Tên: Em muốn trốn sao, bảo bối!?
Tác giả: Lãnh Hàn Minh Nguyệt
Thể loại: Ngôn tình, HE, 3S, Nhiều thể loại ( đại, hắc bang, cổ đại, hoán đổi linh hồn, xuyên , khoa học viễn tưởng và tận thế)
Status: tiến hành
Lịch post: 3 ngày / 1 chương
Giới thiệu sơ bộ:
- với gia đình bình thường, sống cuộc sống bình thường, bất ngờ cứu được nam thần phúc hắc. - có tính cách kỳ quái, là nữa trạch nữ ngoại trừ việc học với thỉnh thoảng chơi với đám bạn thân luôn ở suốt trong nhà, nghiện ngôn tình, manga và anime.
- nam thần phúc hắc, tính tình lạnh lùng lạnh nhạt như quỷ vương trong truyền thuyết, có thân phận mà người người đều phải kính sợ và nể trọng, chỉ vì lần mất cảnh giác mà bị chính người thân của mình hãm hại, được nào đó cứu, bắt đầu muốn bắt người ta bỏ vào túi, cột bên cạnh cho rời .
Hai người - hai hoàn cảnh trái ngược nhau - hai tính cách trái ngược nhau - kể từ khi gặp nhau, bắt đầu bị kéo vào những câu chuyện đầy phiêu lưu và mạo hiểm.
"Đây là câu chuyện phiêu lưu, có bối cảnh rộng lớn, liên quan đến rất nhiều thể loại, đọc giả cân nhắc trước khi đọc".
Đoạn trích 1:
"Mặc dù tôi chỉ luôn đóng vai như là nữ phụ trong cuộc đời người khác nhưng có nghĩa tôi muốn đóng vai người tình của " quay mặt qua chỗ khác, mắt nóng lên vì có thứ gì đó muốn rơi ra.
"Ai với em tôi muốn em làm tình nhân của tôi? Phải, em là nữ phụ trong cuộc sống của tất cả những tên đàn ông thế giới này, ngoại trừ tôi. Nếu có ai muốn em làm nữ chính trong cuộc đời trừ khi trở thành tôi"
quay mặt qua, mở to mắt nhìn người nào đó cũng nhìn bằng ánh mắt nóng bỏng.
"Em có biết mỗi lần em mở to mắt nhìn tôi là tôi chỉ muốn ngụm nuốt em vào trong bụng ?" người nào đó kề sát mặt vào khuôn mặt đỏ bừng của .
" nặng quá, có thể ngồi dậy chuyện được ?" đành phải nhượng bộ, mặt đỏ bừng quay qua chỗ khác tránh cái hơi thở nóng rực của ai kia.
"" người nào đó lắc đầu, cơ thể vẫn thèm nhúc nhích, cúi đầu xuống cắn vào tai . "Vì bây giờ tôi muốn ăn em"
Đoạn trích 2:
" ngoan ngoãn giơ tay chịu trói, ta đến kịp để cứu đâu" người đàn ông , ánh mắt rét lạnh.
"Nếu để các người dùng tôi để uy hiếp tôi thà chết ở nơi này" lạnh lùng nhìn đám xã hội đen cầm súng ở phía trước, còn đằng sau là cái vực cao chót vót, phía dưới là biển rộng lớn mênh mông.
"Hiên, em xin lỗi, hy vọng tha thứ cho em khi biết em làm điều bướng bỉnh ngu ngốc này. Nếu có kiếp sau, em xin hứa tìm , bù đắp lại cho . nhất định phải sống hạnh phúc đó" ngước mặt lên nhìn trời cười lớn, nước mắt chảy dài. "Ông trời, ông nhất định phải bảo vệ ấy, cho bất kì kẻ thối tha nào làm hại đến ấy" rồi quay qua nhìn đám người kia, nhếch khóe môi lên rồi từ từ thả mình rơi xuống vách vực.
"Nguyệt" tiếng thét lớn vang lên, bóng đen vọt nhanh qua đám người xã hội đen đứng, chụp mạnh lấy tay rơi xuống vách vực. "Em điên rồi àh!!"
"Cuối cùng cũng đến" mĩm cười tươi.
"Xem lần này tôi trừng phạt em như thế nào" người nào đó ánh mắt đỏ ngầu tức giận, nghiến răng nghiến lợi . "Đợi tôi kéo em lên xem em còn cười được ?"
Mắt thấy những hòn đá vách vực sạt lở từ từ, giật mình cả kinh. "Buông tay em ra, nếu kéo em nữa cũng rơi xuống"
"Im lặng, em đừng có ngốc nữa" người nào đó thèm để ý đá rơi xuống từ từ, mực vẫn kéo nào đó lên.
Phía sau đám xã hội đen xuất đám người mặc âu phục màu đen đồng nhất, ánh mắt lạnh lùng rét lạnh. Nhưng trái ngược với họ là chàng mặc âu phục xám đầu, đôi môi mỏng nhếch lên, khuôn mặt tuấn cuốn hút người khác. Khi chàng thấy tình hình bên phía này khuôn mặt bắt đầu chuyển tái xanh.
"Bắt hết đám người này lại cho tôi" chàng ra lệnh rồi nhanh như chớp chạy qua bên này.
cuộc hỗn chiến diễn ra nhanh chóng, nhưng dường như mọi người đều tập trung ánh mắt về phía bên này.
"Đừng có tới gần, đất sạc lỡ" thanh lạnh lùng của người nào đó vang lên, cảnh báo cho chàng chạy tới gần này khiến ta dừng lại ở gần đó chứ có chạy lại nữa.
"Hiên, em xin lỗi" mĩm cười rồi nhanh như chớp giật mạnh tay ra khỏi lòng bàn tay to lớn kia, để cho cơ thể rơi tự do xuống vách vực. "Em "
Tưởng chừng như mọi thứ kết thúc như vậy, hài lòng chuẩn bị tinh thần, ánh mắt lưu luyến nhìn người từ từ xa dần vách núi kia. Nhưng lại phản lại , bóng hình đó ngày càng gần rồi ôm lấy vào trong lòng.
"Em đừng có hòng mà thoát khỏi tôi, em có chạy xuống địa ngục tôi cũng nhất định xuống dưới với em, có làm ma tôi cũng phải bám lấy em" người nào đó vẻ mặt tức giận nhưng ánh mắt đầy nhu tình nhìn . "Xuống dưới đó chúng ta nhất định tiếp tục ở bên nhau, làm đôi vợ chồng ma"
mĩm cười, hai dòng nước ấm chảy dài xuống gò má trắng hồng xinh xinh. "Được, có chết cùng chết"
Hai người rơi từ vực cao chót vót xuống biển. chàng kia tái xanh mặt mày chạy gần lại nhưng chỉ thấy màu xanh biếc của biển cả ở phía dưới.