Bí ẩn sau cánh hồng - Nhược Vi

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Morrie Vương Nhược Vi

      Morrie Vương Nhược Vi Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      4
      Chương 5: Gặp lại

      Tại khách sạn Royal ở ; từng chiếc xe tiến vào, hàng ngàn người khắp mọi nơi thế giới đều tụ hội ở đây để chúc mừng đứa con đầu lòng của Mathew. Xe của Lãnh gia và Mai gia đều đến cùng lúc. Người đứng đầu của hai gia tộc: Lãnh Phượng và Mai Trúc Lam bước xuống xe. Những vị khách khác đều đứng dạt sang hai bên, nhường đường cho hai người bọn họ. Đó chính là uy quyền của những người đứng đầu hắc đạo - cái nơi mà chỉ có kẻ mạnh mới sống được. Trúc Lam nhìn , gì rồi thẳng trong khi Lãnh Phượng quay ra nơi chiếc xe vừa dừng ở đó. Bữa tiệc của Mathew bỗng trở nên trầm lặng, nồng nặc mùi thuốc súng khi cả năm đại thế lực mạnh nhất hắc đạo đều có ở đây, chỉ thiếu Jimy. Lãnh gia có mặt trong cái thế giới này từ bao dời nay. Gia tộc Mathew non trẻ hơn. Tổ chức Mafia Mĩ và Mai gia mới nổi trong những năm trở lại đây. Còn gia tộc Jim cũng tồn tại từ nhiều năm về trước, tuy lâu đời bằng Lãnh gia. Bữa tiệc bắt đầu, Trúc Lam liền về phía Max - người mà bao năm kiếm tìm. Max đứng cạnh Lãnh Phượng, cố gắng kìm nén cảm xúc, muốn để người ngoài bắt gặp.

      "Chào , Max, nghe danh lâu giờ mới được diện kiến. Tôi có thể chuyện riêng với ? Ở đây tiện." cười với Max.

      "Được thôi, Lãnh Phượng chờ tôi chút." xong Max theo Trúc Lam ra góc khuất của bữa tiệc.

      " có phải Mai Lăng Phong ?" nhìn

      "Phải, lâu rồi gặp em." biết phải gì. Cuối cùng cũng tìm thấy đứa em bé bỏng của . Nhưg nó khác quá, nhớ em của từng là đứa hay hay cười sao giờ nhìn nó lạnh thế. Khi biết được thông tin nhà bị cháy, còn tưởng em mình thoát được nhưng khi nghĩ đến việc trong nhà chỉ còn hai cái xác, hi vọng rằng em mình thoát được ra ngoài. Nhưng khi thấy thấy đứa em năm nào thay đổi đến mức này, thực rất giận bản thân tại sao tìm thấy Trúc Lam sớm hơn, để nó phải chịu khổ 20 năm nay.

      "..." Trúc Lam lên tiếng

      Tiếng "..." của Trúc Lam đưa Max thoát khỏi dòng suy nghĩ. cười với :

      "Chỗ này tiện , em về trước đến gặp em" Đúng lúc ấy Lãnh Phượng tới nơi. Trúc Lam thu lại cảm xúc, hướng Lãnh Phượng :

      "Lãnh tiên sinh"

      "Lam vương." Lãnh Phượng gật đầu

      "Tôi xin phép cáo từ." nhìn Lãnh Phượng rồi lại nhìn Max sau đó quay lưng . Mathew và Jimy ngồi ở góc khuất khác luôn dõi theo nhất cử nhất đông của ba người Max, Trúc Lam, Lãnh Phượng và bắt đầu vạch ra những mưu độc ác. Ngay lúc này đây, bữa tiệc đầy tháng giờ trở thành nơi rình rập cạm bẫy

      Last edited: 3/5/16

    2. Morrie Vương Nhược Vi

      Morrie Vương Nhược Vi Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      4
      Chương 6: CIA?!
      * Sáng hôm sau ở Mai gia:

      "Thưa chủ nhân, Max lão đại muốn gặp người." Cherry thông báo.

      "Để ta vào." Trúc Lam nhàn nhạt .

      lúc sau, Max bước vào. Bắt gặp hình ảnh đứa em năm nào giờ đứng đơn độc mình khiến tim như nghẹn lại, biết gì.

      " tới rồi à!" Trúc Lam lên tiếng trước.

      " Ừ, tại em sống tốt chứ?" Max kìm lòng được hỏi .

      "Vâng, em tìm suốt mười mấy năm nay mà biết được tung tích của . Tập hồ sơ...." ngắt quãng.

      Nghe thấy hai chữ "hồ sơ", mặt bỗng lạnh , mắt hằn lên tia máu. Mã cố gắng thu liễm sát khí, cười gượng gạo:

      "Tập hồ sơ đó vẫn giữ. Làm sao có thể làm mất thứ quan trọng nhất cuộc đời cha mẹ cơ chứ. Còn em, em... thích cuộc sống như vậy sao?"

      "Em ổn, đừng lo!" Mắt rũ xuống.

      " và Lãnh Phượng là...." Trúc Lam hỏi về Lãnh Phượng.

      " giúp đỡ rất nhiều, coi là người bạn tốt của . Mà nghĩ việc chúng ta là em ruột ngoại trừ em, và Lãnh Phượng tốt nhất đừng cho ai biết." Max đưa ra ý kiến của mình.

      "Em cũng có ý đó. Hắc đạo dậy sóng. Chuyện này mà lộ ra rất phiền phức."

      Em....thay đổi quá." - Max ngập ngừng .

      Trúc Lam nhìn vào khuôn mặt của Max, nhìn thấy trong đôi mắt tiếc nuối nhưng biết phải với trai mình thế nào. Trong thâm tâm , những ngày tháng trong quá khứ điên cuồng tìm , lúc nào nghĩ tới trai mình nhưng giờ gặp lại, biết phải đối mặt thế nào. muốn cười tươi, ôm chầm lấy và kể những điều phải chịu đựng suốt hai mươi năm qua như làm được. Hai mươi năm đứng trong thế giới này, quên cách thể cảm xúc mất rồi. Những cảm giác vốn tồn tại trong con người dần biến mất trong thể tìm lại được nữa.

      Che dấu ánh mắt phức tạp của bản thân, giọng lại nhàn nhạt vang lên:

      "Phải, thay đổi rồi, bé con năm xưa chết rồi à!"

      Max cười khổ, biết kết quả nhưng vẫn hi vọng, hi vọng có thể tìm thấy chút gì đó của nhóc năm xưa trong người con tại nhưng xem ra thể. Max muốn em mình dấn thân vào con đường này nhưng có lẽ quá trễ, con đường... thể quay lại rồi!
      "

      * * *
      Trong căn phòng xa hoa ở Mỹ, người đàn ông khá già ôm trẻ đẹp tiếng gõ cửa vang lên. Người đàn ông trung niên ấy cảm thấy bực mình khi có người phá chuyện tốt của mình nên giọng khá cộc cằn:

      "Vào!"

      "Thưa ngài..." chàng trai bước vào định gì đó nhưng lại liếc mắt sang ngồi bên cạnh người ông trung niên.

      "Em ra ngoài trước ." Hiểu ý, người đàn ông ấy quay sang với . Khi bước ra khỏi phòng, khuôn mặt ông lập tức thâm trầm:

      "Có chuyện gì?"

      " Thưa ngài, Max lão đại dạo này thường xuyên xuất ở Mai gia."

      "Max?" Ông cảm thấy có điều gì đó ổn.

      "Điều tra về - kẻ đứng đầu trùm Mafia thế giới." Ông lập tức ra lệnh.


      "Đợt trước Mai Trúc Lam đến Mĩ làm gì?"

      "Dạ, ta lấy lại số hàng của mình phải."

      "Ồ, ai cướp?"

      "Thuộc hạ biết."

      "Được rồi. À, có thông tin gì về "thứ đó" chưa?"

      "Dạ, ở Mai gia canh phòng quá nghiêm ngặt nên...." Tên thuộc hạ dám tiếp.

      "Hừ, lũ vô tích . Vậy đứa trẻ đó, cũng 20 năm rồi."

      "Vẫn chưa thấy tin tức." Cả người tên thuộc hạ run lên.

      "Cút! làm được gì ra hồn cả! Người đàn ông thực tức giận. Tên kia cũng chuồn nhanh ra ngoài. Trong căn phòng tối chỉ còn ánh sáng yếu ớt của vầng trăng hắt lên mặt người đàn ông ấy - khuôn mặt già cỗi nhưng ánh mắt lại tràn ngập hận ý.

      "Mai Hàn Trương, ông và gia đình ông nên chết từ năm đó rồi, xuất lại làm gì? Nếu ông muốn cản đường tôi đến cùng đừng trách tôi nể tình xưa." Ông ta lẩm bẩm mình.
      Last edited: 14/5/17

    3. Morrie Vương Nhược Vi

      Morrie Vương Nhược Vi Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      4
      Chương 7: Đấu thầu
      "Buổi thầu diễn ra ở đâu?" Trúc Lam hỏi.

      "9:00 tại khách sạn Winne."

      "Được rồi."

      Đúng 9:00, tất cả người đứng đầu các công ti cần mua khu đất A đều tới, giọng người chủ trì vang lên:


      "Buổi đấu giá miếng đất ở khu vực trung tâm A chính thức bắt đầu."

      "Mong mọi người chú ý, giá khởi điểm của miếng đất này là 10 tỉ." Thomas - chủ khu đất lên tiếng.


      "20 tỉ." Trúc Lam cao giọng .

      "27 tỉ." Giám đốc Trình chịu thua.

      "32 tỉ." William tiếp tục ra giá

      "47 tỉ." Lãnh Phượng đưa ra con số cao ngất ngưởng

      "53 tỉ." Trúc Lam chịu thua.

      "60 tỉ." Lãnh Phượng ra giá cao hơn.

      "72 tỉ." Cuộc chiến lúc này dường như chỉ còn Lãnh Phượng với Trúc Lam.

      '80 tỉ." Lãnh Phượng đưa ra cái giá dường như có thể kết thúc phiên đấu giá được rồi từ ngoài cửa, 1 giọng vang lên:

      "100 tỉ." Jimy bước vào, thấy đến, cả Lãnh Phượng và Trúc Lam đều quá ngạc nhiên. Họ đứng dậy và về phía cửa. Jimy cười và :

      "Chủ tịch Lam, tổng giám đốc Lãnh đâu vậy? ở lại à?"

      "Jimy, chúng ta còn gặp lại." Trúc Lam qua Jimy và trong khi Lãnh Phượng trực tiếp thẳng ra ngoài. Cánh cửa từ từ hép lại, Jimy sau khi nhận giấy tờ khu đất cũng trở về căn cứ của mình. Tại căn phòng của mình, Jimy ngồi uống Vodka Diva và nở nụ cười đắc thắng:

      "Lãnh Phượng, Mai Trúc Lam, hai người thể đấu với tôi được đâu!"


      * Tại phòng Tổng giám đốc tập đoàn Lãnh thị, Hông Ân hỏi Lãnh Phượng:

      "Thưa tổng giám đốc, công trình đó...."

      "Hủy." Lãnh Phượng lập tức cắt lời.

      "Dạ." Hồng Ân lui xuống, Lãnh Phượng gửi cho Kron:

      "Giám sát chặt chẽ nhất cử nhất động của Jimy." Đầu dây bên kia vang lên tiếng "Dạ" rồi cúp máy. Lãnh Phượng hướng ánh mắt sắc lạnh của mình về phía cửa sổ như suy nghĩ điều gì đó.

      * Văn phòng chủ tịch của Trúc thị:

      "Dự án xây cao ốc đó..." thư kí dè dặt lên tiếng.

      " Tìm khu đất khác." Trúc Lam buồn nghe.

      "Dạ." Tiếng cửa phòng đóng lại vang lên, Trúc Lam nhận được cuộc gọi từ Jake. ta :

      "Có vài thông tin về phía Jimy ạ."

      "Trở về hãy thông báo cho tôi."

      "Vâng." Trúc Lam để điện thoại lên bàn, nở nụ cười nửa miệng thầm :

      "Jimy, lần này ông chết chắc rồi."

      Last edited: 1/4/16

    4. Morrie Vương Nhược Vi

      Morrie Vương Nhược Vi Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      4
      Chương 8: Kế hoạch
      Ngày hôm sau, Jimy đến gặp Mathew, cả hai bên Mai gia và Lãnh gia đều nhận được thông tin này. Trúc Lam đến trụ sở chính của Mafia để tìm gặp Max. Tại phòng làm việc của Max, Trúc Lam :

      "Lăng Phong, em nhờ điều tra thông tin về Mathew và đặc biệt là mối quan hệ giữa ta và Jimy."

      "Sao lại là , người của em đâu?" Lang Phong thắc mắc.

      "Em muốn xem thực lực của Mafia." cười .

      "Em coi thường năng lực của sao? Chờ đấy!" Lăng Phong bật cười.

      "Thôi, em về đây." Trúc Lam ôm mình rồi bước ra khỏi phòng.

      Trúc Lam vừa ra khỏi chuông điện thoại của Max vang lên. Mã nghe máy và :

      "Chuyện gì?"

      "Điều tra về Mathewv và các mối quan hệ của ." Lãnh Phượng lên tiếng ở đầu dây bên kia.

      "Tôi là thuộc hạ của các người à? Lại mệnh lệnh." Max than thở.

      "Các người?" Lãnh Phượng hỏi lại.

      "Chẳng là em tôi cũng vừa đến đây nhờ tôi đều tra về Mathew." Max qua.

      "Mai Trúc Lam?" Ở đầu dây bên kia, Lãnh Phượng ngừng gõ bàn.

      "Ừ, tôi chả hiểu mấy người tại sao lại rảnh rỗi đến thế, Mathew gây ra chuyện gì à?" Mã nghiêm túc trử lại.

      "Cậu cần biết, cứ làm ." xong, Lãnh Phượng cúp máy.

      "Haizz.... là."

      Max thở dài, nghĩ: "Quen biết cũng mười mấy năm rồi mà vẫn vậy, chịu mở lòng mình với ai. Còn em mình, nó thay đổi nhiều quá. Vỏ bọc ấy theo hai người họ đến khi nào đây/"

      Về phần Lãnh Phượng, quá ngạc nhiên khi Mai gia cũng tham gia vụ này. Buông điện thoại xuống, bỗng nhớ tới hình ảnh người con ấy. Có lẽ, cuộc chiến này là tránh khỏi."

      Ở Mĩ, trong căn phòng tối om. Vẫn là người đàn ông ở tuổi trung niên ấy. tên thuộc hạ bước vào báo cáo:

      "Thưa ngài, chúng tôi tìm được bất kì thông tin nào liên quan tới Max. Điều duy nhất chúng tôi tìm được là bắt đầu nổi lên từ 10 năm trước tại New York."

      "Được rồi, ngươi lui ra ." Tiếng đóng cửa vang lên. Trong căn phòng chỉ còn người đàn ông trung tuổi. Ông ngồi đấy với đô mắt chứa thù hận và cả đau thương.

      * * *
      Last edited: 3/5/16

    5. Morrie Vương Nhược Vi

      Morrie Vương Nhược Vi Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      4
      Chương 9: Thoát hiểm (1)
      Jake đứng trước cửa phòng Trúc Lam, lên tiếng:

      "Thưa chủ nhân, tìm ra tung tích của bọn sát thủ tấn công bữa tiệc hôm trước ạ."

      "Ai?"

      "Dạ, đó là tổ chức đào tạo sát thủ mới nổi lên gần đây tên là Sát. Sát thue của tôt chức này làm theo lệnh của khách hàng."

      "Diệt, bắt tên đứng để tìm tung tích kẻ đứng sau vụ này." - ngần ngại .

      "Dạ."

      Jake xuống cầu thang gặp Victoria, hỏi :

      " làm gì ở đây thế? Tưởng là vùi đầu trong phòng nghiên cứu chứ."

      " hỏi lạ nhỉ, thấy tôi về phía phòng của Lam Vương sao? nghĩ tôi rảnh rỗi tới mức tớ đây chơi chắc. Tránh ra." - Victoria bực mình.

      "Chắc lại liên quan đến được liệu chứ gì." - JK từ đâu tới.

      "Sao biết?" - Victoria định bước lên nhưng dứng lại, quay ra nhìn JK bằng ánh mắt tò mò.

      " Vì sau Lam Vương, thứ khiến gấp gáp như vậy chỉ có dược liệu." - Jack và Cherry cũng bước đến góp vui.

      "Thôi, mấy người cứ ở đó mà lôi tôi ra tiếp . Tôi lên gặp Lam Vương đây." Victoria lại tiếp tục bước về phía phòng Trúc Lam.

      Trước cửa phòng Lam Vương, Victoria đứng ngoài xin lệnh của Trúc Lam:

      "Thưa chủ nhân, thuộc hạ phát được nhiều lọi độc cũng như dược liệu ở núi Mont Blanc thuộc dãy Alps. Tôi xin chủ nhân cho tôi được đến đó xem xét."

      "Tự sắp xếp."

      "Nhưng chúng tôi phát người của Mathew cũng ở đó."

      "Mathew?"

      "Vâng." Đúng lúc này Trúc Lam ở trong phòng nhận được cuộc điện thoại từ Max. Nghe xong, với Victoria:

      "Chuẩn bị, tôi ."

      "Vâng."

      Nửa giờ sau, trưc thăng của Mai gai cấy cánh bay về hướng Đông Nam của nước Pháp.

      "Thưa tiên sinh, hôm nay ta giao hàng cho khách tai chân núi Mont Blanc." - Gin báo cáo.

      "Cậu ."

      "Người của Jimy cũng lén lút ở khu vực đó." Gin xong Lãnh Phượng nhận được cuộc gọi từ Max. Kết thúc cuộc gọi, Lãnh Phượng với Gin:

      "Tôi ."

      Chẳng bao lâu sau, trực thăng của Lãnh gia cũng bay về phía Đông Nam. Tới nơi, người của Lãnh Phượng nghe thấy tiếng trực thăng ở phía . Kron dùng ống nhòm quan sát rồi báo với Lãnh Phượng:

      "Tiên sinh, người của Mai gia xuất ở đây cùng Mai Trúc Lam."

      "Cứ làm theo kế hạch." - Lãnh Phượng nhìn theo hướng trực thăng.

      Đúng lúc ấy Tổng thống Pháp - khách hàng của Lãnh gia tới nơi.

      "Theo dõi người của Jimy." - Lãnh Phượng ra chỉ thị cho Kron.

      đỉnh núi, trực thăng của Mai gia cũng vừa hạ cánh xuống vùng đất bằng phẳng cách đỉnh núi khoảng 2000m. Đây là sân bay do Mai gia mở cách đây mấy năm về trước. Xuống tới nơi, Trúc Lam lập tức ra lệnh:

      "Jack, đem mười người theo dõi người của Mathew. Jake và hai mươi người khác ở đây phòng thủ và xem xét xung quanh. Victoria và những người còn lại theo tôi tìm dược liệu. Có chuyện khẩn bắn tín hiệu."

      Đỉnh Mont Blanc là trong những đỉnh cao nhất của dãy Alps, thuộc biên giới của Pháp-Ý. Quanh năm bị tuyết bao phủ. Mont Blanc ở hướng Đông Nam của Pháp có tọa độ 45° 50′ 1″ N, 6° 51′ 54″ E nằm giữa tỉnh Haute -Savoie của Pháp và thung lũng Aoste của Ý. Ba năm trước, Mai Trúc Lam qua qua nơi này thấy địa hình tốt nên lệnh cho thuộc hạ làm đường thoát phòng khi cần đến. ngờ giờ có lúc sử dụng tới.

      Ở chân núi, cuộc giao dịch của Lãnh Phượng kết thúc. Kron bước tới chỗ Lãnh Phượng đứng, mặt có chút căng thẳng, trầm giọng thông báo:

      "Thưa tiên sinh, xung quanh chân núi có rất nhiều bom thuộc tính kim loại."

      "Thời gian"

      "10 phút. Giờ còn 9 phút 53 giây."

      "Rút." xong, Lãnh Phươgj chợt nhớ tới Trúc Lam vẫn còn ở núi. để Kron sắp mọi việc còn mình sải bước về chiếc trực thăng gần nhất. Tuy khó hiểu nhưng Gin vẫn im lặng theo Lãnh Phượng.

      Trúc Lam và người của tìm được khác nhiều dược liệu quí hiếm ở núi nhận được tin báo từ Jack:

      "Chúng tôi phát hiệ ra những dấu chân được cho là người của Mathew. Chúng theo chiều xuống chân núi."

      "Cho người xuống đó kiểm tra." vừa xong bỗng nghe thấy tiếng trực thăng ở phía . Dùng ống nhòm, nhận thấy trực thăng của Lãnh gia ở cách mặt đất khoảng 200m. Lãnh Phượng leo thang xuống. Chẩng bao lâu sau, đứng trước mặt .

      " ngờ lại gặp Lãnh tiên sinh ở đây." - Trúc Lam cười nhạt.

      "Xung quanh chân núi có bom thuộc tính kim loại. Còn 8 phút 26 giây." - Lãnh Phượng nhìn đồng hồ.

      khẽ chau mày, dụ tới đây....hảo. nghĩ nhiều, Trúc Lam lập tức truyền lệnh cho thuộc hạ qua bộ đàm:

      "Rút. Trước 8 phút sau phải rời khỏi ngọn núi." dứt bộ đàm, ra hiệu cho những thuộc hạ cùng mình theo Lãnh Phượng. Trực thăng của Lãnh Phượng chờ ở gần đấy. Lãnh Phượng lên được qua nửa thang dây Trúc Lam mới bắt đầu leo lên. Tay vô tình chạm vào cổ và bỗng sững lại.... nhìn đồng hồ, còn 3 phút 57 giây rồi chạy vội về phía khu đất lúc nãy đứng . cố gắng tìm kĩ khu vực đó và cuối cùng cũng thấy nó - sợi dây chuyền hình hoa hồng - bị lấp sau bụi cây gần đó. Nhưng..... giây cuối cùng cũng hết, thời gian hiển thị bom ở chân núi đều là 00:00.....




    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :