[Trọng sinh] Thiếu nữ danh môn - Khuynh Thành Thương (72/134)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 72: Giãy dụa
      Editor: OrchidsPham


      Bữa tối trôi qua, Úc Thịnh Hạo đưa Tịch Tinh Dữu lên đỉnh núi xem cảnh đêm, vùng ngoại thành buổi tối, khí xung quanh tươi mát khiến người ta hít vào liền toàn thân thoải mái, phồn hoa của thành phố lớn, cũng có đèn nê ông dịu dàng mê người, có kích thích của cuộc sống về đêm, chỉ có phần yên tĩnh bình lặng, phần thanh tịnh cổ xưa, phần ngân nga hoài cổ.


      Như ly trà xanh thản nhiên khiến người ta uống đến vui miệng, càng uống càng mê.


      Ngoại ô trong bóng đêm, như tiểu thư khuê các, phủ thêm tầng áo vải bảo thủ, có trang phục xa hoa chói mắt, thuần khiết xinh đẹp khiến người ta bất giác lún sâu.


      “Thích ?” Nhìn trong trẻo nhưng lạnh lùng của thiếu nữ bên cạnh cũng vì bóng tối tinh xảo này mà dần dần nhạt bớt, đáy lòng Úc Thịnh Hạo nhịn được mà vui vẻ, ra, cũng có mặt bình an như thế, chẳng qua, cũng chỉ khi đối mặt với bóng tối thế này, mới có thể để cho được may mắn thấy dáng vẻ này của .


      Hơi hơi gật đầu, hơi thở cũng nhàng hơn, từ khi trọng sinh vào thân thể Tịch Tinh Dữu tới nay, chưa bao giờ nhìn thấy quang cảnh ngoại ô chìm trong bóng tối như vậy, cảm giác này, cũng hơn hai năm, giờ lại trở về trước mắt khiến chìm đắm trong đó, cảm giác này là sợ hãi lại như gần gũi…


      Nhìn thiên hạ giờ phút này trở nên rất cẩn thận, ngay cả hơi thở cũng chậm lại thế kia, tuy Úc Thịnh Hạo hiểu vì sao lại trở nên như thế nhưng vẫn yên lặng chờ ở bên cạnh, lên tiếng quấy rầy .


      “4020, thích em…”


      “4020, làm bạn mình …”


      “4020, sau này trai bảo vệ em…”


      “…”


      Trong đầu đột nhiên lại bắt đầu nhớ lại từng chuyện cũ , thông báo dịu dàng, tình bạn hồn nhiên, tình thân thân thiết, lúc này lại như thanh đao sắc bén, chút lưu tình mà đâm từng nhát từng nhát vào sâu trong lòng .


      Úc Thịnh Hạo vẫn luôn bên cạnh đột nhiên nhìn thấy Tịch Tinh Dữu đứng bên người bỗng trở nên điên cuồng, như bị cái gì đó làm kinh sợ, sắc mặt thảm hại, hai tròng mắt đột nhiên trừng to, con ngươi sắc bén lạnh lẽo kia chứa sương mù dày đặc sao tan , khiến người ta chìm sâu trong đó…


      Cuối cùng sao vậy…


      “Vì sao…”đối mặt với chân trời chút tia sáng, Tịch Tinh Dữu ngửa mặt lên trời rống to.


      Vì sao phải đối xử với như thế, làm gì có lỗi với họ sao? Chẳng lẽ chỉ vì sinh ở gia tộc như thế, chẳng lẽ chỉ vì là người thừa kế được gia tộc lựa chọn, chẳng lẽ chỉ vì trong gia tộc kia phải ngươi chết ta mất mạng, cho nên, họ vì sống sót, tiếc lấy mạng của sao?


      Vì sao muốn dùng trăm phương ngàn kế, tận dụng mọi cách tiếp cận ? Nếu muốn mạng có thể thẳng ra, vì sao phải dùng cách như thế, khiến phải khắc sâu nhớ kỹ thời khắc đó, nhớ kỹ ánh mắt họ, khiến đau như thế… ghi xương khắc cốt…


      Họ nghĩ rất muốn sống sao? cũng từng tự hại bản thân, nhưng bao giờ thành công chứ? Chờ đợi sau khi tỉnh lại chính là huấn luyện vô tình hơn, đấu tranh khốc liệt hơn, nỗi đau càng khiến tan nát cõi lòng hơn, tự hại bản thân bao nhiêu lần người thân bạn bè bên cạnh lần lượt rời khỏi thế giới bấy nhiêu người, tổ trưởng , đó chính là trừng phạt cho suy nghĩ tự hại bản thân của , làm người thừa kế gia tộc lựa chọn, phải luyện ra được ý chí như sắt thép, thể có tình cảm với bất kỳ kẻ nào, hàng vi yếu đuối như thế càng được phép xuất người thừa kế như .


      cũng từng giận dữ, từng giãy dụa, từng chống cự, nhưng cuối cùng sao? Đổi lấy chỉ là bài học đẫm máu mà thôi, những kẻ đó dùng máu của những người để ý tẩy rửa suy nghĩ nên có trong lòng , đối với , cuộc sống như thế có khác gì địa ngục trần gian…


      Còn sống hay chết, có gì khác biệt…


      Úc Thịnh Hạo ở bên cạnh cuối cùng vẫn nhịn được, vẫn biết Tịch Tinh Dữu lạnh lùng, biết từng chuyện trải qua, nhưng đau đớn như vậy vẫn khiến cảm thấy kinh hãi, chuyện của nhà họ Tịch khiến đau đớn đến thế sao?


      Úc Thịnh Hạo bước nhanh đến ôm lấy Tịch Tinh Dữu đau thương chịu nổi, sâu trong con ngươi là đau lòng vô tận, nếu họ sớm gặp nhau, có phải là khiến tránh được nhiều thương tổn? Nhiều đau khổ như vậy…


      “Đừng sợ, đừng sợ, vẫn luôn bên cạnh em, bảo vệ em.”


      Giờ phút này, điều khiến Tịch Tinh Dữu thể chịu nổi đó là có người chứng kiến được mặt muốn để người khác biết. Loại cảm giác này giống như riêng tư của mình bị dòm ngó, trong nhát mắt, con ngươi của Tịch Tinh Dữu xuất độc ác, bùng nổ sát ý.


      Ra tay như tia chớp, bàn tay bé đánh thẳng vào đầu Úc Thịnh Hạo.


      ngờ Tịch Tinh Dữu có thể ra tay độc ác như thế với mình, Úc Thịnh Hạo trừng mắt to, nhưng thân thể cũng hề chậm trễ, vừa chuyển mình cái tránh né tập kích của Tịch Tinh Dữu, tuy rằng né được kích này của nhưng kình khí kèm cú đánh vẫn khiến bị thương.


      “Tinh Dữu…” Nâng tay muốn giữ chặt Tịch Tinh Dữu, lời khuyên muốn bình tĩnh đều nghẹn lại ở yết hầu, nổi chữ.


      Vì tốc độ của Tịch Tinh Dữu quá nhanh, chiêu thức vừa mạnh mẽ vừa độc ác, từng chiêu đòi mạng, căn bản cho cơ hội phản ứng. chưa bao giờ biết rằng mà Tịch gia coi trọng, thân thể yếu đuối đến mức gió hơi lớn chút cũng có thể thổi vào bệnh viện mười ngày nửa tháng, lại có thân thủ mạnh mẽ đến thế.


      Thân thủ như vậy, ngay cả cũng phải sợ hãi than thở, ngay cả cũng cảm thấy mặc cảm tự ti.


      Vì chiêu thức của rất đàng hoàng, độc như thế, hiểu được nương tay nhưng Tịch Tinh Dữu tấn công như thế, chiêu thức mang theo sát ý, chút lưu tình, hung ác đến cực điểm như sát thủ, quyết tâm dồn đối phương vào chỗ chết, tuyệt đối lưu tình.


      Đối mặt với võ công mỗi chiêu đều mạnh mẽ, căn bản thể tránh được, chỉ có thể kiên trì đón nhận từng sát chiêu khiến người ta sợ hãi kia, vì tránh bản thân lỡ tay làm tổn thương , cho dù biết võ công Tịch Tinh Dữu kém, thậm chí là cao hơn , bị thương nữa cũng nỡ, từng bước nhường nhịn, trốn tránh, cố gắng trực tiếp va chạm với .


      Mà lúc này, Tịch Tinh Dữu cũng mất lí trí, trong đầu óc tràn đầy quy định những người đó huấn luyện, mặc kệ đối phương là ai, đánh ngã đối phương có vô số người bị liên lụy vì yếu đuối, mềm lòng của , tầm mắt hoàn toàn bị che phủ bởi sương mù màu đỏ, chỉ biết liên tục ra chiêu, cướp đoạt sinh mạng của đối phương.


      Úc Cẩn Duy và Mộc Sửa Khiết vẫn thầm quan sát ở gần đó đều dám tin, mắt nhìn trừng trừng, vừa rồi vẫn tốt đẹp, hình ảnh ấm áp đến mức khiến người ta nỡ chen ngang nhưng sao hình ảnh êm đẹp đó lại bị bạo lực xé nát còn lại chút gì thế này?


      ổn, hình như ba bị thương!” Tuy chỉ thấy thân thể Úc Thịnh Hạo hơi run cái nhưng Úc Cẩn Duy lại có thể cảm nhận được rằng ba nhà mình bị thương, hơi đau lòng nhưng cũng vô cùng kinh ngạc, rung động. Thân thủ biến thái của ba nhà đừng mà ngay cả Mộc Sửa Khiết cũng thể bằng được, chính là huấn luyện viên ma quỷ nổi tiếng, thân thủ hạng nhất thể nghi ngờ, nhưng hôm nay lại bị bé 17, 18 tuổi đánh bị thương, ra ai tin được chứ?


      “Chú ma kêu quỷ gào cái lông gì thế? Chẳng lẽ nhìn thấy chắc?” hai mắt Mộc Sửa Khiết tràn đầy lo lắng, nhìn hai người đánh nhau ở phía trước, lòng thầm than thở sợ hãi vì Tịch Tinh Dữu còn tuổi mà thân thủ cao đến thế, , phải là khủng bố mới đúng.


      Đúng, chính là khủng bố, có thể có võ công như vậy, đúng là thần thoại, nhìn động tác của , cho dù là đánh nhau cũng cảm nhận được xinh đẹp, phiêu dật, mà động tác bật lên càng khiến người ta than thở sợ hãi, lực nhảy đánh kinh người như thế… đúng, đây là lực nhảy đánh sao? Sao đột nhiên có ảo giác đây phải nhảy đánh mà là… bay…


      làm gì thế, còn ngẩn người nữa à, mau chạy đến giúp ba tôi .” Úc Cẩn Duy sốt ruột nhìn cảnh đánh nhau phía trước, tim sắp nhảy khỏi lồng ngực, quay đầu gọi Mộc Sửa Khiết chạy lên giúp đỡ ngờ lại thấy Mộc Sửa Khiết ngẩn ra nhìn, còn nhìn bằng đôi mắt đầy hứng thú khiến suýt nữa tức đến hộc máu, trực tiếp rống lên.


      Nhìn Úc Cẩn Duy mang vẻ mặt kích động như hận thể nhảy tới cắn mình nhát, Mộc Sửa Khiết biết phản ứng của mình chọc giận , hiếm khi cãi lại mà giải thích : “Nếu cậu cứ thế lên giúp, cậu nghĩ sau này ba cậu xử lý chuyện này ra sao? Chẳng lẽ cậu quên chuyện lần trước rồi?”


      “Vậy sao chứ, thấy ba đau lòng kia nên chỉ toàn né tránh sao?” Đúng vậy, Úc Thịnh Hạo sợ mình rat ay làm Tịch Tinh Dữu bị thương, cho nên từ đầu đến cuối đều trốn tránh, dám chính diện đánh tay đôi


      “Chúng ta cứ theo dõi , tập trung chú ý là được, nếu Thịnh Hạo sắp bị kia đả thương chúng ta mới ra tay.” Quả nhiên là trận đánh của những cao thủ, cho dù Úc Thịnh Hạo tránh rất vất vả nhưng dù sao cũng là tránh thoát, nghĩ lại trước đây còn thầm oán dùm Úc Thịnh Hạo rằng ông Úc huấn luyện quá khắc nghiệt, nhưng lúc này lại cảm thấy may mắn là ông Úc khốc liệt vô tình, nếu phải được huấn luyện như thế hôm nay sao Úc Thịnh Hạo có thể có được thân thủ thế này, có thể ngăn được thế tấn công hung ác của Tịch Tinh Dữu chứ.


      “Vậy phải chú ý, xem Tịch Tinh Dữu , động tác kia chính là muốn ra tay độc ác, chẳng biết ta phát điên cái gì, ràng vừa rồi còn rất tốt mà.” Úc Cẩn Duy hai mắt nhìn chằm chằm vào phía trước, trái tim vẫn thót lên, căng thẳng đến cực điểm.


      Đánh hồi lâu, cuối cùng Úc Thịnh Hạo cũng phát ra vấn đề, đó là hình như từ đầu đến cuối Tịch Tinh Dữu như hề có tâm trí, con ngươi hoàn toàn trong trẻo lạnh lùng mà chỉ có bóng tối vô tận và sát ý dày đặc, như vậy là người mà chưa từng biết.


      Theo tài liệu điều tra được, cùng lắm Tịch Tinh Dữu chỉ là bé bị người thân làm nhục, bị người nhà ghét bỏ thậm chí là vứt bỏ, thứ có cũng chỉ là con ngươi nhìn thấu lòng người thay đổi, trái tim tang thương đến vỡ nát, con ngươi kia luôn lạnh lẽo, xa cách người khác chút nhưng chưa bao giờ có hung ác, bóng tối và sát khí dày đặc như lúc này.


      ở bộ đội, cũng thường xuyên chấp hành vài nhiệm vụ nguy hiểm, theo biết, ánh mắt như Tịch Tinh Dữu, chỉ có những kẻ hàng năm chìm trong bóng tối, mỗi ngày đều trải qua giết chóc máu tanh, liếm máu lưỡi đao mà sống mới có thể có được.


      Giờ khắc này, trái tim Úc Thịnh Hạo co rút, cảm giác đau lòng tràn lan.


      Mà chỉ chút ngẩn ngơ này của cũng khiến thể tránh nổi chưởng đánh ra của Tịch Tinh Dữu…


      ba…”


      “Thịnh Hạo…”


      Úc Cẩn Duy và Mộc Sửa Khiết vẫn lo lắng nhìn Úc Thịnh Hạo và Tịch Tinh Dữu mau chóng chạy tới, hai người lôi Úc Thịnh Hạo ra xa.


      Tịch Tinh Dữu ở phía sau, trong đầu lên tia sáng đỏ, trong lời lạnh lẽo lộ ra vô tình khốc liệt lên trong đầu, “Vĩnh viễn đừng nghĩ bỏ rơi được chúng ta, vĩnh viễn đừng mơ bỏ lại sứ mệnh của ngươi, liên quan đến việc ngươi là Tịch Tinh Dữu hay là Phong Hống Ưu, sứ mệnh của ngươi đều thể bị bỏ lại...”


      Thân thể run lên, hai tròng mắt tối sầm lại, sức lực toàn thân lập tức như bị rút kiệt, thoát lực ngã xuống.


      Vốn nghĩ bản thân chắc chắn phải bị thương, nhưng lúc mở to hai mắt lại phát ra thân thể mình bị Mộc Sửa Khiết và Úc Cẩn Duy kéo ra xa, mà vừa ngẩng đầu lên thấy Tịch Tinh Dữu thoát lực ngã xuống đất.


      Đau lòng, đẩy hai người ra, vội chạy vài bước đến vên người Tịch Tinh Dữu, đưa tay ôm lấy : “Dữu Dữu, Dữu Dữu em tỉnh lại ,”


      Trong cơn mê, đầu óc Tịch Tinh Dữu ngừng vang lên tiếng gọi “4020, 4020…” khiến cau mày, cho dù giữa cơn mê cũng khiến khó chịu muốn phát cuồng.


      ấy bị sao thế?’ Nhìn Tịch Tinh Dữu được ba nhà mình cẩn thận ôm vào ngực như vật báu, Úc Cẩn Duy lạnh giọng hỏi, vì vừa rồi Tịch Tinh Dữu ra tay độc ác muốn làm tổn thương Úc Thịnh Hạo nên chút tình cảm tốt đẹp của cậu ta dành cho cũng biến mất hết, nhìn hôn mê mà cặp lông mày vẫn nhíu chặt, cậu cố đè nén thương tiếc trong đáy lòng.


      Biết cậu em này vì mình mà sinh ra ấn tượng tốt với Tịch Tinh Dữu, Úc Thịnh Hạo giải thích: “ ấy có quá khứ của mình, chuyện vừa rồi phải ấy cố ý.”


      ba, sao vẫn có thể tin tưởng ô ta như thế? Cho dù có thích ta cũng thể bảo vệ ta như thế, vừa rồi ràng ta ra tay vô cùng độc ác, căn bản cho cơ hội phản kháng, võ công đoạt mệnh vừa rồi phải trò đùa.” Úc Cẩn Duy tức đến mức chỉ hận thể tát cho Úc Thịnh Hạo vài cái để tỉnh táo lại, tuy rằng người nhà họ hy vọng ba có thể cởi mở hơn, hi vọng ấy mau chóng tìm được người phụ nữ ấy , cùng nhau sống cả đời, nhưng mà họ thể để người phụ nữ có thể làm ấy tổn thương bất cứ lúc nào ở bên ấy cả đời được, người phụ nữ như thế quá nguy hiểm.


      “Đừng có ý đồ gì với ấy, nếu đừng trách nể tình em.” Úc Thịnh Hạo nhìn em trai trầm mặc, lập tức đoán ra suy nghĩ trong lòng cậu, biết mình chìm sâu rồi, đối với trong lòng, hiến ra toàn bộ trái tim, giữ lại chút gì…


      “Chẳng lẽ còn muốn dẫm vào vết xe đổ của cha sao?” Bị người phụ nữ làm chậm trễ đời, vì người phụ nữ mà đánh mất tính mạng, chẳng lẽ tình như thế vĩ đại, đáng giá sao? Hơn nữa, người phụ nữ này giống người phụ nữ kia, trái tim ta căn bản ở chỗ ba, nhưng vì sao, ba là con của người phụ nữ kia, ấy phải chịu nỗi đau đó rồi, chẳng lẽ còn muốn con ấy sau này cũng phải chịu loại đau đớn như ấy trải qua sao?


      Quả nhiên, lời này vừa ra, hai bàn tay ôm Tịch Tinh Dữu của Úc Thịnh Hạo liền run lên, tấm lưng cứng ngắc, ngực như bị búa tạ nện thẳng vào.


      Nhìn Úc Thịnh Hạo hơi bình tĩnh lại, Úc Cẩn Duy tiếp tục chậm rãi : “ ta đâu ba.”


      “…” Ánh mắt phức tạp nhìn Tịch Tinh Dữu hôn mê,trong lòng cực kỳ hỗn loạn, sau đó, cũng mê man, biết nên lựa chọn thế nào…


      còn nhớ chú ba ? Chẳng lẽ thấy kết quả cuối cùng của chú ấy hay sao?” Xin lỗi ba, cho dù hai tay em phải nhuốm đẫm máu tươi, em cũng trơ mắt nhìn chìm đắm như vậy…


      Giờ phút này hai chân mềm nhũn, cố gắng ổn định nhưng vẫn phải bước lùi hai bước.


      Mộc Sửa Khiết ở bên cạnh đành lòng nhìn Úc Thịnh Hạo thống khổ như vậy, người phụ nữ kia là nút thắt trong lòng , tình cảm của Úc Thịnh Hạo dành cho bà ta cũng vô cùng phức tạp.


      “Giao ta cho em, em cho người đưa ta trở về, được ?” Thấy lời của mình cuối cùng cũng khiến Úc Thịnh Hạo có phản ứng mãnh liệt, Úc Cẩn Duy ngừng cố gắng tiếp tục .


      Nhưng Úc Thịnh Hạo đắm chìm trong thế giới của riêng mình, sao có thể nghe được lời Úc Cẩn Duy, chỉ ngẩn ngơ nhìn bầu trời đêm đen đặc, hề có ánh sao.


      Úc Cẩn Duy biết lúc này Úc Thịnh Hạo hoàn toàn chìm vào suy nghĩ riêng của mình, nháy mắt với Mộc Sửa Khiết ở bên cạnh “Tới ôm ta .”


      Hiểu được ám chỉ, Mộc Sửa Khiết cũng hi vọng bạn tốt chìm sâu rồi hủy hoại cả cuộc đời, đành tiến lên, tay chân cẩn thận ôm lấy Tịch Tinh Dữu, xoay người nhanh chóng rời .


      Nhìn Mộc Sửa Khiết ôm người rời , Úc Thịnh Hạo đột nhiên bừng tỉnh, nhìn bóng dáng mất hút trong bóng đêm mịt mờ, hai mắt tràn ra giãy dụa đao đớn, miệng chua xót.


      Trước kia từng hận, hận cha vì sao lại vì người phụ nữ mà trở nên như thế, vì người phụ nữ mà màng đến tính mạng, chẳng lẽ bà ta tốt đến vậy? Đáng để ông ấy trả giá toàn bộ như thế?


      Nhưng đến nay, cũng trải qua, hiểu rằng loại này, loại đau đớn này có thể khiến liều lĩnh, vì trả giá toàn bộ nhưng vẫn vui vẻ chịu đựng.


      ba, ta phải người thuộc về .” Úc Duy Cẩn nhìn Úc Thịnh Hạo như thế, đau lòng khuyên nhủ.


      Chua xót xẹt qua đáy mắt, nhưng cũng nhanh chóng biến mất, “Cho thời gian yên tĩnh suy nghĩ.” Cho thời gian, nếu phai nhạt cũng quên , nếu quên được chỉ có thể liều lĩnh theo đuổi, liều mạng…
      minhminhle, myuyen, Phong Vũ Yên9 others thích bài này.

    2. thucquy

      thucquy New Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      15
      Đùa nhau ah, thằng em này thiệt toàn phá đám ko mà, nam chính chưa chi mà nhụt chí hùng, sợ bỏ chạy sao?
      OrchidsPham thích bài này.

    3. thienbinh2388

      thienbinh2388 Active Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      182
      Co len . Co cog mai sat co ngay nen kim. Se toi mot luc nao do a se lam tag chay trai tim cua chi ma
      OrchidsPham thích bài này.

    4. Kỷ Tuyết

      Kỷ Tuyết Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      26
      à bạn ơi, mình thấy cái tên Mộc Sửa Khiết đổi lại thành Mộc Tu Khiết đúng hơn nhỉ??:yoyo20::yoyo20::yoyo20:
      OrchidsPham thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Cảm ơn ý kiến đóng góp của bạn,hực ra mình có hỏi @tutu rồi, vì nàng ấy để là Mộc Sửa Khiết nên mình cũng cứ để thế luôn chứ sửa lại nữa :3 Có thể khi Beta lại mình suy nghĩ để thay đổi loạt luôn :3
      tutu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :