1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xuân ngốc - Phó Du (70C full + đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 41

      nên chuyện với người lạ, được theo người lạ, coi như đứa trẻ ba tuổi chắc cũng được cha mẹ dạy như vậy, mặc dù tên Trương Kiêu này tính là người lạ, song ở mức độ nào đó mà cũng tính là người quen nha.

      Từ Tái Xuân bày tỏ tin.

      Trương Kiêu cũng rất bất ngờ, lòng đề phòng của Từ Tái Xuân cao thế.

      Hết cách rồi, đành xuất đòn sát thủ.

      tấm hình duy nhất chụp cái mông bóng loáng của Trương Nghiêu lúc còn bé.

      Sau đó… Từ Tái Xuân nở nụ cười, vừa nhìn liền nhận ra đây là Trương Nghiêu, và cũng vì nó mới theo Trương Kiêu.

      Chẳng qua, đường Trương Kiêu do dự vô số lần. Phải biết rằng, tuy là tên xấu xa, song hại người thực vẫn là lần đầu tiên. Lần trước đẩy Từ Tái Xuân xuống, phải cố ý đâu.

      Tuổi trẻ tương đối sĩ diện, lại bị người ta giật dây mấy câu, bèn làm Từ Tái Xuân tổn thương. Nhưng, lần này khác, người đẹp rắn rết ác độc vậy, Trương Kiêu thực cảm thấy mình đẩy Từ Tái Xuân vào hố lửa.

      bắt đầu nghĩ, sau đó Từ Tái Xuân như thế nào?

      Người đẹp rắn rết kia có lẽ tìm mấy chục người tới OOXX Từ Tái Xuân, kế tiếp mỗi người đều mang căn bệnh quái đản, cuối cùng Từ Tái Xuân chịu nổi khuất nhục bèn tự sát, tiếp theo còn bánh gato và bánh quy ngon để ăn nữa.

      Trương Kiêu nghĩ, được, thể như vậy.

      Trương Kiêu bắt đầu lạc đường biết quay đầu lại.

      Nhưng Từ Tái Xuân vẫn còn ngốc nghếch hỏi, “ là gì của tôi thế?”

      Tâm tư Trương Kiêu rối như tơ vò, cuối cùng quyết định đưa Từ Tái Xuân về.

      , chúng ta nhầm đường.”

      “…”

      Từ Tái Xuân nhìn Trương Kiêu cách quái dị, người lớn vậy còn có thể nhầm sao?

      Song Trương Kiêu chưa rời khỏi, vì người đẹp rắn rết làm như biết lùi bước, dẫn người trước bước ngăn bọn họ đường .

      “Các người muốn làm gì?”

      Đời này Trương Kiêu chưa từng đàn ông thế, lại có thể sợ chết chắn trước mặt Từ Tái Xuân.

      Sau đó…

      bị đánh trận, tiếp theo bị bắt cùng với Từ Tái Xuân.

      Trương Kiêu bị túm sau ót, vừa nghĩ tới người đẹp rắn rết này biết dùng đủ loại thủ đoạn vô nhân đạo đối phó và Từ Tái Xuân, trong lòng bèn sợ hãi cực độ.

      Song Từ Tái Xuân lại rất bình tĩnh, còn vỗ vỗ vai , “Đừng sợ, tới cứu chúng ta.”

      “…” Trương Kiêu có chút muốn khóc. Nhưng tuyệt đối phải do cảm động. Trương Nghiêu tới cứu ư? Sau đó dẫn ra ngoài cho trận no đòn.

      Ngẫm lại, chẳng có chút vui vẻ gì.

      Trương Kiêu chảy nước mắt chua xót, bên thầm rơi lệ. Bên này Chương tới, ta từng nghĩ vợ Trương Nghiêu có dáng vẻ gì, song khi nhìn này, Chương lại cười, “Hóa ra, thích phụ nữ có dáng vẻ này à?”

      Chương thở dài, móng tay dài bóp mặt Từ Tái Xuân, “ sợ tôi sao?”

      Từ Tái Xuân thành lắc đầu, “ rất đẹp, nên tôi sợ .”

      Chương: “…”

      Đây có lẽ là tình địch im lặng nhất lợi hại nhất mà ta từng gặp.

      Chương rút tay về, ta cũng biết đầu óc này có chút vấn đề, nên ta nhiều lời với .

      “Hôm nay tôi tìm là muốn với việc. Tôi muốn người đàn ông của .”

      Từ Tái Xuân nghệch mặt ra.

      Chương nhịn được hơi đắc ý, “Hahaha, giờ biết tôi đáng sợ đúng ?”

      Từ Tái Xuân sửng sốt hồi lâu, hình như sáng tỏ, “ hả?”

      Lẽ nào tưởng ai?! Chương cao ngạo hất cằm, “Đúng! là kẻ ngốc, xứng với !”

      Song, gầm thét hơn nửa ngày, Từ Tái Xuân lại chẳng có chút phản ứng nào, trái lại… đỏ mặt.

      Ôi mẹ ơi, có thể giao lưu tử tế !

      “Rốt cuộc đỏ mặt cái quái gì!”

      thực tế, Từ Tái Xuân chỉ vì câu ‘người đàn ông của ’ nên hơi đỏ mặt. Trước đây, luôn gọi ‘ ơi’, ‘ à’, cũng để ý thực ra Trương Nghiêu còn có xưng hô khác.

      Ví dụ như, người đàn ông của .

      Ngẫm lại, còn cảm thấy hơi ngọt ngào đấy. Bong bong màu hồng tràn ngập đầu óc Từ Tái Xuân, về phần Chương kia rốt cuộc gầm thét cái gì, chả chú ý chút nào.

      Trương Kiêu ở bên cũng thực ngờ việc phát triển thành dạng này, chỉ biết việc, ngốc cũng có chỗ tốt của ngốc. Vâng, càng ngày càng thích Từ Tái Xuân rồi.

      Đúng là ngốc cách đáng .

      Chương uống hớp nước, lại chịu nổi chỉ số thông minh của Từ Tái Xuân.

      cứ chờ xem, đợi lát nữa biết ngay.”

      Tóm được Từ Tái Xuân, ta tin vẫn tìm được Trương Nghiêu! Năm năm trước, xem thường, xa cách tôi, hôm nay tôi phải cho quỳ xuống đất cầu xin, với cao nổi.

      thực tế, lúc Trương Nghiêu nhận được điện thoại, tưởng là khách hàng. Sau đó đối phương điên cuồng cười to trận, Trương Nghiêu bèn cúp máy.

      Có lẽ, là số điện thoại gọi nhầm bị điên.

      Nụ cười của Chương cứng nhắc, “Trương Nghiêu, là tên khốn khiếp! dám cúp điện thoại của tôi!”

      Trương Nghiêu bày tỏ rất vô tội, thậm chí, lần thứ hai Chương gọi tới, chuẩn bị kéo ta vào sổ đen.

      May mà, lần này Chương cười nữa, chỉ khẽ hỏi câu.

      “Trương Nghiêu, còn nhớ tôi ?”

      Trương Nghiêu sửng sốt, ai vậy, thứ não tàn này ở đâu chui ra thế.

      nhớ.”

      Thành , đáp án này chắc chắn ngoài dự liệu của ta. Năm đó Trương Nghiêu lãnh đạm với ta, ta ôm mặt nóng dán mông lạnh với , cuối cùng vẫn quên ta sạch .

      Lần này Chương nở nụ cười, “ phải muốn điều tra Lại Ngưu Nhi sao? bằng tôi hết toàn bộ cho hay.”

      Lần này, Trương Nghiêu hăng hái, “ là ai?”

      Chương cũng nhảm với , trực tiếp ném địa chỉ cho .

      ta nghĩ, Trương Nghiêu giống như cái gai trong lòng ta, cho dù có nhổ, thịt bên trong cũng thối rữa rồi, cách tốt nhất theo ta nghĩ chính là được bù đắp muộn, có phải hết thảy tốt chút .

      Về phần sau này, Trương Nghiêu biến thành bộ dáng gì, ta quan tâm lắm.

      Trương Nghiêu vẫn còn do dự về tính chân thực của cú điện thoại này, cân nhắc xem có nên chỗ đó . Lúc này, dì Thái gọi điện tới, báo Từ Tái Xuân vẫn chưa về nhà, gọi điện tắt máy, luôn luôn ngoan ngoãn, giờ còn chưa về chắc chắn lạc rồi.

      Trương Nghiêu luôn luôn để bụng chuyện của vợ. Lại Ngưu Nhi quái quỷ gì đó, hoàn toàn bị ném ra sau ót. tới quảng trường Từ Tái Xuân thường phát bánh quy, người ở phòng làm việc Lư Lạc Từ Tái Xuân từ sớm.

      Theo nguồn tin nhân sĩ tiết lộ, theo chân soái ca hơi béo.

      Soái ca hơi béo? Từ Tái Xuân thường thức kém vậy à? cao ráo khỏe mạnh thế tốt sao?

      Khoan … Đây phải trọng điểm. Trọng điểm chính là tên khốn kiếp nào bắt cóc vợ đáng của rồi, muốn lột da !

      Trương Kiêu ở cách đó xa, chẳng hiểu sao rùng mình cái.

      ràng sắp vào hạ, sao lại hơi lạnh nhỉ.

      Trương Nghiêu tìm vòng, tìm được Từ Tái Xuân. Cuối cùng phải nhờ màn hình giám sát ở giao lộ mới phát Từ Tái Xuân bị Trương Kiêu bắt cóc.

      cú điện thoại gọi tới, nhưng nghe điện thoại lại phải Trương Kiêu.

      “Rốt cuộc tìm tới rồi.”

      Lần này Chương tỉnh táo, “Trương Nghiêu, tốt nhất tới nhanh chút, bằng tôi thể đảm bảo năm đó đối với thế nào, giờ đối với người phụ nữ của thế nấy…”

      Chương uy hiếp tệ, song hình như Trương Nghiêu chú ý tới chi tiết.

      “Trương Kiêu cũng ở đó?”

      “Ờ… cái đó quan trọng, quan trọng là… tại người phụ nữ của ở chỗ tôi.”

      Cúp điện thoại, Chương đá đá ngủ gà ngủ gật. Lúc nào rồi, còn ngủ được.

      Từ Tái Xuân như từ trong ác mộng giật mình tỉnh giấc, “Sao thế?”

      Chương hơi tức giận, “ sợ sao?”

      Từ Tái Xuân vẫn lộ vẻ mặt vô tội, “Tại sao tôi phải sợ!”

      “Tôi bị AIDS đấy! Còn bị giang mai nữa!”

      Trương Kiêu ở bên phát run, nhưng Từ Tái Xuân vẫn cực kỳ ngốc nghếch, “Vậy sao? rất lợi hại phải ?”

      Chương thực hận cái dáng vẻ ngốc nghếch này của Từ Tái Xuân, cứ như vậy có chỉ số thông minh hạn chót, lại chiếm được cái gai trong lòng ta.

      là… thực khiến người ta khó chịu mà.

      “Lúc nào lấy ?”

      Từ Tái Xuân vạch ngón tay, đếm đếm, “Hè năm ngoái? Tháng bảy hay tháng tám ta?”

      “Hừ, kết hôn nhanh thế, nhất định ly hôn.”

      “Chúng tôi ly hôn đâu. phải vĩnh viễn ở chung với tôi.”

      “Ở chung? biết cuộc đời có rất nhiều biến số sao? giây trước còn có thể ở chung với , nhưng giây sau có thể vứt bỏ !”

      phải người như vậy!”

      “Sao biết?”

      “Đương nhiên tôi biết!” Từ Tái Xuân ưỡn ngực, hùng hồn đầy lý lẽ, “ là người tốt nhất đời.”

      Chương lui bước, “Người tốt nhất?”

      Từ Tái Xuân gật đầu, “Đúng, là người tốt nhất, tốt, tốt… thực rất tốt, cho nên, cần xấu .”

      Chương ngây ngẩn cả người, lát sau, ta cười lạnh.

      ngốc, đúng là ngốc , nhìn bộ dạng này của , tôi hơi đồng tình với . Nếu vậy, tôi ngại cho thấy trò hay, xem của rốt cuộc là người thế nào?”

      Từ Tái Xuân nhìn xinh đẹp như búp bê trước mắt, tuy biết rốt cuộc ta muốn làm gì. Nhưng trong chớp nhoáng này, cảm thấy hơi sợ.

      Lẽ nào, ta thực muốn bắt nạt ư?

      Đúng lúc đó, Chương tới, dùng khăn bụm miệng lại, Từ Tái Xuân nức nở mấy tiếng, sau đó dần dần cử động nữa.

      Lúc này Chương buông tay, thoáng nhìn Trương Kiêu ở bên cạnh, “Hôm nay cho cơ hội, biết phải làm thế nào hen.”

      “Chị hai ơi…” Trương Kiêu khóc thảm thiết, “Tôi bị Trương Nghiêu đánh chết!”

      Chương trầm vê chiếc khăn tay, “Vậy, muốn chết kiểu này hửm?”

      …”

      Thấy Chương tới ngoài cười nhưng trong cười, Trương Kiêu lập tức đầu hàng.

      đừng tới gần tôi, phải đóng kịch sao? Tôi… tôi thuộc trường phái đóng kịch tiêu chuẩn đấy!”
      Last edited: 14/2/16
      Tiểu Ly 1111, Juuni, A fang9 others thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      pic
      Last edited: 14/2/16
      A fang, thuyt, Hàn Ngọc6 others thích bài này.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 42

      Trương Kiêu thuộc phái đóng kịch quả nhiên bị đánh trận. Nhưng mấu chốt là cởi quần rồi mà vẫn chưa làm gì cả, bị Trương Nghiêu xông vào túm lại dần trận.

      Chờ chút… Tại sao, Chương bên ngoài nhanh thế à? Lẽ nào Trương Nghiêu được? Nghĩ đến khả năng này, Trương Kiêu cảm thấy khá an ủi.

      Song, đâu biết rằng, ngay cả cọng lông tơ của Trương Nghiêu, Chương căn bản chưa đụng tới cọng.

      Khi Chương ở thời kỳ phản nghịch gặp tiếng sét ái tình với Trương Nghiêu sân quyền , nhưng tiếc thay đối phương chẳng có chút hứng thú nào với ta. Cũng đúng thôi, lúc đó, Chương vẫn còn là loli chưa mọc lông, đàn ông bình thường như Trương Nghiêu sao có thể để ý chứ.

      Hơn nữa, bận rộn kiếm tiền vội vàng tách khỏi Trương gia vội vàng sống, căn bản chưa từng nhìn Chương.

      Chương cảm thấy trái tim mình bị hung hăng ném xuống đất, đau lòng muốn chết.

      Trong nhà Chương này cái gì cũng có, duy nhất chỉ có tình . Nên Chương bốc đồng nghĩ cách dạy dỗ Trương Nghiêu.

      bị mù mắt chó rồi, mới có thể coi thường bản loli.

      Loli hóa đen rất khủng bố. Thậm chí, ta còn tìm con tài xế, diễn màn hùng cứu mỹ nhân.

      Lúc đó, Trương Nghiêu vừa ra tay, vốn chỉ muốn dạy dỗ chút, song hình như loli ngờ, Trương Nghiêu căn bản phải kẻ ăn chay. Người khác chọc giận , chỉ biết hung hăng giáng trở lại.

      Sau đó, xảy ra trận cố ý gây thương tích có đủ nhân chứng vật chứng, khiến Trương Nghiêu vào tù.

      Chương trả cho con tài xế số tiền lớn, để ấy tha hương, biến màn hùng cứu mỹ nhân thành cố ý gây thương tích.

      Có phải mọi người tự hỏi rằng khi đó Chương còn vậy sao phải cho Trương Nghiêu ngồi tù, đúng .

      Chương bày tỏ xem phim Hàn nhiều rồi, nên đầu óc cũng hơi tàn. ta nghĩ Trương Nghiêu thích ta là vì ta là loli, đợi ta trở nên quyến rũ hấp dẫn rồi, chắc chắn thích ta.

      Nhưng ở giữa, có cả quá trình.

      Trương Nghiêu chệch hướng làm sao đây? Được rồi, chỉ có thể đưa đến cái thế giới duy nhất có phụ nữ.

      Loli Chương ngẫm nghĩ, nhà tù chính là chỗ tốt.

      câu thôi, năm đó Chương nhất thời bồng bột, làm cuộc sống của Trương Nghiêu biến hóa đến nghiêng trời lệch đất. Chẳng qua, tình vững chắc hơn vàng như ta nghĩ, ở nước ngoài mấy năm nay, Chương gặp được đủ lại soái ca mỹ nữ muôn hình muôn vẻ, sớm bị mê mẩn đến hoa cả mắt, Trương Nghiêu gì đó trái lại bị ném ra sau ót từ lâu.

      Cho đến khi, ta quen gã đàn ông Trương Kiêu này.

      Ban đầu ở chung với , quả thực từ người Trương Kiêu có thể thấy được bóng dáng Trương Nghiêu, song thời gian sau, ta phát người đàn ông này phải Trương Nghiêu, ít nhất phải Trương Nghiêu trong trí nhớ ta.

      Chương nghĩ, tại hẳn Trương Nghiêu thê thảm quá rồi, đâu thể du học. Nhưng, khiến ta ngờ là, Trương Kiêu và Trương Nghiêu chỉ giống tên, mà bọn họ còn là em.

      Chương nghĩ, việc này có lẽ là ý trời.

      Chương vì bồng bột, bị nhiễm AIDS, còn mắc giang mai.

      ta chưa tới hai mươi tuổi, chẳng ngờ lại có thể nhiễm mấy căn bệnh lung tung này.

      ta hơi nản lòng thoái chí, lúc mới bắt đầu có xuất loại suy nghĩ trả thù xã hội.

      ta ở nước ngoài chơi chán rồi, do đó về nhà. Lại ngoài ý muốn, vừa trở về gặp được Trương Nghiêu.

      Thực ra, việc này có lẽ là nhân quả báo ứng nhỉ.

      Năm đó con tài xế của màn hùng cứu mỹ nhân vì ba mình mắc bệnh ung thư, cần tiền, nên nghe lời ta hại Trương Nghiêu. ngờ là, mấy năm nay ấy vẫn rất áy náy, ngay cả học cũng , mỗi ngày phải ở nhà đến thư viện, có lẽ do trời sinh nhạy cảm và tinh tế, nàng này rảnh rỗi bèn viết lung tung giấy, cuối cùng lại có thể trở thành tác giả bán chạy nhất.

      Bất quá, ấy vẫn rất hổ thẹn với Trương Nghiêu, luôn luôn thầm quan sát Trương Nghiêu, còn có vợ Trương Nghiêu nữa.

      Chương nhờ vậy mới phát ra Trương Nghiêu sống rất tốt.

      ngờ, sống tốt thế, Chương nghĩ bản thân mắc bệnh AIDS, giang mai đầy mình, nên có chút khó chịu. Dựa vào cái gì, con ngốc này lại có được , dựa vào cái gì ta phải biến thành bộ dạng bị vạn người ghét bỏ như bây giờ chứ.

      Chương thấy mình tốt, cũng thể để người khác tốt được.

      Do đó, lúc tiến vào, trước tiên Chương dùng mỹ nhân kế. Nếu Trương Nghiêu thực chịu nổi cám dỗ, vậy cũng chứng minh trước kia ta có mắt như mù, ràng mối tình đầu là tra nam.

      Đối với việc ta phóng khoáng bày tỏ tình cảm, Trương Nghiêu cảm thấy mắt chó mình bị chọc mù.

      Sau đó chút suy nghĩ tung quyền tới.

      “Mẹ! Cái thứ gì xấu chết được!” Ánh mắt và Trương Kiêu khác nhau, từ đầu đến cuối chỉ có là Từ Tái Xuân, Từ Tái Xuân rất đầy đặn khiến Trương Nghiêu cực kỳ hài lòng, Trương Nghiêu thực chẳng có chút hứng thú nào với dạng gầy trơ xương như Chương.

      Thực ra, nghiêm chỉnh mà , việc này thể trách Trương Nghiêu. lo lắng yên mở cửa, kết quả khối thịt trắng xông tới, là ai cũng có phản ứng đẩy cái vật tròn này ra.

      Chương hộc máu, cảm thấy mấy năm nay, quả nhiên ta nhầm người.

      “Trương Nghiêu!” ta thét chói tai, rốt cuộc làm Trương Nghiêu phục hồi tinh thần, lập tức chuyển mắt nhìn , sắc mặt hơi khó coi, “ là ai, từ bệnh viện tâm thần chui ra hả?”

      Chương tưởng mình đứng ngay trước mặt Trương Nghiêu, lúc chuyện, Trương Nghiêu nhớ. Dù sao cũng do ta hại mà.

      Phản ứng của Trương Nghiêu rất trực tiếp, tới tét mông ta bốp bốp mấy cái.

      “Tôi sớm em chính là đứa đầu gấu! Em cứ cãi tôi!”

      Viền mắt Chương đỏ ửng, có chút muốn khóc. Cuối cùng ta khóc .

      Đương nhiên, quần áo mặc vào, sức Trương Nghiêu dùng cũng mạnh lắm. ta chỉ nhớ lại trước kia thôi.

      Thực ra Trương Nghiêu cũng tính là mặc kệ ta, chẳng qua để ý đến tình cảm của ta à.

      Trước đây cực khổ làm việc ở sàn boxing ngầm, ta chạy tới tìm chơi, lúc nào cũng gọi ta là đầu gấu, sau đó bảo ta về học hành cho tốt .

      Song…

      ta là đầu gấu, cho tới bây giờ chưa từng nghe lời .

      “Em hại ngồi tù, hận em sao?”

      Trương Nghiêu hơi do dự, “Thành , tôi suy nghĩ rất lâu, cũng nghĩ ra rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Sao lại biến thành cố ý gây thương tích chứ, có điều… Đầu gấu, tư tưởng em cũng đen lắm, lại nghĩ ra cách ngốc thế…”

      Chương khóc nức nở, “Ai bảo thích em?”

      “Em là đầu gấu, sao tôi thích em được!” Trương Nghiêu chẳng thèm nghĩ ngợi, : “Được rồi, bớt phí lời , vợ tôi đâu…”

      Chương lời nào, Trương Nghiêu thấy vậy, cũng ép ta, trực tiếp đập cửa vào tìm.

      Quả nhiên, thủ đoạn Đầu gấu tuy độc ác, nhưng vẫn chưa đến nỗi phát rồ.

      Trương Kiêu cởi sạch quần, sau đó còn chưa nhào lên giường, bị Trương Nghiêu tiến tới bắt bớ.

      Quá trình rất máu tanh, Loli bày tỏ cũng may ta chia tay với Trương Kiêu rồi, gã đàn ông này yếu quá. Có điều Trương Nghiêu vẫn rất khỏe.

      Trương Nghiêu mang Từ Tái Xuân , trong lòng cũng hơi tức giận, bất quá mơ hồ cũng có loại cảm giác mất mác.

      Tức giận vì biết vợ mình có bị Trương Kiêu sờ mó, hay hôn .

      Mất mác vì, chuyện năm đó, rốt cuộc biết .

      Chuyện lúc trẻ kia, gần như trở thành cái gai cả đời của Trương Nghiêu. từng hận người đứng sau ấy, song thực ngờ người đó là Đầu gấu.

      còn ấn tượng gì với Đầu gấu nữa, chỉ nhớ lúc đó ở nhà họ Trương mặt mũi bầm dập, xanh xao vàng vọt, là ba Đầu gấu dẫn tới sàn boxing ngầm.

      Ông ấy dạy cách đánh nhau, dạy cách sinh tồn ở nơi máu tanh.

      Ông ấy lợi dụng , nhưng cũng cứu .

      Về phần Đầu gấu bốc đồng nhà ông ấy, nhớ người đàn ông thô kệch đó lúc nào cũng dùng loại giọng điệu bất đắc dĩ : “Con bé đó, rất ngoan, cậu nhất định thích, nó rất ngoan rất ngoan…”

      Có chỗ nào là bé ngoan đâu, ràng là đứa Đầu gấu.

      Có lẽ, trong mắt cha mẹ, con cái mình đều giỏi nhất.

      thực chứng minh, khi mới ra tù nếu Trương Nghiêu gặp được Chương, chắc chắn tức giận, chắc chắn trả thù.

      Song, nhìn Chương bốc đồng kia, bèn nghĩ tới người đàn ông thô kệch – ba ta. Có người cha như vậy, thực ra rất hạnh phúc.

      Đâu như ba , mặc dù luôn bên cạnh , nhưng chưa từng làm tròn trách nhiệm của người cha.

      Trước đây, mỗi khi ông ta thèm chú ý tới , luôn luôn viện cớ cho ông ta. Chắc ông ta bận quá nên quên mất, song về sau, y hệt như mẹ vậy, tìm được bất kỳ lý do nào nữa.

      Bọn họ căn bản mặc xác thôi.

      Có lẽ, trong thế giới của bọn họ, vốn dĩ hữu của .

      dạo Cố Tây Dương cho rằng Trương Nghiêu trở thành tên cặn bã có đáy lòng u ám. thực tế, Trương Nghiêu cũng phát triển như thế, nhưng thuở do bà ngoại kéo lại, người già có văn hóa gì luôn dạy Trương Nghiêu cái gì gọi là tha thứ và tự tôn.

      Sau đó, người kéo Trương Nghiêu hẳn là cha con nhà họ Từ. Việc này đối với hai cha con có văn hóa gì, ở mức độ nào đó mà , vẫn hơi kỳ lạ.

      vốn có chút u, ở trước mặt bọn họ, căn bản có bất kỳ tác dụng nào.

      Thỉnh thoảng cũng suy nghĩ, là có tác dụng, hay người ta lặng lẽ bao dung .

      Nhưng đến cuối cùng, Trương Nghiêu thừa nhận, thích cuộc sống giờ.

      Tuy rằng, hận Đầu gấu này khiến cuộc đời có vết nhơ, song giờ ngẫm lại, cũng phải cảm ơn ta, nếu phải nhờ ta, ngồi tù, cũng bị Trương gia biến thành chú rể cưới thay cưới Từ Tái Xuân.

      Từ Tái Xuân cho gia đình, cũng cho toàn bộ thế giới, đồng thời, khiến thế giới u của tràn ngập ánh mặt trời.

      Có chút hận, dần dần, lại còn hận nữa.

      Trương Nghiêu suy nghĩ nhiều vậy, cuối cùng nhịn được ước lượng Từ Tái Xuân.

      Hơi , bất quá vẫn còn thịt, ôm rất tay.

      Nếu có thể để cả đời cứ ôm thế này tốt rồi.

      Ngày trước, vẫn muốn làm người xấu. Đạp vô số xương trắng trèo lên, cuối cùng bất kể ở nơi nào, cũng cười cao ngạo, giẫm nát toàn bộ những người ức hiếp dưới chân.

      Nhưng, từ giờ trở , muốn làm người tốt.

      người đủ tốt để xứng đôi với Từ Tái Xuân.
      Last edited: 14/2/16
      Tiểu Ly 1111, Juuni, Bin Bin Bon Bon9 others thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      pic
      Last edited: 14/2/16
      Bin Bin Bon Bon, A fang, thuyt7 others thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      pic
      Last edited: 14/2/16
      Bin Bin Bon Bon, A fang, thuyt8 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :