1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng Điền Văn Man Thê - Trạch Trạch Nhân Sinh (Update C112/173)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. caoduong

      caoduong Well-Known Member

      Bài viết:
      847
      Được thích:
      758
      đọc 1 leˋo my´ chương wá tuyet.....thks nàng nhiˋu nhiˋu:yoyo45::yoyo45:
      Vaˋ chaˋo mưˋg sự trợ lại của naˋng:yoyo55::yoyo55::yoyo55:
      Skye thích bài này.

    2. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Đọc mấy chương này thấy đáng thế? Cơ mà tác giả ngược nam chính hơi ít :063:

    3. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 80

      Edit: Skye


      “Đại tẩu?” Lý Thụy Nhiên quên tình Đại ca mất trí nhớ ngày hôm nay, nên sau khi Lý Mặc Nhiên để rời khỏi, vẫn có chút do dự gọi Bạch Tiểu Mễ, lúc này lại càng dám gọi tên nàng.

      có việc gì, tên khốn này khôi phục trí nhớ, Tiểu Tam ngươi cứ trở về nghỉ ngơi !” Bạch Tiểu Mễ trừng mắt nhìn khuôn mặt thà phúc hậu của người nào đó, rồi lại dùng mặt lạnh nhìn đại gia gấu, nếu khôi phục trí nhớ, Bạch Tiểu Mễ tự nhiên sợ , như thế nào đối với nàng, Bạch Tiểu Mễ vô cùng ràng.

      Trình độ sủng ái của người này phải bình thường, so với nữ nhi ruột thịt chỉ có hơn, đương nhiên có nữ nhi.

      Hồ đồ! Trong mắt Lý Mặc Nhiên lên tia sáng rực, nương tử quả nhiên giống nha? giống những nữ tử khác mà nịnh nọt vì thân phận của , ràng là mắng chửi người, đại gia gấu bị coi thường lại cực kỳ thích xưng hô này, cảm giác cực kỳ hưng phấn.

      “Ta đây về trước nghỉ ngơi, Đại ca, Đại tẩu cũng nghỉ ngơi sớm!” Lý Thụy Nhiên vừa nghe Lý Mặc Nhiên khôi phục trí nhớ, thở dài nhõm hơi, yên tâm xoay người ngủ.

      Lúc này yên tâm rồi! Lý Mặc Nhiên ở bên nghe tiếng bước chân xa, sau cùng nghe tiếng cửa phòng cách vách đóng lại, trong lòng thấy khó hiểu, từ điểm đó mà xem, có lẽ trước kia bản thân mình cùng nương tử có mối quan hệ khá tốt, nếu sao lại lo lắng khi Tam đệ rời khỏi, cũng chần chừ để ở trong phòng khi biết khôi phục trí nhớ, nếu yên tâm sao có thể tự nhiên như vậy.

      Quả nhiên? Tuy mặt Lý Mặc Nhiên có biến hóa, nhưng trong lòng trăm chuyển ngàn lần.

      “Ngươi còn ở nơi này làm gì, thời gian còn sớm, nhanh trở về ngủ , ngươi ngủ nhưng ta muốn ngủ!” Nếu khôi phục trí nhớ, Bạch Tiểu Mễ cũng khách khí, Lý Thụy Nhiên vừa liền lập tức hạ lệnh tiễn khách.

      “Nương tử, vi phu rất nhớ nàng!” Lý Mặc Nhiên xấu hổ, đáng thương tội nghiệp nhìn Bạch Tiểu Mễ, có ý muốn rời .

      “Nhìn ra nhà ngươi có mỹ nữ trong ngực, thích ý đến quên cả trời đất rồi!” Bạch Tiểu Mễ khinh thường, tên này vẫn biết xấu hổ, nhưng cũng vì điều này mà Bạch Tiểu Mễ hoài nghi Lý Mặc Nhiên vẫn chưa khôi phục trí nhớ.

      “Nương tử, nàng ghen sao?” Đại gia gấu vui vẻ, cười lộ hàm răng trắng trái ngược với bộ râu đen xì khuôn mặt.

      “Hứ, người nào ghen tị, bản tiểu thư mới rảnh ăn dấm chua, ngươi tốt nhất nên tìm mỹ nhân của ngươi , đừng ở nơi này chướng mắt!” Lúc này Bạch Tiểu Mễ chẳng muốn lý với , kỳ Bạch Tiểu Mễ có chút chột dạ, đúng là khi nàng chuyện này trong lòng có chút khó chịu, chỉ có điều đương nhiên thể thừa nhận, nến tên này biết, còn biết càn quấy thành cái gì?

      ăn dấm ăn dấm, nương tử là đó?” ràng đồng ý với Bạch Tiểu Mễ, nhưng vừa nghe biết thái độ kia, dường như ‘nương tử ghen tị, vi phu biết’, dáng vẻ vô cùng đắc ý.

      Bạch Tiểu Mễ buồn bực xoay người trừng mắt nhìn người nào đó, muốn cãi nhau với , xoay người nằm giường, kéo chăn mỏng, nhắm mắt làm ngơ.

      Lý Mặc Nhiên thấy Bạch Tiểu Mễ bị tức giận đến đỏ mặt, khóe miệng khẽ nhếch, nhìn tấm giường bé xíu, tuy phải lớn nhưng cũng có thể ngủ được.

      Nghĩ như vậy, Lý Mặc Nhiên do dự liền thẳng đến bên giường, chút khó xử liền leo lên giường.

      “Lý Mặc Nhiên, ngươi muốn làm gì?” Bạch Tiểu Mễ vốn cho rằng bản thân mình để ý tới , tự rời , nhưng nàng ngờ, chẳng những rời mà còn vô sỉ leo lên giường nằm ngay bên cạnh nàng, Bạch Tiểu Mễ nhịn được trừng mắt nhìn người nào đó, lập tức muốn ra tay.

      Với kinh nghiệm vừa rồi, Lý Mặc Nhiên dễ dàng bị đập, tay thon dài kéo cánh tay vừa giơ lên ấn xuống ngực mình.

      “Nương tử, muộn rồi, chúng ta nên nghỉ sớm chút!” Vẻ mặt Lý Mặc Nhiên vô tội, ánh mắt sủng nịnh nhìn Bạch Tiểu Mễ, giống như nhìn người cố tình gây , mà là người bao dung cho người cố tình gây kia.

      “Lấy bàn tay bẩn thỉu của ngươi ra, dám sờ nữ nhân khác rồi tới mò mẫn ta, Lý Mặc Nhiên ngươi chán sống rồi sao?” Đột nhiên trước mắt Bạch Tiểu Mễ lên tình cảnh ban ngày, nhất thời buồn bực, cảm giác toàn thân dưới Lý Mặc Nhiên đều bẩn.

      “Nương tử, vi phu có mò mẫn nữ nhân khác!” Hôm nay đúng là có đưa chút trái cây đến bên miệng Tư Nguyên, nhưng chân chính đụng tới nàng ta.

      Bạch Tiểu Mễ chẳng buồn nghe, dùng chiêu xoay người, tay khéo léo thoát khỏi móng vuốt của đại gia gấu, chiêu thức mây trôi nước chảy, chiêu chiêu tàn nhần, ra tay lưu tình.

      “Ai ôi, nương tử, nàng muốn mưu sát chồng a!” Kỳ thời điểm Lý Mặc Nhiên nhìn thấy Bạch Tiểu Mễ động thủ sửng sốt phen, vốn cho rằng nương tử có võ công nhưng chỉ đủ khoa chân múa tay, tại động thủ, Lý Mặc Nhiên mới biết được bản thân mình xem thường nàng, vừa mới lôi kéo tay nàng, ràng cảm giác được nội lực, rất kỳ lạ.

      Lấy sức mạnh của nương tử tại, so với Tư Nguyên cao hơn rất nhiều.

      cũng dám sơ suất tiếp chưởng lực của nàng, nương tử của dù sao cũng là nữ tử, càng ở chung, Lý Mặc Nhiên càng tò mò về nàng, cũng cảm thấy có hứng thú, cảm giác như nàng có gì đó!

      Vốn quá để ý tới chuyện mình mất trí nhớ, nhưng Lý Mặc Nhiên vô cùng hy vọng bản thân mình nhớ lại toàn bộ chuyện về nương tử.

      Bạch Tiểu Mễ biết người này vô sỉ căn bản có điểm mấu chốt, nhiều lời vô ích, cho dù biết mình đánh lại , nhưng gần năm qua, Bạch Tiểu Mễ cũng có tiến bộ, tại vừa vặn thử xem.

      Bạch Tiểu Mễ có tính toán, hiển nhiển nương tay, mà nàng biết Lý Mặc Nhiên lợi hại, bản thân cần lưu tình với .

      lát sau, hai người qua hơn mười chiêu, Lý Mặc Nhiên thử dò xét nên cũng tránh né, gặp chiêu phá chiêu, vào lúc thích hợp còn đánh trả Bạch Tiểu Mễ.

      Ngươi tới ta , càng đánh càng hăng, Bạch Tiểu Mễ thậm chí hưng phấn nghĩ muốn dừng lại, mà Lý Mặc Nhiên lại có chút bất đắc dĩ, nương tử nhà mình lợi hại như vậy, biết nên vui hay nên buồn.

      Nương tử lợi hại, hành tẩu bên ngoài an toàn hơn, nhưng mỗi ngày trước khi ngủ đều ra chiêu, sinh hoạt tính phúc của phải thất bại sao, Lý Mặc Nhiên căn bản biết, tuy hai người là phu thê nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa làm chuyện sinh đứa bé.

      “Binh!” Cánh cửa tong.

      Bạch Tiểu Mễ thấy thể đánh trúng, ngừng cố gắng, để ý đến cánh cửa bị đánh nát, lại công kích hướng Lý Mặc Nhiên.

      Lý Mặc Nhiên hiển nhiên dám khinh địch, dưới chân điểm nhanh chóng bay ra khỏi phòng, Bạch Tiểu Mễ thừa thắng xông lên, hai người thần tốc xuất tại sân to.

      “Đại ca, Đại tẩu, các ngươi làm gì?” Lý Thụy Nhiên vừa định ngủ nghe tiếng động quá lớn cách vách, tưởng hai người kia làm chuyện gì đó, mặt nhịn được đỏ lên, bao lâu liền phát tiếng động cách vách càng to hơn, ý tưởng thuần khiết ban đầu biến mất, lập tức phục hồi tinh thần, chạy vội ra ngoài.

      Nhìn thấy hai người đánh nhau, cảm thấy sốt ruột vô cùng.

      Mà Nhị đương gia lạnh lùng biết có phải trùng hợp hay , lúc này tiến vào trong sân, may mà Lý Cảnh Nhiên cho phép người ngoài tiến vào, nếu hai người bọn họ bị vây xem rồi.

      “Nhị ca, nhanh khuyên nhủ hai người đó !” Lý Thụy Nhiên phát hai người kia ai để ý đến , thấy Lý Cảnh Nhiên vào lập tức tiến tới, vẻ mặt sốt ruột .

      “Võ công Bạch Tiểu Mễ cao rồi!” Câu trần thuật, giọng điệu đạm mạc nghe ra cảm xúc, ánh mắt rời người hai người bọn họ, hai người đều mặc trung y màu trắng, thú vị?

      “Nhị ca, tại phải để cái này, Đại ca lợi hại như vậy làm bị thương đến Tiểu Mễ!” Vẻ mặt Lý Thụy Nhiên lo lắng nhìn hai người đối chiêu.

      Ánh mắt Lý Cảnh Nhiên nhìn về phía Tam đệ bên cạnh lo lắng, xem ra Tam đệ tiếp nhận Bạch Tiểu Mễ, nàng đúng là đơn giản? Chỉ có điều như vậy biết là tốt hay xấu!

      “Đại ca thương tổn Đại tẩu!” Thời điểm Lý Cảnh Nhiên hai chữ Đại tẩu còn tăng thêm lực đạo, tuy vẫn lạnh nhạt như cũ, nhưng ở chung đoạn thời gian dài với Lý Cảnh Nhiên, Lý Thụy Nhiên nghe ra lời cảnh cáo trong đó.

      Trong lòng Lý Thụy Nhiên run lên, lập tức dám lên tiếng, tuy vẫn lo lắng nhưng lại dám biểu ra bên ngoài.

      “Đại ca, Đại tẩu, hai người có thể thay đổi y phục rồi tiếp tục đánh hay !” Lý Cảnh Nhiên lạnh nhạt câu, thanh lớn, nhưng dùng nội lực để , hai người đều có thể nghe ràng.

      Thời điểm Bạch Tiểu Mễ chặn Lý Mặc Nhiên, cúi đầu nhìn thoáng qua y phục của mình, cảm thấy cần phải thay, y phục này so với đại dài hơn, có lộ ra chút nào, đổi cái gì mà đổi!

      Lý Mặc Nhiên vừa nghe Lý Cảnh Nhiên như vậy, cũng nghĩ ra, lại chú ý tới y phục người nương tử, nhờ Lý Cảnh Nhiên báo, lập tức nhìn đến trung y nương tử mặc, động tác lớn chút đều có thể mơ hồ nhìn thấy cái yếm trắng hình nguyệt bên trong, hơn nữa, nơi này còn có nam nhân khác?

      “Nương tử, về thôi!” Vốn Lý Mặc Nhiên dùng tới toàn lực, tại nhìn thấy dáng vẻ này của nương tử, mới toàn lực thi triển khinh công, thời điểm Bạch Tiểu Mễ phát động tác của , bóng người trước mắt chợt lóe, sau đó cả người nàng bị kéo vào trong phòng.

      Mà tất cả quá trình, Bạch Tiểu Mễ thậm chí cũng biết động tác của như thế nào, thậm chí ngay cả bóng người cũng thấy ràng, nàng ở trong phòng rồi.

      “Tam đệ trở về nghỉ ngơi !” Lý Cảnh Nhiên thấy tình được giải quyết, quay đầu dặn Lý Thụy Nhiên rồi xoay người rời .

      “Lý Mặc Nhiên, thâm tàng bất lộ nha!” Bạch Tiểu Mễ phản ứng kịp, nhìn mặt nam nhân nào đấy đen sì, biết mất hứng vì cái gì, nhưng nàng cũng để ý, ngược lại nhìn .

      Cho đến giờ, Bạch Tiểu Mễ mới biết được Lý Mặc Nhiên lợi hại hơn rất nhiều lần so với tưởng tượng của nàng.

      Mà giờ Bạch Tiểu Mễ cũng có nguyện vọng muốn đánh tiếp.

      “Nương tử, về sau được mặc như vậy ra ngoài!” Lý Mặc Nhiên ghen tị, rất thích nam nhân khác nhìn bộ dáng của thiếu nữ trước mắt, vô cùng thích.

      Cho dù hai người kia có là đệ đệ của mình, này nếu đặt ở người nam nhân khác, bọn họ có lẽ đừng nghĩ sống mà rời .

      “Này có cái gì? lộ tay lộ chân!” Bạch Tiểu Mễ thấy sao cả, y phục người nàng đều là áo dài quần dài, trừ mặt với cổ, tay chân đều chưa lộ ra ngoài, có gì kiêng dè.

      “Nương tử, nàng thích vi phu sao? Nàng nghe vi phu mà!” Lý Mặc Nhiên thấy cứng rắn được, lập tức thay đổi sách lược.

      “Lý Mặc Nhiên, ngươi phát sốt chứ! Ta Bạch Tiểu Mễ khi nào ngươi!” Vẻ mặt Bạch Tiểu Mễ nghi hoặc nhìn Lý Mặc Nhiên, chẳng lẽ vẫn chưa khôi phục trí nhớ?

      Lý Mặc Nhiên sửng sốt, nhưng chỉ là trong chớp mắt, rất nhanh trở về như vũ, vẻ mặt ngây ngô cười đáp lại, giả ngu!

      “Nương tử, nơi này bị phá hư thành như vậy, nếu đêm nay tới phòng ta ngủ thôi!” Lý Mặc Nhiên trả lời Bạch Tiểu Mễ , lập tức thông minh sang chuyện khác.

      Tuy Bạch Tiểu Mễ nghi ngờ, nhưng nhìn vẻ mặt quen thuộc kia, nên vẫn đem điểm nghi ngờ đó buông xuống, nhìn qua đống hỗn độn chịu nổi trong phòng, chăn rơi mặt đất, màn bị hai người dùng sức mạnh biến thành từng mảnh .

      Bàn nát thành từng mảnh nằm tán loạn mặt đất, cản bản nhìn ra hình dạng, cả căn phòng như bị bão tràn qua, vô cùng thê thảm.

    4. 1620thuy

      1620thuy Active Member

      Bài viết:
      92
      Được thích:
      151
      Đọc 1 lèo đến đây. Hay quá.:2one: Cám ơn bạn nhiều. Hóng hóng hóng chương tiếp.:tungtung::037:

    5. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 81

      được!” Tuy Lý Mặc Nhiên khôi phục trí nhớ, cảm thấy cự tuyệt Bạch Tiểu Mễ chính là già mồm cãi láo, trước kia ngủ cùng nhau thời gian rất lâu, nhân phẩm Lý Mặc Nhiên nàng tin, chỉ có điều tại trong lòng Bạch Tiểu Mễ còn vướng mắc nên muốn hai người cùng giường, mà nơi này phòng ít, nhất thiết phải chung giường.

      “Nương tử! Vì cái gì?” Lý Mặc Nhiên có chút khó hiểu, nếu là phu thê vì sao lại cùng giường, chẳng lẽ còn để ý đến căn nguyên, đúng là lúc ấy cũng biết mình còn có tiểu nương tử đáng như vậy! Nếu biết sớm hơn, chuyện xảy ra tuyệt đối phải như vậy.

      “Cái gì là cái gì? Nơi này nhiều phòng như vậy vì sao cứ muốn bỏ gần tìm xa!” Bạch Tiểu Mễ đáp trả, xong rồi xoay người ra ngoài tìm cái phòng khác, sân phòng này có đến bảy, tám gian, mà gian Bạch Tiểu Mễ ngủ là gian chính, giờ phòng ngủ ở được, vậy chỉ có thể ngủ ở phòng khách thôi.

      Chỉ là đối với Bạch Tiểu Mễ hơn tháng ngủ ngon xem như là quá tốt, ít nhất tốt hơn nhiều so với khách điếm.

      “Ngươi theo ta làm gì?” Bạch Tiểu Mễ muốn tiến vào phòng, lại phát phía sau có con gấu to lớn, giận giữ hỏi.

      “Nương tử ở đâu vi phu ở đó!” Lý Mặc Nhiên dùng vẻ mặt thà phúc hậu nhưng trong nội tâm lại cân nhắc xem rốt cuộc mình có thể bắt được nương tử hay , hoặc nghĩ biện pháp bắt nương tử, vừa rồi chỉ mới sờ tay nương tử, liền cảm giác toàn thân nhiệt huyết sôi trào, nếu hai người ở lâu làm cái kia rồi hả? Ai ôi! thể suy nghĩ, nghĩ nữa bị chết cháy mất.

      “Lý Mặc Nhiên, đừng có giả ngu, chạy về nơi của ngươi , nếu xử lý tốt nữ nhân kia, chúng ta vẫn duy trì là huynh muội tốt!” Bạch Tiểu Mễ nuốt trôi được bộ dáng này của Lý Mặc Nhiên, là ngày trước nàng bị bề ngoài thà phúc hậu của lừa.

      A! Nương tử nhìn ra sao? Vậy mà biết giả vờ? Lý Mặc Nhiên tuy kinh ngạc như vẫn làm bộ thà ngây ngô cười phúc hậu, tiếp tục đóng giả!

      Nhưng nương tử thông minh nha! hổ là nương tử của Lý Mặc Nhiên ta, xinh đẹp, thông minh, thực lực cao, trọng yếu nhất là thích nàng.

      “Nương tử, nàng phải tin tưởng vi phu, vi phu chỉ có mình nàng, nữ nhân khác trong mắt vi phu đều là nam nhân!” Lý Mặc Nhiên tiếp tục dùng lời buồn nôn.

      Bạch Tiểu Mễ nghe xong lời này, nhịn được trừng lớn hai mắt, nam nhân này vẫn như cũ, vậy mà có thể dùng vẻ mặt thà này ra những lời buồn nôn, thể nhân tài.

      “Ngươi cứ lượn ! Ta mệt chết rồi, còn buồn ngủ nữa, ngươi !” Bạch Tiểu Mễ tiến vào phòng khách, vừa định đóng cửa bàn tay duỗi tới vạt áo nàng, ánh mắt như tiểu cẩu bị vứt bỏ, mắt ươn ướt nhìn nàng, sâu bên trong là ủy khuất, điềm đạm đáng .

      Phi phi! Cái gì điềm đạm đáng chứ! Ngay cả dáng vẻ của cũng chẳng có chút dính dáng gì tới điềm đạm đáng nhưng Bạch Tiểu Mễ thừa nhận cũng được, nếu chỉ cần nhìn ánh mắt, nàng thể lấy từ nào khác để hình dung về đôi mắt nhìn nàng.

      “Đừng giả vờ mong ta thương cảm! Ngươi đến cùng có phải nam nhân hay ?” Bạch Tiểu Mễ có chút chán nản, nàng cảm thấy khôi phục trí nhớ tốt biết bao, ít nhất làm ra vẻ mặt phù hợp với ngoại hình của .

      “Nương tử, vi phu có phải nam nhân hay ? Nương tử phải sớm biết ràng sao?” Lý Mặc Nhiên thẹn thùng.

      Ánh mắt Bạch Tiểu Mễ chợt lóe, mắt hơi nheo lại nhìn về phía Lý Mặc Nhiên, ánh trăng tối nay đặc biệt sáng, mà vị trí Bạch Tiểu Mễ đứng đến cửa phòng vừa vặn bị ánh trăng chiếu đến, nên vẻ mặt Lý Mặc Nhiên bị nhìn sót cái nào.

      mặt Lý Mặc Nhiên vẫn thẹn thùng, nhưng trong lòng lại chấn động dưới ánh mắt quỷ dị Bạch Tiểu Mễ nhìn , có dũng khí gan dạ hình thành trong đầu , nhưng rốt cuộc là cái gì Lý Mặc Nhiên nhất thời nghĩ ra.

      “Thôi, mặc kệ ngươi, ngươi muốn ngủ ở lại! Nhưng được quấy nhiễu giấc ngủ của ta!” Bạch Tiểu Mễ cuối cùng cũng thu hồi ánh mắt, chạy ngày đường, buổi tối vì chuyện của Lý Mặc Nhiên mà ngủ được, vừa mới nằm ngủ tên chết tiệt này liền đến quấy rối, cho nên Bạch Tiểu Mễ trở cơ bản vẫn chưa ngủ chút nào.

      Nhìn ánh sáng trắng mờ phía xa đường chân trời, tựa hồ rất nhanh trời sáng.

      Trước đó cũng phải chưa từng ngủ cùng Lý Mặc Nhiên, thời gian lại rất dài, Bạch Tiểu Mễ cũng để ý.

      Bạch Tiểu Mễ quan tâm tới Lý Mặc Nhiên, nhanh chóng nằm phía bên trong giường, xoay mặt hướng vách tường nhắm mắt ngủ, cũng chẳng muốn chú ý tới Lý Mặc Nhiên.

      Lý Mặc Nhiên nhìn Bạch Tiểu Mễ nằm giường, xoay người đóng cửa phòng, sau đó đến bên giường, ánh mắt rơi bóng dáng mảnh khảnh, nhìn rất lâu, phát tiếng hít thở đều đều truyền đến của nàng. Lý Mặc Nhiên lúc này mới nằm giường.

      Mặt hướng về phía bên trong, đôi mắt vẫn rời khỏi bóng dáng gầy , cảm giác này rất lạ, vốn nghĩ muốn “làm” phen, Lý Mặc Nhiên vậy mà phát nương tử mệt muốn chết rồi, lại cam lòng thôi quấy rầy nàng.

      Lý Mặc Nhiên nhìn hồi, tay dài duỗi ra kéo người bên vào trong lòng, xúc cảm ôm ôn hương nhuyễn ngọc, mùi thơm của thiếu nữ. Lý Mặc Nhiên dập dờn trong lòng, cả người đầy kích động.

      rất muốn đem người tử hình? Bất quá Lý Mặc Nhiên sau cùng vẫn nhịn xuống, nỡ đánh thức nàng, còn lại là vì nương tử vừa dùng ánh mắt quỷ dị nhìn .

      Bạch Tiểu Mễ cùng Chu Công chơi qua mấy vòng mạt chược, mà Lý Mặc Nhiên vẫn ngủ, trong lòng nhớ lại chuyện từ giờ đến sau này, đương nhiên đều là về nương tử.

      Đầu tiên Lý Mặc Nhiên cảm thấy thể giấu giếm nương tử cả đời, bởi vì nương tử xem ra rất thông minh, đến lúc nương tử phát kỳ có khôi phục trí nhớ, vậy phải làm sao đây?

      Bất quá Lý Mặc Nhiên nghĩ muốn tốt hơn, mặc kệ nương tử phát hay , tính toán để nương tử rời khỏi mình.

      Tuy mất trí nhớ nhưng lại biết vì cái gì? Lý Mặc Nhiên cảm thấy tuy nương tử ở bên cạnh , nhưng cảm giác lại cực kỳ xa xôi, cảm giác này thích.

      Nghĩ như vậy, tay Lý Mặc Nhiên nhịn được lại buộc chặt thêm, Bạch Tiểu Mễ ở trong mộng vẫn cảm thấy phần eo bị đè nén có chút thoải mái, hơi quẩy người cái.

      Lý Mặc Nhiên nhìn vẻ mặt đáng của nàng, tâm tình lập tức lại thư sướng, kỳ nghĩ nhiều như vậy để làm gì? Nương tử là của , mặc kệ có phải là áp trại phu nhân hay là cái khác hay , nàng vẫn ở bên , dù sao tại nàng là thê của , cả đời vẫn là thê của mà thôi.

      Lý Mặc Nhiên hạ quyết tâm, nhắm mắt ngủ, khóe miệng nhếch cực kỳ cao, đương nhiên bởi vì râu quá nhiều nên căn bản nhìn ra.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :