1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Đấu Phá Hậu Cung - Tiểu Thanh Tân (EDITOR YÊU CẦU DROP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Allision

      Allision New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      2
      Sao đợt này k có chương mới v, cố lên bạn ơi, truyện hay lắm,,,

    2. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      Chương 32: công tâm


      Cao Lộc cầm khay đứng ở trước bàn, tấm bảng gỗ xếp thành mấy hàng đặt trong mâm, mặt khắc tên của các vị phi tần, chờ đợi Hoàng Thượng tự mình chọn cái.


      Nhớ ra mấy ngày nay chưa tới Thanh điện, trùng hợp hôm nay lại có chút mệt mỏi, có chút nhớ nhung chăn nệm thơm ngát mùi Ngọc Lan nơi đó, Minh Uyên chút do dự nhặt thẻ bài của Lục lương đễ lên, "Tới Thanh điện ".


      Vân Nhất chưa tới hồi báo chuyện đêm hôm đó Lục Khê gặp được Quý Thanh An ở ngự hoa viên, cho nên Minh Uyên chỉ nghe Cao Lộc ngày hôm trước Lục Khê lại tới Thanh Tâm điện thăm Thường tiệp dư.


      Trong đầu biết tại sao lại ra vẻ mặt có chút giảo hoạt nhìn mỉm cười của Lục Khê hôm đó, muốn cho mọi người thấy nàng là người có khí độ, dù là kỳ nàng cũng có cái kia khí độ cảnh tượng, cong khóe miệng, có chút kinh ngạc tại khinh địch như vậy liền khá hơn tâm tình.


      "Hoàng Thượng, muốn nô tài báo cho Thường tiệp dư thể kéo bè kết phái dùng mưu lần nữa thượng vị sao?"


      Minh Uyên khoát khoát tay, " cần, cho dù Thường tiệp dư có cái tâm tư kia nữa Lục lương đễ cũng phải người rộng lượng thoải mái như vậy".


      ràng nàng là tiểu nữ nhân nhưng cũng là tiểu nhân, hơn nữa còn là tiểu nhân cây ngay sợ chết đứng, tiểu nhân chút che dấu bản thân.


      Ngày còn chưa tối, Minh Uyên tới Thanh điện.


      Mặt trời lặn treo đầu đại điện trang nghiêm, mảnh đỏ rực chói lọi bao phủ thâm cung, hòa quyện với tường đỏ ngói xám.


      ngồi liễn xa, dùng loại tư thái thong thả nhàn nhã bộ con đường rải đá, chợt cảm thấy tịch mịch đến khó hiểu.


      Sinh trong nhà đế vương, chuyện tay chân.


      Trước khi bước lên ngôi vị Hoàng đế, sống trong những mưu quỷ kế, người lừa ta gạt, còn tưởng rằng chỉ cần nắm được bảo tọa này trong tay là có thể thoát ly khổ ải. Nhưng ai biết sao khi trở thành Hoàng đế, mưu mới chính thức bắt đầu.


      đấu với Thái hậu, đấu với quyền thần, thậm chí thể đấu với thê thiếp trong hậu cung của mình.


      Đoán rằng chỉ có những lúc mình đối mặt với thiên nhiên rộng lớn này mới có thể cảm nhận được bé của mình, dưới ánh hoàng hôn đẹp đẽ, cả bầu trời bị nhuộm thành màu sắc hoa mỹ, rốt cục hẵn cũng cảm thấy có chút mệt mỏi và tịch mịch.


      Cao Lộc theo phía sau , phát giác được tâm tình của khác thường, nhưng cũng dám ngắt lời.


      Cũng chính vào lúc này, con diều từ phía ngự hoa viên bay lên, phi điểu màu sắc rực rỡ giương cánh bay cao, khí thế bừng bừng nhảy múa dưới ánh chiều tà, tự do tự tại.


      Minh Uyên nhìn con diều kia, khóe miệng nhàng cong lên, "Cao Lộc, xem chút là ai nhàn hạ thoải mái, thả diều vào lúc này".


      Ngày xuân qua, bắt đầu chuyển sang mùa hè, khó có thể nhìn thấy người có nhã hứng thả diều.


      Cao Lộc về phía ngự hoa viên, chỉ chốc lát sau trở lại hồi báo, "Khởi bẩm Hoàng Thượng, là Lục lương đễ thả diều".


      Chẳng biết tại sao, trong lòng loại dự cảm khác thường, vui vẻ khuôn mặt Minh Uyên càng ngày càng , ", xem chút".


      Tầm mắt lướt qua bụi hoa thấp thấp đằng kia, cạnh bờ ao có mặc áo vàng nhạt ngửa đầu, cười tươi nhìn phi điểu bay lượn giữa trung.


      "Chủ tử, cẩn thận chút, đừng rơi vào trong ao!" Vân Nhất lo lắng vô cùng, "Ai ai, tiến lên phía trước chút tiến lên phía trước chút, coi chừng!"


      " sao, ngươi đừng lo lắng, mau nhìn kìa, càng bay càng cao đấy!" Lục Khê chút lo lắng con đường dưới chân, hưng trí bừng bừng nhìn chăm chú vào con diều của mình, gương mặt đó cười lên còn sáng lạn xinh đẹp hơn nhiều những loài hoa trong ngự hoa viên.


      "Chủ tử tại sao phải chọn lúc này để thả diều? Cũng đầu mùa hè rồi, chạy tới chạy lui nóng..." Vân Nhất giọng thầm.


      "Nha đầu ngốc, thả diều là phải xem tâm tình chứ phải xem ngày đâu! Ngươi nghĩ xem, nếu cứ giữ quy củ như những người khác, chẳng có gì để đổi gió, cả ngày buồn bực như vậy, có phải rất thú vị hay ?" Lục Khê điểm cái lên mũi của nàng, sau đó lại ngẩng đầu lên nhìn phi điểu, "Cho dù ở bên trong tường cao, chỉ cần tâm có thể bay lên, vĩnh viễn vị trói buộc".


      Giọng thanh đạm mềm mại như vậy truyền vào trong tai Minh Uyên, ánh mắt của bắt đầu trở nên nhu hòa dịu dàng.


      Giờ khắc này Lục Khê trong mắt giống như con phi điểu xinh đẹp, dù thân trong hậu cung nhưng vẫn tự do tự tại, xinh đẹp diễm lệ như vậy.


      Cao Lộc nhạy cảm phát giác được tâm tình của biến hóa, cúi đầu hỏi câu, "Hoàng Thượng, có muốn nô tài thông báo ?"


      Minh Uyên lắc đầu , " cần, trẫm có chút mệt mỏi, xa xa nhìn nàng thả diều là được rồi".


      Cứ chơi như vậy chỉ trong chốc lát, Lục Khê phân phó , "Vân Nhất, ta hơi khát, mang nước lại đây giúp ta".


      "Vâng". Vân Nhất chạy tới bàn đá phía dưới tàng cây, bàn có ấm nước, hiển nhiên các nàng có chuẩn bị từ sớm.


      Lục Khê vẫn di chuyển từng bước , theo con diều bôn tẩu, nhưng đúng lúc đó, gió thổi phi điểu bay lệch chút, nàng cũng theo lui về phía sau vài bước, cách hồ nước càng ngày càng gần mà vẫn chưa phát ra.


      "A - - "


      Chỉ nghe thấy tiếng thét kinh hãi, cả người nàng sắp ngã vào trong hồ nước.


      Thế nhưng cánh tay rắn chắc túm được nàng, kéo nàng về. Minh Uyên cười như cười nhìn nàng, có chút trêu tức , "Ái phi muốn hóa thân thành cá, cùng phi điểu bầu trời hô ứng lẫn nhau sao?"


      Khuôn mặt ửng hồng, Lục Khê vô tội nháy mắt mấy cái, "Tần thiếp muốn thử xem lúc hoạn nạn nguy nan, có phải Hoàng Thượng kịp thời xuất ở bên cạnh tần thiếp hay ".


      "A? Vậy kết quả như thế nào?"


      Nàng ngẩng cao khuôn mặt nhắn sáng lạn cười tiếng, ôm cổ của , "Kết quả tần thiếp đoán đúng, ra Hoàng Thượng và tần thiếp tâm tư linh thông!"


      Nụ cười của nàng sáng ngời nhàng, mang theo thuần túy hiếm có trong nội cung này, làm cho Minh Uyên cũng tự chủ được cười theo.


      Cao Lộc khỏi cảm thán, vận khí của Lục lương đễ tốt, trong lúc bất chi bất giác có thể nịnh hót Hoàng Thượng.


      đường trở về Thanh điện, Lục Khê cười liên tục trông rất xinh đẹp, lộ vẻ tâm tình tốt vô cùng.


      Minh Uyên cũng bảo trì độ cong khóe miệng, tâm tình cũng khá tốt.


      "Trẫm nghe Vân Nhất ái phi thích ra cửa, nghĩ tới hôm nay chỉ có ra cửa, mà còn giống như trẻ con chạy tới đây thả diều, thực làm trẫm mở rộng tầm mắt".


      Lục Khê bất đắc dĩ nháy mắt mấy cái, "Sách tần thiếp xem gần hết rồi, nhàn rỗi ở trong phòng buồn bực cực kỳ, cho nên mới ra ngoài chơi chút".


      "A? Trẫm nhớ chỗ của nàng có ít sách, sao xem hết nhanh như vậy?"


      Lục Khê thẹn thùng cụp mắt, "Tần thiếp thích xem những sách thi từ ca phú mà những nương khác hay xem, mà chỉ thích chút chuyện xưa người ta kể lại, để Hoàng Thượng chê cười rồi ..."


      Khó trách thấy sách về thi từ ca phú trong phòng nàng vẫn mới tinh ném ở bên, thèm đụng tới, nhưng những quyển như 《 tử bất ngữ 》 , 《 Mộng Khê bút đàm 》 lại được xem rất nhiều.


      Minh Uyên hiểu cười tiếng, bóp cái mũi của nàng, "Ái phi đúng là rất lười, chẳng chịu học tập như thế".


      Lục Khê vừa xấu hổ nghiêng đầu để ý tới , trong nháy ấy đôi mắt xinh đẹp xẹt qua chút vui vẻ đầy thâm ý khác.


      Trời tối ngày hôn đó, trong khí mơ hồ có chút cảm giác nóng ran, Minh Uyên ngồi cùng Lục Khê ở vườn hoa ngoài hậu viện trong Thanh , gió đêm thôi qua, uống trà hoa nhài do chính Lục Khê pha.


      Bọt nước óng ánh trong suốt hoa nhài trắng muốt như truyết trở lên xinh đẹp, theo động tác người châm trà, hoa nhài nho xoay quanh trong nước, quay vòng vòng ngừng.


      Minh Uyên mỉm cười nhìn người pha trà hết sức chăm chú, đầu ngón tay trắng noãn khéo léo, theo tư thế cúi người của nàng, cổ áo hơi mở, lộ ra chiếc áo trắng mịn bên trong.


      ràng là dáng vẻ chuyên tâm, nhưng lại có tư vị động lòng người, dùng dầu bôi tóc, cũng dùng son phấn, mùi thơm nhàng nhàn nhạt bị gió thổi vào trong chóp mũi, là hương thơm Ngọc Lan mà quen thuộc.


      Đột nhiên duỗi tay nắm chặt tay của nàng, làm cho nàng khẽ run lên, "Hoàng Thượng?"


      Minh Uyên chân đáng tin lại dịu dàng kéo tay của nàng, vén ống tay áo lên nhìn thấy vết thương lúc trước, phát ra vết thương còn có vệt đỏ mờ mờ, vừa vuốt ve vừa dịu dàng hỏi, "Còn đau phải ?"


      thấy ai trả lời.


      có chút nghi hoặc ngẩng đầu đến, nhìn thất đôi mắt nho hồng hồng nhìn , mừng rỡ cùng cảm động đan xen xuất trong đôi mắt của nàng.


      "Đứa ngốc, sao lại lộ ra dáng vẻ này?" vừa buồn cười vừa tức giận, "Người hiểu biết trẫm quan tâm nàng, người biết còn tưởng rằng trẫm trách mắng nàng đấy".


      "Tần thiếp chỉ là... Chỉ là..." Nàng lúng túng, giọng lí nhí, còn hơi run, chậm chạp nên lời đoạn sau.


      Kỳ nàng Minh Uyên cũng biết, tiểu nữ nhân này kìm nén tình của mình với người thương, được thành lời, còn tưởng rằng mình giấu diếm rất tốt.


      Dáng vẻ lên lời của nàng phá lệ làm cho người ta trìu mến, nhất là khi cúi đầu lộ ra cần cổ trắng muốt như ngọc, da thịt nhẵn nhụi bóng loáng, giống như đứa mới sinh vậy.


      Minh Uyên ma xui quỷ khiến vươn tay vuốt ve, dùng ngón tay thô ráp nhàng vuốt ve, làm cho người trong ngực run rẩy trận, nâng chiếc đầu của nàng đến gần mình, sau đó chậm rãi hôn lên cánh môi hoa.


      Từ trước tới gì chưa bao giờ hôn môi phi tần, bởi vì mùi son phấn nồng nặc làm cho thích. Đôi môi Lục Khê điểm chút phấn son nào, hơn nữa còn phấn nộn vô cùng đáng , người của nàng có mùi thơm ngào ngạt và hương vị phấn son, chỉ có mùi hoa Ngọc Lan nhàn nhạt làm thích muốn buông tay, mực nuốt vào bụng.


      Bên cạnh cánh rừng xanh mát, chậm rãi đặt người trong ngực lên bàn trúc, vừa hôn nàng, vừa nhàng cởi áo tơ, sau đó theo đường cong duyên dáng đường hôn xuống dưới.


      Cảm giác tê dại còn kèm theo chút ngứa là Lục Khê nhịn được bật cười khanh khách, tiếng cười êm tai dễ nghe như vậy càng kích thích dây đàn trong lòng Minh, dư lượn lờ dứt.


      hề bận tâm nhiều, động tay cởi bỏ quần áo của nàng, nhìn thấy chiếc áo hồng phấn thể che hết dáng vẻ mỹ lệ của nàng, đôi mắt bắt đầu trở nên thâm trầm, cuối cùng cách lớp gấm vóc ngậm lấy hoa nhi nho .


      Cách quần áo, Lục Khê có thể cảm giác được khiêu khích cùng đùa giỡn, tình dục quen thuộc từ từ bò lên.


      "Hoàng Thượng, đừng... Đừng ở chỗ này..." Nàng thở hồng hộc kháng nghị .


      "Ái phi yên tâm, bọn người Cao Lộc canh ở bên ngoài, có ai tới đây". Dù bận vẫn ung dung giật cái yếm duy nhất của nàng xuống, nhìn cơ thể nàng hoàn toàn nở rộ ngay trước mắt, mà phía dưới, váy vẫn còn y nguyên, cảnh tượng xinh đẹp đối lập nhau nét nhưng vô cùng mê người.


      Phía sau là mảnh rừng trúc xanh tươi, da thịt tuyết trắng là hai đóa hoa hồng phấn nở rộ, Minh Uyên trêu chọc nàng được lúc, mới nhịn được phóng thích dâng trào có thể làm nàng vui thích ra, vừa khuấy động mềm mại ướt át, vừa chậm rãi tiến vào nàng.


      Những cơn gió thổi qua cành lá phát ra tiếng xào xạc, cùng với tiếng hổn hển kiều của mỹ nhân, càng lộ vẻ động tình.


      Tại đây, nơi hề được che đập, cảm giác xấu hổ cùng với khoái cảm thể ức chế giống như cơn mưa tầm tả kéo đến, làm cho hai người đều ức chế được càng thêm nhạy cảm, càng thêm nhập tâm.

    3. aloha123abby

      aloha123abby Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      43
      Lâu rồi mới thấy bạn đăng chương mới. Ngày nào mình cũng vô hóng.:yoyo38::yoyo38: Bạn đừng ngâm lâu quá nhá, mình thích bộ này lắm. Cố lên ♥♥♥

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :