Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua Rồi - Thẩm Du (Update C 265) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      @Kim Thông 542 chương mà thôi nữa hả bạn = )))) kiểu này còn lâu mới lấp hố nổi, chắc mình từ từ rồi tiến quá :3

    2. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      ra là 484 chương, còn lại là phiên ngoại.
      còn việc còn lâu mới lấp hố nổi bạn chớ lo, vì 1 chương cực kì ngắn.
      Nyanko129 thích bài này.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      đúng là 1 chương ngắn , vậy an tâm phải đợi lâu rồi ^^
      cảm ơn @Kim Thông nhiều nhé
      cỏ tranh thích bài này.

    4. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương 165: Ta ở lại, là vì nàng (6)
      Toàn bộ xương sườn bị gãy, nội tạng bị tổn thương, may mà xương cốt bị gãy có đâm vào nội tạng, nếu khả năng là cứu được rồi.

      Gia Cát Mộ Quy giỏi dùng dược, cùng trợ giúp của những người khác, cuối cùng trước gần tối đưa đến mấy viên thần dược chữa thương, cho Bạch tôn uống vào.

      Tuy rằng người đó vẫn là hôn mê, nhưng cuối cùng thoát khỏi nguy hiểm.

      Bạch công tử mệt mỏi ngồi phịch ở bên giường, lại dám rời khỏi nghỉ ngơi.

      "Đại ca nhất định là hề sử dụng nội lực bảo vệ thân thể, nếu bị thương nặng như vậy."

      "Thực xin lỗi."

      Hạ Noãn Ngôn cúi đầu, hết sức tự trách.

      Khi đó nàng nghĩ tới chính mình đột nhiên xuất ra pháp thuật, làm cho Bạch tôn bị thương như vậy.

      "Đó phải lỗi của ngươi".

      Bạch công tử cũng tự trách, "Nếu lúc ấy ta tham ngủ, trong tiểu viện, cũng xảy ra chuyện như vậy".

      Nếu có ở đấy, có thể ngăn đại ca luôn muốn tới gần Noãn Ngôn rồi.

      Hạ Noãn Ngôn cùng Bạch công tử im lặng, Gia Cát Mộ Quy ở bên, nhìn Bạch tôn hôn mê giường, biết nghĩ cái gì.

      Qua hơn nửa ngày, Bạch công tử nghĩ tới cái gì đó, bỗng nhiên ngẩng đầu lên "Hôm nay là đầu tháng mấy?"

      "Đầu tháng tám".

      "........Noãn Ngôn".

      "Hả?"

      Ánh mắt Bạch công tử chợt cảm thấy hơi chua xót, "Hôm nay là sinh nhật của đại ca ta."

      . . . . . .

      ————————————————————————————

      Tư Đồ Tĩnh rốt cục có thể như ý nguyện, mỗi ngày theo bên người Bạch tôn.

      Bởi vì Bạch tôn vẫn bị thương nặng chưa thể xuống giường, lại cho phép người khác hầu hạ .

      Bạch công tử, Hạ Noãn Ngôn, Gia Cát Mộ Quy, cũng chịu gặp ai.

      Tiểu Vương Gia tuổi quá chăm sóc cho người được, cung nữ thị vệ đều sợ hãi bộ dáng lạnh như đá của , nhìn thấy đều lạnh mình run sợ cái gì cũng làm được.

      Đến cuối cùng, cũng chỉ có Tư Đồ Tĩnh là người thích hợp nhất.

      Thương thế của Bạch tôn nên di chuyển, cho nên vẫn ở lại tẩm cung, Gia Cát Mộ Quy tạm thời chuyển đến ở Vĩnh Ninh điện.

      Hôm nay, Hạ Noãn Ngôn lại xuất
      tiểu viện trong tẩm cung.

      Nàng vốn là tự trách, sau khi biết ngày đó là sinh nhật của Bạch tôn, lại áy náy hết sức.

      Nhưng chỉ câu thực xin lỗi lại rất thành ý, hơn nữa nàng cũng chưa có cơ hội để , Bạch tôn hoàn toàn chịu gặp nàng.

      Chương 166: Ngươi quá tàn nhẫn (1)

      biết nên làm gì để sửa chữa, nàng thường xuyên chạy đến tiểu viện trong tẩm cung.

      Nhưng cho dù đến đây cũng thể vào, chỉ có thể thêm phiền lòng.

      đứng im trong tiểu viện, Tư Đồ Tĩnh từ trong phòng đẩy cửa ra.

      Trời còn chưa tối, Hạ Noãn Ngôn nhìn thấy ràng.

      Sắc mặt nàng ta đỏ lên, vẻ mặt hoảng hốt, bước dều có chút chênh vênh lảo đảo.

      Mấy ngày nay đều là mình Tư Đồ Tĩnh chăm sóc Bạch tôn, tưởng rằng nàng ta mệt đến bị bệnh, Hạ Noãn Ngôn vội vàng bước tới, giúp nàng ta ngồi xuống.

      "Muốn ta kêu Thái y tới ?"

      Hạ Noãn Ngôn ngẩng đầu xem xét nhiệt độ cái trán của nàng ta, phát nhiệt độ cơ thể của nàng ta hơi cao, "Ngươi phát sốt. . . . . Nhiễm phong hàn hả?"

      " có, ta sao."

      Vẻ mặt Tư Đồ Tĩnh vẫn có vẻ hoảng hốt, khác với bộ dáng thanh bạch lạnh lùng rất nhiều.

      Qua hồi, nàng dường như ở trong giấc mơ , "Ta nhìn thấy mặt Bạch tôn rồi".

      "........... A".

      Hạ Noãn Ngôn hiểu làm sao nàng ta xem được mặt Bạch tôn mà có thể bị trạng thái này.

      phải là bị dọa chứ?

      Đối với mặt của Bạch tôn phải rất tò mò lắm, nàng vội vã hỏi nàng ta, "Vết thương của Bạch tôn thế nào rồi?"

      "Khá tốt, dùng thuốc trị thương của Gia Cát Mộ Quy rất tốt, nhưng hôm nay Bạch tôn phát thuốc kia là của bào chế, liền ném ".

      "......... cần thuốc trị thương làm sao có thể khỏi!" Hạ Noãn Ngôn nôn nóng đến độ đứng lên, muốn gặp Bạch tôn.

      Tư Đồ Tĩnh giữ chặt nàng, "Ngươi quên cùng Gia Cát Mộ Quy là sư huynh đệ sao, Gia Cát Quy biết bào chế, cũng biết vậy".

      " giờ hoàn toàn thể di chuyển!"

      " gọi đệ đệ của giúp rồi".

      Nghe nàng ta như vậy, Hạ Noãn Ngôn thở phào nhõm, thảo nào hôm nay cũng chưa trông thấy Bạch công tử, ra là bào chế thuốc.

      Hai người im lặng trong chốc lát, Tư Đồ Tĩnh từ trạng thái hoảng hốt này rốt cục trở lại bình thường, nàng nhìn sang phía Hạ Noãn Ngôn, ánh mắt hơi kỳ dị.

      "Ngươi biết là Gia Cát Mộ Quy cùng Bạch tôn rất giống nhau sao?" Nàng đột nhiên hỏi như vậy.

      "Ta chưa thấy mặt của Bạch tôn".

      Hạ Noãn Ngôn phiền lòng chuyện Bạch tôn, quá để ý trả lời.

      Ánh mắt Tư Đồ Tĩnh chớp chớp, "Ta phải mặt, hai người bọn họ làm cho người ta có cảm giác rất giống."

      "Có sao? cảm thấy."
      Last edited: 18/6/15

    5. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương 167: Ngươi quá tàn nhẫn (2)
      Tư Đồ Tĩnh buông đề tài này, "Đều đối với người ta lãnh đạm xa cách, vừa nhìn chính là bộ dáng tốt giống nhau, ngay cả ánh mắt bọn họ đều rất giống, đều lạnh lùng như băng"

      Hạ Noãn Ngôn lắc đầu, vẫn là cảm thấy như vậy.

      "Hai người bọn họ khác nhau rất nhiều".

      Bạch tôn ở trong mắt nàng chính là nhà máy sản xuất băng, có thể liên tục ngừng bắn ra ngoài khí lạnh, Gia Cát Mộ Quy sao?

      Nên coi như ngoài lạnh trong nóng.

      Hai người bọn họ hoàn toàn giống nhau.

      Tư Đồ Tĩnh nhìn chằm chằm sắc mặt của nàng, tựa hồ đoán được nàng thế có thành hay .

      Qua hồi, nàng rốt cục thu mắt lại, mỉm cười tiếng .

      "Các ngươi có cách, ta ngờ lại là cách này".

      "Cái gì?" Hạ Noãn Ngôn trong lòng suy nghĩ, nhất thời kịp phản ứng.

      "Cách để cho ta có cơ hội tiếp cận Bạch tôn"

      Tư Đồ Tĩnh dừng chút rồi , "Nhưng ngươi cũng thực can đảm, ta luôn luôn cảm thấy mình có lá gan lớn, đừng là ra tay đả thương Bạch tôn, chỉ chạm vào thôi ta cũng dám".

      Nàng ta nghĩ cái gì vậy? !

      Hạ Noãn Ngôn mở to mắt, vừa định giải thích, cảm thấy trận ớn lạnh phía sau lưng phát.

      Cho rằng đúng quay đầu, đầu của nàng hơi "vù vù".

      Bạch tôn đứng ở phía sau nàng cách đó xa, tay ôm chỗ bị thương, ánh mắt lạnh lẽo nhìn nàng.

      nghe được!

      Hạ Noãn Ngôn bị nhìn mà trong lòng ớn lạnh, lập tức đứng lên giải thích, "Ta . . . . . ."

      "Câm miệng."

      cũng thét nàng, thậm chí trong giọng cũng lên tí cảm xúc nào.

      Chỉ hai chữ bình thường thôi, lại mang theo áp lực vô hình rất lớn, làm người ta sợ đến thở nổi.

      Bạch tôn đưa mắt qua, nhìn về phía Tư Đồ Tĩnh.

      Bị ánh mắt quét qua, cả người Tư Đồ Tĩnh thoáng chốc toát ra mồ hôi lạnh, câu vô nghĩa cũng dám , xoay người bước .

      Chờ nàng khuất, trong viện chỉ còn hai người Bạch tôn cùng Hạ Noãn Ngôn.

      Bạch tôn nhìn nàng chằm chằm, chậm rãi , "Hóa ra ngươi ra tay đả thương ta, chỉ vì đem Tư Đồ Tĩnh đưa đến bên cạnh ta".

      "Đó là. . . . . ."

      "Ta muốn nghe ngươi giải thích."

      Bạch tôn ngắt lời nàng, chậm rãi tới, "Vì sao muốn đem Tư Đồ Tĩnh đưa đến bên cạnh ta hả? Vì giúp Gia Cát Mộ Quy, vì Tư Đồ Tĩnh điều kiện trao đổi kia?"

      Chương 168: Ngươi quá tàn nhẫn (3)
      nhìn thẳng vào ánh mắt hơi sững sờ của Hạ Noãn Ngôn, lộ ra nụ cười lạnh vô cùng, "Tư Đồ Tĩnh cho ta biết hết, thận phận của nàng, còn có Gia Cát Mộ Quy vì sao luôn luôn tìm nàng".

      "Ta tuyệt đối có ý muốn đả thương ngươi, ngươi cũng biết ta bình thường sử dụng được pháp thuật, chuyệnTư Đồ Tĩnh chỉ là trùng hợp, là vì có chọn người người khác nên mới kêu nàng tới chăm sóc cho ngươi".

      Cũng quan tâm ngăn lại, Hạ Noãn Ngôn nhanh chóng giải thích hơi xong.

      Nghe được giải thích của nàng, Bạch tôn lại cười lạnh hơn nữa.

      "Ngươi biết sao? Nếu trong lòng hề có ý nghĩ đả thương người, người Linh tộc dù thế nào cũng đều dùng được pháp thuật to lớn đáng sợ như vậy"

      thong thả hỏi nàng, "Ngươi trước kia cũng tình cờ sử dụng pháp thuật qua mấy lần, đâu có đáng sợ như vậy?"

      ?

      Hạ Noãn Ngôn nghe được hoàn toàn ngây người, nàng phải vô tâm, mà là lúc ấy có ý nghĩ đả thương sao?

      Thừa dịp nàng ngu ngơ, Bạch tôn chậm rãi cúi người.

      cẩn thận đè lên miệng vết thương, hơi cau mày lại, song vẫn cúi người tới gần Hạ Noãn Ngôn.

      "Noãn Ngôn".

      Dường như khẽ thở dài, rốt cục mở miệng kêu tên của nàng, mà phải gọi nàng xa lạ là "Hạ nương".

      "Ngày đó là sinh nhật của ta."

      "Noãn Ngôn, ngươi trước kia hàng năm cùng ta chúc mừng sinh nhật, vì sao lại quên chứ?"

      "Noãn Ngôn, chọn ngày đó đả thương ta, ngươi quá tàn nhẫn".

      ————————————————————————————

      "Hạ nương, ngươi tìm ta?"

      Đến cửa, thấy Hạ Noãn Ngôn ngẩn người, Tư Đồ Tĩnh lên tiếng gọi nàng.

      Sau khi xem qua mặt của Bạch tôn, trong lòng của Tư Đồ Tĩnh ràng thỏa mãn, mấy hôm nay cũng còn lạnh như băng nữa.

      Hạ Noãn Ngôn lấy lại tinh thần, đứng lên, "Tư Đồ tiểu thư, ngươi ra thân thế của mình cùng Bạch tôn à?"

      Ánh mắt Tư Đồ Tĩnh chớp chớp, "Đúng vậy."

      "Gia Cát Mộ Quy có , chuyện này muốn giữ bí mật."

      "Bạch tôn phải người ngoài".

      " là "vợ" ai vậy?"

      Tư Đồ Tĩnh lần đầu tiên thấy thái độ này của nàng, bị nàng phản bác mà khỏi sửng sốt.

      Hạ Noãn Ngôn tiếp, "Nếu Tư Đồ tiểu thư có thể làm cho Bạch tôn cam đoan tiết lộ bí mật, chuyện này coi như xong."
      Last edited: 19/6/15
      Neavah Redneval, tú cầu, Hằng Lê2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :