1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chồng ơi, đừng ăn em! - Thẩm Du (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 540: Ôm hôn (5)
      Hứa Y Nhiên biết nỗi khổ tâm trong lòng , chỉ tùy tiện lên tiếng, lễ phép hỏi câu, “Sao Thần thiếu… còn đợi ở vườn hoa?”

      Cho dù muốn tham dự bữa tiệc này, giờ hoàn toàn có thể trở về nhà mà, tại sao còn ngồi ở đây?

      Tả Tư Thần nhìn hướng phòng tiệc, cách rất xa, nhưng hình như vẫn có thể nghe được tiếng nhạc mơ hồ truyền ra, “Bên trong khiêu vũ, tôi có bạn nhảy.”

      Hứa Y Nhiên hé miệng, suýt buột miệng hỏi câu, cũng may nhịn kịp.

      Nhưng phản ứng của thoát khỏi ánh mắt Tả Tư Thần, để bụng cười cười, quả quyết , “ muốn hỏi Nghiêm Huyên.”

      “… Vâng.”

      “Sau khi biết mục đích của bữa tiệc này là gì, ấy bèn đổ bệnh.”

      Thực ra vì lần này lấy thân phận vị hôn thê của Tả Tư Thần xuất , đường đến khách sạn, Nghiêm Huyên cực kỳ hưng phấn, còn vô số lần cầu cho ta mượn bộ trang sức phỉ thúy gia truyền của nhà họ Tả, rằng thân là mợ tương lai của Tả gia, cần phải ra sân long trọng.

      Nhưng sau khi nghe được mục đích của bữa tiệc tối nay, ta bèn mình thấy khó chịu, thể theo đến bữa tiệc nữa.

      Tả Tư Thần hời hợt , nhưng Hứa Y Nhiên nghe xong nhất thời nên lời.

      “Thân phận rất quan trọng.” Tả Tư Thần cười cười như tự giễu, “Giờ tôi còn là thái tử Tả gia nữa.”

      “…” Aizz.

      Vì câu kia của Tả Tư Thần, cho đến khi bữa tiệc kết thúc, tâm tình Hứa Y Nhiên vẫn có chút sa sút.

      “Nghiêm Huyên tới.” Nghiêm Thiếu Hành cũng phát điểm này.

      “Vâng, xem hôn ước của hai người họ…” Lần này phải hủy bỏ sao?

      Nghiêm Huyên coi trọng nhất bối cảnh dòng dõi, ta là tiểu thư nhà họ Nghiêm, trong mắt ta, nếu Tả Tư Thần còn thân phận người thừa kế Tả thị, vậy chắc chắn xứng với ta.

      Bất kể Tả Tư Thần có thích Nghiêm Huyên hay , lúc này hủy bỏ hôn ước, là đòn đả kích lòng tự trọng của .

      Nghiêm Thiếu Hành trấn an vợ mình, “Ba đồng ý, người nhà họ Nghiêm thể lật lọng.”

      Mặc dù chỉ hứa hẹn bằng miệng, nhưng cũng thể đổi ý.

      “Vâng, cũng đúng ạ.” Hứa Y Nhiên thở phào nhõm, song lập tức lại bất đắc dĩ.

      Cho dù hủy bỏ sao, với tính cách của Nghiêm Huyên, coi như bị ép lấy Tả Tư Thần, sau khi đám cưới chắc chắn ầm ĩ đến long trời lở đất.

      Trước đây hăm hở với Tả Tư Thần thế kia… Aizzz.

      Cảm thán chút về vận mạng vô thường, Hứa Y Nhiên tựa vào ghế, mơ mơ màng màng đợi về nhà.

      Vì phải về nhà của hai người họ, nên hai người bèn tạm biệt bọn tiểu Cửu, lên chiếc xe khác.

      Mà đợi đến lúc về tới nhà, Hứa Y Nhiên rất bất ngờ trông thấy người ngay cửa ——

      “Nguyên Nguyện? Tại sao lại ở đây?”

      Nguyên Nguyện vậy mà dựng túp lều ngay cổng nhà hai người họ, tại nổi giận đùng đùng với bạn học Hanh Hanh đối diện.

      đúng, là ấy nổi giận đùng đùng nhìn Hanh Hanh, mà Hanh Hanh bình tĩnh ghé vào ổ mình, căn bản để ý ấy…

      “Á, cuối cùng hai người cũng về rồi!”

      Vừa thấy bọn họ, Nguyên Nguyện tạm thời để ý tới con chó chảnh chọe lại tức chết người kia, rất kích động nhảy dựng lên, vọt tới trước mặt Hứa Y Nhiên, “Tôi là người đầu tiên sao?”

      “… Cái gì người đầu tiên?”

      “Muốn tìm … aizz, đúng,” Nguyên Nguyện lắc đầu, chữa lại hỏi , “ tính công khai thân phận hả?”

      Hiển nhiên Nguyên Nguyện xem tin tức mạng, nhận ra thân phận nghỉ mát đảo với Nghiêm Thiếu Hành, nên hỏi thế.

      Chương 541: Ôm hôn (6)
      công khai.” Hứa Y Nhiên lập tức lắc đầu.

      “Á…” Hình như Nguyên Nguyện hơi tiếc nuối, “Tôi còn tính toán vị trí của , xào nấu ra chút chuyện xấu đấy.”

      Nhưng biết điện thoại của Hứa Y Nhiên, càng dám gọi điện đến công ty tìm Nghiêm Thiếu Hành, nên mới dọn lều chạy đến trước cửa nhà chờ hai người họ.

      Hứa Y Nhiên lặng lẽ 囧 hồi, “… Xào nấu thế nào?” các là tình địch ư?

      “Tôi nhào tới cưỡng hôn .” Nguyên Nguyện dùng loại giọng điệu như chuyện hiển nhiên.

      “Tôi… tôi là nữ…” Hứa Y Nhiên yếu ớt nhấn mạnh.

      Nguyên Nguyện với lâu vậy, mà chẳng chú ý tới điểm này à…

      “Đương nhiên tôi biết là nữ, bằng tôi đâu dám hôn ,” Nguyên Nguyện thở dài, tự cảm thấy trách nhiệm trọng đại, “Tôi có chồng bé rồi, thể làm xằng làm bậy bên ngoài.”

      “…”

      Hứa Y Nhiên bị 囧, Nguyên Nguyện còn tiếc nuối với , “ biết ? Tôi vạch kế hoạch hết rồi, tôi nhào tới cường hôn , làm thế chồng nhất định cước đánh bay tôi, đến lúc đó tôi có thể nằm viện tháng. Hơn nữa tin tức sau khi tôi cường hôn bị đánh nằm viện tháng chắc chắn lên trang đầu, thế này tôi cần làm việc cũng khỏi lo giảm mức độ nổi tiếng, tốt bao nhiêu.” Giọng điệu rất ước ao.

      “… Đừng cách này do chồng bé của nghĩ ra nha?”

      “Đâu phải,” Nguyên Nguyện rất bình tĩnh, “ nghĩ ra cách đầu bị nước vào kiểu này đâu.”

      “…” Hóa ra Nguyên nguyện cũng biết cách này rất ngu…

      “Có điều tôi muốn nghỉ ngơi.” Giọng điệu rất vui mừng của Nguyên Nguyện đột nhiên giảm xuống nửa nhịp, hình như tâm trạng hơi sa sút, nhưng rất nhanh lại dửng dưng như khoát khoát tay, “Thôi bỏ , phải chỉ là chồng bé sao, cũng lắm nghỉ thôi lại nuôi người khác.”

      Tình cảm giữa Nguyên Nguyện và chồng bé xảy ra vấn đề à? Hứa Y Nhiên hơi hiếu kỳ, nhưng dường như ấy muốn nhiều, chỉ đành nhịn hỏi.

      Lúc bọn chuyện, Nghiêm Thiếu Hành cũng vội vào nhà, vẫn bình tĩnh đứng bên, mà bên khác của Hứa Y Nhiên… là bạn họ Hanh Hanh mấy ngày chưa gặp được .

      Bạn họ Hanh Hanh luôn luôn bình tĩnh hôm nay cũng giở tính chảnh chọe, tới bên người Hứa Y Nhiên, thân mật cọ cọ với .

      Hứa Y Nhiên vừa chuyện với Nguyên Nguyện, vừa trêu chọc Hanh Hanh, vừa… đếm xỉa chồng trước đứng bên trái .

      Ba kẻ biết thở ở đây, chỉ có chồng trước có đãi ngộ kém nhất…

      Được lắm, này lại dám xem .

      Người nào đó chẳng ai để ý đứng ở bên, giả vờ bình tĩnh…

      Nguyên Nguyện phải về, Hứa Y Nhiên bèn ra tay giúp dọn lều, còn trao đổi số điện thoại với .

      Thực ra Hứa Y Nhiên đưa số điện thoại cho Nguyên Nguyện lần rồi, chính là lần trước để lại tờ giấy cho Nguyên Nguyện, có điều tờ giấy kia có lẽ bị gió thổi bay mất, nên Nguyên Nguyện căn bản thấy nó.

      Thu dọn lều xong, Nguyên Nguyện gọi con chó của mình về, “Lão đại, về nhà thôi.”

      Nguyên Nguyện biết Hứa Y Nhiên gọi nó là Hanh Hanh, cũng biết bạn học Hanh Hanh hình như đồng ý với cái tên này, nhưng ‘Hanh Hanh’, ‘Hành Hành’… cái tên này cũng thể gọi.

      Dù sao con chó này chảnh thế, gọi nó tiếng lão đại, có lỗi với bản mặt nghiêm túc mỗi ngày nó trưng ra!

      Nhưng nghe được ‘tôn xưng’ như vậy, bạn học Hanh Hanh vẫn làm theo ý mình theo sát Hứa Y Nhiên chơi đùa, tính với chủ nhân.

      “Hanh Hanh ngoan, em ngoan ngoãn về nhà với Nguyên Nguyện , ngày mai chị mang quần áo ra ngoài về cho em,” Hứa Y Nhiên cực kỳ hăng hái cho nó biết, “Là đồ ra ngoài chính thức có thể rời khỏi tiểu khu đó.”

      Chương 542: Ôm hôn (7)
      Nguyên Nguyện rồi, Hanh Hanh rất để ý việc mặc quần áo… Trước đây vì có quần áo chính thức ra ngoài, nên nó chịu rời khỏi tiểu khu…

      Ông chồng trước nào đó bị vợ sao lãng ở bên nhướng mày.

      Được lắm, có hứng thú chọn quần áo mới cho chó, lại đếm xỉa tới .

      Trong phòng thay đồ của chỉ có mỗi chiếc cà vạt này mua… bề ngoài bình tĩnh nhưng bên trong thể nào bình tĩnh nổi nhìn con chó cướp nó

      Ông chồng trước nào đó nhướng mày, quyết định về nhà phải cẩn thận ‘ chuyện chút’ với vợ.

      Hứa Y Nhiên còn chưa cảm giác được nguy hiểm tới gần, tiễn Hanh Hanh và Nguyên Nguyện xong, bèn duỗi người, tính về tắm rửa rồi đến phòng chiếu phim làm ổ, mệt mỏi ngủ luôn.

      Mà kế hoạch của Nghiêm Thiếu Hành là… về tắm xong ăn vợ, ăn vợ rồi… tiếp tục ăn nữa…

      Nhưng sau khi vào cửa, kế hoạch của hai người đều bị rối loạn.

      Cửa vừa mở, khung cảnh bừa bộn khiến Hứa Y Nhiên giật mình.

      Có trộm lẻn vào ư? thể nào… chồng trước từng , an ninh nơi này do Nghiêm đại thiếu đích thân thiết kế mà…

      Hai người còn bất ngờ, lầu hai đột nhiên truyền ra tiếng vang rất lớn, giống như thứ gì đó bị người ta đổ ra mặt đất vậy.

      Sắc mặt thoáng lạnh lẽo, Nghiêm Thiếu Hành vội lên lầu xem thử rốt cuộc ai dám xông vào nhà , trái lại kéo Hứa Y Nhiên rút khỏi ngôi nhà, thậm chí có ý định ra ngoài sân.

      Hứa Y Nhiên sửng sốt chút mới phản ứng kịp, muốn đưa đến nơi an toàn hơn.

      “Trong phòng sách của còn rất nhiều văn kiện đấy!” Hứa Y Nhiên vội vàng kéo nhắc nhở.

      Nghiêm Thiếu Hành dứt khoát ôm người, nhanh chóng ra ngoài, còn nghiêm phạt vỗ mông , “Cho dù văn kiện bị người ta ăn cắp, cũng có bản lĩnh cứu công ty về.”

      “… Vậy đánh em làm gì” Ô ô ô.

      Nghiêm Thiếu Hành cười nhướng mày, “Dám xem thường chồng em, lẽ nào nên đánh?”

      Hừ, biết tiên sinh rất lợi hại… Song cũng rất ngốc mà!

      ràng rất nhiều nguy hiểm khi văn kiện bí mật bị mất, nhưng tiên sinh còn có tâm trạng ở chỗ này ăn hiếp !

      Nghiêm Thiếu Hành vốn muốn đưa Hứa Y Nhiên đến chỗ Nguyên Nguyện, lần trước giúp vợ đưa tờ giấy tới chỗ Nguyên Nguyện, thấy chiếc xe trong sân nhà Nguyên Nguyện, nên nhận ra thân phận của ‘chồng bé’ Nguyên Nguyện.

      Nếu là , nhà Nguyên Nguyện tuyệt đối an toàn.

      Nhưng mới được phân nửa đoạn đường, điện thoại Nghiêm Thiếu Hành đột nhiên vang lên.

      Giờ có tâm trạng nhận, vốn chẳng muốn để ý, nhưng tiếng chuông kiên trì vang lên liên tục, thêm khoảng thời gian, chắc điện thoại tự động ngắt, song người nọ lập tức gọi tiếp.

      Thấy chồng trước vẫn muốn để ý, Hứa Y Nhiên đành lấy điện thoại từ trong túi ra, đáng nhẽ tính tắt luôn, nhưng rất bất ngờ, tên hiển thị màn hình chính là Nghiêm Huyên.

      “Điện thoại của Nghiêm Huyên.”

      Sáng sớm Nghiêm Huyên bị cuộc gọi của Tùy Dật chọc tức, lấy tính tình của Nghiêm Huyên, có lẽ phải mấy ngày chuyện với bọn họ mới đúng.

      Nghiêm Thiếu Hành cũng hơi bất ngờ, hơn nữa chỉ vậy…

      Bước chân chợt dừng lại, vội đưa vợ đến nhà Nguyên Nguyện, lúc nhận điện thoại, cũng mặt lạnh mở miệng.

      Mà giọng Nghiêm Huyên chứa tức giận và oán hận đè nén, nhưng lại rất mâu thuẫn mang theo chút đắc ý, giọng điệu quái gở , “Hai người ở đâu?”

      chứng thực suy đoán của mình, tại Nghiêm Thiếu Hành càng vội vàng mà ôm vợ, chậm rãi trở về giống như tản bộ, “Là em?”

      Chương 543: Lên giường đợi trước (1)

      Câu đầu đuôi này khiến Hứa Y Nhiên ngây ngẩn cả người, lát sau, mới phản ứng kịp —— người xông vào nhà bọn họ chính là Nghiêm Huyên?

      Chả trách bảo vệ tiểu khu ngăn lại, cũng kích hoạt hệ thống an ninh, chồng trước đặt bộ chìa khóa dự phòng ở biệt thự Nghiêm gia mà… Nghiêm Huyên nhất định lấy bộ chìa khóa đó.

      Quả thực Nghiêm Huyên thích thể tính khí tiểu thư, lại có đầu óc, nhìn sáng nay ta dám mắng Tùy Dật là biết.

      Nhưng giờ ta cho phép của chồng trước mà xông vào nhà hai người họ rồi, còn lục lọi nhà bọn họ giống như có trận bão quét qua vậy…

      Đột nhiên Hứa Y Nhiên có dự cảm xấu, Nghiêm Huyên dám làm ầm thế, chắc chắn tính trước mọi việc, song Nghiêm Huyên có thể biết chuyện gì?

      Khi hai người về tới nhà, Nghiêm Huyên xuống lầu, lại còn bày dáng vẻ nữ vương ngồi ngay ngắn ghế salon ở phòng khách, vênh váo hống hách nhìn hai người họ.

      Dáng dấp ấy… đúng là định tính sổ.

      ba, đừng vội mắng em.”

      Nghiêm Huyên giống như lo ngại gì, ngay cả lời nên có chút ý tứ nhận sai, ta lại như ra lệnh người ta hơn.

      “Cái áo lót này, chị ba thấy quen ?” Ngón tay Nghiêm Huyên khều cái áo lót, hoa văn đào nền trắng, phong cách khá thoải mái.

      Ánh mắt Nghiêm Huyên mang theo oán hận và đắc ý, “Tôi thấy trong tủ quần áo của chị ba, có chiếc quần lót đồng bộ với thứ này, nhưng áo lót lại thấy đâu.”

      “…” Quả thực có, Nghiêm Huyên cũng dối.

      “Chị ba có muốn biết thứ trong tay tôi tìm được ở đâu ?” Giọng oán hận cố gắng thả , như con rắn độc thè lưỡi shi shi, khiến người nghe lạnh cả sống lưng.

      “…” biết, nhưng nghĩ đoán ra.

      Hứa Y Nhiên đột nhiên toát mồ hôi lạnh, quả thực từng mua cả bộ đồ lót hoa văn này, nhưng lần đó máy giặt nhà trục trặc, cả thùng đồ trong đó có bộ đồ lót này bị khuấy đến mức như giẻ lau dùng lâu ngày, còn cách nào mặc tiếp, sau đó chỉ có thể vứt .

      Nhưng giờ nguyên nhân kia ra, có người tin sao?

      Liếc mắt nhìn chồng trước, song thong dong tới nỗi như nghe buổi hòa nhạc, tay chống bên dưới, còn ngón trỏ của tay kia điểm tay vịn, hệt như gõ nhịp.

      Về phần câu hỏi của Nghiêm Huyên, hình như để tâm nghe lắm.

      Nghiêm Huyên sớm đoán được phản ứng này của , nên cũng vội, cười lạnh tiếng, cố gắng thả chậm tốc độ , như giày vò, gằn từng chữ ra đáp án, “Trong phòng nghỉ ở phòng làm việc của Tả Tư Thần.”

      “Chị ba, đồ lót của chị, sao chạy tới chỗ Tả Tư Thần thế!”

      Sau khi thong thả ra đáp án, bỗng nhiên tốc độ cực nhanh, giọng điệu chất vấn tàn nhẫn.

      Mặc dù sớm đoán được đáp án, Hứa Y Nhiên vẫn thoáng kinh ngạc trước giọng điệu thay đổi đột ngột này.

      “Thế nào, chột dạ hả? Có gan ở sau lưng ba bò lên giường người đàn ông khác, sao…”

      “Báo cảnh sát.” Đột nhiên thanh rất nhàn nhã vang lên, cắt ngang giọng chất vấn hằn học của Nghiêm Huyên.

      “…” Tuy Nghiêm Thiếu Hành chỉ ba chữ, nhưng đối với Hứa Y Nhiên mà , ba chữ này còn quan trọng hơn chuỗi dài của Nghiêm Huyên nhiều lắm.

      Chẳng qua… xoay đầu lại nhìn , trong ánh mắt đều là mờ mịt, gì.

      Còn nữa… lời này là với ? Hay… bảo Nghiêm Huyên báo cảnh sát?

      “Nhiên Nhiên, báo cảnh sát.” Lúc này, Nghiêm Thiếu Hành ràng hơn.
      Last edited by a moderator: 28/9/18

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :