1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Ảnh Hậu Trọng Sinh - Đào Ảnh Xước Xước

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Cám ơn nàng. Năng suất quá, tg cũng mẹ kế quá
      pink_lee thích bài này.

    2. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Mặc dù TD bỏ qua cơ hội lần này nhưng mình tin là sau vụ này đây cũng là 1 bước tiến trong phát triển tình cảm của đôi bạn trẻ
      pink_lee thích bài này.

    3. Hoa Dao

      Hoa Dao New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      18
      mãi mới đc dọc chap mới của nàng ToT
      pink_lee thích bài này.

    4. pink_lee

      pink_lee Well-Known Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      2,405
      Chương 45. BÍ MẬT CỦA TRANG DỰC

      Đoàn cứu viện của tỉnh J tổng cộng có 50 người, có chuyên gia về động đất, bác sĩ nội ngoại khoa và còn mang theo cả lều bạt, đồ ăn, nước uống và thuốc.

      Trang Dực mang theo nhiều người như vậy cũng phải là giả vờ, xác nhận được Chu Hạ Ninh vẫn bình an nên trở về tham gia vào đội cứu trợ. Trước khi , nhìn Chu Hạ Ninh lâu, nụ cười vẫn luôn nở môi:” Em vẫn bình an là tốt rồi.”

      “Hạ Ninh, ngờ Trang Dực còn có bằng chứng nhận cứu trợ! Lại còn đến đây tham gia! Đúng là thể nhìn người khác bằng vẻ bề ngoài nha!” Tiền Hữu Đa vô cùng ngạc nhiên.

      Chu Hạ Ninh khẽ vuốt ngực, trái tim dần bình tĩnh lại, nhưng cảm giác rung động lúc đó lại ràng và mãnh liệt như vậy.

      “Chị Chu.” Ngoài cửa có người quen tiến vào.

      “A, phải là trợ lý của Trang Dực sao.” Tiền Hữu Đa càng thêm kinh ngạc,” Làm sao cũng ở đây?”

      “Tôi là trợ lý của Trang nha, ấy đến đây tôi phải theo chứ.” Tiểu Nhậm cười khổ,” Lỡ may ấy gặp chuyện, tôi cũng có cách nào chuyện với công ty.”

      Tiểu Nhậm đến đây cũng giúp được gì, nhưng cậu quyết bám theo Trang Dực, tí nữa khóc to: nếu ngăn cản được Trang Dực cậu đành phải theo.

      “Mọi người có cần tôi giúp gì ?” Tiểu Nhậm bị Trang Dực gọi đến đây hỗ trợ Chu Hạ Ninh.

      “Ừ, giúp tôi khiêng cáng . Chuyện này cần phải học, có sức khỏe là được.”

      Thừa lúc Tiền Hữu Đa quay người, Tiểu Nhậm đến gần Chu Hạ Ninh:” Chị Chu, Trang hôm qua biết nơi này có động đất cả người đều choáng váng, chạy ngay tìm Thịnh tổng muốn đến đây tìm chị, Thịnh tổng còn cách nào đành liên lạc với lãnh đạo tỉnh, bỏ tiền ra thành lập đội cứu trợ này. Thịnh tổng còn tôi phải canh chừng cho Trang làm chuyện điên rồ, bây giờ chị sao tốt quá rồi.”

      Giọng của Tiểu Nhậm rất nhưng Chu Hạ Ninh lại nghe rất ràng. Cậu thấy Chu Hạ Ninh ngẩn người mới hài lòng quay người .

      Lúc nãy cậu đứng bên ngoài mãi mà thấy Trang bày tỏ nỗi lòng, như vậy được nha, cứ khiêm tốn như thế lỡ may Chu Hạ Ninh hiểu được nỗi khổ của ấy, vậy hóa thành công cốc sao?

      May mắn là có cậu theo, Trang có cậu hộ nha. Trợ lý phải là cần làm và bổ sung những việc còn thiếu sao.

      Chu Hạ Ninh ngẩn người lát. Lúc nhìn thấy Trang Dực, có cảm giác như Trang Dực cố ý đến tìm mình, nhưng Trang Dực lại sợ chính mình đa tình hiểu sai ý, bây giờ nghe Tiểu Nhậm lại, mới biết hóa ra là Trang Dực tới tìm .

      Nơi này còn có dư chấn, nơi này thiếu bác sĩ, nơi này giao thông thuận lợi, nơi này có nhiều vấn đề thích hợp cho Trang Dực tự mình đến, nhưng vẫn tới.

      cảm giác trong lòng là gì, chỉ biết, cảm giác của đối với Trang Dực còn như trước.

      Những người có vẻ ngoài khó làm cho người khác tin tưởng, hóa ra họ làm còn tốt hơn là .

      Hóa ra, vẫn hiểu được lòng người?

      Chân Hạ Thao bắt đầu sưng lên, vết thương còn bị chảy dịch và mưng mủ, Chu Hạ Ninh nhìn mà muốn rơi nước mắt.

      sao, chỉ là vết thương thôi mà.” Hạ Thao rụt bên chân bị thương lại.

      được, phải chữa trị tốt. Nếu cái chân này có thể phải bỏ .” Bác sĩ vừa xong, vẻ mặt Chu Hạ Ninh bỗng trắng bệch.

      Trời tối, nhân viên cứu hộ bận rộn cả ngày cuối cùng cũng được nghỉ ngơi, Chu Hạ Ninh cố ý mời bác sĩ ngoại khoa đến khám chân cho Hạ Thao, ngờ lại biết được tin như vậy.

      ngẩng đầu nhìn Trang Dực đứng bên cạnh:” Ngày mai, có thể đưa ông ấy ra ngoài ?”

      biết bây giờ ai cũng bận, nhưng thể nào đứng nhìn chân Hạ Thao bị cắt bỏ. đạo diễn có chân làm sao có thể tiếp tục quay phim?

      Trang Dực chăm chú nhìn Chu Hạ Ninh, ánh mắt từ mặt Hạ Thao chuyển qua chân của ông:” Được, liên lạc thử, ngày mai cố hết sức đưa đạo diễn Hạ ra ngoài.”

      Lúc này phương tiện có thể ra vào chỉ có trực thăng. Buổi chiều vừa có trận mưa to, làm cho con đường mới sửa xong cũng bị lấp mất, dù làm lại suốt cả đêm nhưng cũng biết khi nào mới xong. Nhưng dù thông đường xe bình thường cũng thể vào.

      “Cám ơn .” Chu Hạ Ninh thở phào nhõm, quay người với Trần Thành,” Trần, lại phải làm phiền rồi.”

      Hạ Thao bị thương ở đùi phải nên lại đều cần Trần Thành dìu hoặc cõng.

      Trang Dực đứng im, ánh mắt phức tạp nhìn Chu Hạ Ninh bên cạnh Trần Thành, giúp ta nâng cáng của Hạ Thao đưa ông vào trong lều.

      Bởi vì có Trang Dực giúp đỡ nên bọn họ cần phải ở tạm trong khu đổ nát của khách sạn, tuy rằng chỉ có 2 cái lều nhưng dù sao cũng có cái nghỉ chân, ngồi dựa vào nhau cũng có thể ngủ được giấc an ổn.

      Tiền Hữu Đa nhìn vẻ mặt ảm đạm củaTrang Dực, nhưng cuối cùng vẫn nhịn ra quan hệ của Chu Hạ Ninh và Hạ Thao.

      Ngày đó, người nghe được Chu Hạ Ninh gọi đạo diễn Hạ là “Ba” chỉ có mình . Sau đó Chu Hạ Ninh còn nhờ giữ bí mật, tạm thời ấy còn chưa biết giải thích quan hệ của bọn họ như thế nào.

      ra cũng rất ngạc nhiên, đạo diễn Hạ nếu như là ba của Hạ Ninh, vì sao có ai biết?

      Ngày hôm sau Hạ Thao được trực thăng mang ra ngoài, Trần Thành cũng cùng, Chu Hạ Ninh vẫn ở lại.

      Lúc này, rất muốn giúp đỡ, nếu thấy trong lòng rất khó chịu. Sau nữa là Trang Dực muốn tới đây tìm cũng muốn ở lại với .

      Mà Hạ Thao, khi ra bên ngoài, người có thể chăm sóc ông có rất nhiều.

      ra, cách phân biệt người đàn ông tốt và xấu chỉ là ở trách nhiệm mà thôi. Trang Dực có phải là người đàn ông tốt hay , bây giờ vẫn chưa xác định được, nhưng biết, nếu muốn cho cơ hội.

      Trong lúc gian nan này, mọi tình cảm của con người đề bé như vậy. Tuy rằng Trang Dực đến đây vì Chu Hạ Ninh, Chu Hạ Ninh cũng vì Trang Dực mà ở lại, nhưng bọn họ cũng rất bận rộn, dù gặp nhau cũng rất vội vàng, có đôi lúc khi lướt qua chỉ có thể cho nhau cái nhìn.

      biết sao nhưng Chu Hạ Ninh cảm thấy rất an tâm, vì biết người đàn ông này, bỏ rơi .

      Buổi chiều hôm đó, Hạ Thao vào bệnh viện tốt nhất ở tỉnh J. Trần Thành gọi điện thoại báo Hạ Thao bị thương đến xương cốt, được chữa đúng lúc nên chỉ cần nghỉ ngơi thời gian khỏe lại.

      Chu Hạ Ninh thở dài nhõm, rồi sau đó gọi điện cho Hạ Thao, ông thể trộm xuống giường, phải cố gắng nghe lời bác sĩ, khi trở về đến thăm ông.

      Tắt điện thoại, lại thấy may mắn vì quay phim xong, bằng với tính cách của Hạ Thao, chắc chắn yên tâm dưỡng bệnh.

      Bây giờ, chính là thời điểm phim điện ảnh chuẩn bị công chiếu, cũng đến mức phải huy động cả đoàn làm phim.

      Sáu ngày sau, tình hình tại khu cứu trợ cũng ổn định lại, bây giờ đổi từ cứu trợ sang phòng dịch. Hóa chất bắt đầu được đưa vào thành phố G.

      Những công việc khôi phục lại sau cơn động đất cũng gian khổ như trước đó.

      Trước khi Trang Dực hứa hỗ trợ đưa chuyên gia và kiến trúc sư đến để giúp đỡ xây dựng lại thành phố, còn và đoàn cứu hộ chuẩn bị trở về.

      Đoàn phim cùng Chu Hạ Ninh đều trở về, chỉ còn mình ở lại, về cùng Trang Dực, đầu tiên là xe của bộ đội đến sân bay, sau đó ngồi trực thăng đến thành phố H.

      Lần này , có phóng viên nhưng lại có rất nhiều người dân đến tiễn.

      Dù có nhiều lời khen ngợi, nhưng bằng lời “Cám ơn” chân thành.

      Hai mắt Chu Hạ Ninh hơi ướt. nghĩ đến mấy ngày nay, có người thân thể còn nguyên vẹn, còn có người khi đưa đến còn hơi thở.

      Mỗi người đứng ở đây, dù nhiều hay ít đều mất người thân hoặc bạn bè, nhưng bọn họ vẫn kiên cường sống sót. Bởi vì có gì quan trọng bằng còn sống.

      Chu Hạ Ninh nghĩ, đau khổ của trước đây, đứng trước sinh ly tử biệt, tại thân thể trọn vẹn cũng chỉ là hạt cát nhoi.

      suy nghĩ bỗng cảm thấy tay trái ấm áp, cúi đầu nhìn thấy có bàn tay khác nắm tay trái của mình, nhìn lên theo hướng bàn tay kia chỉ có thể nhìn thấy bên mặt ra vẻ bình tĩnh chào tạm biệt với mọi người.

      ngập ngừng nhưng cũng rút tay về. Sau đó, lại cảm thấy bàn tay kia còn cứng ngắc, thậm chí còn dám khẽ vuốt ve tay .

      cúi đầu, khóe môi khẽ mỉm cười.

      Trang Dực giả vờ như vô tình quay đầu, nhưng chỉ nhìn thấy mái tóc của Chu Hạ Ninh. thấy được vẻ mặt của , nên có chút lo lắng và thấp thỏm.

      chưa bao giờ biết, hóa ra chỉ cần nắm tay mình thầm mến cũng cần nhiều dũng khí như vậy.

      Nhưng nếu có 6 ngày nay, cũng có cách nào gom đủ dũng khí.

      Nhưng biết, mọi người đều rồi, chỉ có , chắc là cũng muốn ở lại với ?

      Mấy ngày nay khi có việc gì làm, đều ngồi đoán ý nghĩ của Chu Hạ Ninh, luôn nhớ lại ánh mắt khi Chu Hạ Ninh nhìn mình, lần lượt tự khẳng định rồi lại phủ định.

      Vừa rồi, lúc nghĩ sắp rời khỏi nơi này, trong lòng đột nhiên có cảm giác nỡ.

      Thế giới bên ngoài náo nhiệt nhưng lại quá mạnh mẽ. cũng biết, khi trở lại cuộc sống bình thường, Chu Hạ Ninh có còn nở nụ cười ấm áp giống mấy ngày nay để nhìn mình hay .

      Cho nên, muốn thử chút. Nếu nắm tay Chu Hạ Ninh mà từ chối, như vậy biết mình có hi vọng. Nếu rút tay về… Cùng lắm bắt đầu lại từ đầu!

      Cuộc đời ngắn ngủi, nửa kia trong số mệnh sao có thể gặp được dễ dàng? Mà khi gặp được, làm sao có thể buông tay?

      Trang Dực nắm tay Chu Hạ Ninh mãi đến khi lên xe cũng buông ra. Tiểu Nhậm cúi đầu, cười híp mắt ngồi lên xe sau.

      phải là vì xe Trang Dực ngồi quá chật, mà cậu chỉ sợ hai người đó da mặt mỏng, thấy người quen ngại.

      đường có ai chuyện.

      Hai người đều mệt mỏi, nhất là trong cơ thể. Mấy ngày nay, hầu như đều được nghỉ ngơi, thường xuyên chỉ ngủ được 3 4 tiếng thức dậy, thậm chí ăn cũng được no.

      Nhưng hai người lại muốn nghỉ ngơi, cảm giác nắm tay như vậy quá ấm áp làm cho người ta nỡ bỏ qua.

      Chu Hạ Ninh vô cùng mệt mỏi, lại có Trang Dực ngồi bên cạnh, cảm giác an toàn làm cho yên tâm dựa vào Trang Dực mà ngủ.

      Trang Dực cũng mệt mỏi, nhưng lại càng muốn ngủ. sợ, khi thức dậy tất cả chỉ là giấc mộng đẹp.

      Cho nên chỉ nắm tay Chu Hạ Ninh ngồi yên lặng bên suốt cả quãng đường.

      “Hạ Ninh, xuống xe.” Trang Dực khẽ cười cúi đầu , nhìn Chu Hạ Ninh khẽ động sau đó từ từ ngẩng đầu lên.

      Bởi vì động đất nên hành lý của Chu Hạ Ninh đều bị chôn dưới đống đổ nát thể tìm được. Bởi vì trong khách sạn có người bị thương nên có ai đến đào bới, lần này trở về chỉ có thể bằng trường hợp đặc biệt, nếu cả vé máy bay cũng mua được.

      Lên máy bay, Chu Hạ Ninh mới có cảm giác trở về.

      Mặc dù mới vài ngày ngắn ngủi, nhưng lại cảm thấy mình như sống trong thế giới khác, bây giờ ngồi tại khoang VIP trong máy bay mới cảm thấy như mình trải qua mấy đời.

      “Chúng ta phải chuyển máy bay ở Tây An sao?” Máy bay từ từ chuyển động, Chu Hạ Ninh nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ , nhưng nghe thấy Trang Dực trả lời, quay đầu nhìn thấy vẻ mặt trắng bệch của Trang Dực.

      “Sao vậy?” sờ mặt Trang Dực.

      , sao cả.” Cả người Trang Dực cứng ngắc, khó khăn quay đầu nhìn Chu Hạ Ninh, “Em đừng lo…”

      làm sao vậy? Có chỗ nào khỏe sao?” Chu Hạ Ninh lo lắng nhìn Trang Dực,” Có cần em gọi tiếp viên xin cho chúng ta xuống máy bay ?”

      cần!” Trang Dực thấy Chu Hạ Ninh chuẩn bị nhấn nút gọi tiếp viên, vội vàng ngăn cản, nhắm chặt hai mắt, hít sâu rồi ,” chỉ sợ ngồi máy bay mà thôi.”

      nhanh, thậm chí dám nhìn vẻ mặt Chu Hạ Ninh, hơi mím môi rồi tiếp:” Lúc 7 tuồi ba mẹ bị tai nạn máy bay, từ đó về sau rất sợ ngồi máy bay, dù mất thời gian ngồi xe lửa hay ô tô cũng muốn máy bay.”

      Chu Hạ Ninh hơi nhếch miệng, đau lòng cầm tay Trang Dực:” Chúng ta đến Tây An ngồi máy bay nữa, chuyển qua xe lửa .”

      sao.” Trang Dực nở nụ cười hết sức khó coi với Chu Hạ Ninh,” ổn rồi, có em ngồi cùng chừng cảm thấy tốt hơn.” xong cầm ngược lại tay Chu Hạ Ninh.

      “Cho em biết chuyện. Lần trước có bộ phim Hollywood mời làm diễn viên chính, nhưng chủ yếu quay tại Mĩ nên từ chối.” Trang Dực muốn mình tưởng tượng ra những tai nạn kia nên chỉ chăm chú nhìn Chu Hạ Ninh.

      “Là vì muốn ngồi máy bay?” Chu Hạ Ninh cười , cũng chăm chú nhìn ánh mắt Trang Dực.

      “Đúng vậy, cũng từng ngồi máy bay hai lần nhưng chỉ có vài giờ, mỗi lần đều hận thể từ bên trong nhảy ra ngoài, nếu để ngồi mười mấy tiếng máy bay, chỉ sợ phát điên mất.” cười tự giễu.

      Máy bay từ từ chạy đến đường băng, bắt đầu chuẩn bị cất cánh.

      Vẻ mặt Trang Dực càng trắng hơn, tay Chu Hạ Ninh cảm thấy hơi đau.

      Chu Hạ Ninh vẫn nở nụ cười, nhàng gọi tiếng:” Trang Dực.”

      “Ừ?” Trang Dực cứng ngắc quay đầu, ánh mắt có chút hoảng loạn.

      tay Chu Hạ Ninh nhàng chống lên, khẽ chạm vào môi Trang Dực rồi nhanh chóng tách ra, hơi thở hai người như hòa quyện vào nhau.

      Trang Dực ngẩn ngơ, kịp phản ứng gì.

      Chu Hạ Ninh khẽ cười tiếng, hơi ngẩng đầu rồi lại chạm , lần này vội tách ra như lần trước.
      Last edited: 20/10/15
      Bạch Sắc Vi, xukem, ly sắc35 others thích bài này.

    5. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      á cuối cùng cũng có first kiss ^^ mong mãi, chắc TD đơ luôn rồi
      Hươgpink_lee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :