1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Lãnh cung công chúa làm ruộng ký - Kim Yêu Yêu (19) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Lãnh cung công chúa làm ruộng ký


      Tác giả : Kim


      Nguồn : tàng thư viện


      Converter : LYSANSAN828


      Editor : tquyen525


      Giới thiệu :


      Đầu thai thành công chúa ở lãnh cung , vừa sinh ra bị quăng ra bên ngoài . Cho rằng xuyên được hưởng phúc , ai ngờ phải sống trong gia đình nghèo hai trắng tay , Thẩm Tư Tư khóc ra nước mắt .


      Cũng may có tùy thân gian , ăn uống lo , nàng nỗ lực phấn đấu , dựa vào trí tuệ cùng gian mang theo người nhà làm giàu . Rốt cục cũng cát tường giúp cho ba huynh đệ trở nên nổi bật .....


      Trong cung tìm được nàng , buộc nàng hòa thân ở phiên bang với vương gia , nghe vương gia kia là cái đoạn tụ , nghe là cái tàn bạo , nghe chỉ nam nhân ngực phẳng , nữ mỹ nhân ,.....nghe ...... , nghe .....


      Được rồi , vương gia , ta và ngươi thương lượng được ? Ngươi ngoạn cái đoạn tụ của ngươi , ta ngoạn cái làm ruộng của ta , kiếm tiền , cung cấp mỹ thực cũng thuận tiện giúp quản gia .


      Nào biết vương gia lại ăn ngon đến nghiện , híp mắt lại , cười xấu xa : " Bổn vương đúng là thích mỹ thực , nhưng càng thích mỹ nữ hơn a ! Nhất là công chúa tuyệt sắc mỹ nữ như vậy ......"


      Nhưng đối mặt với hậu viện của toàn là mỹ nam , Thẩm Tư Tư là đau đầu , vương phi này ..... dễ làm a !​
      Quýt Đường, thuyt, mylien19616 others thích bài này.

    2. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 1 : công chúa ở lãnh cung


      " A ...." Phía trong cung điện truyền đến từng trận kinh hô , hương vị nghe là kinh tâm động phách , trong bóng đêm hắc ám mấy ngọn đèn cung đình làm sáng lên được bao nhiêu , nhìn trầm .


      Ngoài cung hai cái cung nữ cả người rung lên , : " Có sinh ? "


      " biết , tỷ tỷ ...." cung nữ khác hướng bên người nàng sê dịch đến , : " Ta sợ ....."


      " Sợ cái gì ? " Cung nữ kia trừng mắt liếc nhìn nàng cái , : " Câm cái miệng ngươi lại , miễn cho họa từ miệng mà ra ."


      Cái cung nữ kia thân thể càng cương cứng .


      " A ...." Trong điện truyền đến tiếng kêu càng trầm trọng , lâu sau mới ngừng lại được .


      Chi dát ... Cửa điện nặng nề được mở ra , ma ma mặc cung trang nghiêm nghị ra , : " Các ngươi vào mau ."


      " Dạ " Hai cung nữ lên tiếng , run lẩy bẩy vào .


      " Ma ma , hoàng thượng có tới hay ? " Mỹ nhân nằm giường ảm đạm mà chờ mong hỏi nàng . Ma ma mặc cung trang vẫn nghiêm mặt như cũ , giật giật môi , lại chính là lắc lắc đầu .


      Kỳ vọng cuối cùng cũng bị lấy , mỹ nhân rốt cục chống đỡ nổi nữa , nước mắt từng giọt , từng giọt rơi xuống .


      " Nương nương , xin bảo trọng thân thể ." Ma ma tiến đến , vội la lên .


      " Thân thể của ta là được nữa rồi ...." Mỹ nhân ảm đạm bi thương : " Chính là đứa này ...." Nàng kỳ vọng nhìn về đứa bé bên cạnh nằm trong tả lót, ngừng lại chút .


      Ma ma bất đắc dĩ : " .....là công chúa ."


      " Công chúa cũng tốt . Nếu là hoàng tử , ta ra được bảo đảm , chính là ta tại được sủng , chỉ sợ là sống tạm cũng vô dụng ....." Mỹ nhân thở hổn hển hai hơi , ánh mắt có điểm tan rã , sắc mặt tái nhợt , cực có huyết sắc .


      " Hoàng thượng là vô tình , a ....ma ma , cho dù là cái công chúa , nàng ở trong cung này cũng chính là sống nổi , chỉ sợ là những người đó làm cho cuộc sống của nàng cung nữ cũng bằng , nàng làm sao còn được tôn nghiêm của công chúa ,..... Ma ma , cầu ngươi đem nàng mang ra cung , ta tình nguyện cho nàng làm người bình thường , cũng cần nàng .... ở trong cung này sống bằng chết . " Cuối cùng đến đây có tư vị nghiến răng nghiến lợi .



      Nàng gắt gao giữ chặt tay ma ma , phảng phất như là hi vọng cùng tín nhiệm cuối cùng .


      " Nương nương ..." ma ma rốt cục cũng lệ rơi đầy mặt . " Nô tì nhất định đem công chúa ra cung ."


      " Cho nàng sống ở gia đình bình thường là tốt rồi ....." Mỹ nhân rốt cục cũng buông được tâm lo cuối cùng , ánh mắt giấu được mỏi mệt , chậm rãi nhắm lại .


      " Ô ô....." cung điện nhất thời tiếng khóc đồng loạt như thủy triều dũng mãnh . Kế tiếp hết thảy làm cho Thẩm Tư Tư rất là buồn bực , nàng xuyên đến trong bụng của người ta , trải qua sinh ra trận khóc lớn , vất vả mới biết bản thân là cái công chúa .


      Kết quả ..... lại cũng bị tiễn bước đưa . Ni mã ! Còn muốn trải qua loại tình cảnh thăng trầm này, nàng nghĩ là thử mở to mắt liếc nhìn nương mỹ nhân mới qua đời , nhưng trẻ mới sinh thể nào nhìn , nhưng tốt xấu gì thính lực cũng thành vấn đề , cuối cùng nghe ra được cái chân tướng .


      Kế tiếp hết thảy , nàng cũng biết , bởi vì nàng là cái trẻ con ..... ngủ .


      Đến khi tỉnh lại , người ra ngoài cung . Nghe được tiếng của nam nhân : " A Tú , bên ngoài có đứa trẻ , ta ôm vào được ...."


      giọng nữ nhu nhược đến gần , thấp giọng : " Là nam hài hay nữ hài ? là làm bậy nha , đứa là tốt , thế nào mà nhẫn tâm bỏ ....."


      Nam nhân trong lòng có chút đành lòng , : " Hình như là nữ hài , A Tú , hay là chúng ta nuôi nàng , chúng ta cũng có nữ nhi , nuôi lớn thêm cái nữ nhi , nếu là có thể cùng lão nhị hoặc lão đại xứng đôi , coi như là nuôi dưỡng nàng dâu , còn giảm được tiền cưới vợ , đơn giản chỉ là nhiều thêm phần đồ ăn thôi ......"

      Chương 2 : Ở cùng hai vợ chồng nghèo


      Nữ nhân có chút khó xử : " Nhưng mà chúng ta quả rất khó khăn ....." Nàng thở dài hồi , : " Thôi , cũng thể trơ mắt xem đứa này đói chết , nuôi liền nuôi , nghèo nhưng cái miệng cũng thể nghèo thêm ."


      Thẩm Tư Tư buồn bực " Oa " tiếng liền khóc lên . Nàng thực rất là buồn bực....



      Nữ nhân sốt ruột , ôm nàng muốn cho bú sữa , Thẩm Tư Tư miệng lập tức liền bị nhét vào nụ hoa , nàng nhiều lần muốn xoay đầu né , lại bất lực , cuối cùng đành phải lệ rơi đầy mặt , cam tâm tình nguyện hút sữa vào .



      Ô , nàng nghĩ là trốn tránh , nhưng nàng đói nha , xuyên vào thân thể của trẻ con , làm thế nào cũng ngăn hết bản năng của cơ thể này. ...


      " Gì đây ? " Nam nhân đột nhiên kinh hỉ : " Ngươi xem , người nàng có cái gì này ? "


      " Này ...." Nữ nhân cầm ngọc bội , ngân phiếu cùng thư tín tay , : " Này đó ..... là quý báu ? Còn có ngân phiếu cùng thư , đương gia , cái này làm sao bây giờ ? "


      Nam nhân nhíu mày : " Trước cứ giữ lấy , chờ nàng trưởng thành đưa cho nàng ."


      " Ùm , vậy cũng tốt , ta xem những thứ này rất là quý báu , cùng loại kia , chúng ta dù có lấy ra cũng sợ chuốc họa ." Nữ nhân này tâm cũng có tham lam , nghe như vậy liền tán thành .


      " A Tú , là ta vô dụng , để ngươi theo ta luôn luôn chịu khổ ." Nam nhân bất đắc dĩ đau lòng .


      Hà A Tú mắt đau xót , : " Ngày qua tuy là có khổ chút , nhưng cũng có thể qua được , nếu như có thiên tai , nhân - họa đến nỗi ."



      Chung Căn Sinh thở dài , cái gì cũng nữa .


      Thẩm Tư Tư nghe thấy , tâm liền trầm xuống ..... Nàng biết , gia đình này nhất định là rất nghèo , tương đương khốn khó . Nàng nhất thời khóc ra nước mắt , nàng ở đại luôn luôn là người ngồi hưởng thụ , nếu tới cổ đại chịu khổ , khổ nhiều cưỡng bách a !


      Vì cái lông gì mà người ta xuyên thành hoàng hậu cũng thành vương phi , vận khí của nàng cũng là cái công chúa , thế nào mà đen như vậy lại chui đúng vào bụng của nữ nhân ở lãnh cung , ta sát , đến cuối cùng sao lại chịu khổ đến thế này ....



      chứng minh , Thẩm Tư Tư cũng lo lắng nhiều , nàng tuy rằng thị lực rất kém , nhưng có thể nghe thấy a , đến cái nhà này là ngày thứ ba , liền có nữ nhân đến cửa cãi nhau , chính là đại tẩu của Chung Căn Sinh .



      Nghe giọng điệu của nàng , Thẩm Tư Tư liền nghĩ đến biểu cảm này chính là của người đàn bà đanh đá , bởi vì giọng của nàng này rất lớn , giọng điệu là ác liệt .



      " Các ngươi còn mau trở về nhà cũ thôi ? Chúng ta nơi này là chật hẹp , ta cùng đại ca có thể phụng dưỡng cha mẹ , nhưng bản thân các ngươi có tay có chân , chẳng lẽ còn nghĩ ngốc ở trong nhà chúng ta kiếm ăn ? "


      Nữ nhân cười lạnh : " Đại ca ngươi cũng có tiền nhàn rỗi mà nuôi nhóm người các ngươi ...."


      Chung Căn Sinh rầu rĩ : " Chúng ta có thể làm công , dựa vào đại ca , đại tẩu ."


      Nữ nhân kia đến đối diện , cả giận : " Việc ở đâu mà tốt như vậy cho ngươi làm ? Liền tính là ngươi kiếm được việc , tháng được mấy cái tiền ? Ngươi lại muốn nuôi cả nhà lớn bé , đến lúc đó còn phải là đến tống tiền đại ca ngươi ?



      Cha mẹ lớn chúng ta phụng dưỡng , nhưng các ngươi cũng phải có trách nhiệm , về sau phải chia nhau quản , thế mà còn nghĩ cha mẹ tiếp tế cho các ngươi , nằm mơ , ta xem vẫn là về nhà cũ trồng trọt ba phần đất của ngươi , ở nơi này ngươi nuôi nổi bản thân đâu ."



      Chung Căn Sinh nhất thời chán nản , nghẹn ở cổ ra lời , vốn là nam nhân thành , đối với đại tẩu châm chọc , khiêu khích , trong lúc nhất thời biết phản bác như thế nào , chỉ đứng đó buồn bã , đỏ mặt , chuyện .


      Hà A Tú nghe được thanh , liền ôm đứa ra .

      Chương 3 : Về nhà trồng trọt



      Hà A Tú đỏ mặt , bất đắc dĩ : " Đại tẩu , chúng ta ráng khổ cực cũng xong , tuyệt đối để cho đại ca phải tới gánh vác , phải chúng ta muốn về nhà cũ , mà là năm nay gặp nạn hạn hán , thu hoạch tốt ..... cho nên mới nghĩ tới đến đây , để cho Căn Sinh nhìn xem có thể kiếm được việc gì để làm là tốt nhất ...."



      mặt Hà A Tú biểu cảm rất là khổ sở , bất đắc dĩ : "....Chính là công việc quả dễ tìm , Căn Sinh lại biết chữ , chỉ sợ là tìm được việc tiền công cũng được bao nhiêu , khi như vậy , chúng ta trở về là được ."


      Nữ nhân kia cuối cùng mới giả ý cười : " Đều phải là ta bức các ngươi trở về , mà chính là đại ca các ngươi quả gian nan , tuy rằng tại làm cái chưởng , nhưng đến cùng vẫn là làm công cho người khác , cũng kiếm được bao nhiêu , nhất là còn phải dưỡng nhà lớn như vậy .


      Hơn nữa cha mẹ cũng dễ dàng , huống hồ cái nhà này cũng , các ngươi cũng chen vào ở ,càng chật chội là chịu được .


      Ta xem , các ngươi vẫn là mau chóng về nhà cũ , ta đại ca kiếm cho các ngươi cái xe lừa , đường ngồi trở lại cũng phí bao nhiêu tiền ...."



      Hà A Tú mặt cứng ngắc , cười : " Tốt , đại tẩu ."


      " A , các ngươi khó khăn như vậy , còn muốn nuôi đứa bé này à ? " Nữ nhân trào phúng cười " Chỉ sợ là dưỡng cũng sống đâu nha , còn bằng bán , được vài cái tiền còn bớt việc , khuôn mặt nhắn này mới ba ngày liền dài ra nở nang như vậy , nhất định là mỹ nhân , bán được giá tốt các ngươi về nhà cũ mua vài mẫu đất , chẳng phải là tốt hơn hay sao ? "



      Nữ nhân đó liếc mắt , cười cũng như cười , nhìn chằm chằm vào Thẩm Tư Tư .


      Da đầu Thẩm Tư Tư run lên trận , đối mặt với nữ nhân này , nếu là ở đại còn phải tránh xa chút . Cái miệng của nàng ta cực kỳ lợi hại , cha mẹ này sao là đối thủ của nàng ta .


      Hà A Tú sắc mặt càng cứng , ôm Thẩm Tư Tư trong lòng chặt , tiếp , chính là nhìn về phía Chung Căn Sinh , Chung Căn Sinh trầm ngâm chút , : " Đại tẩu , đứa này ....chúng ta còn dưỡng được rất tốt ."


      "Hừ " nữ nhân nhìn bộ dáng của nghẹn ở cổ họng , cười lạnh tiếng : " Cũng được , bất quá là cho nàng dâu chăm sóc nhiều chút thôi , bàn tính đáng đánh , nhưng mà phải xem dưỡng sống hay mới được ."


      Trong giọng toàn là ý khinh thị , rất ràng lộ ra . Chung Căn Sinh rất là tức giận , nhưng câu phản bác lại cũng xong , ai biểu nghèo làm gì .


      Nữ nhân kia đuổi được bọn họ xong , có thế này mới hừ tiếng quay về hậu viện .


      Chung Căn Sinh sau lúc lâu chuyện , bất đắc dĩ thở dài : " ....A Tú , ủy khuất ngươi ..."


      Hà A Tú mắt đau xót , lại vội vàng giấu nước mắt , chỉ sợ Chung Căn Sinh thấy được trong lòng càng khó chịu , : " sao , lúc trước chúng ta phải dự đoán được ít sao ? Chính là dự đoán được tìm công việc làm lại khó như vậy .


      Thôi , chẳng sợ .Trở về gian nan chút , chúng ta trở về ...."


      " Cũng tốt " Chung Căn Sinh bất đắc dĩ đến cực điểm , quay về chẳng lẽ ở đây nhìn sắc mặt nhà của đại ca sao ?

      " Chính là đều bán hết , sau khi trở về , chúng ta ....."


      " có biện pháp thôi , cùng lắm thuê đất của nhà viên ngoại trồng trọt , tuy rằng đóng thuế đất nhiều hơn chút , chỉ cần chúng ta chịu khó vất vả hơn chút , tổng cũng có thể sống được ." Chung Căn Sinh .


      Hà A Tú muốn gì đó , lại thôi , : " Cha mẹ thời đến ở cùng đại ca , bọn họ cũng bán hết , tiền toàn là cho đại ca , đại tẩu , còn chúng ta ..... Cho dù muốn thuê đất để trồng trọt , nhân lực cũng đủ , cha mẹ lại chịu trở về .."


      Lúc trước cha mẹ chồng cho dù có hà khắc , nhưng lúc bọn họ vội vàng cũng giúp được chút ít , nhưng tại ở nhà chỉ còn lại nàng và Chung Căn Sinh hai người , hơn nữa còn ba nam hài tử cùng tiểu nữ nhi , nhà sáu người há mồm ăn uống, hai vợ chồng bọn họ có phải mệt chết hay ?!
      Phương Lăng, thuyt, sanone21122 others thích bài này.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 4 : Xem thường


      Chung Căn Sinh suy nghĩ chút cũng phát sầu , cuối cùng chỉ thở dài , thêm được gì nữa , cũng có năng lực cải biến được cái gì đâu , ngày lại càng khó khăn hơn , nhưng đứa này , tuyệt đối là bán .


      Dừng chút , lại : " Đến lúc đó ta lên núi đánh mấy con mồi , cũng có thể trợ cấp được chút ít ."


      " Căn Sinh , tấm ngân phiếu kia ....." Hà A Tú là khó tiếp thu , nhịn được đánh lên chủ ý , Chung Căn Sinh vội vàng che miệng của nàng , : " Đừng lung tung , cái kia mà lấy ra với thân phận của chúng ta có giữ được sao ? Còn có cha mẹ , đại ca , đại tẩu bọn họ biết làm sao bây giờ ? Huống hồ tiền này là của nữ nhi , chờ nàng lớn lên để cho nàng xử lý ..."


      Hà A Tú nghe vậy cũng tiếp , chỉ có thể từ bỏ " Ta cũng nghĩ đụng đến cái kia , cũng là có biện pháp , quên , về sau đánh cái chủ ý này ."


      " A Tú , là ta vô dụng , để cho các ngươi chịu đói ..." Chung Căn Sinh .


      Thẩm Tư Tư nghe xong có chút cảm động , nhưng ....nàng muốn bọn họ động đến tấm ngân phiếu kia a , tốt xấu gì nàng cũng muốn sống những ngày khổ cực a , cha mẹ nuôi là đáng thương .


      Hơn nữa nàng cũng biết tấm ngân phiếu kia nhất định có số tiền rất lớn , hơn nữa là từ trong cung xuất ra....quả là cái phiền toái , đến lúc đó Chung Căn Sinh chuốc họa vào thân càng phiền toái hơn .


      Cho nên Thẩm Tư Tư chỉ còn biết khóc ra nước mắt .


      Đối với cha mẹ thành thành , nàng là hận bản thân thể nhanh chóng lớn lên , giúp bọn thoát khỏi nghèo khó làm giàu , nhưng nàng tại là bất lực , trẻ con là vô dụng .... bất đắc dĩ bật khóc .


      Trải qua thời gian ở chung , nghe nhiều , xem nhiều , Thẩm Tư Tư mới biết được kỳ thực Chung Căn Sinh trước đó cũng tính là khổ sở , trong nhà có mười mẫu ruộng tốt , hơn nữa còn có thể đánh chút con mồi , qua ngày tính là tốt , nhưng cũng kém , lại thường xuyên đủ tiền trả tiền mua thịt .

      Ở cái niên đại này , có thể thường xuyên ăn thịt , cơ bản có thể bình luận là nhà có căn cơ . Cho nên , cái nhà này vẫn là tương đối tốt .

      Chính là , năm nay hạn hán vừa tới , Chung gia liền gặp nạn , trong vườn cây trồng thu hoạch được , nhà bọn họ tuy rằng tốt hơn , nhưng liên tiếp sinh ba đứa bé , hơn nữa còn phải phụng dưỡng cha mẹ , cơ bản là có tiền dư .


      Mười mẫu ruộng bỗng chốc bất đắc dĩ liền bán ra bảy mẫu để mua lương thực ăn , trong nhà nhiều miệng ăn như vậy , hơn nữa giá lương thực lại tăng , bỗng chốc có điểm ăn tiêu .


      Vì thế , cha mẹ Chung Căn Sinh chuyển vào trong thành ở cùng con trai lớn tốt hơn . Chung Căn Sinh cũng nghĩ đến vào trong thành kiếm việc làm , liền cũng gom hết tiền làm lộ phí lại , nào biết đâu.....


      Đại ca là cái thích nghe phụ nữ ngọt bên tai , đại tẩu nhiều lần tính kế , tức thời liền trầm mặt , ngây người vài ngày , cũng đưa ra sắc mặt tốt với gia đình đệ đệ , nhất là thời điểm ăn cơm , ba đứa trẻ mà gắp đũa nhiều đồ ăn chút , đều lọt vào ánh mắt xem thường .


      Cha mẹ bởi vì có tiền trợ cấp , hơn nữa là vì hiếu đạo , đại ca đại tẩu thể được cái gì , còn đối với vợ chồng bọn họ sắc mặt dễ xem , còn tỏ ra khinh thường , đúng là khó chịu .


      Chung Căn Sinh tìm thấy công việc phù hợp , vốn cũng nghĩ là tìm được quay trở về , chính là đại tẩu lại nhịn được , đợi Chung Căn Sinh ra lên tiếng đuổi người .


      Chung Căn Sinh tuy rằng nghèo , nhưng cũng là người có cốt khí , có khả năng ở lại chỗ này .


      Bởi vì gặp thiên tai , rất nhiều người đều vào thành kiếm việc làm công , giá tiền công càng ngày càng bị ép thấp , hơn nữa Chung Căn Sinh biết chữ , càng khó tìm việc hơn , bằng tìm được giá tiền công cũng cực thấp .


      muốn thuê phòng ở nuôi sống nhà mấy miệng ăn , cũng là gian nan , còn phải phụng dưỡng cha mẹ , chi phí phát sinh là nhiều , rơi vào đường cùng , chỉ còn biết mau mau trở về nhà .

      Chương 5 : Tuyệt vọng vì tên mới : Thổ Nữu

      Đại ca , đại tẩu của hiệu suất là kinh người , nghĩ đến cùng chính là cực kỳ muốn đuổi bọn trở về . Qua ngày hôm sau liền tìm được chiếc xe lừa đưa đến trước cửa nhà .


      Bọn họ khi đến cũng mang theo gì nhiều , tức thời dọn dẹp chút , liền ngồi xe lừa chuẩn bị rời .


      ra ngoài đưa tiễn chỉ có phụ thân của , còn đại ca đại tẩu ngay cả mặt mũi cũng thèm lộ , nương của cũng ra , trong lòng Chung Căn Sinh là tư vị gì , tâm tình là phức tạp .


      Phụ thân giận dữ : " Ngươi cũng đừng có khó chịu , ta cùng nương của ngươi theo đại ca sống qua ngày , ngươi về sau cũng thông cảm ..... thông cảm cho chúng ta ."


      " Cha , ta trách các ngươi ...." Chung Căn Sinh vẻ mặt đau khổ " Theo lý thuyết ta con phải nuôi cha mẹ cho đến cuối đời , chính là tại ta đủ năng lực , về sau .....Cha cùng nương hảo hảo sống cùng đại ca , ít hôm nữa tốt hơn chút ta đến gặp mọi người .

      Còn có cho các người tiền dưỡng lão , ta cho người mang lại , tuy là nhiều lắm , cha cùng nương hãy tha thứ cho ta chút ...."


      Phụ thân của nghẹn ở yết hầu , cho dù là thôn phu lỗ mãng , cũng là có chút áy náy , đến cùng vẫn là che lấp , thêm gì nữa .


      Chung Căn Sinh cũng chần chờ ở lại , mang theo thê tử ngồi lên xe lừa , hướng cửa thành mà chạy .


      Thẩm Tư Tư nghe mà thở dài , nghèo a ..... bởi vì nghèo a , mặc dù nghe qua người nghèo làm ruộng mẫu được ba phần cũng bị người ta đánh giá , nhưng mà.. ... nếu điều kiện tốt hơn chút , cũng đến mức chịu khinh thị như thế này , nhất là ngay cả cha mẹ ruột cũng đối xử như vậy.....


      xe lừa khí có chút trầm trọng , Hà A Tú thấy Chung Căn Sinh tâm tình tốt , liền miễn cưỡng cười cười , : " Căn Sinh , nha đầu còn chưa có tên đâu ...."


      Thẩm Tư Tư trong lòng lộp bộp tiếng , kêu rên liên tục , cần a , ngàn lần muốn mang cái tên quê mùa hay tàn bạo đâu a a a !

      Đáng tiếc Chung Căn Sinh nghe được nội tâm của nàng độc thoại , trầm ngâm chút rồi : " vậy kêu là Thổ Nữu , chúng ta là nông dân cả đời ở ruộng kiếm ăn , hi vọng sau này còn có thiên tai , thổ địa cũng cần bạc đãi tấm lòng của chúng ta , có thể sống an ổn là được....."

      Thổ .... Thổ Nữu ?!


      " Oa....." Thẩm Tư Tư nắm chặt nắm tay , oa tiếng khóc lớn lên , tên này .... rất ... rất quá mức làm người ta tuyệt vọng . Ta giết a !!!


      * * * * * * *

      Tám năm sau

      Thổ Nữu được tám tuổi . đó , ngàn vạn lần đừng có đề cập đến cái tên này , nhắc tới nó là tâm của Thẩm Tư Tư đều muốn chết .

      Nếu ngươi bị người ta kêu cái tên này đến tám năm , ngươi biết được cảm giác nó ra sao , đó là .... vừa nghe đến tên liền run rẩy , hốt hoảng , hận thể trừng mắt mà làm cho người nào kêu tên này đều chết .

      Cho nên lúc nàng bắt đầu có thể chuyện , liền mãnh liệt cầu cải danh là Tư Tư , đáng tiếc là kháng nghị hiệu quả , đến bây giờ nàng vẫn như cũ kêu là Thổ Nữu .

      Tám năm này , chịu đựng thêm được mấy ngày đây? Thẩm Tư Tư lệ rơi đầy mặt.

      Chung gia rất là nghèo , trong tám năm này luôn luôn thuê đất của địa chủ mà làm , thu hoạch phải đóng địa tô hết sáu phần , còn lại đều phải nuôi trong nhà sáu cái miệng ăn , là rất khổ cực.....

      Về phần thịt .... vậy càng đến nữa , Chung Căn Sinh ngẫu nhiên đánh được con mồi chính là đem đổi dầu muối . Lúc nào đến mừng năm mới mới ăn được chút thịt vụn , thế nên Thẩm Tư Tư lâu rồi ăn được miếng thịt béo nào , tại nhìn đến thịt béo là nước miếng lại ứa ra ...

      Quần áo thôi thôi , khỏi cần bàn . Nàng tám tuổi ,quần áo mặc người toàn là quần áo cũ của ba ca ca. Cho nên tại trống hay mái cũng đừng có mà phân tích. Mấy đứa ở thôn cùng nàng vui đùa , tất cả đều biết , chỉ cho rằng nàng là nam hài tử . Chỉ lúc nào kêu tên Thổ Nữu ra mới giác ngộ nàng là nữ hài tử , nhưng mà tính giác ngộ lại cao .

      Nghèo , nghèo , rất nghèo. ....

      Thẩm Tư Tư thở dài , tám tuổi , nàng nhìn cánh tay của mình , nên lời . Tuy rằng nàng có linh hồn của người đại , nhưng có trí tuệ về cuộc sống ở cổ đại , nhất là tại đây điều kiện cuộc sống quá bần cùng .

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 6 : Thức ăn biến tinh thần

      Nhưng tâm của nàng còn bướng bỉnh hơn cả nam hài tử , nhất là lúc nàng ra điều kiện với đám nhóc .

      Nàng nhặt lên hòn đá , nhàm chán ném về phía mặt hồ , đánh cái " oành " xuống nước dọa cho mấy người ở bên bờ hồ đều nhảy dựng .

      Tam Bảo nhảy dựng kêu lên : " Thổ Nữu , ngươi có thể hay đừng có quấy rối ? Ngươi muốn uống canh cá , mà cá bị ngươi dọa chạy hết rồi. ..."

      Mấy người còn lại cũng trợn mắt lên mà nhìn .

      Đầu lĩnh của mấy đứa là Nhị Cẩu Tử cũng kêu lên : " Ngươi xuống nước bắt cá , chúng ta vẫn chia canh cá cho ngươi , nhưng ngươi đừng có quấy rối a ! "

      Thẩm Tư Tư đen mặt lại : " Thực xin lỗi , ta quên ."

      Mọi người lại gì , chỉ hừ tiếng , tiếp tục lao bắt cá . Mấy đứa ở nông thôn luôn luôn bướng bỉnh , người lớn cũng quản làm gì. Cho nên bọn chúng thường xuyên tụ tập cùng nhau vớt cá , bắt chim , bắt cá chạch , có thêm bữa ăn cũng đỡ thèm .

      Tự nhiên , Thẩm Tư Tư cũng muốn chiếm ít tôm cá linh tinh , vốn là nàng khinh thường cùng bọn tiểu tử này thành nhóm , nhưng là nàng .... rất tham , rất tham a !

      Ngươi có thể hiểu cho trạch nữ ở đại suốt ngày chỉ ăn cá và thịt , đến cổ đại tám năm đụng đến chút cá thịt nào , ngươi có cảm thụ ra sao ? A ....a ....! Kia là dày vò , dày vo a !

      Nhất là khi nghĩ đến cuộc sống ở đại , nàng càng thêm phiền muộn , ngồi hồi cũng còn hưng trí , đứng lên : " Các ngươi tiếp tục bắt cá , nhớ là khi nấu xong nhớ chừa lại cho ta ít là được , ta hái dâu rừng ..."

      Mọi người cũng gì . Kỳ thực bọn họ cũng được . Đương nhiên , Nhị Cẩu Tử cũng từng nếm trải qua , Thổ Nữu chính là người luôn luôn hiểm , có lần cho nàng ăn , nàng giận quá đá đổ luôn bát canh , thời điểm đó mọi người muốn tập trung lại đánh nàng .

      Nàng rất là khí phách , y như nữ hán tử , đem mấy nam hài tử kia đá cho nằm dài đất . Lúc đó , mọi người đều bị nàng dọa cho sợ hãi .

      Từ đó về sau , nếu Nhị Cẩu Tử là vua của mấy đứa , bằng Thẩm Tư Tư mới là chính xác . Nàng hướng về canh cá mà ánh nhìn hung ác , khi đánh nhau sức mạnh hung ác , mấy thằng con trai cũng phải là đối thủ của nàng .

      Thức ăn chính là tinh thần để chiến đấu bao giờ bại .

      Thẩm Tư Tư nhàm chán vô nghĩa hướng trong rừng mà , mặt tinh tế suy nghĩ phương pháp làm giàu , tuy rằng nhất định phải đại phú đại quý , nhưng ít ra cũng phải có cá thịt mỗi ngày ....

      đến canh cá là nàng có điểm tham lam , bọn Nhị Cẩu Tử tuy là làm canh cá có chút loãng , thực cũng chuyên nghiệp , cũng luyến tiếc bỏ thêm dầu và muối , nhưng ít ra vẫn có mùi canh cá a , nghĩ đến nước miếng liền chảy ra ....

      Nên và thực như thế nào để cha mẹ nuôi chịu nghe theo ý kiến của nàng đây ? Ai .....!

      Thời điểm ở đại , nàng là người rất biết hưởng thụ , đúng ra chính là lười , trạch ở trong nhà cho đến lúc chết . Lười đến nỗi mà ngồi tuyệt đối đứng , nằm tuyệt đối ngồi . Thế mà thấy nàng ở đây nhịn được tám năm là nhẫn nại cỡ nào .

      Thời điểm ở đại , cá ăn kịp mới đem muối , mấy thứ bình thường như gà , vịt , cá , thịt mỗi ngày đều có . Khi đó chính vì muốn giảm béo mới ăn , Thẩm Tư Tư bây giờ nhớ lại lúc đó , tâm đều muốn chết ....

      Ni mã ! Sớm mà biết phải đến cổ đại chịu đói , nàng ở đại bạc đãi bản thân , nhất định phải ăn thành béo ục ịch mới chịu a !

      Miên man suy nghĩ như thế nào làm giàu ...làm giàu , thoát khỏi nghèo khó mà tha hồ ăn thịt , nàng bước vào rừng cây hoè gai , bởi vì rất chuyên chú nên cũng chú ý là vào lối rẽ , mấy cây hoè gai cũng là thấp bé , nàng hốt hoảng chú ý bị nhánh gai quẹt trúng vào làn da cổ tay , nhất thời máu chảy đến cái bớt cổ tay ra cái đồ án ....

      Cảm giác được đau đớn , Thẩm Tư Tư mới hồi phục lại tinh thần , biết có phải hay chính là ảo giác , cảm thấy như huyết kia chảy ra đều bị đồ án hấp thu vào ....


      Chương 7 : Cái bớt gian


      Đồ án kia càng ngày càng hóa xanh lam , đến cuối cùng quỷ dị y như đóa hoa nở rộ . Thẩm Tư Tư cảm giác được da đầu run lên , nếu phải nhìn đến những nơi khác người nàng có thể ngất xỉu , lúc nàng ở sau lưng lạnh cả người đồ án bỗng nhiên phát sáng ...

      Gương mặt của Thẩm Tư Tư trở nên trắng bệch , khi hoàn hồn lại nàng thấy đứng ở nơi hoàn toàn xa lạ .

      Đầu óc của Thẩm Tư Tư lúc này trở nên trống rỗng .

      Chẳng lẽ ....đây chính là .....tùy thân gian trong truyền thuyết ?!

      Ni mã a ! Ni mã a ! Ni mã a ! Nàng nghĩ bản thân mình biến thành Mã Cảnh Đào mà rít gào lên , ni mã a ... kiếm được tiền a !

      Nếu có gian , nàng kiếm được tiền a a a......

      Tâm trí bé của Thẩm Tư Tư phát run , sợ gian này là , lập tức bắt tay vào làm thí nghiệm vài lần , tiến vào , xuất ra mấy lần , nàng mới bắt đầu mừng rỡ như điên , cơ hồ muốn thét chói tai lên , muốn cho toàn thế giới biết ....

      Loại cảm giác này , cũng giống như là ngươi có cái bảo tàng rất lớn , bí mật lớn , vừa muốn cho mọi người nghe nhưng lại thể , rối rắm , vui mừng , cùng thống khổ . là.....rất đè nén .

      Nàng lúc này mới cẩn thận đánh giá toàn diện gian , gian rất lớn , hình bát quái đồ , nửa là hồ nước lớn , nước suối là trong suốt , cuối hồ là dòng suối , dòng nước lớn , nước chảy leng keng thùng thùng rất là dễ nghe ....

      nửa kia còn lại chính là ruộng đất , rừng cây ăn trái cùng với căn nhà có sân là cổ kính .

      Ruộng đất gần mười mẫu , rừng cây ăn trái hai bên trái phải cũng gần mười mẫu , mà cái nhà kia , thế này mới kêu là nhà được chứ ! Nếu đây là nhà cái nhà mà cha mẹ nuôi ở được gọi là gì ? Nhà lỗi thời cũ nát , chuột gián cũng thường xuyên ghé thăm nhà , là .....

      Cùng so sánh với nhau , nhà này có được ba phòng , mà phòng chính quả là như thiên đường , nàng hận là thể lập tức đem viện cùng nhà ở này mà ra ở riêng ....

      Nhưng mà tất nhiên là được rồi , những ngày sau buổi tối nàng có thể vào đây , nghĩ tới việc này , nàng liền vui vẻ cười rộ lên .....

      Này giống như là tự nhiên trời rơi xuống báu vật a . Cái bớt của nàng , có khi nào nàng để ý đến nó đâu , bởi vì nó , tại nhớ tới , chuyện quỷ dị như vậy lại xảy ra , chẳng lẽ nàng có lai lịch gì ghê gớm lắm ?

      Thẩm Tư Tư là trạch nữ , tại nhận được nhiều bất ngờ như vậy , khó tránh khỏi có những suy nghĩ giống như mình là tiên nữ ... Nhưng mà nàng nghĩ hồi lại thấy bản thân suy nghĩ là ghê tởm .

      Nàng đến cùng chỉ là người phàm tục , cái gì mà tiên nữ chứ ! biết xấu hổ ...

      Nàng lập tức liền hưng phấn trở lại , hướng vào trong phòng thăm dò tỉ mỉ , cũng may làm nàng thất vọng , ba gian phòng , gian là phòng ngủ , bên trong có giường , có vật dụng gia đình , còn có giá sách , phía để sách rất nhiều .

      gian khác đầy mầm mống , cùng với bản giới thiệu tên mầm mống , sản lượng , cách thức gieo trồng .

      Còn có gian phòng làm nàng kinh hỉ hơn tất cả . Bởi vì đó là .... tháp thực thần trong truyền thuyết . Có tháp này , nàng có thể tu luyện thành thực thần , như vậy còn thể làm giàu sao ?

      Thẩm Tư Tư quả thực vui mừng muốn điên lên.

      Tháp thực thần có tất cả chín tầng , nàng tại chỉ có thể vào tầng thứ nhất , những thứ ở tầng này cũng đủ cho nàng học tập . Trong đó đầy đủ nguyên liệu nấu ăn cùng gia vị , thậm chí còn có phòng bếp , những vật dụng cần cho làm bếp đều có , phòng bếp là lớn , có đến mười cái hỏa lò , hiển nhiên là thủ pháp chế biến thức ăn đều có ở đây ...

      là ảo diệu , trong đó sách về thực phẩm rất là nhiều , nàng tiến lên cầm lấy quyển sách đơn giản nhất nhìn xem .

      Thẩm Tư Tư thầm nghĩ , chỉ cần tháng học công thức mấy món ăn đơn giản , nàng cũng lo được cho người nhà tốt rồi .
      Phương Lăng, thuytbachnhaty thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 8 : Tên tiểu tử


      Làm giàu , làm giàu , làm giàu a ! Ăn thịt , ăn thịt , ăn thịt a ! Nàng nghĩ cả đời làm Thổ Nữu , nàng muốn dốc lòng thành tài a ... kiếm tiền nhiều , nhiều cho đến khi đếm tiền tay chuột rút mới chịu a.....


      Nghĩ đến cuộc sống tương lai tốt đẹp , Thẩm Tư Tư suy nghĩ đến thất thần . Cho đến khi lấy lại tinh thần ra ngoài , sắc trời bắt đầu chuyển tối , nàng sửng sốt , vội vàng ra khỏi cánh rừng .


      Lúc ra , thấy Đại Bảo mang theo Nhị Bảo cùng Tam Bảo sốt ruột hướng bên này mà tìm , khi nhìn đến nàng mới nhàng thở ra , : " Thổ Nữu , sao giờ này ngươi mới ra ? Ta còn nghĩ ngươi bị sói hoang ăn thịt ."


      Nhị Bảo chuyện , Tam Bảo vội la lên : " Dâu rừng ngươi hái đâu ? Cho ta ăn chút có được ? "


      Thẩm Tư Tư trừng mắt liếc cái , hung ác : " ăn hết rồi , ngươi muốn à ? nam hài tử mà miệng tham ăn ! "


      Tam Bảo ủy khuất nhìn nàng .


      ràng nàng so với bọn đều hơn , biết vì sao đều bị nàng trấn áp trong lòng bàn tay , ràng nàng là muội muội , lại làm cho bọn họ luôn có cảm giác như là tỷ tỷ khi dễ đệ đệ .


      Thẩm Tư Tư nhất thời lương tâm trỗi dậy : " có hái dâu rừng , quên , Tam Bảo , Nhị Cẩu Tử kia đem đến canh cá ngươi uống luôn ."


      Tam Bảo đầu co rụt lại , ngập ngừng : " Sớm uống hết rồi ." Thấy Thẩm Tư Tư trừng mắt nhìn bản thân , vội vàng : " Cùng lắm lần sau ta cho ngươi uống thôi , huống hồ tại ngươi trở lại , ta sợ canh cá nguội lạnh uống ngon thôi ....ngươi tại cũng cho ta uống rồi , lần sau .... lần sau....."


      Lần sau như thế nào cũng dám , Thẩm Tư Tư tiến lên vỗ vỗ chút qua đầu của , hào phóng : " cần uống canh cá của ngươi , yên tâm , về nhà ."


      Tâm tình của Thẩm Tư Tư vô cùng tốt , tại nàng có gian nơi tay , canh cá tất cả đều là mây bay , đều là gì , ha ha...


      Vì thế , Thẩm Tư Tư phía trước , Đại Bảo , Nhị Bảo , Tam Bảo phía sau , hàng bốn người theo đường mà trở về nhà , rất xa nhìn lại có cảm giác như là con dê dẫn mấy con dê lớn , người trong thôn nhìn thấy liên tiếp quay đầu nhìn lại , nhịn được thầm : " Thổ Nữu nhìn là giống tên tiểu tử , nhà bọn họ ba đứa con trai , thế nào mà bị tiểu nha đầu khi dễ đây ? "


      Mặc kệ người trong thôn thầm như thế nào , ba đứa con trai của Chung gia quả là sợ Thẩm Tư Tư . Tiểu nha đầu này tuy , nhưng ý đồ xấu lại nhiều , ăn mệt nhiều lần cũng học ngoan , càng về sau thói quen càng nghe lời tiểu nha đầu này ... Thói quen thành tự nhiên a ! Thói quen là đáng sợ a !


      Đại Bảo , Nhị Bảo , Tam Bảo nhìn chằm chằm Thẩm Tư Tư phía trước mà nghi hoặc , nàng tại sao vào núi chuyến mà tâm tình lại tốt như vậy , nhưng mà bọn họ cũng dám hỏi bậy , sợ Thẩm Tư Tư bạo phát lên rất là khủng bố ....


      Bình thường bọn họ bị đánh cũng dám đánh trả lại , bởi vì thủ đoạn của Thẩm Tư Tư trả thù rất là nhiều , kỳ thực bị nàng đánh cũng đau lắm , nhưng nam hài tử mười tuổi cũng sợ mất mặt này nọ ... là kì diệu , bị muội muội đánh , bị người ta nhìn thấy là mất mặt ,.... Cho nên , cơ bản là họ dám chọc muội muội .


      Cũng phải là chưa từng phản kháng qua , giống như là Nhị Bảo từng bắt qua rắn , trùng đến dọa nàng . Nhưng mà muội muội người quái dị ... Nữ hài tử khác nếu bị như vậy liên tục hét chói tai , tiếng khóc vang tận trời .


      Còn nàng ngược lại còn cho bọn họ biết rắn này nấu làm sao , ăn thế nào mới ngon , còn trùng có thể muối ăn , ăn tươi ... bọn họ nghe xong lông tóc đều dựng đứng , sau đó mọi người đều khôn ra . Những nam hài tử ở trong thôn sau này cũng dám làm gì trêu nàng .... Thậm chí có đôi khi xuất môn đều nghe lệnh của nàng .


      Chương 9 : Đói , là đói


      Kỳ thực Thẩm Tư Tư rất là sợ đói , nhìn thấy cái gì có thể ăn được đều muốn đến ăn . là bất đắc dĩ . Nhưng mà làm người dễ nuôi cũng là hạnh phúc a .


      tại Thẩm Tư Tư đói , cho nên nàng vừa đến nhà vọt vào : " Nương , cơm tối làm xong rồi sao ? "


      là cơm , nhưng ra là cháo lúa mạch đen ăn cùng dưa muối , hơn nữa bởi vì khó khăn , nên toàn thôn này mọi người đều ăn ngày chỉ có hai bữa ....Những người khác đều là do thói quen , còn Thẩm Tư Tư tâm đều muốn chết ....


      Đối với người quen ăn ngày ba bữa mà , giờ ngươi bắt nàng ăn ngày hai bữa , quả là muốn lấy mạng của nàng . Cho nên khoảng cách giữa hai bữa cơm nàng nghĩ mọi biện pháp để mò tôm , bắt cá kiếm thêm bữa ăn ngon , bởi vì nàng đói đến choáng đầu , hoa mắt , nhìn đến cái gì cũng đều muốn ăn .


      Lúc này vừa vào cửa kêu nương , hai mắt nhìn chằm chằm vào mấy con gà mà phát sáng , miệng chảy nước miếng ....Khi nào mới có thể ăn đến thịt gà a ? Đây chính tông là gà tre nha , gà vườn nha !


      Trong lòng nàng nước mắt dầm dề , thịt gà ăn được thôi tính , đằng này ngay cả trứng gà cũng được ăn. Bởi vì trong nhà tính toán qua , trứng gà là dùng để bán kiếm tiền .... Nàng mà có vụng trộm ăn trứng cũng bị phát ngay thôi .... ra lệ lại rơi ...


      Người ta xuyên nào phải lo cái ăn cái mặc , còn nàng xuyên đói cho mờ con mắt. . . rất là thê thảm nha .


      Hà A Tú từ trong phòng bếp ra , : " Ngươi cái nha đầu này , chạy đến chỗ nào làm loạn nữa đây ? Ngươi tám tuổi rồi , cũng nên ở nhà mà học nữ hồng cho giỏi , thế nào mà trà trộn chung với đám nam hài trong thôn chạy tới chạy lui , còn ra bộ dáng gì nữa ? "


      đến cùng vẫn luyến tiếc muốn mắng nữ nhi duy nhất trong nhà , liền trừng mắt đối với ba đứa con trai : " Các ngươi là ba ca ca , cũng quản muội muội ..."


      Ba người cực kỳ ủy khuất , quản nàng ? Đến cùng là ai quản ai a ? Ba người đến cùng vẫn thành lời , mới : " Nương , chúng ta đói bụng ."


      Nhìn ba đứa con trai cùng nữ nhi bộ dạng gầy yếu , Hà A Tú thở dài : " chút cha các ngươi trở về liền ăn cơm , rửa tay rửa mặt trước ."


      Lại tiếp , Hà A Tú coi như xuất thân cũng tốt , nàng là nữ nhi của tú tài , tuy là nhà nghèo túng , nhưng từ chú ý trước khi ăn cơm phải rửa tay , điểm này cùng với Thẩm Tư Tư mưu mà hợp .


      Thẩm Tư Tư dám tiếp lời của Hà A Tú , nàng lôi kéo ba ca ca ra cạnh giếng múc nước rửa tay .


      ra mà , nàng cũng nghĩ là mỗi ngày chạy ra bên ngoài kiếm đồ ăn , nhưng chính là quá đói . Nàng là trạch nữ , nếu phải ăn uống liên tục , cho nàng ngốc trong nhà như những nữ nhân ở xã hội này cũng được .


      Nơi này tuy là cái gì cũng có , nhưng nàng có thể tạo ra a , có giải trí có thể sáng tác giải trí , cho nên nàng bài xích việc suốt ngày ở trong nhà , nhưng mà ..... đói là vấn đề rất lớn !


      Lịch sử chứng minh , đến thời điểm đói khát , mọi thứ như nhân tính hay gì đó đều bị bỏ lại phía sau .


      Thẩm Tư Tư ở nơi này , gặp ngay thời điểm đói khát , từ trạch nữ có thể biến thành chăm chỉ dốc lòng kiếm miếng ăn .


      Lúc Chung Căn Sinh bước vào cửa , còn khiêng cái cuốc và cái sọt tre , bên trong có mấy củ khoai sọ , cùng ít rau dại để đầy cái sọt tre . Đây là thức ăn bình thường nhất của người dân quê .


      Hà A Tú nhanh tay tiếp nhận cái sọt tre đem vào phía sau phòng bếp cất vào kho để dành , lại đem rau dại ra bên cạnh giếng ngâm nước , phân phó : " Đại Bảo , Nhị Bảo , Tam Bảo , Thổ Nữu ăn cơm chiều xong vớt mấy cây rau này ra , bằng ngâm nước đêm thối rửa hết , bây giờ làm , sáng mai xào ăn , mấy đứa đứa nào được làm biếng đâu ."
      Phương Lăng, Meoconkissu2, thuyt2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :