vốn đều do Vi Nhất Tiếu làm. Bất quá làm bạn cùng nhau, ngẫu nhiên cũng muốn ôn nhu thông cảm chút chút thôi, Tiểu Lâm hôm nay xung phong nhận việc mang pin ra khỏi thành.

      Bất quá rất nhanh người nào đó liền hối hận…

      Ngoài thành

      vật thể hình người tuyết lảo đảo bò sát.

      Phía sau đường tuyết dài.

      Lâm Tiểu Tiên nửa giờ chưa được hai trăm thước cả người đầy tuyết. Bình thường ‘con dơi’ bay qua bay lại cũng chỉ mất 10 phút…Quả nhiên…Ngươi tốt phải người bình thường có thể làm…

      Gian nan từng bước, Tiểu Lâm chú ý tới gần nàng có hàng dấu chân dài nhợt nhạt cũng hướng theo phương nàng tới.

      19.2:

      Ngoài thành

      Trong rừng cây khô

      thanh trường kiếm, bạch y nam tử.

      Hoa quỳnh tự cúi đầu, tường vi thẹn thùng bay

      Người nọ thân bạch y so với tuyết trắng còn chói mắt hơn

      trận gió lớn thổi qua, cuốn theo tóc đen như mực cuồn cuộn bay.

      động, thần thái cao ngạo, ba phần tà khí thêm bảy phần bá đạo.
      Khuôn mặt như ngọc, biểu tình lạnh lùng, con ngươi điểm nước phiếm tầng tầng sóng gợn.

      Lạc diệp tụ hoàn tán,
      Hàn nha thê phục kinh.
      Tương tư, tương kiến tri hà nhật ?
      Thử thử dạ nan vi tình...

      (Lá rụng lúc tụ lúc tán,
      Quạ lạnh đậu bỗng rùng mình.
      Nhớ nhau biết ngày nào gặp ?
      Lúc ấy đêm ấy chan chứa tình.)

      Thẹn thùng…

      Đây là mĩ công (công trong công thụ đó)

      Lâm Nhất Tần ghé vào bụi tùng chết héo, nhìn chăm chăm chớp mắt vào kinh diễm bạch y soái ca.

      Gần hai mươi tuổi ra đời có thể vẫn là tuổi ngây ngô, khuôn mặt sinh ra đẹp thế, cường đại khí phách mười phần. dễ dàng, dễ dàng. Đầu năm nay thụ nhược nắm, mĩ cường công lại vô cùng hiếm có, có thể là động vật quý hiếm cấp quốc gia.

      thoạt nhìn như ở chỗ này chờ người, hơn nữa, là người vô cùng trọng yếu.

      Nhìn thần sắc hờ hững, tâm trí ở xa xa, hiển nhiên là suy nghĩ chuyện gì xuất thần, trong mắt nhớ lại, muốn xa rời, đủ loại phẫn nộ tình cảm đan xen, trong lòng mâu thuẫn trùng trùng.

      Lúc này, thân hình nam tử cao ngất to lớn quần áo đậm màu bóng dáng phiêu phiên đến gần.

      Dáng người rắn chắc, khuôn mặt tuấn, mày rậm, thân hình chính khí năm phần cố chấp hai phần khẩn trương.

      Thắt lưng đeo thanh trường kiếm dài 4 thước.

      Này… phai là sư huynh đại nhân của Phương nữ hiệp sao!?

      Này…Sao thấy rút kiếm ra? Này, này ràng là tự chịu ngược a! ! !

      Có gian tình!

      Hai người này nhất định có gian tình!

      Lâm Tiểu Tiên hai mắt phát ra ánh sáng xanh, ước số hủ thâm tàng bất lộ phun trào như núi lửa.

      Ngày đó ở khách sạn khonong nhìn ra sư huynh có gì đúng, là vì cùng sư muội dung mạo tốt đẹp ở cùng nhau, BG (boy and girl) chiếm thế thượng phong.

      Mà ở nơi tuyết trắng, rừng cây trắng như tuyết này, hai nam tử tuấn đứng mặt đối mặt, biểu tình phức tạp như vậy, rất…rất có khả năng…!!!

      Hoa tuyết lặng lẽ bay xuống, sạch , yên tĩnh.
      Nhưng bi thương mà thấu xương như thế, lạnh đến thân thể phát đau.

      19.3:

      Bạch y nhìn thanh y lâu lâu lâu sau, cuối cùng mở miệng :

      “Ngươi đến rồi.”

      “Ta tới.”

      Bạch y nhân buồn bã cười :

      “Còn gì muốn với ta sao?”

      Thanh y nhân giọng điệu quyết tuyệt:

      “Ta cùng sư muội thành hôn.”

      Tuyết rơi lạnh, mà lạnh nhất chính là lúc tuyết tan. Rét lạnh đột nhiên mở cửa bước ra, cái lạnh đâm thẳng vào xương cốt.

      Bạch y nhân ngửa mặt cười lớn, cười đến tóc mai bay, cười đến khí lạnh bay lên, cười ngừng đến tuyết cũng hòa tan vào mắt , phiếm ra nhiều ánh lệ:

      “Tốt! Tốt! Như thế liền có vướng bận!”

      Hai bóng dáng bỗng bay lên cao, xanh trắng giao thoa trong trung, ống tay áo tung bay tựa hai đô vật lớn, phảng phất như loại ước định, hai người đều rút binh khí, chỉ lấy chưởng lực tướng hợp, trong quyết đấu lại có tí động tĩnh, chỉ có y bào bị gió thổi phần phật lay động.

      Tuyết trắng, cây khô, gió lạnh, tất cả tựa như phim câm, loại quyết đấu yên tĩnh bi thương.

      Chỉ nghe “ba” tiếng, bóng dáng màu xanh như diều đứt dây bay ra ngoài, trường kiếm nơi thắt lưng rơi xuống đất. Kiếm tuột khỏi bao, lộ ra thanh cổ kiếm phiếm ánh xanh, vỏ tựa tơ vàng ánh lên hai chữ: Ỷ Thiên

      Thanh y nhân nằm mặt đất, ho hai tiếng, máu tươi nhiễm đỏ môi . Máu mặt đất đỏ sẫm lan đều, đẹp như đóa hồng mai lẳng lặng nở rộ.

      Bạch y nhân lạnh lùng cười, :

      “Ngươi cho rằng tự nhận của ta chưởng là có thể chấm dứt sao?” Dứt lời nhặt trường kiếm đất, liếc mắt nhìn cái:

      “Ỷ Thiên kiếm danh khí lớn! Nhưng trong mắt ta, cũng khác gì đống sắt vụn!” Lời lẽ hàm ý khinh bỉ.

      Những thứ này có tốt đến mấy, nhưng phải của ta, ta cần.

      Mặc kệ là kiếm, hay là người.

      Dứt lời đem kiếm đặt mặt đất, nhàng lướt qua.

      Thanh y nhân tuyết nằm lâu, mắt thấy bóng dáng người rời xa, chỉ còn là chấm , mới cúi đầu như thầm, giọng như có như :

      "Tiêu... Thực xin lỗi..."

      Cau mày, môi đỏ mọng nhiễm máu nhàng run run, đầy mắt chứa hối hận cùng lưu luyến.

      gượng vài lần mới chậm rãi đứng lên, nhặt trường kiếm đất, tay giữ ngực lảo đảo bước , bóng dáng đơn vô cùng thê lương.

      19.4:

      Đợi cho bóng dáng sư huynh đại nhân biến mất nơi chân trời, Lâm Nhất Tần vẫn nằm tuyết đứng dậy nổi, cằm rơi vào trạng thái trật khớp.

      Tình tiết trong tác phẩm này, là…quá…quá cường đại, rất… rất bưu hãn (dũng mãnh) ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !

      Hai nam nhân tuấn cùng nữ nhân xinh đẹp, chuyện xưa này sao mà muôn màu muôn vẻ, chỉ có BG, BL (boy love), còn có chính tà phân tranh, thầm mến, hôn ước, bắt buộc, hiểu lầm nhiều loại tình tiết khoa trương lại giả tạo…

      Bạn học Tiểu Lâm lúc này đỏ thẫm, xanh lam gì đó khí lực đều hao hết, quỳ rạp mặt đất ảm đạm mất hồn. thể lực rung động của bộ tiểu thuyết này khiếp sợ.

      Tình tiết trong tác phẩm có thể tóm gọn trong các trường hợp sau:

      1. Tiêu soái ca thầm mến Phương nữ hiệp, bắt đắc dĩ chính tà thù đồ ( chung đường), hơn nữa Phương nương luôn luôn sư huynh, bất đắc dĩ đành buông tha mối tình này. Nhưng sư huynh đại nhân lại nảy sinh tình cảm mờ ám với Tiêu soái, khổ luyến hóa thành tự mình hại mình, cứng rắn chịu chưởng, ảm đạm mất hồn.

      2. Tiêu soái mến sư huynh đại nhân, nhưng nam cong thương nam thẳng lại càng là bi kịch. Sư huynh đại nhân kiên trì cùng thanh mai trúc mã sư muội đính hôn, Tiêu soái ảm đạm rời . Sư huynh lại phát bản thân sớm lặng lẽ thương con người chấp nhất mà bá đạo này.

      3. Tiêu soái cùng sư huynh đau khổ nhau, bất đắc dĩ thế tục cho phép. Sư huynh đại nhân muốn Tiêu soái bị người trong thiên hạ phỉ nhổ, bất đắc dĩ chỉ có thể nhận sư muội theo đuổi, làm bộ thay lòng đổi dạ cùng Tiêu chia tay. Tiêu đối phụ lòng hán sinh phẫn uất mà đánh, phiêu nhiên rời , chỉ để lại sư huynh trong lòng huyết lệ chảy xuôi.

      4. Tiêu soái cùng Phương nữ hiệp tình nhau, sư huynh sớm cùng sư muôi có hôn ước ghen tị thành cuồng, cùng Tiêu ước định quyết đấu. Phương nương vì bảo hộ người trong lòng chỉ có thể đáp ứng cùng sư huynh đính hôn. Khi thấy bóng trắng ngạo nghễ rời , sư huynh trong lòng mới hiểu bản thân thực đố kị với sư muội.
      Tình này giờ thành hồi ức, lúc này chỉ đành sững sờ.

      Lâm Nhất Tần đối với quan hệ ba người làm thành tổ hợp, đem đủ loại gian tình đều phân tích vạch trần từng cái , chỉ cảm thấy người oan, có tình đều nghiệt, khỏi thản nhiên hướng về phía hai người vừa rời , cảm thán thở dài.

      Mượn nhân duyên này, trạch hủ thần công tu luyện sâu thêm tầng.

      Ngay đến khi sau lưng thanh trầm vang lên, mới đột nhiên hồi hồn:

      “Còn xem đủ chưa? Muốn nằm sấp nơi này đến khi nào?”

      Lâm Tiểu Tiên xoa xoa nước miếng khóe miệng, chậm rãi đứng lên, quay đầu hỏi:

      “Sao ngươi lại đến đây?”

      Vi Nhất Tiếu liếc nàng đầy khinh bỉ “ngươi vô dụng”:

      “Người nào đó xuất môn nửa ngày còn chưa về, ta cho rằng nàng chết đuối trong tuyết rồi.”

      “Ngươi đến đây lúc nào?”

      “Trước lúc bọn họ bắt đầu đánh’

      “Cái gì? ! Nãy giờ ngươi luôn đứng sau lưng ta sao?”

      phải như thế ngươi tưởng ngươi còn bình an đứng chỗ này? Cho rằng luận võ cần thanh trừng, so tài xong cần diệt khẩu sao?”

      Lâm Nhất Tần im lặng, cao thủ nội lực sâu, tai mắt linh hoạt, trong khoảng vài chục trượng gió thổi cỏ lay, tơ bông lá rụng cũng giấu diếm được họ, bản thân nằm sấp nhìn nửa ngày, hai người sao có thể phát . Đại khái ngại cao thủ ở bên nên giả như biết thôi. Tức thời cũng oán giận gì. Dù sao cũng nhờ năng lực của Vi Vi mới xem hết cảnh phim này, hơn nữa người ta vì lo lắng mới đến tìm nàng.

      Vì thế nàng ngoan ngoãn đến Wild Boar nạp điện rồi cùng về thành.

    5. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      troi gian tinh cua hai chi chang thay phat trien ma chi thay phat trien gian tinh cua nguoi khac la sao ta
      Cố Huân Nhiên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :