AI EM
Tác giả: Bắc Khuynh
Editor: Ốc Vui Vẻ
Giới thiệu:
Tiếng nhàng trong radio, là giọng quen thuộc nghe năm năm.
Thanh nhuận, tao nhã, cho dù là từ đơn hay là câu, do ra đều uyển chuyển trầm thấp, như vào tâm, mất hồn.
Chuyện khó tin nhất đời này Tùy An Nhiên làm, có lẽ chính là vì giọng mà thích người.
Sau đó tất cả của ấy.
[Đoạn ngắn ]
Ôn Cảnh Phạm có nuôi con mèo, Tùy An Nhiên cũng rất thích.
Nhưng con mèo của cũng giống như , trong treo lạnh lùng, quá để ý đến .
liền đến gần và hỏi: Nó thích nhất là gì?
Ôn Cảnh Phạm suy nghĩ chút, ngón tay thon dài dặt cái trán của , chậm rãi vuốt dọc theo gương mặt rồi dừng lại ở cằm, ngón tay nhàng gãi gãi cằm của , nhàng vuốt ve. thấy hóa đá, lúc đó mới giọng giải thích: Nó thích như vậy.
Mèo: ... ......
[Đoạn ngắn hai]
chịu đựng nhiều năm, mượn cảm giác say, lấy can đảm hỏi Ôn Cảnh Phạm: “ có biết em ?”.
Ôn Cảnh Phạm sửng sốt, đỡ lấy , khẽ nhíu mày: “Uống say?”.
Tùy An Nhiên lên tiếng, mím môi nhìn , cố chấp muốn có đáp án. Giằng co lúc lâu, giơ tay lên che mắt , ngăn lại ánh mắt , nhàng : “Biết”. Giọng đó, trầm thấp lọt vào tai, thanh thuần như lần đầu gặp gỡ.