1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đích nữ muốn hưu phu - Khanh Dư (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Chương 10 Độc kế của hai chủ tớ.

      "Tổ mẫu, con mèo này cũng có khả năng ăn qua cái khác, nha hoàn lại phát cho nên mới..." Tần Thư Dao ra vẻ cố nén nước mắt trong mắt, thấp giọng biện hộ cho Ngô thị.


      Tần lão phu nhân nhìn dáng vẻ này của Tần Thư Dao, trong lòng càng thấy nàng hiểu chuyện, chỉ là mặt vẫn là lạnh lùng nhàn nhạt như trước: "Chuyện này còn chưa có kết luận gì, cháu đừng vì mẫu thân cháu chuyện."


      Tần Thư Dao vui mừng trong lòng, nhưng mặt lại càng thêm vô thố cùng sợ hãi.

      Ngô thị nghe huyết yến bà đưa cho Tần Thư Dao, bị con mèo Ba Tư của Tần lão phu nhân ăn sau đó bỗng nhiên chết, lập tức vội vàng tới Vinh Thọ Viện. Mà lúc này Tĩnh Nguyệt cũng mang huyết yến còn thừa đến Vinh Thọ Viện.


      Ngô thị sốt ruột hỏi: " xảy ra chuyện gì? Nha hoàn kia ràng, con chỉ nghe con mèo kia chết? Chết như thế nào?"


      đường tới Ngô thị cũng tìm hiểu ràng chuyện ở Vinh Thọ Viện, lúc này ràng, chính là muốn để Tần lão phu nhân tin tưởng bà mà thôi.


      Hai mắt của Tần Thư Dao đỏ hoe má còn có nước mắt: "Con cũng biết... Vài ngày trước mẫu thân đưa tổ yến tới, con nghĩ thân thể lão phu nhân tốt, liền nấu tổ yến cho lão phu nhân ăn, chỉ là nghĩ tới..." Lời còn chưa hết lại bắt đầu thấp giọng khóc lên, giọng điệu của nàng lộ ra vô hạn sợ hãi cùng vô thố.


      Tần lão phu nhân nghe xong cau mày, vui : "Chuyện này mắc mớ gì đến con bé, ngươi trong tổ yến này đến cùng là xảy ra chuyện gì?"


      Xem ra Tần lão phu nhân tin tưởng Tần Thư Dao, mà hoài nghi Ngô thị.


      Tần Thư Dao cầm khăn lau nước mắt, khóe miệng nâng lên nụ cười lạnh nhàn nhạt, chính là nụ cười lạnh này bị khăn che khuất có bất kỳ kẻ nào thấy.


      Ngô thị nghe xong lập tức quỳ xuống, bi thương : "Lão phu nhân, con là người thế nào ngài còn ràng sao? Tuy rằng Dao Nhi phải do con sinh, nhưng mà mấy năm nay con đối xử với nó như thế nào ngài cũng thấy mà. Làm sao con có thể hạ độc ở trong huyết yến để hại nó!"


      Bởi vì vài ngày trước Ngô thị vừa bị chụp thanh danh mẹ kế độc ác, tại bà ta lại những lời này càng khiến cho người ta càng thêm chán ghét.


      Tần Thư Dao lại chuyện mà chỉ ngừng thấp giọng nỉ non, Tần lão phu nhân hơi kiên nhẫn, hừ lạnh : "Cháu , có những người nào chạm qua tổ yến này?"


      "Cháu đều giao cho Trà Hương bảo quản, tổ yến này cũng là để nàng ta bảo quản." Tần Thư Dao cúi đầu nỉ non .


      Trà Hương là người của Ngô thị, Ngô thị vừa nghe xong mặt lập tức tái nhợt, chuyện này mặc kệ như thế nào đều liên lụy đến bà.


      Ngô thị vội vàng : "Trà Hương là con đưa cho Dao Nhi, nàng ta làm việc luôn luôn dè dặt cẩn thận, cho nên con mới cho nàng ta hầu hạ Dao Nhi!"


      Ngụ ý chuyện này có gì liên quan gì đến Trà Hương. Nhưng khi nghe vào trong tai Tần lão phu nhân, lại như là Ngô thị trốn tránh trách nhiệm.


      "Vậy ý của ngươi là Dao Nhi cố ý hạ độc hại ta?" Tần lão phu nhân đen mặt lạnh lùng .


      Ngô thị kinh hoảng nhìn Tần lão phu nhân, câu cũng dám , sợ lại càng càng sai chọc thêm phiền toái.


      "Dao Nhi là người thứ nhất lao vào trong đống lửa cứu ta ra, nếu có Dao Nhi, sợ rằng ngay cả xương cốt ta đây cũng còn. tại con bé có mục đích gì để lại hạ độc hại ta." Tần lão phu nhân lạnh lùng nhìn Ngô thị .


      trán Ngô thị rỉ ra tầng mồ hôi lạnh, đúng là bà có để trong tổ yến ít độc dược, nhưng độc tính lớn cho nên đến mức độc chết con mèo.

      Ngô thị ngẩng đầu nhìn thoáng qua, Tần Thư Dao luôn luôn thấp giọng nỉ non, trong đôi mắt lên chút sắc bén, trong khoảng thời gian này mọi chuyện phát sinh đều cùng nó có liên quan, chẳng lẽ là nó cố ý giở trò quỷ? Nhưng nó cũng chỉ là con bé mười tuổi, hơn nữa trước kia làm việc ngu dốt lại tự đại, làm sao lại hiểu được việc hãm hại người khác?


      Bà lại nhìn thoáng qua Tần lão phu nhân, chẳng lẽ là Tần lão phu nhân biết kiện kia? có khả năng, tuyệt đối có khả năng, bà xử lý rất tốt, Tần lão phu nhân dễ dàng phát ra như vậy.


      Tần lão phu nhân thấy Ngô thị im lặng suy nghĩ, lại lạnh lùng : "Bây giờ ngươi lại muốn đổ trách nhiệm lên cho ai hả?"


      Ngô thị bị dọa thân mồ hôi lạnh, vội vàng lắc đầu : "Con dâu muốn đổ trách nhiệm cho ai, chỉ là con dâu có làm chuyện này."


      Ngô thị đồng ý thừa nhận, Tần lão phu nhân lại bắt được nhược điểm, chỉ có thể bắt Trà Hương tới.


      Trà Hương bị mang lên, lập tức té mặt đất, dập đầu khóc lớn cầu xin tha thứ: "Nô tì đặt tổ yến ở trong hộp tráp liền mở ra, nô tì biết!"


      " vậy là mấy thứ này luôn do ngươi bảo quản?" Tần lão phu nhân lạnh lùng .


      Trà Hương sớm dọa cho toàn thân đầy mồ hôi, mưu hại chủ tử chính là tội lớn, nàng vất vả mới trèo lên vị trí đại nha hoàn, lại được Ngô thị tín nhiệm, làm sao cam tâm bị xử tử như vậy, cho nên để ý đau đớn đầu ngừng dập đầu: "Nô tì có làm, nô tì có làm. Nô tì đặt tổ yến ở trong hộp tráp liền động vào, nô tì biết!"


      Tần lão phu nhân hừ lạnh tiếng: "Vậy ý của ngươi là đại phu nhân làm?"


      Trà Hương lập tức bị dọa cho vẻ mặt tái nhợt, đầu cũng quên dập, ngẩng đầu lên vẻ mặt bất an cùng vô thố.


      Ngô thị vội vàng quỳ mặt đất, ủy khuất : "Con dâu có làm, nếu lão phu nhân nguyện ý tin tưởng, tại con dâu xin mời lão gia hưu con dâu."


      Đây chính là đại nha, Ngô thị cũng dám lấy cái này làm đảm bảo, tại Tần lão phu nhân cũng có vài phần tin.


      Ngô thị cũng sợ hãi bị nắm nhược điểm, cho nên lại : "Tuy Trà Hương là con dâu đưa cho đại tiểu thư, nhưng con dâu nghe Trà Hương luôn tuân theo quản giáo, vốn là con dâu muốn đưa người khác qua, nhưng lại nghĩ tới vậy mà xảy ra chuyện này."


      Đầu óc Ngô thị xoay chuyển cực nhanh, tại chỉ có thể để Trà Hương làm người chịu tội thay, có lẽ như vậy Tần lão phu nhân mới tin tưởng bà.


      Quả nhiên Tần lão phu nhân nghe xong, bắt đầu cân nhắc, sau đó mới gật đầu : "Mang Trà Hương ra ngoài đánh chết cho ta."Die nd da nl e q uu ydo n


      Trà Hương nghe xong ngồi sững đất, bỗng nhiên nàng ta đứng lên, quỳ đến bên người Ngô thị, khóc : "Đại phu nhân, ngươi chỉ ..."


      Lời còn chưa hết Ngô thị liền giơ tay lên, hung hăng đánh Trà Hương bạt tai, mắng=Dieendaanleequuydonn "Ngươi là tiện nhân biết xấu hổ, ta bảo ngươi hầu hạ đại tiểu thư, nhưng lá gan của ngươi lại lớn, cũng dám mưu hại đại tiểu thư, xem ra là trong ngày thường ta quá mức sủng ngươi." xong lại đánh Trà Hương thêm bạt tai.


      Trà Hương vừa rồi dập đầu cũng choáng váng rồi, tại lại bị đánh hai bạt tai, răng bị đánh rơi cái, khóe miệng cũng chảy ra tơ máu, câu cũng nên lời.
      Tần Thư Dao thấy Trà Hương giống như có chuyện muốn , lập tức đứng dậy, với
      Tần lão phu nhân: "Tổ mẫu, chuyện này cũng có gì đó kỳ lạ, bằng lưu lại Trà Hương, cho nàng ta lập công chuộc tội!"


      Ngô thị lại vội vàng lắc đầu: " được, tiện nhân này cũng dám mưu hại chủ tử lưu được!"dieendaanleequuydonn


      Tần Thư Dao thấy Ngô thị như vậy, càng muốn giữ lại mạng sống cho Trà Hương, nàng bỗng nhiên cười lạnh tiếng: "Chẳng lẽ là mẫu thân sợ cái gì sao?"
      Phong Vũ Yên, huyenlaw68, tú cầu2 others thích bài này.

    2. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Chương 11 Tuyết Như phục sinh oán hận.

      Lời này vừa ra mặt Ngô thị lúc xanh lúc đỏ, gắt gao cắn môi dưới, lạnh mặt : "Đại tiểu thư là có ý gì? Chẳng lẽ con cũng hoài nghi ta sao? Mặc dù ta phải mẹ đẻ của con, nhưng cũng là mẫu thân của con, ta hãm hại con có lợi ích gì?"


      Hừ, lợi ích? Có rất nhiều, nếu nàng chết, nếu Tần Khả Cầm cũng chết, như vậy đích trưởng nữ của Tần gia chính là Tần Tuyết Như, vậy thân phận cùng địa vị liền khác nhau rồi. Hơn nữa mẹ đẻ của nàng để lại rất nhiều đồ cưới, chỉ cần hai người bọn họ đều chết, như vậy số đồ cưới này tự nhiên rơi xuống trong tay Ngô thị.


      Tần lão phu nhân lạnh lùng : "Đây là do ngươi quản giáo nghiêm, dạy dỗ nha hoàn như vậy. Ta thấy bên người Dao Nhi quả thiếu người trung thành, bằng từ chỗ của ta đưa qua người ." xong liền chỉ vào nha hoàn bên :
      "Đây là Lục Trúc, từ trước đến nay làm việc thành cũng thận trọng, bằng cho nàng ta đến hầu hạ Dao Nhi. Về phần nha hoàn này, Dao Nhi muốn xử lý thế nào giao cho con bé ."


      Tần Thư Dao nghe xong, lập tức cúi người thi lễ : "Đa tạ tổ mẫu."


      mặt Ngô thị lúc xanh lúc đỏ, tuy rằng Tần lão phu nhân có mắng bà, nhưng những lời này những câu này đều chỉ trích bà cố ý khó xử Tần Thư Dao. Nếu Tần Lương biết chuyện này sợ rằng bản thân cũng bị quở trách trận. Hơn nữa tại Trà Hương rơi vào trong tay Tần Thư Dao, nếu như bị Tần Thư Dao biết kiện kia, như vậy nhất định huyên náo xôn xao, sợ rằng mạng sống của bản thân cũng khó thoát khỏi!


      Tần Thư Dao vui mừng trong lòng, xem ra Tần lão phu nhân thích Ngô thị.
      Dù sao Tần lão phu nhân cũng lớn tuổi lại bị kinh hách, xử lý xong chuyện này, liền cảm thấy mệt nên để cho tất cả mọi người tản ra.


      Sau khi Ngô thị trở lại Tiêu Tương Uyển, tức giận ném tất cả những đồ có bàn xuống mặt đất, tức giận mắng: "Xú nha đầu này, khi nào trở nên giảo hoạt như vậy, làm sao nó biết mình hạ độc ở trong tổ yến?"


      Quý ma ma thấy ngoài cửa có người, mới giọng : "Đại phu nhân, lão nô nghĩ là đại tiểu thư đánh bậy đánh bạ, có thể là nàng ta muốn hiếu kính lão phu nhân mới..."


      "Cái gì hiếu kính lão phu nhân, từ trước giờ nó thích nhất chính là Vinh Thọ Viện, còn lão phu nhân dương quái khí. Sao tại lại thông suốt, mỗi ngày đều tới chỗ lão phu nhân." Ngô thị cắn răng hung hăng : "Còn có chuyện Như Nhi rớt xuống hồ sen lần trước cũng có liên quan đến nó."


      Quý ma ma cau mày hỏi: "Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"


      Ngô thị suy nghĩ rồi : " phải nó muốn theo Như Nhi vào hoàng cung, theo hoàng tử học tập sao? bằng chúng ta cho nó cơ hội này, để lão gia kiểm tra nó."


      Tần Lương có tiếng là nghiêm sư (thầy giáo nghiêm khắc), mặc kệ là hoàng tử công chúa trong hoàng cung hay là con cái nhà mình, nếu đọc sách mà tiếp thu hoặc là có sai lầm đều bị trừng phạt nghiêm khắc, Hoàng thượng có bởi vậy mà trách phạt Tần Lương ngược lại còn tán thưởng ông ta nghiêm sư xuất cao đồ. (thầy giáo nghiêm khắc dạy ra những học trò giỏi)


      Mà người trong phủ đều biết đến tình hình học tập của Tần Thư Dao chỉ bình thường mà thôi, hơn nữa lúc trước còn bị Tần Lương đánh rất nhiều lần. lần nghiêm trọng nhất là bị đánh tới nỗi trong lòng bàn tay đều là máu, suốt cả tháng thể cử động được.


      Từ sau lần đó Tần Thư Dao càng thêm sợ hãi Tần Lương, cũng càng thêm chán ghét đọc sách.

      Ngô thị cũng mặc kệ mời thầy giáo đến dạy riêng cho nàng, mà chỉ để cho nàng tùy tiện học ít nữ công mà thôi.


      Quý ma ma nghe xong lập tức vỗ tay trầm trồ khen ngợi: "Chủ ý này tệ, ngài lo lắng cho tình hình học tập của đại tiểu thư, sau khi lão gia biết cũng khen ngợi phu nhân mà thôi."


      Tần gia nhiều thế hệ là thư hương thế gia, nhiều thế hệ đều là đế sư (thầy giáo của vua), cho nên Tần gia cực kỳ coi trọng vấn đề học tập, tài tử tài nữ trong kinh thành đều từ Tần gia mà ra.


      tại tài nữ nổi tiếng nhất Yến kinh chính là Tần Tuyết Như, mười tuổi làm được bài thơ khiến cho các tài tử trong Yến kinh vỗ tay trầm trồ khen ngợi. Hơn nữa mọi người trong Yến kinh cũng cho rằng Tần Lương chỉ có nữ nhi mà thôi, gần như ai biết Tần Lương còn có hai đại nữ nhi.


      Có Quý ma ma đề nghị, hai ngày sau Ngô thị liền chuyện này cho Tần Lương nghe. Bởi vì lần trước Tần Thư Dao liều chết lao vào đám cháy cứu Tần lão phu nhân ra, cho nên khi Tần Lương nhìn Tần Thư Dao cũng có chút thay đổi, cũng muốn dạy dỗ nàng tốt. Cho nên sau khi nghe Ngô thị đề nghị, lập tức gật đầu.


      Sau khi Tần Thư Dao nhận tin tức này vẻ mặt rất bình tĩnh, nàng sớm dự đoán được Ngô thị dùng chiêu này, cho nên nàng cũng sớm chuẩn bị kỹ càng.


      Kiếp trước Ngô thị biết nàng thích học tập, cho nên cách thời gian liền muốn Tần Lương kiểm tra nàng, cuối cùng đều là bị thước đánh. Hơn nữa sau mỗi lần kiểm tra Tần Lương lại càng thêm thất vọng với Tần Thư Dao, sau đó cũng chẳng quan tâm đến nàng. Mà Tần Thư Dao chờ chính là giờ khắc này,


      Ngày hôm đó, tỷ đệ bốn người Tần Thư Dao cùng đến bên trong thư phòng của Tần Lương, Tần Thư Dao hiểu Tần Lương nhất, ông ta kiêu ngạo thích nhất là hoa mai, cảm thấy hương thơm độc đáo của hoa mai chính là hoa quân tử, cho nên mỗi lần kiểm tra đều gần như lấy hoa mai làm chủ đề.


      Quả nhiên Tần Lương lấy mai làm đề tài để bốn người hoặc là ca từ hoặc là làm thơ, bốn người này đều chuẩn bị kỹ càng, cho nên tới nén nhang, bốn người đều viết xong giao cho Tần Lương.


      Bốn tỷ đệ làm xong rất nhanh, chỉ là Tần Lương cũng biết Tần Khả Cầm luôn luôn ốm đau giường, chỉ có mấy ngày này có thể xuống giường lại, lại nghĩ rằng bài thơ của nàng còn tốt hơn Tần Tuyết Như làm chút.


      Ông vốn là nghiêm phụ lại hơi cưng chìu Tần Tuyết Như, hơn nữa thanh danh Tần Tuyết Như sớm lan ra, cho nên cảm thấy Tần Tuyết Như cần học gì nhiều.


      Tần Tuyết Như luôn luôn tự đại kiêu căng, vốn tưởng rằng bản thân làm ra khẳng định được Tần Lương thích, nghĩ tới lại bị giáo huấn trận, nàng ta ngang ngược quen rồi. Cho nên liền bĩu môi chỉ vào Tần Khả Cầm : "Nàng ta nhất định là làm bừa, người trong phủ đều biết cha nhất chính là hoa mai, chừng nàng ta biết cha muốn kiểm tra chúng ta, cho nên mời người khác làm giùm rồi."


      Tần Tuyết Như tin chắc là Tần Khả Cầm làm bừa, nhưng nàng ta lại ngờ rằng vì câu này, lại để cho mình càng thêm gặp khó khăn.die en dda n le e quy d do on


      Hôm nay Tần Lương muốn bày ra dáng vẻ của người cha nghiêm khắc, cho nên vẻ mặt trầm : "Nếu mà như thế, ta liền lấy đề tài khác, lấy hoa lan làm đề tài. Nếu tốt hơn nhị tỷ của con, ta liền phạt con hôm nay được ăn cơm tối."


      Tần Lương nghiêm khắc như vậy cũng là bởi vì người ông xem trọng nhất chính người nữ nhi này, ông dạy cho các hoàng tử, có mấy hoàng tử ông thích, ông còn muốn gả nữ nhi mà ông thương nhất cho trong số các vị hoàng tử đó.

      Tần Tuyết Như vốn là tâm cao khí ngạo, nghe thấy Tần Lương liền gật đầu : "Con mà còn bằng nhị tỷ ốm yếu, liền tùy cha xử lý." die en dda n le e quy d do on


      xong liền lấy ra tờ giấy Tuyên Thành, (die en dda n le e quy d do on) lần này suy nghĩ rất lâu mới bắt đầu viết. Chờ viết xong cũng cảm thấy mình viết rất tốt.


      Tần Lương nhìn qua mặt liền trầm xuống hỏi Tần Tuyết Như: "Trong khoảng thời gian này con nghiêm túc học tập?"


      Tần Tuyết Như có chút chột dạ, nàng cảm thấy bản thân là tài nữ đứng đầu, tự nhiên có chút thanh cao cho rằng bản thân biết hết rồi, cần lại nghiêm túc học tập, chỉ cần rớt xuống là được.die en dda n le e quy d do on


      "Tất nhiên là nữ nhi nghiêm túc học!" Tuy rằng chột dạ, nhưng trong giọng vẫn khẳng định.


      "Vậy con nhìn bài thơ nhị tỷ con làm !" Tần Lương hừ lạnh tiếng: "Sau ngày hôm nay trở về học tốt cho ta, làm ra bài thơ hay cho phép ra khỏi phòng."
      Phong Vũ Yên, huyenlaw68, tú cầu3 others thích bài này.

    3. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Chương 12 Gặp kẻ thù hận ý càng thêm sâu.


      Tần Tuyết Như tiếp nhận tờ giấy Tuyên Thành trong tay Tần Lương rồi nhìn qua:


      Ngã ái u lan dị chúng phương,
      Bất tương nhan sắc mị xuân dương.
      Tây phong hàn lộ thâm lâm hạ,
      Nhậm thị vô nhân dã tự hương.
      (Đây là bài thơ Lan hoa của Tiết Võng:
      Dịch:
      Ta mến lan kia khác mọi loài,
      Chẳng đem nhan sắc nịnh lòng trời.
      Gió tây sương lạnh trong rừng thẳm,
      Vẫn ngát hương dù chẳng bóng người.
      http://www.thivien.net/Tiết-Võng/Lan-hoa/poem-zi8aPchEQ3tILLDXwPmmQg)



      đúng là tốt hơn nàng rất nhiều, từ trước đến này nàng luôn được Tần Lương sủng ái, chưa từng bị nghiêm khắc hung dữ như vậy: "Nhất định là nhị tỷ làm bừa, cha thiên vị bọn họ." xong liền cầm khăn thấp giọng khóc lên.


      Ngô thị luôn ở bên ngoài chờ tin tức, có nghe thấy Tần Lương quở trách Tần Thư Dao, lại nghe thấy con mình khóc lên, lập tức sốt ruột như lửa, nhưng lại dám vào .


      Tần Thư Dao sớm biết Tần Tuyết Như làm thế, cười : "Lời này của tam muội được hay cho lắm, đều là phụ thân chờ đến khi viết xong, lại làm cả hai lần, sao nhị muội có thể làm bừa?"


      Tần Tuyết Như nghe xong mặt lúc xanh lúc đỏ, chỉ vào Tần Khả Cầm hô lớn: "Nàng ta con ma ốm hiểu được cái gì là thi cái gì là từ, nhất định là nàng ta sớm biết phụ thân muốn kiểm tra chúng ta, cho nên mới nhờ người làm, sau đó lại là của chính mình."


      "Nhị muội mỗi ngày đều ở trong sân, làm sao có thể nhờ người làm. Huống chi người trong phòng nhị muội đều là người của lão phu nhân, nếu muội tin cũng có thể hỏi chút." Tần Thư Dao lạnh lùng . die end dan le e qu ydon


      Tần Khả Cầm tính tình yếu đuối, đồng ý để Tần Thư Dao cùng bọn họ tranh chấp, liền giọng : "Là đại tỷ dạy ta, tỷ ấy cha nhất chính là hoa quân tử, cho nên dạy ta vài ba câu thơ về hoa, nghĩ tới vừa vặn lại dùng tới."
      Tần Lương nghe xong lời này, vẻ mặt kinh ngạc hỏi: "Những thứ này đều là đại tỷ dạy con?"


      Tần Thư Dao có chút buồn bực tính tình quá yếu đuối của người muội muội này, nếu sau này bị đám người Ngô thị hỏi đến, cũng liên lụy đến nàng, cho nên liền thoải mái thừa nhận.


      Tần Lương nghe xong rất vui mừng: "Từ trước con thích học, tại nghĩ tới lại tiến bộ như thế."
      die end dan le e qu ydon

      Lúc trước là vì Ngô thị mời tiên sinh đến, đều nghiêm túc dạy nàng, hơn nữa nàng cũng bị Tần Lương đánh cho sợ hãi.


      Tần Thư Dao cúi đầu khóe miệng khẽ nhếch lên ra vẻ khiêm tốn, Tần Tuyết Như lại thấy thế nào cũng cảm thấy chói mắt, trong lòng thiếu kiên nhẫn, hừ lạnh : "Cũng biết là thơ do người nào làm, cũng biết xấu hổ là của chính mình."


      "Im miệng cho ta, bản thân bằng người khác còn chưa tính, vậy mà còn dám xấu người khác, đưa tay ra." Tần Lương biết từ chỗ nào lấy ra cây thước, cầm lấy tay của Tần Tuyết Như hung hăng đánh xuống.die end dan le e qu ydon


      Tần Tuyết Như được nuông chiều từ bé đâu chịu nổi bị đánh như vậy, lập tức khóc rống lên, bào đệ Tần Minh Hi nhìn thấy tỷ tỷ bị phạt cũng khóc lên.


      Trong phòng toàn là tiếng khóc, Ngô thị luôn ở bên ngoài chờ tin tức, nghe được tiếng khóc của con trai và con của mình, rốt cục nhịn được tiến vào, thấy tay Tần Tuyết Như bị đánh đỏ bừng, vội vàng kéo Tần Tuyết Như vào trong ngực, khóc : "Chẳng qua con bé chỉ là đứa trẻ, sai cũng cần đánh như vậy."


      Tần Lương ở kinh thành có tiếng là nghiêm sư, Ngô thị muốn mượn Tần Lương đánh Tần Thư Dao, nghĩ tới lại là tai ương cho con của mình.


      Tần Lương thấy Ngô thị che chở con như thế, càng thấy Ngô thị là mẹ chiều con hư, buồn bực : "Đều là ngươi trong ngày thường cưng chiều nó, bây giờ ngươi nhìn chút mà xem lòng dạ hẹp hòi, bằng người khác thôi, vậy mà còn nhiều lần xấu người khác. Lại còn là tỷ muội trong nhà, chút tình cảm tỷ muội nào."
      xong liền đẩy Ngô thị ra, sau đó đánh Tần Tuyết Như vài cái, Tần Tuyết Như đâu chịu nổi bị đánh như vậy, lập tức lớn tiếng khóc lên.


      Ngô thị ra lệnh Quý ma ma ôm con trai của mình ra ngoài, sau đó che chở Tần Tuyết Như, bản thân lại bị đánh trúng vài cái.


      Tần Thư Dao thấy sai biệt lắm, liền lên tiếng khuyên nhủ; "Phụ thân, có lẽ là tam muội vô tâm, cha tha cho muội ấy lần này ."


      Tần Tuyết Như thầm hận thôi, nhưng cũng sợ bị đánh, dám chỉ có thể cúi đầu ủy khuất khóc, dáng vẻ kia đau lòng, Tần Lương thương nhất chính là tam nữ nhi này, thấy nàng như thế cũng có chút mềm lòng, liền buông thước ra nhưng vẫn còn nghiêm túc : "Từ hôm nay chăm chỉ đọc sách cho ta, chớ để đánh mất thể diện của Tần gia chúng ta."


      Tần gia nhiều thế hệ đế sư tất nhiên là xem trọng nhất chính là viết văn, cho nên Tần Lương tuyệt đối cho phép nữ nhi của mình, làm mất mặt mình.


      Sau chuyện này tài hoa của Tần Thư Dao, lập tức truyền khắp Tần phủ, Tần Lương cũng thay đổi ít, mà Tần Tuyết Như lại bị đánh, chỉ có thể ngày ngày ở trong phòng bị Ngô thị ép đọc sách.


      Ngày hôm đó tỷ tỷ của Ngô thị là Tiết phu nhân mang theo con duy nhất Tiết Nhã đến phủ làm khách, Tần Tuyết Như thuở luôn thân cận với nàng ta, Tần Tuyết Như chuyện bản thân bị Tần Thư Dao đẩy vào trong hồ sen lại bị phụ thân trách phạt cho nàng ta nghe.


      Với vị tiểu muội hơn mình tuổi này, tất nhiên là Tiết Nhã rất thích ý giúp đỡ, nghe xong lập tức cười : "Chuyện này có đáng gì, qua hai ngày nữa chính là sinh nhật của muội, ngày đó ít khách quý đến trong phủ, nếu nhìn thấy nàng ta làm trò hề như thế khẳng định sau này dượng cho phép nàng ta xuất làm mất mặt." xong liền cười tới bên cạnh Tần Tuyết Như giọng vài câu.


      Sau khi Tần Tuyết Như nghe xong lời Tiết Nhã liền vui mừng thôi, lập tức gật đầu cười : "Vẫn là biểu tỷ thông minh, lại có thể nghĩ ra biện pháp này, đến lúc đó muội nhất định phải khiến cho nàng ta tốt mới được."


      Tần Thư Dao mang theo nha hoàn đến trong hoa viên ngắm hoa, nhìn thấy hai người Tiết Nhã và Tần Tuyết Như cười cười, nàng lại nghĩ tới đủ loại kiếp trước nhịn được nắm chặt nắm tay, lửa giận trong lòng điên cuồng nổi lên ước gì có thể cào nát mặt nàng ta sau đó lại đao cho nàng ta chết. Nhưng bây giờ còn chưa được, tại tuyệt đối thể, nàng muốn chậm rãi tra tấn Tiết Nhã, làm cho nàng ta đời này sống bằng chết.


      Kiếp trước bản thân quá ngu ngốc cảm thấy Tiết Nhã bé mồ côi lẻ loi hiu quạnh sống nhờ ở Tần gia, lại thấy Tiết Nhã biết ủy khuất của nàng, cho nên liền coi nàng ta thành bằng hữu duy nhất của bản thân.


      Cho dù nàng biết hai người Tiết Nhã cùng Hàn Thế Quân có việc cẩu thả, cũng để ý mang Tiết Nhã đến Hàn gia làm thiếp, nghĩ tới nàng lại đưa tới đầu sói đẩy nàng về phía địa ngục vạn kiếp bất phục.

      " nương, chúng ta đường vòng sao?" Tĩnh Nguyệt cau mày giọng .

      Dù sao thời gian trước Tần Tuyết Như bởi vì Tần Thư Dao mà bị trách phạt, lúc này qua sợ rằng Tần Tuyết Như cố ý khó xử nàng.


      Tần Thư Dao cười lạnh tiếng: "Tần phủ này cũng phải là của mình nó, vì sao được. Hơn nữa chỗ kia còn có biểu muội, chúng ta qua tiếng." xong liền cười bước qua.


      Tiết Nhã từ xa nhìn thấy Tần Thư Dao, nàng ta cố ý làm như thấy, đợi đến khi Tần Thư Dao đến gần mới ngoài cười nhưng trong cười : " ra là đại biểu tỷ, lâu rồi thấy."


      Tần Thư Dao tính nhẩm trong lòng, chỉ cần qua nửa năm là cha mẹ của Tiết Nhã mất, sau đó lại bị thúc thúc chiếm lấy gia sản, cuối cùng chỉ có thể đến sống nhờ ở Tần gia.
      " ra là biểu muội, ta còn tưởng là ai nữa." Tần Thư Dao cười cười ngồi xuống, với

      Tần Tuyết Như: "Nghe trong khoảng thời gian này muội muội cố gắng học tập, nếu cha biết nhất định vui mừng."

      Tần Tuyết Như sờ sờ lòng bàn tay còn có chút đau, lạnh lùng : "Đa tạ đại tỷ quan tâm. Chỉ là ngươi cũng đừng đắc ý, nếu như bị cha phát ngươi chăm chỉ học tập chỉ sợ cũng bị phạt thôi."

      Tần Thư Dao chút cũng để ý, kiếp trước nàng bị đánh cho sợ hãi, mà trải qua lần bị lửa thiêu đốt cảm giác đó có tính là gì.

    4. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Chương 13 thầm giải hận ý.

      Tần Thư Dao chỉ mỉm cười, thấy nha hoàn bên cạnh rót nước trà, nàng cố ý đưa chân ra để nha hoàn kia vấp phải, thân thể nha hoàn kia khẽ nghiêng làm tất cả nước trà đều rơi vào người Tiết Nhã.

      Tuy rằng là cách y phục, nhưng dù sao cũng là nước trà nóng, Tiết Nhã lập tức nhảy dựng lên khẽ kêu to: "A... Bỏng chết ta ... Ngươi xú nha đầu có mắt này."

      Nha hoàn kia lập tức quỳ mặt đất khóc lên.

      "Nha hoàn này mới tới cho nên có chút vụng về, hơn nữa cũng chỉ là bẩn bộ y phục mà thôi, ta nghe biểu muội rất khoan hồng độ lượng, hẳn là cùng nha hoàn so đo ." Khóe miệng Tần Thư Dao khẽ nhếch lên giọng .

      mặt Tiết Nhã lúc xanh lúc đỏ, nàng trong ngày thường quen giả trang ôn nhu hiền lành, tại bị Tần Thư Dao như vậy chỉ có thể ra vẻ hào phóng: "Nàng chẳng qua là thô sử nha hoàn có cái gì tốt mà so đo."

      Tần Thư Dao cười lạnh trong lòng, mặt vẫn là ôn nhu hào phóng như trước: "Bây giờ muội nên thay xiêm y , vừa vặn thân hình của muội với ta cũng sai biệt lắm, y phục của ta muội cũng có thể mặc, bằng đổi xiêm y của ta ?"

      xong liền đứng lên: " thôi, ta mang muội ."


      Tiết Nhã cúi đầu nhìn xuống xiêm y người đều là nước trà lại nhìn thoáng qua Tần Tuyết Như, sau đó mới gật đầu : "Vậy phiền toái biểu tỷ rồi."


      Tần Thư Dao mang Tiết Nhã đến Hinh Hương Viện, lại để cho nàng ta trước tiên chờ ở gian ngoài, sau đó lại mang theo nha hoàn vào bên trong phòng, bảo Tĩnh Nguyệt chuyển rương ra đây. Sau đó cười : "Ta cũng biết biểu muội thích dạng y phục gì, cho nên chỉ có thể bảo bọn họ chuyển toàn bộ ra để chính muội chọn."


      Tiết Nhã nhìn thoáng qua xiêm y đủ mọi màu sắc trong lòng rất vui mừng, năm nay nàng còn chưa có làm xiêm y mới đâu, mấy năm nay Tiết phu nhân đều dồn tất cả tiền bạc vào mua thuốc cho Tiết lão gia, nơi nào có tiền cho nàng ta may xiêm y mới.


      Cho nên kiếp trước thời điểm Tiết Nhã đến Tần gia gần như hai tay trống trơn, bởi vì trong tay có ngân lượng gì cho nên ở Tần gia chịu đủ thờ ơ.


      Tần Thư Dao chọn bộ xiêm y vừa mới may xong, sau đó cười : "Màu sắc bộ xiêm y này vừa vặn thích hợp với muội, bằng muội mặc trước xem thử."


      Chỉ thấy Tần Thư Dao cầm bộ xiêm y màu lam nhạt, hai tay áo có hoa súng hoa lài nhàn nhạt nở đầy, đai lưng dùng trân châu thêu thành. Thanh nhã lại hoa lệ, khiến Tiết Nhã dời mắt được.


      Tần Thư Dao thấy dáng vẻ của nàng ta lúc này trong mắt thoáng qua xem thường, chỉ là rất nhanh liền cười : " bằng biểu muội thử cái này xem, bộ xiêm y này trong ngày thường ta cũng mặc làm gì."di»ễn♡đàn♡l«ê♡quý♡đ»ôn.


      Trong lòng Tiết Nhã rất ưa thích, nhưng mặt lại ra vẻ khó xử: "Chỉ sợ tốt, xiêm y này..."


      "Có cái gì được, muội đến nhà chúng ta làm khách, tại nha hoàn nhà chúng ta lại làm bẩn xiêm y của muội, bồi thường bộ cũng là việc phải làm." Tần Thư Dao cười để xiêm y vào trong tay Tiết Nhã, sau đó đẩy nàng ta vào bên trong: "Nhanh thay ."


      Tiết Nhã ỡm ờ vào bên trong phòng, sau đó lại thay xiêm y, sau khi ra đứng ở trước gương đồng nhìn mình trong lòng càng thích, chính là nàng ta cũng biết bộ xiêm y này trân quý, cho nên có chút do dự: "Bộ xiêm y này rất trân quý, đến lúc dì biết được sợ là mất hứng."


      "Làm sao mẫu thân có thể mất hứng, hơn nữa nó tôn lên làn da của biểu muội, muội trước hết mặc bộ xiêm y này ." Tần Thư Dao cười .


      Trong lòng Tiết Nhã vốn vui mừng, lại nghĩ Tần Thư Dao chẳng qua là dưỡng nữ của Ngô thị, cho nên liền mỉm cười đồng ý.


      Tiết phu nhân đến Tần gia chính là muốn mượn chút bạc từ trong tay Ngô thị, lúc trước Tiết phu nhân mượn Ngô thị ít ngân lượng, Tần lão phu nhân có chút bất mãn, nhưng Ngô thị thương cảm cho người tỷ tỷ này cho nên nhiều lần cho mượn.


      Hơn nữa mỗi lần Tiết phu nhân tới chỗ Ngô thị mượn ngân lượng, Vinh Thọ Viện thỉnh an Tần lão phu nhân.

      Sau khi Tiết Nhã mặc xiêm y xong, Tiết phu nhân mượn được ngân lượng chuẩn bị mang Tiết Nhã Vinh Thọ Viện, bỗng nhiên nhìn thấy Tiết Nhã mặc thân xiêm y hoa lệ nhịn được cau mày hỏi: "Con đây là có chuyện gì?"


      Tiết Nhã lập tức giải thích : "Vừa rồi có nha hoàn cẩn thận hắt nước trà lên người con, cho nên..."


      Tiết phu nhân cầm bạc vội vã muốn trở về, cho nên cũng để ý: "Lần sau nhớ trả lại là được."


      Trong lòng Tiết Nhã rất ưa thích, hơn nữa vừa rồi Tần Thư Dao cũng qua có thể cần nữa, cho nên chỉ hàm hồ gật gật đầu, sau đó liền theo Tiết phu nhân đến Vinh Thọ Viện.


      Tần Thư Dao sớm bước đến Vinh Thọ Viện, sau khi nàng thỉnh an Tần lão phu nhân, sau đó nhu thuận tiến lên rót ly trà đưa đến trước mặt Tần lão phu nhân cười : "Dì Tiết đến đây."


      Quả nhiên sau khi Tần lão phu nhân nghe xong liền nhíu chặt hai hàng lông mày, Tiết phu nhân cũng phải lần đầu tiên đến vay tiền, mượn rất nhiều lần mỗi lần đều có mượn có trả, nếu Ngô thị dùng chính đồ cưới của bà ta Tần lão phu nhân cũng quản, nhưng nhà mẹ đẻ của Ngô thị cũng có bạc gì, đồ cưới cũng ít.


      Tần Thư Dao thấy sắc mặt của Tần lão phu nhân khó coi liền biết trong lòng Tần lão phu nhân bất mãn, lại bất đắc dĩ than tiếng: "Tiết biểu muội trong nhà nghèo khó sao? Vừa rồi có nha hoàn cẩn thận làm nước trà văng tung tóe lên người biểu muội, muội ấy liền ầm ĩ muốn nha hoàn kia bồi thường, nha hoàn kia có thể có bao nhiêu ngân lượng, cháu liền thân hình của cháu cùng muội ấy sai biệt lắm đưa cho muội ấy bộ xiêm y, nhưng mà mắt của muội ấy vừa thấy liền nhìn trúng bộ xiêm y mà tổ mẫu đưa cho cháu."


      Tần lão phu nhân nghe xong sắc mặt càng thêm khó coi: "Bọn họ thích nhất là chiếm tiểu tiện nghi mà, nếu là thân thích ta cũng ý kiến gì, chỉ là nhiều lần đến vay tiền, hơn nữa bạc kia vẫn là có có về."


      Lục ma ma cũng thở dài: "Điều này cũng là vì trong nhà có con ma ốm! Bằng làm sao biến thành như thế!"


      "Hừ, ai chẳng biết ta bị bệnh đường sinh dục, nữ nhân gì cũng mang về trong nhà. Ta thấy là Tiết phu nhân cũng sống lâu đâu!" Tần lão phu nhân hừ lạnh .


      Nghe xong lời này Tần Thư Dao kinh ngạc thôi, nguyên lai Tiết phu nhân cùng Tiết lão gia là bởi vì bệnh đường sinh dục mà chết, khó trách kiếp trước hai người bọn họ lần lượt qua đời. Cũng khó trách Tần lão phu nhân luôn luôn chán ghét bọn họ thôi, ra là còn có tầng quan hệ này.di»ễn♡đàn♡l«ê♡quý♡đ»ôn.


      Xem ra việc nàng làm hôm nay là vẽ vời thêm chuyện. Nhưng cũng ngại, dù sao tại nàng muốn để Tần lão phu nhân chán ghét Tiết Nhã, khiến cho nàng ta về sau đến Tần gia càng sống yên.d die en ddan le e quy d do on


      Ngoài cửa vang lên thanh nha hoàn vén rèm châu lên, Tần lão phu nhân cùng Tần Thư Dao cũng nữa, Tần Thư Dao thối lui đến bên.


      Tiết phu nhân mang theo Tiết Nhã cùng nhau cúi người thi lễ, chỉ là Tần lão phu nhân lạnh lùng trả lời câu, bà ngẩng đầu nhìn quả nhiên nhìn thấy bộ xiêm y vài ngày trước của Tần Thư Dao người Tiết Nhã, hơn nữa bộ xiêm y kia là bà đặc biệt đưa cho Tần Thư Dao, vẻ mặt càng thêm lạnh nhạt cùng khinh thường. d die en ddan le e quy d do on


      "Tiết phu nhân có bệnh vẫn là nên ở trong nhà nghỉ ngơi nhiều, nếu mệt hỏng thân mình chỉ có thể càng thêm khó khăn hơn mà thôi." Tần lão phu nhân lạnh lùng .


      Sắc mặt của Tiết phu nhân có chút xấu hổ, chỉ là vẫn lộ ra tươi cười như trước: "Đa tạ lão phu nhân quan tâm, ta tại hết bệnh, cho nên mới mang theo Tiểu Nhã ra ngoài lại."


      Tần lão phu nhân hừ lạnh tiếng: "Chỉ hy vọng là như thế."
      Phong Vũ Yên, huyenlaw68, tú cầu2 others thích bài này.

    5. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Chương 14 Trước mặt mọi người hiến tài nghệ.


      Lần này này chỉ làm Tiết phu nhân mà cả Tiết Nhã cũng có chút xấu hổ cùng bất an, hai người bọn họ lại tùy ý hàn huyên đôi câu mới tìm cớ lui ra ngoài.


      Sau này thời gian Tiết Nhã sống nhờ ở Tần gia cũng tốt hơn thế này.


      Sinh nhật của Tần Tuyết Như là ngày mùng sáu tháng sáu, là lúc khí trời nắng ráo trăm hoa đua nở, Ngô thị còn đặc biệt mời ít phu nhân cùng thiên kim tiểu thư trong kinh thành.


      Bởi vì Tần Tuyết Như cũng cùng học chung với hoàng tử và công chúa, cho nên cũng đặc biệt mời các hoàng tử cùng công chúa.dieendaanleequuydonn


      Nam nữ triều đại này cũng quá khắt khe với nhau, hơn nữa tuổi bọn họ lại cho nên lén ngẫu nhiên lại cũng là bình thường.


      Mỗi năm Tần Lương đều đốc sức tổ chức sinh nhật cho Tần Tuyết Như, mà hai người Tần Thư Dao cùng Tần Khả Cầm dường như là ông ta quên mất rồi, cho tới bây giờ cũng chưa từng đề cập qua lại càng chưa từng làm qua.


      Trong đình bát giác của Bách Hoa Viên có năm sáu thiếu nữ ngồi hóng mát, trong đó có người mặc y phục màu hạt lựu trước ngực có thêu bông hoa mẫu đơn đó là Bát công chúa đương triều Mộ Phương Hoa, trán nàng còn đeo sợi dây gắn hồ điệp, nghiêng nghiêng hai búi tóc đầu có ba chiếc trâm phượng, bên tai mang khuyên tai hình hồ điệp có vẻ đáng lại hoạt bát.dieendaanleequuydonn


      Tuổi của hai người Bát công chúa và Tần Tuyết Như xấp xỉ nhau lại cùng học chung, hơn nữa Tần Tuyết Như giỏi nhất là khiến cho Bát công chúa vui vẻ, cho nên giao tình của hai người Bát công chúa và Tần Tuyết Như tệ.


      Kiếp trước cũng vì có Bát công chúa thầm hỗ trợ, cho nên Tần Tuyết Như mới dám lớn gan như thế, cũng dám mưu hại làm cho nàng suýt chút nữa mất trong sạch.
      Hôm nay trang phục của Tần Thư Dao rất lộng lẫy, nàng ta tới đình hóng mát.


      Tần Tuyết Như nhìn thấy Tần Thư Dao từ rất xa, trong mắt thoáng qua chút chán ghét, sau đó cười đứng lên thân thiết kéo Tần Thư Dao đến trước mặt mọi người, nàng ta cố ý cất cao giọng :-(dieendaanleequuydonn) "Tần gia lại có thêm tài nữ, ngày trước các ngươi chỉ biết tài hoa của ta, lại biết tỷ tỷ của ta mới là tài nữ nổi tiếng nhất Tần phủ, trước đó vài ngày cha ta còn khen ngợi tỷ ấy đó."


      Bát công chúa Mộ Phương Hoa biết Tần Lương rất nghiêm khắc, ngay cả Tần Lương cũng khen ngợi, nhất định là vô cùng giỏi. Nàng cười nhìn thoáng qua Tần Thư Dao giọng : "Nàng cũng là nữ nhi của Tần gia tự nhiên là có tài hoa, nhưng ngoài tài năng những nương như chúng ta còn phải tinh thông bốn loại cầm kỳ thư họa, bằng sao có thể gọi là tài nữ được?"


      Người Yến kinh đều biết đến Tần Tuyết Như tinh thông cầm kỳ thư họa, ngồi ở chỗ này là thiên kim tể tướng cũng là tiểu thư tướng quân, hôm nay nếu Tần Thư Dao bị xấu mặt ở trước mặt mọi người, như vậy ngày tiếp đó truyền khắp toàn bộ Yến kinh, đến lúc đó nhất định Tần Lương trách phạt nàng.


      Hơn nữa Tần Tuyết Như cũng biết Ngô thị vốn có mời thầy giáo dạy Tần Thư Dao mấy thứ này, nàng ta cảm thấy tình lần trước hoàn toàn là mèo mù vớ phải chuột chết.


      Nhưng mà Tần Thư Dao kiếp này bao giờ ngu dốt cái gì cũng hiểu như Tần Thư Dao kiếp trước, nàng nghe được lời của Bát công chúa biết là Tần Tuyết Như muốn để cho mình xấu mặt.


      Nàng hơi nở nụ cười: "Hôm nay là sinh nhật của tam muội, ta cũng chuẩn bị phần lễ vật cho muội ấy."

      xong nha hoàn bên lập tức dâng lên bình phong tử đàn còn cao hơn người chút, hai nha hoàn mở bình phong ra, lập tức ra bức tranh hoa có trăm con hồ điệp trêu đùa rất sống động, đây chính là dùng kỹ thuật thêu song diện (hai mặt) mà thêu nên.


      "Cái này tỷ mua ở chỗ nào vậy?" Tần Tuyết Như tin cái này là Tần Thư Dao thêu.
      Tần Thư Dao che miệng cười : "Tam muội cái gì vậy, cái này tất nhiên là tỷ tự mình thêu."


      Từ khi nàng trọng sinh oán hận vẫn luôn ứ đọng ở trong lòng, chỉ có mỗi ngày đều thêu mới làm cho tâm tình của bản thân bình tĩnh trở lại, sở dĩ thêu tinh xảo như vậy là vì Tần
      Tuyết Như từng ở trước mặt mọi người cười nhạo nữ công của nàng, khiến cho nàng mất hết thể diện. Đến sau khi chính mình lên làm phu nhân Hầu gia liền đặc biệt mời tú nương giỏi nhất kinh thành đến dạy nàng.

      Tần Tuyết Như lập tức phản bác lại: "Ngươi gạt người, ngươi chưa từng học qua những thứ này..." Lời vừa ra liền hối hận.


      Trong đôi mắt của Tần Thư Dao thoáng qua chút cười lạnh, châm chọc : "Mẫu thân luôn luôn hiền lương, muội học những gì ta cũng học những thứ đó, nếu muội muội tin cũng có thể hỏi tổ mẫu."


      Bầu khí có chút ngưng trọng, mặt của Tần Tuyết Như càng thêm khó coi. Trước kia Ngô thị đều với bên ngoài, bản thân đối xử với hai kế nữ trong nhà tốt thế nào.


      Sau khi nghĩ thông suốt, Tần Tuyết Như lại lộ ra tươi cười, nàng ta đến bên cạnh Tần Thư Dao, lôi kéo tay nàng, thân thiết : "Đa tạ tỷ tỷ, tỷ tỷ đưa lễ vật này muội rất thích đó."


      Tần Thư Dao cười : "Muội muội thích là tốt rồi!"


      Lúc này, vài thiếu niên trẻ tuổi cũng tới nơi này, Mộ Phương Hoa vui mừng đứng lên chạy về phía bọn họ, sau đó ôm lấy cánh tay của nam tử còn trẻ tuổi, cười : "Sao lúc này Hoàng huynh mới đến? Chúng ta đều ở đây chờ mọi người đó!"


      Cùng đến là đại hoàng tử Mộ Phượng Thiên, tam hoàng tử Mộ Thiếu Dục, ngũ hoàng tử
      Mộ Thành Hi, ba hoàng tử này đều là hoàng tử được hoàng đế đương triều thương nhất. Hơn nữa tam hoàng tử Mộ Thiếu Dục từng xuất chinh đánh giặc, diện mạo tuấn kia chính là đôi mắt phượng luôn thủy chung mang theo chút lạnh nhạt.


      Những thiếu nữ ngồi ở trong đình hóng mát nhìn thấy những thiếu niên trẻ tuổi tuấn lãng này, đều ào ào đứng lên. Có chút trắng trợn nhìn bọn chằm chằm, nhưng lại có chút thẹn thùng cúi đầu.


      Kỳ thực gia thế của những thiếu nữ này cũng giống bọn họ vậy, cũng thường nhìn thấy vài hoàng tử trẻ tuổi tài hoa hơn người, làm dao động tâm hồn thiếu nữ.


      Kiếp trước tính cách của Tần Thư Dao hướng nội, lại yếu đuối, mỗi lần đều là đứng từ xa nhìn những hoàng tử vừa trẻ tuổi vừa tuấn này. Cho tới bây giờ đều đến quá gần, hơn nữa giống trường hợp vừa nãy, Tần Thư Dao vốn có khả năng xuất .


      Tần Tuyết Như nhìn thoáng qua Tần Thư Dao, thấy nàng hơi hơi cúi đầu, cho rằng nàng thẹn thùng, liền nắm tay của Tần Thư Dao, sau đó lôi kéo nàng đến trước mặt những hoàng tử này, cúi người thi lễ, giới thiệu: "Điện hạ, vị này là tỷ tỷ của ta."


      Tiếp đó lại chỉ vào bình phong bên ; "Tấm bình phong đó là tỷ tỷ tự mình thêu, tỷ ấy khéo tay lại tinh thông ca phú, đợi lát nữa còn muốn múa điệu, mừng sinh nhật ta đó."

      Tần Tuyết Như vô cùng thân thiết ôm cánh tay của Tần Thư Dao, tựa hồ hai người bọn họ thương lẫn nhau, thân như tỷ muội.

      Tần Thư Dao thản nhiên nới tay của Tần Tuyết Như ra, sau đó cúi người thi lễ, giọng : "Điện hạ thiên tuế."

      Mộ Phượng Thiên, Mộ Thiếu Dục cùng Mộ Thành Hi đều hơi hơi vuốt cằm, lúc này bọn họ được mời vào bên trong đình hóng mát, ba người đều ngồi xuống.

      Ba người bọn họ sớm chuẩn bị tốt lễ vật đưa cho Tần Tuyết Như, Mộ Phượng Thiên cười : "Tuyết Như muội muội ngươi nhất chính là cây cỏ hoa lá, hôm nay bổn hoàng tử cho khắc hoa lan ngọc, hi vọng Tuyết Như muội muội thích.

      Tần Tuyết Như nhìn thoáng qua hiển nhiên là hoa lan trân quý, nàng vui mừng thôi, lại là cúi người thi lễ; "Đa tạ đại điện hạ, Như Nhi rất thích."
      Thiên kim tiểu thư xung quanh đều lộ ra vẻ mặt hâm mộ.

      Mộ Thiếu Dục luôn là lạnh lùng nhàn nhạt, Mộ Thành Hi cũng cười : "Tuyết Như muội muội, chẳng lẽ thích quà bổn hoàng tử tặng sao?"
      Phong Vũ Yên, huyenlaw68, tú cầu2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :