1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thiên chi kiều nữ - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - HOÀN [Đã có ebook]

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      biết là bạn Triệu Đàn mất trí nhớ hay giả vờ mất trí nhớ nữa. À đọc lèo hơn 60 chương bây giờ mới comt được ủng hộ bạn

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905


      61


      Lúc tay Triệu Đàn rời , Tiểu Trúc cảm giác vắng vẻ, trong nội tâm cảm thấy trống rỗng, có chút mất mát.




      nhớ tới ngày xuân sau giờ ngọ, Triệu Đàn vừa tắm rửa qua, xõa tóc dài đen bóng, ngồi ở giường quý phi phía trước cửa sổ, Liễu Ly gối lên chân của nàng nằm ở giường, tay của nàng chậm rãi vuốt tóc dài Liễu Ly, mặt kiều cười, cùng Liễu Ly thầm, lời vô cùng .




      Khi đó, liền ngóng trông đôi tay này có ngày cũng có thể vuốt ve mình như vậy, môi đỏ tươi cũng có thể bên tai mình lời điềm mật, ngọt ngào, cái ánh mắt sáng kia ngời cũng có thể có người khác ngoài nhìn mình...




      Tiểu Trúc mở mắt, nhìn Triệu Đàn.




      Triệu Đàn trong mắt tựa hồ lên vẻ bối rối, tia ngượng ngùng, nàng kéo chăn phủ lên mặt của mình.




      Tiểu Trúc dời con mắt.




      Nếu là khi đó Triệu Đàn có thúc giục mình và Tiểu Tùng tranh thủ thời gian tìm nam nhân tốt để gả, đại khái mình cũng nhanh như vậy hành động a, dù sao hướng Thái An Đế từ chối rồi nhiều lần như vậy.




      Tiểu Trúc thở dài, từ giường ngồi dậy, cầm áo choàng khoác người.




      Dựa theo kế hoạch, muốn dẫn Triệu Đàn vào Đông Xu, dụ Liễu Ly tới đây, giúp Thái An Đế giết chết Liễu Ly, sau đó nhốt Triệu Đàn, ngày ngày giở trò bỉ ổi với Triệu Đàn mà thỏa mãn tưởng tượng của mình đối với nàng, nghĩ tới Triệu Đàn mất ký ức!




      làm cho người ta thất vọng, lại để cho người kinh hỉ a!




      Triệu Đàn thân thể như trước rất yếu, Tiểu Trúc chuẩn bị cho nàng nồi cháo. làm chuyện gì đều vô cùng có trật tự, thêm nước nhóm lửa vo gạo, cháo loãng rất nhanh nấu xong rồi.




      Bưng bát vào phòng ngủ, đem Triệu Đàn đỡ lên, dựa vào gối đầu.




      Triệu Đàn thân thể như trước vô lực, ngày mùa hè ánh mặt trời xuyênthấu qua cửa sổ. Triệu Đàn híp mắt, hữu khí vô lực nói: "Hôm nay hình như là cái ngày nắng đây!"




      Tiểu Trúc nếm nếm, cháo còn có chút nóng. bên dùng thìa quấy cháo loãng, vừa : "Mưa vài ngày, khắp nơi đều là nước, may mắn mặt trời ra!"




      Triệu Đàn nghe vậy, mắt to ướt sũng mang theo cỗ khát vọng nhìn , giống như cái tiểu cẩu, đáng làm sao.




      Tiểu Trúc mặt thay đổi quấy cháo loãng, trong nội tâm cũng chửi mẹ nó.




      thể nhìn Triệu Đàn như thế này.




      Trước kia Triệu Đàn chỉ biểu lộ dáng vẻ này là ở trước mặt Liễu Ly, những người khác nàng chẳng muốn bố thí đâu, tại nàng lại dùng dáng vẻ như vậy mang theo khát vọng chờ đợi cho phép người thể cự tuyệt ánh mắt nhìn mình, chỉ vì muốn ra ngoài phơi nắng phơi nắng!




      Tiểu Trúc múc muôi cháo nếm nếm, độ ấm vừa vặn.




      "Nếu như ngươi đem chén này cháo uống hết, ta cho ngươi ra ngoài phơi nắng!"




      " ?" Triệu Đàn trong mắt tràn đầy kinh hỉ, thanh đều mang theo điểm yếu ớt, "Ta có thể uống hết!"




      Tiểu Trúc thõng xuống tầm mắt.




      Lại tới nữa, chính là loại thanh yếu ớt này, chính là ngữ khí làm nũng như vậy, là làm cho người ta khó có thể cự tuyệt a! Nàng trước kia thế nhưng là thường thường dùng để đối phó Liễu Ly cùng thân nhân của nàng đấy, tại dùng để đối phó chính mình rồi!




      Tiểu Trúc cảm thấy chuyện Triệu Đàn mất trí nhớ này, nếu như phải làm giả mà , tại xem ra, đại khái là việc rất tốt.




      Cho ăn... Triệu Đàn uống chén cháo, Tiểu Trúc kiểm tra cửa chính cùng cửa lớn cũ nát nhìn ra, xác nhận người ở phía ngoài cách khe cửa đại môn cái gì đều nhìn tới, lúc này mới đem giường trúc ở phòng ngủ phía tây đem đến trong sân, chỉnh đốn sạch , trải đệm chăn gối đầu. vào phòng ngủ phía đông, ôm lấy Triệu Đàn ra ngoài.




      Tiểu Trúc vóc dáng tính là cao, cùng Triệu Đàn sai biệt lắm, thân hình cũng rất gầy, cũng rất có lực khí, ôm lấy Triệu Đàn liền ra ngoài.




      Đem Triệu Đàn thả giường trúc phơi nắng, Tiểu Trúc tiến vào phòng ngủ phía tây, bắt đầu bận việc của mình.




      chuẩn bị ra ngoài chuyến, nhìn xem tình thế phía ngoài, xác định an bài kế tiếp. Lần này, chuẩn bị hóa trang thành vị đại tẩu.




      Tiểu Trúc đem thuốc, bột phấn, dây cột tóc, đồ trang sức đều chuẩn bị tốt, lại tìm ra bộ áo vải bông, cái váy màu tương cùng đôi vải giầy thêu màu xanh.




      Ra đến cửa, Tiểu Trúc đem Triệu Đàn ôm trở về trong phòng ngủ.




      "Ngươi muốn ra ngoài sao?" Triệu Đàn nằm ở giường, nhút nhát nhìn . Vừa mới phơi nắng trong chốc lát, mặt nàng tái nhợt tựa hồ dẫn theo điểm đỏ ửng.




      "Ân, " Tiểu Trúc bưng nước sớm chuẩn bị, "Phơi nắng cả buổi, uống nước a!"




      tay nâng Triệu Đàn dậy, tay cầm ly nhắm ngay miệng Triệu Đàn.




      Triệu Đàn hé miệng, chút do dự mà đem toàn bộ nước uống vào.




      Nhìn Triệu Đàn nhắm mắt lại tiến vào mộng đẹp, Tiểu Trúc cắn cắn bờ môi, kỳ biết dùng vải bố nhét vào miệng Triệu Đàn là phương thức đơn giản nhanh chóng nhất, thế nhưng lại biết bởi vì muốn cho Triệu Đàn vui mà dùng loại phương pháp phiền toái này.




      vào phòng ngủ phía tây, rất nhanh dịch dung thành đại tẩu áo vải gai trâm (cài tóc).




      Vác rổ chuẩn bị ra ngoài, Tiểu Trúc quay người từ trong bao lấy ra ngân lượng cùng vật tùy thân, nhét vào trong ngực —— nếu như ra ngoài, vẫn là phòng ngừa vạn nhất!




      Bên trong cọc ngầm Đại Kim, Liễu Ly ở mật thất dưới đất mình thẩm vấn Hồ Bát.




      mặt biểu tình rất ít chuyện, người như trước mặc lại bộ đồ ướt sủng kia, khô rồi ướt, hôm nay là trang phục màu đen, thẳng tắp đứng ở trong mật thất, hai tay nắm cái tia kim loại đen có dây hai đầu, híp mắt nhìn Hồ Bát bị còng ở tường.




      Bó đuốc ở vách tường chiếu xuống, tia kim loại đen trong tay lóe ánh sang tối tăm lạnh lẽo, thoạt nhìn tựa hồ rất mềm mại.




      Hồ Bát sớm sợ tới mức toàn thân bại liệt, lại bởi vì hai tay bị còng ở tường miễn cưỡng chèo chống.




      dạo qua Nam An Vương phủ, như thế nào biết vị Liễu Ly Liễu Thống lĩnh này, là người khiết phích, có khi ngày phải thay mấy bộ quần áo, tắm mấy lần đấy. Thế nhưng là hôm nay, bộ quần áo người Liễu Ly vài ngày có đổi qua, tuy rằng mặt vẫn xinh đẹp như trước được nhân thần cộng phẫn, thế nhưng Hồ Bát vẫn có thể nhìn ra vài ngày có rửa mặt rồi!




      Vừa rồi Liễu Ly ở trước mặt giết người, giết chính là người giết chết Tiểu Tùng, sau đó đem thi thể Tiểu Tùng cùng Triệu Đàn buộc cùng chỗ, Hồ Bát nhớ gọi là Nghiêm Phúc.




      Liễu Ly đối với Nghiêm Phúc câu: "Ngươi nên dọa thê tử của ta như vậy!"




      Sau đó, đem cái tia kim loại đen kia nhắm ngay mặt Nghiêm Phúc.




      Tia kim loại mềm mại trong tay lập tức trở nên thẳng tắp, thẳng tắp mà cắm vào trái tim Nghiêm Phúc.




      Nhìn Nghiêm Phúc run rẩy kêu thảm thiết cả buổi mà chết, nhìn lại chút, Liễu Ly cúi đầu dùng vải bố lau vết máu tia kim loại, Hồ Bát cái gì đều khai báo, thí dụ như như thế nào phụng mệnh núp, như thế nào bị Tiểu Trúc chỉ huy bắt Minh Châu quận chúa, như thế nào theo như Tiểu Trúc trốn về Đông Xu... như thế nào mang theo Triệu Đàn đến Đông Xu, quá trình cũng kỹ càng mà khai báo, thầm nghĩ cầu cái chết cho nhanh!




      Liễu Ly nghe xong, im ắng mà tới gần , kim loại tia "Bá" tiếng trở nên thẳng tắp, nhắm ngay Hồ Bát: "Ngươi chiếu cố thê tử của ta, cho nên, ta cho ngươi cái chết nhanh!"




      Thanh của rét lạnh như băng, đối với Hồ Bát mà lại giống như tiên , nhắm mắt lại, yên lặng chờ tử thần tiến đến.




      Liễu Ly ngừng lại bước chân, tay phải chậm rãi duỗi ra.




      ai biết , có Triệu Đàn ở bên cạnh , chỉ có cứu người, đều giết người!




      Hồ Bát là ở lập tức chết đấy.




      Nhìn Hồ Bát cùng thi thể Nghiêm Phúc, Liễu Ly nhắm mắt lại.




      Xuất thân trong bóng tối, thói quen rét lạnh cùng bóng tối, từ Triệu Đàn là cứu rỗi duy nhất của , là tánh mạng của , ôn hòa duy nhất của .




      Vì nàng, buông tha cho thói quen bóng tối cùng máu tanh; vì nàng, cam tâm sắm vai Liễu Thống lĩnh; vì nàng, d chán ghét mẫu thân cùng tỷ tỷ, chỉ vì nàng tạo ra sinh hoạt hạnh phúc viên mãn, biểu giả dối...




      Thế nhưng là, có người muốn từ bên cạnh mình đem nàng mang !




      Liễu Ly mở mắt, lại là đêm qua, ngón giữa tay trái của Thái An Đế tựa hồ vẫy tay đây!




      Bào chế hết Thái An Đế, Liễu Ly tâm tình bình tĩnh rất nhiều.




      đứng ở trong sân, nhìn thủ hạ dẫn Linh khuyển tiến vào Đông Xu, nhìn lại cao thủ dịch dung chút, đối với Liễu Tứ : "Dẫn bọn mật thất phố Vinh Hoa!"




      Thái An Đế hôm nay ở trong tay , thế nhưng là con độc nhất của Hoàn Nhan thái hậu, vẫn là có để lại nhi tử nối dõi, nàng lão nhân gia trăm phương ngàn kế, hại chết tất cả con nối dõi của Phúc Toàn Đế, trừ ra cùng Thái An Đế.




      Hoàn Nhan thái hậu sợ ném chuột vỡ bình, dám hành động thiếu suy nghĩ.




      Hơn nữa, đại binh quân đội Đại Kim tiếp cận, nhiều năm qua bởi vì nhạc phụ của mình Triệu Trinh quân chưa gượng dậy nổi, Đông Xu dám hành động thiếu suy nghĩ sao?




      Ám vệ nắm Linh khuyển cùng những cao thủ dịch dung theo Liễu Tứ cùng chỗ lui xuống.




      Liễu Ly hề động.




      Nhìn lấy vạt áo thả hoa hồng xanh nhạt, trong nội tâm hồi đắng chát: nếu là Triệu Đàn thấy hoa đóa là màu hoa hồng xanh nhạt, nhất định rất thích, nàng thích nhất màu xanh nhạt mà!




      có Triệu Đàn, đây hết thảy còn có ý nghĩa gì?




      Tiểu Trúc vác lấy giỏ trúc, bộ tới đông thành Thanh Hoa cách con phố .




      trơ mắt nhìn đám Hắc y nhân cùng người áo xanh nắm con chó cực lớn tại phía trước năm mươi bước, bên ngoài đầu phố bên cạnh hướng đông vọt tới, đằng sau theo đội cấm quân Đông Xu.




      lúc này quyết đoán, xoay người rời .




      Trở lại tòa nhà Bạch Dương trại, Tiểu Trúc đóng lại đại môn, bước nhanh vào nhà chính, xốc lên mảnh vải cửa phòng ngủ phía đông.




      Triệu Đàn như trước ngủ say giường.




      Nàng lộ ra ngoài khuôn mặt tái nhợt, lông mi thanh tú giống như vừa mới dùng bút vẽ lên, lông mi dài có chút rung động, bờ môi trắng bệch mím chặt... Cùng trước kia so sánh với, tuy rằng gầy rất nhiều, thế nhưng là cái cằm càng nhọn rồi, ngũ quan cũng tựa hồ càng lập thể rồi.




      Tiểu Trúc từ trong lòng ngực lấy ra con dao găm, bỏ ra vỏ đao, thanh dao găm kề cổ Triệu Đàn.




      biết , có Linh khuyển điều tra, chính mình rất nhanh cũng bị những người kia tìm thấy được, đến lúc đó sợ là cũng bị người cho bắt rùa trong hũ, đành phải thúc thủ chịu trói rồi.




      Cho nên, nhất định phải nhanh chóng đào tẩu.




      Bất quá xem ra, Triệu Đàn cách nào mang .




      mặt trắng nõn thanh tú của lên tia giống như thống khổ giống như áp lực, chằm chằm nhìn Triệu Đàn ngủ say: chỉ cần mình nhàng vẽ cái, Triệu Đàn trong giấc mộng ly khai nhân thế, hề thống khổ.




      Cùng công đem người lưu cho Liễu Ly, bằng làm cho nàng cho nghĩ rằng là thê tử của mình mà chết . Tiểu Trúc nghĩ vậy, tay nắm Chủy thủ có chút dùng sức.




      Chủy thủ vẻ ngoài chất phác tự nhiên, lưỡi đao lại cực bén, da thịt Triệu Đàn non mịn rất nhanh bị cắt ra vết máu, đường máu đỏ tươi chảy ra.`




      Tiểu Trúc nhìn Triệu Đàn, nàng ngủ rất ngon.




      nở nụ cười, bởi vì trường kỳ cải trang thành nữ nhân, cho nên cười rất kiều rất mị, con mắt híp lại, khóe miệng nhếch lên, thanh ôn nhu: "Triệu Đàn, đến cái thế giới khác chờ ta a!"




      Tiểu Trúc nắm Chủy thủ trong tay vận sức chờ phát động.




      Tác giả ra suy nghĩ của mình: là HE đâu rồi, hay vẫn là BE đây? Đây là cái vấn đề!



      HoanHoan, Thiên Thanhh, Bạch Phụng8 others thích bài này.

    3. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      A ly mau đến cứu c đàn
      tên tiểu trúc đáng chết :yoyo61::yoyo61::yoyo61::yoyo61::yoyo61:

    4. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Ai cũng được. Ai đến cứu Triệu Đàn

    5. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      62


      Chủy thủ đặt ngay yết hầu Triệu Đàn, nhưng lại nàng lại ngủ rất ngon, biết mơ thấy cái gì, khóe miệng có chút nhếch lên, có lẽ là giấc mộng đẹp a.




      Tiểu Trúc nhìn chằm chằm vào nàng, tay nắm chủy thủ thu trở về.




      nghiêng tai lắng nghe, tựa hồ nghe xa xa truyền đến tiếng chó sủa.




      Trước khi , Tiểu Trúc cúi người môi khô khốc trắng bệch của Triệu Đàn hôn cái, giọng khàn khàn: "Ngươi thế nhưng thừa nhận là thê tử của ta a! Thê tử của ta, ta tới tìm ngươi a, chờ ta!"




      xong, quay người ly khai, áo váy màu tương rộng thùng thình phát ra tiếng vang "Sàn sạt", thanh "Sàn sạt" này càng ngày càng xa, rất nhanh liền biến mất.




      hồi tiếng chó sủa trong hẻm ở Bạch Dương trại vang lên, tiếp theo là tiếng bước chân lẫn lộn.




      Triệu Đàn chậm rãi mở mắt.




      Vừa mới bắt đầu chẳng qua là khe hở, sau đó mở to chút, tiếp theo lại mở to chút, cuối cùng, nàng rút cuộc xác định Tiểu Trúc ở trong phòng, nghiêng người, chống tay đỡ ngồi dậy.




      Nàng toàn thân xương cốt đều đau chịu nổi, làm động tác này làm cho nàng sức cùng lực kiệt, dùng hết khí lực toàn thân.




      Bên ngoài truyền đến "Ầm" tiếng vang lớn.




      Tiếp theo là tiếng chó sủa có thể nghe càng ngày càng gần.




      "Triệu Đàn ——" thanh là Liễu Ly.




      Triệu Đàn rút cuộc cầm cự nổi nữa, chán nản ngã xuống.




      Liễu Ly cũng có nhàn rỗi.




      Tiểu Trúc cha mẹ sớm qua đời, đời này có thân nhân.




      Liễu Ly chính là thủ hạ thẩm vấn vô số sư huynh đệ của Tiểu Trúc cùng ám vệ quen biết Tiểu Trúc ở Đông Xu, dần dần đem phạm vi thu lại đến trong đông thành Thanh Hoa, trải qua kiểm tra hỏi thăm lại thu lại đến mấy cái ngõ Bạch Dương trại này.




      Ngửi qua quần áo Triệu Đàn, Linh khuyển phóng tới trong phòng.




      thân hắc y Liễu Ly theo sát phía sau, như tên rời cung vọt vào.




      đứng ở cửa phòng ngủ, mảnh vải cửa phòng ngủ đọng ở đầu của , vẫn rung động "Đùng".




      "Triệu Đàn?" nhìn chằm chằm vào Triệu Đàn nằm ở giường, tái nhợt, gầy yếu, thoạt nhìn rất yếu đuối!




      Triệu Đàn nhìn Liễu Ly, khóe miệng muốn cười, lại cười nổi, nước mắt sớm chảy ra.




      Liễu Ly bước nhanh đến phía trước, trong tiếng chó sủa cẩn thận từng li từng tí ôm lấy Triệu Đàn.




      Ám vệ đến, dắt Linh khuyển rời .




      Triệu Đàn quên như thế nào thút thít nỉ non rồi, những ngày này tao ngộ, làm cho nàng minh bạch, khóc là vô dụng thôi, chỉ có ở ngươi, quan tâm người trước mặt của ngươi, khóc mới có chỗ dùng.




      Nàng chẳng qua là im lặng mà chảy nước mắt.




      Liễu Ly ôm Triệu Đàn, trái tim kịch liệt mà co rúm lại, dường như bị người ác ý mà dùng sức nắm lấy, cái mũi của cay cay, thấy Triệu Đàn trong nháy mắt đó liền trào ra nước mắt, biết lúc nào từng giọt nước mắt chảy xuống dưới, tóc dài rối tung của Triệu Đàn .




      đè nén chính mình, thấp giọng an ủi Triệu Đàn: "Triệu Đàn, phải sợ, hết thảy đều qua rồi! Hết thảy đều qua rồi! Ta bao giờ để nàng rời nữa!"




      Triệu Đàn ý thức có chút rời rạc: , có chấm dứt, , còn có thể quay về tìm ta!




      Nàng chua xót mà ngửi mùi hương người Liễu Ly.




      Có chút chua có chút thiu, nhưng lại là vị thuộc quen hương của hồ ly ca ca.




      Nàng vòng hai tay qua lung Liễu Ly, ôm eo Liễu Ly.




      Hồ ly ca ca cũng gầy a...




      Nàng rút cuộc chống đỡ nổi, bất tỉnh nhân .




      Liễu Liên cùng Liễu Ly mang theo Triệu Đàn, suất lĩnh mọi người ra kinh đô.




      Ở biên cảnh Đại Kim cùng Đông Xu, Liễu Ly cùng Triệu Tử tụ hợp.




      Liễu Ly đút Triệu Đàn uống bát cháo gà, nhìn Triệu Đàn ngủ rồi mới rời .




      Liễu Liên cùng Triệu Tử cùng Triệu Đàn ngủ mê tỉnh, Liễu Ly cùng Thái An Đế tiến hành cuộc chuyện bí mật.




      Thái An Đế thấy Liễu Ly tiến đến, toàn thân khỏi lại run rẩy.




      từ lúc sinh ra đến bây giờ, chưa bao giờ khổ như vậy.




      Nguyên lai, Liễu Ly là đáng sợ.




      rất hối hận, hối hận chính mình đem nội tâm Mãnh Hổ của Liễu Ly giấu giếm trong đầu kia phóng thích ra ngoài, cũng hối hận chính mình sao lại có thể tín nhiệm Chu Kỳ, người bằng heo chó hỗn đản như vậy...




      Nhìn Thái An Đế lạnh run, Liễu Ly lần này giống như ngày thường ra tay, mà là vẫn ung dung kéo cái ghế, đối diện với ngồi xuống, : "Lần chia tay sắp tới, ta có cái thứ đồ vật muốn cho ngươi nhìn cái!"




      Theo động tác của , tâm Thái An Đế lần nữa run lên, nhìn tay Liễu Ly trắng noãn thon dài, tiến vào trong vạt áo màu trắng thêu hoa văn màu bạc kỳ quái , móc ra tia tơ lụa màu vàng sáng.




      Liễu Ly nhìn cái, đem tia tơ lụa đưa tới: "Đệ đệ của ta, ngươi muốn có phải cái này hay ?"




      Thái An Đế nhìn tia tơ lụa, nhưng là có lập tức nhìn. nhìn lướt qua quần áo Liễu Ly—— Liễu Ly hôm nay có mặc chết tiệt... trang phục màu đen!




      rút cuộc nguyện ý thay quần áo rồi, đây đại khái là cái tin vui a!




      triển khai tia tơ lụa.




      Quả nhiên ngoài sở liệu, phụ hoàng còn muốn cho Liễu Ly kế vị.




      Liễu Ly thò tay thu hồi tia tơ lụa, cẩn thận từng li từng tí mà thả lại trong ngực.




      đứng dậy, trong tay biết lúc nào nhiều hơn tia kim loại đen. Liễu Ly buông ra tay trái, thoạt nhìn tia kim loại cực kỳ mềm mại thoáng cái trở nên thẳng tắp, mũi nhọn lóe hàn quang chỉ hướng Trúc Tranh. Liễu Ly mang mặt vui vẻ, trong mắt lại mảnh lạnh như băng: "Trúc Tranh, ta muốn giết ai, có thể giết chết a!"




      cười cười, buông lỏng mà tựa ở mặt ghế: "Ta nghĩ ngươi rồi, về sau nên làm như thế nào làm!"




      Dứt lời, quay người rời .




      phải chăm sóc Triệu Đàn, chẳng muốn cùng Trúc Tranh nhiều lời.




      Triệu Đàn ngủ lâu.




      Đợi lúc nàng tỉnh lai, phát mình nằm ở trong căn phòng rất quen thuộc.




      Triệu Đàn chần chờ mà chuyển động con mắt, nhìn mình hoàn cảnh xung quanh.




      Gối đầu thêu hoa cùng giường chiếu màu trắng, hương thơm mềm mại; màn lụa như cánh ve sầu màu xanh nhạt tầng lại tầng, ở trong gió nhàng lay động; ánh mặt trời ôn hòa từ hướng nam cửa sổ chiếu vào, trong phòng bày biện đẹp đẽ sáng trưng hề có vẻ lo lắng; bàn bên giường bày cái cốc Thanh Hoa mỹ nhân, bên trong cắm mấy nhánh hoa hồng nở rộ màu xanh nhạt... Giống như trong khuê phòng ở kim kinh cùng Nhuận Dương.




      Triệu Đàn cảm thấy trước mắt rất giống giấc mộng đẹp, nàng rất sợ khi mình tỉnh lại, tốt đẹp chính là liền lập tức biến mất. Nàng sợ bừng tỉnh, vội nhắm mắt lại, giọng gọi kêu lên: "Hồ ly ca ca..."




      Nàng mở to mắt, liền thấy được hồ ly ca ca mỉm cười.




      Hồ ly ca ca mỉm cười mắt xuất ở trước mắt của nàng, sửa sang lại tủ quần áo, nghe nàng gọi liền cất bước tới giường.




      "Hồ ly ca ca..." Triệu Đàn nắm tay Liễu Ly, nhắm mắt lại.




      Liễu Ly vuốt ve tay Triệu Đàn, sau đó cúi đầu hôn cái.




      Triệu Đàn trở về, tốt!




      Chẳng qua là, đại phu phải Triệu Đàn có gì đáng ngại rồi, chỉ cần hảo hảo tu dưỡng, thế nhưng tại sao nàng như thế nào vẫn mê man?




      Liễu Ly cởi áo ngoài, cũng nằm ở giường, phải hảo hảo suy nghĩ chút, kế tiếp nên làm cái gì.




      Thiên Hạo Đế cải trang tới đông biên cương, thủ phủ Đạo Dương.




      Tới đón tiếp là Tổng đốc Tôn gia đông biên cương cùng con rể Triệu Tử, câu: "Trẫm gặp Minh Châu quận chúa trước!"




      Thiên Hạo Đế ngồi ở bên giường, chờ Triệu Đàn tỉnh lại.




      quan sát nhiều lần, Triệu Đàn chẳng qua là ngủ rồi, chỉ có điều ngủ rất quen thuộc mà thôi.




      Liễu Ly hai tay ôm vai nghiêng người tựa ở phía trước cửa sổ, nhìn ra ngoài cửa sổ, nhiều loại hoa rực rỡ ngoài hoa viên, cũng có ý định ly khai.




      Cứu ra Triệu Đàn, cũng giống như nhập ma, muốn cho Triệu Đàn ly khai khỏi tầm mắt của mình, khắc cũng muốn.




      Triệu Tử ý đồ mang , cho phép Thiên Hạo Đế mình gặp Triệu Đàn, lại bị đẩy ra.




      Trong những người này, chỉ có Liễu Liên có năng lực mang , Liễu Liên lại mang Triệu Tử: "Đây là biểu đạt tâm tình loại phương thức mà thôi, kệ !"




      Thiên Hạo Đế chưa từng có gặp qua Liễu Ly như vậy.




      Hai mươi năm trước biết Liễu Ly rồi.




      Từ trong đống rác chợ đêm Diên Khánh Nhuận Dương phường, nhưng lại có mỹ mạo rất đẹp mắt, cười rất ôn hòa cùng cử chỉ ôn nhu săn sóc, nếu phải bởi vậy, có thể nào bắt cóc Bánh Hấp ?




      Nhưng mà Liễu bây giờ Ly, con mắt khí trầm lặng, toàn thân mảnh lạnh như băng, chỉ có nhìn về phía Triệu Đàn, trong mắt mới xuất vòng ôn nhu.




      hay là , sạch , mau lẹ, tĩnh như xử nữ động như thỏ chạy; lại cũng phải , phóng xuất ra rồi đồng dạng thứ đồ vật như vậy —— hắc ám, rét lạnh.




      Triệu Đàn khi...tỉnh lại, thấy Thiên Hạo Đế, chẳng qua là khóe môi mỉm cười: "Sủi Cảo ca ca? Đây là mộng sao?"




      Nhìn nàng vừa muốn nhắm mắt lại, Liễu Ly cuống quít hô: "Cùng nàng chuyện, đừng để cho nàng ngủ!"




      Thiên Hạo Đế vội vươn tay sờ môi Triệu Đàn: "Bánh Hấp , ta là ca ca, Sủi Cảo ca ca!"




      sát vào môi Triệu Đàn hôn cái, sau đó nhanh chóng nhìn thoáng qua Liễu Ly —— muốn chọc giận Liễu Ly bị điên này!




      Thế nhưng Liễu Ly lại chú ý tới , Liễu Ly từ trong tay thị nữ tiếp nhận bát cháo. Triệu Đàn mỗi lần tỉnh lại, đều chỉ tỉnh trong giây lát, thừa dịp nàng còn có lần nữa tiến vào mộng đẹp, cho nàng ăn chút gì đó.




      Thiên Hạo Đế ngồi ở giường, nâng Triệu Đàn dậy, cho Triệu Đàn dựa vào trong lòng ngực của mình.




      Liễu Ly bưng chén cháo, múc muỗng nếm cái, độ ấm vừa vặn, vì vậy bắt đầu cho Triệu Đàn ăn.




      Triệu Đàn mí mắt nặng trịch, mắt to lại có chút ít mở ra được rồi, nàng muốn đây là mộng, hồ ly ca ca cùng Sủi Cảo ca ca đều ở bên cạnh mình, được tranh thủ thời gian ngủ, miễn cho lại trở về , lại thấy Tiểu Trúc.




      Ý thức của nàng bắt đầu hốt hoảng.




      Thiên Hạo Đế lúc sau hiểu được, tay nâng phần lưng Triệu Đàn, tay ngả vào phía trước vỗ nhè vào mặt Triệu Đàn: "Triệu Đàn, cho phép ngủ, Triệu Đàn!"




      Liễu Ly tốc độ rất nhanh mà đút cho Triệu Đàn, trong thời gian ngắn nhất cho Triệu Đàn ăn hết chén cháo này, lại phải cam đoan Triệu Đàn bị nghẹn. Bận rộn như vậy, đã nghe được thanh Thiên Hạo Đế uy hiếp Triệu Đàn—— "Triệu Đàn, Bánh Hấp , nếu như ngươi ngủ tiếp, ca ca hôn ngươi đấy!"




      chén cháo rất nhanh ăn xong.




      Triệu Đàn cũng ngủ rồi.




      Thiên Hạo Đế nhàng đem Triệu Đàn thả giường, đắp chăn lại.




      Liễu Ly cũng nhìn cái nào, đem cái chén đưa cho : "Giúp ta cầm ra ngoài !"




      Thiên Hạo Đế rất muốn cự tuyệt, nhưng khi nhìn nhìn Triệu Đàn ngủ say, vẫn tiếp nhận cái bát ra.




      cảm giác được, lúc này Liễu Ly giống như có lẽ bộc phát rồi, vẫn là gây gỗ với tốt hơn.




      Thái An Đế tuy rằng được đón trở về trong nội cung, nhưng mực tiếp tục cáo ốm vào triều. Hoàng Đế bị bệnh, c đám ung phi cũng dám dạo mua vui, trong hoàng cung Đông Xu cả ngày yên tĩnh.




      Phòng bếp trong Hiệt Điện chịu trách nhiệm nhóm lửa, cung nữ hồng hương tại nhóm lửa, trong nồi đất hầm cách thủy lấy canh nóng.




      Chủ bếp Đại cung nữ Lương đứng ở trước tấm thớt cắt lấy nấm đùi gà. Nàng bên vừa làm vừa : "Hoàng Thượng mấy ngày nay ăn cũng tệ, thái hậu mỗi ngày chỉ thị chúng ta cho Hoàng Thượng uống canh hầm cách thủy, mấy ngày trước đây cho tới bây giờ chưa hề dung qua phòng bếp đâu!"




      Hồng Hương mặt thanh tú khẽ cười cười: "Đúng vậy a!"




      Mấy ngày nay, Hoàng Thượng sợ là chịu khổ ở chỗ Liễu Ly đó a! Hặc hặc!




      Tác giả ra suy nghĩ của mình: hôm nay bắt đầu canh hai, đây là Canh [1], buổi tối còn có canh ~



      HoanHoan, Thiên Thanhh, Bạch Phụng9 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :