1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức (Chương 152)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. buingan1209

      buingan1209 Well-Known Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      2,517
      Haiz, chương đầu tay trong nghiệp làm edit của mình. Nhờ có chỉnh sửa "khá khá nhiều" của bạn LạcLạc mà chương 4 thành công tốt đẹp. :ex10:. Cảm ơn rất nhiều! chờ bạn ấy xem hộ chương 5 xong rồi post tiếp
      Hale205, nhimxu, Betty2 others thích bài này.

    2. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      ́ lên, ủng hộ bạn nhìu:hoan ho::Cheerleader:
      buingan1209 thích bài này.

    3. buingan1209

      buingan1209 Well-Known Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      2,517
      Chương 5: Thư
      Editor: Buingan1209


      Người nọ nhanh chóng vượt qua mặt Từ Xán Xán, về phía trước. Ở bên ngoài, Từ Xán Xán chưa bao giờ giả vờ mảnh mai, nàng chống hai tay ngồi dậy, mắt mở trừng trừng nhìn nam tử cao gầy mặc hắc bào đến bên cạnh Hồ Hi Vân, khom lưng xốc Hồ Hi Vân hôn mê lên rồi rời , rất nhanh liền biến mất trong rừng đào.

      Từ Xán Xán ngồi dưới đất, có phần mờ mịt. mặt đất hơi ẩm ướt, mặc dù cách bối tử và váy, nhưng nàng vẫn có thể cảm nhận được ướt lạnh dưới mông. Hương hoa đào thoang thoảng, mùi cỏ tươi non nớt xen lẫn với mùi tanh của bùn đất tạo thành loại hương vị kỳ lạ lại quen thuộc —— Kiếp trước nàng và ông bà nội sống ở vùng ngoại ô, thứ mùi này theo nàng trưởng thành.

      Tiếng bước chân dồn dập càng ngày càng gần, Từ Xán Xán giống như vừa bị giật mình tỉnh giấc, đứng bật dậy. Nàng theo bản năng sờ soạng từ xuống dưới lần – búi tóc coi như chỉnh tề, trâm cài tóc cũng rơi, nhưng bối tử và váy đều dính ít bùn đất. thanh niên áo lam dọc theo đường tới. nhìn Từ Xán Xán, đôi mắt to đen láy nhất thời cong cong, gật đầu cười cười với Từ Xán Xán, sau đó rời .

      Từ Xán Xán nhận ra chính là thanh niên tuấn theo sau mỹ thiếu niên mắt phượng kia. Từ Xán Xán đưa lưng về phía cây đào, nhắm hai mắt lại, thoáng suy nghĩ chút, bèn ngã mặt đất, cố ý lớn tiếng “ai nha” tiếng, rồi ngồi dưới đất bày tư thế, sau đó kêu to:

      - Tiểu Hương.

      Sau khi về đến nhà, Từ Vương thị thấy dáng vẻ Từ Xán Xán khỏi oán trách:

      - Sang năm phải lập gia đình rồi, bây giờ con còn như vậy, về sau bao giờ để con ra ngoài nữa, yên ổn ở nhà thêu thùa

      Nàng vừa oán trách, vừa đổ nước ấm vào thùng tắm. Từ Xán Xán cởi áo ngoài, chỉ mặc trung y màu trắng, đứng bên nghe mẫu thân oán giận. Nàng rầu rĩ :

      - Biết rồi ạ.

      Từ Vương thị thử xem độ ấm của nước, cảm thấy gần được rồi, vội kéo Từ Xán Xán qua:

      - Đến đây, nương giúp con cởi y phục!

      Mặc dù Từ Xán Xán mười lăm tuổi, nhưng nàng vẫn nuông chiều Từ Xán Xán. Tuy Xán Xán trưởng thành rồi nhưng nàng vẫn tự chủ được chăm sóc Xán Xán như trẻ con, mà Từ Xán Xán biết thời biết thế bao giờ từ chối.

      - Dạ.

      Từ Xán Xán thực ngồi giường, để mẫu thân giúp nàng cởi y phục. Chờ Từ Xán Xán tiến vào thùng tắm, Từ Vương thị mới hỏi:

      - Xán Xán, sao thấy đại lang Hồ gia nhỉ?

      - Sao con biết ạ.

      Từ Xán Xán ngâm mình trong làn nước nóng hổi, lông mi dài vương giọt nước , mắt to đen láy ướt át, khuôn mặt nhắn trắng nõn cũng trở nên đỏ ửng:

      - Có lẽ muốn chơi với những tiểu nha đầu như chúng con, tự mình chuồn mất cũng chưa biết chừng!

      - Phải gội đầu rồi, nhắm mắt lại!

      Từ Vương thị cầm xà phòng chà xát lên mái tóc dài ướt đẫm của Từ Xán Xán. Từ Xán Xán có mái tóc dài, nhiều và đen như mực, xõa xuống đến dưới mông, tóc quá dài, quá nhiều gội đầu cũng tiện, lần nào Từ Vương thị cũng phải giúp nàng gội. Từ Vương thị xoa nắn mái tóc dài của Từ Xán Xán, giễu cợt nàng:

      - Xán Xán, người già đều , người có tóc nhiều, toàn bộ thông minh đềudán đó, đầu óc bèn ngốc nghếch đấy!

      Từ Xán Xán bĩu môi:

      - Con rất là ngốc, nhưng con có cha nương, có đệ đệ, mới cần sợ.

      - Nha đầu ngốc!

      Từ Vương thị mỉm cười:

      - Dù sao con vẫn phải lập gia đình, cha nương và đệ đệ cũng thể ở với con cả đời!

      Tay mẫu thân nhàng xoa bóp da đầu Từ Xán Xán, rất thoải mái. Nàng híp mắt nhìn về phía trước, hi vọng thời gian vĩnh viễn kéo dài mãi như vậy. tại nàng chỉ lo Hồ Hi Vân những lời làm tổn hại thanh danh nàng.

      Ngày hôm sau, Từ Xán Xán thành thành ở nhà, mang theo Tiểu Hương thêu thùa may vá, làm việc nhà, chăm sóc đệ đệ Từ Nghi Xuân. Về phần Hồ Hi Châu bên kia, bản thân nàng muốn , lại sợ Hồ Hi Vân liên lụy mình, nên bảo Tiểu Hương đến Hồ gia thăm dò tin tức.Tiểu Hương rất vui vẻ quay trở lại, ngay lập tức tiến tới bên tai Từ Xán Xán, thần thần bí bí líu ríu cho Từ Xán Xán biết:

      - nương, người đoán Đại lang Hồ gia ra sao rồi?

      Từ Xán Xán liếc nàng cái, tiếp tục cầm khung thêu, thêu cánh hoa Nghênh Xuân khăn tay. mặt Tiểu Hương mang theo vui sướng khi người gặp họa cười :

      - Giữa trưa ngày hôm qua, Đại lang Hồ gia trở về nhà, mặt biết xảy ra chuyện gì, khóe miệng sưng lên, con mắt chỉ còn lại đường, mũi cũng bị đánh gãy, ha ha ha!

      Từ Xán Xán đâm xuống kim:

      - Vậy Đại lang Hồ gia gì?

      - chơi trong thành, bị bọn du côn ở cửa đông đánh!

      Tiểu Hương lại líu ríu Hồ Hi Châu đưa Thúy cho Hồ đại lang vân vân. Từ Xán Xán nghe xong lời này, công việc trong tay ngừng lại, nàng lặng lẽ xem xét Tiểu Hương. Tầm mắt Tiểu Hương giao nhau với nàng, vội vàng cúi đầu xuống.

      Từ Xán Xán chắc hiểu ý Tiểu Hương, nhưng Hồ Hi Châu làm vậy có nghĩa là nàng cũng làm thế. Thứ nhất, đệ đệ Từ Nghi Xuân của nàng năm nay mới chín tuổi, hơn Tiểu Hương ba tuổi; thứ hai, dù sao sau này Từ Nghi Xuân vẫn phải cưới vợ, nàng muốn bởi vì Tiểu Hương mà đệ đệ và em dâu tương lai có khúc mắc.Từ Xán Xán cúi đầu thêu thùa, giống như thèm để ý :

      - Nghi Xuân năm nay mới chín tuổi.

      Sau đó ngậm miệng nữa.Tiểu Hương yên lặng, sang chuyện khác:

      - Đại lão gia ở biện kinh phái tổng quản Từ Sâm mang theo bốn gia nhân tới đưa thư cho lão gia, biết trong thư gì nhỉ!

      Rốt cục Từ Xán Xán cũng thêu xong cánh hoa, giơ khung thêu lên xem xét tỉ mỉ, nhanh chậm :

      - Có lẽ trong thư về tình hình của tổ mẫu chăng!

      Buổi tối dùng cơm xong, cuối cùng Từ Xán Xán cũng biết được nội dung bức thư.

    4. buingan1209

      buingan1209 Well-Known Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      2,517
      Chương mới nhé các bạn cảm ơn các bạn ủng hộ. :038:

      Chương 6: Xuân – tình
      Editor: Buingan1209

      Sau bữa cơm tối, cả nhà Từ gia tụ tập tại nhà chính là thời khắc ấm áp nhất trong ngày.Từ Thuận Hòa sợ ngọn đèn quá mờ, bèn bảoTiểu Hương lấy thêm hai cây nến, cây đặt bàn vuông, ngồi ở đó cầm mấy quyển sách thuốc lật xem. cây khác đặt bàn thấp, thuận tiện cho Từ Xán Xán và Từ Nghi Xuân - Từ Xán Xán cầm quyển “Lý Nghĩa Sơn thi tập”, Từ Nghi Xuân vẫn đọc "Sử ký" như trước.

      Tiểu Hương ngồi bên cạnh dùng lò than hâm nóng rượu Thiệu Hưng. Sau khi hâm nóng xong, thêm đường mật ong rồi rót cho bốn người Từ gia mỗi người chén. Từ Vương thị bưng chén lên nhấp ngụm, hỏi Từ Thuận Hòa chuyên tâm lật sách:

      - Tướng công, tại sao tối nay lại chăm chỉ học tập thế?

      Mắt Từ Thuận Hòa vẫn đặt trong sách như cũ:

      - Aizz, vị khách sộp kia sắp , bảo là vẫn có hiệu quả, ta phải nghiên cứu thêm chút.

      Từ Vương thị nghe trượng phu xong, sợ con nghe hiểu ý câu chuyện, vội vàng nhìn sang, phát Từ Xán Xán cắm cúi đọc thơ, Từ Nghi Xuân cũng rất nghiêm túc học bài dưới ánh nến, lúc này mới yên lòng, hai tay bưng chén dâng cho Từ Thuận Hòa:

      - Tướng công, đêm xuân lạnh lẽo, uống chén rượu nóng cho ấm người !

      Từ Xán Xán giả vờ chăm chú đọc thơ nhưng kỳ thực dựng thẳng lỗ tai nghe cha nương chuyện! Trong lòng nàng tính toán mấy lần, cảm thấy vị khách sộp mà cha chính là mỹ thiếu niên mắt phượng kia, cũng đoán ra tần suất mỹ thiếu niên đến chẩn bệnh ở Thuận Hòa Đường là mười ngày lần. Nàng vốn nghĩ còn có thể tìm biện pháp gặp mặt, ai biết lại tới nữa…

      Từ Nghi Xuân đọc sách, qua khe hở liếc nhìn tỷ tỷ, phát tuy rằng nàng giống như đọc thơ, nhưng hai tròng mắt đen long lanh chậm rãi đảo qua đảo lại, liền đoán được tỷ tỷ lại thất thần. bưng chén rượu lên nếm nếm, lúc này mới mời tỷ tỷ:

      - Tỷ tỷ.

      đưa chén rượu lên môi Từ Xán Xán, nàng còn chưa phục hồi tinh thần, bởi vì giả vờ đọc thơ mà miệng vẫn còn hơi hơi giương lên. Từ Nghi Xuân mỉm cười, khẽ lật cái chén rồi đổ rượu vào. Từ Xán Xán bị đệ đệ bất ngờ đổ chén rượu, thiếu chút nữa sặc. Nàng nuốt rượu xuống liền muốn đấm đệ đệ. Từ Nghi Xuân phản ứng rất nhanh, thoáng cái lao ra ngoài, nhanh như chớp nhảy qua ngưỡng cửa, đến bên ngoài nhà chính còn quay đầu lại trêu chọc Từ Xán Xán. Lúc này, Từ Xán Xán giận dữ, xách váy đuổi theo. Hai tỷ đệ ở trong sân ngươi đuổi ta chạy huyên náo gà bay chó sủa, Từ Thuận Hòa bèn gọi:

      - Xán Xán vào đây!

      Từ Xán Xán quơ quơ nắm tay về phía đệ đệ, lúc này mới xoay người vào nhà chính.

      - Cái gì? biện kinh hầu hạ tổ mẫu ạ?

      Nghe xong lời phụ thân, vẻ mặt Từ Xán Xán kinh ngạc:

      - Con đâu! Người nào !

      Từ Vương thị sớm biết nội dung bức thư đại bá gửi đến, lúc này cũng khỏi :

      - Xán Xán sang năm thành thân, cần phải ở nhà chuẩn bị đồ cưới, đại ca cũng là….

      Từ Thuận Hòa nghe vậy, nhìn đôi nữ nhân đứng trước mặt, nháy mắt với thê tử, khẽ lắc lắc đầu thể nhận ra.

      - Xán Xán sang năm mới thành thân, nếu mẫu thân nhớ Xán Xán, để Xán Xán kinh thành hầu hạ tổ mẫu, cũng tiếp xúc với vệc đời…

      Từ Vương thị rũ mắt xuống im lặng.

      - Xán xán, tổ mẫu con gần đây sinh bệnh, rất nhớ con, lúc này đại bá của con mới chỉ đích danh gọi con hầu hạ tổ mẫu.

      - Tổ mẫu chỉ thiên vị Từ Nghi Liên và Từ Nghi Bằng nhà đại bá, lúc nào thích con rồi?

      Từ Xán Xán căm giận ngắt lời cha:

      - Con nhớ rất ràng mà, khi còn bé tổ mẫu đều đem đồ ăn ngon cho Nghi Liên và Nghi Bằng, cho tới bây giờ cũng chưa cho con!

      Từ Thuận Hòa vừa bực mình vừa buồn cười:

      - Làm sao con chỉ nhớ những chuyện có liên quan đến ăn uống thế? Con, nha đầu này chính là đồ tham ăn!

      Từ Xán Xán há miệng, nhưng thực nàng có cách nào phản bác, nàng đúng là người tham ăn, hơn nữa cũng kén chọn. ngay cả món sợi củ cải xào mà nhà bình thường vẫn ăn nàng đều có thể ăn ngon lành. Quanh năm khẩu vị tốt, nhìn nàng giống như thon thả nhưng thực ra thịt cũng thiếu, cũng may khung xương …Nhìn con chịu thua, Từ Thuận Hòa hòa nhã :

      - Ta phải trông nom việc làm ăn, Nghi Xuân phải đến học đường đọc sách, nương con phải chăm sóc đệ đệ con, chỉ có con mới được. Ngày mai thu thập chút, buổi sáng liền theo Từ Sâm xuất phát. Từ Sâm vẫn mang theo bốn gia nhân, nhà cửa chúng ta hẹp, cũng thu xếp tốt được.

      Đại ca mẫu thân bị bệnh, muốn cháu Xán Xán nhanh hầu hạ, lấy cái mũ hiếu đạo đè xuống, có cách nào cự tuyệt được! Từ Xán Xán lại cha, đành phải thầm chấp nhận.

      Ban đêm biết nổi mưa lúc nào, khi vừa mới bắt đầu chỉ là mưa tí tách, đến nửa đêm hạt mưa càng lúc càng lớn, càng ngày càng nhanh, rơi mái ngói ngoài hiên và nền gạch sân phát ra tiếng “bộp bộp bộp” giòn tan.

      Hiếm khi Từ Xán Xán mất ngủ như vậy. Nàng ở giường lật tới lật lui, đầu óc vô cùng tỉnh táo. Từ Xán Xán cố gắng nhớ lại hình dáng vị hôn phu Vương nhị lang, nhưng thể nào nhớ nổi, chỉ nhớ thân hình cao lớn tướng mạo tuấn. Khuôn mặt mỹ thiếu niên mắt phượng kia lại ngừng lên trong đầu nàng, đuổi như thế nào cũng . Từ Xán Xán cảm thấy trái tim mình đập bùm bùm trong lồng ngực, giống như có bàn tay vô hình nắm lấy trái tim nàng nhàng nắn bóp từng cái, từng cái

      Vốn bởi vì trời mưa rả rích mà ban đêm ẩm ướt lạnh lẽo, Từ Xán Xán lại cảm thấy nóng bức khó chịu, thể phát tiết. Nàng xoay người đè ép chăn mềm nằm úp sấp giường, muốn để cho mình mát mẻ chút, nhưng mặt cứ nóng bừng bừng, trong lòng phiền. Nàng lấy vòng ngọc dưới gối đầu ra, dán lên mặt mà vẫn nóng rát thuyên giảm.

      Từ Xán Xán vừa khổ sở, vừa ngọt ngào, vừa vui mừng, vừa tuyệt vọng. Nàng biết đây là mùi vị thầm mến. Kiếp trước, tuy rằng nàng chưa kịp đương, nhưng ba năm trung học cũng từng thầm mến nam sinh, chính là mùi vị như vậy.

      Từ Xán Xán xoay người nằm thẳng, hai tay hai chân đều còn sức, cuối cùng cánh tay với lên trời, chân duỗi thẳng, dứt khoát kiềm nén xuân tình bồng bột của mình. Nàng biết đây chỉ là loại hướng tới cái đẹp đối với người khác phái, qua thời gian cũng quên dần .

      Buổi sáng thức dậy, Từ Xán Xán ngay cả áo khoác cũng mặc liền mở cửa sổ nhìn ra ngoài. Phía trước cửa sổ, dưới gốc đào phủ đầy màu hồng. Cánh hoa tàn rơi vào giữa vũng bùn, thoạt nhìn vừa tiêu điều vừa thê lương.

      Gió lạnh bí mật mang theo mưa bụi lao thẳng về phía Từ Xán Xán, thổi qua trung y màu trắng mỏng manh của nàng. Từ Xán Xán rất ít khi đa sầu đa cảm lại cảm thấy số mệnh bi thương: Aizz, hồng nhan bạc mệnh, ai bảo thường ngày mình đẹp như vậy chứ, quả nhiên là khuynh quốc khuynh thành...Từ Xán Xán bắt đầu thổi phồng bản thân.

      Giờ tỵ canh ba, Từ Xán Xán và Tiểu Hương ngồi xe ngựa mà cha thuê được. Từ Sâm chờ người đánh xe xếp lại hành lý của Từ Xán Xán, đoàn người rời khỏi trấn Lạo Hà, dọc theo đường lớn hướng về phía đông biện kinh.

      Hai phu phụ Từ Thuận Hòa và Từ Nghi Xuân đặc biệt xin nghỉ phép đưa tiễn tỷ tỷ, che ô đứng dưới tàng cây Bạch Dương ở cửa trấn, nhìn xe ngựa dần dần biến mất giữa mưa xuân, trong lòng đều có chút sầu lo - Từ Xán Xán rất đơn giản, đến quý phủ Từ đại gia ở biện kinh, đối mặt với phủ toàn người mưu mô, nàng có thể thích ứng sao?

      Bởi vì đoàn người Từ Xán Xán và Từ Sâm gấp rút lên đường, rất vội vã, thế nhưng mưa vẫn rơi lác đác, đường hơi lầy lội, vì vậy đến chạng vạng ngày thứ hai mới tới trạm dịch Phương thành. Sau khi uống chén trà nóng, Từ Sâm còn muốn suốt đêm, Từ Xán Xán lại bằng lòng. Hai ngày nay, nàng ở trong xe ngựa lắc lư eo mỏi lưng đau, hơn nữa cảm thấy đường suốt đêm thực quá nguy hiểm, bởi vậy đồng ý.

      Trước đây, Từ Xán Xán ngoại trừ đến nhà và nhà bà ngoại, chưa bao giờ ra khỏi trấn Lạo Hà, lần này ra ngoài, nàng phát cổ đại thực giống với đại, khắp nơi đều là rừng núi hoang vu, khoảng cách giữa các thôn vô cùng xa. Đêm qua ngủ ở trạm dịch Bạch Hà, ban đêm thậm chí còn nghe được tiếng sói tru. Sói tru giống như ngay ngoài cửa sổ, làm nàng và Tiểu Hương bị dọa đến lạnh run thành khối.

      Từ Xán Xán bảo Tiểu Hương thêm trà, uống ngụm, trong lòng cố gắng khuyến khích bản thân, sống lưng thẳng tắp làm ra bộ dáng ổn trọng thỏa đáng, lúc này mới lên tiếng :

      - Từ Sâm, ta nhớ kỹ đại bá từng 'Cẩn thận sử đắc vạn năm thuyền', biết là ý gì?

      Từ Sâm nhìn qua quá hai mươi lăm tuổi, ngày thường rất tuấn tú. Tuổi còn trẻ mà có thể ở Từ phủ làm được chức tổng quản, đương nhiên là người thông minh. Từ Sâm hơi suy nghĩ chút, cúi đầu kính cẩn nghe theo :

      - Nhị nương, ý tứ lão gia đại khái là mọi việc đều phải cẩn thận ạ.

      Từ Xán Xán 囧: Nhị nương...

      Từ Sâm khom mình hành lễ :

      - Nhị nương, nô tài thấy trạm dịch Phương thành coi như sạch , tối nay có nghỉ ngơi ở đó đêm ?

      Từ Xán Xán nghiêm trang gật đầu:

      - Vậy cũng tốt!

      Trạm dịch Phương thành nằm bên cạnh đường lớn thành tây, được rừng hòe bao quanh, hoa hòe đến tháng năm mới nở, rừng cây hòe tháng ba đương nhiên thể đẹp thế, thậm chí còn hơi u.

      Từ Xán Xán rửa mặt chải đầu xong, muốn thay y phục, chợt nghe thấy tiếng vó ngựa từ xa đến gần, nàng tới trước cửa sổ, xuyên qua khe hở nhìn ra bên ngoài. Trong viện và cửa chính trạm dịch treo mấy đèn lồng, ngược lại cũng sáng sủa. Tiếng vó ngựa hình như dừng lại bên ngoài trạm dịch, vài câu đối đáp mơ hồ truyền đến. Lúc sau, đám binh sĩ mặc áo giáp vây quanh thanh niên áo đen cao gầy đến. Trái tim Từ Xán Xán lại bắt đầu đập thình thịch.

    5. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Nàng trở lại r,tks nàng nhìu nhìu nga:yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      hangk7a @gmail.combuingan1209 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :