1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Dưỡng chồn thành hậu, Tà mị lãnh đế ôn nhu yêu - Túy Mộng Khinh Cuồng (Hoàn - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 53 : Cẩm Lý 2

      Dù sao cũng quen bơi lội từ , hơn nữa, khối thân thể Phượng Hoàng Điêu này cũng phi thường nhanh nhạy .

      Cho nên, được lát Đồng Nhạc Nhạc liền bắt được con Cẩm Lý. Lập tức, nàng giơ móng vuốt ném con Cẩm Lý bắt được lên bờ .

      Đến khi nhìn thấy con Cẩm Lý toàn thân đỏ ối từ trong nước bị vứt tung lên bờ , Tiểu Lô Tử mực lo lắng chờ đợi bên hồ nước chỉ cảm thấy đôi chân mềm nhũn, cả người liền quị xuống mặt đất .

      Gương mặt thanh tú kia càng là xoẹt tiếng, mặt cắt còn hột máu! Dù sao, Cẩm Lý ở trong hồ nước này, đâu phải là cá chép bình thường !

      Nghe , Cẩm Lý trong Thiên Lí Trì này, mỗi con đều là do Bắc Lăng Quốc tiến cống, mỗi con, đều là giá trị liên thành. . .

      Tuy nhiên tại, con tiểu điêu nhi này, lại cứ như vậy mà quăng con Cẩm Lý giá trị liên thành lên bờ . . .

      Nhìn thấy con Cẩm Lý kia toàn thân ra màu đỏ ối, con Cẩm Lý với màu sắc tuyệt đẹp bị ném lên bờ. Nó chỉ giãy dụa cái rồi liền bất động .

      Ngay lập tức , Tiểu Lô Tử chỉ cảm thấy cả thiên địa sụp đổ trước mắt mình .

      Trời ạ! Lần trước, bởi vì cẩn thận để lạc con tiểu điêu nhi này, thiếu chút nữa mất mạng.

      Bây giờ, nếu như bị Hoàng thượng biết, con Cẩm Lý giá trị liên thành này bị tiểu điêu nhi giết chết . . .

      Trời ạ! Lần này đây, chết chắc rồi! ! ! Trong lúc Tiểu Lô Tử mặt mày bi thảm , từ bên trong hồ nước cũng thấy 'Rào' tiếng, cả thân thể bé của Đồng Nhạc Nhạc nhanh chóng nhô lên khỏi mặt nước .

      "Oa ca ca, tiểu Lý Ngư muốn đua với ta, ngươi vẫn còn non lắm!"

      Bơi ở trong nước thời gian dài như vậy, ngừng truy đuổi Cẩm Lý nên sức lực tiêu hao ít.

      Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy càng đói bụng tợn. Lập tức từ trong hồ nước nàng bò lên bờ, sau khi hung hăng lắc lắc bọt nước người , ánh mắt của Đồng Nhạc Nhạc liền nhanh chóng bị con Cẩm Lý mới vừa quăng lên bờ thu hút .

      Vừa rồi ở trong nước, nàng cảm giác được những con Cẩm Lý này giống loại bình thường. Mỗi con đều xinh đẹp phảng phất tựa như bảo thạch .

      Chậc chậc chậc, hổ là hoàng cung a!

      Dẫu là vật gì , nếu đem so sánh với bên ngoài đều là tốt hơn nhiều a!

      Cũng biết con Cẩm Lý trông đẹp như vậy , nếu ăn vào mùi vị có đúng là cũng phi thường hấp dẫn chăng!?

      Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc cũng để ý tới Tiểu Lô Tử mềm nhũn quì ở bên, mặt xám như tro tàn .

      Bởi vì, giờ này khắc này, Đồng Nhạc Nhạc chỉ lòng nghĩ đến con Cẩm Lý này. Rốt cuộc là định nướng!? Hay là đem kho !?

      Trong lòng suy tính, Đồng Nhạc Nhạc chu cái miệng , liền lập tức cặp con Cẩm Lý tắt thở , nhanh chóng chạy về hướng tới Ngự Thiện Phòng .

      Đối với Ngự Thiện Phòng, Đồng Nhạc Nhạc sớm cực kì quen thuộc .

      Bởi vì, mấy ngày nay, nàng sớm chạy qua đại bộ phận các nơi trong hoàng cung .

      Cho nên tại, sau khi Đồng Nhạc Nhạc ngậm con Cẩm Lý liền lập tức chạy theo đường cũ về hướng tới Ngự Thiện Phòng .

      Tiểu Lô Tử vốn mặt mày tựa tro tàn, chỉ cảm thấy như ngày tận thế , nay thấy con tiểu điêu nhi trước mặt ngậm lấy Cẩm Lý kia , rồi liền nhanh chóng chạy về hướng phía trước .

      Thấy vậy, Tiểu Lô Tử cũng dám suy nghĩ nhiều chuyện khác.

      Cẩm Lý chết, cũng thể lại cướp của con tiểu điêu nhi này ! ! !

      Nghĩ tới đây, Tiểu Lô Tử lập tức đứng lên từ mặt đất , đuổi theo phương hướng Đồng Nhạc Nhạc chạy .

      "Tiểu tổ tông của ta , đợi ta a. . ."
      . . .

      con đường quen thuộc tới Ngự Thiện Phòng, Đồng Nhạc Nhạc đưa mắt quét nhanh lượt.

      Ngự Thiện Phòng có diện tích rất lớn . Bên trong có rau cỏ dưa và trái cây, thịt bò thịt gà thịt heo thịt dê, củi gạo dầu muối tương dấm chua trà, mọi thứ thiếu, có đủ mọi thứ!

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 54: Cẩm Lý 3

      Edit : Thienthannho96
      Bây giờ gần đến giữa trưa, bên trong Ngự Thiện Phòng, mọi người vội vội vàng vàng như lửa bỏng dầu sôi.

      Vừa vào Ngự Thiện Phòng, đưa mắt nhìn khắp vòng, chỉ thấy bên trong Ngự Thiện Phòng có hơn trăm người, mỗi người đều có trách nhiệm.

      Kẻ thái rau thái rau, ai vo gạo vo gạo, thợ nhóm lửa đốt lò, người xào rau xào rau. Tất cả mọi người đều vội vàng, chỉ hận ngày đó ba mẹ sinh ra mình thể có nhiều hơn mấy tay mấy chân...

      Nhìn hơn trăm người ngừng bận rộn, Nhạc Đồng Đồng khỏi tặc lưỡi.

      Chậc chậc chậc, hổ là hoàng cung nha! Vẫn là giống những nơi khác!

      Chỉ là ngự thiện phòng thôi mà có nhiều người như vậy , chớ chi là bên trong hoàng cung còn có rất nhiều cung nhân.

      Trong lòng cảm thán, lúc này, mắt nhung của Đồng Nhạc Nhạc quét nhanh lượt, liền để ý tới người trung niên cao lớn chạy vội.

      Mũi chân nhàng điểm cái, cả người Đồng Nhạc Nhạc nhanh nhẹn nhảy lên mặt bàn.

      Đối với xuất đột ngột của Đồng Nhạc Nhạc, quả vẫn doạ người trung niên bận rộn sợ mất mật.

      Thân thể cứng đờ, đôi mắt mở to, vẻ mặt đầy ngạc nhiên.

      Chỉ là, đến khi nhìn ràng, đột nhiên xuất trước mặt ông, chính là con Tiểu Bạch Điêu lông xù, toàn thân trắng như tuyết mặt khỏi sửng sốt.

      "A, cái con này. Đây phải là sủng vật Hoàng thượng mới mang về sao? Hình như gọi là Phượng Hoàng điêu linh tinh gì đó..."

      Nghe thấy người trung niên như vậy, mọi người bận rộn bên cũng nối đuôi nhau sửng sốt.

      "Đúng vậy, Trương tổng quản, lần trước tôi có thấy con Phượng Hoàng Điêu này lần. Mặc dù chỉ liếc mắt nhìn từ xa, thế nhưng con Phượng Hoàng Điêu này đặc biệt dễ thương như vậy. Hơn nữa trán nó còn có ấn kí hình ngọn lửa, làm cho người ta gặp là thể quên được!"

      "Đúng vậy, ta còn nghe cung nữ hầu hạ Hoàng thượng trong Dưỡng Tâm Điện , bây giờ Phượng Hoàng Điêu này rất cao quý, nghe bởi vì nó cứu Hoàng thượng mạng, quả Hoàng thượng đối đãi với nó như ân nhân cứu mạng, cho dù ăn uống ngủ nghỉ, cũng đều có con Phượng Hoàng Điêu này ở bên!"

      "Đúng vậy, ta còn nghe , Hoàng thượng còn tự mình đút cho Phượng Hoàng Điêu này ăn! Có thể nghĩ, Phượng Hoàng Điêu này có phân lượng trong lòng Hoàng thượng của chúng ta..."

      Hoàng cung tuy lớn, căn bản cũng có bí mật gì đáng .

      Cho nên, những việc lặt vặt này, chưa được lát, truyền khắp cả hoàng cung .

      Nghe thấy bàn luận của mọi người bốn phía, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc kinh ngạc.

      nghĩ tới tại chính mình trở thành con chồn nổi danh rồi!

      Trong lòng nghĩ ngợi, Trương tổng quản nghe được mọi người bốn phía bàn luận, ánh mắt nhìn về phía Đồng Nhạc Nhạc càng có vẻ kinh ngạc.

      "Chậc chậc chậc, đời trước Phượng Hoàng Điêu này có tích phúc khí gì sao? Lại có thể khiến Hoàng thượng sủng ái như vậy! Chỉ là, tiểu điêu nhi này đến chỗ này của ta, rốt cuộc là để làm gì?"

      Ngay lúc Trương tổng quản mặt mày nghi hoặc, Đồng Nhạc Nhạc nghe bọn họ nhiều như vậy rốt cuộc đến điểm quan trọng, lập tức ném con Cẩm Lý ( cá chép đỏ) trong miệng đến trước mặt Trương tổng quản.

      Nhìn Cẩm Lý bị ném tới trước mặt bản thân, Trương tổng quản lập tức sửng sốt.

      Sau đó lão từ từ ngước gương mặt đầy vẻ kinh ngạc lên mà nhìn Phượng Hoàng Điêu lông xù ngồi xổm trước mặt .

      Khi thấy bộ dạng thèm rãi của Phượng Hoàng Điêu kia, Trương tổng quản khỏi thử thăm dò, dè dặt hỏi.

      "Ý ngươi là, muốn ta nấu chín Cẩm Lý này cho ngươi ăn sao?"

      Mặc dù biết trước mắt này, chỉ là con thú , nhưng khi nhìn vào đôi mắt vô cùng trong suốt, ánh mắt đầy linh khí, Trương tổng quản liền tự chủ được mà thốt ra lời này.

      Mọi người bốn phía nghe vậy, khỏi mở miệng cười nhạo.

      "Ha hả, Trương tổng quản, đây chẳng qua là con tiểu điêu nhi mà thôi, làm sao nghe hiểu được ngài cái gì?"

      "Chính là chính là. . ."

      Nghe được mọi người bốn phía như vậy, gương mặt già nua của Trương tổng quản lập tức buồn bực, cũng hiểu được hành động mới vừa rồi của mình có hơi đần độn.


      Chương 55 : Cẩm Lý 4

      Edit : Bluerose167
      Gương mặt già nua lập tức đỏ bừng giống như cái mông hầu tử (hầu tử: khỉ). Lão định tức giận, lại thấy Phượng hoàng điêu ngồi xổm trước mặt mình đột nhiên ngừng gật đầu ra hiệu.

      Còn miệng kêu "chi chi chi" như muốn cái gì.

      Móng vuốt ngừng ra hiệu. Nó vừa chỉ vào Cẩm Lý ( cá chép gấm) trước mặt mình, vừa chỉ vào cái chảo , nó còn phối hợp với động tác xào rau.

      Đồng Nhạc Nhạc làm động tác này là vô cùng ràng.

      Coi như lão hiểu nàng cũng hiểu ý tứ của nàng. Chính là bảo Trương tổng quản nấu chín cái này cho nàng.

      Đồng Nhạc Nhạc nàng đúng là cái đồ thèm ăn. Nên chẳng quản chính mình lúc này chỉ là tiểu điêu nhi . Bây giờ làm những động tác này, rơi vào mắt người khác chính là chuyện kinh động lòng người cỡ nào.

      Mặc dù giờ mọi người bận rộn cũng phải dừng công việc tay, mà chỉ chú ý nhìn hành động kỳ lạ mà có linh khí này của Phượng Hoàng Điêu.

      "Phượng Hoàng Điêu này có linh tính a! Chẳng lẽ là thành tinh, là tinh?"

      "Phốc"

      Khoa chân múa tay ra hiệu trong thời gian dài, nghe được những lời này của mọi người mà Đồng Nhạc Nhạc nàng chỉ kém chút nữa là thổ huyết.

      Hướng con ngươi đen hung hăng lườm người vừa chuyện, móng vuốt xiết chặt thành quyền , nàng mở miệng phản đối

      "Ngươi mới là tinh! Các ngươi cả nhà đều là tinh"

      Tức tối!!!

      Đồng Nhạc Nhạc lúc này vô cùng tức giận, Trương tổng quản nhìn thấy tiểu điêu nhi trước mắt nhe răng nhếch miệng hiển nhiên là tức giận trong lòng vô cùng ngạc nhiên.

      Cũng trách được hoàng thượng lại sủng ái tiểu điêu nhi này, tiểu điêu nhi này chỉ có linh khí mà dường như cũng có thể nghe hiểu tiếng người.

      Trong lòng Trương tổng quản thất kinh nhưng nhanh chóng phục hồi lại, con ngươi quét qua lượt. thấy tất cả mọi người đều ngừng làm việc mà hướng về phía này để xem. Thấy vậy mặt lão sa sầm xuống, mở miệng quát.

      "Các ngươi đều có đầu óc sao? Còn mau làm việc. Nhỡ hoàng thượng trách tội xuống, cả đám các ngươi đều rơi đầu."

      Nghe Trương tổng quản vậy mọi người lập tức thu hồi tâm tư, tiếp tục làm công việc của mình.

      Thấy vậy Trương tổng quản mới từ từ thu hồi ánh mắt,rồi nhìn sang tiểu điêu nhi ngồi bàn vòng rồi tầm mắt lại nhìn Cẩm Lý.

      "Được rồi! Ngươi muốn ăn ta đây liền làm cho ngươi ăn."

      phải tiểu điêu nhi này là được đương kim hoàng thượng sủng ái mà còn là vì con tiểu điêu nhi này làm cho người ta thích.

      chỉ bộ dạng rất dễ thương, lông xù trông như cục bột tròn .

      Điều làm cho người ta thích nhất là bởi vì đôi mắt ngập nước đen long lanh như biết .

      Chỉ cần cái liếc mắt cũng khiến cho ngưới khác muốn ôm vào lòng mà thương sủng ái

      Trong lòng vừa suy nghĩ , Trương tổng quản liền lập tức cầm Cẩm Lý, bắt đầu chế biến thức ăn

      Đồng Nhạc Nhạc thấy vậy liền vui vẻ.

      Yên lặng ngồi bên nhìn Trương tổng quản xử lý Cẩm Lý

      Chỉ thấy Cẩm Lý toàn thân hoàng kim xinh đẹp ở trong tay Trương tổng quản hồi liền biến thành Cẩm Lý kho đủ sắc hương vị.

      Ngửi thấy mùi thơm đủ làm người ta dãi kia, còn có món ăn làm người ta thèm thuồng muốn nếm khiến nàng ngừng nuốt nước bọt.

      " Này Cẩm Lý chỉ nhìn đẹp mắt mà mùi vị cũng ngửi khác mùi cá bình thường"

      Đồng Nhạc Nhạc mở miệng , đôi mắt cũng hề chớp mắt nhìn về món cá kho ở bàn.

      khóe miệng nàng há ra phảng phất bỗng chốc có chất lỏng chảy xuống.
      Hà Hoàng, trangtrongnuoc, xixon3 others thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 56: Cẩm Lý( cá chép đỏ )
      Edit : Heo Ngox

      Thấy bộ dạng tham ăn thèm dãi của tiểu điêu nhi, khiến lòng người càng thích , càng cười thôi .

      “Được rồi, Cẩm Lý nướng xong , ngươi có thể ăn. Có điều , nên ăn quá nhanh , con cá này còn rất nóng”.

      Thấy Trương tổng quản chỉ tự mình xuống bếp nấu Cẩm Lý cho chính mình ăn , bây giờ còn như vậy tỉ mỉ dặn dò , làm trong lòng Đồng Nhạc Nhạc cảm động thôi.

      Chính mình từ ở trong nhi viện , có ba mẹ .

      nay , Trương tổng quản làm cho nàng có cảm giác này , giống dường như chính mình từng có gia đình ấm áp vậy .

      Vì vậy , Đồng Nhạc Nhạc càng vô cùng cảm kích hướng quay về phía Trương tổng quản cái đầu nhắn để cảm tạ .

      Ngay sau đó , nàng cũng quản những người khác nhìn với ánh mắt kinh ngạc đến há hốc miệng , liền há ngoác miệng ăn ngấu ăn nghiến .

      Chậc chậc chậc, Cẩm Lý đúng là như chính bản thân mình suy nghĩ , ăn vào quả ngon quá chừng.

      Nước thơm ngậy này, mùi vị này thực làm người ta phải kêu to tán thưởng. Quả thực thơm ngon làm cho người ta thể dừng lại được a !!!

      Vào lúc này, khi Đồng Nhạc Nhạc sảng khoái ăn ngấu nghiến , trong lòng tràn đầy vui mừng , Tiểu Lô Tử vất vả mới đuổi theo kịp . Vừa mới nhìn thấy Đồng Nhạc Nhạc bắt đầu ăn , chỉ cảm thấy cả trời đất trước mặt mình đều sụp đổ !

      Trời ạ!

      A!

      Ông trời a!

      Lần này , coi như có mười cái đầu ,cũng đủ để chém !

      Loại Cẩm Lý ( cá chép đỏ ) ở trong Thiên Lí Trì này chính là do Bắc Lăng Quốc tiến cống , mỗi con đều giá trị liên thành ! tại , lại bị tiểu điêu nhi này ăn !

      Nếu như bị hoàng thượng biết , hậu quả thiết nghĩ cũng chịu nỗi a !

      Trong lúc Tiểu Lô Tử khóc ra nước mắt , bên này Đồng Nhạc Nhạc sớm lấy tốc độ nhanh như chớp để giải quyết xong bàn Cẩm Lý nướng trước mặt mình !

      Tốc độ cực nhanh . Dường như sợ hãi có người tranh đoạt thức ăn với nàng!

      Sau khi Đồng Nhạc Nhạc vất vả ăn no xong , nàng ngẩng đầu nhìn lên .

      Nhìn cái bụng , tròn vành vành , chậc chậc chậc ,chạm vào , rất có cảm giác mang thai sáu tháng rồi a!!!

      Cũng trách được nàng !

      Dù sao vừa rồi nguyên bàn Cẩm Lý nướng ước chừng cũng phải nặng hơn cân , sai biệt lắm ngang với trọng lượng tại của nàng !

      Nếu là bình thường nàng cũng ăn nhiều đến như vậy

      Chính là , món Cẩm Lý nướng ăn rất là ngon , đích thực khiến người ta thể dừng lại được .

      Cơ mà tại có hơi cố được thêm nữa rồi .

      Sau khi ợ cách thỏa mãn do ăn no , Đồng Nhạc Nhac co chân lên , liền ngồi chồm hổm ở mặt bàn .

      Ăn rất no rồi, phải nghỉ ngơi chút mới được …

      Đồng Nhạc Nhạc sau khi ăn no xong , con ngươi nhàng quét nhanh lượt , lúc này mới chú ý đến Tiểu Lô Tử đứng ở cửa .

      Gặp vẻ mặt như cha mẹ chết của Tiểu Lô Tử , làm trong lòng của Đồng Nhạc Nhạc nghi ngờ .

      Mặt như thế ruốt cuộc là làm sao vậy ! ?

      Mới vừa rồi phải rất yên ổn sao ! ?

      trong thời gian Đồng Nhạc Nhạc buồn bực nghi ngờ nhìn nét mặt của tiểu thái giám , bên này Trương tổng quản cũng chú ý đến Tiểu Lô Tử .

      Thấy vậy gương mặt già nua hơi ngạc nhiên .

      “Đây phải Tiểu Lô Tử công công hầu hạ hoàng thượng ở Dưỡng Tâm Điện sao ! ? Nay rốt cuộc ngươi bị làm sao vậy ! ?”

      Trương tổng quản mặt dù là người ở ngự thư phòng , bình thường có mặt ở Dưỡng Tâm Điện , nhưng tình ở bên này vẫn biết chút ít .

      Hơn nữa ,Tiểu Lô Tử được Lý tổng quản mới thu làm đồ đệ ! Làm sao mà lão lại biết được ! ?

      Trong lúc Trương tổng quản lòng đầy nghi ngờ , Tiểu Lô Tử nghe được mấy lời này của Trương tổng quản ,rốt cuộc cũng phục hồi lại tinh thần , ngước lên gương mặt thể buồn hơn được nữa , liền với Trương tổng quản .

      “ Trương tổng quản ,mới vừa rồi , người cứ thế làm món Cẩm Lý kia cho tiểu điêu nhi ăn ! ?

      Trương tổng quản , nghe được lời Tiểu Lô Tử , mặt đầu tiên là sửng sốt , lập tức mở miệng hỏi lại .

      “Đúng vậy , sao vậy ! ? Chẳng lẽ Cẩm Lý kia có vấn đề gì sao ! ?”

      Trương tổng quản mặt dù biết cái kia Cẩm Lý ở đâu ra , chỉ là lần này nhìn bộ dạng của Tiểu Lô Tử như thể sắp có tai vại đến nơi, làm trong lòng lão cũng nổi lên nỗi bất an .

      Dù sao , ở bên trong hoàng cung này , mọi người đều làm việc cho chủ tử mình . Hơn nữa , báu vật trong hoàng cung này , nhiều vô kể .

      Chẳng lẽ ,mới vừa rồi cái kia Cẩm Lý , cũng là trân bảo hay báu vật được đụng đến ! ?

      Trương tổng quản suy nghĩ , liền thấy Tiểu Lô Tử nghe xong tức hung hăng giơ tay tự cốc lên đỉnh đầu mình .

      ‘Bốp’ tiếng ,lực đạo hề chút nào .

      Lại nghe tiếng khóc lóc, mở miệng than thở .

      “Ôi , lần này , gây họa rồi !”
      xixon, Hà Hoàng, windlove_96934 others thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 57 : Cẩm Lý 6

      Edit : Thienthannho96

      . . .

      Cùng lúc đó, bên kia

      " tốt, Hoàng thượng, điêu nhi ăn Cẩm Lý ( cá chép gấm) cực phẩm do Bắc Lăng Quốc tiến cống !"

      là thời gian sau giờ ngọ, Huyền Lăng Thương vừa mới hạ triều trở về, ở Ngự Thư Phòng phê duyệt tấu chương.

      Giờ phút này, có Đới Đao thị vệ vội vã vào. Đầu tiên là quỳ xuống đất hành lễ với nam nhân tuấn tú trước mắt chăm chú phê duyệt tấu chương , sau đó mới ra tình tiết câu chuyện mà mình vừa mới biết được .

      Nghe được những lời người mới đến , nam nhân tuấn tú vốn chăm chú phê duyệt tấu chương chỉ hơi ngẩng huyết mâu tuyệt đẹp kia lên, nhàng liếc mắt nhìn người mới đến.

      Chỉ thấy người mới đến phải ai khác, mà đúng là Đa Long, trong những ám vệ mực theo nhiều năm .

      Từ sau khi phát sinh kiện lần trước, trong lòng Huyền Lăng Thương liền mực yên tâm.

      sợ con tiểu điêu nhi vào lúc chính mình chú ý lại lần nữa chơi đùa mất tích, hoặc là gặp phải chuyện gì linh tinh các loại. Vì vậy, liền phái Đa Long thầm bảo vệ tiểu điêu nhi kia.

      ra cũng buồn cười. Nếu như trước kia mà có người , tiếc công phái ám vệ đắc lực của bản thân chỉ để bảo vệ con tiểu điêu nhi, đánh chết cũng tin . Vậy mà tại. . .

      Vừa nghĩ tới tiểu điêu nhi lông xù, thông minh cực kì dễ thương kia, Huyền Lăng Thương chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp.

      Lập tức, bạc môi có hơi cong lên, liền mở miệng trầm giọng .

      "Nếu nó thích ăn, để cho Bắc Lăng Quốc tiến cống nhiều hơn chút!"

      Chẳng qua là Cẩm Lý thôi, chỉ cần nó thích ăn, phải sao! ?

      Đối với hào phóng của Huyền Lăng Thương , khóe miệng Đa Long tùy ý đứng bên giật giật, vẻ mặt sao nổi .

      Đốt của a!

      Cẩm Lý cực phẩm của Bắc Lăng Quốc , chính là có giá trị liên thành a!

      nay, lại bị con điêu nhi nho ăn! ?

      Đế vương trẻ tuổi này làm sao vậy! ? Lại đều tức giận chút nào, hơn nữa, vẫn còn cái gì mà cứ để cho Bắc Lăng Quốc tiến cống nhiều hơn chút! ?

      Đế vương này, đối với con tiểu điêu nhi kia, quá mức sủng ái ! ?

      chỉ có sai khiến ám vệ giờ bảo vệ con thú cưng cũng được , bây giờ còn để cho tiểu điêu nhi này ăn mới sợ chứ . . .

      Nghĩ tới đây, Đa Long hiểu. Chẳng qua là con tiểu điêu nhi thôi, mặc dù cứu tính mạng hoàng thượng, nhưng mà, Hoàng thượng đối với con tiểu điêu nhi kia có đúng là sủng ái quá đáng chăng ! ?

      Trong lòng suy tính, chỉ là Đa Long cũng thêm gì.

      Dù sao, làm kẻ thuộc hạ, nên can thiệp nhiều hơn vào chuyện của chủ nhân .

      Lời của chủ nhân , chính là mệnh lệnh, chỉ cần làm theo là được!

      Trong lòng nghĩ thế, Đa Long liền lập tức lui xuống , tiếp tục làm nhiệm vụ thầm bảo vệ tiểu điêu nhi . . .

      . . .

      Đồng Nhạc Nhạc cũng hề biết chuyện Huyền Lăng Thương phái người thầm bảo vệ mình. tại, nàng là ăn uống no đủ, liền muốn tìm Huyền Lăng Thương .

      Lúc này, Huyền Lăng Thương mỗi ngày đều trở về từ Ngự Thư Phòng , cùng dùng cơm trưa với nàng!

      Vừa nghĩ tới nam nhân tuấn tú tập hợp đủ cả tuấn tú khí phách dịu dàng vào bản thân, đối với chính mình lại cực kì quí, chăm lo từng li từng tí , Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy trong lòng phảng phất dường như được rưới mật , cực kì ngọt ngào.

      Vì vậy, Đồng Nhạc Nhạc cũng quản gương mặt đầy vẻ ủ rũ kia của Tiểu Lô Tử , vắt chân lên cổ liền chạy về hướng tới điện Dưỡng Tâm .

      Lúc này nàng được chữa trị vài ngày .Vết thương người sớm cần quấn băng nữa , cho nên dù xa hay đến gần nàng đều chạy nhanh như chớp giật.

      Tiểu Lô Tử thấy vậy, cũng quản suy nghĩ nhiều đến mặt khác , chỉ là mang gương mặt đau khổ thảm thiết mà vội đuổi theo . . . "Tiểu tổ tông của ta, đợi ta a. . ."

      Đối với Tiểu Lô Tử mặt mày lo lắng, Đồng Nhạc Nhạc ngoảnh mặt làm ngơ.

      Bởi vì giờ phút này, trong lòng nàng chỉ nghĩ đến Huyền Lăng Thương.

      biết Huyền Lăng Thương có chờ nàng tại điện Dưỡng Tâm Điện đây! ? Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc chạy nhanh hơn .

      Trong thời gian nháy mắt, nàng chạy về đến bên trong điện Dưỡng Tâm .

      Đến khi Đồng Nhạc Nhạc nhanh chóng chạy vào điện Dưỡng Tâm , đôi mắt đen lúng liếng phảng phất như bảo thạch kia lập tức đảo quanh vòng .

      Khi ánh mắt rơi vào bóng dáng màu vàng tùy ý đứng tại cửa, nàng cũng hề suy nghĩ nhiều mặt khác, chỉ là nhún mũi chân cái, cả thân thể liền nhanh chóng nhảy vào trong lòng nam nhân .
      xixon, windlove_9693, trangtrongnuoc3 others thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 58 : Ỷ lại

      Edit : Canh Hoa Dao

      Động tác kia cực kì gọn gàng, chỉ nhảy cái là tới .

      Cuối cùng, Đồng Nhạc Nhạc yên ổn rơi vào lồng ngực rắn chắc của nam nhân dịu dàng, hiền hậu kia.

      Nàng chun mũi, ngửi thấy mùi Long Tiên Hương nhàn nhạt dễ chịu khiến người ta an tâm... Đây là mùi hương khiến nàng ỷ lại...

      Ngửi mùi Long Tiên Hương dễ chịu này, cảm nhận nam nhân đưa tay vuốt lông cho nàng,lặp lặp lại động tác, dịu dàng như thế, khiến cho nàng vô cùng thoải mái...

      Hưởng thụ mỹ nam hầu hạ, Đồng Nhạc Nhạc khỏi từ từ khẽ nhắm đôi mắt đẹp, khóe miệng mỉm cười, mặt lộ vẻ mặt say mê và hưởng thụ.

      thoải mái a...

      Đối với vẻ mặt mãn nguyện của Đồng Nhạc Nhạc, Huyền Lăng Thương như lại nhìn thấy tiểu điêu nhi vừa chạy vào Dưỡng Tâm Điện liền chạy thẳng vào lòng . trong lòng khỏi cảm thấy rung động .

      Giờ phút này, nhìn lại tiểu điêu nhi trong ngực, tùy ý cho mình vuốt ve bộ lông của nó, vẻ mặt mãn nguyện và đầy hưởng thụ kia, khỏi khiến Huyền Lăng Thương cảm thấy tức cười.

      "Ha hả, có thể khiến cho đường đường vua của nước vuốt lại lông cho mình, cũng chỉ có mình tiểu điêu nhi ngươi thôi."

      Nam nhân mở miệng, vẻ mặt sung sướng cười , mang theo vài phần trầm thấp, lại vô cùng gợi cảm ...

      Nghe vậy, Đồng Nhạc Nhạc khỏi từ từ mở đôi mắt đẹp ra, lẳng lặng nhìn chăm chú nam nhân trước mắt sung sướng cười .

      Dẫu rằng đây phải lần đầu tiên nhìn thấy nam nhân này. Nhưng mà, mỗi lần nhìn thấy nam nhân này, lại luôn khiến nàng liên tục kinh ngạc mà thầm kêu trong lòng.

      Chậc chậc chậc, thế gian làm sao lại có nam nhân tuấn tú như vậy !?

      Hàng mi sắc như đao , mũi cao thẳng tắp, môi như điêu khắc. Mà động lòng người nhất lại là nụ cười dịu dàng đầy vẻ sủng ái của .

      Phảng phất như làn gió êm dịu gió thoảng qua, từ từ thổi vào nội tâm nàng...

      Có thể được vị đế vương tuấn tú như vậy dịu dàng sủng ái, quả như những người khác , rốt cuộc kiếp trước nàng tích phúc gì a !?

      lúc Đồng Nhạc Nhạc kêu lên trong lòng, chỉ thấy vị đế vương trước mắt cười lại, đột nhiên vươn ngón tay thon thả kia, nhàng điểm điểm lên trán của nàng.

      "Làm sao vậy !? Tiểu tử kia suy nghĩ cái gì đó!?"

      Đối với việc nam nhân dí tay lên trán mang theo vẻ dịu dàng và sủng ái, Đồng Nhạc Nhạc theo bản năng vươn móng vuốt, gắt gao ôm ngón tay thon thả kia.

      Chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp, còn có mùi hương chỉ thuộc về nam nhân này, tất cả đều khiến cho Đồng Nhạc Nhạc vô cùng muốn xa rời.

      Có lẽ, nàng đời này, cũng rời khỏi nam nhân này. Lúc này, làm cho nàng lần đầu tiên sinh ra ý muốn ỷ lại vào nam nhân này...

      Từ , Đồng Nhạc Nhạc nhi.

      Mặc dù được sống tự do tự tại, vui vẻ sung sướng, chỉ là, nàng có cá tính độc lập nên ỷ lại những người khác.

      Bởi vì nàng cảm giác được, ở thế giới này, tất cả những gì đạt được đều phải dựa vào chính mình!

      Nhưng mà tại, nàng lại bắt đầu ỷ lại nam nhân này.

      Mới ngắn ngủi thời gian vài ngày, nàng liền cảm giác được, đời này, nàng cũng rời xa nam nhân này...

      Mặc dù tại nàng chỉ là con tiểu điêu.

      Chính là, tiểu điêu kệ tiểu điêu , chỉ cần, nàng có thể vĩnh viễn ở lại bên người nam nhân này...

      Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc khỏi nhàng nhón mũi chân, lập tức, hướng tới gần gương mặt tuấn tú của nam nhân kia.

      Dưới ánh mắt của nam nhân, nhàng đặt lên nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước gương mặt tuấn tú...

      Chỉ cảm thấy, da thịt môi, mềm nhẵn như vậy, ấm áp như vậy, khiến cho Đồng Nhạc Nhạc trong lòng kêu lên thôi.

      Mỹ nam chính là mỹ nam a, ngay cả da thịt đều mềm nhẵn, ngay cả thân là nữ nhân như nàng đều phải hâm mộ ganh tị.

      Đối với việc Đồng Nhạc Nhạc kêu lên đầy cảm thán và hôn mình , mặt Huyền Lăng Thương cũng là sửng sốt.

      Mặc dù, con tiểu điêu nhi này chỉ nhàng hôn, liền nhanh chóng rời khỏi, chỉ là, lại làm cho trong lòng Huyền Lăng Thương rung động thôi.

      Dù sao, thuở mẫu thân mất, sau đó được Thái Hậu nương nương mực nuôi dưỡng.

      Coi như liền ngay cả đệ đệ thân cận nhất của cũng chưa từng chủ động hôn qua mặt ...

      nay, con tiểu điêu nhi này, lại ỷ lại vào , tín nhiệm , chủ động thân mật với

      ...

      Nghĩ tới đây, Huyền Lăng Thương chỉ cảm thấy trong lòng như có thứ gì vậy, dần dần tan chảy ...

      Nhìn về phía tiểu điêu nhi ở trong lòng, huyết mâu mang theo nhu tình và sủng nịch vô bờ. Bạc môi hé mở, khóe miệng nhếch lên càng vui vẻ.

      "Ha hả, ngươi tiểu gia hỏa này..."


      Chương 59 : Sống nương tựa lẫn nhau

      Edit : H.S

      Huyền Lăng Thương mở miệng : làn môi khóe mắt hề che dấu nụ cười dịu dàng chút nào.

      Thấy vậy Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là xấu hổ, sau đó xù lông rúc đầu vào trong ngực nam nhân .

      Cuộc đời Đồng Nhạc Nhạc nàng, nguyện cùng nam nhân này sống nương tựa lẫn nhau......

      Lúc mà Đồng Nhạc Nhạc khẽ rên lên , Huyền Lăng Thương sau khi nhàng vuốt ve tiểu điêu nhi trong lòng, liền về hướng điện Dưỡng Tâm .

      Giờ này là giữa trưa, ngọ thiện sớm chuẩn bị tốt.

      Đồng Nhạc Nhạc đưa mắt quét lượt khắp phòng

      Chỉ thấy chiếc bàn tròn lớn kia bày đầy các loại thức ăn tinh xảo đẹp đẽ với đủ các hương vị , hơn nữa mỗi món đều là thứ nàng bình thường thích ăn nhất.

      Nếu là trước đây Đồng Nhạc Nhạc sớm nhìn đến chảy đầy nước bọt.

      Chỉ là tại, nàng nhàng vuốt cái bụng tròn căng của mình, cảm thấy no lặc lè, cũng ăn vô nữa.

      Đáng tiếc cho bàn thức ăn này......

      Trong lúc Đồng Nhạc Nhạc còn tiếc rẻ, lại hề biết những hành động tại của mình hoàn toàn rơi vào mắt Huyền Lăng Thương.

      Thấy vậy Huyền Lăng Thương khỏi nhếch khóe miệng khẽ cười mà hỏi

      “Như thế nào! Ngươi vừa mới ăn cái gì mà bụng lại trong trịa?”

      Huyền Lăng Thương vừa , vừa nhịn được vươn ngón tay thon thả điểm điểm vào cái bụng tròn trịa.

      Thấy nam nhân nhân đưa tay điểm cái bụng mình, nhất thời Đông Nhạc Nhạc nhịn được ngượng ngùng, đưa móng bắt lấy ngón tay làm chuyện xấu nhưng lại dám tiếp nữa.

      Dù sao mới vừa rồi chính mình rất thèm ăn nên suy nghĩ nhiều liền bắt lấy cá chép đỏ trong hồ Thiên Trì để ăn. nay nghĩ lại, cá chép đỏ trong hồ Thiên Lí kia cho dù là màu sắc lẫn thịt đều khác với cá chép bình thường.

      Còn có gương mặt ủ rũ đầy lo âu của Tiểu Lô tử như trời sắp sụp . Nghĩ đến đây, khẳng định cá chép ở hồ thiên lí có đại lai lịch.

      Nàng tai dám sao?

      Cho nên, Đồng Nhạc Nhạc chỉ có thể giả ngây giả dại làm ra vẻ túm lấy ngón tay của Huyền Lăng Thương để ngắm nghía.

      Thấy con tiểu điêu nhi trước mắt này dẫu ra vẻ nũng nịu, chỉ là, ánh mắt kia lộ vẻ gian tà, ngừng liếc về hướng mà kêu chi chi....

      Đúng kiểu tiểu hài tử làm chuyện xấu sợ bị đại nhân phát .

      Thấy vậy, Huyền Lăng Thương rốt cục nhịn được cười ha ha...

      Tiếng cười cởi mở vui vẻ từ trong miệng nam nhân tràn ra, lượng cực đại, vọng thẳng đến trời cao.

      Cũng khiến cho thị vệ cùng cung nhân chờ lệnh ở bên ngoài kinh ngạc thôi.

      Dù cho bọn họ vẫn hầu hạ ở điện Dưỡng Tâm, nhưng cho tới bấy giờ chưa từng nghe qua....Đế vương vốn cực kì ít này mà nay lại có thể cười cung sướng đến thế!

      Bắt đầu từ lúc nào mà vị đế vương lạnh như băng này lại thay đổi?

      Có lẽ là từ khi tiểu điêu nhi này vào cung sao?

      trách được đế vương trẻ tuổi này như thế lại sủng ái tiểu điêu nhi...

      Cũng từ điểm này mọi người hiểu con Phượng Hoàng Điêu này chính là trái tim trong lòng đế vương trẻ tuổi.

      Đối với tâm tư của mọi người Đồng Nhạc Nhạc chút cũng biết.

      Giờ phút này Huyền Lăng Thương ngửa đầu cười haha. Đôi huyết mâu lộ vui vẻ che dấu còn có vẻ biết hết rồi.

      Thấy vậy Đồng Nhạc Nhạc dường như cảm nhận được gì đó đúng! Chẳng lẽ nam nhân này biết cái gì?

      Trong lúc Đồng Nhạc Nhạc suy ngẫm liền thấy Huyền Lăng Thương cười to, tay nhàng điểm điểm ấn kí Hỏa Diễm mở miệng cười .

      "Ngươi nha! Đây là có tật giật mình sao? Dám nghĩ đến chuyện ăn vụng cá chép đỏ ở hồ Thiên Lí, thế gian chỉ sợ chỉ có mình ngươi."
      Last edited: 20/6/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :