1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà xã mua được - Nại Lương Ngư (Full +eBook Full Ngọa Truyện)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      20.4

      Mà lúc này Chiêu Đệ hoàn toàn cảm thấy bị người ta xem như con mồi, bây giờ khổ não với Tiểu Trí bướng bỉnh, kể từ khi với , làm chuyện vợ chồng phải đợi đến khi trời tối mới có thể làm, ngay lập tức Tiểu Trí bắt đầu đặc biệt chú ý đến sắc trời, trời mới vừa mới gần tối, cũng quan tâm vào giờ phút này ở đâu, có những ai ở đây, lại có ai chuyện với , hai lời, lập tức kéo đứng dậy trở về phòng, vừa bắt đầu Hạ Cầm và Trần Chung còn có thể cảm thấy kỳ quái về hành động đột ngột của , hỏi làm sao vậy, câu trả lời của luôn là hai chữ ấy. " ngủ." Sau đó để ý tới người khác nữa, kéo người , trở về phòng vừa ép xuống gặm loạn lần.

      Trần Chung và Hạ Cầm cũng phải là bé cậu bé chưa biết mùi đời, sau lần hai lần như vậy, vô cùng hiểu hai chữ ‘ ngủ’của Tiểu Trí là có ý gì, cho nên về sau lúc Tiểu Trí kéo người , bọn họ vô cùng tự giác ngậm miệng hỏi nữa, vẻ mặt già nua cười an ủi, tay chỉ thiếu vẫy lụa : " , , nhanh trở về phòng ‘ ngủ’ ."

      Mà mỗi lần Chiêu Đệ đều đỏ mặt cúi đầu trở về phòng, cũng từng chú ý sắc trời, trời còn chưa tối để cho mình và Tiểu Trí ở chỗ, đây cũng có nghĩa là cũng gấp làm chuyện như vậy, mặc dù Tiểu Trí học rất nhanh, năng lực cũng rất tốt, mỗi lần cũng có thể khiến cho cảm thấy rất thoải mái, nhưng nguyên nhân lớn nhất là muốn bị kéo về phòng dưới ánh mắt rất mập mờ của cha mẹ chồng, làm như vậy quá mất mặt. Nhưng lại làm được giống như Tiểu Trí, mỗi ngày đều chú ý sắc trời, bình thường có rất nhiều chuyện làm phân tâm, công việc bận rộn, hoặc là chuyện phiếm với Hạ Cầm, quên chuyện này, mãi cho đến khi Tiểu Trí tới kéo , mới thể ý thức được, trời lại tối rồi.

      "Tiểu Trí, dừng, dừng chút, trước hết nghe em ." Chiêu Đệ vừa kiềm chế lửa nóng người nổi lên do bị Tiểu Trí ngừng hôn kia, vừa thở suy nghĩ muốn nâng đầu chui ở trước ngực lên.

      Dưới ảnh hưởng của hai tay Chiêu Đệ, rốt cuộc Tiểu Trí ngẩng đầu lên, chỉ là trong ánh mắt lại vẫn mang theo mùi vị tình dục nồng nặc, sương mù mênh mông, như nước trong veo, chỉ nhìn thôi mà bên hông Chiêu Đệ lại mềm nhũn.

      "Tiểu Trí, hôm nay được, hôm nay dì cả của Chiêu Đệ đến rồi, chỉ có thể hôn , thể để cho Tiểu Trí vào." Chiêu Đệ đỏ mặt nhìn về phía Tiểu Trí thẳng thắn lý do cự tuyệt , từ khi có quan hệ vợ chồng với Tiểu Trí, lên mạng tìm rất nhiều kiến thức liên quan để bổ sung, chỉ sợ hai người cùng hiểu chuyện, nếu như làm chuyện cấm kỵ gì, tạo thành tổn thương cho hai bên tốt, chuyện trong lúc dì cả đến thể sinh hoạt vợ chồng chính là tra được như vậy.

      Khi lần đầu tiên Tiểu Trí bị cự tuyệt vì nguyên nhân này, gương mặt Tiểu Trí còn hiểu, vẫn hỏi tại sao, tại sao. Ép cho biết làm sao, biết làm cách nào chỉ có thể dạy cho khóa học tường tận về sinh lý, sau khi Tiểu Trí nghe nếu như tiến vào, chỉ tạo thành nguy hại cho , hơn nữa còn có hại cho nhiều hơn, nhanh chóng trèo từ người xuống, nằm bên, nâng cao tay, lời thề son sắt, về sau trong lúc có dì cả, tuyệt đối làm chuyện ân ái nữa.

      Chiêu Đệ nhìn dáng vẻ thận trọng của Tiểu Trí, còn có gương mặt vì nhẫn nại mà bị nghẹn đến mức hồng hồng, lại cúi đầu nhìn chỗ chống thành lều bên dưới quần ngủ của , vì đành lòng, cũng cảm động vì Tiểu Trí để ý đến mình, cho nên quỷ thần xui khiến lập tức chủ động nằm người Tiểu Trí hôn , hai người vì mà khao khát, thậm chí học trong phim đưa tay thăm dò quần lót của , từ từ vuốt ve khuấy động, trực tiếp làm cho Tiểu Trí thoải mái ngừng hừ hừ.

      Kể từ khi Tiểu Trí nếm đến ngon ngọt lần đó, lúc tiện, lại muốn hôn , sờ , mặc dù như thế này cảm giác thoải mái kém hơn lúc vào, nhưng được Chiêu Đệ hôn sờ, vẫn cảm thấy rất thoải mái.

      “Ừ, vậy Tiểu Trí vào, Chiêu Đệ hôn Tiểu Trí, Tiểu Trí cũng hôn Chiêu Đệ, sờ sờ Chiêu Đệ có được ?” Tiểu Trí cảm thấy trong thời gian đặc biệt này, Chiêu Đệ vẫn hôn , sờ , người thoải mái chỉ có mình , như vậy công bằng với Chiêu Đệ, cho nên lần này chủ động đề nghị muốn hôn Chiêu Đệ, chỉ cần vào, nên những thứ khác đầu có thể làm thôi.

      “Ách~~ cầm, Tiểu Trí, Chiêu Đệ cần Tiểu Trí hôn và sờ sờ, Tiểu Trí đừng khách khí.” Sau khi Chiêu Đệ nghe đề nghị của Tiểu Trí, đầu tiên là đỏ mặt, sau đó mới nhớ là phải nhanh chóng cự tuyệt Tiểu Trí, ngộ nhỡ cho rằng ngầm cho phép, vậy phải làm sao bây giờ. Cự tuyệt có nghĩa là muốn, mà có nghĩa là bất kỳ nào, lúc bị hỏi như vậy cũng cự tuyệt, đâu có nào mặt dày , tới hôn , tới sờ đâu. Tiểu Trí cũng là, loại chuyện như vậy trực tiếp làm là tốt rồi, tại sao phải hỏi chứ.

      “Chiêu Đệ thích sao? Tại sao? xem CD mấy kia đều rất thích, lúc bọn họ bị hôn còn có thể phát ra thanh rất thoải mái, đặc biệt là khi những người đàn ông kia hôn hai trái đào của các ấy, còn có lúc hôn nơi này.” Cùng lúc chuyện, Tiểu Trí tay lại sờ hạ thân của Chiêu Đệ cái, mặc dù cách quần và băng vệ sinh dầy, nhưng bị Tiểu Trí sờ như vậy, Chiêu Đệ vẫn nhạy cảm co rúm lại chút.

      “Chiêu Đệ thích, có đúng hay , thấy em run cái, mỗi lần Tiểu Trí làm cho Chiêu Đệ thấy thoải mái, Chiêu Đệ cũng như vậy.” Sau khi Tiểu Trí phát phản ứng của Chiêu Đệ, lập tức ngẩng đầu vui mừng nhìn Chiêu Đệ, giống như phát loại bí mật quan trọng.

      “Tiểu Trí, ngoan, lại xem lén CD phải , Chiêu Đệ với thế nào, loại CD này xem nhiều tốt.” Bởi vì bị bắt tại trận, Chiêu Đệ chỉ có thể tìm lấy cớ này rời lực chú ý của Tiểu Trí. Kể từ ngày Tiểu Trí chảy máu, sau đó bị Hạ Cầm biết bọn họ quan hệ vợ chồng, biết Hạ Cầm mua được nhiều đĩa giáo dục giới tính ở đâu, để Tiểu Trí học tập, cho nên có khoảng thời gian, Chiêu Đệ cảm thấy Tiểu Trí như mở khóa, kiến thức về phương diện này tăng lên rất nhiều, mãi cho đến khi nhìn thấy Tiểu Trí mở những đĩa phim này mới biết chuyện này.

      Nếu như đổi lại là trước kia, sớm phát , nhưng sau này công việc mạng càng ngày càng bận rộn, Tiểu Trí vì muốn ảnh hưởng đến , lúc xem đĩa phim đều cắm tai nghe, lại chỉ nhìn chằm chằm máy vi tính của mình, cho nên đến lúc đó mới biết, trách được có lúc ngẩng đầu nhìn tình hình của Tiểu Trí, phát mặt hồng hồng, ra là xem phim A, mặc dù những đĩa phim này đánh Mosaic (phương tiện xử lý hình ảnh), nhưng vẫn khiến người xem bị kích thích, ban ngày Tiểu Trí vừa xem, nhìn lại nhớ tới rằng chuyện vợ chồng chỉ có thể làn buổi tối, tìm được chỗ phát tiết, cứ thế mãi, tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với thân thể của , cho nên lại lấy cớ tư thế nhiều, mệt mỏi, mặc dù đây cũng là , nhưng lại cũng phải nguyên nhân chủ yếu, chỉ là muốn Tiểu Trí thương xem phim mà thôi.

      “Tiểu Trí có nhìn lén, cái đó xem từ lâu rồi, Tiểu Trí cũng nhớ, sau khi Chiêu Đệ thể xem lập tức xem nữa, , Tiểu Trí sớm trả CD cho mẹ rồi, Tiểu Trí với mẹ rồi, Chiêu Đệ để cho nhìn lâu, học tư thế lộn xộn lung tung làm cho Chiêu Đệ mệt chết .” Tiểu Trí sợ Chiêu Đệ hiểu lầm, lập tức ngồi dậy từ giường, cũng vội vàng giải thích.

      “Ách ~~~ với mẹ như vậy sao? và mẹ em bị tư thế của làm cho mệt chết ‼‼!” Sau khi chứng kiến Tiểu Trí vô tội gật đầu cái, Chiêu Đệ chỉ cảm thấy trong nháy mắt máu toàn bộ cơ thể đều vọt lên mặt, đầu óc cũng bị cái gật đầu này của Tiểu Trí làm cho choáng váng hồ đồ, bỗng nhiên kéo chăn che lại mặt, ngừng lăn trái lộn phải ở trong chăn, kêu ô ô ô ô trong chăn. “Về sau em gặp mẹ thế nào đây, gặp thế nào đây, mất mặt chết mất, làm thế nào bây giờ?”

      Tiểu Trí cũng nghe Chiêu Đệ những thứ gì trong chăn, chỉ nhìn thấy Chiêu Đệ cuốn chăn ngừng lộn trái phải, còn tưởng rằng khó chịu chỗ nào, nhìn lật lúc lâu ngừng, cũng có chút nóng nảy, vươn tay, dùng sức kéo chăn ra, đào Chiêu Đệ từ trong chăn lên. “Chiêu Đệ, làm sao vậy, em khó chịu chỗ nào sao?” nhìn gương mặt Chiêu Đệ đỏ có chút khác thường, càng xác định Chiêu Đệ bị bệnh, vừa hỏi, vừa muốn ôm lấy người ra khỏi phòng.

      “Đợi chút, đợi chút, Tiểu Trí, em có bị bệnh, chỉ là xấu hổ, , tin thả em xuống, em nhảy hai cái cho em, em có chuyện gì.” mất thể diện như vậy, nếu như còn bị Tiểu Trí ôm ra như vậy bị cha mẹ thấy, cần làm người nữa rồi.

      “Xấu hổ? Tại sao phải xấu hổ.” Nhìn Chiêu Đệ nhảy mấy cái, quả có chuyện gì, Tiểu Trí mới hiểu hỏi Chiêu Đệ.

      “Tiểu Trí, về sau chuyện xảy ra trong phòng của chúng ta, thể cho ba mẹ biết ? Đặc biệt là về mấy chuyện giường kia, chữ cũng thể , có biết ?” Chiêu Đệ cảm thấy chuyện vô cùng quan trọng ở đây chính là khai thông ràng cho Tiểu Trí, ở trong mắt của Tiểu Trí, có chuyện gì cần phải dấu giếm, có chuyện gì cũng đỏ mặt, cũng cảm thấy rất có lỗi, nhưng, như thế nào đây? Chính là thành thực đáng ghét kia gây nên, hơn nữa cũng là tự bê đá đập vào chân mình, là cha mẹ nên chuyện với , phải trả lời, trả lời ba mẹ buồn, bây giờ tốt rồi, mẹ hỏi cái gì, lập tức trả lời ngay, ngay cả những chuyện trong phòng cũng đều ra toàn bộ, vậy có thể làm gì đây?

      “Tại sao? Chiêu Đệ ba mẹ hỏi , đều phải trả lời bọn họ, nếu bọn họ buồn mà.”

      Quả nhiên, Tiểu Trí nghĩ như vậy, nhưng bị Tiểu Trí hỏi như vậy, Chiêu Đệ lại biết trả lời như thế nào, nhìn vẻ mặt nghi ngờ của , ràng, hình như lại bỏ qua, vậy muốn thế nào mới tốt đây?

      “Bởi vì… Bởi vì mọi người đều có bí mật, chuyện xảy ra ở trong phòng này, đặc biệt là chuyện xảy ra ở giường, đều là bí mật giữa em và Tiểu Trí, chỉ có hai người chúng ta mới có thể biết, để cho người khác biết, coi là bí mật, nếu như ba mẹ hỏi Tiểu Trí vấn đề này, Tiểu Trí phải trả lời, đây là bí mật, thể . xem, vừa trả lời ba mẹ như vậy, lại bảo vệ được bí mật của chúng ta, đây phải là rất tốt sao?” Vì phòng ngừa về sau Tiểu Trí tiếp tục ra chuyện giường chiếu của họ trong lúc lơ đãng, Chiêu Đệ chỉ có thể bịa chuyện như vậy, ra cảm thấy ba mẹ cũng hỏi Tiểu Trí chuyện này, làm gì có cha mẹ chồng nào biết xấu hổ mà hỏi chuyện này của con chứ, lần trước phải là do Tiểu Trí tự sao, cho nên chỉ cần ngăn miệng Tiểu Trí lại, có chuyện gì.

      Tiểu Trí nhìn vẻ mặt Chiêu Đệ chút, lại cúi đầu suy nghĩ kỹ chút, mặc dù chưa hiểu rất ràng, nhưng chỉ chút thôi, cũng nhìn ra, Chiêu Đệ thích những việc này với người khác, vậy là được, dù sao lúc cũng cảm thấy có chút xấu hổ.

      “Ừ, vậy Tiểu Trí , Tiểu Trí nghe Chiêu Đệ.” Thấy sau cùng Chiêu Đệ cũng yên tâm thở ra hơi, Tiểu Trí mới ôm Chiêu Đệ vào ngực lần nữa, “Chiêu Đệ, vậy Tiểu Trí hôn em.” Vừa xong, miệng Tiểu Trí cũng dán lên miệng Chiêu Đệ, nhàng, lại ấm áp say lòng người.

      Buổi chiều, quả nhiên như lời Tiểu Trí lúc trước, lòng dạ muốn làm cho thoải mái, ngoại trừ chỗ nhụy hoa bất tiện ra gần như hôn khắp người , còn vừa hôn vừa hỏi, có thoải mái , nhịn lại đến mức khiến lòng Chiêu Đệ ngứa ngáy nhưng lại biết làm thế nào, cuối cùng muốn Tiểu Trí sát phong cảnh vào thời điểm này, nên chỉ có thể đổi từ bị động thành chủ động, dây dưa cùng chỗ với .

      Sau đó, vì Chiêu Đệ vừa phải chiếu cố Tiểu Trí, vừa phải làm kinh doanh mạng, cho nên gần như bước ra khỏi nhà, Lý Tư tìm được cơ hội đơn độc đến gần Chiêu Đệ ở bên ngoài, cho nên chỉ có thể tìm mọi cách lấy cớ thăm nhà họ Trần, mà nhà họ Lâm thể nghi ngờ chính là cái cớ tốt nhất, lúc ta điện thoại giao ít công việc cho xưởng gia công ở thôn họ Mã, luôn giả vờ lơ đãng với ông Lâm rằng Chiêu Đệ nhớ thức ăn ở nhà gì đó, ta biết bây giờ điều kiện nhà họ Lâm tốt, lại tràn đầy áy náy và đau lòng đối với việc Chiêu Đệ làm mình ở bên ngoài, cho nên đương nhiên keo kiệt chút tiền, sau đó ở quầy lễ tân thường xuất kiện hàng của Chiêu Đệ.

      Mà lúc Lý Tư chọn thời cơ lại động chút ít tâm tư, ta luôn chọn đêm trước khi Trần Chung công tác mà gọi điện thoại cho ông Lâm, chờ đến lúc kiện hàng được gửi đến, Trần Chung công tác, có kinh nghiệm chuyển giao thành công lần trước, trước khi ông ta đương nhiên cầm kiện hàng nhờ ta chuyển, ta có thể danh chính ngôn thuận đến nhà họ Trần.

      Số lần Lý Tư đến thăm nhà họ Trần đều rất có chừng mực, làm người khác cảm thấy đáng nghi, lại có khả năng khiến Chiêu Đệ càng ngày càng quen thuốc với ta, dù sao mỗi lần ta đến bao giờ cũng mang đến cho tấm lòng của cha mẹ .

      Có điều chướng ngại duy nhất của Lý Tư chính là phòng bị và kháng cự của Tiểu Trí đối với ta, Chiêu Đệ cũng tiện gì với ta, sau mỗi lần nhận lấy kiện hàng, hơi cảm kích cười tiếng, cũng lập tức rời .

      Sau mấy lần như vậy, Lý Tư cũng biết nếu muốn tiến bước đến gần Chiêu Đệ, ta phải nghĩ biện pháp khác, ở nhà họ Trần, mục đích lớn nhất ta có thể đạt đến cũng chỉ là khiến Chiêu Đệ có khúc mắc đối với ta mà thôi.
      Last edited by a moderator: 5/5/15
      thư hồ, Chrislinhdiep17 thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 21.1: Có vợ có chồng (hai)

      Bên này Lý Tư cố vắt óc suy nghĩ tìm cách đến gần Chiêu Đệ bên kia gần đây Chiêu Đệ và Tiểu Trí cũng loay hoay sứt đầu mẻ trán. Nghiêm túc mà chủ yếu là Chiêu Đệ bận rộn. Việc Tiểu Trí đàn dương cầm thông qua công ty đại diện bắt đầu vận hành, tiêu thụ thị trường cũng rất tốt, với hình tượng chính là thần bí. Mặc dù giới truyền thống đối với vị cầm thủ thần bí này tràn ngập tò mò, nhưng công ty đại diện lại đánh chết chịu mở miệng.

      Loại khí thần bí này qua truyền thông lăng xê, cộng thêm trình độ đàn dương cầm của Tiểu Trí rất cao, cho kết quả chính là lần nữa tái bản đĩa đơn Piano phát hành. Có thể cho đến hôm nay đây chính là kỳ tích trong giới phát hành đĩa.

      Vì đĩa đơn đầu tiên tiêu thụ mạnh, đĩa đơn thứ hai cũng chính thức tiến vào giai đoạn trù bị. Mà điều đầu tiên cần chính là muốn Tiểu Trí đàn bản nhạc tươi đẹp. Thực ra mà , tác phẩm của Tiểu Trí rất nhiều, nhưng vẫn luôn có lưu giữ lại dưới dạng văn bản. Có lẽ có thể đàn lại, nhưng vì chỉ Chiêu Đệ mới có thể khiến Tiểu Trí đàn lại bài hát của mình, mà lại có đầy đủ kiến thức nhạc lý, có cách nào lại ràng nhạc điệu cho , vậy nên hẳn nhiên có biện pháp khiến Tiểu Trí lặp lại chính xác bài hát cần đàn.

      Cuối cùng chỉ có thể thương lượng lại với phía công ty đại diện, chọn cách vụng nhất, chính là mở máy quay ở phòng đánh đàn 24/24 để có thể lưu lại tất cả những khúc nhạc mà Tiểu Trí đàn, sau đó đem cắt nối biên tập hậu kỳ.

      Về phương diện thanh cũng có gì phải lo lắng, bởi Tiểu Trí thể đến phòng thu để ghi , nên ngay từ lúc thu đĩa đơn đầu tiên, công ty thừa dịp buổi tối có người trong phòng đánh đàn, tiến hành quá trình sửa đổi tinh vi, cùng với việc mua thêm số thiết bị cần thiết. Dĩ nhiên việc này làm hết sức tỉ mỉ, kĩ lưỡng, cố hết sức để khiến Tiểu Trí cảm thấy mất tự nhiên.

      Vốn cho là che giấu rất kín kẽ, Tiểu Trí thể phát ra những

      Thay đổi trong phòng đánh đàn, nhưng hiển nhiên bọn họ đánh giá thấp tinh tế của . Gần như trong nháy mắt kể từ lúc Tiểu Trí bước vào phòng đánh đàn, phát ra có gì đúng. Cũng may, Chiêu Đệ xem thời cơ rất nhanh. vừa nhìn thấy Tiểu Trí khẽ cau chân mày liền lập tức mở miệng trước, đây là do thích thiết kế, muốn để cho bọn họ đượcthư thái hơn chút, hơn nữa có thể ghi lại tiếng đàn dễ nghe hơn chút. Tiểu Trí nghe xong lời giải thích của Chiêu Đệ mới lại nở nụ cười, chỉ “Chiêu Đệ thích, Tiểu Trí cũng thích” làm Chiêu Đệ có chút khốn ý. Sớm biết Tiểu Trí cũng đối với thay đổi của căn phòng có thể dễ dàng tha thứ như vậy, lúc đầu nên thẳng thắng với Tiểu Trí mà cần lén lén lút lút sửa đổi rồi mới .

      Cùng lúc đó, trang web, việc buôn bán của Chiêu Đệ cũng càng làm càng lớn. Tuần trước, số lượng đơn đặt hàng của khách hàng ngày càng nhiều, trừ bán lẻ, thậm chí còn xuất đơn hàng bán buôn. mình Chiêu Đệ giờ thể nào phù hợp với cường độ công việc như vậy nữa. Hơn nữa, việc buôn bán web này chiêm quá nhiều thời gian của , gần đây thời gian chuyện của với Tiểu Trí ràng bị rút ngắn. ý thức được việc này thể tiếp tục như vậy được nữa, thể lẫn lộn đầu đuôi, phải luôn xếp Tiểu Trí ở vị trí thứ nhất. Hơn nữa, mỗi lần hết bận, ngẩng đầu lên nhìn đến bộ dáng đáng thương của Tiểu Trí, rồi lúc phát ra nhìn, cái bộ dạng trong nháy mắt nở ra nụ cười hưng phấn đó càng làm cho tể bỏ được.

      Qua nhiều lần suy tính, rốt cuộc bàn cơm Chiêu Đệ vẫn phải đưa ra đề nghị với Trần Chung, muốn đưa lại toàn bộ tin tức của khách hàng tay cho ông. Trong khoảng thời gian này, thông qua việc dựng trang web, mở tiệm, bố trí cử hàng, khách hàng chậm rãi từ thành có, cũng dần dần tích lũy được rất nhiều điều, cũng từ đó tạo lập được giá trị bản thân. Nhưng điều này cũng chống đỡ nổi ánh mắt độc của Tiểu Trí. phải tạo lập được thăng bằng giữa công việc và Tiểu Trí. Nếu như thể cân bằng, vậy chỉ có thể buông tha cho công việc mà thôi.

      Mà bước cân bằng đầu tiên, chính là việc giao lại quyền. Ở tuyến tiêu thụ đầu tiên, tích lũy được đầy đủ kinh nghiệm. Tin tức của khách hàng ở trong tay có thể hoàn toàn giao lại cho Trần Chung, để ông sắp xếp người của ông phụ trách.Mà có thể phải làm bước tiếp theo, chính là học cách dùng thời gian của mình để bắt trọng điểm, đại cương.

      Trần Chung nghe xong đề nghị của Chiêu Đệ bắt đầu kinh ngạc. ông ngờ Chiêu Đệ có thể có kiến thức cùng chí hướng như vậy. Bình thường, ở tình huống khi người nếm được chút tư vị thành công, dù để mình bị lạc hướng cũng có chút đắc ý, lại càng thêm cố gắng nắm chặt trong tay, tuyệt đối dễ dàng buông ra như vậy. Nhưng ông lại nghĩ đến hoàn cảnh sinh trưởng từ đến lớn của Chiêu Đệ, những chuyện trải qua liền cảm giác có thể lý giải được hành động này.

      Suy nghĩ chút về tình trạng ban đầu, Chiêu Đệ ràng học có thành tích học tập tốt như vậy, với cách làm người của ông Lâm, chỉ cần muốn bỏ học, ông Lâm nhất định tìm cách kiếm tiền cho học, nhưng sau khi để suy nghĩ, lại đến biện pháp đối với gia đình họ Lâm là tốt nhất, lại là quyết định tàn nhẫn nhất với bản thân, chính là bỏ qua cho giấc mơ, tiền đồ của chính mình để thành toàn cho em trai, giúp đỡ cha mẹ giảm bớt gánh nặng gia đình.

      Vậy nên bây giờ, lựa chọn đem thông tin khách hàng chuyên giao lại cho người khác, mình chỉ phụ trách quản lý chung mảng này, ông biết, ngoài nguyên nhân là mốn nâng cao năng lực thêm bước nguyên nhân quan trọng nhất chính là muốn đê cho Tiểu Trí độc. muốn cố gắng dành nhiều thời gian để làm bạn với Tiểu Trí, phải vì muốn lấy lòng để đạt danh lợi, mà nhất định là vì muốn duy trì tâm lý ban đầu. Tình cách này quả là hiếm có.

      Vì quyết định của Chiêu Đệ, Trần Chung thể đem Lý Tư vào danh sách người có khả năng phụ trách hạng mục Internet. Đây vốn là đề nghị lúc ban đầu của Lý Tư, nếu như ông đem hạng mục này chính thức đưa vào công ty mà lại giao cho phụ trách thìquả là khó ăn , cũng dễ làm nguội lạnh tấm lòng của các công nhân viên. Hơn nữa, khách quan mà , Lý Tư thể nghi ngờ, chính là người trẻ tuổi có năng lực mạnh nhất công ty nếu ban đầu ông cũng đem liệt vào danh sách những người có khả năng thừa kế.
      Last edited by a moderator: 18/6/15
      thư hồChris thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 21.2:

      Đổi lại bên kia, Lý Tư sau khi suy nghĩ tất cả các phương pháp, cuối cùng lựa chọn phương pháp cùng Trần Chung “trăm sông đổ về biển”. nghĩ thế nào cũng đều cảm thấy cứ trực tiếp cùng Trần Chung ra suy nghĩ muốn tham gia vào hạng mục Internet mới là biện pháp tốt nhất.

      Trong khoảng thời gian này, bên bộ phận kho hàng có động tĩnh lớn như vậy, nếu như ở trước mặt Trần Chung giả vở như biết có vẻ quá mức giả tạo. Cứ coi như đây là cơ hội, ra ý định muốn tham gia hạng mục này, phụ trợ Chiêu Đệ quản lý tiêu thụ web, như vậy vừa có cơ hội được quang minh chính đại đến gần Chiêu Đệ, vừa có thể mượn cơ hội đem người nằm vùng tiến vào khối nghiệp vụ này của công ty, nhỡ đâu có lúc cần, cũng có thể lo trước khỏi họa.

      Mặc dù trong lòng Trần Chung và Lý Tư tính toán khác nhau trời vực, nhưng ý tưởng thương vụ về điện tử hóa công ty Trần thị lại cùng nhất trí. Cho nên, khi Trần Chung gọi Lý Tư vào phòng làm việc, khi ra ý nghĩ của mình, Lý Tư ở trong lòng thể nghi ngờ vì quyết định của Trần Chung mà hưng phấn thôi nhưng ngoài mặt chỉ lộ ra vẻ kinh ngạc, cố tỏ vẻ chần chờ suy nghĩ chút sau mới nhanh chóng đồng ý bố trí nhân viên tiếp nhận thông tin khách hàng tay Chiêu Đệ cùng với dịch vụ hậu mãi, mà tự mình chỉ dạy Chiêu Đệ như thế nào để quản lý nhân viên, còn săn sóc đưa ra đề nghị để Chiêu Đệ có thời gian chăm sóc Tiêu Trí nên có thể đến nhà họ Trần dạy hoặc có thể để Chiêu Đệ chọn lúc có thời gian đến công ty, đến chỉ dạy , có gì hiểu, nhất định giảng giải cặn kẽ, biết gì đó, giấu giếm nửa lời.

      Trần Chung đối với nhiệt tình của Lý Tư ở trong lòng cũng có đôi chút nghi ngờ. Ban đầu ông còn nghĩ Lý Tư vì ông gạt sang bên, đem mảng nghiệp vụ Internet của công ty giao cho Chiêu Đệ phụ trách mà vui, ngờ, thái độ tại của lại là hoàn toàn thèm để ý. Chẳng lẽ, Lý Tư giống ông vẫn nghĩ, là kẻ dã tâm bừng bừng? Nhưng điều này hẳn là thể nào, từ trước đến nay Lý Tư chưa bao giờ che giấu dã tâm của mình. Vậy nên chỉ còn có khả năng, đó chính là có mưu đồ khác, nhưng mưu đồ đó là gì, nay ông chút đầu mối cũng có. Có câu “chỉ có ngàn ngày bắt trộm, thể ngàn ngày phòng trộm” (ý chỉ khó đề phòng kẻ xấu) vậy nên thay vì bây giờ rút dây động rừng, chẳng bằng cứ chờ ra tay, thấy ý đồ của mới có thể tính toán kế sách đối phó.

      Khoảng thời gian này, Chiêu Đệ ở chỗ Lý Tư quả thực học được rất nhiều thứ, từ quản lý nhân viên đến những việc rất phức tạp như phân chủ-thứ, trước-sau, cái gì cần khác biệt, thứ gì là trọng tâm, sắp xếp công việc thế nào cho khoa học. Về phương diện này, Chiêu Đệ quả thực cần cảm ơn Lý Tư. Chỉ là số lần Lý Tư đến thăm nhà họ Trần càng tăng Tiểu Trí lại càng thêm nhạy cảm. Có lúc ràng ở trong phòng đàn luyện đánh đàn tốt, nhưng vừa nghe thấy ở dưới lầu thím Phúc gọi xuống, lại nghe đến từ Lý Tư, lập tức dừng đánh đàn, cuống quýt đứng dậy theo phía sau , lôi kéo vạt áo , từ đầu đến cuối đều nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Lý Tư, giống như sợ đến để cướp .

      Chiêu Đệ quả thực có chút lý giải được hành động của Tiểu Trí. Bình thường phải như vậy. Trong nhà thỉnh thoảng cũng có vài khách nam đến chơi, bọn họ đối với cũng hòa ái thân thiết, so với thái độ của Lý Tư với cũng khác lắm, nhưng những lúc như thế Tiểu Trí đều có hành động khác thường, sao lại chỉ đối với Lý Tư như vậy? Hơn nữa nghe mẹ , trước kia thỉnh thoảng Lý Tư cũng đến nhà họ Trần chơi, thái độ của Tiểu Trí lúc đó cũng rất bình thường, sao tại lại đột
      nhiên thay đổi?

      Nghĩ mãi mà cũng hiểu, Chiêu Đệ liền quyết định hỏi thẳng Tiểu Trí, hỏi ràng xem nghĩ như thế nào để cũng có thể dựa vào đó mà hành động hợp lý, tránh trong lúc lơ đãng làm ra điều gì khiến Tiểu Trí thương tâm, đây là chuyện mà dù thế nào cũng mong muốn.

      Vì vậy, Chiêu Đệ chọn buổi sáng ấm áp, thấy Tiểu Trí xem được đoạn đĩa phim, liền đem công việc xử lý được nửa ở trân tay đặt sang bên, đưa nước trái cây thím Phúc sớm bưng lên tới tay Tiểu Trí, nhìn Tiểu Trí cười nhận ly nước, ngoan ngoãn uống hớp xong mới bắt đầu chuyện.


      “Tiểu Trí, trong khoảng thời gian này, trong lòng Chiêu Đệ vẫn luôn có nghi vấn. Chính là hình như thích giám đốc Lý tới nhà mình mà mẹ trước kia cũng ghét ta. Tại sao bây giờ lại như vậy?”

      Tiểu Trí sau khi nghe thấy tên Lý Tư theo bản năng chau mày, đầu tiên nắm chặt ly thủy tinh trong tay, sau đó ngẩng đầu lên nhì sắc mặt Xhie6u Đệ, thấy mặt Chiêu Đệ cũng có vẻ gì là vui mới mở miệng.

      là người xấu, ánh mắt nhìn Chiêu Đệ, trong đôi mắt đều là ý đồ tốt, nghĩ muốn cướp Chiêu Đệ.” xong lời này, còn vui cong cong môi.

      “Cướp em !? Tiểu Trí, có phải hiểu lầm gì ? Giám đốc Lý cư xử với em so với thái độ các chú các bác, bạn bè khác cũng gio61ngnhau, hơn nữa ấy chỉ là có ý tốt muốn dạy em chút chuyện của công ty thôi, có ác ý gì khác.” thể nghĩ tới khả năng Tiểu Trí nghĩ như vậy, Nhưng là qua quan sát thái độ đối đãi với của Lý Tư, Chiêu Đệ bỏ luôn cái ý nghĩ này ra khỏi đầu. Lý Tư đối với có ý gì khác mà cũng để cho động lòng riêng, phải sao? Nên chắc đây chỉ là do Tiểu Trí hiểu lầm thôi?

      phải vậy, phải vậy, giống nhau, ánh mắt của giống.” Nghe Chiêu Đệ vì Lý Tư mà giải thích, cảm xúc của Tiểu Trí liền có chút kích động, lôi kéo tay Chiêu Đệ liên tiếp lên tiếng phủ nhận. Nước trái cây tay vì động tác của mà tràn ra ngoài mà cũng để ý.

      Chiêu Đệ thấy nước trái cây bắn lên tay Tiểu Trí, liền vội vàng rút mấy tờ khăn ướt bên cạnh ra lau tay sạch , rồi sau đó đặt cái ly tay sang bên.

      “Được, được, Chiêu Đệ tin tưởng Tiểu Trí, Tiểu Trí đừng vội kích động, Tiểu Trí có thể cho em biết ánh mắt giám đốc Lý có cái gì đúng ?” Mặc dù trong lòng đối với lời Tiểu Trí có chút khó tin, nhưng Chiêu Đệ vẫn kiên nhẫn thăm dò ý nghĩa của Tiểu Trí, có lẽ Tiểu Trí có thể thấy được những thứ mà thấy được chừng.

      “Chính là giống nhau, Tiểu Trí ra ra, Tiểu Tr1i biết, khi nhìn Chiêu Đệ, trong mắt có thứ ánh mắt phải ánh sáng tốt mà là cái loại ánh sáng xấu xa…” Tiểu Trí biết phải sao để Chiêu Đệ hiểu cảm giác của mình, nhưng lại muốn bày tỏ nên chỉ có thể ra như thế.

      “Ừm, Tiểu Trí làm sao biết được đó là ý xấu mà phải ý tốt chứ?”

      “Tiểu Trí chính là biết, Chiêu Đệ, Tiểu Trí biết, chúng ta đừng cho vào cửa nữa có được , về sau cũng muốn thấy nữa có được ?” Tiểu Trí rất sợ Chiêu Đệ tin lời , lần đầu tiên đưa ra cầu vô lý như vậy. biết Chiêu Đệ làm chuyện đứng đắn, Lý Tư dạy , Chiêu Đệ học được xong có thể thay đổi để làm tốt hơn. Cho nên, mặc dù mỗi lần Lý Tư đến, đều vui, rất hồi hộp, rất sợ hãi, nhưng vẫn nhìn được. Nhưng hôm nay, Chiêu Đệ hỏi nghiêm túc như vậy, lập tức liền nén được ý nghĩa trong lòng mà đem thỉnh cầu này ra. Đợi ra khỏi miệng rồi, mới ý thức rằng điều này làm khó Chiêu Đệ, nên cẩn thận lén nhìn sắc mặt của Chiêu Đệ cái, sau khi nhìn thấy dáng vẻ cân nhắc liền lập tức cúi đầu, như thể mình làm sai chuyện gì.

      Mà lúc này, Chiêu Đệ dù đối với trực giác này của Tiểu Trí cón có chút nghi vấn, dù sao cũng chẳng có chút căn cứ nào, nhưng vẫn gật đầu cái, đồng ý cho cầu dường như vô cùng vô lý của . Coi như toàn bộ cảm giác chán ghét này của Tiểu Trí đối với Lý Tư đều là sai lầm nhưng có thể làm cho cảm thấy lo lắng sợ hãi như thế chính là điều mà dù như thế nào cũng muốn thấy nhất.

      sai, có Lý Tư dạy, kiến thức về phương diện quản lý mà học được rất nhanh, nhưng làm cho Tiểu Trí khó chịu bù nổi mất. tình nguyện tự mình học ở web rồi từ từ học khóa quản lý công ty, cũng muốn để Tiểu Trí phải tiếp tục rối rắm như vậy.
      Last edited by a moderator: 18/6/15

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 21.3:
      Vì Trần Chung công tác ở thành phố S, tham gia hội nghị quan trọng nên Chiêu Đệ thể gọi điện thoại quấy rầy ông, chỉ đành thương lượng với Tiểu Trí, nếu hôm nay Lý Tư đến nhà tìm bàn bạc về chuyện thương vụ của công ty xuống lầu mình cùng chuyện ràng. lo lắng nếu đúng như Tiểu Trí nghĩ, Lý Tư có ý định tốt mà lại cự tuyệt thẳng thắn ở trước mặt , Lý Tư có thể ra những câu gây tổn thương lòng người Tiểu Trí phải chịu đau lòng.



      Vì trước đó Chiêu Đệ đồng ý chút do dự nên Tiểu Trí cũng đồng ý với cầu gặp Lý Tư nữa. Mặc dù trong lòng vẫn thấy yen, nhưng cũng miễn cưỡng đồng ý với cầu của . Chiêu Đệ trước kia từng với , giao tiếp giữa người với người là phải có qua có lại mới có thể lâu dài. muốn cùng Chiêu Đệ vĩnh viễn dài lâu, mà Chiêu Đệ đồng ý với cầu của , cũng phải đồng ý lại với cầu của Chiêu Đệ mới coi là công bằng.



      Buổi trưa sau khi ăn cơm xong, Hạ Cầm nghĩ tới muốn để buổi chiều Chiêu Đệ cùng Tiểu Trí tập trung vào chuyên môn, nên hẹn thím Phúc ra ngoài. Nếu là trước kia, bà thể nào yên tâm để Tiểu Trí rời khỏi tầm mắt của mình nhưng tại, bà có thể hoàn toàn yên tâm. Trong thời gian hơn nửa năm này, bà cũng có đầy đủ thời gian cùng sức lực để lần nữa tạo lập lại công việc xã giao của mình, làm những chuyện mà bản thân thích.




      Chiêu Đệ vẫn là nhà họ Trần cho nhà họ Lâm hy vọng, cho nhà họ Lâm lòng tin để đối mặt với tương lai. ra bản thân vợ chồng ông bà lại cảm giác phải thế. Bởi vì xuất của Chiêu Đệ khiến Tiểu Trí nhiều hơn, cười cũng nhiều hơn, nghiệp mà ông Trần vất vả khổ cực làm nên rốt cuộc cũng có hi vọng có người nối nghiệp, mà bà cũng lần nữa có gian cùng thời gian thuộc về riêng mình. Nghiêm túc mà , Chiêu Đệ mới là phúc tinh của bọn họ. Bà chỉ hy vọng Chiêu Đệ có thể cứ như vậy cùng Tiểu Trí ngày ngày vui vẻ hòa thuận.


      Hơn ba giờ chiều, Lý Tư đến cửa nhà họ Trần. Đây vốn là trong giờ làm việc, tự ý rời công ty vốn phải là hành động thích hợp nhưng lại có lý do hợp lý nhất, chính là hơn ba giờ là thời điểm đơn đặt hàng trang web chuẩn bị kết thúc, tiếp theo cần quan sát và quản lý tình huống nhận đơn và giao hàng. Đây đều là những nội dung mà Chiêu Đệ học gần đây. chịu nhịn hứa với Trần Chung làm sư phụ của Chiêu Đệ dĩ nhiên muốn ở bên cạnh để chỉ điểm.



      Nhưng hôm nay vừa thấy Chiêu Đệ liền nhạy cảm phát ra khí có chút quái dị. Hơn nữa, bình thường Tiểu Trí vẫn như cái đuôi theo sau Chiêu Đệ, hôm nay lại thấy đâu.




      Lý Tư cẩn thận dò xét vẻ mặt của Chiêu Đẹ, thấy mặt cũng có gì khác thường nhưng trực giác lại cho biết, có gì đó đúng.



      Sau khi chấm dứt thảo luận việc công ty, Chiêu Đệ cũng như thường ngày khách khí mời ở lại ăn cơm mà lại mỉm cười mời ra ngồi ngoài phòng khách, tự mình vào bếp rót cho ly trà.



      Lý Tư nhìn nụ cười ấm áp, cử chỉ phong phạm của Chiêu Đệ cùng với dung mạo bộc phát xuất sắc, trực giác quyết định của là vô cùng chính xác. Lúc mới đầu, nghĩ muốn đến gần Chiêu Đệ, dẫn dụ Chiêu Đệ, chủ yếu vẫn là muốn đem biến thành của mình, giúp cướp lấy quyền quản lý công ty Trần Thị, nhưng trong khoảng thời gian này, cùng với tiếp xúc qua lại, từ từ cảm thấy chính là thí sinh thích hợp nhất cho vị trí người vợ của , ra được phòng khách, vào được nhà bếp, hơn nữa về mặt buôn bán, lại có thiên phú hiếm thấy, nếu như cuối cùng có thể ở cùng chỗ với , coi như có công ty Trần Thị, hai người họ cũng có thể dùng hai bàn tay trắng dựng nên thiên hạ của riêng mình.



      “Giám đốc Lý, vô cùng cảm ơn thời gian này trợ giúp cho tôi, hôm nay giữ lại chủ yếu là muốn chuyện với chuyện sau này. Tôi muốn tiếp tục làm phiền phải chạy chạy lại xôi xôi như thế để dạy tôi quản lý nhân viên và phân phối tài nguyên nữa. Tôi đăng kí khóa học Internet, tự mình từ từ học cũng giống như thế thôi.” Chiêu Đệ muốn cùng Lý Tư quanh co lòng vòng mà muốn trực tiếp chuyện của mình nên sau khi mang trà lên liền thẳng vào vấn đề, ra suy nghĩ của bản thân.


      “Là do tôi trong khoảng thời gian này có chỗ nào tốt sao? Chiêu Đệ, nếu có điều gì hài lòng cứ thẳng cho tôi biết. Ban đầu, tổng giám đốc Trần giao cho hai người chúng ta cùng phụ trách thương vụ này của công ty. Đây là tin tưởng của ông ấy. Tôi cũng vậy, rất có lòng tin vào việc chúng ta cùng nhau hợp tác có thể làm tốt khối nghiệp vụ này. Hai người khi hợp tác có va chạm cũng là chuyện bình thường, chỉ cần ra, tháo gỡ xích mích liền có thể tiếp tục làm việc, nghiêm trọng đến mức phải mỗi người ngả như vậy. Hơn nữa, chúng ta tự ý ngưng hẳn hợp tác, tổng giám đốc Trần trở lại, tôi cũng biết phải sao với ông ấy.” Vừa nghe được lời này của Chiêu Đệ, trong lòng Lý Tư liền có chút hoảng hốt. ngờ Chiêu Đệ chuyện trực tiếp như vậy, bảo lần sau cần đến nhà nữa. Chẳng lẽ ý đồ của bị đọc được? thể nào, tự hỏi che giấu rát tốt, trong khoảng thời gian này cũng vừa vặn làm ra hành động sơ hở nào.


      Nghe Lý Tư cả tràng dài như vậy, Chiêu Đệ tự chủ hạ chân mày, nếu như vừa rồi còn đối với lời của Tiểu Trí có điểm hoài nghi, bây giờ nghe lời của Lý Tư, chút hoài nghi cũng còn. Tiểu Trí rất đúng, Lý Tư này trong lòng còn có tính toán khác. Trong lòng nghĩ gì, biết, nhưng có thể khẳng định rằng nó có liên quan đến .




      Nếu như liên quan gì đến , nghĩ ra được lý do mà Lý Tư phải uất ức bản thân mình, nhất định đến tận nhà họ Trần để dạy . Hẳn nhiên tự biết bản thân mình, coi như có chút đầu óc kinh doanh, nhưng so với Lý Tư sinh tồn thương trường nhiều năm như vậy, hoàn toàn chỉ là tay mơ. có thể tìm ai hợp tác chẳng được, sao cứ nhất định phải là . Hơn nữa ban đầu cha để cho theo học hỏi Lý Tư, cũng là đề nghị tùy ý, làm sao có thể giống như lời Lý Tư , bọn họ nếu cùng nhau xử lý nghiệp vụ web thể ăn lại với cha. “Giám đốc Lý, ai sao lại kiên trì muốn phụ đạo tôi cùng nhau quản lý nghiệp vụ công ty, trong lòng phải là có tính toán khác chứ? đừng vội phủ nhận, tôi thấy mục đích của hè đơn thuần. Tôi thích tất cả mọi người đều thẳng thắn với nhau. Nếu muốn có tia hy vọng hợp tác, tôi đề nghị nên với tôi.” Chiêu Đệ trực tiếp đặt ra câu hỏi làm cho Lý Tư theo bản năng muốn mở miệng phản bác, nhưng còn chưa kịp mở miệng bị Chiêu Đệ đè lại.



      Lý Tư nghĩ tới Chiêu Đệ chuyện thẳng thắn trực tiếp như vậy. thương trường vốn có thói quen chuyện “chín cong mười tám quẹo”, bây giờ bị Chiêu Đệ hỏi như vậy, chỉ cảm thấy bị đánh đòn cảnh cáo, đầu cũng khỏi cúi gằm xuống. Nếu như có chút uyển chuyển, có thể lập tức đưa ra lời giải thích tốt đẹp. Thế nhưng lại có thể trực tiếp hỏi như vậy, thực biết nên trả lời như thế nào mới phải.



      Chiêu Đệ thấy ánh mắt láo liên của Lý Tư lòng càng thêm khẳng định suy đoán mới rồi của mình. học được phương thức xử khôn khéo của cha. tin rằng Tiểu Trí có thể nhìn ra khác thường cha thể nào phát ra nhưng cha vẫn bất động thanh sắc để Lý Tư đến phụ đạo kiến thức về phương diện quản lý, chứng tỏ cha có hậu chiêu. nếu học được, vậy dứt khoát học nữa. Phong cách xử của chính là tự nhiên. muốn vĩnh viễn núp dưới cánh chim của cha mẹ, tiếp tục nhận lấy bao bọc của bọn họ, phải học cách tự mình bảo vệ lấy mình, bảo vệ Tiểu Trí. Dù sao đường đời còn rất dài, cha mẹ cũng thể ở cùng bọn họ cả đời.




      “Chiêu Đệ, chuyện đúng là rất trực tiếp, làm tôi có chút luống cuống tay chân mất rồi. thẳng thắn như vậy tôi cũng che giấu nữa. sai, trong lòng tôi đúng là có tính toán khác. Tôi phát ra tôi thích , muốn theo đuổi .” Lý Tư dù sao cũng lăn lộn nhiều năm ngoài xã hội, sau khi hết kinh ngạc, vẫn có thể lập tức đưa ra quyết định lý trí nhất. nếu muốn Lâm Chiêu Đệ thay vì láo khiến ghét, bằng dùng phương thức mà thích nhất, thẳng thắn mình có hảo cảm với . Con bình thường đều tương đối dễ xấu hổ, huống chi, Chiêu Đệ còn là trẻ tuổi chưa có bất kỳ kinh nghiệm đương nào, chỉ cần dùng tình mê hoặc cái dã tâm mà vẫn giấu ở chỗ sâu nhất vẫn tạm thời có thể nấp được.




      thích tôi? Muốn theo đuổi tôi?” Chiêu Đệ mới nghe đến lý do này kinh ngạc trợ to hai mắt. Đây là người đàn ông đầu tiên trừ Tiểu Trí với loại lời này. Lời này làm cho có cảm giác trừ kinh ngạc ra cũng chẳng có bất kỳ mừng rỡ nào. cảm thấy việc người đàn bà có chồng còn bị người đàn ông khác nhớ thương, thích là việc đáng để vui mừng.




      “Đúng, tôi thích , vừa mới bắt đầu tôi cũng có tình cảm đặc biệt gì đối với , tôi chỉ xem như em . Nhưng từ từ chung đụng thời gian, tôi liền phát ra người có những điểm khiến tôi chú ý, đồng thời tôi cũng phát ra bản thân coi trọng , tôi hy vọng có thể cho chúng ta cơ hội, có lẽ phát ra, tôi là người vô cùng thích hợp để làm người đàn ông của .”



      “Giám đốc Lý, chẳng lẽ nghe thấy Tiểu Trí gọi tôi là vợ sao? Tôi là người phụ nữ có chồng, có khả năng ngoài Tiểu Trí có quan hệ mập mờ với bất kỳ người đàn ông nào.” Chiêu Đệ nhìn chằm chằm ánh mắt của Lý Tư, vô cùng tỉnh táo ra lời này. Tiểu Trí đúng, người này đúng là đối với có chút dụng ý khác. chỉ hy vọng, dụng tâm của đến đây là chấm hết, nếu còn cất giấu dã tâm nào khác sau lưng, chừa lại cho bất kỳ con đường sống nào. muốn làm thương tổn bất cứ ai, cũng muốn kết thù với bất kỳ người nào, nhưng điều đó có nghĩa là cho người nào đó dù bất cứ lúc nào, bất kỳ nơi đâu được mơ ước những thứ thuộc về Tiểu Trí.


      “Phụ nữ có chồng? và Trần Trí kết hôn!? , thể nào, nếu như kết hôn, làm sao cha mẹ lại hay biết gì?” Đối với lời của Chiêu Đệ, Lý Tư biết nên tin hay . Nếu như thực kết hôn, tình huống bên kia của ông Lâm giải thích như thế nào, lừa gạt cha mẹ ruột của mình để lén lút lập gia đình sao? Coi như chịu, Trần Chung và Hạ Cầm cũng thể uất ức con trai mình như thế được. Nhưng nếu như kết hôn, tại như thế nào có thể bình tĩnh chuyện với như thế được.
      Last edited by a moderator: 4/10/15
      thư hồ, sanone2112Chris thích bài này.

    5. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 22.1 : Bại lộ

      Lý Tư sau khi bị chất vấn xong mới giật mình nghĩ đến chuyện, nếu những gì Chiêu Đệ đều là , vậy thực lừa gạt cha mẹ mình để len lén lấy chồng rồi, mà Trần Chung cũng vì cưới người con dâu này mà phải để Trần Trí chịu ấm ức, thể cho đứa con trai duy nhất hôn lễ long trọng.

      Trước đây cứ nghĩ theo lẽ thường, cho là Chiêu Đệ dám làm chuyện “đại nghịch bất đạo” như dối gạt cha mẹ này, mà Trần Chung và Hạ Cầm cũng nguyện ý để cho con trai mình phải lấy vợ cách lén lút như vậy. Nhưng mà lại hoàn toàn nghĩ được, chỉ bằng tấm lòng thương người nhà của Chiêu Đệ, có thể hy sinh hạnh phúc cả đời của bản thân mình, thậm chí chấp nhận nguy cơ có thể bị ông Lâm trục xuất ra khỏi cửa để làm chuyện này. Mà với cách làm của Trần Chung, khi ông biết Chiêu Đệ là người tốt chuyện tiếp theo hiển nhiên có thể hiểu được. Hôm nay nếu đổi lại là đứng ở vị trí của Trần Chung, tiệc cưới hào nhoáng bề ngoài hay người con dâu tốt, bên nào nặng bên nào , cũng cho câu trả lời tương tự.

      Lý Tư mang vẻ mặt phức tạp nhìn chằm chằm Chiêu Đệ lúc lâu, sau khi nghĩ kỹ, mở mở miệng ra tính toán trong lòng, “Coi như gả cho Trần Trí tôi cũng vẫn thích , cho bản thân mình cơ hội cũng nên cho tôi cơ hội để bộc lộ lòng mình. phát ra, ở bên tôi so với ở bên Trần Trí có nhiều hạnh phúc hơn. Căn bản là, ta thể hiểu được thế nào gọi là tình . Bây giờ ta đối tốt với chỉ vì là vợ của ta. cách khác, đổi lại thành bất cứ người phụ nữ nào đời mang cái danh hiệu này đầu, ta cũng đối tốt như thế. dễ dàng lấy được tất cả thương từ người ta, nhưng mặt khác, chính là tùy thời có thể bị thay thế bởi người khác. Chẳng lẽ muốn đem hạnh phúc cả đời mình đặt tay kẻ khác sao? Loại hạnh phúc chỉ chực sụp đổ này là điều mà muốn sao?”

      Lý Tư thấy Chiêu Đệ vừa nghe được lời xong liền thay đổi sắc mặt cho là lời của mình có hiệu quả, vội vàng ngừng cố gắng tiếp tục khuyên nhủ.

      “Nhưng tôi như vậy. Tôi biết tình là như thế nào. Tôi đem đến cho sủng ái độc nhất vô nhị cõi đời này. gả cho Trần Trí, phải là vì muốn nhà họ Trần giúp đỡ nhà họ Lâm vượt qua tình cảnh khó khăn sao? Điều này tôi cũng có thể làm được. hãy suy tính chút về đề nghị của tôi . Nếu như cảm thấy khó có thể mở miệng chuyện ly hôn với Trần Trí, tôi thậm chí tình nguyện vì mà che giấu mối quan hệ của hai chúng ta. có thể tiếp tục làm bà Trần hữu danh vô thực của còn chúng ta có thể định kỳ gặp mặt. Điều tôi muốn chỉ có vậy thôi, cảm thấy như thế nào?”

      Nghe xong lời Lý Tư , Chiêu Đệ rất muốn cười ầm lên vài tiếng, nhưng giờ phút này, làm sao cười nổi. Những câu đằng sau này của Lý Tư có thể xì mũi coi thường nhưng những câu trước đó lại thực làm bị thương. Đúng vậy, có thể Tiểu Trí căn bản hiểu được tình là gì, đối tốt với , lệ thuộc vào , có thể ra chỉ vì là vợ của , nếu đổi thành người nào đó khác, chỉ cần có danh phận như vậy, có lẽ cũng có thể chiếm được mến hết lòng và lệ thuộc của Tiểu Trí chăng?

      “Giám đốc Lý, Tiểu Trí biết , nhưng phải chính cũng thế sao? Có người đàn ông nào lại để cho người phụ nữ mình mang danh nghĩa vợ của người khác? Người có lẽ phải tôi, sợ rằng chính là công ty Trần thị phải ? Hơn nữa, tôi muốn cải chính lại với chút, tôi với Tiểu Trí phải loại vợ chồng hữu danh vô thực, mà chúng tôi chính là vợ chồng “danh xứng với thực”. cần biết Tiểu Trí có hiểu được thế nào là , cũng cần bàn về lý do ấy tốt với tôi là gì, tôi tuyệt đối bao giờ làm bất cứ chuyện gì có lỗi với ấy. Vậy nên có thể đối với tôi chết tâm được rồi, mặc kệ có ý đồ gì cũng mời tránh qua bên… Tôi bao giờ thỏa mạn bất kỳ kỳ vọng nào của đâu.”


      Sau khi từ tốn thẳng lên suy nghĩ của mình, Chiêu Đệ mới ý thức được rằng ra cần thiết phải đem quan hệ của và Tiểu Trí ràng với Lý Tư như vậy. Đối với dạng người có dụng tâm khác như , chỉ cần muốn nhìn nữa là được rồi, cần gì phải tốn nhiều nước bọt như vậy làm gì. Chỉ sợ vừa rồi hành động theo cảm tính mà đem lời này ra khiến cho và Tiểu Trí chịu nhiều phiền toái về sau cũng nên.

      Lý Tư vừa nghe đến bốn chữ “danh xứng với thực” trong lòng chính là lộp bộp tiếng. cứ nghĩ Trần Trí là bệnh nhân mắc chứng tự bế, năng lực nhận thức yếu hơn nhiều so với người bình thường, chuyện nam nữ cũng chưa chắc hiểu mà Chiêu Đệ lại là mới ra từ địa phương có dân phong thuần phác như vậy nên chắc quan hệ của hai người còn chưa đến bước cuối cùng. Nhưng hôm nay chuyện với Chiêu Đệ, lần lại lần nhận ra nhận thức ban đầu của bản thân là sai lầm.

      Lý Tư cau mày, cẩn thận quan sát nét mặt của Chiêu Đệ đồng thời trong đầu cũng chuyển động nhanh. tính toán người phụ nữ như Chiêu Đệ, ở vào tình huống sau khi có “vợ chồng chi thực” với Trần Trí tỷ lệ phản bội lại nhà họ Trần còn lại bao nhiêu phần trăm. phải trả giá lớn đến đâu mới có thể khiến Chiêu Đệ phản bội lại họ.

      Sau khi liên tục tính toán lại, bất đắc dĩ phát , muốn Chiêu Đệ phản bội nhà họ Trần, phản bội Trần Trí, tỷ lệ quá thấp. Hơn nữa, kể cả phản bội lại nhà họ Trần, cũng phải trả cái giá cao hơn rất nhiều so với phạm vi mà đặt ra.

      Dưới tình huống thể tiếp tục con đường dụ lợi này được nữa, còn có con đường chính là uy hiếp. Nếu nguyện ý vì nhà họ Lâm, đem mình bán cho nhà họ Trần, cho người bệnh có chứng tự bế là Trần Trí làm vợ ràng địa vị của người nhà ở trong lòng là vô cùng quan trọng. Khoảng thời gian ở trong thôn họ Mã, ít nhiều cũng biết cách làm người của ông Lâm. Ông căn bản chính là ông nông dân luôn thẳng lưng mà sống, căn bản là thể cong được. Nếu để cho ông ấy biết được con mình vì nhà họ Lâm mà bán đứng chính hôn nhân của mình, ông phản ứng như thế nào hẳn Lâm Chiêu Đệ cũng nên mới có thể che giấu người nhà lâu như vậy, chậm chạp dám chân tướng việc. Nếu mình dùng điều này để uy hiếp Lâm Chiêu Đệ, hiệu quả có lẽ còn tốt hơn nhiều so với dụ lợi.

      Sau hồi trầm ngâm, Lý Tư mới sắp xếp lại được những suy nghĩ trong đầu để ra ngoài: “Nếu như, tôi chết tâm, muốn làm như thế nào. Hơn nữa chỉ mới đúng phân nửa. sai, tôi đúng là có ý đồ với công ty Trần thi, nhưng đây đều là những việc mà tôi làm nên được. Ban đầu nếu phải tổng giám đốc Trần ra ám hiệu cho tôi tôi sao phải liều mạng dốc sức vì Trần thị như vậy? Hôm nay, ông ta có lựa chọn tốt hơn liền muốn cước đá văng tôi ra ngoài, đời này nào có chuyện tiện nghi như vậy? Mà tôi đối với là thực có hảo cảm. Tôi cũng cảm thấy là người thích hợp với tôi. Nhưng cùng với Trần Trí là vợ chồng, vậy Lý Tư tôi cũng nhen đến mức giành vợ với thằng ngu.”

      Nghe Lý Tư thẳng ý nghĩ ra như vậy, Chiêu Đệ thực có chút giật mình. Chẳng lẽ sợ đem lời vừa lại cho cha sao? Làm sao mà dám ra lời như vậy chứ?

      Lý Tư liếc nhìn sắc mặt cũng tính là tốt của Chiêu Đệ, liền dễ dàng nhìn ra nghĩ vấn trong lòng . khẽ nhếch miệng: “Tôi có gan ra lời như vậy, sợ lại với người khác. Nếu để cho người khác biết về nội dung cuộc trò chuyện giữa chúng ta, cảm thấy người ta tin tưởng giữa chúng ta thực có gì sao? Đều con ruồi nhìn chằm chằm quả trứng nứt, người khác nhất định cho là do ám hiệu quyến rũ trước, tôi mới có thể thổ lộ với . Coi như ngoài miệng người khác tin tưởng nhưng thấy trong lòng bọn họ nghĩ khác sao?”

      Chiêu Đệ chép chép miệng, cuối cùng cũng chẳng thêm câu nào, chỉ lẳng lặng đợi Lý Tư đem lời dở cho xong.

      “Chiêu Đệ, , nếu như tôi mang chuyện lén lút lập gia đình tố cáo cho bố mẹ cùng với em trai cố gắng chuẩn bị thi cấp ba của , đoán bọn họ có phản ứng như thế nào? xem, bọn họ tha thứ cho tự ý quyết định hy sinh sao?”

      Nghe đến đó, Chiêu Đệ chợt ngẩng đầu, hung hăng nhìn chằm chằm Lý Tư. ngờ, lại đánh chủ ý như vậy. ngàn tính vạn tính cũng tính đến chuyện người có bề ngoài nhã nhặn, lịch như Lý Tư thực chất lại che giấu rắp tâm xấu xa như vậy. hít sâu vài hơi rồi mới khiến cho đầu óc mình được bình tĩnh lại.

      thích cứ , tôi ngăn cản . Từ lúc bắt đầu hạ quyết định như vậy, tôi sớm chuẩn bị tâm lý gánh chịu hậu quả. Hơn nữa, tôi muốn đính chính với điểm, bất kể ban đầu cha ra ám hiệu gì cho , Trần thị là do cha tay dựng nên, liều mạng mới có được. Ông ấy thích cho người nào cho người đó, ai có tư cách chất vấn quyết định của ông ấy. Còn nữa, được trả lương phải làm việc, đây phải là chuyện đương nhiên sao? Chẳng lẽ , cầm tiền lương của người khác nhưng thèm chăm chỉ làm việc mới là chuyện thường tình sao? Giám đốc Lý, đổi trắng thay đen cũng quá táo tợn rồi đó.”

      Lúc đầu nhìn thấy sắc mặt của Chiêu Đệ thay đổi mấy lần, Lý Tư trong lòng còn thầm hả hê chút, cảm giác mình hạ đúng quân cờ rồi. Nhưng lời Chiêu Đệ vừa ra khỏi miệng lại lần nữa làm há hốc mồm, có cảm giác cứng lưỡi.

      sợ hành động tự tiện của mình làm cha mẹ của tức chết, ép em trai lần nữa trở nên chán học hay sao? xác định thực có thể gánh vác được hậu quả như thế?”

      “Tôi có gánh nổi hậu quả như thế hay cũng phiền giám đốc Lý quan tâm. Hôm nay lời muốn hẳn xong rồi, vậy thứ lỗi cho tôi tiễn.” xong lời này, Chiêu Đệ liền đứng dạy, thèm liếc mắt thêm lần nào người đàn ông giả nhân giả nghĩa này nữa, nhấc chân hướng lên lầu. cũng lo lắng Lý Tư ở lỳ nhà họ Trần . dám ở trước mặt ra những lời này cũng có nghĩa là có lá gan đối mặt với trở lại của Hạ Cầm.

      Hai chân Chiêu Đệ vừa mới dẫm lên đến khúc quanh cầu thang cảm thấy người mềm nhũn, chống đỡ nổi thân thể của mình nữa. Vừa nãy cậy mạnh dường như dùng hết sức mạnh của toàn bộ cơ thể. ra mà , trong lòng có thể nào lo lắng đến phản ứng của người nhà khi biết chân tướng việc đây? Nhưng kể cả kết quả là xấu hay tốt cũng được, đều thể tỏ ra yếu thế trước mặt Lý Tư, nếu nhất định chớp cơ hội được voi đòi tiên.

      hơi cúi người xuống, đưa tay phải ra muốn vịn thang lầu để đứng dậy nhưng chưa kịp nâng tay lên tay truyền đến cảm giác ấm áp. cần ngẩng đầu, chỉ bằng xúc giác quen thuộc này, cũng biết bàn tay này là của ai. nhất định rất lo lắng mình đối mặt với Lý Tư phải chịu thiệt thòi, nhưng vì cùng cam kết, nên dù lo lắng cũng chưa từng bước xuống lầu, chỉ dừng tại khúc quanh này yên lặng chờ quay lại.

      Nghĩ đến Tiểu Trí luôn đứng ở khúc quanh cầu thang rối rắm chờ đợi, thân thể vừa nãy còn hư mềm thoắt cái tràn đầy năng lượng. Tiểu Trí tốt như vậy, Tiểu Trí khéo hiểu lòng người như vậy, cha mẹ lý nào chấp nhận , có lẽ vừa bắt đầu tức giận, đau lòng, nhưng biết cách làm người của cha mẹ. Nhà họ Lâm nợ nhà họ Trần ân huệ lớn như vậy, coi như có tức giận, bọn họ cũng đem tức giận ấy đổ lên đầu Tiểu Trí, chỉ cần bọn họ hiểu được Tiểu Trí tốt như thế nào, nhất định họ đồng ý với cuộc hôn nhân này của .

      “Chiêu Đệ, Tiểu Trí đỡ em, Chiêu Đệ đừng sợ, Tiểu Trí luôn ở bên cạnh em, cha mẹ của em nếu tức giận muốn đánh em, Tiểu Trí cũng bảo vệ em.” Tiểu Trí nhìn thấy ánh mắt hài hước của Chiêu Đệ ngẩng đầu nhìn mới giật mình phát ra mình lỡ miệng. Đây phải là cho Chiêu Đệ biết, vừa nãy đứng ở chỗ này nghe lén hai người bọn họ chuyện sao? Hậu tri hậu giác vội vàng đưa cánh tay trống lên đè chặt miệng mình, lại săn sóc thu lại cánh tay đỡ lấy Chiêu Đệ.

      Chiêu Đệ nhìn động tác ngây thơ ngốc nghếch của Tiểu Trí, tâm tình vừa mới còn xấu liền biến thành hư rồi. nâng khóe miệng, hướng Tiểu Trí mỉm cười, rồi sau đó dùng sức cầm ngược lại tay Tiểu Trí. Đúng vậy, có gì phải sợ chứ? Có Tiểu Trí bên cạnh, có dũng khí đối mặt với bất cứ tình huống nào. Chuyện của Lý Tư khiến cảm thấy đây chính là cơ hội để đưa quan hệ giữa và Tiểu Trí ra ngoài ánh sáng. Nếu muốn cùng Tiểu Trí dắt tay nhau đến già chắc chắn có khả năng giấu giếm cha mẹ cả đời.
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :