1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Giấc Mộng Đế Vương - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full Trọn Bộ)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 23
      Thái phó biết rằng lão nhân kia oán thầm, chỉ biết là, câu “Tướng đoản mệnh” kia nghe rất chói tai. Nhưng biết lão nhân kia có phải có chút bản lãnh hay , mơ hồ cảm thấy câu kia có chút đúng.

      Nhưng phải là tướng đoản mệnh sao? Đợi đến ngày mình lật đổ triều cương, chẳng lẽ là lúc đứa trẻ kia mất mạng?

      Nghĩ đến hai tay mình nhuốm máu của đứa trẻ kia, Thái phó cảm thấy có loại cảm xúc xa lạ nổi lên trong lòng.

      đường hồi cung, Thái phó cũng có lên xe ngựa, mà túm lấy tuấn mã của thị vệ, đường ở phía trước xe ngựa. đường xóc nảy khỏi , trong xe ít nam nhân, rốt cuộc tiểu Hoàng đế có thể thoải mái ngã tới ngã lui.

      Chạy hồi, Thái phó chậm rãi thả chậm tốc độ, nghĩ tới Vệ Lãnh Hầu , đường đường là Thái phó nước Đại Ngụy, hùng bá trong triều đình, nếu muốn lưu lại tính mạng của đứa trẻ, có Diêm Vương nào dám lấy tính mạng của chứ?

      Nhưng ngược lại Long Châu tử kia cũng chịu thua kém, mới vừa rồi khi ôm qua vũng bùn phát cân nặng của cũng tăng bao nhiêu, trước kia bị sốt muốn mất nửa tính mạng, chắc phải cẩn thận tẩm bổ chút mới được...

      Ngày thứ hai sau khi hồi cung, Niếp Thanh Lân ngủ say, đột nhiên bên ngoài tẩm cung tiếng người thấp, Niếp Thanh Lân miễn cưỡng thức dậy. Vừa hỏi mới biết phủ nội vụ lại đưa thuốc bổ đến.

      Lần này lại là đống nhân sâm trăm tuổi giống như cải trắng mùa thu, được chế biến tại huyện Đông A xếp thành những chồng cao. Còn có ít loại thuốc bổ quý giá biết tên biết được xếp trong các hộp to khác nhau, An Xảo Nhi hỏi nội thị giám những thứ này là cái gì. Nội thị giám thành trả lời đây là chỉ dụ của Thái phó, để Hoàng thượng bồi bổ thân thể...

      Niếp Thanh Lân thầm rầu rĩ nhìn đống thuốc bổ này, cảm thấy Thái phó đại nhân đúng là giết người thấy máu!

      Mấy ngày nay cổng kinh thành rất náo nhiệt, lễ hội đèn lồng sắp đến, các lộ Phiên vương và gia quyến của các quan to trong triều cũng đều vào kinh, cho nên cửa thành thường có rất nhiều đoàn xe xa hoa ra vào.

      Lễ bộ nghĩ rằng lúc trước An Tây Vương dẫn đầu kháng lệnh, lần này gia quyến vào kinh chắc nhiều lắm, nên cũng chuẩn bị đơn giản chút. nghĩ rằng đến lúc mặt trời lặn, ngay cả người lâu vào kinh Lão Phiên Vương 80 tuổi cũng dẫn con cháu tới..

      Trong lúc nhất thời có nhiều khách quý như vậy, liền trở tay kịp, vội sai hạ nhân gấp rút chuẩn bị thêm.

      Ngày lễ hội đèn lồng, con đường dài mười dặm treo đầy các loại đèn lồng đủ màu. Ngự Hoa Viên trong cung cũng giăng đèn kết hoa, sáng sớm có thái giám đưa đến cho Hoàng đế cái mê đăng* được cắt dán rất đẹp, để cho Hoàng đế viết đố đèn*, và gia quyến Hoàng tộc treo đố đèn hành lang dài trong Ngự Hoa Viên, cùng mọi người dạo chơi ngắm cảnh.

      *mê đăng: đèn lồng quạt

      *đố đèn: trò chơi truyền thống của TQ, các câu đố dán lồng đèn, treo dây hoặc dán tường.

      Niếp Thanh Lân cầm bút lên nghĩ nghĩ, xoay cổ tay, viết vài chữ sau đó tốt. Bởi vì người có thể giải được đố đèn được ban thưởng, Niếp Thanh Lân lại nghĩ, viết lạc khoản* cái tên giả - Hiên Thụy.

      *lạc khoản: chỗ để ghi tên

      thể trách nàng keo kiệt, phải biết rằng từ trước đến nay nàng có thể coi là Hoàng đế Đại Ngụy keo kiệt nhất, tuy rằng phủ nội thị phủ sớm đưa hồng bao ban thưởng tới, nhưng nếu người giải được đố đèn là người có thân phận cao quý, nhưng mình lại thể lấy ra được thứ gì đó quý giá, vậy chẳng phải là mua vui miễn phí cho thiên hạ sao? Vẫn là khiêm tốn chút tốt hơn.

      Viết xong, nàng liền bảo tiểu thái giám hong khô vết mực trong lồng đèn.

      Lúc này, An Xảo Nhi cũng chuẩn bị tốt trang phục và đạo cụ. Bởi vì là yến tiệc hoàng tộc, cho nên cũng chỉ cần chuẩn bị thường phục. Cả người là gấm vóc thượng hạng màu vàng phía thêu hình con chồn bằng nhung. Kết hợp với kim quan màu vàng được khảm minh châu, trông cũng khá ngọc thụ lâm phong.

      Từ sáng sớm, các nhóm gia quyến bắt đầu tiến cung, các nơi gia quyến nhóm mà bắt đầu tiến cung, ngọ yến được tổ chức ở điện Thái Nhân.

      Bởi vì là yến tiệc gia đình nên Thái phó đại nhân tham dự, làm cho đám đường tỷ muội trang điểm lộng lẫy của Niếp Thanh Lân rất thất vọng.

      biết lần thứ mấy hoàng tẩu quanh co lòng vòng hỏi Thái phó có tiến cung hay , Niếp Thanh Lân rất muốn thẳng rằng, Thái phó đại nhân cũng có rất nhiều thiếp thất thân thích lui tới trong nhà, có khi so với Hoàng đế là nàng còn phiền phức hơn, thể phân thân là chuyện bình thường đến nhường nào.

      Sau khi dùng xong ngọ thiện, buổi chiều là thời gian dùng để dạo chơi, khắp nơi trong Ngự Hoa viên đều đặt các bồn lửa ầm áp, cho nên tuy là ở bên ngoài, nhưng cũng hề cảm thấy lạnh. Bởi vì có rất nhiều gia quyến hoàng tộc, hoàng tử và tiểu công chúa, nên các hoạt động được sắp xếp vô cùng mới mẻ độc đáo, bẫy vòng, ném đũa vào bình, phía sân khấu các phần tạp kỹ được trình diễn, đều phải làm cho các vị thân thích xem như ở nhà.

      Lẽ ra nhân vật chính của bữa tiệc này là Hoàng đế, nhưng lễ hội đèn lồng năm nay, Hoàng đế lại bị lạnh nhạt. Sau khi trả lời Thái phó đại nhân tới, liền có người nào quay lại chuyện với nàng nữa.

      Ngược lại con của Bình Xuyên Vương, tiểu hoàng thúc Niếp Trung hồn nhiên ngây thơ, bởi vì trước đây từng chơi đùa ở tẩm cung của tiểu Hoàng đế, nên chủ động chạy đến gần Hoàng đế, líu ríu kể lại những phần tình diễn kỳ lạ mình vừa được xem.

      Cuối cùng cũng đến lúc đèn hoa rực rỡ, toàn bộ lồng đèn trong cung đều được cung nhâ thắp sáng, rốt cuộc ngọn đèn cao hơn 20 trượng kia cũng phát sáng. Khi ngọn đèn được thắp sáng, mặc dù những người trong hoàng thất phải lần đầu tiên nhìn thấy ngọn đèn cao như thế, cũng nhịn được oa tiếng.

      Lúc hoàng cung được ánh sáng bảy màu chiếu sáng, Vệ Thái phó lặng lẽ vào cung.

      Hôm nay phủ Thái phó rất náo nhiệt. Cánh cửa dày cộm thiếu chút nữa bị mọi người ùn ùn kéo tới làm đổ, thiếp thân trong nhà cũng ăn mặc trang điểm lộng lẫy, muốn làm cho Thái phó lạnh nhạt các nàng lâu được vui vẻ.

      Được đám người xinh đẹp mê người vây quanh, vậy mà Thái phó chút hứng thú nào.

      thiếu niên tuổi trẻ tài cao, năm đó mới mười tám tuổi liền đỗ Trạng Nguyên, nhất cử thành danh. Nay tính ra 28 tuổi, suốt mười năm làm quan, từng bước từng củng cố địa vị trong triều Đại Ngụy, đứng ngang hàng với thiên tử, đây là điều mà bất kỳ nam nhân nào cũng thèm muốn nhưng có cơ hội, nhưng đây phải vị trí cao nhất, đợi đến lúc đứng ở vị trí tối cao, người như thế nào mới xứng đứng bên cạnh làm bạn với đây?

      biết vì sao, lại nghĩ tới khuôn mặt nhắn trầm tĩnh rực rỡ kia. khỏi cảm thấy buồn cười, bất luận người nào cũng có thể, nhưng tuyệt đối thể là .

      Thái phó phải ràng: Bản thân mình có ý định muốn quyến rũ đứa trẻ kia, là thuộc loại thể vượt qua khỏi mặt bàn*, chỉ có những lúc rảnh rỗi, mới lấy ra mình thưởng thức mà thôi, huống chi là hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, ngược lại thay suy xét giảm trừ các rắc rối phiền toái, nay mặc dù loạn Phiên vương tạm thời được khống chế, nhưng phía Nam người man di, phía bắc người Hung Nô, đây chẳng phải những chuyện nên quan tâm sao? thể xem là , thể xem là ...

      * ý vật đáng xấu hổ, thể công khai trước ánh sáng

      Sau khi uống rượu, bỗng nhiên Thái phó đại nhân tuổi trẻ tài cao lại cảm thấy phiền muộn, liền ngồi xe ngựa, vòng mấy vòng trong kinh thành, sau đó căn dặn hạ nhân lặng lẽ từ Cung Thiên Môn tiến vào cung.

      Bởi vì lúc này này các nhóm gia quyến, quý nhân đầu nhìn ngọn đèn dẫn đầu được thắp sáng, nên hành lang dài ngoại trừ các thái giám trông coi yên tĩnh bóng người, trong lúc rãnh rỗi, Thái phó nhìn mọi người hào hứng treo đèn.

      Đột nhiên ngọn mê đăng thu hút chú ý của , đó là chiếc mê đăng được dán thành hình đầu mèo, trước đây từng nhìn thấy trong tẩm cung của Hoàng đế, đứa trẻ kia nếu muốn nổi bật, nên lấy quả cầu bằng nhung hình mèo mà mình thích ra để làm khuôn mẫu, để cho thái giám làm ra cái đèn đầu mèo giống như con hổ được làm vụng về.

      Thái phó đến gần, chỉ thấy những mê đăng kia là nét chữ thanh tú lộ ra mười phần lực đạo, như vậy khiến cảm thấy có chút ngoài ý muốn, nghĩ tới chữ của tiểu phế vật* kia hề thua kém các bậc thầy thư pháp từ nhiều thập kỷ trước, chỉ là cái tên lạc khoản có chút lạ... Nghĩ nghĩ, liền vì keo kiệt của Long Châu tử kia mà cảm thấy buồn cười.

      *tiểu phế vật: đồ bỏ

      Sau đó xem đố đèn được viết mặt kia:

      “Thiên địa trở cách lưỡng mang mang,

      lệ tụ thành quang ký thương khung,

      văn thanh nan mịch thân sau ảnh,

      hỏa thụ ngân hoa nhất tràng .”

      Tạm dịch:

      Trời xanh cách trở đôi bờ

      Lệ rơi thành suối gửi nhờ trời xanh

      Tiếng đây, nhưng bóng người đâu thấy

      Ngoảnh đầu nhìn lại chỉ hư


      Đáp án ra khó đoán, nhưng sau mỗi câu lại đều thể bi thương, tự nhiên lại khiến Vệ Lãnh Hầu nhớ tới những câu mà thầy bói kia .

      vươn cánh tay dài ra, tháo ngọn đèn lồng kia xuống, xách đến phía trước điện. Còn chưa tới trước điện, liền thấy thân ảnh màu vàng đơn đứng trước cửa điện, ngước khuôn mặt nhắn trơn bóng lên, say mê nhìn pháo hoa nổ đầy trời tản ra.

      Thái phó nhàng đến cửa điện, vẫy cánh tay để cho đám người An Xảo Nhi lui xuống, lẳng lặng đứng phía sau tiểu Hoàng đế.

      Niếp Thanh Lân lại hề biết gì, yên lặng nhìn pháo hoa nhiều màu đa dạng đầy trời, thở dài : “Xảo Nhi, vì sao thứ đẹp như vậy, đều thoáng qua rồi liền biến mất?”

      xong, thấy Xảo Nhi trả lời, nàng xoay người lại, mới phát thân ảnh cao lớn đứng phía sau, đúng là Thái phó đại nhân, nhất thời mỉm cười chút: “Thái phó đại nhân, ngài... sao lại đến đây?”

      Ánh sáng bầu trời lóe lên phản mặt nam nhân, càng làm cho ngũ quan của trở nên sâu sắc, sáng chói thấy tia sáng lưu động trong cặp mắt phượng của lúc này.

      “Vi thần là tới đòi phần thưởng của Hoàng thượng.” xong tay giơ giơ chiếc mê đăng đầu mèo.

      Niếp Thanh Lân thầm kêu khổ, nghĩ tới Thái phó đại nhân giao* đêm nay đột nhiên tiến cung, lại còn tìm được mê đăng của mình, đúng là vô cùng xui xẻo.

      Đơn độc mình, Hoàng thượng chỉ có thể đem đôi tay bé giao nhau giấu vào ống tay áo của mình, bất đắc dĩ cười : “Trong phủ Thái phó đại nhân chắc hẳn là thiếu cái gì, biết Thái phó muốn trẫm ban thưởng cái gì?”

      Thái phó trả lời, theo khói hoa tiêu tán, bóng tối mặt càng thêm dày đặc.

      Đột nhiên kéo thân thể Hoàng đế lại, tay kéo nàng vào trong phòng, dựa vào ánh sáng bay lên trung, hung hăng ngậm lấy đôi môi non mềm mà khát vọng lâu, đem tiếng kinh hô đầy hương táo ngọt ngào của đứa trẻ toàn bộ đều nuốt vào...

      Trong cung, tất cả mọi người đều đắm chìm trong ánh sáng tựa như các vì sao đầy trời, nên hề phát , trong lầu các cách đó xa, thân ảnh bé run run bị nam nhân cao lớn vây chặt giữa ngực và vách tường, chỉ có thể bị động nhận lấy lễ rửa tội môi lưỡi so với lửa còn nóng hơn này.

      Cuối cùng nụ hôn khiến người ta hít thở thông này cũng kết thúc, Niếp Thanh Lân khẽ thở gấp nghe thấy nam nhân trầm thấp bên ta mình: “Ngươi giống như pháo hoa, thoáng qua rồi liền biến mất...”


      * Giao long nghiệt: Biệt hiệu của Thái phó đại nhân, hình dạng khá giống rồng nhưng tính tình cực kì hung dữ ngang tàng bá đạo, sống biển hay sông lớn, thường gây sóng to lật đổ thuyền bè qua lại.
      Last edited by a moderator: 27/12/17

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 24
      An Xảo Nhi phát , ngày đó Hoàng thượng và Thái phó đại nhân từ cổng chào xuống, mặc dù mặt vẫn là biểu tình bình thường, gần như nhìn ra điều gì, nhưng nàng là người hiểu chủ tử nhất, vẫn cảm thấy có chuyện gì đó xảy ra.

      Như là, tại Hoàng thượng giống như trốn tránh Thái phó đại nhân. Nhưng Thái phó lại như mèo con thấy thịt, trước ngày đó vẫn luôn lãnh đạm, nay lại thường xuyên chạy theo.

      Giống như tại, sau khi Thái phó đại nhân lâm triều xong, lại coi như có việc gì thong thả đến tẩm cung Hoàng đế, phải để giám sát Hoàng thượng luyện chữ, cũng phải đứng sau phê bình chữ viết đủ lực, mà chỉ đứng phía sau Hoàng thương, bình thản mềm mỏng chuyện đại với Hoàng thượng.

      An Xảo Nhi nhìn cũng thấy sốt ruột, nhưng có biện pháp, chỉ có thể trơ mắt nhìn vẻ mặt được tự nhiên của Hoàng thượng bị Thái phó ôm vào trong ngực.

      Cuối cùng, Thái phó vung tay lên, đem các nàng đuổi ra ngoài, cũng biết tiểu chủ tử ở bên trong bị hành hạ như thế nào...

      “Thái phó đại nhân, trẫm mệt mỏi, cũng nên trì hoãn thời gian của ngài nữa, thỉnh Thái phó thong thả.” Bị nam nhân vây chặt, Niếp Thanh Lân cảm thấy hít thở thông, xong, nàng muốn đứng dậy. Nhưng đôi tay như sắt vẫn dịch chuyển.

      Vệ Lãnh Hầu nghe vậy khêu mày rậm:”Hoàng thượng đuổi vi thần?”

      Niếp Thanh Lân làm thế nào cũng thoát khỏi đôi bàn tay to bám vào người mình, chỉ có thể miễn cưỡng làm cho thân thể tránh xa lồng ngực nóng rực rắn chắc kia, cắn cắn môi dưới cười khổ : “Thái phó đại nhân là trọng thần phụ chính, lại trong cung như chỗ người, trẫm làm sao dám đuổi Thái phó chứ?”

      Vệ Lãnh Hầu làm sao nghe ra tức giận trong lời của Long Châu tử chứ, cười khẽ dán sát vào vành tai mềm mại của Hoàng đế : “ biết miệng lưỡi của vi thần khi vào trong quấy phá như vào chỗ người, Thánh Thượng có vừa lòng ?”

      Niếp Thanh Lân bị câu hỏi này làm dỏ ửng cả mặt

      Nàng nghĩ rằng nam tử như tiên nhân này bình thường mặt lạnh cũng có lúc bá đạo vô lại như vậy.

      Nụ hôn cổng chào đêm hôm đó, quả thực làm cho người ta hít thở thông, cuối cùng nàng cũng thể làm được gì chỉ có thể để mặc cho đầu lưỡi của nam nhân kia tùy ý ra vào, cuối cùng bên trong miệng của mình toàn là hơi thở mang đầy mùi rượu mạnh mẽ của nam nhân kia...

      Niếp Thanh Lân chưa từng có quan hệ thân mật như vậy với bất cứ người nào, bởi vì mình có bí mật, nên từ vị Thập tứ hoàng tử này có thói quen giữ khoảng cách với người khác.

      Những hoàng tử khác dù được mẫu phi âu yếm, ít nhất cũng có bà vú ôn nhu làm bạn, nhưng từ khi nàng bắt đầu hiểu chuyện, cũng chưa từng được người khác âu yếm vuốt ve, hôn má...

      Khi nam nhân kia mạnh mẽ hôn lên môi đào của mình, nàng cảm thấy mình bị xúc phạm nhiều hơn là cảm nhận nụ hôn nóng bỏng mãnh liệt.

      Đêm đó sau khi trở lại trong cung, hiếm khi nàng lại bị mất ngủ. Vốn định như cũ, chỉ cho là Thái phó đại nhân say rượu, nên nhắc lại chuyện quân thần bội lễ đêm hôm đó.

      Nhưng có vẻ như Vệ Lãnh Hầu quyết tâm để cho mọi chuyện nhàng trôi qua như thế.

      Trước đây Thái phó dùng thái độ lạnh lùng để đối đãi với mình nay đột nhiên lại thay đổi, từ nàng quen với lạnh lùng nay lại tự nhiên trở nên ấm áp khiến nàng biết phải làm như thế nào. Mà nhiều ngày nay, nam nhân này luôn đến những lúc có ai ở đây, sau đó liền ôm nàng vào trong ngực, bữa bãi hôn môi, khí thế hung mãnh, như hận thể cho nàng vào trong bụng.

      Cho dù mình từng biểu lộ rất ràng mình phải Long Dương chi hảo*, nhưng cũng ngăn được giao kia tác quái. Nếu phải cảm xúc khó chịu của mình biểu được ràng, biết gã nịnh thần cả gan làm loạn này còn biết làm đến chuyện gì đây nữa!

      *đồng tính nam

      Trong lòng Niếp Thanh Lân rầu rĩ trận, nếu còn tiếp tục như vậy, khi nam nhân kia ăn nghiện biết còn có thể làm ra những hành động quá phận nào khác với mình nữa đây, đến lúc đó chỉ sợ...

      Chưa kịp nghĩ xong, chóp mũi kiên đĩnh của nam nhân chậm rãi tới gần, lần nữa bá đạo hôn lên cái miệng của nàng...

      Đúng lúc này, Nguyễn công công ở bên ngoài tẩm cung giọng : “Thái phó đại nhân, Binh Bộ Thị Lang ở Thượng Thư phòng cầu kiến!”

      Lúc này Thái phó mới tình nguyện buông người trong lòng ra, mỉm cười bước nhanh ra khỏi tẩm cung.

      An Xảo Nhi thấy Thái phó rồi, mới quay người vào thư phòng, phát bộ dạng đỏ mặt của tiểu chủ nhân, trong mắt kiềm chế được nóng lên.

      Niếp Thanh Lân cười cười : “Xảo Nhi, nhân lúc rảnh rỗi, ! Kiểm kê thử xem gia sản của trẫm còn bao nhiêu?”

      về các hoàng tử Đại Ngụy, ai cũng có sở trường riêng, Niếp Thanh Lân tự nhận mình là người có thể tích trữ được gia sản. Khi mẫu phi Lệ phi còn sống, vì lo lắng đường lui cho mình sau này, nên vụng trộm tích góp được ít của cải.

      Sau khi Mẫu phi qua đời, bản thân lại bị nhốt trong tẩm cung này, tuy hàng ngày thể có thêm bao nhiêu bạc, nhưng cũng vứt bỏ truyền thống tốt mà Mẫu phi lưu lại. Ví dụ như ngày lễ hội lồng đèn, nàng chia bạc trong phần thưởng ra nên tiết kiệm được ít.

      An Xảo Nhi thấy nàng hỏi vậy sửng sốt: “Hoàng thượng muốn làm gì?”

      Niếp Thanh Lân xoay người sang chỗ khác, khẽ vuốt ve đôi môi có chút sưng đỏ của mình, than tiếng: “Xem thử có thể mua cuộc sống yên ổn chỗ được hay ...”

      Tuy rằng lễ hội đèn lồng trôi qua, nhưng hoàng thân quốc thích cũng chưa rời , là hiếm có khi được vào kinh, tất nhiên ở lại thưởng ngoạn cho thỏa thích. Hai là, có rất nhiều thiên kim quý nữ đến tuổi cập kê đều mượn cơ hội này tìm người chồng tốt ở kinh thành.

      Mấy ngày nữa, chính là khoa thi mùa xuân, đến lúc đó có rất nhiều thanh niên tài giỏi tuấn tú vào kinh, muốn được Ngự Dược Long Môn*, kim bảng đề danh uổng công học hành.

      *Cá chép hóa rồng

      Đây cũng là phúc lợi lớn nhất khi vào kinh ngắm đèn.

      Niếp Thanh Lân vui mừng phát , bản thân phải chịu khinh bạc từ hạ thần nhưng đồng thời cũng có chút phúc lợi. Ít nhất, khi Thái phó đại nhân hạ triều, dẫn mình cải trang dạo vòng trong kinh thành, như thế giúp nàng tăng thêm rất nhiều kiến thức.

      Nhóm người vào kinh dự thi, phần lớn là tìm nhà trọ ở xung quanh Quảng Ân Tự, cho nên khi đến khoa thi mùa xuân nơi này lúc nào cũng rất náo nhiệt. Tuy nhiên đám sĩ tử này cũng có tốt xấu lẫn lộn, khó tránh khỏi số người gặp sắc sinh ra lớn mật.

      Mặc dù Thái phó dẫn tiểu Long Châu đến giải sầu, nhưng cũng có ý định mặc thường phục để khảo sát Quảng Ân Tự bên cạnh Quốc Tử Giám, rất coi trọng khoa thi này, dù sao triều đình vừa mới trải qua lần thanh trừ lớn, cần gấp rất nhiều nhân tài, nhất là nhân tài để sử dụng.

      Cho nên khi đến Quảng Ân Tự liền tìm tửu lâu thanh nhã yên tĩnh. Sau khi dặn đám thị vệ bảo vệ tốt cho Hoàng thượng, Thái phó đại nhân liền xuống lầu bất ngờ đến Quốc Tử Giám.

      Từ trong căn phòng lầu hai Niếp Thanh Lân có thể nhìn thấy phía ngã tư đường, rộn ràng nhốn nháo rất náo nhiệt.

      Đây là quán trà có giá cả cao nhất trong kinh thành, uống ấm trà Ô Long bình thường, tiền đó cũng đủ cho gia đình nghèo khó sống được trong ba tháng. Cho nên khách nhân cũng nhiều lắm.

      Đúng lúc Niếp Thanh Lân định ăn Phù Dung cao vừa mới mang ra, đột nhiên dưới lầu truyền đến trận huyên náo lớn.

      Bởi vì vừa nãy Thái phó mới bao toàn bộ các phòng lầu hai, cho nên sớm có thị vệ đứng ở cầu thang, ngăn cho những người liên quan lên.

      Nhưng người tới cũng rất bá đạo, nghe giọng kia, giống như là của nam nhân quan ngoại, ở dưới chân thiên tử cũng biết thu liễm lại, đầu tiên là tranh cãi với thị vệ vài câu, thấy thị vệ có, liền cước đá bay các thị vệ cao thủ đại nội được huấn luyện.

      Khi nam tử cao lớn khôi ngô dẫn bảy, tám người hầm hừ lên lầu, ngước mắt nhìn thấy có người ngồi bên cửa sổ, nhất thời ngây ngẩn cả người.


      Chỉ thấy vị thiếu niên thân mặc bạch sam im lặng ngồi trước cửa sổ, chiếc khăn búi tóc màu trắng quấn quanh búi tóc đen huyền, làn da trắng thuần, môi đỏ như hoa đào, đôi mắt to khẽ lưu động, mặc dù thấy mình đột nhiên xông lên, nhưng thiếu niên xinh đẹp kia cũng thấy hoảng sợ, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, giống như nhìn thấy tiểu nhị quán trà lên thêm nước vậy...

      Mỹ nhân!

      Hưu Đồ Liệt tham lam nhìn thiếu niên, trong đầu ra ý niệm này...
      Last edited by a moderator: 27/12/17

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      next
      Last edited by a moderator: 27/12/17
      sabera.tran, Seen.173, Mushaderland57 others thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      next
      Last edited by a moderator: 27/12/17

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      next
      Last edited by a moderator: 27/12/17
      sabera.tran, conlu124, Mushaderland62 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :