CƯỚI CHUI, TỔNG GIÁM ĐỐC XIN BÌNH TĨNH
Tác giả: Ngu Thiên Tầm
Convert: Ngocquynh520
Edit: SCR0811
Độ dài: 107 chương + Kết cục
P/S: Truyện này mình chưa đọc, định làm tới đâu đọc tới đó, vậy nên mình biết trước nội dung cốt truyện hay kết thúc đâu, nhưng nghe đồn là ngược (có ngược mình cũng bó tay).
Đặt gạch trước, tạm thời giữ tiến độ 1-2 c/tuần, qua giữa tháng 7 tăng lịch post lên , mong được mọi người ủng hộ.
Giới thiệu ngắn gọn: mưu, lần giúp đỡ, bọn họ trở thành vợ chồng, lại bị giới nghệ sĩ cho rằng là kim chủ của .
Đoạn trích:
*
Lúc đó, trở thành nữ diễn viên mới có ảnh hưởng nhất của làng giải trí.
"Nghe em muốn quay phim?" Người đàn ông chôn đầu vào cổ , trầm giọng .
"Đúng."
"Nghe , có diễn *, còn diễn đến cả... kết cục?" Người đàn ông trầm giọng hỏi lần nữa.
"Vâng, đúng vậy." bắt đầu run lên.
"Bà xã à, đức hạnh của em đâu rồi? Ranh giới cuối cùng của em ở đâu hả?"
"Trình Tự Cẩm, đủ rồi đó, đức hạnh và ranh giới cuối cùng của ở đâu của em cũng ở đó đó."
"Bà xã, tụi nó vỡ hết trong cái miệng phía dưới của em rồi."
"..."
*
Khi từng chút, từng chút được phơi bày, nhìn lại những tháng ngày ấm áp qua, ai mới là vị thần trong trái tim u tối của người kia.
“Trình Tự Cẩm, hôm nay em mới biết, ra hận người mà cũng có thể đối xử với ta tốt đến vậy.” Nhìn khuôn mặt lạnh lùng của , rốt cuộc cũng chết tâm: “ chính là thuốc độc.”
Tại buổi lễ đón tiếp ký giả, màn hình lớn xuất bản ly hôn và video clip xin rút lui.
"Ông xã, vở kịch tình ái này, em diễn được, em nhận thua, nhưng em biết cũng chả phải kẻ thắng ."
Trong nháy mắt, mọi người sợ hãi thôi, mà khi nghe được từ "ông xã" này cũng ngẩn ra lâu, đây là lần đầu tiên gọi như thế, nhưng cũng là lần cuối cùng, như thể thứ gì đó dần bay khỏi tầm mắt, như luồng khói, muốn bắt cũng bắt được!
*
Lúc gặp lại, xa khỏi ánh hào quang, trở thành chuyên gia đàm phán thu mua tiếng tăm lừng lẫy! Lần giao chiến này, đổi lại ai thắng ai thua!
*
Đoạn trích bảo bối:
"Chú à, chú tìm ai?"
"Mẹ cháu."
"Chú à, sao chú lại mắng chửi cháu?"
"Chú là chú tìm mẹ cháu."
"Chú là ai?"
"Chú là ba cháu."
"Vậy được, chú cởi quần ra để cho cháu giám định trước ."
"Tại sao phải cởi quần."
"Bởi vì mẹ cháu , ba cháu bị bệnh lây qua đường tình dục nên cắt mất "bạn " rồi, nếu chú có * chứng minh chú là ba cháu."
Người nào đó nghiêm mặt, yên lặng mấy giây sau đó tức giận rống to: "Tô Nhan."