Chương 12: Cẩu huyết tâm trao đổi tim ( bốn )
Còn nhớ hồi mình học sơ trung, có lần mưa to gió lớn mang ô, Hoàng Bảo San mặc người bộ đồng phục quần xanh áo trắng, bị mưa xối ướt, lúc ấy quần áo dính sát lên người, từ trổ mã vô cùng tốt, lúc chật vật, ánh mắt của những bạn học nam xung quang nhìn ngó làm lòng khó chịu muốn khóc, Mặc Thành Đường giống như thiên thần hạ phàm tới giải cứu , đem ôm vào trong ngực, mùi thơm tươi mát người vương tử làm cho đến bây giờ vẫn thể nào quên, huống chi còn đem ô cho , từ đó Hoàng Bảo San bắt đầu điên cuồng , cho dù thân phận và dung mạo của bản thân vô cùng bình thường, nhất định vương tử để ý tới .
Lúc tan học nỗ lực làm kiếm tiền, mua được chiếc máy ảnh loại tốt, số tiền này tương đương với học phí vài năm của , thế nhưng vẫn cắn răng mua nó, từ đó mọi hành động của vương tử đều nằm trong máy ảnh của , sau khi rửa ảnh dán xung quanh phòng, tập san của trường chỉ cần ba chữ Mặc Thành Đường xuất , đều mua toàn bộ rồi cắt xuống, sâu đậm như vậy, vất vả vương tử mới chý ý tới , thế mà câu đầu tiên lại muốn tính mạng của , để cho Hoàng Bảo San khiếp sợ, lại là chuyện có vị hôn thê.
Chuyện này trước kia mặc dù là fan trung thành của Mặc Thành Đường nhưng cũng biết, có thể thấy được giấu kín thế nào.
Lúc nghe thấy tin tức này, Hoàng Bảo San cho rằng mình đau lòng đến nỗi lập tức muốn chết, nhưng như vậy, chỉ tỉnh táo hỏi câu: " để cho tôi suy nghĩ chút được ?" Tuy vương tử chủ động thân cận làm cho có chút thụ sủng nhược kinh, nhưng dù sao vấn đề cũng liên quan đến mạng sống của , thể coi chuyện này như trò đùa, huống chi cũng hưởng thụ khoảng khắc thân cận với vương tử, chịu nổi thoáng cái chuyện này tan biến.
"Được, tôi cho thời gian hai ngày để suy nghĩ, ngày kia tôi lại tới hỏi ". Mặc Thành Đường tác phong nhanh nhẹn định xoay người rời , Hoàng Bảo San thấy vậy, có chút nóng nảy, lại nghĩ tới chuyện ngày mai tới tìm mình, khỏi cắn răng : " cần ngày kia, ngày mai tôi cho biết đáp án".
Có thể sớm lấy được tin tức mình muốn, đương nhiên Mặc Thành Đường rất vui vẻ, có lẽ tưởng tượng đến viễn cảnh đem chuyện mình tìm được trái tim thích hợp cho Bách Hợp với cha mẹ Bách gia biết, đến lúc đó biết nhạc phụ nhạc mẫu tương lai của mình vui vẻ thành bộ dạng gì, chừng công ty con của Bách gia mà mình nhìn trúng và cảm thấy cực kỳ có tiềm lực phát triển kia, khi hỏi, biết đâu trong lúc vui vẻ Bách phụ cho .
Mặc Thành Đường cố nén kích động trong lòng, vừa thể ra bên ngoài thần sắc lãnh khốc, vừa gật đầu : "Tốt, vậy ngày mai tôi tới tìm , hi vọng lừa gạt tôi!"
"Đương nhiên tôi lừa ". Hoàng Bảo San ý thức được loại khẩu khí hùng hổ dọa người này của Mặc Thành Đường, mà ngược lại chỉ cảm nhận được cái loại hạnh phúc dạt dào lấp đầy trái tim .
Trải qua giãy giụa ngày trời, vùng vẫy giữa dâng hiến cho vương tử, làm cả đời có thể nhớ kỹ bản thân, và cái chết, từ bỏ sinh mạng, Hoàng Bảo San vẫn giống như trong nội dung tiểu thuyết, quyết định quyên! Tim!
Ở dưới tán cây to, Hoàng Bảo San hé ra khuôn mặt tái nhợt chút huyết sắc, nhìn thiếu niên tuấn mỹ chân thành về phía mình, hai tay đút trong túi quần, cái loại đẹp trai này là chân , chứ phải như những tấm ảnh lúc trước, bản thân chỉ có thể thân mật với bức tranh lạnh như băng, nhưng tại có thể tự tay đụng vào , Hoàng Bảo San nghĩ được như vậy, lúc này mới lộ ra khuôn mặt tươi cười : " cầu của tôi nghĩ qua, tôi đồng ý với !" Nhìn xem Mặc Thành Đường nụ cười mặt, Hoàng Bảo San trong lòng đau xót, cảm thấy khẳng định thập phần thương bạn , cổ cam lòng cùng ghen ghét lại xông lên trong lòng đến: "Nhưng tôi có điều kiện!"
" có điều kiện gì?" Mặc Thành Đường vừa nghe có điều kiện, mặt ra vẻ hài lòng: "Có chuyện gì mau , nếu tôi có thể làm được đương nhiên tôi làm, nếu như thể làm được, cưỡng cầu cũng vô dụng!"
" yên tâm, tôi xin tiền của ". mặt Hoàng Bảo San lộ ra đau lòng, nhưng vẫn tỏ ra đáng thương : "Tôi muốn làm bạn trai tôi nửa năm, bạn trai chân chính chứ phải làm bộ".
Chẳng qua chỉ là cầu nho mà thôi, lòng Mặc Thành Đường thở phào nhõm, lúc này mới tủm tỉm : "Tôi đồng ý với !"
Nghe được nam thần trong suy nghĩ đồng ý với cầu của mình, lúc này Hoàng Bảo San mới dè dặt tiến lại gần, sau đó ôm lấy lồng ngực mà mình thương nhiều năm.
Bách Hợp biết giao dịch giữa đôi nam nữ này, nếu nhất định máu não của phun hết toàn bộ ra ngoài.
khi thỏa thuận làm đôi nhau, đương nhiên Mặc Thành Đường phải thực nghĩa vụ của người bạn trai, đầu tiên mang Hoàng Bảo San chơi, rồi mỗi ngày tan học tới đón , mặc dù bộ dạng Hoàng Bảo San xinh đẹp, nhưng hồn nhiên đáng , còn hiền lành dịu dàng dần dần hấp dẫn Mặc Thành Đường, nếu trong lòng tơ tưởng tới công ty Bách thị, chỉ sợ nhịn được thực thương này.
"Thành Đường ca ca, vị hôn thê của thân thể tốt sao? có thể mang em tới đó xem chút ?" Hoàng Bảo San tựa vào trong ngực Mặc Thành Đường, thời gian tại qua nửa năm, giống như lưỡi hái tử thần thả từng chút từng chút xuống vậy, cứ như thế cho đến mười ngày sau, cuối cùng cũng nhớ ra nhiệm vụ mà mình phải làm, nên quyết định trước tiên đến nhìn vị hôn thê của chút, sau đó câu thông với ta.
"Đương nhiên có thể". Mặc Thành Đường nhìn khuôn mặt hồn nhiên của Hoàng Bảo San, biết có phải tình nhân trong mắt hóa Tây Thi hay , càng nhìn càng cảm thấy Hoàng Bảo San vô cùng dễ nhìn, ngay cả khuôn mặt bình thường rất đơn giản thôi nhưng cũng nhìn ra được xinh đẹp. Nghĩ tới chuyện có thể về sau hai người xa cách vĩnh viễn, nghĩ đến chuyện bạn trai của mình bị vị hôn thê biết mặt kia cướp , ngay cả trái tim của mình cũng phải trao cho ta, cảm giác bất bình và phẫn hận, buồn bã và hối tiếc xông vào lòng Hoàng Bảo San.
cảm thấy thế giới này công bằng, thích người đàn ông thuộc về người khác, giờ đây ngay cả trái tim của cũng thuộc về người khác, nhất định phải tới xem vị hôn thê trong truyền thuyết kia có bộ dạng thế nào, có xứng đôi với nam thần trong lòng mình hay !
Nghĩ đến đây, Hoàng Bảo San cảm thấy giống như ngày tận thế tới gần, môi của đụng loạn mặt Mặc Thành Đường, hai người vốn là thiếu nam thiếu nữ trẻ tuổi, Mặc Thành Đường còn trong thời kỳ xúc động, ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực sao có thể nhịn được, đem đôi môi thơm của Hoàng Bảo San ngậm vào trong miệng, bắt đầu cắn mút.
Hoàng Bảo San nghĩ sau này mạng sống còn, chẳng bằng bây giờ giao ra lần đầu tiên của bản thân, bởi vậy ôm hy sinh dâng hiến tinh thần, uốn éo loạn người Mặc Thành Đường, hai người nhất thời ôm nhau thành đoàn.