Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua Rồi - Thẩm Du (Update C 265) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương 169: Cái gì mới quan trọng nhất
      Đùa gì vậy, Bạch tôn làm sao có thể nghe lời của nàng?!

      Tư Đồ Tĩnh nhăn mày, thái độ cũng cứng rắn lên, "Người trong thiên hạ đều biết đến nam tử của Trăng Non quốc chỉ có thể có cơ hội duy nhất làm cho nữ tử thụ thai, Gia Cát Mộ Quy là hoàng đế của Trăng Non quốc, muốn thay đổi tình huống này cũng có gì đáng trách, thế có gì phải sợ người ta biết!"

      "Nhưng người trong thiên hạ biết lão Vương gia còn có nữ nhi!"

      Tư Đồ Tĩnh hừ lạnh, "Làm sao ngươi biết là cha ta để ý đến chuyện thiên hạ có thể biết chứ?"

      "Nếu ông ta ngại, đợi trước khi lâm chung mới ra chân tướng."

      "Đó là ông ấy cổ hủ, xem như biết sao nào?"

      "Đây là lựa chọn của lão Vương gia, ông ta là cha ngươi, ngươi cho dù hiểu cũng nên tôn trọng!"

      Hai người ở trong phòng tranh cãi gay gắt, Gia Cát Mộ Quy đứng ở trong viện, nghe được hết.

      "Nàng làm sao vậy?" đứng trong viện cùng Bạch công tử hỏi.

      Bạch công tử thoạt nhìn cũng có chút phiền lòng, "Tư Đồ Tĩnh đem việc cho đại ca ta biết rồi."

      dừng chút, ngẩng đầu hỏi Gia Cát Mộ Quy, "Nếu đại ca lấy ngươi ra để uy hiếp, ngươi làm sao?"

      "Noãn Ngôn sợ ta khó xử sao?". Gia Cát Mộ Quy đáp mà hỏi lại.

      "Phải". Bạch công tử càng phiền thêm.

      " ." Lần này Gia Cát Mộ Quy trực tiếp trả lời.

      " á? Ngươi khó xử?"

      Bạch công tử sửng sốt hồi, "Ngươi muốn chọn thế nào?"

      Gia Cát Mộ Quy dường như cảm thấy vấn đề này có chút buồn cười, " ra ta rất ích kỷ"

      Xem ra Trữ vương đúng, dung mạo của quả rất dễ dàng lừa người.

      "Có ý gì?" Bạch công tử hơi mơ hồ.

      "Thay đổi trạng của Trăng Non quốc là tâm nguyện của ta, nhưng phải là trách nhiệm, người ta thể nào cái gì cũng bận tâm được".

      "Ngươi là . . . . . ."

      Bạch công tử ra nghe hiểu được, nhưng hoàn toàn ngờ rằng là đáp án này, cho nên nhất thời ngây người, phản ứng kịp.

      "Tâm nguyện thực chưa được, còn chưa tính."

      Gia Cát Mộ Quy cười cười, " có gì phải do dự cả, từ trước đến nay ta đều biết cái gì mới là quan trọng nhất."

      xong bỏ lại Bạch công tử đứng ngốc tại chỗ, bước vào cửa, nửa kéo nửa ôm đem người tha ra ngoài.

      "Đợi, đợi chút!"

      Hạ Noãn Ngôn ngờ đột nhiên xuất , còn muốn quay về nữa.

      Chương 170: "Quả dâu tây" đáng ghét ! (1)

      Gia Cát Mộ Quy kiên quyết ôm nàng , "Cái này cần ngươi quan tâm".

      " phải, nàng. . . . . ." Hạ Noãn Ngôn muốn giải thích.

      "Ta đều biết hết rồi".

      "Nhưng ........"

      "Sau này có việc cứ thẳng với ta".

      "Cho dù sư huynh lấy chuyện này ra uy hiếp, cũng có gì khó xử cả".

      Gia Cát Mộ Quy dừng bước lại, cười với nàng, "Sau này có việc đừng để ở trong lòng, có thể trực tiếp với ta."

      ". . . . . ."

      Hạ Noãn Ngôn nháy mắt mấy cái, "Chúng ta ra khỏi Vĩnh Ninh điện rồi."

      "Ta biết."

      ". . . . . . Chàng nắm tay của ta, mọi người nhìn đó."

      Gia Cát Mộ Quy như có việc gì tiếp tục dắt nàng , "Sau khi Tư Đồ Tĩnh chuyển đến trong cung lời đồn càng ngày càng nhiều, ta thích xen lẫn cùng tên của nữ nhân khác.

      "........Được".

      Công khai liền công khai , cùng lắm bị vây xem thời gian ngắn.

      Vừa được vài bước, Hạ Noãn Ngôn lại bắt đầu rối rắm.

      "Chàng muốn dẫn ta đâu?" Như thế nào còn chưa đến đích nhỉ?

      "Triêu Hoa điện."

      "Đây phải là nơi hoàng đế đại hôn mới có thể dùng đến sao?"

      "Ừ, ta gọi người chuẩn bị đại hôn, mang nàng xem chút".

      "........... A".

      Giọng Hạ Noãn Ngôn kỳ lạ.

      Đại hôn nàng có ý kiến gì, nhưng là Triêu Hoa điện phải rất xa a!

      Gia Cát Mộ Quy quay đầu nhìn nàng, "Sao vậy?"

      ".........Cái đó, mặt chàng đỏ kìa".

      "Nàng phải biết ta có tật xấu mặt đỏ à?"

      ". . . . .Nhưng chúng ta lần đầu tiên ở trong cung nắm tay , sắc mặt ta bình thường còn mặt chàng lại đỏ như vậy, mọi người nhìn cứ như là ta định đem chàng lôi vậy!"

      Hạ Noãn Ngôn bị ánh mắt hâm mộ mập mờ của mọi người nhìn xem đến muốn phát điên.

      Nàng cũng muốn đỏ mặt a! ! !

      Nghe xong lời của nàng, sắc mặt Gia Cát Mộ Quy có chút kỳ dị, lôi kéo nàng xoay người, sang hướng khác.

      "Chàng phải muốn Triêu Hoa điện sao?"

      "Đợi chút rồi ".

      "Vì sao?"

      "Trước là đem nàng về ".

      ". . . . . ."

      Gia Cát Mộ Quy quay đầu lại, cười đến mức hơi đứng đắn.

      "Noãn Ngôn, ta chỉ là muốn hôn nàng, nàng làm sao mặt đỏ như vậy, có phải nghĩ bậy bạ rồi ?"
      Last edited: 20/6/15

    2. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương 171: "Quả dâu tây" đáng ghét! (2)
      ". . . . . ."

      ràng là mặt đột nhiên trở nên rất đỏ, nàng cho là muốn làm cái chuyện xấu xa gì!

      Hạ Noãn Ngôn đỏ mặt lên hất tay ra, bước nhanh về phía trước.

      "Noãn Ngôn, nàng giận ta hả?"

      Phía sau có cái thanh ấm áp lương thiện lại vô tội hỏi nàng.

      ". . . . . ."

      "Được, là ta đúng, Noãn Ngôn, chờ chúng ta trở về, nàng muốn làm gì ta đều tùy nàng". thanh ngây thơ thương lượng vô cùng tốt !!!

      Mặt đỏ đến mức nhanh nổ, lui về vài bước, Hạ Noãn Ngôn nhận thua đem tại họa phía sau miễn cưỡng kéo khỏi, miễn cho lời này bị người khác nghe thấy.

      Cho nên nghiệt chính là nghiệt, cái gì mặt đỏ ngây thơ đều là biểu giả dối!

      ————————————————————————————

      Tình huống so với nàng dự đoán là tốt lắm ........ sao?

      Vẻ mặt chính trực ở trong hoàng cung, Hạ Noãn Ngôn thèm nhìn ánh mắt mọi người lén lút vây xem.

      Ngày đó nàng cùng Gia Cát Mộ Quy tay trong tay trong hoàng cung, mới đến nửa canh giờ, cái này biến thành tin lá cải trong cung ai biết hay.

      Đây là lần đầu tiên Gia Cát Mộ Quy thừa nhận nữ nhân bên người, hơn nữa lại dùng cách thức trực tiếp như vậy, tất cả mọi người đều xôn xao.

      Cũng có thể là Gia Cát Mộ Quy gì đó, mọi người kinh ngạc quay ra tò mò, cũng còn người nào trực tiếp đến hỏi nàng, cho dù là vây xem, cũng chỉ dám lén lút vây xem thôi.

      Nhưng chính ánh mắt lén lút vây xem này, cũng đủ làm cho Hạ Noãn Ngôn buồn bực muốn hộc máu rồi.

      Trước kia nàng vẫn cảm thấy bộ mặt chính mình quá hiền lành trong sáng, chợt nhìn cảm thấy là đứa bé ngoan, lại thấy đúng là đứa bé ngoan. . . . . .

      Nhưng là tại, cái này biết ai trong sáng hơn, nàng còn bằng Gia Cát Mộ Quy.

      Mọi người nhìn khuôn mặtyêu nghiệt kia của Gia Cát Mộ Quy vô cùng ma, chỉ nhìn đến khuôn mặt đỏ của liền cho rằng là mỹ nam ngây thơ.

      Ở trong mắt mọi người, nàng là thủ đoạn độc ác tàn phá gã nam tử kia .........

      Hơi quá đáng!

      Mặt đỏ liền nhất định là ngây thơ sao!

      Nếu mọi người xem đến chính có bao nhiêu @#¥%* mà cần đề cập cái bộ mặt hơi đỏ lên ai nghĩ như vậy đâu!

      Nhưng chỉ xem mặt những lời này nhiều như vậy thể biết được, nàng cũng chỉ là thế thôi.

      Gia Cát Mộ Quy như vậy, nàng vẫn là đóng cửa xem lại mình .............

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 172: "Quả dâu tây" đáng ghét! (3)

      "Thỏ thỏ tỷ tỷ, Thỏ tỷ tỷ!"

      Tiểu Vương Gia ở phía sau luôn miệng gọi nàng, vứt bỏ thị vệ ở phía sau, mấy bước đuổi theo.

      "Thỏ tỷ tỷ, ngươi nghĩ cái gì nha, ta gọi ngươi ngươi mà cũng để ý ta."

      "............ Ừ, suy nghĩ xem buổi trưa ăn cái gì ".

      "A".

      Tiểu Vương Gia nghi ngờ nàng, cực kỳ hứng thú lay lay tay nàng.

      "Đông Lâm quốc Thập Thất hoàng tử đến đây, cũng nghe Trăng Non quốc có dâu tây tỷ tỷ, tại muốn gặp ngươi đó!".

      ". . . . . ."

      "Ơ, Thỏ tỷ tỷ, sắc mặt của ngươi sao lạ vậy?"

      Tiểu Vương Gia hết sức khó hiểu, "Ngươi phải biết bên ngoài có người gọi ngươi là dâu tây tỷ tỷ sao?"

      "..........Ừ, biết chứ".

      Nàng chẳng qua là tại vừa nghe đến hai chữ "dâu tây" trong lòng run rẩy kinh hãi.

      Hạ Noãn Ngôn có chút chột dạ lôi kéo áo, "Thập Thất hoàng tử ở đâu? Gặp bây giờ sao?"

      "Muốn buổi tối khi đãi tiệc mới gặp cơ".

      Tiểu Vương Gia kéo tay nàng lắc lắc, "Thỏ tỷ tỷ, ngươi sao mặt đỏ vậy?"

      ". . . . . . Nóng."

      "Vậy ngươi mặc nhiều như vậy, đem cổ đều che lấp làm chi?"

      ". . . . . ."

      Tiểu bằng hữu, vấn đề của ngươi nhiều quá đó!

      Thấy nàng trả lời, Tiểu Vương Gia đột nhiên cúi đầu có chút chán nản.

      "Thỏ tỷ tỷ, ngươi cùng hoàng đế ca ca sau này phải rời khỏi hoàng cung, các ngươi dẫn ta phải ?"

      biết sao lại đột nhiên liền khổ sở, Hạ Noãn Ngôn vội vàng ngồi xổm xuống dỗ , "Ngươi chịu theo chúng ta chúng ta đương nhiên mang ngươi a, ngươi cũng biết, hoàng đế ca ca của ngươi thương ngươi nhất mà".

      "Nhưng mà mọi người gần đây cũng để cho ta cùng tìm các ngươi chơi đùa". Tiểu Vương Gia uất ức quệt mồm.

      "....... Mọi người là ai?". Hạ Noãn Ngôn đoán được là chuyện gì xảy ra rồi.

      "Mọi người nha, ngay cả Miêu ca ca cũng ta được quấy rầy các ngươi, ta nghĩ các ngươi thích ta nữa".

      ".......... Bọn họ bậy". Quay về nhất định phải nhắc nhở mọi người được cùng tiểu bằng hữu bậy mới được!

      Hạ Noãn Ngôn ôm lấy tiểu bằng hữu tâm tình nặng trĩu, "Sau này ngươi vẫn cứ như trước kia, có thể tùy lúc tới tìm chúng ta chơi".

      " vậy chăng?"

      Tiểu Vương Gia cũng vươn tay ngắn ngủn ra, hết sức phấn khởi vòng ở cổ của nàng.
      Neavah Rednevaltú cầu thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 173: "Quả dâu tây đáng ghét! (4)
      "Đương nhiên là ".

      " tốt quá! Ơ, Thỏ tỷ tỷ, cổ của ngươi vì sao lại có cái gì đỏ đỏ vậy?"

      "........... Quần áo mất màu đó".

      Hạ Noãn Ngôn lập tức buông tiểu bằng hữu trong lòng ra, rồi kéo kéo áo.

      "Nhưng mà mất màu từng chút từng chút à?"

      "........... Có thể, quần áo cao cấp đều như vậy!". Hạ Noãn Ngôn chắc như đinh đóng cột.

      Chung quanh đột ngột xuất tiếng phì cười, Hạ Noãn Ngôn ngẩng đầu, thấy Gia Cát Mộ Quy đứng ở bên cạnh nín cười được, cũng biết nghe bao lâu rồi.

      "Chàng còn cười!"

      "Ta sao thể cười?". Ánh mắt Gia Cát Mộ Quy vô tội nhìn nàng.

      "Đều là chàng làm hại!"

      "Ta làm sao?"

      Gia Cát Mộ Quy dắt theo lớn trở lại Vĩnh Ninh điện, tiếp tục giả bộ vô tội.

      Tiểu Vương Gia nhìn trái nhìn phải, đột nhiên có phần hiểu rồi.

      A ..........

      giống như hiểu mọi người được quấy rầy hoàng đế ca ca cùng Thỏ tỷ tỷ là có ý gì rồi!

      Lén lút đem tay rút ra, Tiểu Vương Gia vụt chạy .

      Liếc mắt đưa tình đương nhiên là xin miễn vây xem. Gia Cát Mộ Quy trực tiếp đem Hạ Noãn Ngôn về ở trong viện, cười hỏi nàng, "Nàng trước kia phải được dối với tiểu bằng hữu sao? Vừa rồi sao lại lừa Tiểu Nhiên?"

      Hạ Noãn Ngôn nghiến răng, ""Chẳng lẽ muốn ta ăn ngay sao?"

      Chẳng lẽ nàng có thể cho tiểu bằng hữu đây là bởi vì tối hôm qua hoàng đế ca ca của khi hôn chúc ngủ ngon sau đó đột nhiên thú tính quá như vậy........Nàng cứ như vậy sao?

      Lườm lườm, dùng sức lườm .

      Gia Cát Mộ Quy nhìn vẻ mặt nàng thở hổn hển, đột nhiên thở dài tiếng, kéo nàng vào trong phòng.

      "Chàng làm gì?"

      Hạ Noãn Ngôn trong lòng nổi chuông báo động, dùng sức giằng lại.

      "Nàng giận ta".

      " .....Lý do?"

      "Ta cho nàng hôn lại, miễn cho nàng ta ăn hiếp nàng".

      ". . . . . . Nằm mơ!"

      "Nàng quả nhiên là giận ta".

      Gia Cát Mộ Quy rất kiên trì đem người kéo vào trong phòng, vô cùng tự giác chủ động tranh thủ cơ hội "bị phạt".

      ". . . . . . Gia Cát Mộ Quy! Ban ngày ban mặt chàng cần@#%& như vậy!"

      "Noãn Ngôn".

      Gọi nàng tiếng, Gia Cát Mộ Quy đột nhiên dừng lại động tác kéo nàng, nghiêm túc nhìn nàng.
      Chương 174: "Quả dâu tây" đáng ghét! (5)
      "Nàng phải lại muốn hơn chứ?"

      ". . . . . ."

      "Ta chỉ đồng ý cho nàng hôn mặt của ta chút, sao nàng lại ta háo sắc chứ?"

      "....... Gia, Cát, Mộ, Quy!"

      "Nàng quả nhiên hài lòng."

      Gia Cát Mộ Quy thở dài, bộ hiên ngang lẫm liệt.

      "Quên , nàng muốn hôn làm sao hôn , ta tất cả nghe theo nàng".

      "........... Chàng ràng tự mình đem quần áo lột sạch sao có thể mặc ta chà đạp được!"

      Trong mắt lấp lánh ý cười, vẻ mặt Gia Cát Mộ Quy lại là hết cách nhìn nàng, "Ra là nàng thích như vậy, ta đây đành phải làm theo thôi".

      " cần phối hợp như vậy!"

      "Như vậy sao được, nàng gì thích cái gì, ta nhất định nghe theo, ai bảo ta thích nàng chi".

      ". . . . . ."

      bụng buồn bực phát điên đều bị câu sau cùng của làm tiêu tan, Hạ Noãn Ngôn căm phẫn tức giận nhìn bộ mặt nghiệt trước mắt.

      Gia Cát Mộ Quy cười ôm lấy nàng, "Noãn Ngôn, ta nghiêm túc đó"

      Ừ hừm, "Ta cái gì chàng cũng đều nghe theo?"

      "Phải"

      "Vậy chàng sau này được tùy tiện hóa thân thành cầm thú nữa!"

      "Ngoại trừ cái này". Gia Cát Mộ Quy vô cùng bình tĩnh từ chối.

      "........... Vậy chàng sau này được lại @#%&!"

      Câu kế tiếp rất trong sáng, phải giọng.

      "Ngoại trừ hai cái này". Tiếp tục vô cùng bình tĩnh từ chối.

      "....... Nhưng ta cầu khác!"

      đủ tốt rồi, cần nàng lại mở miệng cầu cái gì.

      "Vậy nàng chỉ có thể tiếp tục bị ta ức hiếp rồi."

      Gia Cát Mộ Quy vô cùng tự nhiên tuyên bố lên chuyện nàng có cơ hội trở mình này, cúi đầu, hôn nàng chút.

      Hạ Noãn Ngôn nổi giận, "Ta muốn chia tay!"

      " được."

      "Ta đây cầu chia tay chàng phải nghe theo"

      "Ngoài ba cái này ra"

      ". . . . . ." Hu hu hu.

      Phía lầu các xa xa, Bạch tôn lặng lẽ nhìn bọn họ thân mật cười đùa, đột nhiên cười tiếng.

      Xem ra, đến lúc nên quyết định rồi.
      Neavah Rednevaltú cầu thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 175: "Quả dâu tây" đáng ghét! (6)
      "Phế võ công của ta ."

      Đây phải là vì thoái vị mà trước đó Gia Cát Mộ Quy luyện tập lời kịch, là có người như vậy.

      Bạch tôn ngồi dựa ở giường, vẫn là ánh mắt lãnh đạm xa cách như trước, giọng bình tĩnh cho bọn họ biết như vậy.

      ". . . . . ."

      Bạch công tử hoàn toàn bị ngốc, dám tin nhìn đại ca mình từ sùng bái nhất mà cũng sợ hãi nhất.

      Võ công phế ?

      Võ công cao nhất Bạch gia, cho dù là nhìn ra thiên hạ cũng là cao thủ đứng đầu thế mà đại ca phế võ công sao?

      Hạ Noãn Ngôn kinh ngạc cắn môi dưới, còn lại Gia Cát Mộ Quy biết suy nghĩ cái gì mà mắt nhìn xuống.

      Im lặng.

      Ai cũng im lặng.

      Trong phòng có người chuyện.

      Bạch tôn liền ở bầu khí đó mà mở miệng, giọng vẫn là bình tĩnh.

      "Cũng phải hoàn toàn phế , chỉ là nội thương của ta quá nặng, bồi dưỡng năm, võ công nhất định trở về được, nhưng cần bảo đảm năm này phải cẩn thận tĩnh dưỡng."

      Tầm mắt của chậm rãi đảo qua ba người ở đây.

      "Các ngươi cũng biết thời gian năm đối với gia chủ Bạch gia mà có ý nghĩa thế nào, ta bình thường gây thù chuốc oán nhiều lắm, lại có rất nhiều người ở mơ ước vị trí gia chủ Bạch gia này."

      Ta bảo hộ huynh!

      Bạch công tử thiếu chút nữa liền thốt ra như vậy, nhưng là mấp máy miệng, lại lập tức ngậm lại, cúi đầu khó xử.

      Bạch tôn cũng khách khí, thẳng ra cầu của bản thân.

      "Thời gian năm này, các ngươi phải phụ trách an toàn của ta".

      ". . . . . ."

      Bạch công tử quan sát đám người Hạ Noãn Ngôn, chuyện.

      thực ra, nàng chút cũng thích Bạch tôn lưu lại.

      Hơn nữa bọn họ lâu sau rời hoàng cung, Bạch tôn vẫn theo bọn họ, luôn làm cho nàng cảm thấy kỳ quái.

      Nhưng người là do nàng đả thương, cho dù áp sát trước, tại nàng cũng thể đem trách nhiệm quăng sạch .

      Đối với người như Bạch tôn mà , thời gian suốt năm có võ công, là chuyện quá nguy hiểm.

      Hạ Noãn Ngôn vẫn còn tự trách, cúi đầu lên tiếng.

      Gia Cát Mộ Quy nhìn nàng cái, sau đó vẻ mặt bình tĩnh gật đầu đồng ý.

      "Được, thời gian năm này, ta nhất định bảo hộ sư huynh chu đáo".

      Đem việc này đáp ứng xong, ba người cáo từ, ra khỏi nơi viện Bạch tôn ở.
      Chương 176: "Quả dâu tây" đáng ghét! (7)

      Bạch công tử tâm nặng nề cau mày, Hạ Noãn Ngôn tiếp tục tự trách, vô ý thức bị Gia Cát lôi về phía trước.

      "Bạch công tử, lúc ấy ngươi làm sao tìm được Noãn Ngôn?"

      Gia Cát Mộ Quy bỗng lên tiếng hỏi .

      "Nàng liên tục dùng pháp thuật hai lần, nên ta cảm ứng được".

      "Ngươi có thể cảm ứng được tất cả người Linh tộc sử dụng pháp thuật?"

      ", chỉ có chủ nhân của mình ."

      Bạch công tử trong lòng suy nghĩ, cũng hỏi vì sao đột nhiên hỏi cái này, chỉ hỏi cái gì đáp cái đó.

      "Có khả năng, có thể có người phải chủ nhân của mình cảm ứng được người Linh tộc sử dụng pháp thuật hay ?"

      Vấn đề này làm khó , Bạch công tử rốt cục ngừng suy nghĩ, cẩn thận nghĩ nghĩ.

      Cuối cùng lắc đầu, "Ta biết."

      Gia Cát Mộ Quy hỏi lại , chỉ xoay người rồi về.

      Hạ Noãn Ngôn biết bọn họ nghĩ cái gì, đành phải theo về.

      Thấy Bạch tôn, Gia Cát Mộ Quy đem vấn đề vừa rồi hỏi lại lần nữa.

      "Người có năng lực mạnh mẽ đặc biệt có thể cảm ứng được"

      Bạch tôn cúi đầu ngắm nghía lệnh bài gia chủ của Bạch gia, "Ở đại ta nhặt được người Linh tộc phải chủ nhân của ta, chính là bởi vì lúc nàng ấy dùng pháp thuật".

      Nhưng mang người về nơi này, lại bị đánh mất, vẫn chưa tìm ra.

      Nghe như vậy, vẻ mặt Gia Cát Mộ Quy trở nên nghiêm túc.

      "Xem ra công việc quan trọng là công khai thân phận Linh tộc của Noãn Ngôn rồi".

      "Vì sao? !"

      Hạ Noãn Ngôn với Bạch công tử cùng nhau xuất ra tiếng kinh ngạc.

      Ngay cả Bạch tôn cũng đột nhiên ngẩng đầu nhìn , hiển nhiên là cũng nghĩ tới như vậy.

      "Ngươi quên người hủy diệt Linh đảo năm đó rồi? Giờ công khai thân phận của Noãn Ngôn, phải làm là chờ cho người nọ tìm tới cửa sao!"

      Phục hồi tinh thần lại, Bạch công tử lập tức nhắc nhở điểm này.

      Cái người này hồ đồ sao!

      Chuyện lớn như vậy còn có thể quên!

      "Chính là bởi vì có tồn tại của , mới cần phải công khai thân phận của Noãn Ngôn"

      Gia Cát Mộ Quy giải thích cho bọn họ nghe, "Ở cổ đại Noãn Ngôn dùng qua vài lần pháp thuật, đều là pháp thuật , lần này giống".

      "Ngươi là . . . . . ."

      "Phải, nếu đúng như lời sư huynh , lần này Noãn Ngôn vận dụng pháp thuật nhất định bị người nọ cảm ứng được."
      Neavah Rednevaltú cầu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :