1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Song phu tranh sủng - Thiên Khả Mỹ (NP) (c13/~40+10PN) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      [Chương 12] Đừng cản đường em

      Doãn Doanh Kiều Y cố mở hai mí mắt nhắm nghiền từ lâu ra. Red Label có tác dụng ru ngủ khá tốt, chứ phải là quá kinh khủng.

      “Thư kí Tần”- vào điện đàm- “Mau mang tới cho tôi ly cà phê.”

      Buồn ngủ cùng say rượu lúc này nên, thể quên những giây phút trong khoang ngủ lúc nãy.

      “Kiều Y, em chính là muốn dụ dỗ tôi tới đây đúng ?”- Nghiêm Gia Luật từ phía sau ôm lấy , chạm mũi lên cổ , mùi hương dễ chịu.

      Doãn Doanh Kiều Y bực mình, này, ràng chỉ định vào nghỉ lát, thế nào lại thành dụ dỗ ta.

      “Buông tôi ra, đừng có quá trớn.”

      “Nhưng tôi lại thích như vậy.”- xoay người lại, áp sát hạ thân vào . cúi xuống hôn lên đôi môi đầy vị rượu kia.

      cảm thấy buồn cười, từ khi nào người đàn ông có quyền định đoạt phải chiều theo ham muốn của ta? Nghĩ là làm, Nghiêm Gia Luật xuống giường, cởi bỏ giầy cao gót, leo lên giường, cũng leo lên bụng , nghiêng đầu nhìn đầy khiêu khích.

      “Đồng Nghiêm tổng, thấy vụng trộm như thế này là phải với trai của à? Chẳng phải ta cảm thấy bị đâm sau lưng nếu và tôi làm tình ở ngay khoang sau chỗ ấy ngồi hay sao?”- vừa , vừa trườn như rắn hạ thân . Giọng đầy khiêu khích cùng quyến rũ, bàn tay nhắn vuốt lên ngực mình.

      “Em là đồ hư hỏng nhất tôi từng biết đấy.”- Nghiêm Gia Luật vén váy lên cao, đánh mạnh vào mông như thể trừng phạt.

      “Chẳng phải thích tôi hư hỏng như vậy à?”- Doãn Doanh Kiều Y nhíu mày- “ mang trong mình tàn ác cùng hư hỏng phải là rất quyến rũ sao?”- cúi xuống hôn lên môi , rồi ngẩng dậy. Cái cười nhếch mép của khiến Nghiêm Gia Luật có phần khó hiểu.

      “Em là sao?”- biết lý do sang Mỹ, nhưng những lời lẽ của , cùng vài giấy tờ thấy ở chỗ lúc nãy khiến có điểm băn khoăn.

      Nụ cười môi Doãn Doanh Kiều Y vụt tắt, ghé người xuống, bên tai Nghiêm Gia Luật, ánh mắt lúc này như con dao sắc lẻm ghim vào người mang vẻ đượm buồn đứng ngoài cửa.

      “Tôi tha cho ai cản đường tôi.”- từng lời của như thể gằn từng chữ . Nghiêm Gia Luật bên dưới cũng phen bất động.

      Doãn Doanh Kiều Y đứng dậy, xỏ chân vào giầy cao gót, rồi ra bên ngoài, lúc qua cửa, từ từ ôm lấy Nghiêm Gia Nghị, hơi kiễng lên hôn vào môi , môi còn vị rượu nhàn nhạt.

      “Em mong chờ ở bất ngờ lớn.”

      Nghiêm Gia Nghị ôm chặt lấy . Giọng cũng lạnh đến ghê người.

      “Em được sau lưng tôi làm như vậy.”

      “Làm thế nào? Thế này?”- Doãn Doanh Kiều Y liếm lên môi Nghiêm Gia Nghị- “Hay thế này?”- tiến tới áp bộ ngực nóng bỏng lộ ra qua cổ áo trễ. Cầm lấy tay chạm lên ngực . Giọng càng mê hoặc.

      “Ngoài ra, còn nhiều điều nữa, muốn gì, em đều có thể đáp ứng.”- ngừng lại chút, nheo mắt- “chỉ là… đừng cản đường em.”

      xong, liền quay người về khoang chỗ ngồi. mặc cho hai em Nghiêm gia bực bội bên trong đó.

      “Cà phê của .”- thư kí Tần mang ly cà phê vào, mà tay lại run run, chẳng trách được, nhìn Doãn tổng ánh mắt đáng sợ như vậy cơ mà.

      Nghiêm Gia Nghị ra bên ngoài, ngồi xuống bên cạnh , cũng quan tâm, chạm tay lên ngực , giọng khàn khàn bên tai .

      “Em nghĩ sao khi khơi dậy hứng thú của tôi xong lại bỏ như vậy?”

      “Tôi chính là như vậy.”- Doãn Doanh Kiều Y ngồi lên đùi Nghiêm Gia Nghị, mặt đối mặt, bấm nút khóa cửa từ phía bên ngoài- “Giờ chỉ còn em, , và cậu ta. Chưa tới trường hợp cậu ta khám phá ra vài thứ trong căn phòng của em.”

      Nghiêm Gia Nghị cởi chiếc váy người , nhíu mày.

      “Em mặc đồ lót?”

      “Khi có , em muốn mặc những thứ đó nữa.”- thầm bên tai Nghiêm Gia Nghị, tay còn mơn trớn cởi từng cúc áo của .

      “Em thực bức tôi điên mất.”

      nhanh chóng cởi khóa quần, cũng nhanh chóng tiến nhập bên trong .

      “A… Nghị, làm em đau.”- vì chưa chuẩn bị nên có phần khó chịu.

      “Em cũng làm tôi đau đấy, nào, thả lỏng chút… tốt rồi. Tự mình động .”

      Doãn Doanh Kiều Y khó khăn dao động lên xuống, mỗi lần sâu vào trong lần thấy đầu mình muốn nổ tung. Cảm giác tình dục mang lại cũng đáng sợ.

      Nghiêm Gia Nghị bên dưới thoải mái với phúc phận này, quyến rũ, hôn lên ngực tạo nên những môi hôn tím đỏ.

      “Em đẹp, nhanh lên chút .”

      “Ưm…”- Doãn Doanh Kiều Y rên lên những tiếng mị hoặc, luồn tay vào tóc Nghiêm Gia Nghị- “… em muốn …”

      Nghiêm Gia Nghị thấy đầu óc mình như quay cuồng vì người con này, đặt lên bàn, rồi dao động mãnh liệt, xuân tình ướt đẫm chảy ướt cả bàn lẫn sàn máy bay. muốn dừng lại lúc này, chỉ muốn cứ mãi mãi như vậy với tốt.

      “Kiều Y, em tuyệt.”- đẩy mạnh lên vài lần, rốt cục hai người cùng lên đỉnh, vì tác động của cả rượu nên cũng nhắm nghiền hai mắt. mở nút ghế ngả xuống thành giường rồi đặt lên. Cũng muốn mang vào trong phòng nghỉ. Trong đó còn có Nghiêm Gia Luật.

      tốt chút nào.

      “Kiều Y, tôi để em phải nghĩ về chuyện cản đường kia nữa.”- Nghiêm Gia Nghị hôn xuống môi - “Ngủ ngon.”

    2. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      [Chương 13] Cảm giác nhớ

      “Tình hình của chị cũng khá éo le đấy chứ?”- miệng dính kem, tay phải là cái bánh dâu tây đỏ rực, tay trái lại là cốc nước cam cách khó khăn.

      “Nuốt hết rồi .”- Doãn Doanh Kiều Y nhíu mày khó chịu, sang đây kể chuyện là để nhờ ta điều tra, đâu phải để nhìn ta ăn?

      “Chị khó tính y như chị Di vậy.”- Diêu Giai Mẫn nhăn mặt, quả là toàn những người phụ nữ sắt đá đến khó tin.

      Doãn Doanh Kiều Y nhiều lần nghe Diêu Giai Mẫn nhắc đến tên Triệu Mạn Di, tuy chưa gặp bao giờ, nhưng cha mẹ cũng đó như thể chị em vậy, mà vẫn chưa biết hai người giống nhau ở điểm gì.

      “Vậy tóm lại có làm được vụ này ?”

      “Ồ đương nhiên là được rồi, vụ của chị và vụ của chị Di cũng gần giống nhau, đều là “tìm về nguồn cội” cả, chị yên tâm, chả có gì làm khó được em.”- Diêu Giai Mẫn khẳng định chắc chắn, có lẽ nên đổi từ luật sư thành thám tử hơn, có vẻ giỏi mấy khoản điều tra này.

      Doãn Doanh Kiều Y gật đầu, nhấp ly rượu.

      “Vậy tốt rồi, bao giờ có kết quả?”

      “Cũng nhanh thôi, hai hôm nữa em sang Las Vegas làm vụ này cho chị, Victoria đồng ý gặp em rồi.”- Diêu Giai Mẫn sung sướng phe phẩy tờ giấy hẹn, thế nào cơn gió làm tờ giấy bay .

      Doãn Doanh Kiều Y ngồi chỗ nhìn Diêu Giai Mẫn khổ sở chạy đuổi theo tờ giấy mỏng manh kia đến hàng hơn chục mét vẫn chưa bắt được, có chút dị cảm trong lòng, cầm kính râm đeo lên mắt, hi vọng ai nghĩ và cái nàng đuổi theo tờ giấy kia có liên hệ với nhau.

      Khách sạn Glass, Chicago.

      biết bao giờ ấy mới về đây?”- Tần Lê Linh nhìn lên đồng hồ.

      Reng reng. Tiếng chuông điện thoại bất ngờ khiến giật mình.

      “Alo, tôi thư kí của Charlene… Dạ vâng… vâng đúng ạ… có lẽ là phải thời gian nữa, chúng tôi ở nước ngoài… vâng… chào .”

      “Ai gọi vậy?”- Doãn Doanh Kiều Y để túi xách lên bàn.

      Tần Lê Linh lần nữa giật mình quay lại.

      “Tổng giám đốc, là người của Lâm Mãn. Họ hỏi khi nào có thể gặp để thương lượng.”

      Doãn Doanh Kiều Y đáy mắt thoáng tia ngạc nhiên, rồi cười khẩy.

      “Lâm Hồng Ngọc biết sợ rồi sao?”- Doãn Doanh Kiều Y nhấp chút Magarita mà Tần Lê Linh pha, thư kí của pha cocktail cũng xuất sắc .

      Người phụ nữ này biết sợ cũng sớm, bằng hành động luôn, thế nhưng vậy cũng chưa đủ hay, kịch tính lắm. Nên hành động nhanh như gió hay cứ từ từ mà vờn như mèo vờn chuột đây?

      mải nghĩ, bỗng nhớ tới hành động này của Lâm Mãn có trợ giúp của Gia Trấn.

      Nghiêm Gia Nghị hứa, cản đường .

      Nhưng cũng chắc những hành động trước đây của giúp được Lâm Mãn những gì rồi?

      Tần Lê Linh trở về phòng của ấy. Giờ toàn bộ căn phòng rộng rãi này chỉ còn .

      Cầm bình Magarita ra ban công, nhìn xuống thành phố tràn ngập ánh đèn này, chợt nhớ tới hai em Nghiêm gia. Thứ quyết định của - dây dưa đến cả hai em họ, nó ảnh hưởng tới nhiều thứ, nó là sai trái. Cha nhất định chấp nhận, mẹ có lẽ thương chiều chuộng nên nhắm mắt cho qua.

      Nhưng còn… của ?

      Trương Ngôn, nghĩ sao?

      thấy bình thường chứ?

      Nghiêm Gia Nghị, bỗng thấy nhớ , lúc tạm biệt ở sân bay tại New York, cúi xuống hôn lên môi .

      “Tôi rất nhớ em.”

      Câu này, là người thứ hai với . nhất định nhớ lấy.

      “Magarita, mời.”- hướng ly cocktail lên bầu trời, làn gió thoảng qua man mát lướt làn da .

      “Ngày mai, ngày mới.”

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :