1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chồng em là siêu nhân - Thẩm Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 158

      …Boss khó chịu đúng là phân biệt thời gian địa điểm trường hợp mà…

      Lâm Hân nghe vậy liền ngây ngốc: “ là Quan Hành duệ…, thể nao.”

      người đàn ông vừa nguy hiểm vừa đáng sợ như thế, cứ như chúa tể hắc ám, tại sao có thể là Quan Hành Duệ được cơ chứ!

      Quan Hành Duệ tính tình đơn thuần, bị Đái Dũng lừa khoản tiền vi phạm hợp đồng cũng trước đó tính, nếu như Quan Hành Duệ thực đáng sợ như vậy, mặc kệ xuất phát từ nguyên nhân gì, sao lại chiếc xe Cherry QQ có gắn lông mi !

      ta ngơ ra trong chốc lát, đáy mắt lên vẻ vui mừng, cho là bản thân vừa biết được bí mật: “Người Nguyên Nguyện thích là , phải là Quan Hành Duệ sao?”

      ra Nguyên Nguyện chân đứng hai thuyền (ý là bắt cá hai tay)? Quá hoàn hảo!

      Chỉ cần ta vạch trần Nguyên Nguyện là có thể đem Quan Hành Duệ vào trong lòng bàn tay.

      Quan Hành Duệ cũng lười với loại người ngu xuẩn này…

      Hiên tại khuya lắm rồi, thời gian này thường ngày, sớm ôm Tâm Tâm ngủ.

      Bạn chồng bé thoáng lên tia kiên nhẫn.

      Lão già run rẩy trốn bên gần như bị quên lãng, lại hiểu nhầm ánh mắt này của .

      Lão vốn biết lắm về Nguyên Nguyện nhưng bây giờ nghe .

      Sát Thần đáng sợ này là người Nguyên Nguyện thích nhưng bên cạnh Nguyên Nguyện lại có người đàn ông khác.

      Lâm Hân ngu xuẩn muốn tim đường chết hay sao mà lại nhắc đến tình địch củ Sát Thần?

      Nếu Sát Thần thực tức giận cái mạng của họ coi như xong!

      Ngay cả lão già cũng hiểu sai tình huống…

      Chỉ là lão ta hoàn toàn biết những thứ này, vì nịnh nọt Quan Hành Duệ liền chạy nhanh tới trước mặt Lâm Hân hung hăng tát: “Chỗ này ai cho nhiều như vậy?”

      “ Đại gia bảo ngươi nằm chết mặt gỗ.”

      rồi liền túm lấy tóc Lâm Hân, hung hăng ném ta lên tấm gỗ!

      "A - - "

      Lâm Hân kêu thảm tiếng, tay chân đều co quắp, liền thấy có động tác, hoàn toàn đau đến ngất .

      Thanh sắt rất ngắn, đâm đến nội tạng, gây ra tình hình nghiêm trọng gì.”


      Thế nhưng lưng bị những thanh sắt được cố định tấm gỗ đâm vào, cũng chỉ bị thương ngoài da nhàng đâu…

      Bọn cận vệ dưới tầng nhàn nhã vừa nghe tiếng động tầng vừa bình luận: “Thế còn , muốn Hanh Hanh ăn mấy thanh sắt kia nhằm hại chết nó? Phải cho ta biết cảm giác này chứ.”

      Tùy Dật im lặng hôi lâu, chăm chăm nhìn vào màn hình điện thoại di động.

      Bỗng nhiên ngẩng đầu lên: “Tôi đây.”

      “…Được.” Đột nhiên ăn trịnh trọng như vậy làm gì, dọa bọn vệ sĩ đều muốn nhảy dựng lên.

      “Nếu như tôi về được, với Hành Duệ, tôi chuẩn bị trước quà cưới cho cùng Tiểu Nguyện, được đặt trong tủ bảo hiểm ngân hàng, chìa khóa giấu dưới nắp đậy bình nước xả bồn câu trong nhà vệ sinh.”

      “…Quà gì vậy?” đáng giá đến mức phải giấu kĩ như thế?”

      “Truyện cười do tôi tự viết.”

      “…” đây là muốn hù dọa Boss của chúng tôi dám kết hôn sao…

      Khóe miệng vệ sĩ giáp cũng giật điên cuồng: “Câu nếu như trở lại, hẳn cũng là chuyện cười …”

      Bọn họ cũng phải là ngày đầu tiên biết Tùy Dật, hiểu thường xuyên kể… “chuyên cười”

      Những chuyện cười lạnh của đủ để hình dung ...

      Thế nhưng Tùy Dật lại lắc đầu phủ nhận: “Vợ chưa cưới tới tìm tôi.”

      “… có vị hôn thê?” Tại sao trước giờ chưa bao giờ nghe đề cập đến!

      Khuôn mặt Tùy Dật đột nhiên lộ vẻ xuất trần, nghiêm túc, trong mắt tràn đầy ý chí kiên cường, coi sống chết, bình tĩnh cới họn họ: “Ai cũng đó là con trai.”

      Bọn cận vệ: "..."

      Tùy Dật bước thong dong, nhưng ai cũng thấy được dáng vẻ của thập phần bi tráng…

      Dĩ nhiên thương xót thương xót nhưng dù sao ở tầng…

      Lâm Hân nhanh chóng tỉnh lại, mí mặt giật giật liên tục, vừa đúng lúc nghe được mệnh lệnh đáng sợ của ai đó.



      Chương 159 Bạn của siêu nhân cũng là siêu nhân (4 )


      "Vừa lúc Nguyên Nguyện còn thiếu người trợ lý, bắt đầu từ ngày mai, làm việc đó ,Ông làm ăn nhiều năm nay rồi, ông chắc hẳn biết nên xử lí chuyện gì, nếu tôi phát ông gây ra chuyên gì nữa.”

      Quan Hành Duệ khẽ ngừng chút: “Tôi cũng biết mình làm ra loại chuyện gì nữa, bởi vì bắt đầu từ năm mười tám tuổi, tôi để ấy từng gặp chuyện bất trắc.”

      xong, thuân tay bẻ bên bàn trang điểm bằng gỗ tử đàn.

      Tiếng “Răng rắc” vang lên, còn đáng sợ hơn việc nghe thấy tiếng xương bị bị bẻ gãy, đỉnh đẩu Lâm Hân và lão già khỏi rung lên khi hìn mảnh gỗ vụn trong tay .

      Đây là gỗ tử đàn đó…

      Đây là loại gỗ có độ cứng nhất ở Trung Quốc …

      chỉ bẻ liền vỡ vụn, thậm chí ngay cả hô hấp cũng thay đổi!

      Người đàn ông này quả rất đáng sợ!

      Quan Hành Duệ thể ra ngoài sức mạnh của mình để cho việc uy hiếp này có phần kinh khủng hơn.

      Hồng nhan họa thủy, những lời này tuyệt đối chỉ dùng riêng cho nữ giới…

      Vẻ đẹp đến chói lòa của bạn chồng bé cũng có thể là tố gây nên nước mất nhà tan …

      Lâm Hân bị đánh đến thành như vậy nhưng vẫn có thời gian tưởng nhớ đến sắc đẹp và “bản tính đơn thuần” của Quan Hành Duệ.

      Lưng đau nhói chỉ hận mất tri giác ngay lập tức, cả ngươi đều cứng nhắc, ta vội vã hỏi: “ thích Nguyên Nguyện phải ? Tốt, tôi có thể giúp chia rẽ hai người Nguyên nguyện và Quan…”

      “Rầm”

      ta còn chưa xong, khối gỗ vụn tron tay Quan Hành Duệ liền đánh thẳng người ta.

      “Tôi câu cho biết” Bạn chồng bé đén bên cạnh ta, mặt nạ bạc tinh xảo, dưới ánh tang càng nổi bật vẻ u lãnh, nguy hiểm mà thần bí.

      Lâm Hân run run chút: “ cái ..cái gì?”

      Môi mỏng giương , rang là cảnh cáo lại xen lẫn theo nhu hòa ấm áp mơ hồ: “Ai cũng đừng hòng tách họ ra.”

      Để lại câu rất khí phách…Rồi vị đại gia chồng bé xoay người đầy khí thế.

      Đường đường chính chính ra từ cửa chính, kiêu ngạo mà tùy ý, hoàn toàn có chút rụt tè vì nửa đêm đột nhập vào nhà người ta.

      Mười hộ vệ bên cạnh , người ở lại thu dọn hậu quả, chin người còn lại đều theo về đoàn làm phim.

      quá muộn, lúc Quan Hành Duệ trở lại khách sạn, Nguyên Nguyện ngủ từ lâu.

      Quan Hành Duệ đứng bên giường, im lặng nhìn chút, cũng lãng phí thời gian tắm rửa, nhanh chóng cởi quần áo, nằm lên giường đông thời vươn tay ôm Nguyên Nguyện vào lòng.

      Hơi thở quen thuộc, làm cho Nguyện Nguyện cần mở mắt cũng biết là ai, theo thói quen ôm lấy , đột nhiên sờ lên sờ xuống, mơ mơ màng màng dặn dò: “Nhị Nhị, người lạnh, về sau buổi tối có ra ngoài nhớ phải mặc thêm áo khoác ngoài,”

      Suy nghĩ chút, còn : “Sáng mai em chọn đồ cho .”

      xong liền kéo chăn cho , giúp dịch tốt góc chăn, muốn bị lạnh.

      bên ngoài hô phong hoán vũ, lại bị coi như đứa cần chăm chút nhưng vị đại gia nào đó lại rất cao hứng…Cười đến nhìn thấy tổ quốc.

      Chỉnh lại tư thế để bản thân nằm ngửa, đem Nguyên Nguyện ôm lên lồng ngực mà ngủ.

      Toàn bộ trọng lượng Nguyên Nguyện đều đổ người nhưng cảm thấy nặng chút nào, nhiệt độ của hai người sưởi ấm cho nhau, trái tim cận kề cùng chung nhịp đập, so với đắp chăn còn thấy ấm áp, hạnh phúc hơn nhiều.

      dùng thân phận giả thời gian dài, nên giờ có chút quen với thân phận hắc ám kia.

      Trở lại bên cạnh Tâm Tâm, mới cảm thấy như mình được sống.

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      160. Bạn của siêu nhân cũng là siêu nhân (5)

      Cảm nhận được bàn tay vỗ của chồng bé lưng mình, Nguyên Nguyện còn tưởng rằng ngủ được, cho nên đột nhiên lại đứng lên, duỗi thẳng tay, từ trong tủ đầu giường lấy ra vật gì đó, nhét vào trong tay Quan Hành Duệ.

      " Nhị Nhị, cho cái này chơi nè, tối nay Đái Dũng vừa đưa tới."

      Nguyên Nguyện vẫn tỉnh ngủ, mơ mơ hồ hồ than thở, "Hôm nay có ở nhà, em chơi với nó đến khi ngủ luôn ấy.”

      Bạn đại gia chồng bé nào đó nhìn con mèo trong tay thấy quen quen ….... Mặt lập tức tối sầm….

      Tại sao lại là mày!

      muốn đem con mèo cực kì biết tranh thủ tình cảm kia ném ra ngoài, nhưng tay vừa động, liền đụng phải đám lông mao, con mèo nũng nịu kêu tiếng, "Meo meo ~~~ "

      Nguyên Nguyện lập tức tưởng chơi liền kêu theo tiếng, "Meo meo ~~~ "

      Quan Hành Duệ: "..."

      Meo meo được...

      Tốt lắm, lại là Đái Dũng.

      Bạn đại gia nào đó đen mặt, lấy qua di động, ánh mắt nguy hiểm... Mở danh bạ điện thoại lên, đem tên Đái Dũng từ " Người tặng bốn tình địch " đổi thành " Người tặng năm tình địch " ...

      Kỳ Đái Dũng chỉ tặng hai con mèo con...

      Nhưng lại bị Quan Hành Duệ làm thành trọc phú, lấy tiền cho người phụ trách công nhân mời tất cả các đồng nghiệp ăn cơm, kết quả tự vác đá đập vào chân mình, lại tự mang đến cho Nguyên Nguyện nhiều thêm ba con mèo nữa… Và vì thế, Đái Dũng bị bạn đại gia này ghi vào sổ để chờ ngày tính toán.

      Bên trong thành phố, trong quán bar ồn ào nào đó, Đái Dũng hắt hơi cái.

      trễ thế này, ai còn nhớ thương vậy?

      Chẳng lẽ là chị Nguyên khen với Quan gia?

      Chắc chắn là thế!

      Hôm nay lúc mang cả nhóm ăn khuya có nhận túi quà tặng to, trong lúc vô tình cháu nhận hết mấy món đồ chơi đó mang về khách sạn, có lẽ chị Nguyên thích nên khen vài câu!

      Tuy rằng có khen cũng khỉ khen Đái Ký nhân viên quán lẩu cay thôi… Nhưng thấy đủ!

      ra chị Nguyên thích mấy món đồ chơi dễ thương! Ngày mai nhất định dạo quanh mấy cửa hiệu đồ chơi, mua tặng mấy thứ siêu đáng cho chị Nguyên!

      Quan Hành Duệ biết mình sắp nghênh đón đống "Tình địch" lớn...

      Sáng ngày thứ hai, sau khi rời giường tâm tình lại đặc biệt tốt.

      Bởi vì hôm nay chín giờ Nguyên Nguyện mới cần đến tổ kịch, nên buổi sáng bận, nhưng lại tìm con mèo con kia chơi, lại đứng trước tủ quần áo tìm số quần áo dày cho ….

      Bạn đại gia cực kì khó chịu nào đó cảm thấy mình thắng, ‘Khiêm nhường’ liếc mắt nhìn ‘chú mèo nằm bàn ‘ ai thèm để ý’ cái...

      tại họ ở khách sạn Lan Sơn ở ngoại thành chứ phải ngôi nhà bình thường họ thường hay ở, quần áo được đầy đủ, chỉ có có hai bộ quần áo hơi dày, làm cho Nguyên Nguyện cảm thấy do dự khi phối hợp, cả nửa ngày vẫn chưa quyết định được.

      Đối với quần áo mình mặc Nguyên Nguyện chú ý lắm, nhưng khi chọn cho chồng bé của , luôn cực kì tỉ mỉ ~

      Mà bạn đại gia chồng bé nào đó lại luôn cực kì hưởng thụ đãi ngộ đặc biệt này.

      Nhưng hôm nay...

      ngồi ở bên chờ Nguyên Nguyện, theo thói quen định lấy điện thoại di động ra, đăng nhập vào bốn mươi sáu nick của bình chọn cho Nguyên Nguyện ….

      phát hôm nay là ngày 17, cuộc bình chọn bước vào đợt thi thứ hai.

      Cũng giống như vòng , đợt thứ hai cũng trả lời câu hỏi được chỉ định, sau đó chờ tất cả lượt bình chọn cho câu trả lời được thích nhất.

      Khác nhau ở đợt thứ hai này là, câu hỏi hơi khó đoàn chút, blg có người mắng giám khảo cố ý làm khó dễ

      Bạn khó chịu nào đó lướt nhanh qua câu hỏi, vội vã muốn xem đáp án của Nguyên Nguyện...

      Nghiêm trang đem di động để qua bên, mở miệng gọi, "Tâm Tâm, gần đây blog đề cử món nào ngon à?"

      “Có chứ, có nhà bán hoành thanh tươi, trông ngon lắm, ở..."

      Nguyên Nguyện nghĩ ra địa chỉ, nắm lên di động lướt blog, "Ở đường Trường Giang... Ủa? Trận thi đấu đợt hai bắt đầu?"

      Chương 161: Uy Lực của bạn Thâm Trầm (1)




      Mặc dù vội vã làm bài thi, Nguyên Nguyện cũng quên việc lựa chọn quần áo cho chồng bé

      Nghiêm túc chọn xong, mới vội ôm di động chạy đến ngồi sofa, bắt đâu làm bài thi.

      Nhìn kỹ chút...Cái này là sao đây?

      Cũng giống như cư dận mạng, Nguyên Nguyện cũng cảm thấy bất mãn.

      Chẳng qua với tính cách và dây thần kinh thô của , mặc kệ là vấn đề gì đều trở nên đơn giản.

      Cho nên sau phút đồng hồ, bạn thâm trầm nào đó cũng chờ đợi như phần đông người hâm mộ mạng, nhận được đáp án của bài thi từ sao hỏa - -

      1.Trong lòng bạn, ai là người quan trọng nhất?

      Nguyên Nguyện đáp: Nhị Nhị

      2.Vậy người quan trọng thứ hai là ai?

      Nguyên Nguyện đáp: Nhị Nhị

      3. Vì sao người thứ nhất quan trọng hơn người thứ hai?

      Nguyên Nguyện đáp: ràng là cùng người, tại sao lại hỏi vấn đề này.

      4.Nếu như hai người bọn họ đồng thời rơi xuống sông, lại biết bơi, bạn cứu ai trước?

      Nguyên Nguyện đáp: Nhị Nhị rơi xuống sông.

      5. Cũng giống như câu , tại sao bạn lại chọn đáp án đấy?

      Nguyên Nguyện: Bởi vì tôi còn bờ.

      6. Nếu như có kiếp sau, có thể gặp lại được người đó, bạn gì đầu tiên?

      Nguyên Nguyện đáp: thôi.

      7.Tại sao lại câu này?

      Nguyên Nguyện đáp: Bởi vì tôi muốn mang Nhị Nhị về nhà.

      Câu hỏi ngoài lề: Đối với phần hỏi đáp này, bạn có ý kiến gì cần chia sẻ ?

      Nguyên Nguyện đáp: Câu hỏi quá nhảm nhí.

      Nguyên Nguyện bất mãn nhưng bất mãn giống với mọi người mạng…

      Tất cả mọi người đều khó chịu với ban tổ chức đưa ra loại câu hỏi cổ lỗ sĩ: “Rơi xuống nước nên cứu ai trước” thực có câu trả lời cố định. Còn với Nguyên Nguyện là câu hỏi hết sức vô ích…

      Khi đọc được đáp án, cư dân mạng ngồi hóng xem đều đồng loạt ôm mặt mà khóc.

      là ngốc đến ngây thơ nha...

      Hơn nữa biết vì sao bọn họ lại cảm thấy, ngốc đến nước này, cuộc sống liền có vẻ rất đơn giản rất hạnh phúc...

      Bởi vì chỉ có năm trăm người mới có thể tiếp tục vào vòng thứ hai, nhiều người tham gia dự thi mạng cũng vội vã bỏ phiếu, đều chuyên tâm vây xem câu trả lời của “Tôi có Nhị Nhị”

      Đợi nhiều ngày như thế, bảy câu hỏi này hiển nhiên chút cũng ghiền, mọi người mạng đều liều mạng nhắn tin cho ban tổ chức Microblogging, cầu vòng ba tiếp tục hình thức đáp hỏi, cầu xin câu hỏi cao thâm hơn, càng cao thâm càng tốt.

      Bởi vì bọn họ muốn biết cuộc chiến nảy lửa này có những gì thú vị.

      Ban tổ chức Microblogging tiếp tục quan tâm, chỉ trong buổi sáng nhận hơn ngàn tin nhắn cùng bình luận.

      Nhìn lại nội dung nhưng bình luận kia chút … ra cảm thấy thấy nó lôi kéo cư dân mạng chơi mà mọi người mạng đem nó chơi.

      “Tôi có Nhị Nhị” lần nữa chiếm vị trí đầu bảng trong 24 giờ Microblogging, thế nhưng lần này vị chồng bé nào đó lại vui vẻ.

      Bởi vì mọi người thảo luận “Tôi có Nhị Nhị” cùng vị trong ban tổ chức rất hợp nhau mới có thể trả lơi được những câu hỏi khó nhằn như thế., có ai cảm thán thích Nhị Nhị của đến bao nhiêu…

      Đám người mạng hiển nhiên là trông cậy được .

      Mà nơi này ở khách sạn ngoại thành, cách nội thành hai giờ xe, noí cách khác nguời nào đó sớm nhất cũng phải mất 2 giờ mới có thể khoe khoang với nhân viên công ty ta,.

      Người khác thế nào cũng hiểu được đối Boss lớn 2 giờ này có bao nhiêu khó khăn, khổ sở…

      Cho nên...

      Trong căn phòng cách vách bên trong khách sạn, đám vệ sĩ tụ tập lại, vô cùng náo nhiệt ăn điểm tâm.

      Ngoài cửa sổ, lại đột nhiên xuất khuôn mặt vô cùng tuấn tú, với giọng thập phần lơ đãng hỏi, "Các cậu dùng Microblogging sao?"

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 162

      Bọn cận vệ: "..." (┬_┬ )

      Boss... Boss là Boss ruột của chúng tôi mà!

      Vì sao Boss nỡ đối xử với chúng tôi như vậy!

      Bộ dáng của ngài tuy rất đẹp, rất tuấn tú, nhưng đột nhiên từ ngoài cửa sổ ló đầu vô, có biết là rất kinh khủng hay !

      Với lại vì sao chúng tôi phải mở Microblogging.

      Bất kể có tàn khốc bao nhiêu, bọn họ đều phải nghe lời Boss…

      đám đau khổ che giấu trái tim bị thương,lệ rơi đầy mặt lấy điện thoại ra, tự động dăng ký Microblogging.

      Có vẻ số điện thoại di động của bọn họ được người nào đó chịu khó cầm đăng kí cả rồi, bây giờ chỉ đành bất lực trông mong người khác…

      Giằng co hồi lâu, cuối cùng chỉ có người đăng ký thành công, cả đám liền tự động vây xung quanh , tò mò rốt cuộc Microblogging có cái gì hay mà có thể khiến Boss chú ý đến vậy.

      Ngay lúc mọi người đọc được bài đăng đầu tiên Microblogging…

      Bọn họ thực chỉ muốn ôm mặt khóc rên.

      Boss, đây là lầu bốn đó…Thân thủ nhanh tuyệt đỉnh bởi trải qua mưa bom bão đạn, là dùng để uy chấn hắc đạo, phải để dùng trèo tường ra ngoài chơi, trèo sang phòng cách vách chỉ để khoe khoang thích vợ chưa cưới của đến mức nào!

      chịu khó! Cực kì chịu khó!

      Chẳng qua khinh bỉ khinh bỉ, trong lòng bọn họ tuyệt đối nghe theo Boss, đám vệ sĩ ngay cả ăn cũng , lập tức xuông lầu, chia nhau ra làm việc.

      Vệ sĩ Giáp học theo phong cách Quan Hành Duệ, đến bên nguời vị đại gia, giả bộ lơ đãng hỏi - -

      “ Ngài dùng Microblogging sao?”

      Vị đại gia vừa tập xong bài thể dục buổi sáng sửng sốt nửa ngày, vỗ mạnh hai vai vệ sĩ Giáp, cười to: “Cậu nhóc, cậu lén lén lút lút, tôi còn tưởng cậu bán đĩa vàng* đấy!”

      *Đĩa phim đồi trụy :3

      Vệ sĩ Giáp: "..."

      Đại gia, vừa mới tổn thương tôi có biết … (┬_┬ )

      Dưới lừa gạt lẫn dẫn dắt của nhóm vệ sĩ…. Tất cả những người có di động ở khách sạn và chung quanh đó đều đăng ký tài khoản Microblogging

      Đương nhiên, ngay cả những bác bà thím từng lên mạng cũng đều bị nhóm vệ sĩ cầm tận tay để chỉ dẫn….

      Lính mới vưa đăng kí Microblogging, hoàn toan biết chơi gì, cho nên theo như hệ thống nhắc nhở, luôn chú ý đến đề tài đứng đầu.

      Người thường lên mạng thấy hiểu nhưng thể nào hiểu được tư duy cũng như ngôn từ của đám cư dân mạng, cho nên họ chú ý tới đáp án của Nguyên Nguyện.

      này chắc rất thích cái người gọi là Nhị Nhị nha,”

      Ở những nơi gần đó, đều là tiếng bàn tán về việc này…

      Cho nên khi bạn khó chịu nào đó rời nhà làm, tâm tình cực kì tốt, tâm trạng lâng lâng ~ như mây…

      Thế nhưng vệ sĩ Giáp ở cùng Nguyên Nguyện tâm trạng cực kì xấu .

      Bị vị đại gia vừa mới tập thể dục xong đả kích, lúc trở lại, có dì bán vé số tâm trạng hưng phấn lôi kéo lại trò chuyện: ‘Cái người gọi là Nhị Nhị kia chắc chắn rất đẹp trai.”

      Tất nhiên, chỉ Boss ma còn cả bạn bè của Boss người người đều đẹp như hoa, ví dụ như em nhà họ Ngiêm…

      Ngươi đàn ông có thể hoàn hảo hơn Boss họ chưa bao giơ nhìn thấy.

      Dì bán vé vẫn còn cảm thán: “Nếu có thể gặp được ta, tôi chắc chắn mời ta làm người mua đại diện cho nhóm múa ở Quảng trường, chắc đẹp lắm~.”

      Vệ sĩ Giáp: "..."

      Dì a, dì cùng với vị đại gia chắc hẳn là người nhà, cả nhà dì có phải luyện tập trước hay … (┬_┬ )

      biết khổ sở của thuộc hạ, Quan Hành Duệ sung sướng được nửa đường, mới nhớ mình quên thông báo cho Tê Tu Viến việc quan trọng.

      Vì vậy, liền lập tức gọi điện: “Trợ lý chọn xong là Lâm Hân”

      “… Gì” Tề Tu Viên chuẩn bị bước vào thang máy, suýt chút nữa ngã nhão xuống đất.

      Chương 163

      Lâm Hân này biết , lý lịch cùng gia cảnh bình thường, nhưng rất biết làm nũng làm dáng, qua lại với khá nhiều đàn ông, có nhiều trong số đó là người giàu sang, hầu hết đều bị bộ dáng nũng nịu của ta dụ dỗ, động chút là giúp ta lấy tiền đè người, được coi như là nhân vật khá phiền toái.

      Khóe miệng giật ngừng, Tề Tu Viễn hỏi : “Cậu làm cái gì…”

      Bạn đại gia rất bình tĩnh: ‘Tối hôm qua tôi đàm phán cùng ta.”

      …Cầm súng hay dao đàm phán à…

      Mặc dù nghiệp quá thành công nhưng dù sao lâm Hân cũng là nữ minh tinh hẳn hỏi, chẳng lẽ bỗng dưng nước vào não ra được nên chạy theo Nguyên Nguyện làm trợ lí?

      Giật mình giật mình nhưng đối với việc chọn người trợ lí này, Tề Tu Viễn rất hài lòng.

      Làm trợ lí cho minh tinh, nghe qua tưởng như chỉ là làm mấy việc vặt lung tung, thực ra về lâu về dài theo minh tinh nên tuyệt đối qua loa được.

      Cho nên dù là siêu sao thế giới, đại đa số người cũng gọi ra tên trợ lý của bọn họ, trợ lý làm chuyện gì, mọi người thảo luận, tuyệt đối đều là mở miệng một tiếng xxx trợ lý làm thế này, nếu như trợ lý phạm phải sai lầm, danh tiếng của minh tinh chắc chắn ảm đạm theo.

      Còn có việc người ta chỉ trích kiện trợ lí minh tinh đánh người, mặc kệ chân tướng có là gì, cũng có người ngầm đoán minh tinh ngầm đồng ý với việc đó.

      Cái loại công việc cần kĩ năng lẫn tinh thần cực cao như thế này đối với nghệ sĩ danh tiếng cao như thế nào cũng có thể đối phó được, nhưng đối với loại nghệ sĩ hơi bị…. ngốc như Nguyên Nguyện … Nàng cần trợ lý có trình độ cỡ siêu nhân.

      Lâm Hân khéo léo như vậy, lại biết các quy tắc trong giới nghệ sĩ, tuyệt đối là ứng cử viên hoàn hảo nhất.

      muốn chính là tìm cho Nguyên Nguyện trợ lí như thế nhuưng mãi vẫn tìm được.

      Mà năng lực của vị đại gia xác thực cường đại, vừa dạy dỗ được kẻ xấu,vừa tìm được trợ lí tốt như vậy cho Nguyên Nguyện…Càng ngày càng giỏi.

      Về việc Lâm Hân muốn làm trợ lí cho Nguyên Nguyện, ngay cả Tê Tu Viễn cũng khỏi kinh sợ gì đến đám kí giả ngoài cửa.

      Nhận được tin tức, phóng viên vây xung quanh phim trường chật như nêm, mong ngóng bóng dáng Lâm Hân.

      Lâm Hân đến trường quay với cái lưng bị thương…

      Có thể hôm qua bị dạy dỗ đến kinh sợ, ta dám kéo dài thời gian, người còn quấn băng gạc, hóa trang đậm để che kín sắc mặt trắng bệch, liền chạy đến tìm Nguyên Nguyện.

      Cách từ xa, ta thấy được người trong studio rất quan tâm chú ý đến Hanh Hanh, đều mồ hôi lạnh đầy đầu.

      may Hanh Hanh có việc gì nếu với những mảnh thép tay ngươi đàn ông đeo mặt nạ, nếu như Hanh Hanh ăn phải mảnh sắt kia ta chết chắc.

      Rùng mình cái mạnh, giờ phút này, Lâm Hân quyết định cho dù ta muốn cướp Quan Hành Duệ từ tay Nguyên Nguyện, cũng được gây chút thương tổn cho Nguyên Nguyện.

      Từ nay trở , ta phải coi Nguyên Nguyên như tiểu tổ tông mà hầu hạ, nâng cao tinh thần bản thân, việc trợ lí này, ta tuyệt đối thể làm sai chút gì, người đàn ông đeo mặt nạ bạc kia cưng chiều Nguyên Nguyện đến vậy, ta tuyệt đói được chọc giận lần nữa.

      ta lại đem ngươi đàn ông đeo mặt nạ bạc cùng với Quan Hành Duệ thành 2 người khác biệt hoàn toàn…

      Lâm Hân quả nhiên rất có tài năng, cần ai dạy ấy, tự ấy cũng biết nên làm như thế nào.

      Đối mặt với việc đám kí giả đặt câu hỏi, Lâm Hân lần trước Nguyên Nguyện giúp ta ở buổi thử vai, ta mới phát kĩ năng diễn xuất của bản thân còn quá kém muốn học hỏi Nguyên Nguyện ít, nên hạ quyết tâm tạm ngừng việc diễn xuất, chuyên tâm làm trợ lí cho .

      Nghiễm nhiên chính là dáng vẻ Fan hâm mộ của Nguyên Nguyện...

      Ngay cả phóng viên canh cửa đều nghe được cũng sững sờ sững sờ , bắt đầu hoài nghi Nguyên Nguyện có phải diễn xuất thành thần, nên ngay cả người chuyên xem dụ dỗ đàn ông là vấn đề quan trọng nhất, thứ hai mới là diễn xuất như Lâm Hân cũng bị cuốn hút

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 164

      Cư dân mạng lần này cũng khỏi kinh ngạc, nhiêu người mỉm cười bản thân Nguyên Nguyện chắc có cái gì đặc biệt có thể nhiều người mến như vậy, ngay cả minh tinh cũng ra mặt khen ngợi , đều khen hết lời.

      Ở phim trường, khí vừa mới bình yên, vui vẻ đùa giỡn nhau, nhưng ngay lập tức sau đó liên giương cung bạt kiếm ( căng thẳng)

      Phóng viên vừa rời khỏi, sắc mặt Lục Tâm Vi liền thay đổi 180 độ, tính khí đại tiểu thư liền đột phát, khăng khăng Lâm Hân cố ý đánh đổ đồ trang điểm của ta, chỉ tay vào mặt Lâm Hân mà mắng to.

      Lục Tâm Vi đến đây được vài ngày, nhưng bởi trai cảnh cáo nên mấy ngày hôm nay ta tạm thời nhẫn nhịn, tìm Nguyên Nguyện gây chuyện, nhưng đối với Lâm Hân, ta tuyệt đối cần nhịn.

      Đừng tưởng ta biết, tất cả những người có chủ ý với Quan Hành Duệ đều được ta tìm hiểu và lên danh sách.

      Vội vàng muốn làm trợ lí cho Nguyên Nguyện? nực cười, chứ phải muốn có cơ hội làm quen với Quan Hành Duệ à!

      Cho dù tối qua Lâm Hân cực kì sợ hãi người đeo mặt nạ bạc nhưng đồng nghĩ với việc ta sợ hãi người khác, vốn là tức giận cùng uất ức có chỗ phát tiết, tại Lục Tâm Vi lại gây chuyện ầm ĩ.

      Tiểu thư nhà giàu sao chứ, tưởng Lâm Hân đây có đại gia chống lưng sao?

      Nghe sản nghiệp Lục gia đều ở nước ngoài, nhưng đây là Trung Quốc, cũng nên biết tiết chế chút!

      Hai người bọn họ làm ầm ĩ được vài ngày cũng đến ngày tức nước vỡ bờ, Lâm Hân tặng cho Lục Tâm Vi “hình xăm” năm ngón khuôn mặt.

      Bọn vệ sĩ nhìn liếc qua cũng thèm quan tâm.

      Dù sao hai người này cũng phải hạng tốt lành gì, đánh nhau càng tốt.

      Mặc dù Boss dạy dỗ Lâm Hân trận, nhưng bọn họ bị dọa cho suýt mất mật,biết lòng người hiểm ác, dây thần kinh mỗi người vẫn còn căng như dây đàn, trong siêu thị mua thức ăn cho Hanh Hanh, từ kệ hàng lấy xuống, cũng dám để vào trong xe đẩy hàng, chỉ sợ quay người lại, bị đánh tráo hay đụng tay đụng chân lầm gì đó.

      Chẳng qua mặc dù sợ hãi sợ hãi, bọ họ cũng bị hù đến mức dám mang Hanh Hanh ra cửa.

      Bây giờ Nguyên Nguyện mỗi ngày đều ra ngoài dạo bộ, được Stylist phối đồ, dắt thêm đại gia Hanh Hanh cũng điệu đà thua kém… ra ngoài cho đám kí giả chụp ảnh.

      Stylist chuyên ngiệp ra tay, so với phong cách phối đồ của Lan Tiêu Tiêu thực trời vực, chỉ với cái khăn quàng cổ mùa đông cũng có thể sáng tạo ra bao nhiêu kiểu cách, tác dụng, tính thực dụng rất lớn.

      Mấy ngày trôi qua, danh tiếng Lan Tiêu Tiêu hoàn toàn bị cướp, mới vừa lấy lại được chút nay thành công cốc.

      Nguyên Nguyện!

      Lan Tiêu Tiêu tức giận đến khuôn mặt cũng trở nên méo mó. Vì sao Nguyên Nguyện luôn phá chuyện tốt của ta?

      ta hung hăng nhìn màn hình máy tính, ảnh Nguyên Nguyện dạo phố.

      A... Thích được chụp khi dạo phố phải ? Đừng tưởng tôi bị công ty đóng băng hoạt động có biện pháp đối phó với ! - -

      - -

      Đái Dũng có công tác chính quy, thể nào ngày ba bữa đưa cơm cho Nguyên Nguyện, chỉ có thể chuẩn bị sách dạy nấu ăn gửi gắm cho cậu em trai đáng tin tưởng nhất, để ngày ngày có thể tiếp tục công việc đem cơm đến phim trường.

      Hơn nữa vệ sĩ của Nguyên Nguyện …quả thực rất đông.

      Cậu em trai mỗi lần đưa cơm, đều đẩy cái xe , xe thức ăn được thiết kế đặc biệt, còn có chức năng giữ nhiệt, tại mùa lạnh cũng sợ thức ăn bị nguội nhanh.

      Ngày ngày, cậu em trai đẩy xe từ từ vào, chuẩn bị tiến vào khu vực diễn viên, liền bị giọng nữ mềm mại đáng ngăn lại: “Từ tiên sinh”

      Cậu em trai họ Từ, là thân tín của Đái Dũng, bình thường người khác cũng chỉ gọi tiếng Từ, nhưng được gọi Từ tiên sinh… rất hiếm.

      Cậu em họ Từ còn chút sững sờ, chờ lúc quay người lại, lại càng kinh ngạc đến ngây ngươi:”…Lan Tiêu Tiêu?”

      Dây thần kinh đột nhiên căng cứng, Lan Tiêu Tiêu tìm làm gì?

      tại ai mà chẳng biết quan hệ ta bới Quan Hành Duệ như nước với lửa?

      Lan Tiêu Tiêu cũng lãng phí thời gian: "Từ tiên sinh, nghe rất thích Hứa Mạn?"

      Chương 165
      xong, khẽ nghiêng người, để cậu em họ Từ có thể nhìn thấy mỹ nhân ngồi trong xe của mình.

      Hứa Mạn gần đây rất nổi tiếng, ngực lớn eo thon, mông cong chân dài, thực là báu vật nóng bỏng.

      Lần đâu tiên thấy Hứa Mạn, cậu em trai liền rời được mắt.

      “Tôi cũng thẳng vậy, tôi muốn nhờ Từ tiên sinh việc, thù lao…là giới thiệu tiên sinh với Hứa Mạn, được ?”

      chậu nước lạnh dội mạnh xuống, trong lòng cậu em trai ngừng rung lên tiếng chuông cảnh báo, nhưng mặt vẫn thay đổi, ánh mắt dính người Hứa Mạn, vô cùng bỉ ổi, cứ như chờ đợi được: “Gấp cái gì?”

      Quả nhiên, cũng chỉ là đám côn đồ đầu óc ngu si tứ chi phát triển hơn kém, còn quản được nửa thân dưới, ngu xuẩn!

      Trong lòng Lan Tiêu Tiêu ngừng khinh miệt nhưng giọng điệu lại càng mềm mại đáng : “Cũng có gì to tát, cho cái này vào trong cơm Nguyên Nguyện, yên tâm, tôi có gan bỏ độc giết người, thêm cái này tuyệt đối phải vấn đề gì lớn.”

      …Tôi XXX, dám coi tôi như người bại não hả!

      Cậu em trai hận thể tát cho bản thân mình trong quá khứ cái mạnh.

      Quan gia rốt cuộc là ai, lắm, cũng dám hỏi,nhưng biết , tuyệt đối nên chọc vào vị đại gia này.

      Hơn nữa, bọn họ cũng ngốc, trong lòng hiểu nếu chọc Quan gia vui, với thân phận Quan gia, may mắn vì lười để ý ma bỏ qua, nhưng tuyệt đối được động vào vị hôn thê của Quan gia.

      Mấy hôm trước, Nhị thiếu gia mang bạn nhà giàu mới làm quen về nhà, trong lúc chuyện phiếm, có nhắc đến giới giải trí, Dũng liền khen chị Nguyên vài câu.

      Bạn mới của nhị thiếu biết la do ghen ghét với sắc đẹp của Nguyên Nguyện hay có thành kiến gì biết, chanh chua Nguyên Nguyện nổi tiếng nhanh như thế, biết phải bò lên bao nhiêu cái giường rồi đây. Lúc ấy, nhị thiếu gia cũng cười đôi câu với ta.

      Kết quả, Dũng lập tức trở mặt , lão gia trong nhà suýt chút nữa là lật bàn, liền nhanh chóng đuổi kia ra khỏi nhà họ Đới, những thế, Nhị thiếu còn bị phạt quỳ cả ngày, đừng ăn cơm, giọt nước cũng được uống, trong nhà ai cũng dám đỡ giúp .

      Ngay cả Đới lão gia cũng nể sợ, mấy đường chủ của Vinh bang lại càng coi này như thần thánh mà cung kính, bây giờ Lan Tiêu Tiêu lại giật giây động tay chân với thức ăn của vị “thần thánh” này?!

      Phi!

      Nhưng cậu em trai dám khinh thường, tại nếu như đồng ý, Lan Tiêu Tiêu chắc chắn tìm người khác, lỡ như trong bang có kẻ thiếu não mà đồng ý, thực bỏ thuốc vào thức ăn làm Nguyên Nguyện xảy ra chuyện gì hay, khéo cả bang Vinh bọn bị chôn sống mất!

      Giả vờ như bị tinh trùng lên não, vừa nhìn thấy Hứa Mạn liền có dáng vẻ mất lý trí, lừa gạt Lan Tiêu Tiêu cầm túi bột thuốc kia, liên vội vàng chạy đưa cho vệ sĩ bên Nguyên Nguyện.

      …Ghê , lại tìm đường chết.

      Nghe cậu em trai xong, bọn vệ sĩ tức giận thôi.

      Uổng cho đại Boss cứ ngỡ vậy là xong, cho Sở Mộ Phong đem Lan Tiêu Tiêu qua đó ký hợp đồng, có thể hạn chế hoạt động của Lan Tiêu Tiêu, ta đúng là ngu ngốc đến ai hiểu nổi.

      Về phía y học, bọn vệ sĩ biết chút gì, nhanh chóng cầm lấy bao thuốc tìm bác sĩ xét nghiệm, xem Lan Tiêu Tiêu rốt cuộc muốn làm gì.

      Người bọn họ tìm là thiếu gia thứ năm củaả nhà họ Nghiêm, Ngiêm Thiếu Bách. Nghiêm gia tư trước tới nay làm ăn chính đáng, tuyệt đối an toàn. Nghiêm Thiếu Bách cũng là bác sĩ có giấy phép hẳn hoi, là người đứng đắn khác xa với loại bác sĩ bí mật chỉ chữa trị cho hắc đạo như trong phim ảnh.

      Chẳng qua, cùng với thủ hạ Quan Hành Duệ lại cực kì thân quen.

      Nhìn thấy bộn họ xuất , nhướng mày, khuôn mặt đẹp trai lo lắng: “Vết thương cũ Quan tiên sinh lại tái phát?” - -
      noair, Nhok_Njco, linhkumiko4 others thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 166 Tuyệt đối nên gây chuyên với người phúc hắc (1 )

      Nghe nhắc tới vết thương cũ, bọn vệ sĩ khỏi buôn bã

      “… có.”

      Tuy có tái phát nhưng cũng khỏi được hoàn toàn.

      Năm đó Boss bị thương quá nặng, vết thương đó…cũng thể trong hai ngay là khỏi.

      Nhưng dù có cơ hội quay trở lại, nhất định Bos cũng làm như thế quyết hối hận.

      Bọn vệ sĩ thở dài tiếng, cũng nhiều lời, đem túi bột kia ra: “Ngũ thiếu, làm phiền xem cho tôi đây là cái gì.”

      Nghiêm Thiếu Bách nhận lấy gói thuốc, mở ra ngửi chút, rồi đưa bọn họ vào phòng thí nghiệm gần đó.

      Đây là thuốc có sẵn bên ngoài được nghiền thanh bột, thành phần cũng phức tạp, vì vậy rất nhanh liền có kết quả.

      Chỉ là…

      Nghiêm Thiếu Bách nhìn kết quả khỏi nhướng mày: “Đây là loại thuốc giảm đau, bởi vì có tác dụng phụ quá lớn nên nhiều năm trước bị cấm lưu thông, nếu dùng trong thời gian dài, tuyến giáp của người bệnh bị ảnh hưởng gây rối loạn nội tiết tố…Các cậu kiếm đau ra loại thuốc này?”

      Sắc mặt bọn vệ sĩ liền đen như đáy nồi, hỏi ngược lại : “Phụ nữ uống cái này vào bị gì ạ?”

      “ Ban đầu da nổi lên những hạt như đậu mùa gây mẩn ngứa, kích thước cũng như cân nặng tăng lên nhanh chóng, làn da bị bong tróc nhiều,..”

      “Ngũ thiếu,ngài cần nữa đâu.”

      Bọn vệ sĩ tức giận đến nổi gân xanh, nhanh chóng ngăn cản lời của Nghiêm Thiếu Bách, nếu họ tiếp tục nghe chắc kiềm nổi mà trực tiếp đao giết chết Lan Tiêu Tiêu.

      Lan Tiêu Tiêu cái đồ @#%amp;*!

      Tại sao đời lại có người độc ác, ti tiện như vậy!

      Từ bệnh viện nhà họ Nghiêm ra, cả đám đều buồn bực ngồi trong xe, giận kìm được, còn đau đầu biết nên với Quan Hành Duệ thế nào.

      Bọn họ đều nhìn thấy Boss quan tâm chị dâu đến nhường nào, nhưng tai bọn họ dám chỉ sợ Boss tức giận quá mà đem Lan Tiêu Tiêu ra chém.

      Dù sao Lan Tiêu Tiêu cũng là nhân vật của công chúng, nếu bỗng dưng chết hay bị thương, nhất định gây ra sóng to gió lớn, hơn nữa ai cũng biết ta cùng chị dâu có mâu thuẫn…

      Lúc này có chuyện gì xảy ra, mọi người chắc chắn nghi ngờ chị dâu đầu tiên.

      Kết quả việc bọn vệ sĩ lo lắng chỉ la tốn công vô ích.

      Bọn họ cố gắng dùng lời uyển chuyển nhất để giải thích chuyện gì xảy ra cho Boss, thế nhưng Quan Hành Duệ những tức giận mà tâm trạng hình như vui vẻ đáp: “Ừ~”

      thanh đầy sung sướng như thế rốt cuộc là sao!

      Chẳng lẽ mấy ngày Boss khoe khoang đáp án của chị dâu trong cuộc thi thổ lộ vẫn chưa đủ sao?

      Cho dù và vui vẻ đến mấy nhưng có người muốn hại chị dâu, Boss có ý định phạt ta sao?

      Phạt, làm sao có thể phạt cơ chứ.

      Nhưng dùng phương pháp nào?

      Tìm người đánh cho Lan Tiêu Tiêu trận, hay dùng kế ăn miếng trả miếng cũng động tay với thức ăn của ta?

      Sai, sai hoàn toàn.

      Chỉ những người có tính cách bộc trực mới nghĩ ra những cách này, thứ nhất cùng lắm Lan Tiêu Tiêu ở trong bệnh viện chữa trị năm khỏi hẳn rồi sau đó liền tốt lành, thứ hai có thể để lại dấu vết, chừng thành đại phiền toái cho sau này cũng nên.

      đời này, trả thù đau đớn nhất phải đến từ bạo lực thân thể, mà là đến từ tâm trí, trí nhớ…

      Khi chính tay vị chồng bé chỉnh người, nhất định có rất nhiêu biện pháp hay, đáng học hỏi~

      Cầm điện thoại di động lên, Quan Hành Duệ nhanh chóng nhấn số của Sở mỹ nam.

      Sở Mộ Phong cầm máy rất nhanh, nhưng thanh lại bị ép xuống cực thấp: “Chuyện gì? Tôi ngắm vợ tôi học tiện chuyện, có chuyện gì nhanh.”

      Bạn đại gia chồng bé cực kì bình tĩnh, thong thả cho Sở Mộ Phong cần làm việc gì.

      Bọn vệ sĩ nghe mà miệng ngừng mở to, biết là ai “Phụt” tiếng bật cười, những người khác cũng ngoác miệng cười ha hả, cười đến mức muốn đập bàn.

      Boss tuyệt!

      Sở Mộ Phong cũng cười đến thiếu chút nữa ngã từ cây xuống.

      sai, cây.

      Bởi vì lớp học vợ ở tầng hai nên phải leo cây ngắm vợ …乛へ乛


      Chương 167 Tuyệt đối nên gây chuyên với người phúc hắc (2)

      Nhắn tin chào hỏi cho vợ xong, Sở Mộ Phong liền từ cây nhảy xuống, vẻ mặt xấu xa vui vẻ gọi điện cho Lan Tiêu Tiêu.

      Chờ Lan Tiêu Tiêu vừa cầm máy lền thông báo “Tin vui”: “Có bộ phim mới của đạo diễn Điền Hải, có nhận ?”

      Lan Tiêu Tiêu vừa về đến nhà, tưởng tượng hình ảnh Nguyện Nguyện bị béo phì tranh giành danh tiếng cùng ta được nữa, bây giờ nghe được chuyên tốt như vậy, quả hung phấn cực đỉnh, thiếu chút nữa hét lên: “Nhận!”

      Điền Hải là đạo diễn trẻ mới chỉ làm qua hai bộ phim, nếu bây giờ ra ngoài hỏi, chắc cũng nhiều người biết là ai, nhưng ở nước ngoài lại có đôi chút danh tiếng.

      Phim làm chủ yếu bàn về những đề tài trong xã hội, cả hai tác phẩm đều được đề cử trong giải điện ảnh Venice, trong số đó còn được trình chiếu mở màn trong tuân lễ phim nhựa.

      đạo diễn có cá tính, hơn nữa phim nhựa cũng đầu tư rất ít, bình thường mời những diễn viên có danh tiếng, ngược lại chỉ thích tự bản thân mình lựa chọn những gương mặt tài năng trẻ.

      Cơ hội khó kiếm như vậy, ngốc mới từ chối!

      Sở Mộ Phong cười xấu xa nhưng giọng vẫn như cũ có vẻ lười biếng: “ đừng vội như vậy, nghe xong kịch bản như thế nào rồi hẵng đồng ý.”

      “Tôi biết ta chuyên làm về đề tài đại chúng.”

      “Ừ ~ Nhưng bộ này lấy bối cảnh những năm thập niên tám mươi, nữ chính là người nông dân bình thường.”

      “Được.”

      Lan Tiêu Tiêu nhận lời hề do dự, với tình cảnh của ta bây giơ có thể nhận vai nữ chính trong bộ phim mới của Điền Hải là cực kì may mắn, ta cũng rảnh để đắn đo về việc tạo hình của nữ chính tốt hay xấu.

      “Đừng nên lấy thẩm mỹ của những năm tám mươi đem so sánh với thẩm mỹ nông thôn nay, nên nhớ thẩm mỹ ngay xưa như thế nào.”

      Sở Mộ Phong ngồi trong xe nhàn nhã chống cằm, nhàng thích ý: “Nếu muốn nhận phải tạo hình cho phù hợp với nữ chính, trước tiên phải tăng ba mươi cân ~ làn da cũng phải trở nên rám đen do lao động vất vả. Làn da phải nâu tự nhiên do phơi nắng làm ruộng chư phải loại làn da bánh mật gợi cảm quyến rũ như thường gặp.”

      “…”

      Lan Tiêu Tiêu nghe xong liền ngây người.

      Sở Mộ Phong đưa di động ra xa, cười đến sái cả quai hàm.

      Tiểu Quan Quan quả cao thâm .

      Là ba mươi cân trong ba tháng đó, người bình thường muốn làm được điều đó chắc cũng phát điên huống hồ nữ minh tinh luôn chú trọng đến cân nặng của mình.

      Hơn nữa, làn da do phơi nắng nhiều ~ híc. Nếu vậy sau nay Lan Tiêu Tiêu coi như xong.

      Tiểu Quan Quan quả rất ngoan độc có thể trong trường hợp này nghĩ ra được cách trả thù hoàn hảo như thế.

      rất mong ngóng, nóng lòng chờ đợi, muốn nhìn xem Lan Tiêu Tiêu có bộ dạng nào sau khi tăng ba mươi cân, làn da rám nắng rồi nhận được tin bộ phim mới của Điền Hải có chút rắc rối, hoãn ngày quay.

      Bộ Phim của Điền Hải chỉ là cái cớ đặt ra để lừa ta vào bẫy.

      Cơ hội ngàn vàng như thế làm sao đến lượt Lan Tiêu Tiêu ?

      Dù sao Điền Hải cũng làm việc tại công ty , chỉ cần nhờ câu, việc sợ bị lộ tẩy.

      Sở Mộ Phong nhớ đến thủ đoạn của Quan Hành Duệ, càng nghĩ càng thấy buồn cười.

      Dám đụng đến bảo bối của Tiểu Quan Quan? Lan Tiêu Tiêu nhất định có não, cứ lao đầu vào chỗ chết.

      Ngại Lan Tiêu Tiêu do dự quá lâu, Sở Mộ Phong dứt khoát cúp máy, nhanh chóng nhấn số điện thoại cho Quan Hành Duệ, giở giọng cười buồn nôn: “Tiểu quan Quan, hình như tôi cậu rồi, làm sao bây giờ?”

      Bản thân Sở đại mỹ nam rút kinh nghiệm, nhắn tin để lại chứng cứ, hơn nữa gọi điện quấy nhiễu, khiến Quan Hành Duệ chuẩn bị trước để ghi .

      Tóm lại nhất định phải báo thù, trêu ghẹo Tiểu Quan Quan chút!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :