Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua Rồi - Thẩm Du (Update C 265) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương 159: mang đứa (3)
      Chứng kiến hình ảnh này, Bạch tôn đột nhiên hơi cứng lại, theo bản năng muốn vươn tay ra, nhưng lại thu trở về, nhắm chặt mắt, bình tĩnh cảm xúc.

      Bạch công tử luôn luôn để ý nhìn đại ca mình, thấy màn như vậy, chỉ cảm thấy lại lo lắng.

      Đại ca trước kia nhất định là có chút quan hệ với Noãn Ngôn!

      Đợi cảm xúc ổn định lại, Bạch tôn cười nhạt , "Nếu chính cũng chịu theo ta , ta liền ở lại, chờ đổi ý"

      ". . . . . ."

      muốn ở lại? Ở trong kinh thành, chừng còn có thể thường xuyên xuất ?

      Hạ Noãn Ngôn đau đầu.

      Nhưng là lưu lại cũng có chỗ tốt........

      Nàng chưa quên Tư Đồ Tĩnh ra cái điều kiện trao đổi hù chết người kia.

      Giữ Bạch tôn ở lại kinh thành, dù sao vẫn dễ hơn là bọn họ chạy đến Bạch gia hoàn toàn xa lạ .

      Chỉ là thấy là căng thẳng mà thôi, có gì cả.

      Hạ Noãn Ngôn ngẩng đầu lên, nàng cười cười dùng ánh mắt hỏi ý kiến Gia Cát Mộ Quy.

      Gia Cát Mộ Quy cũng cười, sau đó quay đầu nhìn về phía Bạch tôn, "Vậy hoan nghênh sư huynh".

      Đồng ý rồi sao ?

      tại ngược lại người đau đầu nhất biến thành Bạch công tử, cảm giác có chuyện lớn xảy ra, cảm thấy đồng ý giữ lại đại ca là quyết định vô cùng gay go.

      Tìm cơ hội Hạ Noãn Ngôn vắng, Bạch công tử can ngăn Gia Cát Mộ Quy.

      "Tại sao ngươi có thể đồng ý giữ đại ca của ta lại chứ? Chẳng lẽ ngươi sợ thừa cơ hội này cướp Noãn Ngôn sao?

      Sợ có ý thức được nguy cơ, Bạch công tử còn cố gắng nhấn mạnh, "Ngươi chưa thấy qua bộ mặt của đại ca đâu, bộ dạng đại ca rất tuấn tú, vẫn đeo mặt nạ chính là sợ phiền phức, ........"

      Gia Cát Mộ Quy cười ngắt lời , "Noãn Ngôn phải người dễ dàng thay lòng đổi dạ như vậy "

      "Ta phải Noãn Ngôn thay đổi thất thường, nhưng mà đại ca của ta . . . . . . Ai!"

      Bạch công tử cũng biết nên thế nào, "Nếu, ta là nếu".

      " có nếu."

      Gia Cát Mộ Quy lần nữa ngắt lời , còn cười, "Ta nghĩ ngươi nên cẩn thận quá vậy, nếu như có mười phần nắm chắc, ta để lưu lại".

      đối với Noãn Ngôn tin tưởng như vậy ư?

      Bạch công tử phản đối hay khuyên nhủ nữa, ra phải có lòng tin với Noãn Ngôn, nhưng có cảm giác ..........

      Ai, có cảm giác có việc sắp xảy ra!

      Chương 160: Ta ở lại, là vì nàng (1)

      Quên , dù cho đuổi, cũng đuổi được đại ca, vẫn là nên thuận theo tự nhiên .

      Bạch công tử ở trong lòng tự an ủi.

      ————————————————————————————

      Bạch tôn có ở trong hoàng cung, mà là mua nhà nơi yên tĩnh ở kinh thành.

      là người chú trọng phô trương, thậm chí còn tìm người đem nhà cửa sửa chữa theo ý thích phen, lại viết ra tờ giấy, cho người làm theo mua sắm trở về.

      Thoạt nhìn, chính là bộ dáng chuẩn bị ở lâu dài.

      thường thường tới hoàng cung, hơn nữa mỗi lần đến đều đến xem bé con.

      Mười ngày trôi qua, câu cũng chưa cùng Hạ Noãn Ngôn , thậm chí ngay cả nhìn cũng chưa từng liếc mắt nhìn nàng cái.

      Là nàng nghĩ quá nhiều, ra lưu lại chỉ là vì bé con ?

      Hơn nữa rất có khả năng mọi người hiểu lầm ngay từ đầu rồi, nàng cùng Bạch tôn trước kia có liên quan gì, Bạch tôn đối với nàng cũng hoàn toàn ý nghĩ gì đặc biệt.

      Thời gian tắm nắng chấm dứt, Hạ Noãn Ngôn thầm trong lòng như vậy, cùng Bạch công tử mang bé con về.

      Bọn họ , sau đó an vị ở gần đó Bạch tôn cũng còn chưa rời khỏi.

      cúi đầu, chậm rãi quay quay lệnh bài gia chủ trong tay, biết nghĩ cái gì.

      Qua nửa ngày, đứng lên, đến chỗ Hạ Noãn Ngôn ngồi qua.

      bàn có cái cuống lá đan thắt, là Hạ Noãn Ngôn nhặt được mảnh lá rụng, đem nó xé trụi lủi chỉ thừa cây cuống lá sau đó thắt chơi.

      Nhìn chằm chằm cây cuống lá kia. Hình ảnh trong trí nhớ hoàn toàn giống nhau làm cho Bạch tôn bật cười, chính là cười có chút chua xót.

      Cái gì cũng nhớ sao?

      Nhớ thói quen trước kia, nhớ cảm giác với rất nhiều người, duy chỉ có đem quên mất.

      Năm đó tiểu nương kia đối "Ta nhớ ngươi nha", cái người kia làm cho luôn nhớ đến nhiều năm như vẫy, vẫn là đem quên .

      Thế còn bình thường, những người này rốt cục vẫn là tụ về cùng nhau, ban công cỏ thơm như cũ chân trời như cũ, chỉ là nàng bao giờ nhớ nữa.

      Cái gọi là cảnh còn người mất, hóa ra chỉ mình là chuyện xưa thôi.

      ——————————————————————

      Kết thúc công việc, tốp thôi ╭(╯3╰)╮ ngày mai gặp
      Last edited: 15/6/15

    2. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương 161: Ta ở lại, là vì nàng (2)
      Từ sau khi Bạch tôn đến ở lại, Tư Đồ Tĩnh biết nghe được tin tức này ở đâu, cũng rất nhanh chạy tới.

      Nhưng nàng cũng dám tùy tiện đến gần Bạch tôn, sợ chọc giận Bạch tôn, về sau còn cơ hội tiếp cận .

      Cho nên sau khi đến kinh thành, nàng thẳng vào hoàng cung luôn, giục Hạ Noãn Ngôn bọn họ nghĩ cách giúp nàng.

      Nghĩ cách, nghĩ cách........

      Cách cũng phải muốn mà nghĩ được như vậy a!

      Bạch tôn là người tệ nhất mà nàng gặp và tiếp xúc.

      Hơn nữa đây là cổ đại, vẫn là Bạch tôn thân phận tôn quý.

      Cho dù khi có hứng thú là tiện tay đem Tư Đồ Tĩnh giết, cũng có người dám .

      Hạ Noãn Ngôn mệt mỏi tựa lưng vào ghế ngồi, suy nghĩ hồi lâu cũng có ý nào.

      "Bạch công tử, đại ca ngươi thích dạng nữ nhân nào?"

      Phải tùy bệnh hốt thuốc mới có hiệu quả a!

      " biết, ta hoàn toàn quên rồi".

      Bạch công tử phấn khởi soi soi gương, quan sát cánh của mình vừa dài ra.

      "Nếu ngươi hỏi những người Bạch gia khác chút ?"

      "Hỏi cũng vô ích, trừ phi tự thân đại ca muốn , bằng Bạch gia ai dám bàn tán việc riêng của đại ca, tất cả mọi người đều rất sợ ".

      Cho nên phải nhát gan sợ mất thể diện, mà người Bạch gia đều là như vậy.

      "Vậy ngươi trực tiếp đến hỏi đại ca ngươi ?"

      " !"

      Lập tức cự tuyệt, Bạch công tử soi gương nữa, chống đối ngồi trở lại ghế, "Ngươi ta nhát gan ta cũng thừa nhận, ta dám."

      "Nhát gan!" Hạ Noãn Ngôn hề khách khí .

      "Ngươi phải cũng dám sao?"

      "Nhưng phải ta sợ , chỉ là căng thẳng thôi".

      "Đó cũng là nhát gan!"

      "Được rồi, ta cũng nhát gan", Hạ Noãn Ngôn đồng ý mang tội danh, "Vẫn là đợi Gia Cát Mộ Quy về, , gọi đến hỏi vậy."

      ———————————————————————————

      Lúc bãi triều trở về, Gia Cát Mộ Quy gặp Bạch tôn.

      Lấy võ công của , thủ vệ trong cung với như có tác dụng.

      Cho dù là ban ngày ban mặt, Bạch tôn vẫn thân áo trắng lại thoải mái trong cung.

      Gia Cát Mộ Quy dừng bước lại, "Sư huynh."

      Bạch tôn quay người lại, "Sư đệ có chuyện gì sao?"

      Lời chào hỏi này rất thân thiện, giọng lãnh đạm ghê hồn.

      Chương 162: Ta ở lại, là vì nàng (3)
      "Ta muốn hỏi chút, sư huynh thích dạng nữ nhân nào?"

      Bạch tôn đột nhiên cười, "Thế nào, sư đệ tìm cách hỏi thăm người trong lòng ta trước kia là ai sao?"

      Tuy rằng hôm đó chưa từng nghe qua Bạch công tử , nhưng đó là đệ đệ của , nghĩ gì đều đoán được hết, Bạch tôn cần nghe cũng biết hôm đó Bạch công tử cái gì.

      Gia Cát Mộ Quy cũng cười cười, "Sư huynh quá lo lắng, ta cần phải hỏi".

      "Hả? Vì sao?"

      "Bởi vì chân tướng quan trọng".

      Ánh mắt Bạch tôn lạnh như băng nhìn thẳng , sau lúc lâu, cười nhạt , "Ngươi tự tin quá sớm rồi!".

      xong phất mạnh tay áo cái, rời mất.

      ——————————————————————————————————————

      A, hôm nay rất lạnh.

      Buổi sáng rời giường, Hạ Noãn Ngôn vừa ra khỏi cửa liền hơi run run, muốn trở về phòng thêm bộ quần áo.

      Vừa mới xuay người, khóe mắt như nhìn thấy cái gì.

      Theo bản năng ngẩng đầu lên thấy, Bạch tôn đứng nóc nhà bên cạnh phòng của nàng, thân áo trắng như thường lệ, tay áo phấp phới, chợt nhìn rất có tư thế của tiên nhân.

      Hạ Noãn Ngôn thu ánh mắt về, muốn giả bộ như mình thấy.

      Nhưng chút làm bộ biết của nàng thế mà Bạch tôn cũng nhảy xuống, rơi xuống trước mặt nàng.

      "Chào, Hạ nương."

      Kể từ sau lần đầu tiên xuất , mở miệng với nàng.

      "Chào".

      Hạ Noãn Ngôn lại bắt đầu căng thẳng, biết sáng sớm định làm gì.

      Để cho tiện, Tiểu Vương Gia ở trong Vĩnh Ninh điện để tiểu viện cho mình nàng ở.

      ra trong viện bây giờ chỉ có nàng cùng Bạch tôn ở, điều này làm cho nàng căng thẳng.

      "Hạ nương thừa nhận thân phận mình là người Linh tộc rồi hả ?"

      "Đúng vậy".

      "Vậy chuyện của người Linh tộc, Hạ nương có phải cũng biết hay ?"

      "Bạch công tử đem kí ức nhớ được đều cho ta biết rồi".

      Bạch tôn nhìn nàng, chậm rãi nở nụ cười, bước từng bước về trước, "Hạ nương tò mò năm đó là ai khiến cho nàng động lòng lần đầu tiên sao?"

      " tò mò".

      Hạ Noãn Ngôn theo bản năng lui về phía sau, tránh né tới gần.

      " tò mò?"

      " ."

      "Nhưng nếu như ta muốn cho nàng biết sao? "
      Last edited: 17/6/15
      Neavah Redneval, Phương LăngMizuki thích bài này.

    3. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      Chương163: Ta ở lại, là vì nàng (4)
      Trong ánh mắt luôn luôn lạnh lùng, giờ đây còn có thêm chút cười đứng đắn, giọng của Bạch tôn trầm , dường như mê hoặc hỏi nàng.

      "Ta đây liền nghe".

      Hạ Noãn Ngôn nhàng, coi cố ý mê hoặc của .

      "Dù cho Hạ nương muốn nghe?"

      Bạch tôn lần này cúi người thấp xuống, gần như muốn dán lên người nàng.

      Nàng trốn về phía sau, lập tức đuổi kịp.

      "Vậy nghe xong tìm người kêu khổ thôi".

      Hạ Noãn Ngôn gần như bước lui, mà Bạch tôn nhích tới gần nàng.

      "Hạ nương vẫn nhìn thông suốt".

      "Đúng vậy". Nhưng nếu ngươi lấn tới đây ta càng nhìn thông suốt!

      Trong ánh mắt nàng ràng mười phần chống cự, Bạch tôn chớp mắt, sau đó chậm rãi nở nụ cười.

      "Ngày hôm qua sư đệ hỏi ta thích dạng nữ nhân nào, ta tại phát , Hạ nương đây cực kỳ đáng ."

      "Cám ơn."

      "Hạ nương còn nhớ câu lần trước ta ?"

      "Câu nào?"

      "Ta , nàng cùng Gia Cát Mộ Quy cùng chỗ có kết quả tốt".

      "Ha ha, nhớ ."

      mạng đúng, khi ngươi "ha ha", ra trong lòng @#¥%&.

      "Hạ nương lo lắng ở cùng chỗ với ta tí nào sao?"

      Cho dù hôm nay Bạch tôn vô cùng khác thường, Hạ Noãn Ngôn cũng nghĩ đến lại trực tiếp hỏi như thế.

      Nhưng nàng vẫn rất nhanh trả lời, " lo lắng."

      Nghe được lời chống cự chút do dự này, Bạch tôn tức cũng giận, chỉ cười cười, chậm rãi cúi người, tới gần nàng.

      Muốn lui về phía sau tiếp, Hạ Noãn Ngôn mới phát sau lưng là bức tường.

      ................ Nàng từ cửa phòng đường lui về tường viện, đoạn này chừng 50 thước.

      Lui cũng thể lui được, nàng khẽ nhíu mày, "Bạch tôn".

      "Chuyện gì?"

      Giọng Bạch tôn hết sức trầm , có ý lạnh nhạt bình thường, nghe có loại hương vị mê hoặc lòng người.

      Biết Hạ Noãn Ngôn có ý gì, nhưng làm như phát , thậm chí còn vươn tay đến, muốn khoác lên eo của nàng

      Mới vừa nhìn thấy động tác của , Hạ Noãn Ngôn lập tức đưa tay ra đẩy .

      Nàng chỉ muốn đẩy chút.

      Đem người đẩy ra, nàng lập tức rời khỏi tiểu viện, trong Vĩnh Ninh điện có người sớm lại bên ngoài, Bạch tôn xằng bậy được.

      Chương 164: Ta ở lại, là vì nàng (5)

      Nàng đơn giản chỉ có ý như vậy thôi.

      Nhưng mà dưới cái đẩy đó, lòng bàn tay đột nhiên bắn ra ánh sáng xanh nhạt, Bạch tôn hoàn toàn có đề phòng, liên tiếp tránh cũng kịp, thân thể bay ngược ra ngoài, đập lên phòng ở của nàng.

      tiếng "ầm" vang lớn, cả gian phòng đều sụp

      ". . . . . ."

      "Chuyện gì xảy ra?"

      Bạch công tử từ trong phòng ngủ chui ra khỏi căn phòng gần giống như đống đổ nát, bị nghẹn tro bụi làm cho ho khan.

      Thời gian mọc cánh cần nghỉ ngơi nhiều, thấy Hạ Noãn Ngôn đứng đó bị tổn thương cọng lông nào, cũng lười hỏi nhiều, tính đổi phòng ngủ tiếp.

      "Bạch tôn bị ta đả thương rồi !"

      Hạ Noãn Ngôn cuối cùng hoàn hồn, lập tức chạy qua chỗ Bạch tôn ngã.

      "Đại ca của ta? !"

      "Noãn Ngôn? Xảy ra chuyện gì?" Lúc này người trong Vĩnh Ninh điện nghe được tiếng vang chạy tới.

      "Thỏ tỷ tỷ, ngươi sao chứ?" Lúc này Tiểu Vương Gia vội vàng chạy tới.

      trận gió xoáy đột nhiên thổi qua, mọi người cảm thấy thấy hoa mắt, mới vừa rồi Hạ Noãn Ngôn còn đứng ở trước đống đổ nát đột nhiên thấy nữa.

      Bạch công tử cùng Tiểu Vương Gia còn đứng nguyên tại chỗ, ngẩn người, phục hồi tinh thần lại, cũng vội vàng thi triển khinh công chạy ra ngoài.

      Trong tẩm cung, Gia Cát Mộ Quy thả Hạ Noãn Ngôn ra, lại cẩn thận đem Bạch tôn bất tỉnh đặt lên giường.

      nghe được tiếng vang đưa tới, chứng kiến chuyện xảy ra liền trực tiếp đem người dẫn theo về.

      "Ta kêu Thái y." Hạ Noãn Ngôn muốn chạy ra ngoài.

      " được!"

      Bạch công tử vội vàng chay tới lập tức ra tiếng ngăn cản, "Đại ca đồng ý cho người ta đụng tới thân thể của !"

      " đều bị thương thành như vậy, tìm Thái y làm thế nào!"

      Bạch công tử cắn răng cái, "Kêu Thái y lại đây dạy ta, ta đến trị giúp đại ca!"

      Bọn họ là huynh đệ, dù cũng tốt hơn "người ngoài" khác, cho dù đại ca sau khi tỉnh lại tức giận, cũng đồng ý rồi.

      Cũng thể đem đại ca mặc kệ quăng !

      Người học võ ít nhiều đều có chút y thuật, sau khi Thái y đến, Bạch công tử chiếu theo phân phó của ông ta mà làm, rất nhanh giúp Bạch tôn xử lý tốt vết thương ——
      Last edited: 17/6/15

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      lọt hố lâu rồi mà quên theo dõi, giờ mới tìm lại được :3
      hố này sâu nàng ơi TvT

    5. cỏ tranh

      cỏ tranh Well-Known Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      1,158
      sorry lộn rồi 542 chương thôi
      Last edited: 17/6/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :