1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đích nữ muốn hưu phu - Khanh Dư (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Chương 15 Điệu múa điêu luyện khiến cho mọi người kinh ngạc.

      Tần Tuyết Như lập tức hờn dỗi: "Ngũ điện hạ đưa gì Như Nhi tự nhiên thích, chỉ là đồ vật của đại điện hạ tặng lại là đồ vật mà Như Nhi thích nhất."


      Lời này có vài phần ái muội, kiếp trước Tần Tuyết Như gả cho đại hoàng tử Mộ Phượng Thiên, tuy rằng cuối cùng Mộ Phượng Thiên có ngồi lên được ngôi vị hoàng đế, nhưng Tần Tuyết Như theo Mộ Phượng Thiên cũng là hưởng hết tất cả vinh hoa phú quý.


      Hôm nay, Tần Tuyết Như muốn bày ra hết tất cả tài năng, bởi vì đám hoàng tử đều bỏ ra tâm tư để tặng lễ cho nàng, nên nàng ta rất hưởng thụ ánh mắt hâm mộ của mọi người.
      Tần Thư Dao nhìn thấy, trong mắt thoáng qua trào phúng, nàng tới trước mặt Mộ Thiếu Dục, giọng : "Lần trước đa tạ tam điện hạ liều mình cứu giúp." Sau đó lại cung kính cúi người thi lễ.


      Tần Tuyết Như biết Tần Thư Dao sớm gặp qua Mộ Thiếu Dục, hơn nữa hành vi cử chỉ lúc này của nàng tự nhiên lại đúng mực, hoàn toàn gò bò khẩn trương như trước kia.


      Tần Tuyết Như còn tưởng là nhìn thấy bộ dạng lo lắng sợ hãi của Tần Thư Dao, nghĩ tới lại thất vọng rồi.


      Nàng ta che giấu thất vọng mặt, lại cười : " ra là chuyện tam điện hạ cứu tổ mẫu, Như Nhi cũng đa tạ tam điện hạ."


      Sau đó lại với Tần Thư Dao; "Tỷ tỷ, khách nhân đều đến đông đủ rồi, như vậy xin mời tỷ lên biểu diễn điệu múa . Vừa rồi tỷ đáp ứng ta nha!"


      Trong giọng của Tần Tuyết Như mang theo chút hoạt bát cùng đáng , làm cho người ta cảm giác được nàng ta gây khó dễ.


      Nếu là Tần Thư Dao kiếp trước, có lẽ nàng lo lắng, sợ hãi, như ý nguyện của Tần Tuyết Như, xấu mặt trước mặt mọi người.


      Nhưng mà nàng còn là Tần Thư Dao yếu đuối lại vô năng của kiếp trước rồi, nên múa điệu múa thế nào? Nàng dám đến, tất nhiên là sớm chuẩn bị tốt.


      Hôm nay, nàng muốn chiếm hết nổi bật của Tần Tuyết Như, nàng muốn để cho Tần Tuyết Như hối hận kịp, nàng muốn để cho tất cả mọi người trong kinh thành đều biết đến đại tiểu thư của Tần gia là Tần Thư Dao, mà là Tần Tuyết Như.


      mặt của Tần Thư Dao vẫn duy trì nụ cười hòa nhã như trước, nàng cười gật gật đầu: "Hôm nay là sinh nhật của muội, tự nhiên là muốn múa điệu, chỉ là muội chờ chút, bây giờ tỷ tỷ thay bộ vũ y."


      xong lại cúi người thi lễ với đám người hoàng tử cùng công chúa.


      Qua thời gian nén nhang, Tần Thư Dao mặc thân váy đỏ thẫm, đầu cài cây trâm ngọc được chạm khắc hoa lan, có vẻ ôn nhu lại thiên kiều bá mị, làm cho mắt người khác sáng ngời.


      Dáng vẻ của Tần Thư Dao vốn kiều mỵ, chỉ là kiếp trước nàng thiếu tự tin, tính cách lại yếu đuối, cho nên vẻ kiều mỵ của nàng trở nên tầm thường.


      Mà lúc này Tần Thư Dao bày ra hết tất cả vẻ kiều mỵ của nàng, điều này làm cho Tần Tuyết Như lòng muốn nàng xấu mặt chấn động.


      Giật mình chỉ có bản thân Tần Tuyết Như, còn có hoàng tử cùng công chúa đều hơi chút kinh ngạc, bọn họ chưa từng thấy có thiếu nữ mặc xiêm y đỏ thẫm mà có thể kiều mỵ động lòng người như thế.


      Theo tiếng đàn vang lên, Tần Thư Dao cũng bắt đầu nhàng múa lên, điệu múa này giống như là đóa hoa sen nở rộ. Nàng linh hoạt đứng ở chiếc lá hoa sen lớn, nhàng múa lên, thân mình xoay cùng vũ đạo tuyệt đẹp, khiến mọi người khiếp sợ.


      Đây là điệu múa phi phượng (phương xoay) thất truyền lâu, là từ nữ tử thanh lâu tự nghĩ ra, thân mình nhất định phải mới có thể múa, vì vậy điểm đặc biệt của điệu múa này là xoay tròn chiếc lá sen.


      Mà chiếc lá sen đó đều có mấy vũ nữ giữ xung quanh, Tần Thư Dao xoay tròn chiếc lá sen, giống như con hồ điệp vui chơi bay lượn, hoặc là vui đùa ở chiếc lá sen, hoặc là xoay tròn.


      Điệu múa này sở dĩ thất truyền, là bởi vì nó cầu rất hà khắc đối với người múa, người học múa cần phải gầy, mới có thể đứng ở lá sen.


      Điệu múa kết thúc, Tần Thư Dao cũng bày ra hết tài năng, mà Tần Tuyết Như lại buồn bực thôi.


      Tất cả mọi người đều ngây người, thẳng đến khi Tần Thư Dao đứng ở trước mặt bọn họ, Tần Tuyết Như mới hồi phục lại tinh thần, kinh ngạc mặt cùng vẻ mặt đố kị vẫn chưa kịp che giấu, đều rơi vào trong mắt của Tần Thư Dao.


      Lần đầu tiên Bát công chúa Mộ Phương Hoa nhìn thấy điệu múa này, nàng cũng nghe qua, lại chưa bao giờ thấy có người múa điệu múa xoay này, vui mừng kêu lên: "Làm sao ngươi biết điệu múa này?" xong lại quay đầu nhìn về phía Tần Tuyết Như, trong giọng có chút trách cứ: "Như Nhi sao thấy ngươi qua chuyện này vậy!"


      Tần Tuyết Như thầm cắn môi dưới, nỗ lực giấu oán hận cùng đố kị trong lòng, nàng mỉm cười đến trước mặt Tần Thư Dao, cười : "Tỷ tỷ là đa tài đa nghệ, sao trong ngày thường muội thấy tỷ múa điệu múa này, có phải là tỷ tỷ vụng trộm lén học đúng ?"


      Trong giọng của nàng mang theo chút hoạt bát cùng đáng , làm cho người ta cảm giác được là gây khó dễ.


      Nhưng mà những lời này lại chứa rất nhiều ý nghĩa, nếu Tần Thư Dao đúng, như vậy người khác cảm thấy nàng tâm cơ thâm trầm, tin được phụ mẫu của chính mình, còn vụng trộm học múa bên ngoài, hoặc có lẽ là tìm ít nữ tử thanh lâu đến dạy múa.


      Dù sao đại đa số nữ tử múa giỏi đều có xuất thân thanh lâu.


      Tần Thư Dao nhưng có nửa điểm xấu hổ cùng khó xử, mặt nàng vẫn là nụ cười hòa nhã: "Muội muội quên sao? Thời gian trước muội muội đặc biệt kêu phụ thân mời người đến dạy múa, tỷ tỷ cũng muốn học, cho nên vụng trộm theo học chút."


      Trong những lời này có ý địa vị của nàng ở Tần gia, đích trưởng nữ vậy mà thể quang minh chính đại học múa, còn phải vụng trộm học múa, chứng minh rằng nàng ở Tần gia gặp quá nhiều khó khăn cực khổ.


      Tần Tuyết Như nghĩ tới Tần Thư Dao lại vụng trộm học múa, đúng là khoảng thời gian trước Tần Lương có mời vũ nương đến dạy múa, cũng đúng là điệu múa xoay này. Chỉ là vì thân hình nàng gầy, hơn nữa học điệu múa xoay này quá mệt, cho nên Tần Tuyết Như liền buông tha.


      nghĩ tới lại bị Tần Thư Dao học được, trong lòng nàng thầm hận thôi.


      Thực ra điệu múa này là Tần Thư Dao học ở kiếp trước, sở dĩ phải học điệu múa này cũng là bởi vì muốn lấy lòng Hàn Thế Quân, muốn để Hàn Thế Quân càng nàng hơn.


      Nhưng mà khi Tần Thư Dao chịu nhiều đau khổ rốt cuộc cũng học xong điệu múa này, lại phát Hàn Thế Quân điên loan đảo phượng với Tiết Nhã.


      Tần Tuyết Như thấy Tần Thư Dao hợp lý, cũng lại dây dưa, lại thấy Mộ Phương Hoa có chút mất hứng, liền lôi kéo tay của Mộ Phương Hoa cười : " phải là thời gian trước ta cho công chúa, có vũ nương mới tới hiểu được điệu múa này, nhưng khi đó ngươi còn bận chơi con dế của ngươi, hoàn toàn để ý đến ta mà."


      Mộ Phương Hoa suy nghĩ hình như là có chuyện như vậy, cho nên liền tức giận nữa.


      Tần Tuyết Như lại nhân cơ hội lấy lòng : "Nếu ngươi thích, ngày mai cho đại tỷ ta đến dạy công chúa thế nào?"


      Mộ Phương Hoa có tiếng là ngang ngược vô lý, Tần Tuyết Như giới thiệu Tần Thư Dao cho Mộ Phương Hoa, muốn Mộ Phương Hoa cố ý gây khó khăn cho Tần Thư Dao. Hơn nữa ở trong đầu Tần Tuyết Như, Tần Thư Dao là người ngu dốt hiểu lấy lòng người khác, Mộ Phương Hoa lại là nữ nhi nhất của Hoàng hậu, cho nên đặc biệt thương. Nếu Tần Thư Dao đắc tội với Mộ Phương Hoa, như vậy sau này Tần Thư Dao càng thêm khổ sở.


      "Tốt! Dao Nhi tỷ tỷ, liền quyết định như thế, ngày mai ngươi vào trong cung dạy bản công chúa học điệu múa xoay này." Mộ Phương Hoa vẫn chỉ là đứa trẻ, hỉ nộ ái ố trong lòng đều lên toàn bộ ở mặt.


      Tần Thư Dao tự nhiên biết ý đồ của Tần Tuyết Như, chỉ là nàng tiện bài xích, cái này vừa là cơ hội để tiếp cận Mộ Phương Hoa. Chỉ là nàng lộ ra vẻ mặt khó xử, do dự ; "Ta chỉ là dân thường, thể mỗi ngày đều vào cung được."
      Last edited by a moderator: 7/10/15
      Phong Vũ Yên, huyenlaw68, tú cầu2 others thích bài này.

    2. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Chương 16 Hại người thành ngược lại hại mình


      Thực ra Tần Thư Dao chỉ muốn vào cung, mà nàng còn muốn mượn cơ hội tiếp cận Hoàng thượng hoặc là Hoàng hậu, nàng biết muốn đứng vững chân ở Tần gia, muốn để Hàn Thế Quân vĩnh viễn thể chuyển mình được, hậu thuẫn vững chắc, hoàn toàn có khả năng thực được.


      Bây giờ nàng cố ý làm bộ như khó xử, chính là vì muốn có được nhiều hơn.


      Chỉ là Mộ Phương Hoa luôn luôn kiêu căng quen rồi, phàm là nàng xem trọng cái gì nàng luôn muốn chiếm được. Cho nên vừa thấy vẻ mặt khó xử của Tần Thư Dao, lập tức lớn tiếng ; "Chuyện này có gì khó, chỉ cần bản công chúa cho ngươi lệnh bài, mỗi ngày ngươi đều có thể tiến cung."


      Tần Thư Dao vẫn còn có chút khó xử như trước: "Nhưng mà... như vậy ta thể bỏ nghiệp học tập của ta, phụ thân luôn luôn nghiêm khắc dạy bảo, rằng tuy là thân nữ nhi, nhưng cũng thể bỏ bê nghiệp học tập."


      Tần Lương là người có tiếng nghiêm sư, cho dù là Mộ Phương Hoa vô pháp vô thiên nhìn thấy Tần Lương cũng có chút sợ hãi.


      Nhưng vấn đề này đối với Mộ Phương Hoa mà vốn tính là cái gì, nàng lập tức cười : "Chuyện này có khó gì, chỉ cần bản công chúa tiếng với Phụ hoàng, ngươi tiến cung theo chúng ta học, phải là được rồi sao!"


      Tần Thư Dao muốn chính là những lời này, sau khi nghe thế trong lòng nàng vui mừng thôi, chỉ là mặt vẫn có chút lo lắng như trước; "Chỉ sợ phụ thân đồng ý!"


      "Lời của Phụ hoàng, Tần thái sư vẫn phải nghe, ngươi cần lo lắng. Ngày mai ngươi bắt đầu tiến cung, trước theo học tập cùng bản công chúa và các hoàng huynh, sau đó lại đến dạy ta múa."


      Tần Thư Dao có được thứ mà bản thân muốn, trong lòng càng thêm vui mừng, lập tức cúi người thi lễ: "Đa tạ công chúa ưu ái."


      Tuy rằng Tần Tuyết Như bất mãn Tần Thư Dao cùng tiến cung học tập, nhưng nàng nghĩ đến hình ảnh Tần Thư Dao bị Mộ Phương Hoa chỉnh, nàng vẫn là cao hứng.


      Hôm nay Tần Tuyết Như thấy Tần Thư Dao bày ra hết nổi bật, trong lòng oán hận thôi, may mắn hai ngày trước Tiết Nhã qua biện pháp chỉnh Tần Thư Dao cho nàng nghe, hơn nữa nàng cũng sớm chuẩn bị tốt, đợi lát nữa nàng muốn để cho Tần Thư Dao ôm đầu khóc rống, nàng muốn cho tất cả mọi người ở đây chán ghét nàng ta.


      Nàng nhìn thoáng qua vườn hoa mẫu đơn, Tần Tuyết Như cười đến trước mặt đóa hoa mẫu đơn nở rộ, nhàng hái xuống, đến trước mặt Tần Thư Dao, lộ ra đáng tươi cười : "Hôm nay tỷ tỷ múa đẹp như vậy, đóa hoa mẫu đơn kiều diễm này thích hợp với tỷ tỷ nhất." xong liền muốn cài lên cho Tần Thư Dao.


      Tần Thư Dao cũng sớm chuẩn bị tốt, lúc này vài nha hoàn ở bên bưng nước trà cùng điểm tâm đặt ở bàn đá, Tần Thư Dao cố ý cẩn thận đụng phải nha hoàn, sau đó lại cố ý lảo đảo cái, đoạt được đóa hoa mẫu đơn trong tay của Tần Tuyết Như, lại làm như sẩy tay rơi mặt đất, sau đó lại cố ý dùng sức giẫm lên.


      "A... Muội muội, hoa này..."

      chuỗi hành động phát sinh quá nhanh, làm cho người ta nhìn ra Tần Thư Dao cố ý, Tần Thư Dao kinh hoàng vô thố nhìn Tần Tuyết Như, trong giọng mang theo xin lỗi: "Muội muội, là xin lỗi, tỷ tỷ cố ý! Bây giờ tỷ tỷ cho ngươi hái đóa hoa đền cho muội."


      xong lại lập tức hái được đóa hoa mẫu đơn nở màu hồng nhạt, Tần Thư Dao lại cười : "Dung mạo của muội muội nghiêng nước nghiêng thành, hoa mẫu đơn thích hợp cho muội muội cài lên nhất."


      xong liền đưa tới trước mặt Tần Tuyết Như, Tần Tuyết Như còn chưa phục hồi lại tinh thần từ trong kinh ngạc, nhìn Tần Thư Dao hái đóa hoa đưa cho nàng.


      mặt Tần Tuyết Như ra vẻ chán ghét, hất đóa hoa mẫu đơn mà Tần Thư Dao đưa, lạnh lùng : "Ai muốn ngươi hái hoa, ta có lòng tốt đưa hoa cho ngươi, ngươi lại đạp hư nó như vậy."


      Dù sao tuổi của Tần Tuyết Như vẫn còn , vẫn chưa biết được cách che giấu kiềm chế toàn bộ cảm xúc của bản thân. Vẫn cứ cho rằng hôm nay nàng cố hết sức kiềm chế cảm xúc của bản thân rồi, nhưng khi nhìn thấy Tần Thư Dao giẫm lên đóa hoa mẫu đơn mà nàng đưa qua, ngay tức khắc bùng nổ tất cả cảm xúc.


      Trong lòng Tần Thư Dao cười lạnh, mặt lại lộ ra vẻ khủng hoảng vô thố: "Chẳng lẽ muội muội vì chút việc này tức giận tỷ tỷ ư? Đều là tỷ tỷ tốt, nên cẩn thận như thế."


      Tần Tuyết Như thấy bộ dạng này của Tần Thư Dao, càng thêm chán ghét, chính là nàng cũng biết thể tiếp tục cố tình gây như vậy, bằng ngày mai trong kinh thành truyền ra tin tức, nàng là người trọng tình nghĩa, là nương tính tình thất thường.


      Mấy năm nay Ngô thị phí ít tâm tư, mới thành công cho Tần Tuyết Như có thanh danh trong kinh thành. Tần Tuyết Như cũng biết hôm nay người ở đây phú cũng quý, tuyệt đối thể lại xảy ra trường hợp sai lầm như vậy nữa.


      Cho nên nàng chôn sâu chán ghét ở chỗ sâu nhất trong lòng, sau đó lại bày ra tươi cười ngây thơ: "Tỷ tỷ cái gì vậy, ta mọn như vậy đâu."


      Lúc này biết từ chỗ nào Mộ Phương Hoa hái được hai đóa hoa mẫu đơn đưa tới trước mặt Tần Tuyết Như, cười : "Hoa mẫu đơn trong vườn hoa của ngươi còn đẹp hơn trong Ngự hoa viên nữa."


      Mộ Phương Hoa đưa Tần Tuyết Như tự nhiên muốn nhận, nhưng lại đặc biệt cài ở đầu. Nàng vốn là người thích chưng diện, huống chi nàng nhất cũng là hoa mẫu đơn.
      Thấy Tần Tuyết Như cài đóa hoa mẫu đơn Mộ Phương Hoa đưa, khóe miệng Tần Thư Dao nâng lên nụ cười lạnh, chỉ là chút tươi cười này rất nhanh biến mất thấy.
      Nàng tìm cái cớ, liền về phòng thay y phục.


      Đợi lát nữa trò hay, nàng cũng muốn gặp tai ương trong hồ cá*, cho nên vẫn là sớm trước cho chắc chắn.


      (*Gặp tai ương trong hồ cá (trì ngư chi ương): ý chỉ có tội, nhưng vì liên lụy mà gặp tai họa. Hay còn gọi là vạ lây

      Câu này xuất phát từ trong điển cố "Lã Thị Xuân Thu": Đời Tống, "Tư Mã Hoàn" có ngọc quý, sợ mất, nên ném ngọc xuống ao. Vua "Cảnh Công" sai người tát cạn nước ao tìm ngọc, làm chết cá trong ao. Có thuyết lại cho rằng thành nước Tống bị hoả hoạn, người ta lấy nước trong ao chữa cháy, nên cá trong ao đều chết. )


      Qua khắc sau, trong hoa viên truyền đến từng đợt tiếng thét chói tai. Lúc này Tần Thư Dao thay xiêm ý, trong mắt nàng lộ ra chút tươi cười thoải mái.
      Thù này rốt cuộc nàng cũng báo!


      Kiếp trước sinh nhật của Tần Tuyết Như, nàng ta vì để Tần Thư Dao xấu mặt, cố ý sai người bôi ít mật lên hoa mẫu đơn, sau đó lại cố ý cài lên đầu Tần Thư Dao.
      Cuối cùng Tần Thư Dao bị đám ong mật chích đầy mặt, thái y nếu còn bị ong chích nữa, như vậy cái mạng này khó giữ.***************


      Tuy bảo vệ được tính mạng, nhưng vết sẹo mặt của Tần Thư Dao đợi rất lâu sau mới hết. Hơn nữa vì chuyện này mà Tần Lương cảm thấy Tần gia mất hết thể diện, cho nên càng quan tâm đến Tần Thư Dao.



      Đợi đến khi Tần Thư Dao chạy tới, đám con ong mật bị đám thị vệ đuổi , mà Tần Tuyết Như cũng bởi vì bị thương mà bị đưa vào bên trong phòng.


      Mấy thiên kim tiểu thư trong hoa viên đều hoang mang rối loạn muốn về nhà, chỉ còn lại có tam hoàng tử Mộ Thiếu Dục cùng Ngũ hoàng tử Mộ Thành Hi đứng ở bên trong hoa viên, bọn họ nhìn Tần Thư Dao đến đều lộ ra ánh mắt kinh ngạc.


      Lúc trước tưởng Tần Thư Dao rời rồi, nhưng lại thấy như vậy nên thể rời khỏi đây được. Cho nên Tần Thư Dao vẫn là lễ phép khách khí tiến lên cúi người thi lễ, lấy ngữ điệu của chủ nhà : "Hai vị điện hạ có thể đến thiên sảnh uống trà."


      Mộ Thiếu Dục nâng con ngươi lạnh như băng liếc mắt đánh giá Tần Thư Dao, điệu múa phi phượng (Phượng xoay) vừa rồi của Tần Thư Dao làm cho kinh diễm thôi, mới vừa rồi Tần Thư Dao cố ý đẩy nha hoàn, còn lúc nàng thấy Mộ Phương Hoa đưa đóa hoa mẫu đơn cho Tần Tuyết Như, chút giảo hoạt trong mắt Tần Thư Dao, toàn bộ đều rơi vào trong mắt Mộ Thiếu Dục.



      Tính tình của Mộ Thành Hi cởi mở, nghe xong sau lập tức cười : " cần, đợi lát nữa chúng ta cũng có việc phải , chỉ là hoàng huynh rất lo lắng cho Tuyết Như muội muội."


      Mộ Phượng Thiên có tình có ý với Tần Tuyết Như mọi người đều thấy, chỉ là tuổi của Tần Tuyết Như còn quá , hơn nữa Ngô thị còn muốn nhìn đến cùng ai có thể ngồi ngôi vị hoàng đế, cho nên luôn hứa hôn cho Tần Tuyết Như.
      Last edited by a moderator: 7/10/15
      Phong Vũ Yên, huyenlaw68, tú cầu4 others thích bài này.

    3. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Chương 17 Tình thâm ý trọng.


      Tần Thư Dao cũng chỉ khách khí câu thôi, nghe Mộ Thành Hi như thế, liền gật đầu giọng : "Vậy mời điện hạ tùy ý, ta còn phải xem Như Nhi, cũng biết tình trạng vết thương của muội ấy thế nào nữa!"


      Nàng xong ngẩng đầu nhìn thoáng qua Mộ Thiếu Dục, đôi mắt lạnh thấu xương kia dường như có thể nhìn thấu lòng của nàng, Tần Thư Dao nao nao, thậm chí có chút chột dạ cúi đầu.


      Chỉ là rất nhanh nàng liền thầm mắng bản thân câu, sau đó lại ngẩng đầu lộ ra vẻ mặt xin lỗi, cúi người thi lễ xong xoay người rời .


      dọc theo Bách Hoa Viên đến Như Ý Uyển mất nhiều thời gian, đợi đến khi tới Như Ý Uyển, mới phát lúc này trong khuê phòng của Tần Tuyết Như chen đầy người.


      Cho dù vậy vẫn có thể nghe được tiếng khóc đau lòng của Ngô thị: "Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy? Sao tự nhiên lại có ong mật vậy, mà sao ong mật này chỉ chích mỗi mình Như Nhi hả?"


      Tần Tuyết Như bị chích rất đau, chỉ là nàng ta vẫn ràng, ong mật này là vì nàng ta mà đến. Chỉ là nàng ta vẫn , ràng nàng ta sai người bỏ , làm sao đám ong mật này còn ra chích người chứ.


      Phùng thái y kiểm tra qua, vết thương của Tần Tuyết Như tính là nghiêm trọng, may mắn Mộ Phượng Thiên kịp thời cứu giúp.


      Tần Thư Dao vào phòng, hành lễ với từng người, sau đó lại lo lắng tới đầu giường, nhìn thấy mặt của Tần Tuyết Như có vài bọc màu đỏ, trong lòng cười lạnh. Chỉ là mặt vẫn lộ ra vẻ mặt quan tâm: "Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?"


      Nghe vậy Tần Tuyết Như ngẩng đầu nhìn người đến là Tần Thư Dao, mặt thoáng qua chút oán hận.


      Ngô thị nghe được thanh cũng ngẩng đầu, nhìn thấy Tần Thư Dao cũng nhịn được nhíu nhíu mày, bà cảm thấy chuyện hôm nay có liên quan đến Tần Thư Dao.


      Chỉ là lúc này người còn nhiều, bà thể tra hỏi, cũng thể lập tức chỉ mũi nhọn vào nàng. Dù sao bọn nha hoàn qua, đóa hoa mẫu đơn kia là Bát công chúa đưa cho Tần Tuyết Như cài lên tóc.


      "Thái y có chuyện gì, chỉ là vết chích mặt hết nhanh được, cho nên còn phải tĩnh dưỡng hồi."


      Ở trước mặt mọi người Ngô thị đều là hiền thê lương mẫu, đối với kế nữ này càng thêm quan tâm thương.


      "Đại điện hạ, hôm nay đa tạ ngài. tại sắc trời còn sớm, kính xin điện hạ về cung trước ." Tần Lương chắp tay hơi cúi người chào Mộ Phượng Thiên.


      Tuy rằng này nam nữ triều đại quá khắt khe với nhau, nhưng dù sao đây cũng là khuê phòng nữ tử, mặc kệ Mộ Phượng Thiên thế nào đều thích hợp ở trong này.


      Mộ Phượng Thiên gật gật đầu, sau đó dịu dàng với Tần Tuyết Như: "Nàng nghỉ ngơi cho tốt, đợi lát nữa ta phái người đưa tới tuyết phu cao tốt nhất."


      Tuy rằng lúc này Tần Tuyết Như đau đớn thôi, nhưng khi nghe được lời quan tâm của Mộ Phượng Thiên, trong lòng vẫn cảm thấy hạnh phúc tràn đầy.


      Tần Thư Dao nhìn ở trong mắt, trong lòng lại cười lạnh. Hạnh phúc như vậy, sợ rằng Tần Tuyết Như hưởng thụ lâu được. Bởi vì kiếp này nàng tuyệt đối muốn Mộ Phượng Thiên chán ghét Tần Tuyết Như, để Tần Tuyết Như gả cho người biết tất cả các thứ ăn nhậu cờ bạc thanh lâu, nàng cũng muốn để cho Tần Tuyết Như nếm thử đau khổ mà Tần Khả Cầm kiếp trước chịu đựng.


      Sau khi tiễn bước Mộ Phượng Thiên cùng Mộ Phương Hoa, trong phòng bỗng chốc thoáng hơn. Trong lòng Ngô thị có nghi hoặc nên còn muốn mình tâm cùng nữ nhi, cho nên lợi dụng lý do Tần Tuyết Như cần nghỉ ngơi, bảo mọi người trong phòng ra ngoài.


      Thẳng đến khi trong phòng chỉ có hai mẹ con bọn họ, Ngô thị mới hỏi chuyện xảy ra như thế nào. Vừa rồi bà cũng loáng thoáng nghe Tần Thư Dao ở trong hoa viên bày ra hết nổi bật, chỉ có trước mặt mọi người tặng bộ tranh thêu tinh xảo, còn dâng lên điệu múa xoay.


      Ngày mai tin tức này lập tức truyền khắp toàn bộ kinh thành.

      Khi Ngô thị nghe được Tần Tuyết Như bôi mật ở hoa mẫu đơn, thời điểm đưa đóa hoa mẫu đơn cho Tần Thư Dao, bị Tần Thư Dao vô tình dẫm đất. Bà ta càng thêm chắc chắn con bà ta chính là bị Tần Thư Dao hãm hại.


      Chỉ là Ngô thị có chứng cớ gì, bà ta cảm thấy Tần Thư Dao dường như có chút khác biệt với trước kia, Tần Thư Dao trở nên khôn khéo hơn trước kia, càng có tâm cơ hơn, có dễ đối phó như trước nữa.


      "Về sau con cách xa nàng chút, thời điểm ở trước mặt người khác nên tận lực biểu tỷ muội tình thâm." Ngô thị lạnh mặt dặn dò.


      Tần Tuyết Như phục : "Nàng đối xử với con như vậy, vì sao còn muốn con khách khí với nàng. Chờ con hết bệnh rồi, nhất định con phải giáo huấn nàng chút mới được."


      "Tuyệt đối thể, vừa rồi con có nghe cha con nhận xét người tỷ tỷ này của con sao, tại ông ấy cực kỳ thương nàng."


      Tần Lương luôn luôn thích người có tài hoa, hơn nữa tại Tần Thư Dao bày ra tất cả tài hoa, càng làm Tần Lương thêm thương Tần Thư Dao hơn.


      "Lần trước nàng đẩy con vào trong hồ, tại lại hãm hại con. Làm sao con có thể để nàng thoải mái thế được."


      Ngô thị lạnh mặt : "Con ngoan ngoãn nằm ở giường dưỡng thương cho mẹ, mọi chuyện có mẹ đây, mẹ tuyệt đối để cho nàng còn vô pháp vô thiên như vậy nữa."


      Nghe vậy Tần Tuyết Như lập tức vui mừng : "Mẹ có biện pháp rồi hả?"


      Ngô thị cưng chìu dịch dịch chăn cho Tần Tuyết Như, cười : "Ta là mẹ con, làm sao mẹ có thể trơ mắt nhìn con bị con xú nha đầu kia tính kế nhiều lần chứ."


      Sau khi Tần Thư Dao ra khỏi Như Ý Uyển, cũng có trở lại Hinh Hương Viện của nàng, mà là thư phòng tìm Tần Lương. cầu của Mộ Phương Hoa ra, hơn nữa còn ra nàng muốn tiến cung học tập.


      Cũng ra chuyện học tập của nàng luôn.


      Vốn nàng cho rằng Tần Lương đáp ứng, nàng cũng chuẩn bị tất cả các lí do, chỉ hi vọng có thể thuyết phục Tần Lương.


      Nhưng mà nghĩ tới sau khi nàng ra cầu này, vậy mà Tần Lương nghĩ cũng nghĩ liền gật đầu đồng ý.


      "Đa tạ phụ thân, nhất định nữ nhi đánh mất thể diện của phụ thân." Tần Thư Dao vui mừng .


      Từ giờ trở , tất cả mọi chuyện theo hướng khác với kiếp trước, nàng sống yếu đuối sống ngu muội như kiếp trước. Kiếp này nàng muốn nỗ lực tranh thủ hạnh phúc thuộc về chính mình, kiếp này nàng để mặc cho người khi dễ, kiếp này nàng muốn trả thù những người từng mưu hại nàng.


      Hôm nay Tần Lương rất hài lòng với biểu của Tần Thư Dao, dặn dò hai câu, mới để Tần Thư Dao về trước chuẩn bị này nọ, để ngày mai Tần Thư Dao theo ông cùng tiến cung.


      Sau khi Tần Thư Dao về tới Hinh Hương Viện, liền đuổi Trà Hương ra ngoài, sau đó để Tĩnh Nguyệt canh cửa, lưu mình Ngụy Tử ở lại trong phòng.


      Hôm nay Ngụy Tử cảm thấy bản thân lập công, dù sao nàng làm việc đó hoàn mỹ tỳ vết, hôm nay Ngô thị muốn tra cũng tra đến đầu bọn họ.


      Nhưng mà nghĩ tới sau khi Tần Thư Dao uống ly trà nóng, cười nhìn Ngụy Tử : "Hôm nay ngươi làm tốt lắm." xong liền tháo vòng tay phỉ thúy tay nàng xuống, mang vào tay Ngụy Tử : "Đây là phần thưởng vì việc làm hôm nay của ngươi."


      Ngụy Tử vui mừng nhìn vòng tay phỉ thúy, lập tức vui mừng ; "Đa tạ tiểu thư."


      Trong mắt Tần Thư Dao thoáng qua cười lạnh, chỉ là mặt vẫn là tươi cười như hoa: "Ngươi xuống trước , ta muốn nghỉ ngơi lát."

      Ngụy Tử cảm thấy bản thân lập công lớn, cho nên vui mừng về phòng của mình nghỉ ngơi, cũng lười làm việc.

      Tất cả đều rất thuận lợi, Ngô thị tra xét hồi lâu cũng tìm được chỗ khả nghi nào, chuyện này cũng cứ như vậy giải quyết được gì.


      Chỉ là ngày hôm sau Tần Thư Dao cũng có lập tức liền tiến cung, bởi vì trong cung xảy ra chút việc, cho nên các hoàng tử công chúa cũng học tập.


      Hơn nữa Mộ Phương Hoa cũng có nháo muốn Tần Thư Dao tiến cung dạy múa, chuyện này dường như có xảy ra như kiếp trước.


      Tuy rằng Tần Thư Dao cảm thấy có chút đáng tiếc, nhưng cũng nóng nảy.


      Hơn nữa ngày hôm qua tài hoa của Tần Thư Dao cũng truyền khắp trong kinh thành, Tần lão phu nhân cũng càng thêm thương Tần Thư Dao.
      Last edited by a moderator: 7/10/15
      Phong Vũ Yên, huyenlaw68, tú cầu3 others thích bài này.

    4. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Chương 18 Hai mẹ con quỷ kế đa đoan.


      Lại qua vài ngày, trong phủ trưởng công chúa thiết yến đặc biệt mời Tần lão phu nhân cùng Ngô thị. Mà lúc này tình trạng vết thương mặt Tần Tuyết Như cũng đỡ hơn rất nhiều, nếu như kiếp trước yến hội này hoàn toàn tới phiên Tần Thư Dao.


      Nhưng mà lần này Tần lão phu nhân quyết định mang Tần Thư Dao cùng, sau khi biết Tần Tuyết Như rất là buồn bực oán hận,


      Ngô thị lại cười : "Con tức giận cái gì? Trong nhà mình thể so với trong phủ công chúa, nếu có chuyện gì sai trái càng dọa người hơn."


      Tần Tuyết Như nghe xong lập tức vui mừng : "Mẹ, mẹ có mưu kế gì hay sao?"


      Ngô thị chậm rãi uống ngụm trà, sau đó mưu kế mưu rất lâu cho Tần Tuyết Như nghe, Tần Tuyết Như nghe xong vui mừng thôi.



      Ngày hôm đó trong Vinh Thọ Đường, Ngô thị thỉnh an Tần lão phu nhân xong, liền sai người mang tới kiện vũ y, cười : "Hai ngày trước điệu múa của Dao Nhi cũng truyền khắp kinh thành, lần này phủ công chúa nhất định múa lại điệu múa đó, cho nên con dâu đặc biệt chuẩn bị bộ vũ y cho Dao Nhi, để cho con bé nổi bật hơn trong nhóm khách mời, cũng để cho mọi người trong kinh thành đều biết đến con Tần gia chúng ta người còn tài hoa hơn người."


      Ngô thị lời này dễ nghe lại ôn hòa, dường như tình coi Tần Thư Dao là con của mình.


      Tần Thư Dao tiếp nhận vũ y, mỉm cười tiếng tạ ơn.


      Tần lão phu nhân thấy vậy cũng cảm thấy vui mừng, mặt cũng có chút tươi cười: "Cũng là ngươi chu đáo."


      Ngô thị vui mừng: "Chuyện này vốn là con dâu phải làm."


      Mọi người lại hàn huyên lát, sau đó mới rời,


      Sau khi trở lại Hinh Hương Viện, Tần Thư Dao tò mò nhìn bộ vũ y Ngô thị đưa tới, vẫn là vũ y đỏ thẫm lúc trước, mặt còn có kim tuyến thêu đầy hoa mẫu đơn, càng thêm phú quý hoa lệ.


      Bộ vũ y này càng thêm phù hợp với điệu múa này.


      Tần Thư Dao chăm chú nhìn bộ vũ y này, lại tìm ra chỗ sơ hở nào, chỉ là nàng tin Ngô thị bao giờ có lòng tốt mà đặc biệt làm bộ vũ y này cho nàng.


      Ngô thị ước gì nàng mất thể diện, để mọi người trong kinh thành nhạo báng nàng. Làm sao có thể muốn nàng biểu xuất sắc ở trong phủ công chúa.


      Tần Thư Dao kêu Tĩnh Nguyệt cùng Ngụy Tử tiến vào, sau đó bảo bọn họ kiểm tra bộ vũ y này xem thử có vấn đề ở chỗ nào.


      Trình độ thêu thùa của Tĩnh Nguyệt vô cùng tốt, tìm nửa ngày rốt cuộc cũng phát , ra ở chỗ các đường may sử dụng loại chỉ dễ đứt, mà Tần Thư Dao múa dùng sức khá lớn, chỉ cần hơi dùng sức chút, như vậy bộ vũ y này rơi ra, sau đó Tần Thư Dao xiêm y chỉnh tề xuất ở trước mặt mọi người.


      Chuyện này đối với nữ tử chưa chồng mà , chính là kích trí mạng. Nếu Tần Thư Dao mặc bộ vũ y này múa, cuối cùng bộ vũ y này rơi ra ở trước mọi người. Như thế về sau còn có ai nguyện ý cưới nàng, Tần lão phu nhân cũng có khả năng có thể mang nàng xuất ở trong các yến tiệc thế này nữa.


      Mưu kế này nhìn qua đơn giản, nhưng lại rất thâm độc. Đây là muốn hủy Tần Thư Dao khi còn sống mà!


      Tần Thư Dao hung hăng nắm chặt bộ vũ y, với Tĩnh Nguyệt: "Ngươi nhanh sửa bộ vũ y này tốt, ngày mai ta muốn mặc bộ này múa."

      Tĩnh Nguyệt có chút khó xử nhìn Tần Thư Dao: "Nhưng tất cả bộ vũ y này đều dùng chỉ mềm, nếu muốn sửa thể sửa xong trong ngày được."


      " có việc gì, ngươi sửa trước . Nếu mệt đổi cho ta."


      Nếu ngày mai nàng mặc bộ vũ y này múa, như vậy Ngô thị lấy cớ ở trước mặt Tần lão phu nhân nàng tốt, mà Tần lão phu nhân cũng cảm thấy nàng tốt, lòng dạ hẹp hòi.


      Cho nên ngày mai nàng nhất định phải mặc bộ vũ y này múa.


      Tĩnh Nguyệt vội vội vàng vàng mang kim chỉ tới, sau đó nghiêm cẩn (nghiêm túc+cẩn thận) giúp đỡ Tần Thư Dao may lại bộ vũ y này.


      Trải qua đêm cố gắng, rốt cuộc Tĩnh Nguyệt cũng sửa xong bộ vũ y này. Bởi vì Tĩnh Nguyệt thức đêm, cho nên hôm nay Tần Thư Dao có mang Tĩnh Nguyệt theo, mà là hai người Trà Hương cùng Ngụy Tử.


      Trà Hương cho rằng bản thân bị Tần Thư Dao vắng vẻ, nghĩ tới Tần Thư Dao còn có thể để cho mình theo, trong lòng vừa vui mừng vừa kích động.


      Ngô thị cùng Tần Tuyết Như ngồi chiếc xe ngựa, Tần Thư Dao cùng Tần lão phu nhân ngồi chung chiếc xe ngựa.


      Tuy trong phủ Công chúa có lộng lẫy như hoàng cung, nhưng mà bối cảnh cũng tinh xảo, qua đường lại xuyên qua đường giống như dạo vậy, liền đến hậu hoa viên phủ công chúa.



      Lúc này ít người, lần này đến trừ bỏ những thiên kim tiểu thư, còn có số công tử phú gia (nhà giàu).


      Lần này hoàng tử cùng công chúa cũng đều đến đây, Mộ Phương Hoa vừa thấy Tần Tuyết Như liền vui mừng tới, lôi kéo tay nàng ta hỏi: " mặt ngươi tốt hơn rồi chứ?"


      Tần Tuyết Như cười cúi người thi lễ, : "Còn phải cám ơn đại điện hạ, nếu phải ngài ấy đặc biệt đưa tới tuyết phu cao, vết sẹo mặt ta có nhanh lành như vậy đâu."


      xong có chút ngượng ngùng nhìn thoáng qua Mộ Phượng Thiên.


      Mộ Phượng Thiên dường như cảm giác được ánh mắt của Tần Tuyết Như, khóe miệng mỉm cười.


      Sau khi Tần lão phu nhân mang theo Tần Thư Dao cung kính cúi chào với từng người, mới ngồi xuống.


      Trưởng công chúa Hoa Phượng là tỷ tỷ đồng phụ đồng mẫu với Hoàng thượng, cho nên đồ vật trong phủ của bà cực kỳ tinh xảo.


      Bà mặc thân cẩm y thêu các loại hoa và hồ điệp, búi tóc theo kiểu đơn kế*, mang đầy trâm hoa, ở chính giữa có khảm ngọc bích, có vẻ phú quý cùng thanh tao.


      Tuy rằng công chúa Hoa Phượng gần bốn mươi, nhưng làn da vẫn bóng loáng nhẵn nhụi như trước, phảng phất như thiếu phụ ngoài ba mươi.


      Bà nhìn Tần Thư Dao giọng hỏi: "Ngươi chính là đại nữ nhi Tần gia?"


      Tần Thư Dao nghe được bản thân bị điểm danh, lập tức cười đứng lên, cung kính cúi người thi lễ, giọng : "Chính là dân nữ."


      "Quả nhiên có tri thức hiểu lễ nghĩa, sáng rỡ động lòng người. Nghe ngươi còn có thể múa điệu múa phi phượng, cũng múa tuyệt đẹp động lòng người, có việc này ?"


      mặt Tần Thư Dao mang theo tươi cười đúng mực: "Đa tạ công chúa khen ngợi."
      "Vậy đợi lát nữa ngươi múa cho bản cung xem chút."


      Tần Thư Dao hơi hơi cúi đầu: "Dân nữ thay xiêm y trước."


      Kiếp trước sau khi Tần Thư Dao lên làm phu nhân Hầu gia, cũng từng tham dự yến hội như vậy, cho nên nàng hiểu được lễ nghi trong đó.


      Trưởng công chúa Hoa Phượng bảo hai nha hoàn mang Tần Thư Dao xuống thay xiêm y, sau đó lại với phần đông thiên kim: "Hôm nay đến đây tuy chủ yếu là ngắm hoa, nhưng nếu có tiết mục gì, cũng nhàm chán, đợi lát nữa Tần gia đại nương múa xong, các vị cũng nên trổ tài nghệ của mình."


      Hậu viện Tần gia so với ở đây, cho nên mọi người đều chuẩn bị tốt, khi nghe được lời của trưởng công chúa Hoa Phượng, trong lòng đều vui mừng thôi.
      Bởi vì trưởng công chúa Hoa Phượng sinh được hai đứa con đều bị chết non, mà phu quân cũng bệnh qua đời mấy năm trước. Người dân sớm đồn trưởng công chúa Hoa Phượng luôn muốn tìm đứa để nuôi, nhưng vẫn chưa tìm thấy được người nào vừa lòng cả.

      Cho nên hàng năm lúc hoa mẫu đơn nở, trưởng công chúa Hoa Phượng đều tổ chức yến hội ngắm hoa. Hàng năm yến hội mời tiểu thư hoặc là thiếu gia để cho bọn họ so tài nghệ, nếu tốt nhất, được trưởng công chúa Hoa Phượng tự mình dạy người đó học tập năm.


      Từ trước trưởng công chúa Hoa Phượng có tiếng là tài nữ kinh thành, bởi vì cuộc sống buồn tẻ, hi vọng có người bồi bà, cho nên hàng năm đều thu học trò.


      Hai năm trước Tần Tuyết Như đều được trưởng công chúa Hoa Phượng khen thưởng, cho nên lần này Tần Tuyết Như cũng cố gắng luyện tập.


      Tần Thư Dao múa điệu múa mở màn, cho nên nàng phải múa điệu múa hay để có thể hấp dẫn ánh mắt của mọi người.


      Đương nhiên nếu múa tốt mà , như vậy bị lãng quên rất nhanh, thậm chí còn bị người nhạo báng, cho nên Tần Thư Dao cũng rất cố gắng luyện tập.
      Last edited by a moderator: 7/10/15
      Phong Vũ Yên, huyenlaw68, tú cầu2 others thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 18 Hai mẹ con quỷ kế đa đoan.

      Lại qua vài ngày, trong phủ trưởng công chúa thiết yến đặc biệt mời Tần lão phu nhân cùng Ngô thị. Mà lúc này tình trạng vết thương mặt Tần Tuyết Như cũng đỡ hơn rất nhiều, nếu như kiếp trước yến hội này hoàn toàn tới phiên Tần Thư Dao.

      Nhưng mà lần này Tần lão phu nhân quyết định mang Tần Thư Dao cùng, sau khi biết Tần Tuyết Như rất là buồn bực oán hận,

      Ngô thị lại cười : "Con tức giận cái gì? Trong nhà mình thể so với trong phủ công chúa, nếu có chuyện gì sai trái càng dọa người hơn."

      Tần Tuyết Như nghe xong lập tức vui mừng : "Mẹ, mẹ có mưu kế gì hay sao?"

      Ngô thị chậm rãi uống ngụm trà, sau đó mưu kế mưu rất lâu cho Tần Tuyết Như nghe, Tần Tuyết Như nghe xong vui mừng thôi.

      Ngày hôm đó trong Vinh Thọ Đường, Ngô thị thỉnh an Tần lão phu nhân xong, liền sai người mang tới kiện vũ y, cười : "Hai ngày trước điệu múa của Dao Nhi cũng truyền khắp kinh thành, lần này phủ công chúa nhất định múa lại điệu múa đó, cho nên con dâu đặc biệt chuẩn bị bộ vũ y cho Dao Nhi, để cho con bé nổi bật hơn trong nhóm khách mời, cũng để cho mọi người trong kinh thành đều biết đến con Tần gia chúng ta người còn tài hoa hơn người."

      Ngô thị lời này dễ nghe lại ôn hòa, dường như tình coi Tần Thư Dao là con của mình.

      Tần Thư Dao tiếp nhận vũ y, mỉm cười tiếng tạ ơn.

      Tần lão phu nhân thấy vậy cũng cảm thấy vui mừng, mặt cũng có chút tươi cười: "Cũng là ngươi chu đáo."

      Ngô thị vui mừng: "Chuyện này vốn là con dâu phải làm."

      Mọi người lại hàn huyên lát, sau đó mới rời,

      Sau khi trở lại Hinh Hương Viện, Tần Thư Dao tò mò nhìn bộ vũ y Ngô thị đưa tới, vẫn là vũ y đỏ thẫm lúc trước, mặt còn có kim tuyến thêu đầy hoa mẫu đơn, càng thêm phú quý hoa lệ.

      Bộ vũ y này càng thêm phù hợp với điệu múa này.

      Tần Thư Dao chăm chú nhìn bộ vũ y này, lại tìm ra chỗ sơ hở nào, chỉ là nàng tin Ngô thị bao giờ có lòng tốt mà đặc biệt làm bộ vũ y này cho nàng.

      Ngô thị ước gì nàng mất thể diện, để mọi người trong kinh thành nhạo báng nàng. Làm sao có thể muốn nàng biểu xuất sắc ở trong phủ công chúa.

      Tần Thư Dao kêu Tĩnh Nguyệt cùng Ngụy Tử tiến vào, sau đó bảo bọn họ kiểm tra bộ vũ y này xem thử có vấn đề ở chỗ nào.

      Trình độ thêu thùa của Tĩnh Nguyệt vô cùng tốt, tìm nửa ngày rốt cuộc cũng phát , ra ở chỗ các đường may sử dụng loại chỉ dễ đứt, mà Tần Thư Dao múa dùng sức khá lớn, chỉ cần hơi dùng sức chút, như vậy bộ vũ y này rơi ra, sau đó Tần Thư Dao xiêm y chỉnh tề xuất ở trước mặt mọi người.

      Chuyện này đối với nữ tử chưa chồng mà , chính là kích trí mạng. Nếu Tần Thư Dao mặc bộ vũ y này múa, cuối cùng bộ vũ y này rơi ra ở trước mọi người. Như thế về sau còn có ai nguyện ý cưới nàng, Tần lão phu nhân cũng có khả năng có thể mang nàng xuất ở trong các yến tiệc thế này nữa.

      Mưu kế này nhìn qua đơn giản, nhưng lại rất thâm độc. Đây là muốn hủy Tần Thư Dao khi còn sống mà!

      Tần Thư Dao hung hăng nắm chặt bộ vũ y, với Tĩnh Nguyệt: "Ngươi nhanh sửa bộ vũ y này tốt, ngày mai ta muốn mặc bộ này múa."

      Tĩnh Nguyệt có chút khó xử nhìn Tần Thư Dao: "Nhưng tất cả bộ vũ y này đều dùng chỉ mềm, nếu muốn sửa thể sửa xong trong ngày được."

      " có việc gì, ngươi sửa trước . Nếu mệt đổi cho ta."

      Nếu ngày mai nàng mặc bộ vũ y này múa, như vậy Ngô thị lấy cớ ở trước mặt Tần lão phu nhân nàng tốt, mà Tần lão phu nhân cũng cảm thấy nàng tốt, lòng dạ hẹp hòi.

      Cho nên ngày mai nàng nhất định phải mặc bộ vũ y này múa.

      Tĩnh Nguyệt vội vội vàng vàng mang kim chỉ tới, sau đó nghiêm cẩn (nghiêm túc+cẩn thận) giúp đỡ Tần Thư Dao may lại bộ vũ y này.

      Trải qua đêm cố gắng, rốt cuộc Tĩnh Nguyệt cũng sửa xong bộ vũ y này. Bởi vì Tĩnh Nguyệt thức đêm, cho nên hôm nay Tần Thư Dao có mang Tĩnh Nguyệt theo, mà là hai người Trà Hương cùng Ngụy Tử.

      Trà Hương cho rằng bản thân bị Tần Thư Dao vắng vẻ, nghĩ tới Tần Thư Dao còn có thể để cho mình theo, trong lòng vừa vui mừng vừa kích động.

      Ngô thị cùng Tần Tuyết Như ngồi chiếc xe ngựa, Tần Thư Dao cùng Tần lão phu nhân ngồi chung chiếc xe ngựa.

      Tuy trong phủ Công chúa có lộng lẫy như hoàng cung, nhưng mà bối cảnh cũng tinh xảo, qua đường lại xuyên qua đường giống như dạo vậy, liền đến hậu hoa viên phủ công chúa.

      Lúc này ít người, lần này đến trừ bỏ những thiên kim tiểu thư, còn có số công tử phú gia (nhà giàu).

      Lần này hoàng tử cùng công chúa cũng đều đến đây, Mộ Phương Hoa vừa thấy Tần Tuyết Như liền vui mừng tới, lôi kéo tay nàng ta hỏi: " mặt ngươi tốt hơn rồi chứ?"

      Tần Tuyết Như cười cúi người thi lễ, : "Còn phải cám ơn đại điện hạ, nếu phải ngài ấy đặc biệt đưa tới tuyết phu cao, vết sẹo mặt ta có nhanh lành như vậy đâu."

      xong có chút ngượng ngùng nhìn thoáng qua Mộ Phượng Thiên.

      Mộ Phượng Thiên dường như cảm giác được ánh mắt của Tần Tuyết Như, khóe miệng mỉm cười.

      Sau khi Tần lão phu nhân mang theo Tần Thư Dao cung kính cúi chào với từng người, mới ngồi xuống.

      Trưởng công chúa Hoa Phượng là tỷ tỷ đồng phụ đồng mẫu với Hoàng thượng, cho nên đồ vật trong phủ của bà cực kỳ tinh xảo.

      Bà mặc thân cẩm y thêu các loại hoa và hồ điệp, búi tóc theo kiểu đơn kế*, mang đầy trâm hoa, ở chính giữa có khảm ngọc bích, có vẻ phú quý cùng thanh tao.

      Tuy rằng công chúa Hoa Phượng gần bốn mươi, nhưng làn da vẫn bóng loáng nhẵn nhụi như trước, phảng phất như thiếu phụ ngoài ba mươi.

      Bà nhìn Tần Thư Dao giọng hỏi: "Ngươi chính là đại nữ nhi Tần gia?"

      Tần Thư Dao nghe được bản thân bị điểm danh, lập tức cười đứng lên, cung kính cúi người thi lễ, giọng : "Chính là dân nữ."

      "Quả nhiên có tri thức hiểu lễ nghĩa, sáng rỡ động lòng người. Nghe ngươi còn có thể múa điệu múa phi phượng, cũng múa tuyệt đẹp động lòng người, có việc này ?"

      mặt Tần Thư Dao mang theo tươi cười đúng mực: "Đa tạ công chúa khen ngợi."
      "Vậy đợi lát nữa ngươi múa cho bản cung xem chút."

      Tần Thư Dao hơi hơi cúi đầu: "Dân nữ thay xiêm y trước."

      Kiếp trước sau khi Tần Thư Dao lên làm phu nhân Hầu gia, cũng từng tham dự yến hội như vậy, cho nên nàng hiểu được lễ nghi trong đó.

      Trưởng công chúa Hoa Phượng bảo hai nha hoàn mang Tần Thư Dao xuống thay xiêm y, sau đó lại với phần đông thiên kim: "Hôm nay đến đây tuy chủ yếu là ngắm hoa, nhưng nếu có tiết mục gì, cũng nhàm chán, đợi lát nữa Tần gia đại nương múa xong, các vị cũng nên trổ tài nghệ của mình."

      Hậu viện Tần gia so với ở đây, cho nên mọi người đều chuẩn bị tốt, khi nghe được lời của trưởng công chúa Hoa Phượng, trong lòng đều vui mừng thôi.
      Bởi vì trưởng công chúa Hoa Phượng sinh được hai đứa con đều bị chết non, mà phu quân cũng bệnh qua đời mấy năm trước. Người dân sớm đồn trưởng công chúa Hoa Phượng luôn muốn tìm đứa để nuôi, nhưng vẫn chưa tìm thấy được người nào vừa lòng cả.

      Cho nên hàng năm lúc hoa mẫu đơn nở, trưởng công chúa Hoa Phượng đều tổ chức yến hội ngắm hoa. Hàng năm yến hội mời tiểu thư hoặc là thiếu gia để cho bọn họ so tài nghệ, nếu tốt nhất, được trưởng công chúa Hoa Phượng tự mình dạy người đó học tập năm.

      Từ trước trưởng công chúa Hoa Phượng có tiếng là tài nữ kinh thành, bởi vì cuộc sống buồn tẻ, hi vọng có người bồi bà, cho nên hàng năm đều thu học trò.

      Hai năm trước Tần Tuyết Như đều được trưởng công chúa Hoa Phượng khen thưởng, cho nên lần này Tần Tuyết Như cũng cố gắng luyện tập.

      Tần Thư Dao múa điệu múa mở màn, cho nên nàng phải múa điệu múa hay để có thể hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

      Đương nhiên nếu múa tốt mà , như vậy bị lãng quên rất nhanh, thậm chí còn bị người nhạo báng, cho nên Tần Thư Dao cũng rất cố gắng luyện tập.


      Chương 19 Hiến nghệ xảy ra sai sót.


      Tần Thư Dao thay xiêm y xong, vào bên trong hoa viên, nhạc nhàng tấu lên, mà nàng cũng theo nhạc nhàng múa lên, khi như con hồ điệp tung tăng bay nhảy, khi lại như con phượng hoàng lộng lẫy, làm cho người ta trầm mê trong đó.


      Bộ vũ y người Tần Thư Dao có xuất bất kỳ vấn đề gì, Ngô thị cùng Tần Tuyết Như ngồi ở bên cau mày, trong lòng có chút nghi hoặc, chẳng lẽ bọn họ may quá tốt? Cho nên mới có xuất việc như bọn họ dự tính?


      Cuối cùng là xoay tròn tuyệt đẹp, Tần Thư Dao theo nhạc nhàng xoay tròn, nhưng vào lúc này dưới đài có bóng dáng quen thuộc ngang qua, trái tim nàng khẽ cứng lại, lại quên bản thân còn múa, quên mọi người xung quanh, trong mắt chỉ có người kia.


      nhạc từ từ dừng lại,nhưng Tần Thư Dao vẫn ngừng xoay tròn, dường như nàng thể khống chế được bản thân. Cuối cùng có lẽ là vì xoay tròn quá nhanh, có lẽ là vì sớm phân tâm, chân trái va chân phải, Tần Thư Dao ngã xuống đất.
      Lúc này dưới đài cũng khẽ vang lên trận ồn ào, trưởng công chúa Hoa Phượng cũng hơi hơi nhíu mày.


      Lúc này Tần Thư Dao vẫn còn chưa khôi phục lại bình tĩnh, hai tròng mắt của nàng chứa nước mắt, nàng ngã xuống đất, nhưng hai tròng mắt chỉ gắt gao nhìn chằm chằm bóng dáng kia.


      Làm tất cả mọi người cũng bắt đầu tò mò, Tần Thư Dao cắn đôi môi đứng lên, nàng tuyệt đối lại rơi lệ vì nam nhân kia, nàng muốn để cho nam nhân kia trọn đời xoay chuyển được mình.


      Tần Thư Dao để cho giọt nước mắt trong mắt rơi xuống, nàng nỗ lực kiềm chế oán hận cùng thương tâm trong lòng, cúi người thi lễ với trưởng công chúa Hoa Phượng, sau đó mới bước tới bên người Tần lão phu nhân.


      Hàn Thế Quân! Nàng lại gặp ta trước hai năm, nàng đến nay đều còn nhớ kiếp trước lần đầu tiên bản thân nhìn thấy Hàn Thế Quân. Nhưng kiếp này tất cả đều thay đổi, nàng lại gặp trước hai năm. Xem ra Hàn Thế Quân vì có thể ngồi lên vị trí Hầu gia, từ bắt đầu nỗ lực phấn đấu ngừng.


      Chính là kiếp này Tần Thư Dao tuyệt để cho Hàn Thế Quân lên làm Hầu gia, nàng muốn làm cho cả Hàn gia đều sụp đổ, nàng muốn cho bọn đền lại gấp bội lần những ủy khuất tủi nhục mà nàng chịu đựng khi còn ở Hầu gia.


      Điệu múa này Tần Thư Dao múa rất đẹp, đẹp giống như là Phượng Hoàng cao quý du ngoạn nhân gian. Nàng có bởi vì cú ngã kia mà để trưởng công chúa Hoa Phượng chán ghét nàng, ngược lại còn thêm vài phần thưởng thức.


      Tiết mục kế tiếp, Tần Thư Dao đều có hứng thú xem, ánh mắt của nàng luôn luôn đuổi theo Hàn Thế Quân, nàng thấy bộ dạng đê hèn của Hàn Thế Quân khi chuyện với đám người Mộ Thiếu Dục. Trong lòng nàng cười lạnh, sao kiếp trước nàng lại phát , Hàn Thế Quân là người vì quyền thế, cái gì cũng nguyện ý làm. Nàng còn ngu ngốc cho rằng Hàn Thế Quân bản thân.


      Tần Tuyết Như biểu diễn đánh đàn, tiếng đàn nàng ta đàn cũng tao nhã êm tai, trưởng công chúa Hoa Phượng nghe xong sau cũng khen ngợi vài câu.


      Sau khi tất cả các tiết mục đều biểu diễn xong, mặt của trưởng công chúa Hoa Phượng lộ ra chút mệt mỏi, bà nhìn đám thiếu nam thiếu nữ, giọng : "Tuy rằng vừa rồi Dao Nhi múa có chút sai sót, nhưng bởi vì chút sai sót kia, mà làm cho người ta cảm nhận được Phượng Hoàng ngã xuống thế gian."


      Điệu múa này vốn là nữ tử thanh lâu tạo ra, sở dĩ gọi là điệu múa Phi Phượng, đó là bởi vì nữ tử kia hi vọng có thể thoát khỏi thanh lâu, có thể giống như Phượng Hoàng thuần khiết cao ngạo, nhưng loại nữ tử có thân phận này làm sao có thể biến thành Phượng Hoàng được.


      Vừa rồi khi Tần Thư Dao múa đến đoạn cuối trong mắt lại ra nồng đậm bi thương cùng oán hận, tấ cả đều rơi vào trong mắt trưởng công chúa Hoa Phượng, lại cảm thấy cùng nữ tử kia cực kỳ tương tự, cho nên bà mới có ấn tượng sâu.


      Tần Thư Dao vẫn còn đắm chìm trong bi thương cùng oán hận, bỗng nhiên nghe được trưởng công chúa Hoa Phượng tán thưởng nàng hơi sửng sốt.


      Mà kế tiếp chính là trưởng công chúa Hoa Phượng tuyên bố học trò được thu nhận năm nay, bà đứng lên nhìn lướt qua người ở đây, cuối cùng nhìn Tần Thư Dao : "Bắt đầu từ ngày mai Dao Nhi đến trong phủ bản cung ."


      Nghe vậy tất cả mọi người sửng sốt, dù sao vừa rồi Tần Thư Dao múa có sai sót, mà Tần Thư Dao chưa hề nghĩ tới muốn vào phủ công chúa, tại nghe xong nồng đậm bi thương trong lòng kia bị quét ít, lúc trước nàng luôn muốn tìm chỗ dựa vững chắc.


      tại trưởng công chúa Hoa Phượng chính là chỗ dựa vững chắc cho nàng.
      Cho nên Tần Thư Dao áp chế toàn bộ oán hận cùng bi thương trong lòng xuống dưới đáy lòng, sau đó đứng lên giọng tạ ơn : "Đa tạ trưởng công chúa ưu ái!"


      Trưởng công chúa Hoa Phượng thấy mặt Tần Thư Dao vẫn bình thương như trước, có bởi vậy mà lộ ra vui mừng cùng kiêu ngạo, trong lòng càng thích. Bà hơi hơi vuốt cằm : "Bản cung có chút mệt mỏi, các ngươi tùy ý ." Liền đứng lên mang theo đám thị nữ rời .


      Mọi người đều ngờ, tối nay Tần Thư Dao phát huy thất thường như thế mà có thể được công chúa Hoa Phượng ưu ái. Tần Tuyết Như nghe được tin tức này càng tức giận thôi, nàng ta hung hăng nắm chặt nắm tay, ngay cả móng tay đâm vào da thịt cũng phát giác.


      Sau khi trưởng công chúa Hoa Phượng rồi, khí cũng trở nên thoải mái hơn rất nhiều.


      Năm nay là Tần Thư Dao đoạt giải quán quân, tuy rằng rất nhiều người phục, nhưng vẫn có rất nhiều người đến trước mặt Tần Thư Dao, muốn làm quen với nàng.
      Tính tình Tần Thư thanh lãnh (trong trẻo mà lạnh lùng), chỉ tùy ý hàn huyên vài câu, liền tìm cách bỏ lại đám người này, tránh ở góc yên tĩnh. Lẳng lặng nhìn Hàn Thế Quân cách đó xa lấy lòng vài vị hoàng tử.


      Lúc này Hàn Thế Quân vẫn là thứ tử (con vợ kế) tam phòng như trước, còn bị tam phòng ức hiếp. Nhưng qua hai năm tới đây, sau khi Hàn Thế Quân gặp Tần Thư Dao, hết thảy đều có thay đổi. Nhất là sau khi Hàn Thế Quân cưới Tần Thư Dao, địa vị ở Hàn gia biến hóa rất lớn, nhất là năm thứ hai Tần Thư Dao gả cho Hàn Thế Quân, con trai trưởng duy nhất của đại phòng Hàn gia bệnh chết. Chuyện ngoài ý muốn này vừa khéo cấp cho Hàn Thế Quân cơ hội tốt, cuối cùng dưới trợ giúp của Tần Thư Dao, rốt cuộc Hàn Thế Quân được đại phòng tán thành, sau đó được nhận làm con nuôi, cuối cùng ngồi vị trí Hầu gia.


      tại Hàn Thế Quân vẫn là thứ tử có thân phận đê hèn, còn cố gắng làm quen với đám quý tộc như trước, chính là đám quý tộc này đều chướng mắt .
      Tần Thư Dao hơi híp hai mắt, sau đó hái được đóa hoa mẫu đơn tươi đẹp, bước về phía Hàn Thế Quân.


      Kiếp này nàng muốn để cho Hàn Thế Quân vĩnh xoay người được, đều vĩnh viễn sống hèn mọn, muốn vĩnh viễn đều phải ngước lên nhìn nàng, muốn cả đời này đều bị nàng giẫm lên.


      Lúc này Hàn Thế Quân lấy lòng tam hoàng tử Mộ Thiếu Dục, chính là tính tình của Mộ Thiếu Dục thanh lãnh (trong trẻo mà lạnh lùng, lại có chút coi ai ra gì, chỉ cảm thấy Hàn Thế Quân trước mắt đáng ghét, định xoay người rời , lại nhìn khóe miệng Tần Thư Dao khẽ nhếch lên tới nơi này.


      Dung nhan diễm lệ, tươi cười như vậy, khiến cho Mộ Thiếu Dục có chút sững sờ, cũng quên xoay người rời , mà là thẳng lặng nhìn nàng.


      Mà Hàn Thế Quân bên chỉ cho rằng học thức của bản thân được Mộ Thiếu Dục tán thưởng, mặt hưng phấn, càng thêm thao thao bất tuyệt, cũng quên chú ý người phía sau.
      Phong Vũ Yên, huyenlaw68, tú cầu2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :