Nàng Xinh Đẹp Của Mafia
Mở đầu
Biệt thự Hạ Gia.
Nhà họ Hạtổng cộng có sáu người, ngoài hai vợ chồng, họ còn sinh được bốn tiểu thư – Hạ Tâm Diệp, Hạ Vân Vi, Hạ Chi Liễn, Hạ Thiên Cẩn.
con lớn Hạ Tâm Diệp, cá tính có chút nóng vội, thoải mái câu nệ chuyện nhặt, thích tự do thoải mái, cuộc sống gò bó, trói buộc, hận ràng, là có cá tính mạnh. nay, là nhà thiết kế thời trang, ồn ào nên toàn bộ tác phẩm của mình thiết kế đều dùng danh nghĩa những người bạn tốt để công bố.
con thứ hai Hạ Vân Vi, là duy nhất trong nhà khiến người ta đoán ra được cá tính, toàn thân dưới tản mát ra hơi thở lười biếng vô hại, trong mắt lúc nào cũng mang theo ý cười khiến cho đàn ông nhìn vào liền bị say mê, là người con tràn đầy quyến rũ kiều diễm.
thường lấy việc chỉnh người làm thú vui, để trêu cợt đối tượng mình chán ghét hay thích rồi cuối cùng làm ra bộ dáng như vô hại. từ thông minh lanh lợi lại còn biết quản lí tiền bạc tuổi còn trẻ nhưng là nữ đại gia, chí hướng nguyện vọng cả đời là làm sao để mình có cuộc sống được nhàn hạ và thoải mái, có thể làm chuyện mình muốn làm.
con thứ ba Hạ Chi Liễn, lặng lẽ thích nhiều, cá tính hơi nhút nhát, nay cũng là chuyên gia vẽ tranh minh họa có chút danh tiếng. Bởi vì giỏi kết giao qua lại với mọi người, chỉ hay ở chung chỗ cùng Vân Vi. Trừ người nhà ra, gần như có bạn bè, mỗi ngày đều ôm máy vi tính điên cuồng làm việc.
con thứ tư, Hạ Thiên Cẩn, là mà làm người trong nhà đau đầu nhất. Cá tính của vốn rất cởi mở vui vẻ, nhưng sau khi tốt nghiệp đại học, hiểu sao tính tình đột nhiên thay đổi lớn, trở nên lạnh lùng khó có thể gần gũi.
Bởi vì để tiện cho công việc, bốn chị em đều lần lượt dọn ra ngoài ở. Nhưng hôm nay, hiếm khi thấy thành viên nhà họ Hạ toàn bộ đến đông đủ, tập hợp ở trong nhà.
Người đứng đầu nhà họ Hạ là – Hạ Vĩ Phong, tổng tài tập đoàn Hạ Thị cùng vợ là Lương Kiều Kiều. Hai người lúc này ngồi ở bên trong nhà lớn, ngừng quan sát bốn con ngồi ở đối diện.
“ Tâm Diệp, con hai mươi tám rồi.” Hạ Vĩ Phong tinh thần vui vẻ nhìn chăm chú con lớn.
“ Vâng.” Tâm Diệp ngẩng đầu lên nhìn cha mình, hiểu sao ông lại hỏi như vậy.
“ Ừ, đúng là nên kết hôn rồi.”
“ Cái gì ?” Tâm Diệp sững sờ nhìn cha mẹ.
“ Mấy ngày trước, ba có liên lạc với mấy ngườ bạn học đại học hồi trước của ba, phát con và con trai của họ đều đến tuổi kết hôn, cũng nên đem chuyện hôn nhân của các con làm lần rồi.” Ba Hạ nhìn vẻ mặt nghi ngờ của con .
“ Đem chuyện hôn nhân của chúng con làm lần ? Con có hôn ước với con trai họ khi nào? Sao con biết ?” Tâm Diệp đứng lên, hai tay chống lên thắt lưng, hàng mày nhắn cau chặt lại, chất vấn cha mình.
“ Hả ? Ba chưa với các con sao?” Hạ Vĩ Phong hoài nghi nhìn về phía vợ bên cạnh.
Thấy vợ lắc lắc đầu, tỏ ý có.
“ Ồ ! ra là ba quên, thiệt là, chuyện quan trọng như vậy sao cha lại quên mất vậy nè?” Ba Hạ dùng sức tự vỗ lên trán mình.
“ Rốt cuộc xảy ra chuyện gì ?” Tâm Diệp nhìn về phía cha mẹ, rồi quay đầu lại liếc mắt nhìn mấy em , ba em đều nhất trí lắc lắc đầu.
“ Các con quên rồi sao ? Khi còn bé những người bạn của ba, từng dẫn theo con trai của họ đến nhà chơi, lúc đó cũng quyết định hôn cho các con.” Ba Hạ cười gượng, ông đương nhiên biết lúc ấy bọn trẻ còn quá , sớm quên chuyện này.
“ Chúng con ?” Vân Vi nhíu mày, nghe ra có gì là lạ trong lời của cha mình.
“ Đúng vậy ! Mẹ thấy mấy đứa tụi con cũng đến tuổi nên kết hôn rồi, bằng cứ cùng nhau làm lần .” Mẹ Hạ cũng lên tiếng thương lượng.
“ Loại chuyện như vậy sao ba mẹ lại sớm ?” Tâm Diệp vui cau có , tiếp theo còn : “ Vả lại, con vốn cũng có dự định kết hôn.”
“ Đúng đó ! Cần gì phải kết hôn chứ ? Sống như vầy có gì tốt sao.” gì vướng bận cả người thoải mái, Vân Vi lạnh lùng phun ra câu, cách khác cũng có dự định kết hôn.
“ Con...... Con cũng vậy....” Bĩu môi cúi đầu xuống, Chi Liễn cũng lắc đầu theo biểu đạt ý nghĩ trong lòng.
Chỉ có Thiên Cẩn lạnh lùng ngồi ở bên, ngay cả cũng lười. Nhưng mà từ thần sắc thản nhiên mặt , có thể nhận ra đối với chuyện kết hôn này cũng hề nghĩ đến.
“ Phụ nữ là phải nên kết hôn sinh con, sao lại muốn kết hôn chứ ?” đồng ý với lời con , mẹ Hạ nhướn mày trừng mắt nhìn mấy con . Nhớ ngày đó, bà chỉ mới mười chín tuổi là sinh Tâm Diệp rồi.
“ Đây là chuyện được quyết định từ lâu rồi, các con muốn phản đối cũng được.” Ba Hạ nghiêm mặt .
“ Muốn con kết hôn, đây là chuyện thể.” Từ đầu tới cuối mở miệng, Thiên Cẩn rốt cuộc lên tiếng.
Mặc dù hai mươi lăm tuổi, đối với số người mà , có lẽ đến lúc nên tìm người đàn ông để lấy. Nhưng biết, cả đời này , cũng có cái ngày có thể kết hôn sinh con.
“ Con cũng muốn.” Tâm Diệp ngồi ghế sofa tức giận đến dùng sức khoanh hai tay ở trước ngực, bộ dáng như ai có thể làm gì được ta
Cái gì mà chuyện quyết định xong từ ? Trong đầu chút xíu ấn tượng cũng có.
Nhìn các chị em dũng cảm biểu đạt ý kiến của mình, Chi Liễn ít can đảm nhất cũng dùng sức cúi đầu gật gật.
Chỉ có Vân Vi lộ ra vẻ mặt trầm tư. Qua lời cha vừa , trong đầu dường như lên rệt bóng dáng của cậu con trai.
“ cần biết các con có đồng ý hay , chuyện quyết định rồi . Thời gian vừa đúng, mỗi đứa các con đều phải gả cho ba.” Ba Hạ dùng vẻ mặt nghiêm túc nhìn các . Làm sao cũng ngờ rằng chúng nó lại phản đối quyết liệt như vậy, ngay cả chút thương lượng cũng có.
Ban đầu đề nghị chuyện này, đều là vì muốn tốt cho chúng nó ! Kết làm thông gia với người quen biết, thứ nhất bởi vì là bạn thân, con gả chịu khổ. Thứ hai, con trai của bọn họ ai ai cũng là người vô cùng ưu tú, cần lo lắng con chọn sai đối tượng.
Bình thường chúng nó đều là người ngoan ngoãn khóe léo, hiếu thuận còn rất hiểu chuyện và nghe lời, tại sao vừa đến chuyện này, tất cả đều trở nên biết nghe lời như thế?
Sáu người giằng co lâu, ai còn có tâm tình để chuyện phiếm.
Cuối cùng, ba Hạ lắc lắc đầu, cùng với mẹ Hạ vào phòng.
Sau khi hai người rời , bốn con vẫn là ngồi im nhúc nhích.
Sau hồi lâu, có người lên tiếng trước.
“ Vân Vi.. Làm sao bây giờ ? Em, em muốn lấy chồng .....” Chi Liễn lộ ra vẻ mặt như sắp khóc đến nơi, xoay người nhìn vẻ mặt bình thản của Vân Vi .
Vừa nghĩ đến mình phải chung sống với người đàn ông quen biết, trong lòng lại tràn đầy bất an.
“ Đừng lo lắng.” Vẻ mặt Vân Vi tràn đầy tự tin, vỗ vỗ đầu , cười cam đoan với .
“ Sao có thể lo lắng ? Ngay cả mẹ cũng đồng ý chuyện hôn nhân này.” Tâm Diệp vô lực tựa và ghế sofa nhịn được thở dài. là, có chuyện gì tự dưng tìm chồng chưa cưới cho các làm gì! lại là người đầu tiên chịu khổ.
“ Thiên Cẩn, em nghĩ sao?” Vân Vi quay đầu sang hỏi em khác, muốn biết có ý kiến gì.
Liếc mắt thấy Vân Vi đợi trả lời, Thiên Cẩn bị gọi đúng tên rất bình thản nhún nhún vai : “ Em kết hôn.”
Trong đầu lên ý đồ xấu, Vân Vi cười nhìn mọi người : "Vầy ! Nếu ai ai cũng đều muốn kết hôn, vậy biện pháp chỉ có – Trốn “. mặt lên nụ cười có lúm đồng tiền quyến rũ, trong ánh mắt khôn khéo còn mang theo chút tinh nghịch.
“ Vậy có thể trốn bao lâu ?” Tâm Diệp nhụt chí hỏi.
“ Vẫn chưa hết mà, em đừng nôn nóng thế.” Vân Vi mở miệng ngăn chặn lại hấp tấp nôn nóng của Tâm Diệp, lại tiếp tục : “ Sau khi trốn , tìm người đàn ông giúp mình, rồi dẫn người đó về nhà gặp cha mẹ, bảo cha mẹ hủy bỏ hôn ước trước đó chẳng phải là được rồi sao .”
Đợi đến khi hôn ước bị hủy bỏ , sau đó cho cha mẹ biết mình chia tay với người đàn ông kia, hơn nữa, lúc đó tâm hồn bị thương, như vậy cha mẹ cũng ép buộc các nữa, phải sao ?
“ Em hiểu rồi. Cách này cũng được hay cho lắm nhưng miễn cưỡng vẫn có thể dùng.” Tâm Diệp tỉnh ngộ, cao hứng đứng lên, trong đầu ngừng tính toán số chuyện.
“ Vậy bây giờ nên làm gì ?” Chi Liễn nghe được nhưng vẫn chưa hiểu lắm hỏi lại.
Muốn tìm đàn ông ? Chuyện này đáng sợ, sợ nhất chính là đàn ông.
Vân Vi vỗ nhè lên đầu em mình, thần sắc mặt cực kì vui vẻ.
“ Bây giờ à, thu dọn bỏ trốn.”
Ngay sau đó bốn chị em liền cùng nhau chạy vọt ra khỏi nhà, chuẩn bị triển khai “ kế hoạch hủy hôn.”
Đợi sau khi bốn chị em các rời , hai vợ chồng mới từ trong phòng ra, mặt dường như cũng mang theo ý cười suy tính sâu xa.
Muốn chạy trốn ? Vậy phải xem bản lĩnh của nhóm nhóc này, có thể trốn thoát khỏi bàn tay của bọn họ !
Last edited by a moderator: 2/8/14