1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chỉ muốn cùng em, chính là tốt nhất - Đông Bôn Tây Cố (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. numxxi

      numxxi Active Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      118
      Chỉ muốn cùng em, chính là tốt nhất
      Tác giả: Đông Bôn Tây Cố
      Edit: khanhyen92
      Số chương:???
      Thể loại: đại, thanh xuân vườn trường
      Nhân vật chính: Kiều Dụ. Kỷ Tư Tuyền

      Kiều Dụ ho tiếng đầy ý chêu trọc cười hỏi:

      ra vẫn muốn hỏi em, em có nghĩ tới hay , sau này em chuyến này, người khác xưng hô với em như thế nào?”

      Kỷ Tư Tuyền dương dương đắc ý mới vừa tính toán mở miệng, chợt gục mặt xuống, lẳng lặng nhìn Kiều Dụ:

      Kỷ công

      Kỷ…..công… tế….công

      Nàng gương mặt khổ nhao vào ngực :
      ” Kiều Dụ , ta hận ngươi”

      Kiều Dụ nhàng ôm vào lòng, mi mắt giãn ra, mặt thỏa mãn.

      Cứa sổ trong phòng học mở rộng , bên ngoài hoa nở lá rơi, ánh mặt trời xuyên qua kẽ lá lưu lại nền đất bàng bạc

      Trong kia có nguy hiểm, vào được cần cẩn thận

    2. numxxi

      numxxi Active Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      118
      Chương 1: Kiêu dương như lửa
      Mùa hè năm ấy, khí trời nóng bức dị thường, Kỷ Tư Tuyền 17 tuổi nhìn vaò giấy báo trúng tuyển đại học của mình sửng sốt lúc, chớp chớp mắt, nhìn vào cột điểm mấy lần, sau đó cực nhanh đem thư thông báo nhét trở về túi, rồi ném vào ngăn kéo thấp nhất của bàn học, dạng giống như ngày xưa, cưỡi xe đạp vui sướng ra khỏi cửa.

      năm kia, ở vào năm quan trọng, Kiều Dụ ở trong trường học được năm, và được coi là nhân vật phong vân, học chuyên ngành mình thích, làm những chuyện mình nghĩ, chỉ còn thiếu bên cạnh người mà mình thương.

      Ngày mà Kỷ Tư Tuyền nhận được thông báo trúng tuyển, Kiều Dụ tham gia vòng cuối cùng của cuộc thi, giáo sư của khóa đưa ra ý mới, chọn chỗ cảnh đẹp giống cổ tích để làm bài kết thúc cuộc thi.

      Ngày đó, cậu ngồi ở hàng cuối, trợ giảng kiến trúc ở phía trước vẫn còn chút về chú ý vị trí, có lẽ khí trời quá nóng khiến cho cậu vừa nghe chịu được, loại suy nghĩ cổ hóa này đem ra dạy cũng khiến học sinh ngu , luôn cảm thấy kiến trúc là thứ có linh tính, bởi vậy sáng tạo là điều quan trọng nhất, cậu muốn nghe nữa, nhờ có giá vẽ che chắn, cậu nghiêng đầu sang bên nhàm chán.

      Đó là lần đầu tiên cậu thấy Kỷ Tư Tuyền, chuyện này cậu chưa với bất kỳ ai.

      Ở chỗ này từ trước cho đến bây giờ cậu biết có lại xinh đẹp như thế, sáng rỡ đến thế khiến cho người ta cách nào nhìn thẳng, có lẽ cũng bởi vì quá sáng rỡ mà sau này khi có chút mất hứng, Kiều Dụ có loại ngày có cảm giác trầm sập xuống.

      Khi đó Kỷ Tư Tuyền toát lên vẻ thanh xuân lay động lòng người, tóc đuôi ngựa tung bay rối bời, mặc chiếc quần bò ngắn, áo sơ mi trắng, sóng mắt lưu chuyển khi cười, trong suốt như nước.

      đứng dưới cây liễu cách bọn họ xa, cầm bút vẽ thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn vật kiến trúc, sau đó mặt chuyên chú vẽ những nét đầu tiên. Cành liễu dài rủ xuống, gió vừa thổi liền đung đưa bên cạnh , hơn hiển linh động lòng người.

      Cậu cảm thấy người có phần khí chất rất thu hút, bức họa dưới tay nhất định là kiệt tác.

      Rất nhanh cuộc thi bắt đầu, bên tai trừ tiếng gió cùng tiếng ve kêu liền chỉ có tiếng bút pháp xào xạc giấy. Kiều Dụ nhịn được nữa quay đầu lại nhìn thấy đứng cạnh người con trai, nghiêng đầu nhìn , tóc đuôi ngựa ở phía sau bay bay bên tai, vui đùa nghịch ngợm.

      Kiều Dụ lúc này mới nhìn mặt , làn da trong suốt như pha lê, ngũ quan tinh xảo giống như nàng tiên cá xinh đẹp, tiểu nương bị liễu quấy rầy giường như có chút mất hứng, cau mày miễn cưỡng ngước mắt, nghe nghe biết tại sao đáy mắt lên tia giảo hoạt, tiếp theo cười lên xấu xa, biết câu gì, nam sinh kia hoảng loạn mà chạy, nhìn theo bóng lưng của nam sinh cười đắc ý, đáy mắt mang theo ánh tinh nghịch để cho người ta nhìn rời mắt.

      Cậu tự chủ, cầm bút ở dưới góc phải giá vẽ lên bắt đầu vẽ, ngày đó trời rất xanh, gió thổi lên mái tóc dài cùng vạt áo của .

      Em ở đây vẽ phong cảnh, còn ở đây vẽ em.

      Kiều Dụ cứ vẽ như vậy qua hết thời gian của cuộc thi, chờ đến khi cậu định thần lại cũng là thời điểm nộp bài, cậu chỉ có thể nhắm mắt lên nộp.

      Chờ đến khi câu quay lại nhìn mới phát bé kia mất rồi.

      Khi đó mặt trời xuống núi, khí trời còn nặng như vậy, chỉ còn lại cái nóng bỏng của mặt đất, nhưng trong gió lại mang theo chút lạnh lẽo, Kiều Dụ đứng ở trong làn gió đột nhiên có chút mất mát.

      Tối hôm đó Kỷ Tư Tuyền mang bức họa lúc chiều vẽ cho Kỷ lão gia xem, Kỷ lão gia hiếm thấy khen vẽ tiến bộ, trong nụ cười của Kỷ Tư Tuyền có nhiều điểm ý vị mà chột dạ.

      Sau đó cha mẹ hỏi tới có nhận được thư thông báo trúng tuyển hay , cũng là cười đưa ra câu trả lời khẳng định.

      Kỷ Tư Tuyền trải qua hết thảy như thường kì nghỉ dài nhất, thoải mái nhất của học sinh, cho đến trước khi báo danh ngày đều với ai, đăng kí sai chuyên nghành.

      Trước đây căn bản biết lâm sàng y học là cái quái quỷ gì.

      Ngay từ khi mới đầu học kỳ, Kiều Dụ cảm thấy có gì đó thuận lợi.

      Lâm Thần vội vã chạy vào phòng ngủ nhìn chút, Tiêu Tử Uyên tựa vào giường đọc sách , Ôn Thiếu Khanh cố gắng đem bộ đầu lâu xuyên qua móc chìa khóa.
      "ài, Kiều nhị đây, phải xong Ngênh Tân sao?"

      Tiêu Tử Uyên đến mi mắt cũng buồn nhấc lên, mài đao cả nửa ngày mới chậm rãi : “đệ nhất tài tử ngành kiến trúc vừa bị lão giáo sư coi trọng nhất gọi lên phòng làm việc chửi mắng trận, lại vội vội vàng vàng quay trở lại cầm công cụ thi lại”

      Lâm Thần mặt kinh ngạc ;”ai? Kiều Dụ? thi lại?”

      Ôn Thiếu Khanh cuối cùng cũng thuận lợi đem cái xương đầu giải phẫu kia xuyên qua cái nút chìa khóa, giơ tay lên chỉ chỉ bản vẽ bàn:”kia, chứng cớ phạm tội ở nơi đó”
      Kiều Dụ lúc thi lại xong quay trở về thấy ba người bạn cùng phòng đứng cùng chỗ nghiêm túc nghiên cứu bản vẽ kia, còn thảo luận đến mức nhiệt hỏa bốc lên tận trời.

      Thấy vào ba người rất có ăn ý ngẩng đầu lên thay nhau đặt câu hỏi
      tiêu tử uyên :“ này , bản vẽ naỳ vẽ lúc nào , rất tốt a , tại sao vẽ ở bản vẽ ? ”.

      Ôn Thiếu Khanh: “ài, cậu phải cậu vẽ những bản vẽ tốt sao, bức này rất tốt a!”

      Lâm Thần :“ hắc , nương này là ai a ? ”.

      Kiều Dụ tới đoạt lấy bản vẽ thu , “ có người nào , chính là thuận tay tùy tiện vẽ cái . ”.

      Tiêu Tử Uyên híp mắt :“ thời điểm của cuộc thi”

      Ôn Thiếu Khanh bổ đao :“ thuận tay ? tùy tiện”

      Lâm Thần tổng kết :“ còn thuận tiện cúp hoa ? ”

      Kiều Dụ cau mày đem bản vẽ nhét vào trong ngăn kéo , “ Waterloo được a ? !”(câu này mình lắm)

      Kiều Dụ khi đó biết , cậu nghênh đón người trong Waterloo lớn nhất.

      Cuộc sống đại học của Kỷ Tư Tuyền lại quá thung dung, trừ tiếc nuối vì báo nhầm chuyên nghành học, đối với cuộc sống đại học căn bản hài lòng.

      Ba cùng phòng vừa mới tiếp xúc, nhìn qua tính tình cũng khá tốt, cho đến ngày.

      Có lẽ do thời gian ở chung khá lâu, lớp mặt nạ cố ý ngụy trang rối rít tróc ra, bộc lộ tướng mạo chân , Kỷ Tư Tuyền lúc này mới phát ra ba bạn cùng phòng với mình đều là thần nhân.

      Đầu tiên là Tam Bảo, bởi vi “ kiện tay nóng” bại lộ làm người thông minh lo lắng.

      ngày, Kỷ Tư Tuyền từ ngoài trở lại liền thấy Tam Bảo ngắm Lan Hoa Chỉ tâm trạng ưu tư, liền hỏi câu:”tay thế nào rồi?”

      Tam bảo tiếp tục ngẩng đầu nhìn Lan Hoa chi cứng ngắc:”nóng”

      Hà ca từ trước máy vi tính ngẩng đầu lên , “ phải là theo như cậu kem đánh răng mát mẻ ngừng đau sao . ”
      .
      Tam bảo mặt ủy khuất , chỉ nhìn hộp kem đánh răng ở bên cạnh , “ tớ ăn ống rồi, nhưng vẫn còn đau”

      Tùy Ức ôm sách từ bên ngoài vào, nghe được câu này thấy giật mình chút nào, chậm rãi tiếp câu:”có thể cậu ăn nhầm nhãn hiệu được tốt, chỗ tớ có cao lộ khiết, nếu cậu lại ăn thử ống?”

      Hà ca ở bên cạnh máy tính cười thể tự kiềm chế

      Kỷ Tư Tuyền lắc đầu cái, sờ sờ cái đầu của tam bảo:”hay là tớ đưa câụ bệnh viện nhé?”

      Tam bảo cười hì hì mở miệng:”vẫn còn nữ là tốt nhất”

      Kỷ Tư Tuyền liếc nhìn cái:”vào khoa thần kinh, tay cậu sao, tớ cảm thấy đầu óc của cậu có vẻ bị hư”

      xong ba người ha ha cười to , lưu lại tam bảo mặt buồn bã

      Mấy ngày sau, bản tính hung hãn của Hà ca cũng bỏ xót bại lộ, đầu tiên là khi học tay cầm mô hình xương cốt thân thể con người bóp vỡ vụn khiến cả lớp khiếp sợ, còn muốn dùng 502 và băng dính trong suốt quấn quấn bọc bọc, ý định lừa đảo qua kiểm tra bị vạch trần. Tiếp theo trong giờ lên lớp môn thể dục, đem được thầy dạy thể dục mệnh danh là quyền đạo hắc băng đánh ngã, cuối cùng thời điểm kiểm tra thân thể, với số liệu về chiều cao và cân nặng cùng loại chung nhìn các bạn trai trong lớp bằng thái độ khinh thường.

      Từ nay đại danh Hà Văn Tĩnh cũng ai nhắc tới nữa, danh hiệu Hà ca xứng đáng hơn.

      Để cho Kỷ Tư Tuyền hiểu là Tùy Ức, ràng nhìn qua ôn nhu động lòng người, lại luôn lộ ra vẻ phúc hắc như có như , lời ra kinh người.
      (bài viết được đăng *******************)

      ngày , ở phòng ngủ cùng tầng, ở lầu dưới cùng bạn trai triền miên vô tình gặp được bốn , bốn người lên tiếng chào liền tự động lui tán ..
      ai ngờ buổi tối hôm đó kia liền tới đến phòng ngủ của các , biết là khoe khoang , hay là tới hỏi thăm ý kiến của các , tiếng quạ nửa ngày về sử ngọt ngào.

      Cùng tầng lầu , ngẩng đầu thấy cúi đầu thấy , bốn người lại tốt trực tiếp trở mặt , bưng khuôn mặt tươi cười ra sớm chán nghe rồi , rối rít cúi đầu ở trong đám bốn người ói cái rãnh ..

      Hà ca : "Tớ ấy là ở đây khoe khoang sao ?".

      tam bảo :" ấy rốt cuộc khi nào ? nữ ! cậu thể nhìn ấy như vậy! nếu cậu quyến rũ bạn trai ấy ? khẳng định bắt vào tay !"

      nữ :"…… tớ có nhàm chán như vậy , còn là Hà ca đem ấy ra đánh tương đối giải hận .."

      Tùy Ức :"O(∩_∩)O thể đánh nữ nhân .".

      nửa ngày đại khái là có nhận được bất kỳ dấu hiệu hâm mộ ghen tỵ nào, trong lòng hư vinh có được thỏa mãn , chủ động mở miệng hỏi : “ bạn trai tớ có phải rất cao lớn hay ? ”.

      Tùy Ức mực yên lặng nghe , nghe đến đó chợt mở miệng , “ cao nhất định là phải rồi , có lớn hay cũng biết , cậu có thể lên thử lần , dù sao quang đại là được , còn phải phát triển sâu . ”.

      Ba người sửng sốt chút , cùng nhau phì cười , mặt đầy vạch đen ra về.

      Đến đây , Kỷ Tư Tuyền liền biết , cái này có thể bé Tùy Ức này , thể tùy ý trêu chọc .

      ra Kỷ Tư Tuyền cùng Tùy Ức ở ở phương diện khác rất giống , chỉ là độc lưỡi ở ngoài miệng , đơn giản trực tiếp , phúc hắc ở trong lòng , uyển chuyển nội hàm . Tương tự quan hệ giữa người luôn rất vi diệu , khí tràng bất hòa , chính là vương thấy vương , khí tràng cùng , chính là hùng tích hùng .

      Kỷ Tư Tuyền cùng Tùy Ức vừa vặn là loại người sau , là tri kỷ là bạn tốt , Kỷ Tư Tuyền là người đầu tiên nhận ra được Tùy Ức thích con người của Tiêu Tử Uyên , mà Tùy Ức cũng là đầu tiên ý thức được người động đến lòng phàm của Kỷ Tư Tuyền.

      ra Kỷ Tư Tuyền quá muốn ở trong đại học thương , nhưng là ngươi thích người kia luôn là có chút nào báo trước đột nhiên xuất ở trong người bạn , tránh thoát , tránh được.
      Đại khái Kiều Dụ chính là người kia của Kỷ Tư Tuyền.
      PhongVy, Mymy97, linhdiep173 others thích bài này.

    3. numxxi

      numxxi Active Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      118
      Chương 2: Nam hữu kiều mộc , bất khả hưu tư
      (Hai câu thơ thuộc bài Hán Quảng trong Chu Nam của bộ Kinh Thi có nghĩa là phía nam có cây cao, thể nghỉ ngơi ở đó)
      Khi đó Kỷ Tư Tuyền dự định chuyển từ học viện y học sang khoa kiến trúc , đây cũng vốn là mục tiêu của , liền tìm chị bạn học , sư tỷ của khoa kiến trúc hỏi thăm chút , hẹn gặp nhau ở tầng học của học viện kiến trúc.

      ra cấu trúc của các khu dạy học cũng khác nhau cho lắm , khu dạy học của học viện kiến trúc cũng có chỗ nào đặc biệt , khi từ bên ngoài qua từng căn phòng tự học , lại lần nữa bị nam sinh xa lạ chặn đường

      Kỷ Tư Tuyền từ đến lớn đường dựa vào danh tiếng mỹ nữ mà lớn lên , tình hình như vậy biết trải qua bao nhiêu lần , bạn nam đỏ mặt ấp úng nửa ngày , mắt thấy đến thời gian hẹn với sư tỷ, nhưng bạn nam vẫn còn ở , nhịn được nghiêng đầu sang bên liền thấy nam sinh ngồi trong phòng học bên cạnh, chỉ cách lớp thủy tinh mỏng.

      Cho đến nhiều năm về sau khoảnh khắc ấy vẫn in đậm trong , ngày đó, khí trời rất tốt, ánh mặt trời đặc biệt sáng rỡ , sáng rỡ đến chói mắt , ngồi giữa những tia sáng mặt trời, mang vẻ ôn tình đẹp trai giống vị vương tử , cứ như vậy mà động lòng người , khắc kia làm lòng của nàng mềm ra . ngay cả đôi môi mím chặt bởi vì khó chịu cũng biết từ lúc nào nhàng hạ xuống , cong cong nhu hòa.

      Vị nam sinh ngừng cũng bởi vì nụ cười của mà thất thần , nhưng sớm nghe được nam sinh cản đường ở đó với cái gì , trước mắt chỉ có gương mặt tuấn tú kia.

      bị đánh thức , tỉnh lại , lẳng lặng nhận lấy phong thư của vị nam sinh đưa cho , máy móc thẳng về phía trước.

      tới khúc quanh nữa quay đầu lại , nam sinh sau lớp thủy tinh kia vẫn như cũ rũ mi mắt lặng lẽ đọc sách .

      quyển sách , cây viết , chén nước , bên ảnh , hồi lâu tiêu tan .

      Cho đến ra khỏi dãy nhà , mới hoàn toàn thanh tĩnh , lại vội vã vọt vào trong tòa nhà , tìm phòng tự học hẹn , thấy người cần gặp , nhưng lại có chút yên lòng , tùy tiện hỏi mấy câu đâu vào đâu sau liền lên tiếng nữa .

      Khi sư tỷ đưa , lại qua phòng tự học ấy , Kỷ Tư Tuyền do dự chút , giống như vô tình hỏi: “ Nam sinh kia là ai vậy ? “.

      Sư tỷ liền cười : “ Ánh mắt tệ nha , cái vấn đề này là nhiều cũng hỏi qua chị , nhưng em thế nào ngay cả cậu ta cũng nhận ra ? “

      Sư tỷ nhìn đầu óc mơ hồ liền trêu chọc nữa:“ Cái chỗ học viện kiến trúc này đây , luôn luôn là nơi có đông đảo tài tử nổi tiếng , cái vị mà em hỏi , vừa vặn lại ngồi vững ở vị trí ghế hội trưởng của các tài tử học viện kiến trúc, tài tử họ Kiều tên Dụ , Kiều trong “nam hữu kiều mộc”, Dụ trong “xước xước hữu dụ”, trong tứ đại bối lạc của Hội sinh viên “.
      (“xước xước hữu dụ: rộng rãi có dư)

      Kỷ Tư Tuyền nhíu mày , chợt cười .
      Nam có kiều mộc , thể hưu …… tư …….

      [ý của chị ấy ở đây có thể là: nam có Kiều Dụ, thể bỏ]

      Vì vậy liên tiếp mấy ngày , Kỷ đại mỹ nữ đều là bộ thỉnh thoảng lơ đãng thỉnh thoảng lại mang trạng thái hoảng hốt cười quỷ dị , làm Tùy Ức, Hà ca, tam bảo ngủ cùng phòng đều cho rằng đêm trăng tròn sắp đến, chuẩn bị biến thân rồi.

      Gặp lại , cũng là ở cuộc phỏng vấn của hội sinh viên.

      Kiều Dụ cũng nghĩ tới gặp lại được này .

      Lúc Kỷ Tư Tuyền đẩy cửa tiến vào , phòng họp vốn yên tĩnh chợt náo nhiệt sôi động hẳn lên.

      Lâm Thần ngồi ở sau bàn phỏng vấn nhíu mày nhìn hồi , chợt tiến gần tới Kiều Dụ ngồi bên cạnh , ghé vào lỗ tai cậu giọng thầm : “ nương này làm sao nhìn quen mắt như vậy a ? “.

      Kiều Dụ lúc này mới ngẩng đầu nhìn cái , rất nhanh lại cúi đầu lật tờ ghi danh sách trong tay , có nhận thoại , khóe môi nhịn được mà cong lại , trong lòng yên lặng đồng ý , quả nhìn quen mắt.

      Người bên cạnh nghe thấy vậy liền quay sang :“ Các cậu biết ấy à ?” .

      Lâm Thần quay đầu liếc nhìn sau lưng , đám nam sinh cách đó mấy hàng ánh mắt ngừng nhìn hướng về kia, liền tới hăng hái :“ Đây là người nào vậy ?” .

      Người nọ cũng bát quái : “ Mỹ nữ kia của học viện y học sao , vừa vào trường được kêu là oanh động a , biết được bao nhiêu nam sinh tôn sùng là nữ thần ! Phần lớn thiếu niên thể thoát ra khỏi loại mỹ nữ nhiễu này được , rất giận rất nổi danh, đó là Kỷ Tư Tuyền! Thậm chí người đẹp rồi, nghe còn là tài nữ , đặc biệt là hội họa , là vẽ những loại đặc biệt tốt . nữ họ Kỷ , ngọt đến ưu thương “.

      Kiều Dụ cùng Lâm Thần nghe hồi , rối rít lắc đầu bày tỏ chưa nghe qua ..

      Kỷ Tư Tuyền ung dung mà ngồi ở ghế nhìn bọn họ nghị luận , hơi ngẹo đầu , lại nhàng cau mày , con ngươi xinh đẹp chớp chớp , nhìn qua đặc biệt thanh khiết vô tội , thanh khiết đến mức thấy tia khí .

      Nam sinh này dáng dấp là đẹp mắt , đường nét khuôn thanh nhã, ngũ quan ràng, , cặp mắt phượng kia lại vô cùng hiếm có, khi cười lên cả khuôn mặt ấm áp nhu hòa , tuấn tú lạ thường . có cái loại kinh ngạc chói mắt, mà là giống như cả người dưới đều tản ra loại khí chất ôn hòa , nhanh chậm động thanh sắc chậm rãi chảy vào trong lòng người ..

      Nước tĩnh chảy sâu , đại để liền là như thế ..
       
      Kiều Dụ vừa ngẩng đầu liền thấy mở đôi mắt to tinh khiết nhìn chằm chằm bọn họ , ho tiếng , ý bảo còn lại hai người bắt đầu phỏng vấn .

      mắt chớp nhìn thẳng , Kiều Dụ chẳng biết tại sao lại có chút lúng túng cùng khẩn trương: “ Cái đó ….”

      Kỷ Tư Tuyền vẻ giải trí nhìn , khẽ mỉm cười chậm rãi mở miệng nhắc nhở :“Kỷ Tư Tuyền” .

      Lâm Thần tựa hồ nhìn thấy điểm gì đó, ngẹo thân thể giọng nhạo báng : “ Rốt cuộc là người nào phỏng vấn người nào ? Cậu khẩn trương cái gì ?”

      Kiều Dụ liếc cái , rất nhanh thần sắc khôi phục bình thường , mới vừa mở miệng chuẩn bị đặt câu hỏi liền bị cứng rắn cắt đứt:

      “ Vị bạn học ngồi ở bên phải này , dáng dấp cậu rất hợp khẩu vị của tôi , sau này cậu là người của tôi “.

      Giọng nữ ngọt ngào thanh khiết vừa dứt, liền là hồi xôn xao.

      Kỷ Tư Tuyền vẻ mặt bình thản , lời vô tư .

      Kiều Dụ ngồi ở đối diện , mặt kinh ngạc , biết làm sao ..

      Chỉ có Kỷ Tư Tuyền mới tự mình biết , mới vừa lúc nãy ở trước mặt mọi người tuyên bố quyền sở hữu với , trong lòng của như có sấm dậy .

      Phỏng vấn kết thúc , Lâm Thần bộ dạng nhịn cười nhìn Kiều Dụ bất đắc dĩ ra cửa , mà từ trong gian khác trong phòng phỏng vấn bước ra ngoài Tiêu Tử Uyên và Ôn Thiếu Khanh đều thấy có chút đó khác thường , Ôn Thiếu Khanh nheo mắt dường như phát tình hình có cái gì bình thường, Tiêu Tử Uyên mặt ngược lại nhìn ra điều gì , chỉ là hình như …… tâm tình rất tốt ?.

      Bốn người đối diện nhìn nhau , rồi sau đó tự nhiên mà bình tĩnh dời ánh mắt qua mỗi người, nghi ngờ có quỷ đầu thai ..

      Lâm Thần chủ động hỏi :“ Đúng rồi , muội muội tớ phỏng vấn như thế nào ?” .

      Ôn Thiếu Khanh nhìn Tiêu Tử Uyên cái: “ Đặc biệt gọi thân thiết như vậy , người ta họ Tùy , cậu họ Lâm” .

      Lâm gia cùng Tùy gia là bang giao , Lâm Thần cùng Tùy Ức quen biết từ , khi Lâm Thần biết Tùy Ức cũng đỗ trường này , hưng phấn rất lâu , so sánh xuống dưới , muội muội này ngược lại rất bình tĩnh ..

      Lâm Thần khoát khoát tay:“ Từ khi ấy ra đời tớ biết ấy , tớ lại có em ruột , ấy à , cũng khác gì là em ruột của tớ “.

      Rốt cuộc Tiêu Tử Uyên trầm mặc hồi lâu chợt mở miệng , chỉ đơn giản :
      em này của cậu…… rất đặc biệt “.

      Ôn Thiếu Khanh suy nghĩ chút:“Người em này của cậu có phải là muốn đến hội sinh viên đúng ? Là cậu ép ấy tới ? “

      Lâm Thần mặt kinh ngạc:“ Làm sao cậu biết ? ”.

      đám người vừa từ phòng làm việc ra lập tức nhập hội.“ ấy trả lời mỗi câu hỏi đều giống như là “đập tràng tử” vậy ! Hỏi ấy tại sao gia nhập hội sinh viên, ấy thản nhiên là vì có thêm thời gian , có thể ít phải lên lớp . ít lên lớp liền có thể tiết kiệm thời gian dùng để ngủ !”

      (“đập tràng tử”: theo mình hiểu có ý là người phá phách)

      đám người vừa tới lập tức cười rộ lên.

      Sau đó có người từ phía sau thò đầu ra: “ Trùng hợp như thế ? chúng ta bên này cũng có “đập tràng tử” !"
          
      “ Sao ? ”.
          
      “đúng vậy đúng vậy , còn lật cả bảng hiệu của Kiều Dụ tài tử” .
        
      “ mau chút !”.

      đám người huyên náo vui mừng , Kiều Dụ đỡ trán cười khổ
      “ Tiểu nương người ta chỉ là đùa chút , các ngươi nên tưởng được ? ”

      , Kiều Dụ chỉ cho rằng đây là trò giỡn , còn nhớ mấy tháng trước, khi lần đầu tiên thấy , lúc mang nụ cười đó tiến lên chêu trọc nam sinh kia, đáy mắt cũng mang theo giảo hoạt và đắc ý như vậy, giống như các trò đùa của trẻ con khi được như ý , cùng hôm nay giống nhau như đúc .

      đường trở về , Kiều Dụ cẩn thận suy nghĩ chút , bé này còn có ý tứ khác . Dáng dấp xinh đẹp như vậy ràng là để người khác trêu đùa , lại thích trêu đùa người khác , mà khả ái ở chỗ là che giấu mình trêu đùa , mang ôn nhu cùng phong lưu từ đáy mắt tràn đầy xóa sạch , với người ta tin tưởng nhưng thể thừa nhận , mình bị trêu.

      Ôn Thiếu Khanh nghiêng đầu liếc mắt nhìn , đụng đụng Lâm Thần:
      “ Cậu ấy ở đó mình trộm nhạc cái gì đâý ? ”.

      “Đại khái là ở trước mặt mọi người bị tuyên bố quyền sở hữu , có cảm giác sở hữu rồi"

      Lâm Thần sờ cằm như có điều suy nghĩ
      , tớ cảm thấy bé kia nhìn rất quen mắt , gặp qua ở nơi nào rồi …… tớ nhớ a ……”.
        .  
      Càng làm cho Kiều Dụ nghĩ tới chính là buổi tối hôm đó lại lại gặp Kỷ Tư Tuyền..
      Tối hôm đó là Lâm Thần mời Tùy Ức ăn cơm , kêu ba người cùng phòng hộ tống, thuận tiện gặp lần ba nữ sinh cùng phòng ngủ với Tùy Ức .

      Kỷ Tư Tuyền, Tam bảo cùng Hà ca trước cũng biết , ra là ca ca của Tùy Ức lai ở cùng phòng với ba nam sinh có lai lịch như vậy.

      Lúc Tùy Ức báo danh, Lâm Thần mang theo bạn cùng phòng tới gặp qua , cho nên Tùy Ức tiện thể giới thiệu luôn:
      “Tiêu sư huynh Tiêu Tử Uyên học viện cơ khí , Kiều sư huynh Kiều Dụ học viện kiến trúc, vị này là Ôn sư huynh Ôn Thiếu Khanh học viện của chúng ta , cuối cùng vị này là ca ca cùng tớ lớn lên, Lâm Thần học viện pháp luật” .

      Bốn nam sinh đều ở tuổi phong hoa tốt, vóc người tướng mạo dạng dạng xuất chúng , khi ngồi cùng chỗ nhìn thẳng vào thấy sức tấn công quá lớn, cho tới trong khoảng thời gian tương đối dài , trong khí hoàn toàn là im lặng.

      Ngay sau đó , Tam bảo thét tiếng chói tai , cục diện tựa hồ có chút mất khống chế.
      Tam bảo nhào qua ôm ống quần của Ôn Thiếu Khanh thả , bởi vì cùng học viện y liền gọi thẳng “ hôn sư huynh ” ,bày tỏ ngưỡng mộ trong nước mắt.

      “ hôn sư huynh ! xin chào! xin chào! ! em vừa vào trường liền nghe tới tên huynh ! nghĩ tới dáng dấp huynh đẹp trai như vậy !”

      “……” Ôn Thiếu Khanh cúi đầu đỡ trán , bất đắc dĩ làm bộ mình là khối đầu gỗ

      Hà ca mặt khinh bỉ dùng sức lôi kéo tam bảo :“ Cậu có thể muốn mất mặt như vậy hay ! Tớ đều muốn biết cậu !”

      Trong tiếng huyên náo , Kỷ Tư Tuyền lại yên lặng tay chống cằm , nhìn chằm chằm Kiều Dụ cười đầy đắc chí , giống như con hồ ly
      .
      Lâm Thần nhận ra Kỷ Tư Tuyền chính là “đập tràng tử” buổi chiều phỏng vấn, liền nháy mắt nhìn về phía Kiều Dụ , Kiều Dụ trực tiếp giơ tay lên đơn giản thô bạo cho cái tát , mới đàng hoàng ngồi xuống ..

      Lúc Kiều Dụ thấy Kỷ Tư Tuyền cũng rất kinh ngạc , nhưng rất nhanh trấn định lại , nhìn ôn hòa cười cười , tầm mắt tự nhiên từ mặt thu hồi , cúi đầu cầm lên chén nước trước mặt lên nhấp miếng , động tác tự nhiên lưu loát , tựa như đối với chuyện lúc trước cũng có để ở trong lòng .

      Ngón tay kiều Dụ cầm ly nước giật giật , khi mà cười lên , bên má trái lên lúm đồng tiền mờ mờ, trong quyến rũ mang theo vài phần vô lễ đáng , để cho nhịn được nghĩ muốn sờ

      Kỷ Tư Tuyền nhàng cau mày , đối với phản ứng này của rất bất mãn , người bình thường gặp gỡ chuyện như vậy hoặc là tim đập đỏ mặt , hoặc là chán ghét phiền não , nhưng như vậy bình tĩnh là có ý gì ? coi như đùa ? căn bản để trong lòng ?.
      PhongVy, Mymy97, linhdiep172 others thích bài này.

    4. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      truyen nay sach ko nang???
      numxxi thích bài này.

    5. numxxi

      numxxi Active Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      118
      Chương 3: Mẫu vật

      Tùy Ức giường như nhận ra điều gì đó, huých khuỷu tay Kỷ Tư Tuyền hỏi:” Thế nào? Có quen sao?”.

      Kỷ Tư Tuyền đem tầm mắt nhìn Kiều Dụ quay sang, nở nụ cười đầy thâm ý: ” Hôm nay, phỏng vấn tớ có tới”

      Tùy Ức liền hiểu ra, : “Vậy cậu cách xa như vậy nhìn người ta làm gì?”.

      Kỷ Tư Tuyền suy nghĩ chút, gật đầu đồng ý: “Cậu đúng, có chút hơi xa”.

      xong liền đứng lên mang theo cái ghế cứng rắn đặt trong khe hở giữa Kiều Dụ và Lâm Thần, thu hẹp khoảng cách gần nhất.

      Lâm Thần mang bộ mặt xem kịch vui rất phối hợp tạo ra khoảng trống cho Kỷ Tư Tuyền.

      Tùy Ức đỡ trán, ba người cùng phòng các sao có lấy người bình thường.

      Người trong phòng, đại khái chỉ có Tùy Ức và Tiêu Tử Uyển là làm chính , vẻ mặt bình tĩnh quan tâm mấy người bên cạnh hồ nháo bắt đầu hướng về phía thực đơn gọi món, hai người ngồi chung chỗ, người đọc tên món ăn, người viết, ràng có quen thuộc nhưng nhìn lại thấy thân mật ăn ý.

      Kỷ Tư Tuyền trong lúc vô tình nhìn qua, nhíu mày, sau đó mỉm cười càng giống tiểu hồ ly.

      Bữa cơm tối hôm đó vô cùng náo nhiệt, chỉ là đường về, Kỷ Tư Tuyền có chút thất thần.

      Trong lúc ăn tối, bất luận nửa nửa đùa chêu trọc Kiều Dụ như thế nào, ấy cũng đều nở nụ cười khoan dung, bốn nam sinh ngồi cùng chỗ, ấy yên lặng nhất, khí chất ôn nhu nhất, nhưng cũng khiến cho người ta cách nào sao lãng.

      Buổi tối, sau khi tắt đèn, nữ sinh trong phòng ngủ nằm chuyện, tiếng cười huyên náo ngừng.

      Tam bảo lăn lộn giường: ”A Ức! Trong tay cậu có tài nguyên tốt như vậy tại sao sớm cho chúng tớ biết? Oa ca ca! Tứ đại bối lạc của hội sinh viên! A…….! Tớ quá phấn khích, thể nào ngủ được!”

      Hà ca tay cầm đèn pin chiếu đến giường của Kỷ Tư Tuyền: “ nữ, nữ! Bình thường phải cậu độc lưỡi nhất sao, đánh giá bốn vị sư huynh chút !”

      Kỷ Tư Tuyền nằm giường nhìn chằm chằm trần nhà, hai mắt vô hồn, lười biếng mở miệng: “Ôn Thiếu Khanh đây, chẳng qua là ôn nhuận như ngọc, nhưng khi mở miệng công kích thể lường trước được, bọn mình là hậu bối ngàn vạn lần đừng chêu trọc. Lâm Thần sao, thoạt nhìn qua thấy sáng sủa nghịch ngợm, bất quá cũng phải là người đơn giản, còn cần quan sát thêm. Còn Tiêu Tử Uyên, nhiều, là người mười phần phúc hắc, đại khái chỉ có Tùy Ức mới xứng tầm”.

      Tùy Ức trong bóng tối tiếp chiêu, rất nhanh mỉm cười hồi đáp: “Thế nào lại đến Kiều sư huynh?”.

      “Kiều Dụ?”. ngừng chút, thanh chầm chậm hạ thấp: “Kiêù Dụ đương nhiên chỗ nào cũng tốt, chỉ còn thiếu chờ ngày hoàng đạo tớ thu thập !”.

      Đèn pin trong tay của Hà ca lại lần nữa chiếu tới: “ thể nào! Kỷ đại mỹ nữ! Cậu để ý tới Kiều sư huynh? hề chọn lại?”

      Tiếng của Tam bảo trong bóng tối nghe thành tiếng cười khoa trương: “Nguy rồi nguy rồi! Dường như tớ nghe thấy thanh tan nát cõi lòng của tập thể X nam sinh!”

      Kỷ Tư Tuyền cầm lấy gối ôm giường ném sang giường đối diện, gian lập tức yên tĩnh trở lại.

      Kiều Dụ là nhân vật phong vân trong trường, Kỷ Tư Tuyền tuy mới vào trường thời gian ngắn nhưng lại xinh đẹp trở thành tầm ngắm trong sân trường, chuyện này muốn gạt cũng gạt được , chỉ là sau này diễn biến việc có chút chệch quỹ đạo.

      Kiều Dụ dĩ nhiên là có người nào dám khi dễ, nhưng Kỷ Tư Tuyền….. tốt như vậy.

      ngày kia, bốn người cùng phòng ngồi ở nhà ăn ăn cơm, liền bị vật thể mục đích ném tới.

      Mấy nữ sinh đứng ở trước bàn ăn nhìn Kỷ Tư Tuyền, trong giọng mang theo vẻ ngạo mạn và giễu cợt: “Nghe ở trước mặt mọi người tuyên bố Kiều sư huynh là người của ?”.

      Kỷ Tư Tuyền từ chính là lo sợ thiên hạ loạn, ngẩng đầu liếc nhìn những người vừa tới, giọng càng ngạo mạn hơn: “Kiều sư huynh nào cơ?”.

      “Đương nhiên là Kiều Dụ Kiều sư huynh”

      Kỷ Tư Tuyền miễn cưỡng gật đầu: “Kiều Dụ à, đúng vậy, là tôi , thế nào?”

      nữ sinh trong đám gõ gõ bàn: “Có biết thế nào là tôn trọng người khác , là sinh viên mới của năm nay sao? Chúng ta đây đều coi là sư tỷ của , biết gọi sư tỷ sao?”

      Kỷ Tư Tuyền trong đáy mắt càng lộ khiêu khích ràng: “Kính già trẻ là đạo lý tốt đẹp, vậy xin hỏi các sư tỷ, trong số các chị, ai là bạn của Kiều Dụ? Chị? Chị? Hay chị?”.

      Mấy nữ sinh bị chỉ đến liền chột dạ, nhắm mắt phản bác: “ bậy! Chúng ta mới nghĩ như vây. ấy trong lòng chúng ta là nam thần, chúng ta muốn đem ấy làm của riêng!”

      Kỷ Tư Tuyền khoanh hai tay trước ngực, ung dung nở nụ cười: “Vậy đúng sao? Nếu các chị muốn, vậy để cho tôi, có vấn đề gì ?”

      “Ngươi….”

      Lời của quá có đạo lý, mấy nữ sinh định phản bác nhưng khi cẩn thận suy nghĩ lại thấy có gì là đúng.

      Tùy Ức rốt cục cũng ăn no, lau miệng chậm rãi mở miêng: “Các vị sư tỷ, bình thường khi có chuyện gì làm uống chút vitamin ”.

      Mấy nữ sinh cảnh giác: “Là ý gì đây?”.

      Tam bảo cười gian trá: “Điều trị cái miệng thối đó, ha ha ha”.

      “Mấy người…”

      Hà ca ở lớp quyền đạo trở về, bộ võ phục người cũng chưa thay, mấy ngón tay hoạt động, bình tĩnh cất giọng: “Thế nào? Muốn đánh nhau?”

      “Bệnh thần kinh!” mấy nữ sinh sợ hết hồn, xô đẩy nhau ra.

      Tùy Ức nhìn Kỷ Tư Tuyền: “Kỷ đại mỹ nữ, thu liễm chút , đây là tuần thứ ba rồi, các sư tỷ trong trường này căn bản đều bị ngươi đắc tội hết rồi”

      Tam bảo lắc đầu cải chính: “ đúng đúng, chỉ ba tuần, ngày đó hai chúng tớ từ thư viện ra, có nam sinh thận trọng đến hỏi nữ những tin đồn kia có phải là , thấy nữ gật đầu liền khóc chạy , tớ quên chưa cho các cậu biết, cái này cũng nên cho vào thống kê ”.

      Hà ca gật đầu phụ họa: “Còn có a, hội trưởng hội quyền đạo vốn đối với tớ rất nhiệt tình, kể từ sau khi biết cậu xem trọng Kiều Dụ thèm để ý tới tớ nữa”

      Tùy Ức ở bên cạnh bổ sung: “Trắc Diện Đả cũng muốn vào hỏi thăm, tóc ngắn ở phòng ngủ bên cạnh đó, các cậu nhớ chứ? Chị của bạn thân chị ấy là bạn cùng lớp với Kiều sư huynh, chị ấy cũng len lén tới hỏi tớ có là cậu mạnh mẽ như vậy ?”


      Kỷ Tư Tuyền bộ mặt thành cầm cái bút ở máy tính sách tay viết viết vẽ vẽ: “Liệt kê liệt kê , đều liệt kê , tớ thời trung học học rất tốt số học, tớ thống kê tốt, bài thi số học tốt nghiệp trung học tớ được 149 điểm đấy”

      Tam bảo hiếu kỳ: “ Tại sao lại bị trừ mất điểm?”

      Kỷ Tư Tuyền cầm bút chống tay lên cằm, nhìn ra cửa sổ mặt ưu thương: “đại khái là giáo viên chấm điểm ghen tỵ với sắc đẹp của tớ?”

      Ba người nên lời

      “Giáo viên chấm điểm làm sao biết được cậu đẹp như thế nào?”

      Kỷ Tư Tuyền xoay đầu suy nghĩ chút, sau đó chợt hiểu ra, rồi lại trầm mặc: “Là sao, vậy tại sao bị trừ phần, chẳng lẽ giáo viên chấm điểm ghen tỵ vì chữ tớ viết quá đẹp?”

      Ba người mặt đầy vạch đen.

      Bởi vì quan hệ của Tùy Ức và Lâm Thần, Kỷ Tư Tuyền và Kiều Dụ dần dần qua lại, từ nay ánh sáng vạn trượng táo bạo nữ mạnh mẽ ở đường lớn của Kiều đại tài tử chêu trọc thẳng về phía trước , càng càng xa.

      Buổi sáng hôm ấy, trong phòng ngủ của nữ sinh.

      xem thời khóa biểu , Tùy Ức chợt mở miệng: “Các cậu còn nhớ trong giờ kiểm nghiệm thầy giáo ?”

      Tam bảo giã đầu cố gắng nhớ lại: “ cái gì? tiết này cần phải lên lớp?”

      Hà ca tát phớt qua cái: “Ý tưởng tốt! biết thầy giáo môn kiểm nghiệm có phương thức điểm danh biến thái nhất sao?”

      Kỷ Tư Tuyền sờ cằm: “Hình như là mang theo đồ gì đó ?”

      Tùy Ức gật đầu, nhìn lần lượt khuôn mặt của ba người còn lại: “Đúng vậy, là mang theo đồ gì đó , chính là tự điều kiện bản thân cho phép tự chế, điều kiện bản thân cho phép mượn ngay đồ như vậy”

      giây sau, Tùy Ức, Tam bảo, Hà ca đồng thanh cướp lời nhìn về phía nữ: “Cậu mượn!”

      Kỷ Tư tuyền chợt nghĩ tới điều gì ánh mắt sáng lên, đôi môi cong lên, như có điều suy nghĩ mở miệng: “Tớ mượn”

      Lúc Kiều Dụ dự họp hội sinh viên nhận được tin nhắn, đối với việc Kỷ Tư Tuyền nhắn tin trêu đùa sớm trở thành thói quen, tiện tay mở ra.

      “Kiều Dụ! Kiều Dụ!”

      Kiều Dụ ngẩng đầu quét ánh mắt nhìn xung quanh, thấy ai chú ý liền gửi tin nhắn trả lời:

      “Gọi sư huynh!”

      “Kiều Dụ sư huynh, buổi chiều em có tiết học kiểm nghiệm, có thể cho em mượn chút đồ ?”

      “Cái gì?”

      “Tinh dịch”

      “….” Kiều Dụ nhức đầu, hoài nghi biết có phải muốn chỉnh .

      Điện thoại di động lại kêu lần nữa.

      “Thầy giáo phải mới mẻ, đừng chuẩn bị trước, đợi buổi chiều trước khi học em qua cầm , cứ quyết định như vậy ! O (^_^) O”

      Kiều Dụ sau khi đọc tinh nhắn liền ngồi bất an, Ôn Thiếu Khanh ngồi đối diện thấy vẻ khó chịu của , gõ gõ cái bàn: “Cậu sao vậy? Muốn nhà cầu à?”

      Khi Kiều Dụ ngẩng đầu nhìn Ôn Thiếu Khanh phía trước mắt bỗng sáng lên: “Cậu cũng của học viện y?”

      Ôn Thiếu Khanh liếc cái: “Cậu giờ mới biết?”

      Kiều Dụ hạ thấp giọng : “Tớ có ý này, tớ là …lần trước khi cậu học giờ kiểm nghiệm….. ách, mẫu vật, từ đâu mà tới?”

      Ôn Thiếu Khanh cố gắng tiêu hóa cái danh từ này: “Mẫu vật?”

      Kiều Dụ có chút ngượng ngùng: “Chính là cái đó.......”

      Ôn Thiếu Khanh tâm lĩnh thần hội, sờ cằm vô cùng tự nhiên ra cái từ đó: “Tinh dịch kiểm nghiệm?”

      “Ừ…” Hồi lâu Kiều Dụ cực kỳ khó khăn gật đầu cái. “Cậu có thể tìm sư đệ giúp tớ mượn ít?”

      Ôn Thiếu Khanh híp mắt nhìn , Kiều Dụ vuốt trán than thở, cuối cùng bất đắc dĩ cau mày mở miệng giải thích: “Tớ phải biến thái”

      giờ chiều, thời điểm ánh mặt trời chiếu chói lọi, dưới bóng râm của kí túc xá nam xuất nam nữ.

      Kỷ Tư Tuyền mặt mất tự nhiên nhìn chằm chằm vào đồ vật kín đáo mà Kiều Dụ tự mình đưa cho, lắc cái bình trong tay nhìn chút, chợt mở miệng cười: “Kiều Dụ, là tốt, cái này đều đưa cho em rồi, em cũng muốn đáp lễ lại cho , em sinh cho đứa trẻ nhé”

      Kiều Dụ có chút vạch đen, khuôn mặt hơi ửng đỏ, mạnh dạn trấn định: “ phải của

      Kỷ Tư Tuyền tựa hồ có chút thất vọng, lông mày dài cong nhíu lại: “Vậy từ đâu mà có?”

      “Là mượn”

      Kỷ Tư Tuyền vẻ mặt thành hỏi thăm: “Vậy muốn còn ?”

      Đúng lúc những tia nắng xuyên qua khe hở của lá cây, ở gò má trắng nõn của lưu lại vệt màu vàng. Kiều Dụ nhìn hồi lâu, cứng rắn hai chữ: “ cần”

      Kỷ Tư Tuyền thấy gương mặt Kiều Dụ mất tự nhiên lại thêm khổ sở, tim đen lại trỗi dậy, cười giảo hoạt: “Kiều Dụ, bình thường giải quyết như thế nào?”

      Kiều Dụ cho là đổi đề tài, thở phào nhõm: “Cái gì?’

      “Chính là…..” Kỷ Tư Tuyền giơ đồ trong tay ra ám hiệu với “Chính là cái này a”

      Kiều Dụ trừng cái, rồi xoay người .

      Kỷ Tư Tuyền theo ở phía sau tiếp tục mở miệng, bộ dạng đường hoàng: “Ầy, cần ngượng ngùng, cái gọi là nguyệt mãn thâm hụt, thủy mãn đầy tràn, luôn luôn giải quyết ra ngoài a, em học y mà, phải ngượng”

      theo sau lưng chàng trai nghiêng đầu lẩm bẩm cái gì đó, dưới chân chàng trai hơi lảo đảo, chạy nhanh hơn, cho đến khi chàng trai luôn luôn bình tĩnh chững trạc vì hoảng loạn mà thân hình chạy biến mất trong lầu học, mới khom người cười rộ lên.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :