1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Yêu Sói Xám Phu Quân - Đậu Toa (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. doraemon

      doraemon Active Member

      Bài viết:
      82
      Được thích:
      112
      màn trướng đỏ thắm nhàng hạ xuống.......tha hồ tưởng tượng thịt :cool::cool::cool::cool::cool:

    2. cuncon

      cuncon Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,786
      Được thích:
      2,154
      Aizzz thịt tưởng tượng k zui a

    3. campham

      campham Well-Known Member

      Bài viết:
      175
      Được thích:
      3,056
      sắp có chương mới phục vụ mọi người rồi ;)
      :cool: :p

    4. Mikkievu

      Mikkievu New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      2
      Bao h mới có thịt đây :cool:

    5. campham

      campham Well-Known Member

      Bài viết:
      175
      Được thích:
      3,056
      Chương 8

      Beta: Hà Linh

      “Quỳnh nhi… nàng nóng quá, để vi phu cởi y phục ướt đẫm mồ hôi này nghen?” bắt đầu lần tay từ miếng vải dệt mỏng manh trước ngực nàng, giật khiến cho nó bay xuống sàn.

      Ngón tay cái tham lam lần tới lớp vải mềm dưới chân, chậm rãi ma sát mạnh dần, chỉ lát sau xuân thủy ồ ồ chảy ra ướt đẫm ngón tay thô ráp của .

      “Người nàng cũng nóng như vậy.” bá đạo kéo váy rồi đến nội khố, trong nháy mắt lớp vải kia cũng buông xuống sàn.

      “Hoàng phủ…” nàng thẹn thùng gọi , biết phải cư xử thế nào với hành động tà nịnh của .

      “Quỳnh nhi, vừa rồi nàng thay quần áo cho vi phu, vi phu nghĩ gì có biết ?” vừa lòng nhìn nàng đỏ bừng mặt lên, thầm bên tai nàng: “Vi phu nghĩ nên khiêng nàng lên giường, hảo hảo trìu mến nàng, cho cái miệng nhắn đáng kia phát ra thanh mà vi phu thích nhất ~”.

      “Đừng nữa!” Quản Quỳnh Dĩ che miệng lại, cho ra những lời ngại ngùng đó nữa.

      Hoàng Phủ Lận nhìn hành động trẻ con của nàng cười khẽ, đưa tay kéo tay nàng che miệng , lần xuống người dạy nàng cách cởi quần áo của ra.

      Từng lớp lại từng lớp quần áo bị buông xuống, đến lớp cuối cùng, chỉ còn lớp mỏng váy ngắn…

      “Hoàng Phủ… Ưm...” Nàng hé đôi môi đỏ mọng ra, giống như con mèo làm nũng chờ chủ nhân ân sủng.

      “Muốn ?” Tay day day vào cửa hoa huyệt, từ cao nhìn xuống thiên hạ khả ái phía dưới, chỉ thấy cái miệng nhắn của nàng khẽ nhếch lên, thân thể mềm mại nhịn được vặn vẹo.

      Nàng tự chủ cầm lấy tay sờ soạng bừa bãi người mình, rồi nhỏm người dậy, ưỡn bộ ngực bạch ngọc, như muốn tìm kiếm nhiều an ủi trong tay nhiều hơn.

      So với hành động vội vàng của nàng, ngược lại cố ý nhàn nhã, lấy tay còn lại chậm rãi nhào nặn vòng quanh ngực tuyết, làm cho toàn thân nàng ngừng run rẩy, trong hoa huyệt trào ra từng đợt mật ngọt, ướt đẫm cả đệm chăn dưới mông.

      “Ô…ưm… Hoàng Phủ… Tại sao cho vào ta?” Nàng giống như con thú bất mãn, dựa vào càng gần, làm cho cơ thể hai người dính chặt lại với nhau.

      “Muốn ta cho vào như thế nào?” Hoàng Phủ Lận thoáng đẩy nàng ra, nghe tiếng nàng bất mãn kháng nghị, cười : “Như vậy sao? Hửm?”

      Ở hoa huyệt ngón tay vẫn mơn man ở cửa ngoài, chậm rãi tách ra hai đóa hoa đỏ mọng, nhập vào hoa kính đầm đìa, chậm rãi mài miết mạnh xuống nhưng cho nàng được khoái cảm trực tiếp.

      “Nga……….. mau chút nữa……” Nàng nắm chặt đệm phía ưới, hô lên khó nhọc.

      “Vật tham lam!” giễu cợt nàng, thuận theo cầu của nàng, tăng dần tốc độ lên.

      “Nga… Ưm…”

      Ngón tay đưa đẩy trong hoa huyệt, còn đôi môi bạc của còn nhàn rỗi nữa, lần mò hôn lên nụ hoa đứng thẳng chờ thương, còn nhàng cắn cắn, làm cho nó nở rộ kiều diễm.

      Lúc này, nhẫn nại đến cực hạn, rút ngón tay đầy mật dịch ra khỏi hoa huyệt, khiêu khích kéo ra từng sợi tơ trong suốt, đưa lên trước mắt nàng, làm cho nàng nhìn thấy nước động tình trong cơ thể mình.

      “Quỳnh nhi, nếm thử xem nàng ngọt đến như thế nào !” như ác ma đưa ra lời đề nghị, tha thứ cho nàng e lệ cự tuyệt, ngón tay ngang nhiên đút vào miệng nàng, đùa bỡ với cái lưỡi tinh tế.

      Cho đến khi nàng ngậm được toàn bộ ngón tay của , mới cảm thấy mỹ mãn đem nàng bế lên, làm cho hai người trao đổi vị trí, biến nàng ở , còn ở dưới.

      “Hoàng Phủ…”

      Đối với tư thế xa lạ này, Quản Quỳnh Dĩ bất an gọi .

      “Đừng sợ.” cầm lên hai bầu vú của tiểu thê tử, hưởng thụ cảm xúc tuyệt hảo kia. “Nàng nâng thắt lưng lên, chậm chậm đưa ta vào trong tiểu huyệt, như là ta vẫn thường thương nàng vậy.”

      Trong mắt có tia chần chừ, nhưng vì đôi mắt ma mị của , nàng tự chủ nâng thân thể lên, rồi mới cầm lấy dục vọng thô to của , chậm rãi ngồi xuống.

      “Ưm….” Trong cơ thể bị làm tràn ngập, nàng nhịn được phát ra thanh thở dài thỏa mãn.

      cần phải dạy tiếp, nàng thuận theo dục vọng của chính mình mách bảo, vặn vẹo vòng eo, làm cho lửa nóng cứng rắn kia đụng chạm vào hoa kính.

      Nàng ưm tiếng, cũng còn thấy thỏa mãn như ban đầu, trong cơ thể ngừng dâng lên cảm giác hư , làm cho nàng ngưng lệ hướng tới mà cầu xin “Hoàng Phủ… Ta muốn……”

      tà mị cười, nắm chặt lấy vòng eo mảnh mai, nhấc người lên thúc mạnh vào nàng.

      Lực đạo tiết chế kia làm cho nàng kinh hô ra tiếng, “A… Hoàng Phủ… Hoàng Phủ…”

      Nhưng mà dục vọng bao trùm lý trí của , tiếng nàng thanh thang kêu lên như kích tình, khiến càng thêm mạnh mẽ ra vào hoa huyệt.

      “Hoàng Phủ, ta muốn chàng… ưm… toàn bộ cho ta…” Nàng cúi đầu nhìn , cắn cắn đôi môi đỏ mọng, đáng ra nhu cầu của mình.

      Bị người mình cầu như vậy, điên cuồng hét lên tiếng, điên cuồng va chạm vào hoa huyệt sưng đỏ kia, mỗi cú thúc đều gián tiếp ma sát hoa hoạch, đưa nàng tới những tiếng rên rỉ thành câu.

      “Ô… Ưm…” là vì mừng như điên hay là va chạm quá độ khiến cho cảm giác đau đớn ập đến, nàng nức nở ra tiếng.

      Thấy bộ dáng điềm đạm đáng thương của nàng, đau lòng chậm lại động tác, trìu mến lau nước mắt của nàng, “Có đau ?”

      …. đau…” ôn nhu như vậy làm cho nàng nhịn được mà cười, “Đừng ngừng lại… cứ như vậy em …”

      “Quỳnh nhi… Quỳnh nhi…” ngừng gọi tên của nàng, động tác kịch liệt lại bắt đầu. “Thê tử của ta…”

      “Ừ… Hoàng Phủ… Ta được…” Nàng mang ánh mắt mê loạn hô lên, tóc dài theo thân hình mà phiêu đãng đong đưa, bày ra bộ dáng phong tình.

      Nhận thấy hoa huyệt của nàng cấp tốc co rút lại, càng thêm ra sức thẳng tiến, làm cho nàng sung sướng bay lên đỉnh núi.

      “A-------“ Nàng đột nhiên cứng đờ, vô lực nằm úp sấp lên người .

      Hoa huyệt co rút ngừng gắt gao ngậm lấy cự vật cứng nóng, mật hoa ào ra thấm đẫm chỗ hai người ân ái, chảy thành dòng xuống lớp đệm.

      Đem thân thể của nàng nằm lại xuống giường, chưa thỏa mãn rút ra khỏi đùi ngọc, nhìn vào mật huyệt ướt đẫm trước mặt.

      Nhấc cao mông nàng lên, cúi đầu, ngậm đóa hoa đẫm nước phát ra tiếng chậc chậc.

      “Hoàng Phủ… cần như vậy…” Quản Quỳnh Dĩ ngượng ngùng thôi, nhưng vừa lên đỉnh nên thân thể nàng mềm mại vô lực, căn bản ngăn được hành động tà nịnh của .

      “Đủ… đủ…” Nàng nức nở ra tiếng, nhưng có cách nào nhúc nhích, chỉ có thể để mặc hai chân dang rộng cho tận tình hưởng thụ.

      “Rất ngọt!” Hoàng Phủ Lận ngẩng đầu tà nịnh xong, liếm liếm chất lỏng ở môi, vẻ gợi cảm vô cùng. “Làm cho ta thấy như thế nào cũng thể đủ…”

      bỗng nhiên cuồng nhiệt hôn nàng, nuốt xuống những tiếng rên rỉ của nàng, đem lửa nóng xuyên vào hoa huyệt mẫn cảm cực độ kia.

      xâm lược cường hãn nhân nhượng những lời cầu xiin của nàng mà tạm dừng, lời lẽ dây dưa làm cho nàng nhắm hai mắt lại, vô lực thừa nhận tiếng “ba ba” mãnh liệt.

      Khi bá đạo xâm nhập, khi nhợt nhạt vui đùa, nàng vô lực kháng cự, chỉ có thể hư nhuyễn cơ thể níu lấy đệm chăn…

      Bên trong là thân thể phát ra tiếng động dâm mỹ, sa liêm mỏng như chiếu phim hai cơ thể dây dưa, biết qua bao lâu, cuối cùng phát ra tiếng khàn khàn khó có thể khống chế, hai tay càng dùng sức vuốt ve hai vú đẫy đà.

      Sau loạt động tác kịch liệt nhất, hoa huyệt co rút mạnh làm cho đạt tới cực hạn khoái cảm, thỏa mãn dục thú phun ra chất lỏng trắng đục.

      Hai người nằm im hưởng thụ cảm giác cực khoái, Hoàng Phủ Lận ôm Quản Quỳnh Dĩ nằm ở giường, vuốt ve mái tóc nàng, lẳng lặng hưởng thụ cảm giác khó có được này.

      vội vã đánh vỡ yên tĩnh này, chờ đợi thiên hạ trong lòng ra lý do nàng nhiệt tình như vậy.

      “Hoàng phủ…” Qủa nhiên nàng cũng nhẫn nại được mà mở miệng, “Vì sao chàng lại muốn người phiền toái như ta làm thê tử?”

      “Nàng hề phiền toái.” Là kẻ nào ở trước mặt nàng lắm mồm?

      “Chàng cần an ủi ta, ta biết mà.” Quản Quỳnh Dĩ nhích nhích bàn tay, bắt đầu đùa giỡn ngón tay thon dài của . “Ta hiểu tam tòng tứ đức, lại còn hay chọc giận chàng, còn lấy tiền của chàng uống rượu, chàng , có phải ta rất xấu ?”

      “Nàng uống rượu?” Hoàng Phủ Lận lạnh lùng trừng mắt.

      xong rồi. Nàng còn ra!

      phải, đây phải việc mà ta muốn đến.” Nàng dám chuyển hướng đề tài, “Ta muốn biết là vì sao chàng muốn kết hôn với ta?”

      chút nghĩ ngợi trả lời: “Bởi vì trước khi gặp nàng, ta muốn động tay tới nữ nhân.”

      “Cái gì?” Nàng chu miệng lên, tiếp tục thưởng thức bàn tay , “Chàng còn lý do nào khác sao?”

      “Ở thành Dương Châu này, thanh danh của ta hỏng từ lâu rồi, trừ nàng ra ta cũng quen nữ nhân nào bên ngoài, mà cũng nhà nào muốn gả khuê nữ cho ta.” phải tự hạ giá trị bản thân mà đây là chuyện , ai cũng biết nên cần giấu diếm.

      Cái gì? Ý là chỉ cần có nữ nhân dám gả cho , cũng từ chối, tùy tiện ai cũng có thể là thê tử của sao?

      Nàng thở phì phì đẩy tay ra. “Hừ, vậy chàng tìm người mà nguyện ý gả cho chàng , cần gì phải tìm đến ta.”

      Haha, nàng cáu kỉnh sao? Hoàng Phủ Lân chuyên chú nhìn nàng. Tiểu nương tử của cuối cùng cũng hiểu được rồi.

      “Trừ nàng ra… ta cũng muốn ai cả.” giọng ở bên tai Quản Quỳnh Dĩ. Đây là quyết định của ngay từ khi mới gặp nàng, nàng có tránh cũng được.

      ?” Nàng ngượng ngùng hỏi lại.

      Nhưng mà nam nhân này cũng chỉ lời ngon tiếng ngọt thôi. khi như vậy, cần gì phải phiền đến não nàng.

      “Nàng nên biết, ta biết đùa.”

      “Nhưng mà từ trước đến giờ chàng chàng làm cái gì, còn muốn người khác tới cho ta.” Nàng nắm tay , khẩu khí ràng bất mãn. “Chàng cảm thấy ta phiền toái sao? Bằng tại sao cho ta biết?”

      “Nam nhân làm việc cần cùng nữ nhân bàn bạc.” thốt ra lời ngắn gọn chặn miệng nàng lại, biểu đầy đủ chủ nghĩ nam quyền.

      là, vừa rồi còn lời ngon tiếng ngọt, bây giờ lại như vậy.

      “Nhưng là… Chàng cũng biết ta mình trong phủ thú vị… ta cũng muốn giúp chàng a!” Nhất là nàng có thể thử rượu giúp . Nàng thầm bổ sung câu trong lòng.

      thú vị?” Hoàng Phủ Lận nhíu mày, gợi lên ý cười. “Ta biết có việc này khiến nàng vui vẻ.”

      “Việc gì?” Nàng chăm chú lắng nghe.

      “Sinh đứa trẻ để chơi với nàng cả ngày, như vậy thể nào thú vị được.” Đôi mắt tối sầm lại, bàn tay to bắt đầu xoa xoa nụ hoa trước ngực nàng.

      “Đừng náo loạn!” Nàng buồn bực vuốt ve tay . “Ta mà.”

      “Ta rồi, ta đùa, nên ta cũng .” Hoàng Phủ Lận nghiêm trang , “Sinh đứa , cũng tốt cho tính cách của nàng, làm nó yên tĩnh hơn.”

      “Hoàng Phủ Lận, đừng có náo loạn nữa.” Quản Quỳnh Dĩ né tránh hôn, kêu oa oa lên, “Ta muốn cùng chàng đến quản lý quầy rượu.”

      dừng động tác, chuyên chú nhìn nàng. “Nàng muốn đến đó làm gì? Nếu có lý do chính đáng, làm ta lo lắng.”

      ngồi dậy, dựa lưng vào tường, nghe lý do của nàng.

      ?” Quản Quynhf Dĩ sáng mắt lên, cảm giác như đồ uống mê li kia lượn lượn ở trước mắt.

      .” Chỉ cần có lý do, nhận lời nàng.

      “Ta muốn uống rượu, ta thích cái cảm giác ngọt ngọt ê ẩm của rượu phẩm điệp.” Nàng cao hứng phấn chấn xong, hoàn toàn biết vẻ mặt của mình như tiểu tửu quỷ.

      Tâm tình rất tốt, nàng cười đến mặt mày ngây ngô, khuôn mặt nhắn càng thêm đáng .

      “Nàng uống phẩm điệp?” Hoàng Phủ Lận lúc này mới nghĩ đến, hóa ra là phẩm điệp.

      Chết tiệt. Nhất định là nàng lại lén tới Vạn hương lâu rồi.

      “Đúng vậy.” Nàng biết sống chết thành trả lời .

      “Nàng dám trộm đến Vạn Hương lâu? Ta dặn nàng như thế nào?” Lúc này, muốn trừng phạt nàng, dám đằng làm nẻo.

      “Sao chàng biết ta đến --------a!” Nàng vội vàng che miệng lại, thầm kêu xong rồi.

      “Ta làm sao mà biết?” lạnh lùng cười, đem cơ thể bé trong lòng mình kéo ra, “Bởi vì phẩm điệp là loại dành riêng cho Vạn hương lâu, trừ nơi đó ra nơi nào dùng phẩm điệp.”

      Chết tiệt. Nàng cảm thấy rượu đó ngon nhất, nghĩ là nó lại đặc biệt như vậy.

      Ô ô, vì sao Châu nhi và Trân nhi cho nàng chuyện này?

      “Hoàng phủ, cần tức giận. Vì ta thấy phẩm điệp uống ngon nên mới nhịn được chạy tới Vạn hương lâu tìm mấy tỷ tỷ uống rượu” Nàng ở trước mặt trượng phu làm nũng, mắt to ngập nước chớp chớp cầu xin.

      đương nhiên biết phẩm điệp ngon thế nào, chẳng những mùi vị hương thuần, uống dễ vào, hơn nữa gây đau đầu, thích hợp để nữ nhân uống.

      Nhưng mà, dù sao cũng nghĩ tới ngày kia thê tử của mình lại vì rượu mà choáng váng đầu óc, thậm chí còn dám chạy tới nơi yên hoa uống trộm.

      Thôi thôi, mang theo nàng ra ngoài cũng phải thể, ít nhất đỡ được việc mỗi lần ra ngoài phải lo lắng đề phòng, sợ nàng gặp họa hay là chạy khỏi tay .

      Tuy rằng trong lòng có tính toán nhưng vẫn bày ra sắc mặt nghiêm túc. “Lần sau còn dám chạy đến đó nữa, ta cho nàng ra ngoài nữa, nhớ chưa?”

      Cho nên… đồng ý cho nàng ra ngoài?

      “Ta nhất định ngoan ngoãn, gây phiền toái gì cho chàng.” Nàng cao hứng cam đoan, chỉ kém là chưa giơ tay ra thề. “Ta cam đoan!”

      Nàng cam đoan? Nàng còn dám ?

      Hoàng Phủ Lận trừng mắt nhìn khuôn mặt nhắn hề hối ý kia, trong lòng chỉ hy vọng lời cam đoan của nàng kéo dài lâu lâu chút.
      Last edited by a moderator: 1/4/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :