1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Duyên Nợ Ba Sinh - Heo Thích Ăn Khoai Tây (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thỏ con tinh nghịch

      thỏ con tinh nghịch Well-Known Member

      Bài viết:
      51
      Được thích:
      1,263
      Chương 23

      Cảnh Thần nhíu mày, làm như nghe.


      Ai ngờ người kia da mặt rất dày, thấy có phản ứng, cho rằng nghe thấy nên thẳng đến bên cạnh .


      “Thần Thần ngờ lại gặp em ở đây. Em khỏe sao? Nhưng sao lại chỉ có mình em, chồng em quan tâm em à?”


      Cảnh thành lườm cái, hết thảy đều lắng xuống rồi, nhưng còn muốn châm ngòi li gián. xoay đầu lại nhìn Đường Dương mặc âu phục màu xám bạc nhàn nhã đứng đấy, bình tĩnh gật đầu: “ lâu gặp.”


      Về phần những vấn đề khác, cần báo cáo với hả?


      Cảnh Thần lạnh nhạt làm nụ cười của Đường Dương trở nên cứng nhắc, tuy nhiên cũng từ bỏ. Bởi vì trong mắt đều , nên khiến rất mất mát. từng là vị hôn phu của đấy, quên sạch rồi?!


      “Thần Thần, ……”


      “Đường tiên sinh, xin hãy gọi tôi là Cảnh tiểu thư. Tôi nghĩ quan hệ của chúng ta thân thiết đến mức có thể gọi thẳng tên.” Cảnh Thần lạnh lùng ngắt lời Đường Dương, khóe mắt thấy Phong Tế lái xe tới đây, trong mắt lóe lên ý cười, “Chồng tôi lái xe tới, tạm biệt, Đường tiền sinh.” sải bước đến cạnh xe.


      Phong Tế cho xe dừng xong, mở cửa xe bước xuống.


      Thấy Đường Dương phía sau Cảnh Thần còn nhìn vợ mình có chút si mê, mắt phượng dưới kính mắt hơi nheo lại, khóe môi cong lên cười rất mê người, cũng rất lạnh. muốn so đo với Đường Dương, nhưng lại bám dai như đỉa.


      Phong Tế mở cửa xe, tay trái rất tự nhiên đặt cửa xe đề phòng bất cẩn đụng vào đầu. Đợi ngồi xong, cẩn thận thắt dây an toàn cho , mới đóng cửa xe lại.


      Trước khi lên xe còn xoay lại gật đầu với Đường Dương nhìn chăm chú bên này chưa rời , mới lên xe thắt dây an toàn khởi động rời khỏi.


      Đường Dương mím môi, đột nhiên có tâm tình thăm bệnh. lấy di động ra gọi điện phân phó vài câu, rồi tới bãi đỗ xe.


      Nếu lúc trước chọn như vậy, giờ người bên cạnh Cảnh Thần chính là .


      Tuy muốn thừa nhận, nhưng thể Cảnh Thần thay đổi, trở nên xinh đẹp hơn làm phải động lòng.


      Cảnh Thần từng là thiên kim tiểu thư yểu điệu, đáng khiến người ta cảm thấy chưa trưởng thành, mà giờ lại là chín chắn vừa trí thức vừa dịu dàng.


      Nhớ tới hình ảnh Cảnh Thần vuốt ve bụng mình, nở nụ cười ấm áp, Đường Dương cảm thấy tim đập rất nhanh. Nếu trước kia biết Cảnh Thần trở thành người hôm nay, có chọn Bạch Yến Vũ ?


      Bạch Yến Vũ dịu dàng hiền lành, cứng cỏi, tại Cảnh Thần cũng làm được. Nhưng Cảnh Thần có Cảnh thị, có bối cảnh, mà Bạch Yến Vũ vĩnh viễn thể có.


      Nghĩ lại Đường Minh Húc muốn nhẫn nại, lấy lùi làm tiến, Đường Dương chỉ có thể đè nén phẫn hận và cam lòng xuống. Nếu Bạch Yến Vũ ngoan ngoãn, để ta tiếp tục ngồi vị trí thiếu phu nhân nhà họ Đường, còn nếu ta có ý nghĩ an phận, đừng trách nể tình vợ chồng.


      Đường Dương cam tâm tình nguyện cưới Bạch Yến Vũ.


      Nhưng cũng biết giữa và Cảnh Thần còn khả năng.


      chỉ vì nhìn bằng ánh mắt xa lạ, mà còn vì chồng là người mà Đường gia thể đắc tội.


      ****


      “Bĩu miệng làm gì, vui khi có cục cưng sao?” Phong Tế nhìn Cảnh Thần lời nào, trêu chọc .


      biết vì sao em vui mà.” Cảnh Thần thoáng mệt mỏi , ngờ hôm nay lại gặp người kia tại bệnh viện, chắc do hôm nay ra ngoài mà xem lịch?


      “Đừng suy nghĩ nhiều, chỉ trùng hợp thôi. Đừng để vài người quan trọng ảnh hưởng tới tâm trạng, giờ em mang thai, giữ tâm trạng thoải mái là chuyện quan trọng nhất.” Phong Tế xong, trong lòng tính gọi cho Nhan Tứ, bảo điều tra hướng gần đây của Đường Dương và Đường gia.


      Tuy Phong Tế biết Đường Dương gặp Cảnh Thần là do trùng hợp, nhưng tại sao Đường Dương lại đến bệnh viện? Bên cạnh chẳng có người khác, nên chỉ có thể có liên quan đến việc riêng của .


      Nếu Đường Dương dùng ánh mắt như vậy nhìn Cảnh Thần, Phong Tế cũng thèm điều tra .


      “Chỉ hi vọng là thế” Cảnh Thần nhìn bên ngoài phát đây phải đường về nhà họ, “Chúng ta đâu vậy?”


      “Về biệt thự ven biển, lúc nãy gọi điện cho mẹ, mẹ bảo đưa em về nhà, mẹ muốn em biết số lưu ý khi mang thai.” Phong Tế xong, trong mắt tràn đầy ý cười.


      Cảnh Thần nhìn Phong Tế bằng ánh mắt sâu xa, “Đừng cho rằng em thấy vui mừng khi người khác gặp họa. Em mang thai, có mấy tháng tốt lành… hửm?”


      Sắc mặt Phong Tế hơi đen kịt, sau đó cười rất nho nhã : “Khi có em bên cạnh, trải qua 14 năm cuộc sống cấm dục. Nên chỉ có mấy tháng vẫn nhịn được. Nhưng bà xã quý ơi, hình như phụ nữ mang thai càng có nhu cầu mãnh liệt về phương diện đó, đúng ?”


      Phong Tế bắt chước Cảnh Thần, mộy chữ cuối cùng từ trong mũi kéo dài điệu ra, khiến Cảnh Thần hừ lạnh tiếng, xoay đầu nhìn ngoài cửa sổ, để ý đến nữa.


      “Tiểu Thần, em càng ngày càng giống trẻ con chưa?” Phong Tế cách thoải mái mang theo chút cưng chiều.


      “Có, vừa xong.” Cảnh Thần bĩu miệng.


      Sau khi biết mình mang thai, dường như hơi thay đổi. Tuy có con với Phong Tế rất vui, nhưng cũng quên nỗi vất vả khi mang thai và cơn đau đớn lúc sinh. Bất quá bọn họ vừa có con, rất vui vẻ.


      Kiếp trước khi bọn họ mất, ba đứa con của họ cũng trưởng thành.


      phải nhớ bọn chúng nhưng mỗi người đều có cuộc sống của mình. Huống chi giữa bọn họ cách hai thế giới, muốn nhớ cũng nhớ được. Chỉ cần bọn chúng sống tốt hai người đều yên tâm. Mà năng lực của ba người con kia, người làm cha mẹ như bọn họ sao có thể biết chứ.


      “Tiểu Thần đừng giận mà, đến nhà rồi, ngoan.” Dừng xe xong, Phong Tế xuống mở cửa cho , đưa tay tới trước mặt , cười dỗ dành.


      Cảnh Thần dùng ánh mắt cao ngạo liếc cái, rồi đặt tay vào tay , xuống xe.


      “Nữ vương đại nhân thân ái của tôi, hãy để kị sĩ của ngài cống hiến sức lực .” Phong Tế nâng tay lên in nụ hôn, khiến Cảnh Thần nhịn được nở nụ cười.


      khoát lên cánh tay , cười , “ thôi, đừng làm ba mẹ chờ.”


      Sau đó đãi ngộ của lại được tăng lên, có thể mọi người trong nhà đều xoay quanh . Tuy mới mang thai tháng, song trong nhà cho làm nữa, cũng cho và Phong Tế đơn độc ở nhà trọ, mà bắt hai người về biệt thự ven biển của Cảnh gia.


      Về phía Phong gia, Phong Hồng Thịnh biết Cảnh Thần mang thai rất vui vẻ, Phong Lãng cũng dẫn Lan Lăng đến biệt thự Cảnh gia thăm con dâu út mang thai.


      Trước kia Lan Lăng thích Phong Tế, nhưng khi biết tranh quyền thừa kế với hai đứa con lớn của mình nữa, mà bản thân cũng có sản nghiệp lớn nên hoàn toàn thay đổi thái độ với Phong Tế. Tuy thể là hết mực thương, song cũng thân mật hơn rất nhiều.


      Có điều đáng tiếc, Phong Tế chân chính cần tình của mẹ sớm còn. tại người còn sống là Phong Tế của Cảnh Thần.


      Đối mặt với cha mẹ mình kiếp này, quan hệ giữa Phong Tế với bọn họ còn kém xa Phong Hồng Thịnh.


      Mang thai đến tháng thứ hai, Phong Tế dẫn Cảnh Thần đến bệnh viện tư chuyên khoa phụ sản, sau khi làm loạt xét nghiệm, vẻ mặt bác sĩ thoáng nghiêm túc, bảo Cảnh Thần siêu màu.


      Đối mặt với vẻ mặt nghiêm túc của bác sĩ, Cảnh Thần hơi nghi hoặc, Phong Tế rất bình tĩnh. từng làm cha mẹ nên hai người biết thai nhi có việc gì, nhưng vẫn ngoan ngoãn siêu màu.


      Khi Phong Tế cầm tờ giấy siêu , tay đỡ Cảnh Thần hơi run run, bước chân cũng vững.


      “Ông xã, sao vậy?” Sau khi ngồi xuống, Cảnh Thần mới nhìn Phong Tế hỏi.


      lâu nhìn thấy bộ dáng thất thố của , còn nhớ lần trước là khi sinh đứa con đầu tiên của bọn họ. Trước đó Phong Tế vẫn bình thường, sau khi cầm giấy siêu trở nên thế này.


      Thấy phản ứng, nhíu mày trực tiếp lấy tờ giấy siêu tay .


      Thai nhi bình thường, nhưng mà câu cuối cùng kia có nghĩa gì?


      Có ba tim thai?!


      “Tế, em có hoa mắt chứ?” Cảnh Thần nhìn Phong Tế, có vẻ như bình tĩnh lại.


      Phong Tế cầm lại tờ giấy: “ thôi, đến hỏi bác sĩ, bác sĩ kết quả, xem thử chúng ta có bị hoa mắt ?”


      Khi bác sĩ Cảnh Thần là mang thai ba, hai vợ chồng cũng còn kích động mấy.


      Hẹn thời gian khám lại với bác sĩ xong, hai người rời khỏi bệnh viện.


      Sau khi lên xe ngồi, Cảnh Thần chút do dự nhéo hông Phong Tế.


      “Bà xã, việc này cũng thể trách .” Phong Tế đáng thương nhìn Cảnh Thần, mang thai ba là chuyện tốt, vì sao còn tức giận?


      tới mang thử xem!”


      Mang đứa rất vất vả, chứ đừng trong bụng còn tới ba đứa.


      Cảnh Thần cảm thấy mấy tháng sắp tới rất khổ sở, bây giờ bị Phạm Niệm Chân quản được làm cái này được làm cái kia, nếu biết trong bụng có ba cục cưng, chắc được làm gì luôn nhỉ?


      Phong Tế mặc cho dày vò, khóe môi vẫn nhếch lên.


      “Tiểu Thần bảo bối, ra em phải cảm thấy việc này chứng minh em thay đổi được vận mệnh rồi. Em xem, Bạch Yến Vũ là nữ chính, nhưng ta chỉ sinh được long phượng thai. Nhưng tiểu Thần là ba bào thai, ta căn bản thể so với em…”


      “Phong Tế, cảm thấy đây là an ủi sao?!” Cảnh Thần thở phì phì.


      “Tiểu Thần, sau khi em sinh làm giải phẫu.” Phong Tế thản nhiên , “Em cũng cần lo lắng lại mang thai nữa, lần chúng ta có ba đứa, chẳng phải giảm rất nhiều phiền phức sao?”
      Last edited by a moderator: 9/2/16

    2. thỏ con tinh nghịch

      thỏ con tinh nghịch Well-Known Member

      Bài viết:
      51
      Được thích:
      1,263
      mình chuẩn bị đào hố " chồng của đại tiểu thư" mọi người ủng hộ mình nha

    3. thỏ con tinh nghịch

      thỏ con tinh nghịch Well-Known Member

      Bài viết:
      51
      Được thích:
      1,263
      Chương 24

      Cảnh Thần thay đổi thân thể, lại trải nghiệm đãi ngộ quốc bảo của việc mang thai lần nữa.


      Kiếp trước khi mang thai chỉ có Phong Tế ở bên cạnh , cảm thấy mang thai là việc dễ dàng rồi, còn kiếp này… nhìn Phạm Niệm Chân ở bên lo lắng, còn có Cảnh Hoằng Hi sốt ruột ngừng gọi điện thoại dặn dò, Cảnh Thần cảm thấy bảy tháng mang thai của nhất định càng vất vả.


      biết nên trách miệng mình là quạ đen hay Phong Tế quá mức lợi hại nữa, trực tiếp làm cho mang đến ba đứa con.


      Sau khi biết có ba bào thai bao lâu, Cảnh Thần vốn có triệu chứng thai nghén, rốt cục bắt đầu nôn nghén.


      Để đảm bảo dinh dưỡng cho con, chỉ có thể ép mình ăn, ăn xong nôn, nôn xong lại tiếp tục ăn. Chỉ qua vài ngày gầy trông thấy.


      Vì thế Cảnh Thần kiên trì làm cũng bị Cảnh Hoằng Hi bắt ép ở nhà, chuyện Cảnh thị ông có thể xử lý, giờ Cảnh Thần dưỡng thai mới là chuyện lớn.


      Cảnh Thần nôn nghén làm khổ ít người, đứng mũi chịu sào chính là Phong Tế. Kiếp trước Cảnh Thần ba lần mang thai cũng làm để ý lắm, nhưng lần này Cảnh Thần mới mang thai hai tháng liền nôn thành như vậy, căn bản ăn được gì, khiến Phong Tế cũng gầy theo .


      Phong Tế cố ý nhờ mối quan hệ ở thành phố Hải Thiên tìm vị bác sĩ trung y nổi tiếng, xin bài thuốc dược thiện cho phụ nữ mang thai vừa bồi bổ vừa trị nôn nghén. Tuy dựa theo bài thuốc này làm ra đồ ăn Cảnh Thần ăn vào vẫn bị nôn, song tốt hơn trước rất nhiều rồi.


      Có điều dù sao dược thiện cũng là dược thiện, Cảnh Thần là phụ nữ có thai, nếu cuối cùng quá bổ tiêu nổi cũng chẳng ổn. Phong Tế nghĩ cách làm món thanh đạm lại hơi chua ngon miệng cho , những món quá dầu mỡ chỉ cần ngửi liền nhịn được muốn nôn.


      Bởi vì mang thai nên Cảnh Thần rất mẫn cảm với mùi lạ, mỗi lần làm về Phong Tế phải tắm rửa sạch mới dám đến gần . Vì chỉ cần hơi có mùi lạ cũng khiến khó chịu.


      Mệt mỏi, buồn ngủ, nôn nghén.


      Phản ứng khi mang thai của Cảnh Thần rất ác hại, làm Cảnh Thần nhịn được luôn phát cáu với Phong Tế. Mà vẫn luôn dỗ dành , biết lần mang thai này làm khó rồi.


      Tính tình Cảnh Thần tuy tốt nhưng rất biết kiềm chế, nếu phải mang thai, cũng gắt gỏng với .


      Có Phong Tế bầu bạn, cuối cùng Cảnh Thần cũng vượt qua ba tháng đầu của thai kì. Sau ba tháng, biểu thai nghén biến mất, điều này khiến Cảnh Thần và những người xung quanh thở phào nhõm.


      Bụng Cảnh Thần chậm rãi nhô lên, vì có ba đứa do đó bụng to hơn những người phụ nữ mang thai khác. May mà sau mỗi lần kiểm tra, tình huống của ba đứa đều rất tốt, Phong Tế chăm sóc rất tốt.


      Tuy nhiên sau khi bụng nhô lên, dần dần hành động trở nên bất tiện, thắt lưng xương sống đau, chân bị phù nề nhiệt độ cơ thể luôn cao. Kể từ lúc có thai, Phong Tế luôn phụ trách việc tắm rửa cho . Bởi bụng quá to, nếu vào phòng tắm trơn trượt cẩn thận ngã sấp rất phiền phức đấy!


      Tắm rửa xong nằm giường còn Phong Tế thuần thục mát xa chân cho . Đây là do kiếp trước khi Cảnh Thần mang thai học được, kiếp này lại phát huy tác dụng.


      Nhìn Cảnh Thần dần dần nhắm mắt lại trong khi mát xa, Phong Tế cong môi, “Tiểu Thần, lần trước gặp Đường Dương ở bệnh viện em còn nhớ ?”


      Cảnh Thần mở mắt, gật đầu, “ phải lần trước lúc chúng ta biết em mang thai sao, biết nguyên nhân bệnh viện à?”


      Phong Tế cười khẽ, “Em tuyệt đối đoán được nguyên nhân bệnh viện đâu.”


      bệnh viện còn có thể làm gì ngoài thăm bệnh và khám bệnh, ngày đó em thấy vẻ mặt cũng tệ, chắc là thăm bệnh rồi.” Cảnh Thần lười biếng , “Nhưng ngày đó tay mang gì, đừng thăm bệnh mà tay chứ? Có thể khiến đích thân thăm bệnh, chứng tỏ người kia cũng rất có phân lượng.”


      Lần này Phong Tế cười nhạo tiếng, vẻ mặt sâu xa , “Có phân lượng? Đối với Đường Dương, người kia đúng là có phân lượng.”


      “Tế, rốt cục là ai mà lại có vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa vậy?” Tinh thần hơi tỉnh táo, tò mò nhìn Phong Tế.


      Từ khi mang thai hai tháng, Cảnh Thần bị quản rất nghiêm, ngay cả thời gian xem tivi cũng bị khống chế, càng cần phải đến việc dùng máy tính. Tuy bác sĩ bức xạ máy tính ảnh hưởng đến phụ nữ mang thai và thai nhi, nhưng người trong nhà vẫn để tùy tiện động vào đồ điện tử.


      Do đó Cảnh Thần rất nhàm chán, giờ có tin tức để giải trí, hơn nữa còn liên quan đến Đường Dương nên đương nhiên rất có tinh thần.


      “Trong nhà Bạch Yến Vũ có em trai em , em biết ?” Phong Tế thẳng thắn .


      “Vâng, hình như cũng là long phượng thai, nên Bạch Yến Vũ mới có thể sinh đôi long phượng thai chăng…” Cảnh Thần xong, sau đó trợn mắt kinh ngạc nhìn Phong Tế, “Tế, như em nghĩ chứ?”


      “Tiểu Thần thân của , phải con giun trong bụng em, sao biết em nghĩ gì.” Phong Tế trừng mắt, trêu chọc .


      mau!” Cảnh Thần hung tợn nhìn Phong Tế, bắt lấy tay .


      Vỗ đầu trấn an, Phong Tế tiếp tục mát xa cho , “Còn có thể thế nào nữa, chẳng phải em cũng đoán được à. Bạch Yến Vũ có thể là quan tâm việc hai em thi đại học, bọn họ được trường đại học HT tuyển. Nhưng em cũng biết đại học HT là trường quý tộc, vì thế thành tích hai em tồi, nhưng cũng tốt lắm.”


      “Bạch Tước Vũ là em Bạch Yến Vũ, tâm kế tất nhiên đơn giản. Ngoại hình ta đẹp hơn Bạch Yến Vũ, lại biết khoe lợi thế của mình nên ở trường rất được nam sinh chào đón, xuất thân của những nam sinh này đều tồi, nhưng Bạch Tước Vũ tự tin quá mức, đụng phải người nên dây vào, do đó bị dạy dỗ.”


      “Bạch Tước Vũ là em Bạch Yến Vũ, Bạch Yến Vũ còn phải chăm sóc hai con, tất nhiên việc chăm sóc em để lại cho Đường Dương. Thường xuyên chăm sóc nên chăm sóc tất cả luôn, mà Đường Dương che giấu rất tốt, đến bây giờ Bạch Yến Vũ vẫn biết mình bị em đào góc tường.”


      “Nếu phải Nhan Tứ cử người theo dõi , đến giờ cũng chẳng biết kim ốc tàng kiều[1].” Phong Tế chán ghét .


      [1] Kim ốc tàng kiều: cụm từ này ám chỉ ngôi nhà đẹp sang trọng, bên trong cất giấu người đẹp hoặc người tình.


      Đàn ông phong lưu sao vì xã hội rất khoan dung với đàn ông. Nhưng đàn ông hạ lưu tốt lắm, làm bại hoại đạo đức. ràng Đường Dương là gã đàn ông hạ lưu, cùng em vợ mình làm ra chuyện đó, mà ta mới hai mươi tuổi còn là nữ sinh. Cho dù ta quyến rũ nữa, cũng nên ỡm ờ!


      “Cái này xem như làm tiểu tam cũng bị người khác làm tiểu tam ư?” Cảnh Thần nhíu mày cảm thán, “Nhưng Tế à, sao lại bảo Nhan Tứ theo dõi Đường Dương, chẳng phải cần để ý sao?”


      “Tiểu Thần, cho đến bây giờ chồng em vẫn phải là người tốt.” Phong Tế cúi đầu, động tác tay vẫn ngừng, “Trước đó ở bệnh viện ánh mắt nhìn em làm thích, nên bảo Nhan Tứ theo dõi , xem rốt cục muốn làm gì. Kết quả, giấu tài mãi, đáng tiếc lại vụng trộm với em vợ.”


      “Bạch Yến Vũ cũng đáng thương .” Cảnh Thần thản nhiên , mặc dù lúc đầu ta có tâm tư và tính toán của mình, nhưng ít nhất cũng lòng với Đường Dương. Kết quả bản thân lo chăm con, còn chồng và em ruột lại vụng trộm với nhau, đây được tính là gì!


      Cảnh Thần thấp giọng thào, “Phụ nữ, tội gì chứ?”


      Phong Tế kéo tấm chăn mỏng đắp lên nửa người dưới cho , rồi đứng dậy vào phòng tắm rửa tay, sau đó bước ra ngoài. lúc sau, cầm ly sữa trở về.


      “Tiểu Thần, đừng suy nghĩ nhiều, với em là để em đỡ nhàm chán thôi.” Phong Tế đưa ly sữa cho , vén sợi tóc loạn ra sau tai , “Uống hết sữa rồi nghỉ ngơi cho tốt, buổi tối khó chịu gọi .”


      Cảnh Thần uống từng ngụm từng ngụm sữa, nhàng lắc đầu, “Buổi tối nghỉ ngơi cho khỏe . xem hai mắt bị thâm quầng rồi. Giờ buổi tối em chẳng có chuyện gì, những thứ cần thiết đều bồi bổ rất tốt, xem chân em hơi phù thôi, bị chuột rút lần nào. Nên cần phải thức chăm sóc em mãi.”


      biết em hay tiểu đêm, em vác cái bụng to thế vào nhà vệ sinh, sao yên tâm được?” Phong Tế thản nhiên .


      Bởi vì bàng quang bị thai nhi chèn ép nên cứ hai ba tiếng lại toilet lần. Ban ngày có Phạm Niệm Chân với , còn buổi tối dĩ nhiên là Phong Tế.


      Ban ngày phải làm việc ở công ty, buổi tối còn phải chăm sóc , Phong Tế tiều tụy rất nhiều. Tuy thân thể tiều tụy nhưng tinh thần rất tốt. Cảnh Thần sinh con cho , điều có thể làm cho cũng chỉ có bấy nhiêu.


      Cầm ly sữa rửa xong, Phong Tế ôm từ phía sau nằm xuống bên trái , khẽ vuốt bụng , bụng thi thoảng truyền tới thai máy khiến nhịn được mỉm cười. Đây là con của , cũng là sinh mệnh kéo dài của hai người.


      “Tiểu Thần, em xem ba cục cưng có phải bọn nó ?”


      Phong Tế nhưng Cảnh Thần lại hiểu.


      “Em cũng hi vọng như vậy, nhưng Tế à, kỳ tích xuất nhiều vậy đâu.”


      Tuy thế song khi biết trong bụng là hai trai , Cảnh Thần lại có chung suy nghĩ với Phong Tế. Mặc dù mãnh liệt chờ đợi nhưng cũng ôm vài phần hi vọng.


      “Có điều tiểu Thần à, nếu kỳ tích xuất lần có thể xuất lần nữa.” Lúc Cảnh Thần cảm thấy Phong Tế ngủ rồi, phía sau lại truyền đến giọng của .


      “Hi vọng là vậy.”
      Last edited by a moderator: 9/2/16

    4. thỏ con tinh nghịch

      thỏ con tinh nghịch Well-Known Member

      Bài viết:
      51
      Được thích:
      1,263
      Chương 25

      Ngày tháng mang thai có thoải mái nữa, cũng chậm rãi trôi qua.


      Sau khi nhà 4 người trải nghiệm hết tất cả triệu chứng mang thai của Cảnh Thần, rốt cục đến ngày ba cục cưng ra đời.


      Bởi vì ba bào thai nên Phong Tế nghe theo đề nghị của bác sĩ, vào thời điểm tròn chín tháng để Cảnh Thần sinh mổ. Sinh con là việc tốn rất nhiều thể lực, thông thường bào thai vượt quá 4kg, bác sĩ đề nghị sản phụ sinh mổ.


      Tuy sinh tự nhiên tốt cho cả mẹ và con, nhưng trong trường hợp này Phong Tế đương nhiên tiếp nhận kiến nghị càng thêm chuyên nghiệp của bác sĩ. Chẳng qua sinh mổ Phong Tế thể mổ cùng, nên cuối cùng chỉ có mình Cảnh Thần bị đẩy vào phòng giải phẫu.


      Mặc dù biết sinh mổ có vấn đề gì, bất quá khi thấy y tá ôm ba đứa và đẩy Cảnh Thần ngủ say ra, Phong Tế mới thở phào nhõm. còn chưa kịp nhìn con trai con kiếp này của mình đến bên cạnh Cảnh Thần.


      Phong Tế đau lòng nhìn vẻ mặt hơi tái nhợt của , vươn tay vuốt dọc theo mái tóc rối của , rồi cúi đầu hôn lên trán .


      “Em vất vả rồi, tiểu Thần.”


      Từ khi mang thai cho đến lúc sinh con, phụ nữ rốt cuộc phải chịu bao nhiêu đau đớn, đàn ông như Phong Tế thể hiểu được. Nhưng là chồng Cảnh Thần, kể cả kiếp trước, Phong Tế cùng trải qua 4 lần mang thai, mà lần này là lần vất vả nhất.


      “Tế, em sao hết.” Cảnh Thần mỉm cười với sau đó hơi nhíu mày. Trước khi mổ gây tê phần thắt lưng, sau khi khâu miệng vết thương lại, chất gây tê dần dần hết hiệu lực, cơn đau bụng truyền đến khiến Cảnh Thần thoáng nhíu mày.


      Ngón tay dịu dàng vuốt ve gò má Cảnh Thần, ánh mắt rất thương tiếc của Phong Tế luôn dừng mặt , đương nhiên thấy nét mặt có chút khỏe của , bèn đứng dậy nhìn y tá bên cạnh, “Giảm đau sau phẫu thuật đâu?”


      Y tá với khuôn mặt ngọt ngào rất chuyên nghiệp cười với Phong Tế cái: “ chuẩn bị tốt, xin ngài cần lo lắng. Ngài xem, ở chỗ này.” ta nhàng bơm thuốc giảm đau bên cạnh Cảnh Thần, mi tâm của lại dần dần buông lỏng.


      Phong Tế vẫn luôn để ý , thấy thả lỏng mới gật đầu với y tá, tiến lên tự mình giúp . Phòng vip bệnh viện tư nhân có thể so với khách sạn 5 sao, thậm chí còn trang bị cả phòng bếp . Trong phòng bếp người làm của Cảnh gia bận rộn, mùi canh gà từ phòng bếp truyền ra.


      Lúc đổi giường Phong Tế bảo y tá điều chỉnh từng chút để khỏi làm đau, sau đó mới bế đặt lên giường.


      “Tế, cục cưng đâu?” Sau khi nhắm mắt dưỡng thần lát, Cảnh Thần mở mắt nhìn Phong Tế vội vàng hỏi.


      “Ba mẹ ở cùng bọn nó, em cứ yên tâm. chuẩn bị bảo mẫu rồi em cần lo bọn chúng bị đói.” Phong Tế dùng khắn ấm cẩn thận lau mặt cho , “Em muốn uống canh gà trước hay nghỉ ngơi trước?”


      Cảnh Thần cười: “Em muốn nghỉ lát, mệt chết .”


      “Được, ở đây với em” Sau khi lau xong mặt cho , Phong Tế chậm rãi lau tay cho .


      Cảnh Thần châm rãi ngủ say, vì có việc gì nên cởi quần áo giúp lau người. Cho dù là sinh mổ nhưng người cũng đầy mồ hôi. tại bụng có vết thương nên chỉ có thể lau qua thôi.


      Y tá chăm sóc riêng cho Cảnh Thần chỉ có thể đứng bên nhìn, biết phải làm gì, ta vốn là y tá chuyên phụ trách phòng bệnh vip này. Giờ mọi công việc của ta đều bị chồng sản phụ làm rồi, nên ta chỉ có thể đứng bên biết làm gì cho phải.


      Có điều sản phụ này cũng hạnh phúc , bây giờ rất khó tìm được người chồng nào chăm vợ như vậy. Y tá hơi hâm mộ nhìn khuôn mặt điển trai của Phong Tế, cởi áo vest, bên trong mặc áo sơ mi rất tự nhiên mở mấy nút áo, khiến lộ vẻ gợi cảm, bất kham.


      Quả nhiên đàn ông tốt đều có chủ.


      Sau khi cảm thán, y tá lặng lẽ ra ngoài. Xem ra vị tiên sinh này muốn tự mình chăm sóc vợ, ta chỉ cần đợi bên ngoài, có việc gì cần ta gọi.


      ****


      Cảnh Thần nhàng khoan khoái cúi đầu nhìn ba cục cưng ngủ say giường trẻ con, vẻ mặt vừa đau lòng vừa cưng chiều, khóe môi cứ cong lên mãi cho thấy tâm trạng rất tốt.


      Khẽ vươn tay chạm vào khuôn mặt con , nhìn con dùng bàn tay bé ôm ngón tay đến bên miệng mút. Cảnh Thần nhịn được bật cười. đôi tay từ phía sau ôm lấy thắt lưng , nhàng dựa vào vai , nhìn ba cục cưng ngủ say giường đầy cưng chiều.


      “Vẫn chưa nghỉ sao, mai là lễ đầy tháng của các con ít người đến đấy.” Phong Tế với Cảnh Thần, nhưng giọng rất làm ảnh hưởng đến ba cục cưng ngủ.


      “Em có chút yên lòng ba em bọn nó.” Cảnh Thần giọng đáp.


      Phong Tế cúi đầu hôn lên môi , , “Đừng lo lắng, cẳng phải lúc em ở cữ, bảo mẫu chăm sóc các con rất tốt sao?”


      Được Phong Tế nửa ôm nửa kéo về phòng ngủ của hai người, Cảnh Thần trực tiếp bị ôm lên giường.


      “Tế?” bị ôm chặt có chút thoải mái, kêu lên.


      “Tiểu Thần, đừng nhúc nhích!” Giọng Phong Tế khàn khàn khiến Cảnh Thần dám nhúc nhích, “Ngoan, mau ngủ .”


      Khi xuất viện bác sĩ dặn, sinh tự nhiên phải 45 ngày mới có thể sinh hoạt vợ chồng, còn sinh mổ phải thêm 20 ngày nữa, cho nên Phong Tế chỉ có thể ôm Cảnh Thần tiếp nhận tra tấn ngọt ngào này.


      Con hai người, hai đứa lớn là con trai cuối cùng là con .


      Con trai lớn tên Cảnh Thời, theo họ Cảnh Thần, đây là lời hứa giữa Phong Tế với vợ chồng Cảnh Hoằng Hi khi hai người cưới nhau, vì thế cái tên này do Cảnh Hoằng Hi đặt.


      Con thứ hai tên Phong Tiêu, do Phong Tế đặt.


      Con út tên Phong Sơ Nhiên, do Cảnh Thần đặt.


      Sau khi vợ chồng Phong Lãng và Lan Lăng biết tên ba đứa cháu định lại hoàn toàn thương lượng với bọn họ, vốn dĩ hơi lạnh nhạt với ba đứa cháu này, sau trong lúc Cảnh Thần ở cữ cũng chỉ đến thăm lần.


      Ngược lại Phong Hồng Thịnh ngày nào cũng đến, sau đó trực tiếp ở lại biệt thự Cảnh gia.


      Phong Tế buông tha quyền thừa kế nhà họ Phong nhưng ông Phong có ba người con trai và hai người con , mà bọn họ đều có con trai và con của mình, nên giờ người thừa kế vẫn chưa quyết định, trừ việc rất thích ba tiểu cục cưng ra, Phong Hồng Thịnh muốn đến chỗ này tránh nạn chút.


      Ngày đầy tháng của ba cục cưng, sao người nhà họ Phong có mặt được.


      Tại khách sạn Hoàng Triều, Cảnh Thần ôm con , nhíu mày nhìn Phong Tế: “Tế, bọn họ biến buổi lễ hôm nay trở nên vui chứ?”


      Vừa ở bên ngoài đụng phải mấy vị thân thích bên nhà họ Phong giương cung bạt kiếm, quả thực khiến Cảnh Thần lo lắng thôi. Hôm này là ngày lành của ba cục cưng muốn có rắc rối gì.


      “Em yên tâm, bọn họ tự biết chừng mực.” Phong Tế cười lạnh , “Hôm nay ông nội cũng đến, nếu làm Phong gia mất mặt, chuyện thừa kế, bọn họ hoàn toàn mất cơ hội.”


      “À, đúng rồi, hình như vừa nãy em có thấy Đường Dương, Bạch Yến Vũ đến với hả?” Tuy có ấn tượng gì với Bạch Yến Vũ, nhưng Cảnh Thần còn nhớ ta rất thanh tú mà, trong khi lúc nãy bên cạnh Đường Dương là rất xinh đẹp, mỗi cái nhăn mày tươi cười đều toát lên vẻ thanh thuần và quyến rũ, khiến phụ nữ như cũng nhịn được nhìn thêm vài lần.


      “Bạch Yến Vũ ở nhà chăm sóc con, đứa vậy cũng thể mang đến bữa tiệc, mà ta lại yên tâm giao con cho bảo mẫu, do đó ta để em làm bạn Đường Dương đến tham gia lễ đầy tháng của cục cưng.” Dưới mắt kính Phong Tế hơi híp mắt đầy nguy hiểm, gã Đường Dương này lại dẫn tình nhân đến bữa tiệc đầy tháng của , cho rằng chuyện xấu alfm ai biết à!


      Cảnh Thần nhíu mày nghi hoặc, “Chẳng lẽ Bạch Yến Vũ phát em mình và chồng có mờ ám sao?”


      Bạch Yến Vũ là người phụ nữ có tâm kế, lại phát ra bất thường trong quan hệ giữa em mình và chồng ư?


      “Có lẽ biết, nhưng việc này liên quan đến chúng ta hả?” Khóe môi Phong Tế cong lên, “Lát nữa em và bảo mẫu ôm các con ra cho mọi người xem, rồi về nhà trước !”


      “Hả?” Cảnh Thần kinh ngạc nhìn Phong Tế, là mẹ ba đứa con, người phụ trách Cảnh thị, vợ CEO tập đoàn Cảnh Phong, hôm nay có thể cần tham gia bữa tiệc này ư, làm vậy có thể


      “Vợ mới ở cữ, chồng muốn để vợ nghỉ ngơi có gì đúng. Vốn định bảo em ngồi chỗ, mang thai ba đứa tổn hại rất lớn đến sức khỏe em. Chẳng qua lúc trước giấu được tin em mang thai, nên mọi người tính được thời gian ba bảo bối ra đời, nếu , cũng có tiệc đầy tháng ngày hôm nay.”


      “Do đó lát nữa em chỉ cần ôm con ra sau đó rời trước, với ba mẹ và ông nội, họ đều đồng ý với .” Giơ tay lau mồ hôi cho , trong lòng Phong Tế rất lo lắng.


      Tuy Cảnh Thần ở cữ tháng nhưng vẫn hay ra mồ hôi và dễ mệt mỏi, còn phải điều dưỡng nhiều hơn mới được, tổn thương do mang thai ba đứa bé mang lại, cơ thể người mẹ sao có thể bù đắp nhanh tới thế.


      Thấy Phong Tế lo lắng, Cảnh Thần gật đầu: “Được ạ.”


      Phong Tế sắp xếp như vậy hơi thất lễ với khách nhưng giải thích chút là được.


      Trong buổi lễ, ba đứa bé trắng trẻo đáng làm các vị phu nhân tiểu thư trong giới thượng lưu thích thôi, dù sao hiếm khi gặp ba bào thai đều khỏe mạnh, hơn nữa cả ba đứa rất đáng .


      Thời điểm Cảnh Thần ôm con rời khỏi bữa tiệc, sau lưng luôn có ánh mắt nhìn chằm chằm mãi, cho đến khi bóng dáng của biến mất khỏi hành lang, mới nhìn nữa.
      Last edited by a moderator: 11/2/16

    5. thỏ con tinh nghịch

      thỏ con tinh nghịch Well-Known Member

      Bài viết:
      51
      Được thích:
      1,263
      Chương 26

      Cảnh Thần cảm nhận được ánh mắt nóng rực đóng đinh người mình, nhưng quan tâm, vì đối với , ba cục cưng quan trọng hơn, và tin Phong Tế xử lý tốt mọi việc. Do đó xoay đầu lại, cứ như vậy rời khỏi bữa tiệc, rời khách sạn Hoàng Triều.


      Mà Phong Tế ở lại chiêu đãi mọi người cũng bỏ qua chủ nhân ánh mắt nhìn chằm chằm vợ mình. Nhưng Phong Tế cũng phải người hiếu chiến, nếu người kia an phận cũng ra tay.


      Đương nhiên nếu chủ nhân của đôi mắt đó phải phụ nữ, Phong Tế bỏ qua dễ dàng thế. Nếu Cảnh Thần bị gã đàn ông nhìn, Phong Tế chắc từ bỏ ý đồ.


      Mặc dù hôm nay là bữa tiệc tổ chức cho ba cục cưng, song bọn họ cũng chỉ là nhân vật chính danh nghĩa mà thôi, mục đích của bữa tiệc kiểu này là thiết lập quan hệ hợp tác giữa các gia tộc trong giới thượng lưu. Vì vậy trong bữa tiệc, đàn ông kết hôn mang vợ, còn chưa kết hôn mang theo bạn .


      Dù sao đây cũng là trường hợp tương đối chính thức, tiệc đầy tháng của cục cưng người khác nếu mang phụ nữ biết thân phận tham dự, đương nhiên là chuyện thích hợp. Do đó lúc thấy Bạch Tước Vũ bên cạnh Đường Dương, rất nhiều người đều xoay đầu lại nhìn, biết Bạch Tước Vũ là em Bạch Yến Vũ nên ánh mắt mọi người lấy làm lạ nữa, có điều hành động của Đường Dương và Bạch Tước Vũ khiến mọi người lại có đề tài bàn tán.


      Hai người bọn họ chú ý, hành động của bọn họ khác với quan hệ giữa rể và em vợ, ánh mắt nhìn nhau đầy mờ ám, động tác tay chân đều thể bọn họ là người .


      Hành động của Đường Dương tất nhiên khiến Phong Hồng Thịnh và vợ chồng Cảnh Hoằng Hi rất tức giận. Hôm nay là tiệc đầy tháng của cháu trai, cháu bọn họ, mà Đường Dương dám mang phụ nữ phải vợ mình đến, còn cùng ta em em, nhà họ Đường khinh thường hai nhà bọn họ sao?


      Đường Minh Húc ở bên trông thấy ánh mắt lạnh như băng của Phong Hồng Thịnh và Cảnh Hoằng Hi nhìn Đường Dương, chỉ có thể thở dài trong lòng. Xem ra cho dù Đường Dương có năng lực hơn Đường Miện, ông cũng chỉ có thể để Đường Miện ngồi vững vị trí người thừa kế rồi.


      Đứa con út này của ông từ khi sinh ra luôn thuận buồm xuôi gió, có điều kể từ lúc gặp Bạch Yến Vũ sa sút ngừng, vốn dĩ cho rằng nó hiểu những gì ông , biết giấu tài, kết quả lại trong bữa tiệc đầy tháng ba đứa bé của Phong Tế và Cảnh Thần làm ra chuyện thế này.


      Cho dù nó đơn độc tham gia, cũng còn tốt hơn dẫn Bạch Tước Vũ theo!


      Ngồi bên cạnh Đường Minh Húc, Đường Miện rất bình tĩnh, thân phận người thừa kế bất thình lình rơi xuống đầu , làm và vợ kinh ngạc rất lâu. Đường Miện hiểu cha mình cưng chiều, coi trọng Đường Dương thế nào, nhưng hôm nay đứa em trai này sai nước cờ hủy hết mọi việc!


      Trong trường hợp này dám dẫn em vợ có tình cảm mờ ám với mình theo, còn biết thu liễm chút nào.


      Có lẽ vị trí người thừa kế này ngồi chắc rồi. Trong lòng tuy rất cao hứng nhưng bề ngoài Đường Miện tỏ vẻ gì. Dù cho năng lực của bằng Đường Dương, nhưng có số chuyện Đường Dương chưa chắc bằng !


      Vợ chồng Đường Miện có tình cảm tệ, xuất thân vợ cũng tốt, còn có hai đứa con đáng . Về điểm này Đường Dương kém rất xa!


      Gặp được người muốn gặp, người mẫn cảm như Bạch Tước Vũ sao có thể nhận ra ánh mắt khinh thường và miệt thị của những người trong bữa tiệc dành cho ta chứ. Do đó ta khuyên Đường Dương rời khỏi bữa tiệc, và việc này lại khiến hai người bọn họ có vết nhơ trong giới thượng lưu.


      “Sao vậy, sắc mặt em tốt lắm?” Nhìn Bạch Tước Vũ ngồi ở ghế phụ, Đường Dương hỏi. Người phụ nữ này coi như biết nghe lời, làm việc xem như tệ, để ta cảm thấy được cưng chút, được quan tâm chút cũng có vấn đề gì.


      có gì a.” Bạch Yến Vũ vứt mọi chuyện ra sau đầu, sau khi im lặng hồi, mới mang theo chút ghen tuông hỏi: “ rể, rất chị em nhỉ, nếu lúc trước cũng chọn chị em mà giải trừ hôn ước với Cảnh tiểu thư. Hôm nay em thấy Cảnh tiểu thư rồi, ấy xinh hơn chị em, nhưng vẫn chọn chị ấy…”


      Đường Dương nghe Bạch Tước Vũ thế, chỉ trầm mặc .


      sao?


      Đường Dương có vài phần thích Bạch Yến Vũ, nhưng chỉ muốn ta làm tình nhân của mình, chưa bao giờ nghĩ vì người phụ nữ khác mà giải trừ hôn ước với Cảnh Thần. Mặc dù thích chiều Cảnh Thần, nhưng Cảnh gia phía sau Cảnh Thần lại là thứ luôn mơ tưởng.


      Khi chuyện của và Bạch Yến Vũ bị phơi bày, kết quả hôn ước của và Cảnh Thần bị hủy bỏ. Trước kia cảm thấy Cảnh Thần , chỉ cần tìm được giải thích đàng hoàng và dỗ dành trở lại bên người .


      Kết quả dưới áp lực của truyền thông thể cưới Bạch Yến Vũ, mặc dù có vài phần cam lòng, song sau khi kết hôn cuộc sống của hai người coi như hài hòa, do đó Đường Dương và Bạch Yến Vũ cũng coi như vợ chồng ân ái.


      Nhưng Đường Dương ngờ vì cuộc hôn nhân này mà mình bị tước quyền thừa kế Đường gia, sau đó từ Đường Minh Húc mới biết Cảnh Thần và Cảnh gia tính kế , do đó Đường Minh Húc chỉ có thể để Đường Miện trở thành người thừa kế nhà họ Đường.


      Vốn Đường Minh Húc muốn Đường Dương lui về phía sau màn, chờ đợi thời cơ thích hợp để lần nữa quay lại vị trí nòng cốt của Đường gia, có điều Đường Dương có năng lực xuất chúng, song phương diện phụ nữ lại giải quyết ràng.


      Đường Dương kết hôn với Bạch Yến Vũ, ít nhất còn được cái danh ‘tình đích thực’, tuy rằng trong giới thượng lưu mọi người đều biết chuyện gì xảy ra, bất quá ít nhất ở trước mặt công chúng, nên chừa chút mặt mũi cho Đường thị và Đường gia, nếu trước đây Đường Minh Húc cần gì phải bắt Đường Dương cưới Bạch Yến Vũ chứ!


      Gã Đường Dương này quang minh chính đại tìm phụ nữ bên ngoài, song tình nhân vẫn có mấy người, giống như Chung Vấn vì mà tìm Phong Tế gây phiền toái, cuối cùng rơi vào kết cục tha hương đấy. Những chuyện này tính là gì, chỗ đánh tin cậy nhất của Đường Dương chính là dây dưa chỗ với em của vợ mình.


      Bất quá, đây đều là cách nhìn của người khác.


      rể, đưa em về rồi mau chóng về nhà , chị em và các cháu còn ở nhà chờ đó.” Bạch Tước Vũ cười , nhưng nụ cười của ta rất khó coi.


      Đường Dương nghiêng đầu nhìn ta, thản nhiên đáp, “Chúng ta về sớm đấy, cần vội trở về. Sao nào, Tước nhi muốn ở cùng hửm?”


      “Đương nhiên phải!” Bạch Tước Vũ lớn tiếng trả lời, sau đó rút về chỗ ghế phụ, xoay đầu nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, rất giọng , “Em muốn mực ở bên rể, nhưng rể em…” Ảnh ngược cửa kính xe phản chiếu vẻ mặt ta rất đau khổ, đây là rối rắm giữa tình và tình thân.


      ta rũ mắt xuống nên thấy nụ cười châm chọc của Đường Dương.


      Hai chị em nhà này tưởng là kẻ ngốc à?


      Đường Dương rất chỉ cần có Phong Tế với tập đoàn Cảnh Phong và Cảnh Hoằng Hi với Cảnh thị thể thừa kế Đường thị, cho dù ba - Đường Minh Húc coi trọng , cũng có khả năng. Vì muốn làm ba đau lòng, nên mới ngoan ngoãn dừng làm chuyện quá giới hạn.


      Song ngờ sau khi mất quyền thừa kế Đường gia, Bạch Yến Vũ chẳng có chút ý định ly hôn với ! nên cười ta thông minh hay nên cười ta ngốc đây, ta nghĩ lấy lại sinh hai đứa con, có thể có được quyền thừa kế đời kế tiếp sao?


      Nhưng điều khiến kinh ngạc là Bạch Yến Vũ những ly hôn, mà còn vô tình hữu ý đưa Bạch Tước Vũ đến trước mặt . nàng Bạch Tước Vũ kia cũng rất ngốc, chỉ vì đẹp trai, có tiền liền đưa mình tới tận cửa. Đối với playboy như Đường Dương mà , đồ ăn dâng đến tận miệng sao có thể ăn.


      Dù gì đời này cũng thể thừa kế nhà họ Đường, vậy để mình thỏa mãn người rất nhiều phụ nữ.


      Về phần cuộc hôn nhân kia….


      Vẻ mặt Đường Dương lạnh như băng, trong tay có chứng cứ Bạch Yến Vũ khuyến khích em mình quyến rũ chồng mình, nếu thực ầm ĩ đến mức đó, đừng trách nể mặt ta.


      Nét mặt xấu hổ của Bạch Tước Vũ làm Đường Dương thầm cười lạnh, hổ là chị em, vận dụng vẻ mặt điềm đạm đáng rất tự nhiên. Có phải lúc trước cũng bị vẻ mặt này của Bạch Yến Vũ mà đưa ra quyết định sai lầm , Cảnh Thần nên là vợ , mà cũng trở thành gia chủ hai nhà Cảnh - Đường!


      biết mình thể chống lại Cảnh gia và Phong Tế, nhưng ngay cả người phụ nữ của mình cũng muốn tính kế mình, sao có thể!


      ****


      Cảnh Thần tựa vào đầu giường đọc sách, Phong Tế mặc áo choàng tắm bước ra, lấy quyển sách tay , “Thân thể còn chưa hồi phục mà nửa đêm còn đọc sách, em muốn về sau cả người đều khó chịu ư?”


      Nở nụ cười bất đắc dĩ, Cảnh Thần , “Chẳng phải tại em đợi hả?”


      phải bảo em ngủ trước rồi sao, hôm nay mệt lắm đấy.” Phong Tế ngồi xuống giường ôm vào lòng. Tuy Cảnh Thần chỉ lộ mặt chút trong bữa tiệc liền về nhà, nhưng buổi chiều và bảo mẫu luôn mực chăm sóc ba đứa bé.


      “Buổi chiều em có ngủ với ba cục cưng, sao đâu ạ.” Cảnh Thần lắc đầu , sau đó nhìn Phong Tế, nét mặt muốn lại thôi.


      “Sao thế, muốn hỏi cái gì?”


      “Hôm nay người nhìn em chằm chằm là ai?” Vì ôm con nên tiện thăm dò, song Cảnh Thần tin Phong Tế chắc chắn biết.


      “Bạch Tước Vũ, em Bạch Yến Vũ.”


      Cảnh Thần nhíu mày, “Sao ta lại nhìn em?”


      Vấn đền này khiến Phong Tế cười lạnh, “Đương nhiên do ta nhìn thấy người phụ nữ trong lòng người đàn ông của mình, nên ta ghen tị.”


      “…” Cảnh Thần gì nhìn Phong Tế lúc lâu, sau đó cả người trượt cái nằm xuống, “Ngủ.”


      “Tiểu Thần có người mến mộ, vui hửm?” Giọng Phong Tế mang theo chút ghen tuông.


      Cảnh Thần lườm cái: “ cảm thấy em nên vui vẻ hả? Hơn nữa, người mến mộ hình như cũng ít nha?”


      Phong Tế cười khẽ, cũng nằm xuống, lại ôm chặt vào lòng.


      “Em , thi thoảng ghen tuông có ích cho tình cảm vợ chồng.”
      Last edited by a moderator: 11/2/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :