1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sau Ánh Hào Quang - Phù Quang Cẩm (Tuyển thêm editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      Chương 57: Mạnh thiếu

      Edit: Tiểu Hà
      Beta: Kẹo Ngọt


      “Má Trịnh” kịp suy nghĩ nhiều, vội vàng hét lớn tiếng, chạy nhanh tới, khó khăn lắm mới đỡ được bà lão sắp ngã xuống, thấy bà sao lúc này mới thở phào nhõm dặn dò “Má lớn tuổi rồi, lại hãy cẩn thận chút”

      …” Sau khi lấy lại tinh thần, bà nhìn chằm chằm khuôn mặt xa lạ của trẻ, vẻ mặt hoảng hốt, nhưng lại có chút thất vọng “Cám ơn , tôi già rồi, bắt đầu vô dụng rồi”

      Bà lão vẫy tay, Từ Y Nhân muốn nghe bà thở dài “Vừa rồi nghe gọi tôi còn tưởng là bé kia.Ôi! Tôi là già rồi, trí nhớ cũng kém . À, vừa rồi tôi là....”

      “ Con...” lúc này mới giật mình, vừa rồi trong lúc nguy cấp, gọi bà bằng cách gọi khi xưa. Còn suy nghĩ xem nên trả lời thế nào, Thiệu Chính Trạch bên cạnh trực tiếp trả lời giải vây cho “ Việc làm phúc đức của viện trưởng được lan truyền khắp nơi, ấy rất cảm động, nên hôm nay chúng tôi đặc biệt tới thăm bà”

      “ Vậy, hai vị là…” bà nghe là những người vì tin tức mà đến, hiển nhiên có chút vui, giọng còn thân thiện, chỉ hỏi cho có lệ.

      “ Hạng mục của tập đoàn Lăng Hà khai thác lúc trước, giờ do tập đoàn truyền thông chúng tôi toàn quyền tiếp quản, Thiệu tổng của chúng tôi biết được hoàn cảnh khó khăn của nhi viện, trong lòng rất thông cảm. Tổng giám đốc quyết định giữ nguyên nhi viện, đồng thời có kế hoạch xây dựng và mở rộng thêm cơ sở vật chất, viện trưởng và bọn trẻ có thể yên tâm” Vương Tuấn bên cạnh kịp thời lên tiếng tiếng giải thích.

      vậy sao? chính là…?” Bà lão vội vàng hỏi, thái độ so với lúc này thay đổi trăm tám mươi độ, vẻ mặt vui mừng kích động nhìn Thiệu Chính Trạch.

      “Vâng, vị này chính là Thiệu tổng của chúng tôi” Vương Tuấn xong lấy ra từ trong túi áo chiếc danh thiếp đưa cho bà, cất giọng ôn hòa “Đây là danh thiếp của tôi, từ giờ trở nếu gặp chuyện gì, bà có thể trực tiếp liên lạc với tôi”.

      “Cám ơn rất nhiều” Từ Y Nhân lưu luyến mãi cũng muốn rời khỏi bệnh viện, theo sát người đàn ông vững vàng bộ bên cạnh, trong lòng cảm động lên lời.

      Giờ phút này khi nhìn vào khuôn mặt trắng ngần hơi ngửa lên của tâm tình của Thiệu Chính Trạch cũng bắt đầu xao động, bước chân đột nhiên dừng lại, khẽ đưa tay lên vuốt ve bên má , khóe môi nhếch lên lộ ra nụ cười dịu dàng “Lần sau nếu em muốn đến đây, có thể bảo Vương Tuấn đưa đến”.

      “Vâng, đúng thế đấy! Tôi cảm thấy viện trưởng Trịnh và phu nhân rất hợp nhau, lần sau nếu phu nhân muốn đến đây, có thể gọi tôi bất cứ lúc nào” Vương Tuấn bên cạnh tươi cười , nhìn thấy ông chủ và tiểu phu nhân ngày càng hòa hợp về tình cảm, trong lòng ta cũng vui mừng ít.

      “Cám ơn cúi đầu khẽ mím môi trả lời.

      Thiệu Chính Trạch nhìn như vậy đành lòng, bèn duỗi hai tay ôm lấy hai bả vai , giọng nhàng chậm chạp dặn dò “ Quan tâm đến em là trách nhiệm phải làm, về sau được cám ơn như vậy nữa, biết hả”

      nghiêng đầu nhìn , trong mắt tràn đầy thương, khiến Từ Y Nhân cảm thấy ấm áp, nhưng ý tứ trong lời lại làm thấy ngạc nhiên, nhìn chằm chằm, chút nghĩ ngợi hỏi “Chỉ là vì trách nhiệm thôi sao?”

      Lời vừa ra khỏi miệng, lại cảm thấy lúng túng, vội vàng cúi đầu, dám xem phản ứng thế nào, chỉ sợ lời lạnh nhạt. là lúc này cảm thấy rất thấp thỏm và bất an.

      nghe dường như thấy khẽ thở dài, bàn tay di chuyển vuốt hai cái lên mái tóc mềm mại, Từ Y Nhân nghe thấy trả lời cách ràng “ bé ngốc này, mặc dù là vì trách nhiệm, nhưng vì phải tình nguyện mới làm được chứ”

      Giọng cũng như con người, trời sinh nhàng mà cao quí, cho đến tận lúc lên xe, câu “Vì tình nguyện” vẫn vang mãi bên tai .

      lặng lẽ đưa mắt nhìn sang, vẫn trầm lặng, nhắm hai mắt lại nghỉ ngơi, ánh mắt bất chợt di chuyển đến hai gò má tuấn tú của , khuôn mặt đẹp đến mức khiến nhìn ngây dại nhúc nhích.

      Thiệu Chính Trạch mở mắt ra,liền nhìn thấy say mê nhìn mình, trong ánh mắt lúc này ràng toát lên ngưỡng mộ, mong chờ, cảm động, tin tưởng còn có cả hoảng hốt do ngờ đột nhiên mở mắt.

      chưa từng trải qua cảm giác đau lòng như vậy, lần đầu tiên tình nguyện vì mà dựng lên bầu trời, lần đầu tiên trong đời muốn cho ai đó đời bình an vui vẻ.

      “Đường về nhà còn rất xa, em cứ như vậy thấy mệt mỏi sao” câu cần chờ câu trả lời từ phía , hỏi xong liền ôm vào lòng, tay nắm lấy tay , ngón tay nhàng vuốt ve, động tác đầy thân mật tình cảm.

      Chóp mũi cay muốn rơi lệ, nhìn bàn tay thon dài sạch lộ từng khớp xương của nắm chặt bàn tay rời, làm cho cảm nhận được quí trọng và che chở như trong mơ ước của từ trước tới nay.

      Hai tay vòng qua eo , gò má áp vào vị trí trái tim ngực , xuyên qua lớp áo có thể lắng nghe thấy tiếng trái tim đập, từng tiếng từng tiếng phát ra làm dịu trái tim thổn thức của .

      Vương Tuấn tập trung lái xe, bất chợt nhìn thấy cảnh này qua gương chiếu hậu, tự chủ liếc mắt nhìn thêm hai cái nữa, rồi đột nhiên giật mình, chiếc xe bên cạnh có rèm che phát ra tiếng kêu ‘ két” chói tai, xe bị phanh vội vàng , Từ Y Nhân và Thiệu Chính Trạch vừa giật mình hoảng hốt, xe kịp dừng lại tại chỗ.

      Đây là đường cao tốc vùng ngoại ô, nên có thể xe con nhiều, dừng trước mặt là chiếc xe việt dã sang trọng, lái xe là người đàn ông mặc âu phục đen, đeo găng tay trắng, thân hình cao lớn, khi ta xuống xe đứng cùng chỗ với Vương Tuấn, có thể cảm giác được hai người có khí thế ngang nhau.

      Vừa rồi, tốc độ của hai xe bằng nhau, thời điểm xe sau vượt lên hẳn là đúng lúc Vương Tuấn phân tâm liếc nhìn hai người phía sau, nhìn xuyên qua cửa kính thủy tinh của xe, Từ Y Nhân thấy Vương Tuấn gì đó với người đàn ông kia. Sau đó người đàn ông có thân hình cao lớn đó quay trở về xe của mình, mở cửa xe ra. Từ trong xe xuất chiếc quần tây đen bọc lấy đôi chân thon dài bước ra, người đàn ông khác có khí chất kiên định nhàn nhã bước xuống xe.

      Áo sơ mi sẫm màu cài hai cúc phía , tùy ý sơ vin bên trong chiếc quần tây màu đen, từng bước chân chậm rãi nhàn nhã giống như vị chúa tể muôn loài bước địa bàn của mình vậy. Người đàn ông đó có đôi mắt phượng hẹp dài, mang theo hung ác cùng nguy hiểm, nhưng ta lại nở nụ khiến người ta có cảm giác vô hại, trong nụ cười đó còn mang theo chút nhu cùng mị hoặc khó tả.

      Thiệu Chính Trạch bất giác nhíu mày, mở cửa xe bước ra.

      Người đàn nhếch môi cười mở miệng “Ở nơi hoang vu hẻo lánh này mà có thể gặp được Thiệu công tử, quả là có duyên”

      ra là Mạnh thiếu, lâu gặp” Thiệu Chính Trạch tay ôm Từ Y Nhân run sợ, giọng hề gợn sóng “Nếu có chuyện gì, chúng tôi xin phép trước”

      dám” người đàn ông đưa mắt nhìn cúi đầu trong ngực Thiệu Chính Trạch, giọng có ý tứ gì.

      “Trước đây tôi nghe Mạnh Thiếu sang khai thác thị trường Châu Âu, ngờ giờ lại gặp ở đây, xem ra cậu ta mới trở về lâu” Vương Tuấn xong, mới cảm giác được phu nhân vừa rồi còn hít thở khó khăn, bây giờ phục hồi tinh thần.

      Mọi người đều biết tứ đại thiếu gia ở thành phố này là : THIỆU, CẬN, MẠNH, SỞ.

      Người vừa rồi chính là Nhị thiếu gia của Mạnh Gia cũng là người có quyền lực nhất trong Mạnh gia, cũng được ít người bên dưới cung kính gọi là “Mạnh nhị thiếu gia”.

    2. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      Chương 58: Tức Giận

      Edit:Tiểu Hà
      Beta: Kẹo Ngọt



      Mạnh gia vốn lập nghiệp từ hắc đạo, đây chính là điểm khác biệt giữa Mạnh gia với ba gia tộc còn lại, vì được may mắn như họ về thực lực và địa vị, nên mấy năm gần đây liên tục tẩy trắng, nhằm tích cực tạo nên hình ảnh chính phái, cho dù mọi người đều biết rằng bọn họ vẫn có những giao dịch đen tối để lộ ra bên ngoài, nhưng nay Mạnh gia vẫn nắm chắc tuyệt đối quyền phát ngôn trong giới thương nhân ở thành phố này.

      Vị Mạnh nhị thiếu gia này, trông mặt cùng lắm cũng chỉ ba mươi nhưng nắm trong tay quyền điều hành Mạnh gia. Cùng với thuộc hạ của mình là Ngu Nhạc trải qua nhiều trận quyết đấu sống còn, dùng nhiều thủ đoạn để lập nên những hội sở cao cấp, cộng thêm quán ba sòng bạc, hoàn toàn rửa sạch toàn bộ gốc rễ của gia tộc mình, là con người thâm trầm sâu sắc thể khinh thường, ta hoàn toàn xứng đáng với cái tên đế vương bóng đêm.

      Nhớ tới lúc từng bị giam cầm ba ngày, tận mắt nhìn thấy diễn viên mới nổi quì gối dưới chân ta, dè dặt hôn lên từng ngón tay của ta, trong lúc đó nữ ca sỹ khác rúc vào người ta uốn éo rên rỉ, sau đó vì nghe lời ta mà bị ta trực tiếp ném cho mấy tên hạ thủ, nghe thanh khóc nỉ non, khiến cho muốn nổi điên.

      ta có cả trăm ngàn kế khiến đàn ông sống bằng chết, phụ nữ phải quì gối mà xin tha mang. Vậy mà đến cuối cùng lại mở cho đường sống.

      Bản thân cũng vì lần đó mà cánh tay và khoang miệng đều bị thủy tinh làm cho rách đến còn ra hình dạng gì, phía công ty đại diện rất tức giận, lần đó trừng phạt bằng cách đóng băng nghiệp những hai năm.

      Từ ấy trở , chỉ cần nghe thấy tên ta trong lòng lại nổi lên nỗi khiếp sợ thành lời.

      Nếu trước đây còn nghi ngờ, phút này khi ôm cơ thể run rẩy, ràng sau lưng truyền đến cảm giác sợ hãi. Thiệu Chính Trạch hoàn toàn tin tưởng vào phán đoán của mình, dù chuyện này đúng là tưởng, nhưng bên cạnh lúc này phải là Y Nhân mà biết. Ít nhất cũng mang trong mình trí nhớ của người khác.

      Lại nghĩ đến những tài liệu mà Vương Tuấn điều tra được “ Mạnh thiếu” cái tên này này chính là cơn ác mộng của Lưu Y Y.

      Lúc trước từng bị giải trí Kinh Hoa dâng lên, có lẽ ta hứng thú bởi vẻ xinh đẹp và trong sáng của , nhưng do bướng bỉnh quật cường nên chỉ bị giam giữ vài ngày, lúc đó xảy ra những chuyện gì, giờ ngẫm lại hiểu ràng.

      Thủy tinh gây thương tổn cánh tay và khoang miệng, phía Kinh Hoa tức giận, bé đương nhiên phải giải nghệ, nhưng ngoài dự đoán của mọi người Mạnh thiếu mở cho con đường thoát thân, thậm chí sau này lần nữa bước chân vào giới giải trí đều là do ta sắp đặt.

      Có lẽ do nắm bắt được tâm tư ta muốn gì, nên phía Kinh Hoa dám tùy tiện sắp xếp công việc , vì vậy trong suốt mấy năm đó được trải qua cuộc sống khá yên ổn.

      tay vuốt mái tóc mềm mại của , tay ôm chặt vào lòng, Thiệu Chính Trạch khẽ đặt nụ hôn lên cái trán trơn bóng, ánh mắt thương đầy mê hoặc nhìn , nghiêm túc “Từ nay trở , dù bất cứ ở đâu, em hãy nhớ , mọi chuyện lo”

      xong, dường như cảm thấy có gì đó đột ngột, bèn tiếp tục nhàng dặn dò “Còn có ông nội nữa, mọi người luôn ở bên em”

      Trạch” dịu dàng gọi tên , vẻ mặt tin tưởng, lông mày cong cong, gật gật đầu, rồi lại ôm chặt lấy .

      “Nhị thiếu gia, chúng ta về nhà lớn hay là…” khí trong xe có chút ngượng ngùng, Đường Tam hỏi bằng giọng cung kính.

      Vị nhị thiếu gia tâm tư khó đoán, trong nhà lớn có rất nhiều người đợi ta, ít nhất cũng nên về qua chào hỏi.

      “ Người kia được chôn cất ở đâu” người đàn ông híp đôi mắt phượng thành đường cong đẹp mắt, nhưng khuôn mặt lại lộ ra vẻ hung ác nham hiểm, ràng thèm đếm xỉa đến lời kia, làm cho Đường Tam cảm nhận được khí thế lạnh lẽo bức người toát ra từ ta.

      Chỉ trong nháy mắt, ta kịp phản ứng, vội vàng mở miệng “Nghe báo chí đưa tin, ấy được chôn cất tai nghĩa địa Khánh Sơn”

      “Đến đó” người đàn ông lên tiếng ra lệnh, Đường Tam ngay lập tức chấp hành.

      Trước khi về nước vài ngày, Nhị thiếu gia mời nhà thiết kế nổi tiếng của Châu Âu đích thân chế tạo ra chiếc nhẫn kim cương rất có giá trị, ta vốn cho rằng, nhị Thiếu gia chuẩn bị lễ vật cầu hôn.

      Bây giờ có thể nhìn ra, Nhị thiếu gia đối với tâm tư của chính mình mãi vẫn hiểu được.

      Nếu thích,… nhiều năm như vậy nếu vì quá cố chấp, để có được trái tim của người kia cũng đâu phải là chuyện thể, đâu cần như bây giờ, người cũng chẳng còn…

      “Khi về hãy chuẩn bị chút, trong thời gian ngắn nhất hãy thu mua công ty giải trí Kinh Hoa” giọng trầm thấp, nghiêm khắc đột nhiên vang lên, Đường Tam ngẩn ra giây rồi nhanh chóng gật đầu xác nhận.

      ………………..

      “Tất cả chuẩn bị, cảnh hai trăm mười ba, sẵn sàng” Giọng oang oang của Mạc Dịch truyền qua loa phóng thanh. Trong ống kính lên dáng người yểu điệu, tóc dài thướt tha, ánh mắt sắc bén vừa ghen ghét vừa tức giận, tiến đến gần rồi cất giọng đầy mỉa mai “, chắc chưa từng cùng ấy lên giường đâu nhỉ”

      bị tình địch khiêu khích, vẻ mặt đỏ bừng vì tức giận, trong nháy mắt giơ cao tay “ bốp” tiêng thanh thúy vang lên, làm cho tát cả nhân viên là việc trợn mắt há mồm.

      Tô Khả Nhi đưa tay che mặt, ống kính hạ xuống, vốn là trong kịch bản có lời kịch, nhưng Từ Y Nhân lại cắn chặt cánh môi ửng đỏ, vẻ mặt cứng rắn nhìn lại đối thủ, hai tay nắm chặt hai bên hông, dường như cố kìm chế tức giận.

      Đạo diễn hô dừng, Từ Y Nhân vẫn giữ nguyên trạng thái, bị trúng cái tát Tô Khả Nhi đúng là phát điên, bên cạnh vang lên tiếng Tô Viễn xen chút trách móc “ Tình Tình”

      Viễn” quay đầu lại, ánh mắt phức tạp nhìn Tô Viễn gần trong gang tấc, từ nhất quyết chỉ mình , sống chết cũng bao giờ chia lìa. Có lẽ vì phải chịu ủy khuất và tức giận, mắt ầng ậc nước như sắp khóc.

      “ Em, Em làm cảm thấy thất vọng” Tô Viễn chỉ nhìn lướt qua Uông Tĩnh Thư, rồi nhanh chóng nhìn sang đứng im lặng, vẻ mặt vô cùng đau đớn, cố gắng khắc chế thương tiếc cùng đau lòng của mình lại, Tình cảm của hai người bao trùm toàn bộ gian, khiến cho Tô Khả Nhi cảm giác tồn tại của mình dư thừa.

      “Dịch điên rồ, cảnh này…” Vương Kỳ phục hồi lại tinh thần sau khi xem cảnh diễn tranh cướp người này, cảnh này sử dụng chút kỹ xảo nào, nên nhất thời có cảm giác mình cười nỗi đau của kẻ khác “Chà chà, chẳng trách người ta khi con thỏ tức giận cũng có thể cắn người . Bông hoa bách hợp bé kia cũng biết tức giận cơ đấy, ra tay rất hung hãn nha, chậc chậc, hứng trọn cái tát kia, Tô Khả Nhi ít nhất cũng phải chườm nước đá đến ba ngày đấy …”
      Last edited: 20/6/15
      Yoolirm Park, Traxy, Tuyết Nhu32 others thích bài này.

    3. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      Hix! cho tớ nợ 3 chương nhé, tải nổi rồi hu hu!
      Dion, olphuit, Mizuki4 others thích bài này.

    4. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Truyện hay và ban dịch rất hay

    5. thích su su

      thích su su Well-Known Member

      Bài viết:
      265
      Được thích:
      737
      he he truyện hay quá , nam nữ chính ngày càng rình cảm, Y Nhân cũng trả thù Tô Jhar Tinh keke.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :