1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Giấc Mộng Đế Vương - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full Trọn Bộ)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Vệ thái phó lại tự kỷ rồi, bản thân tự làm mà bảo hoàng thượng câu dẫn mình
      suýt hun rồi nha :yoyo45:, ah ha ha
      tart_trung thích bài này.

    2. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      thực là mong tuần năm chương vì truyện quá hay so với quy định:die::die::die::die:
      Hoaithao, Trâuxuanquynhdesign thích bài này.

    3. xuanquynhdesign

      xuanquynhdesign Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,666
      Chương 10
      Thái phó hạ lệnh, há có đạo lý thay đổi?

      Niếp Thanh Lân miệng nhấm nuốt, chậm rãi nuốt xuống miếng thịt nai lớn bóng lưỡng kia, chỉ cảm thấy cuộc đời này đối với mỹ thực thể nào còn thích được nữa...

      Vệ Thái phó liếc mắt nhìn cái vị bên cạnh dùng vẻ mặt nghẹn ngào như uống thuốc để ăn thịt nai mỹ vị, định răn dạy, bỗng phát cái miệng của tiểu Hoàng đế bị dính thịt nai bóng loáng, màu sắc đỏ thắm ít, làm nổi bật lên khuôn mặt nhắn trắng như tuyết, kết hợp với đôi mắt đầy linh khí...

      híp mắt phượng lại nhịn được nhìn thêm vài lần, trong lòng hừ lạnh: Con trai nên có bộ dạng khỏe mạnh chút, lớn lên lại là dáng vẻ này, cho dù có dễ nhìn, cũng chỉ là cái thứ nằm dưới thân người khác! Tổ tiên Đại Ngụy là nhân vật uy vũ cỡ nào chứ! Lại sinh ra tử tôn nghiệt như thế này, quả thực là dấu hiệu khí số tận...

      Trong lòng nghĩ như vậy, nhất thời lại nổi tâm trêu chọc, đợi đến lúc Long Châu tử rốt cuộc cũng gắng gượng nuốt hết miếng thịt nai kia, Thái phó đại nhân lại gắp thêm miếng da còn to hơn miếng ban nãy chậm rãi bỏ vào trong chén nàng.

      Niếp Thanh Lân chỉ cảm thấy dạ dày sôi trào, nhưng đành phải thụ sủng nhược kinh hướng về phía Vệ ái khanh mỉm cười, sau đó đầy tôn kính nhìn chằm chằm vật trong chén, thầm nghĩ: Thủ đoạn hay! Gắp thêm vài miếng nữa cho dù là ngỗ tác nghiệm thi tinh thông nhất triều Đại Ngụy, cũng cho rằng Hoàng đế băng hà là tự nhiên mà thôi!

      Đến lúc đó, cơ dân khắp thiên hạ đều có thể chỉ về phía kinh thành mà chửi ầm lên: “Cẩu Hoàng đế! Bọn tao chịu đói, mày lại ăn no đến thăng thiên!”

      Thế nhưng Thái phó ban thưởng, cho dù là thịt tẩm rượu độc cũng phải nuốt xuống!

      Chỉ là ăn miếng da này, tốc độ chậm hơn rất nhiều, rốt cuộc nuốt xuống được cũng là lúc Thái phó dùng xong bữa.

      Khóe mắt Niếp Thanh Lân liếc đến đôi đũa được đặt vật gác đũa bằng ngọc thạch, hơi hơi thở phào nhõm, vừa ngước đầu lên lại phát gương mặt chấn động lục cung của Thái phó, như cười như nhìn mình...

      Sau khi dùng xong ngọ thiện, Vệ Thái phó ung dung làm chuyện quốc gia.

      Cung tiễn rường cột nước nhà rồi, Niếp Thanh Lân ôm bụng, vẫy vẫy tay về phía An Xảo Nhi.

      An Xảo Nhi sao lại biết bệnh của tiểu chủ tử? Lệ phi cũng ác độc, cứ luôn để tiểu chủ tử giảm sức ăn, từ ăn đủ no nên trở thành bệnh, nếu như bị vấn đề về dạ dày, thực đau đến lăn lộn giường!

      Nàng cẩn thận đỡ tiểu chủ tử nằm lên long sàng, Niếp Thanh Lân nâng cái bụng no kềnh của mình, hữu khí vô lực : “Đau quá, ngươi đến thái y viện tìm Trương thái y đến đây !”

      Niếp Thanh Lân chỉ tìm mỗi Trương thái y là có nguyên do.

      Người ăn ngũ cốc làm sao có thể có bệnh? Nhưng thân nữ nhi của mình nếu như bị ngự y y thuật tinh thông từ mạch tượng khám phá ra, quả thực là bất ổn to lớn!

      May là Lệ phi năm đó nhập cung, ở quê hương có thanh niên xuất thân nhà y si luyến bà, rời xa quê hương để theo tới, thi vào thái y viện. Mặc dù thể cùng giai nhân sớm sớm chiều chiều, nhưng sớm chiều phụng dưỡng có thể nhìn thêm vài lần, đầu ngón tay có thể đặt cổ tay thon thon của giai nhân, cũng coi như có thể giải nỗi khổ tương tư rồi.

      Thường xuyên qua lại, Trương thái y liền trở thành ngự y riêng của Lệ phi, lúc Lệ phi đắc sủng, tiểu nhân vật như thế hiển lộ, thế nhưng sau khi thất sủng, mới phát điểm đáng quý của “người lòng”, cảm thán vận mệnh ngang trái của mình chậm!

      Chỉ mong ở trong cung an ổn sống qua quãng đời còn lại, may mà bản thân nước cờ nguy hiểm kia có Trương thái y giúp đỡ, liên tiếp hữu kinh vô hiểm.

      Chỉ lúc sau, thái y viện phái người cõng hòm thuốc vội vội vàng vàng chạy đến. An Xảo Nhi vừa nhìn thấy kêu thầm: Hỏng bét rồi! Người tới sao phải là Trương thái y, mà là thanh niên tướng mạo đôn hậu?

      Sau khi bỏ lại vị thái y trẻ tuổi kia ở chính điện, nàng ta vội vàng tiến vào trong phòng, giọng bẩm với tiểu Hoàng đế: “Hoàng thượng, lần này tới phải là Trương thái y, mà là ngự y trẻ tuổi ...”

      Niếp Thanh Lân đau bụng đến nổi, vầng trán mượt mà tinh tế mướt mồ hôi lạnh, nghe được An Xảo Nhi vừa như vậy, đợi sau khi cơn đau trôi qua, mới gom chút khí lực : “Ngươi... với , Trẫm ... ngủ rồi. Bảo lưu lại đơn thuốc giảm đau tiêu thực ... đuổi .”

      An Xảo Nhi xót xa nhìn dáng vẻ tiểu chủ tử chịu khổ, trong lòng nhịn được hung hăng chửi rủa Vệ Thái phó phong từng trận kia phen, lại vội vàng xoay người ra ngoài, y theo lời vừa rồi thuật lại lần.

      Nào ngờ thái y kia sau khi cúi đầu đáp vâng, lại mở hòm thuốc, lúc lấy bút ra tiện tay lấy khối ngọc bội ra ngoài, giắt ngang hông mình.

      An Xảo Nhi mắt sắc, thoáng cái nhận ra, đây phải là vật Lệ phi mến tặng cho Trương thái y năm đó sao? Trương thái y kia như nhặt được chí bảo, mỗi lần đến gặp Lệ phi đều giắt ngang hông nha!

      Vì vậy liền lập tức hỏi: “Trương thái y sao lại tới ạ?”

      Người thanh niên nhanh chóng đáp: “Tiểu nhân họ Trương tên Ngọc, Trương Thành thái y là dưỡng phụ của tiểu nhân, lão nhân gia mắc bệnh hiểm nghèo, nửa tháng trước ... quy tiên tại nhà rồi ạ.”

      An Xảo Nhi nghe xong cả kinh, khóe mắt lập tức phiếm hồng. Lệ phi nương nương bệnh tật triền miên, tháng trước . Nhưng Trương thái y thân thể vẫn luôn khoẻ mạnh, sao liền? Suy cho cùng, vẫn là chữ “si” gây họa, chắc là ông ấy sợ Lệ phi nương nương dưới cửu tuyền đơn, liền theo ...

      Người thanh niên kia lộ vẻ bi thương: “Gia phụ tuy gấp nhưng vẫn yên lòng về Hoàng thượng, cho nên đem tất cả những án tử chẩn mạch trước kia của thánh thượng truyền cho tiểu nhân, giao phó tiểu nhân nhất định cẩn thận hầu hạ Hoàng thượng gấp bội.”

      đến đây, An Xảo Nhi lại cả kinh. Chẳng lẽ Trương thái y bí mật kia cho người thanh niên này? Lão thái y luôn là người ổn trọng, chắc hẳn người ông yên lòng giao phó nhất định đáng tin cậy.

      Vì thế, nàng ta vào lại trong phòng, truyền lời cho chủ tử.

      lát sau, chỉ thấy An Xảo Nhi ra, thỉnh Trương Thị Ngọc thái y vào. Khi y vào trong phòng, thấy dáng người ngọc nhắn nửa ngồi Long sàng, liền vội vàng cúi đầu nghiêng người, giọng thỉnh An Xảo Nhi buông mành Long sàng xuống.

      Chủ tớ hai người thoạt đầu còn chưa xác định, thấy phản ứng thế này của tiểu Trương thái y, trong lòng nhất thời hiểu y đích xác là người hiểu nội tình, bằng chẩn trị cho Hoàng thượng, hà tất buông mành như phi tử hậu cung thế?

      “Thái y lần đầu tiên tới, lễ tiết cần quá mức rườm rà, Trẫm là nam tử, há lại kiêng kỵ như phi tần hậu cung. Ngươi lại đây bắt mạch cho Trẫm !” Niếp Thanh Lân nhàn nhạt phân phó.

      Trương thái y liền vội vàng hành lễ cúi đầu chầm chậm bước tới, nghe giọng khàn khàn nhưng lại mềm mại của Hoàng thượng, trong lòng hơi hơi rung động.

      Đợi đến khi cánh tay ngọc đưa ra trước mặt mình, chóp mũi Trương thái y hơi đổ mồ hôi. Đầu ngón tay đặt hờ lên da thịt mịn như ngọc mềm như bơ kia cảm thấy trơn bóng đến suýt nữa tuột tay. Cảm giác mềm mại tê dại theo đầu ngón tay truyền lên , y cắn lưỡi vội vàng ổn định tâm tình, khóa mi tỉ mỉ chẩn mạch.

      Niếp Thanh Lân bên này cũng quan sát Trương thái y: Tướng mạo đoan chính đôn hậu, y tên ‘Thị Ngọc”, ứng với chữ ‘Ngọc’ trong Phan Ngọc Nhi khuê danh của mẫu phi.

      ‘Thị’ cũng là ‘Tư’. Trương Thành lão thái y nguyện vì nữ nhân thể chạm vào, cả đời lập gia đình, suốt đời hầu hạ... đời này của mẫu phi uổng phí.

      Người này mặc dù tuổi còn trẻ, nhưng quả nhận được chân truyền của dưỡng phụ. Chẩn mạch xong, lại thi châm, triệu chứng đau bụng lập tức thuyên giảm quá nửa.

      Niếp Thanh Lân thoải mái ít, hỏi: “Y thuật của Trương thái y quả nhiên cao minh, chẳng qua xem ra tuổi ngươi vẫn còn trẻ, kế thừa nghiệp cha vừa mới được vào thái y viện, sao bọn họ lại cho ngươi qua đây?”

      Trương thái y thấp giọng : “Phiên vương Bình Xuyên Vương vừa mới tiến kinh mắc bệnh mãn tính hiếm gặp, ngự y nhận được thủ dụ của Thái phó, những ai có thâm niên đều muốn đến Vương phủ hội chẩn. Tiểu nhân chủ động dốc sức vì thánh thượng, ngược lại ai tranh giành cả.”

      Niếp Thanh Lân mỉm cười, trong lòng lập tức hiểu : Ngự y viện đều là đám lão già thành tinh mà! Tiểu Hoàng đế có việc, khó tránh khỏi chính là ý của Thái phó đại nhân, nếu cẩn thận xem bệnh cho Hoàng thượng, động tới tình bên trong, Thái phó nhất định giơ tay vung đao, giết người diệt khẩu nha!

      Có người chủ động xin làm bia đỡ đạn, ai lại tranh giành với người ta chứ?

      Lòng suy nghĩ, nhưng ngoài miệng lại lãnh đạm : “Thay Hoàng gia xem bệnh ra phương thuốc, là phải gánh vác nguy hiểm, Trương thái y sợ sao?”

      Trương Thị Ngọc vội vàng quỳ xuống đất : “Tiểu nhân vốn là nhi bị vứt bỏ ven đường, may mắn được gia phụ rủ lòng thương, tránh phải chịu khổ chết rét bên đường. Vốn muốn phụng dưỡng cho gia phụ về cả nghiệp lẫn hiếu, thế nhưng gia phụ quy tiên, tiểu nhân lại trở thành nhi lẻ loi, chỉ có thể cẩn tuân di nguyện của gia phụ, bảo hộ thánh thượng chu toàn, cho dù tiểu nhân máu chảy đầu rơi cũng phải làm tròn bổn phận.”

      Đáy lòng Niếp Thanh Lân nóng lên, cha con Trương thị này đúng là cặp trung hậu! Lại nhìn Trương Thị Ngọc, khỏi thuận mắt hơn vài phần.

      Sau khi từ biệt thánh thượng, Trương thái y ra khỏi tẩm cung Hoàng đế, tâm tình vẫn còn chút hoảng hốt.

      Thánh thượng mặc dù tuổi còn , nhưng vẻ phong tình mi mục quả như nụ hoa mềm mại chờ nở rộ. Dù dung mạo chưa hoàn toàn triển lộ, nhưng mùi hương say lòng người thoang thoảng bay xa.

      Trong lòng khỏi lo lắng thay cho Hoàng thượng. Phẩm mạo xuất chúng như thế, nếu như hoàn toàn nở rộ, làm sao còn phẫn nam nhi đấng tu mi được nữa!

      Vân vê đầu ngón tay đầu ngón tay lưu lại cảm giác tê dại mềm mại thơm thơm kia, Trương Thị Ngọc vừa vừa tinh tế hồi tưởng lại mỗi cái nhăn mày mỗi tiếng cười ban nãy của Hoàng thượng. thế gian này lại nhiều thêm kẻ sinh tình đáng thương nữa rồi!

      Còn Thái phó bên kia vội vàng hoàn thành quốc nặng nề, là ban đêm.

      Nếu quyết định giết gà dọa khỉ, tóm lấy tổ chim Bình Tây Vương phủ gây chấn động các lộ chư hầu, hiển nhiên phải bày binh bố trận điều động nhân thủ. liền mở tiệc ngay trong phủ của mình mời chư vị kiện tướng đắc lực.

      Đều là những huynh đệ từng theo bản thân vào sinh ra tử sa trường, Thái phó liền tháo xuống điệu bộ tiên phong đạo cốt ngày thường, hào sảng uống mấy chén rượu lớn.

      đám vũ phu xúm vào thay chén bằng bát, rất ư vui sướng. lúc hứng khởi, bộ hạ cũ Lỗ Dự Đạt đột nhiên nhắc tới, y có kiếm được chừng mười con hãn huyết bảo mã của Tây Vực, bằng thừa dịp bóng đêm, mở cá cược, thi sức bền của ngựa, thắng có được bảo mã, thua trở về phủ phạt vài vò rượu.

      Chủ ý vừa ra, được đám hán tử uống say này hưởng ứng. Vệ Lãnh Hầu cũng bị đè nén quá lâu trong kinh thành, suốt ngày cứ tính kế với đám lão thần cũng phát ngấy. Dù sao kinh thành giới nghiêm vào ban đêm, phố lớn ngõ rộng lớn thích hợp để giục ngựa tung hoành, vì thế liền cười đáp ứng.

      đám người tới chuồng ngựa, chọn con ưng ý, liền phóng người lên ngựa. Mỗi người mang theo vài thị vệ, như cơn lốc chạy ra khỏi phủ Thái phó.

      Vệ Lãnh Hầu cưỡi con tuấn mã màu đỏ sẫm, vững vàng chạy phía trước. Danh mã Tây Vực quả nhiên giống bình thường, chạy như bay mây, phong thần tương trợ, đường nhanh như điện chớp.

      Vó ngựa cộc cộc, tiếng người chuyện, tiếng ngựa hí dài lồng vào nhau, quanh quẩn dứt trong buổi đêm yên ắng.

      Đám người của các quận phủ quan nha, phủ đệ vương hầu đều bị dọa sợ đến thể chợp mắt, đóng chặt cửa lớn, dán lỗ tai nghe ngóng động tĩnh ngoài đường lớn, nghi ngờ kinh thành có phải lại có biến hay .

      Đợi đến lúc chạy tới cửa cung, từ xa nhìn thấy Nguyễn công công đứng trước cửa cung vươn cổ ra nhìn.

      Vệ Lãnh Hầu đầu tàu làm gương, chạy tới gần, ghìm cương ngựa, nghiêng mắt hỏi: “Nguyễn công công đứng trước cửa cung là chờ ai đó?”

      Nguyễn công công nhìn thấy Thái phó đầu bốc hơi rượu, vội vàng cúi đầu rụt tay lại trả lời: “Hồi bẩm Thái phó, lúc sáng ngài có sau này ngọ thiện vãn thiện đều ăn cùng Hoàng thượng, cho nên Hoàng thượng và nô tài đều chờ Thái phó ạ!”

      Nghe Nguyễn công công thế, Vệ Lãnh Hầu mới mang máng nhớ ra đúng là có chuyện này . vung tay lên, ra hiệu mở cửa cung, nhưng lại xuống ngựa. Sau đó dưới vẻ mặt nghẹn họng nhìn trân trối nhưng bó tay của Nguyễn công công, mang theo đám võ tướng phía sau mình, vung roi vụt tiếng, thích thú thúc ngựa lao vào trong cung.

      đường , đám thị vệ tuần tra ban đêm trông thấy đều giật mình, đầu tiên là rút đao bày thế trận chờ quân địch, đợi đến khi thấy người dẫn đầu là Vệ Thái phó, lại vội vàng thu đao dựng thẳng lên nhường đường. Tiếp đó thống lĩnh đại nội Lữ Văn Bá dứt khoát kéo cuống họng hô: “Ngựa Thái phó đến, cấm quân trước mặt đều nhường đường!”

      đường này binh hoang mã loạn, quấy nhiễu đến cả thâm cung đều nhốn nháo.

      Đám võ tướng phía sau Vệ Lãnh Hầu đều quen sát phạt tàn nhẫn gan dạ, ra vào sa trường vô số lần, nhưng giục ngựa chạy trong hoàng cung ngay cả nghĩ cũng chưa từng nghĩ tới. Cũng chỉ có theo Vệ Lãnh Hầu, vị chủ công tuấn uy vũ quyết đoán, mới có thể làm ra chuyện liều lĩnh cuồng vọng nhất thiên hạ này!

      Trong lúc hơi men bốc cao, nhiệt huyết cuồn cuộn, roi ngựa vung lên cũng càng hung ác hơn...

      Đợi đến khi người ngựa chạy tới tẩm cung Hoàng đế, đèn đuốc sáng choang, nô tài cung nữ quỳ rạp đầy đất, ai nấy đều run lẩy bẩy, chỉ nghĩ Thái phó nay bổn cũ soạn lại, tái diễn cơn ác mộng huyết tẩy hoàng cung kia.

      Niếp Thanh Lân cũng nhận được tin, vốn là chờ dùng bữa cùng Thái phó, nghĩ tới lại chờ đến binh mã.

      Thôi được rồi, kiếp số tận, có trốn cũng thoát. Vì thế vẻ mặt ung dung trấn định bước ra ngoài, An Xảo Nhi ở phía sau sớm khóc hết nước mắt, ôm đùi Niếp Thanh Lân kêu gào: “Hoàng thượng!”

      Niếp Thanh Lân vỗ lên bả vai nàng ta, sau đó từ từ tiến vào trong viện.

      Chỉ thấy Vệ Thái phó cưỡi con ngựa cao to, thân hắc y, khí phách ngang ngược bắn ra bốn phía, đắm mình trong ánh trăng.
      Last edited by a moderator: 18/12/17

    4. Trâu

      Trâu Active Member

      Bài viết:
      177
      Được thích:
      159
      hố này thấy còn sâu lắm, nàng lấp lẹ rùi tính tiếp nha nàng
      xuanquynhdesign thích bài này.

    5. xuanquynhdesign

      xuanquynhdesign Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,666
      next
      Last edited by a moderator: 18/12/17
      Seen.173, Thùy Dương95, misa80 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :