1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tham Hoan - Tửu Nữ Trinh Tử (update C26/52) New~~

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @thanhxuan chào bạn, chào bạn đến với tập thể CQH, mình quản lý box đại, nên có j ko hiểu bạn có thể hỏi mình hoặc mod Ishtar :3

      Bạn mới tập tành mà có thể edit đc tới vậy là khá tốt đấy, mặc dù còn số hán việt, nhưng rất ít có thể khắc phục :3 Bạn biết về quy định mới dành cho editor chưa? Nếu chưa bạn có thể click đường link bên dưới chữ ký mình.

      Đọc bài bạn, mình góp ý 2 chỗ . 1 là tân tổng giám đốc tiền nhiệm, TGĐ mới ko thể gọi tiền nhiệm đc, mà phải đương nhiệm, đương là đương chức, còn tiền nhiệm là nhiệm kỳ trc rồi @@ 2 là thở hắt ra ngụm khí đục, từ đục này dùng ko chuẩn rồi, bạn xem lại raw nhé, khí đục nghe nó kỳ lắm, giống bị bệnh vậy, có thể diễn đạt thành khói trắng.

      Cuối cùng bạn muốn bài #1 đc đẹp hơn, dễ thương hơn, bạn có thể vào box designer, có topic hình trang trí cho 4rum. Ngoài ra bạn nhớ làm mục lục nhé để mọi người tiện theo dõi. Nếu bạn ko biết cách làm mục lục, bạn vào trụ sở >>> hướng dẫn sử dụng diễn đàn, có 1 bài hướng dẫn cách làm (thông cảm cho mình, onl đt nên ko tiện dẫn link T____T). Mình xin hết :3
      quỳnhpinky, linhdiep17thanhxuan thích bài này.

    2. thanhxuan

      thanhxuan Member

      Bài viết:
      29
      Được thích:
      360
      @LạcLạc cảm ơn bạn nhé. hihi :yoyo45: mình sửa và chú ý :062:
      LạcLạclinhdiep17 thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Vụ gương vỡ này ko biết ai theo đuổi lại ai đây.....hazzxxx........
      thanhxuan thích bài này.

    4. thanhxuan

      thanhxuan Member

      Bài viết:
      29
      Được thích:
      360
      @linhdiep17 Người có tình đến với nhau, nàng cứ theo dõi a~~~ :3

      Chương 2: Gặp lại người xưa 2
      Mấy ngày ngắn ngủi, tin tức về tổng giám đốc mới là người trẻ tuổi đẹp trai lan truyền khắp thành phố, theo đó có nhiều cuộc phỏng vấn của giới truyền thông. Hộp thư điện tử của Lâm Sơ Qua tràn ngập các chuyên mục và kế hoạch được gửi tới, trong số đó là tạp chí Hoa Gian, nghe đó là tạp chí thích viết về những người đàn ông có vẻ ngoài đẹp trai, giàu có.

      trầm ngâm lát, cầm lấy fax tài liệu, rời khỏi văn phòng. Biết với tính cách của tuyệt đối từ chối phỏng vấn, nhưng cũng thể tự mình làm chủ được, nghĩ như vậy đột nhiên cười rộ lên, bản thân cũng để ý câu trả lời của chỉ là muốn mượn cơ hội này để chuyện cùng mà thôi.

      Có người mẹ như Lâm Nhã Quý nên thuở mưa dầm thấm đất học được ít cách thức khoe khoang chút phong tình nhưng chưa bao giờ vận dụng vào thực tế. Mấy ngày nay cứ khi nào có ở đây, cùng đồng nghiệp chuyện, giọng điệu lúc mềm mại đáng , lúc lại giống như giận dữ, lại vừa thỉnh thoảng nhìn về phía liếc mắt đưa tình.

      Người tinh mắt đều nhìn ra được là cố ý nhưng đối phương lại cố tình nhìn như thấy, đứng như bình thường căn bản thèm để ý tới công lại tự diễn kịch cho người khác xem.

      tầng 21 trợ lý tổng giám đốc vừa từ trong văn phòng ra, thấy lẽ phép gật đầu cái. Lâm Sơ Qua liền nhìn vài lần: lòe loẹt, mũi là bộ kính mắt, chắc có tai mà đem theo tai .

      an tâm thu hồi tầm mắt, nâng tay gõ cửa: “Tổng giám đốc, tôi là Lâm Sơ Qua ở phòng PR”.

      Bên trong yên tĩnh lát mới có tiếng khàn khàn truyền đến. “Mời vào”.

      đầy cửa vào văn phòng rộng lớn mà tại khói trắng lượn lờ, phảng phất như hơi sương của mùa đông thổi vào, làn hơi mờ nhạt tràn ngập căn phòng, mùi nicotine nồng nặc tràn vào trong khoang mũi lâu tiêu tan, khỏi nhướng mày.

      bóng người lờ mờ đứng bên cửa sổ, tay lóe ra điểm đỏ rực, lúc tỏ lúc mờ . Lâm Sơ Qua cười yếu ớt thong thả về phía , : “Công ty quy định cấm hút thuốc ở văn phòng, Mạc tổng nên làm tấm gương tốt”.

      Mạc Hành Nghiêu cũng di chuyển, mắt gợn sóng: “Trưởng phòng Lâm có chuyện gì?”

      Khi chuyện bỏ tay xuống, xoay người dập tắt điếu thuốc. Bên trong gạt tàn đầy tàn thuốc, khói thuốc còn chưa tan hết luồng khói khác lượn lờ bốc lên ở trong trung vẽ ra đường trắng xóa.

      bàn là hộp thuốc lá rỗng, chắc là nghiện thuốc lá ít. thu lại vẻ mặt tươi cười, quy củ đứng ở bên cạnh rút ra tài liệu đưa cho : “Đây là đề án của các tạp chí , mời xem qua”

      “Được rồi”. tiếp nhận tài liệu, tiện tay ném bàn làm việc, nghiêm nghị chăm chú nhìn “Về sau loại tài liệu này bảo trợ lý của đưa đến là được. Còn có việc?”

      Tập giấy bị tùy ý vứt ở bàn gỗ, tiếng vang thanh thúy như tiếng đập tay, cùng thanh lạnh buốt của truyền vào trong tai làm ý thức được mấy ngày nay bản thân buồn cười bao nhiêu.

      Lâm Sơ Qua mím mím môi nhìn tây trang người có lấy nếp nhăn, bình tĩnh đáp: “ có”.

      Mạc Hành Nghiêu hờ hững xoay mặt, tầm mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Sắc trời u giống như dải sợi bông màu xám khóa lại bên toà nhà cao tầng, mưa phùn bay lất phất, vài giọt nước dán lên kính cửa sổ chậm rãi chảy xuống, hệt như nước mắt.

      Mười giây sau, nghe thấy tiếng đóng cửa mới xoay ghế ngồi xuống. bàn chất đống mấy xấp tài liệu cùng báo cáo điều tra thị trường được xếp chỉnh tề, Mạc Hành Nghiêu cố gắng tập trung tinh thần, ép bản thân nghĩ đến chuyện khác, chủ động xin giết giặc nhậm chức tổng giám đốc công ty này chủ yếu là muốn tạo ra thành tích.

      liên tục vài ngày chưa chợp mắt, thức trắng đêm ở công ty xử lý những chuyện tồn đọng sau khi tổng giám đốc tiền nhiệm bị điều chuyển công tác.

      Gần tới giờ tan tầm hôm nay, quản lý Liễu trình lên phần hạng mục kế hoạch mới, vượt ra ngoài giao dịch cổ phiếu, khi định giá mua vào bán ra, lợi dụng giá chênh lệch giữa kỳ hạn giao hàng để có thể kiếm được lợi nhuận hợp lý hợp pháp.

      Ba người cùng vào thang máy nhân viên, Liễu Di Nhiên đến dự đoán và đánh giá lợi nhuận thang máy đột nhiên dừng lại.

      Người phụ nữ ngoài cửa nhìn thấy bọn họ sửng sốt, người bên trong nhìn thấy chào tiếng: “Trưởng phòng Lâm”, chỉ hơi gật đầu, rũ mắt, thong thả vào, yên lặng tiếng động lui vào góc thang máy.

      Quản lý Liễu vừa xong, Mạc Hành Nghiêu cảm thấy quanh mình hình như lại yên tĩnh hơn, ánh mắt thể ngăn được nhìn về phía người phụ nữ vừa vào, cúi đầu biết suy nghĩ gì, thân hình rung động theo hô hấp rất , có thể soi bóng người mông lung in vách tường.

      Liễu Di Nhiên hỏi: “Tổng giám đốc, cho rằng nên thay đổi phần nào tốt hơn?”

      lấy lại tinh thần, tiếp nhận tài liệu trong tay Liễu Di Nhiên, : “Tôi xem kỹ lại lần nữa, ngày mai cho câu trả lời thuyết phục.”

      Liễu Di Nhiên cung kính : “Tôi biết”.

      Mạc Hành Nghiêu lật xem phương án, phân phó : “Trợ lý Thương, cậu đến phòng thị thường làm bài điều tra kỹ càng lần nữa.”

      Người kia thấp giọng đáp ứng tiếng.

      Sau đó còn người nào chuyện, gian bên trong chật chội chỉ có thể nghe được duy nhất thanh lật giấy rất .

      Đến tầng Lâm Sơ Qua dẫn đầu ra thang máy, chìa khóa xe trong tay giống như chuông gió ở giữa ngón tay thỉnh thoảng phát ra thanh như khúc dân ca. nghe thấy tiếng bước chân nặng nề ở phía sau, bước chậm lại.

      Lần trước là đuổi theo , lúc này xác định được là nhìn hay . Khoảng cách giữa hai người dần dần ngắn lại, trái tim của bỗng đập nhanh, vì đột nhiên khẩn trương mà người run run, chìa khóa trong tay nhanh chóng rơi xuống đất.

      Lâm Sơ Qua ngồi xổm xuống nhặt, đôi giày da màu đen vòng qua . ảo não cắn môi, muốn nhặt chìa khóa lên bàn tay nhanh hơn bước nhặt lên trước.

      mắt theo khớp xương bàn tay ràng kéo dài đến khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông, môi bất giác nhếch lên: “Cám ơn Mạc tổng”.

      Cặp mắt dài mà quyến rũ ánh lên trong mắt , Mạc Hành Nghiêu đem chìa khóa đặt lại trong lòng bàn tay của , nhịn được có chút hoảng loạn dời mắt: “ cần cảm ơn”.

      Lâm Sơ Qua bỏ qua thay đổi này trong biểu cảm của người đàn ông, hai mắt đảo vòng : “Mạc tổng, lúc nãy ở trong thang máy có cơ hội với , tạp chí Hoa Gian muốn mời hợp tác lo lắng đấy.”

      Đồng hồ điện tử báo hết giờ làm việc, từng nhóm nhân viên liên tiếp theo cửa xoay tròn ra ngoài, thỉnh thoảng có hai nhóm lớn mật thầm nhìn bọn họ liếc mắt cái liền bước nhanh rời .

      “Lý do”. kéo cửa kính bên trái ra, ý bảo trước.

      rất ràng đây chẳng qua chỉ là cách cư xử lịch thiệp của người đàn ông ga-lăng, nhưng trong lòng lại thấy ngọt ngào thôi.

      Lâm Sơ Qua nhíu lông mày rất là bất bắc dĩ : “Chủ biên của Hoa Gian cùng tôi có chút quen biết, mỗi ngày gọi cho tôi hơn mười cuộc điện thoại nhờ tôi nhất định phải bắt ngài hợp tác”.

      giống như cười , giọng cũng mang theo chút ý tứ chế nhạo: “Lấy việc công làm việc tư?”

      “Là hợp tác cùng có lợi.” nháy mắt mấy cái tiếp tục : “Con người thích cái đẹp, đáp ứng việc này có thể tăng lượng tiêu thụ của tạp chí Hoa Gian, đồng thời cũng có thể vì bản thân mà hấp dẫn lượng lớn khách hàng nữ.”

      cong cong khóe môi, nghiêng đầu nhìn : “Ý của là treo ảnh chụp của tôi có thể mang đến nhuận bút cũng như mang lại lợi ích đáng kể?”

      gật gật đầu: “Cũng có thể như vậy.”

      “Về điểm này tôi thiếu tiền.” Mạc Hành Nghiêu lấy chìa khóa xe trong túi ra, bấm mở nút điều khiển từ xa, “Cũng lấy vẻ bề ngoài kiếm tiền cho người khác.”

      Lâm Sơ Qua cười hừ tiếng, dựng thẳng ngón trỏ chỉ vào mặt mình chắc chắn : “Nếu có khuôn mặt này, Mạc tổng năm đó tuyệt thích tôi.”

      ngừng bước chân quay đầu nhìn , khoảng cách giữa bọn họ chẳng qua chỉ là mấy chục cm, nhưng giọng của lại như gần như xa, tựa như tiếng chuông ở chùa miếu nơi rừng sâu.

      chính là ví dụ tốt nhất”.

      Giọng lạnh đến tận xương khiến cho tay chân chợt lạnh buốt, Lâm Sơ Qua cố cười : “Mạc tổng có ý gì?”.

      cúi đầu từ trong túi xách lấy di động ra, khi ngẩng đầu người đàn ông xa.

      tiếng từ chối chủ biên Chu xong, Lâm Sơ Qua chậm rãi bước vào bãi đỗ xe, cả trái tim giống như bị lửa nóng thiêu đốt, luồng hơi nóng xông lên, đốt cháy cổ họng vừa khô vừa ngứa.

      tự nhận mình làm gì để phải thua thiệt, những ngày ở cùng nhau tuy rằng lâu nhưng tình cảm phải là giả, cứ luôn trêu chọc cũng bởi vì sâu trong lòng còn có tình cảm. sợ hãi bản thân nhớ mãi tình cảm này, cũng sợ hãi đem chuyện cũ quên còn chút gì, lại nghĩ rằng chỉ quên mà còn xem như kẻ thù mà nhớ kỹ.

      Lâm Sơ Qua bụng đầy oán khí, bước chân cũng càng thêm trầm trọng, gót giày 10cm cộp cộp cộp gõ xuống nền đá cẩm thạch, tiếng lại tiếng ở trong bãi đỗ xe yên tĩnh có vẻ vang dội dị thường.

      ngồi vào trong xe khởi động động cơ, thấy chiếc Bingley màu đen nhìn khá quen mắt quay xe, quét mắt qua kính chiếu hậu, ánh mắt dương dương tự đắc chuyển động tay lái, nhắm ngay Bingley chút do dự phóng tới.

      Nhìn trong kính chiếu hậu thấy chiếc xe hơi giống như đạn pháo vọt tới, Mạc Hành Nghiêu trong lòng kinh ngạc và khiếp sợ, vội vàng đánh tay lái qua bên phải, tiếng vang của bánh xe ma sát với mặt đất vang lên cắt đường trong khí, ô tô màu bạc quá gần sát thân xe Bingley mà dựng ở phía trước.

      Lâm Sơ Qua ló đầu qua cửa sổ nhìn lại phía sau. Cửa sổ xe Bingley cũng chậm rãi hạ xuống, mặt đầy vẻ lạnh lùng, nhíu mày kiên nhẫn: “ phát điên cái gì vậy?”

      Lâm Sơ Qua mắt lạnh nhìn , nhàn nhạt : “Mạc tổng lá gan ”.

      bị chọc tức nở nụ cười, nhiều lời muốn vọt tới bên miệng lại chọn câu cực kỳ thích hợp: “Nếu tôi phản ứng chậm giây, nghĩ tới có hậu quả gì sao?”

      “Bồi thường phí sửa chữa cho tôi được tốt.” lơ đễnh.

      Vẻ mặt của lúc này so với mọi ngày hoàn toàn khác biệt, còn nghiêm nghị, độ cong khóe miệng càng sâu, khuỷu tay nâng lên, tay phải nắm lại để ở bên môi, cười đến bả vai phát run dù rất .

      Nhìn bộ dạng tươi cười cực kì chói mắt kia lại liên tưởng đến đãi ngộ mấy ngày nay, Lâm Sơ Qua càng căm tức, châm chọc : “Tôi mặt mày tươi cười chào đón quan tâm, mặt lạnh đối với lại có thể cười. ở nước ngoài nhiều năm như vậy bị Tư bản chủ nghĩa đem đào tạo thành người thích chịu ngược?”

      im lặng nghe cũng phản bác, cười đủ câu cũng thêm nữa, cũng mảy may nhìn đến , trái lại kéo cửa sổ xe lên, ô tô đột nhiên khởi động chỉ trong chốc lát liền rời .
      Last edited: 10/6/15
      Usagi, Hale205, susu16 others thích bài này.

    5. thanhxuan

      thanhxuan Member

      Bài viết:
      29
      Được thích:
      360
      Chương 3: Gặp lại người xưa 3 (1)
      “Trưởng phòng, tổng giám đốc gọi chị lên văn phòng đó”. Trợ lý vừa kết thúc cuộc gọi nội bộ liền với người phụ nữ vào.

      có chuyện gì sao?” Lâm Sơ Qua hỏi.

      Trợ lý Trương lắc đầu.

      Để túi xách ghế Lâm Sơ Qua tay cầm lấy bản báo cáo cùng bút máy, tay cầm cốc ca cao nóng vào thang máy.

      uống ngụm ca cao, chất lỏng ngọt ngào chảy qua yết hầu, như có dòng nước ấm áp chảy tràn vào trái tim. Móng tay vô thức ở cốc giấy cạo chút, suy nghĩ về mục đích gọi lên.

      Nếu là việc công… vì sao trực tiếp qua điện thoại, để cho có thể chuẩn bị tốt tài liệu liên quan. Còn việc riêng…có vẻ giống lắm, trở về gần nửa tháng rồi nhưng cũng chỉ có lần là do chủ động tìm “Ôn chuyện” mà thôi. Từ ngày ấy tan rã trong vui ở bãi đỗ xe, ở trước mặt thu mình hơn rất nhiều, cũng nên tự làm mình mất mặt lần nữa, cứ xem cùng người khác giống nhau là được rồi.

      đoán ra suy nghĩ của . Thang máy hết sức thong thả thẳng lên , tầng 15 cùng tầng 21 trong lúc đó chỉ cách nhau 6 tầng nhưng lại cảm thấy giống như là chờ đợi sáu năm.

      Cửa văn phòng Tổng giám đốc khép hờ, Lâm Sơ Qua gõ hai cái cho có lệ, đợi người ở bên trong đáp lại liền đẩy cửa vào.

      Mạc Hành Nghiêu ngồi ngay ngắn ở ghế xoay, Liễu Di Nhiên dáng người thướt tha nổi bật đứng ở bên cạnh. biết quản lý Liễu gì, khí chất lạnh lùng mặt của người đàn ông lại mang theo nụ cười.

      Lâm Sơ Qua liếm liếm khóe môi, nhất thời ghen tuông như hợp lại ở đầu lưỡi, từ lưỡi lan ra giống như thứ uống khi nãy phải đồ ngọt mà là giấm chua.

      Hai người trai tài sắc trò chuyện với nhau vui vẻ, vẫn chưa phát ra .

      dựa vào khung cửa gõ gõ, bình tĩnh mở miệng : “Mạc tổng, tìm tôi?”

      Mạc Hành Nghiêu nghe tiếng quay đầu lại trông thấy , tươi cười mặt lập tức biến mất, quay đầu với Liễu Di Nhiên: “Quản lý Liễu, cùng trưởng phòng Lâm bàn bạc

      Liễu Di Nhiên vuốt cằm, vòng qua trước bàn làm việc màu trắng, ngón tay chỉ vào chỗ của tài liệu bàn : “Trưởng phòng Lâm, đây là kế hoạch tuyên truyền cổ phiếu, dự tính ban đầu hạng mục của chúng tôi cũng hẳn cần phòng PR tham gia vào, nhưng thời gian khẩn cấp, hơn nữa kế hoạch định ra và là hạng mục có tính khả thi mạnh nhất, nhất định các loại văn bản liên quan phải đầy đủ, người ở dưới cùng chung tay nhất định thành công.”

      Lâm Sơ Qua cầm cốc giấy trong tay ném vào trong thùng rác, chậm rì rì qua quét mắt về phần tài liệu kia, ngón trỏ ở bàn nhàng gõ xuống: “Cho nên, muốn nhân viên phòng PR chúng tôi hoàn thiện kế hoạch dở dang này?”

      Liễu Di Nhiên liếc mắt lườm cái: “ Là như vậy, tôi hy vọng trưởng phòng Lâm có thể lấy cả phần kế hoạch gốc này, nghĩ ra thêm phần nữa càng cặn kẽ chu đáo giao cho tôi, lấy năng lực của trưởng phòng Lâm cùng mọi người trong vòng ba ngày hẳn là có thể xong?”

      Người phụ nữ trái lương tâm nịnh hót làm cho thấy buồn cười, Lâm Sơ Qua cầm lấy tập kế hoạch dày kia, cười : “Ba ngày chỉ sợ làm được.”

      Liễu Di Nhiên vội vàng lập công, còn muốn làm bậc thang giúp cho ta leo lên, dự án mà thành lợi nhuận cổ tức rất phong phú, người tham gia dự án phải được chia ít hoa hồng, phòng PR lại chưa chắc nhận được hoa hồng như ý.

      Nghe vậy, quản lý Liễu nhất thời nhìn về phía Mạc Hành Nghiêu ngồi nghiêm chỉnh: “Tổng giám đốc, xem…”

      “Ba ngày cũng được.” Lâm Sơ Qua cắt đứt lời của ta, lật giở phần tài liệu “Hạng mục này hai người được trích bao nhiêu phần trăm, phòng PR chúng tôi phần trăm cũng thể thiếu.”

      Nghiễm nhiên cò kè mặc cả như ở chợ, Liễu Di Nhiên nhíu mày, ánh mắt nhìn qua Mạc Hành Nghiêu.

      Lâm Sơ Qua mặt cảm xúc liếc cái, ánh mắt dời về phía Liễu Di Nhiên: “Hai bên đều bỏ ra công sức mà chỉ có bên hưởng lợi, như vậy công bằng, nếu muốn tính là tăng ca cũng phải trả nhân viên tiền lương tăng ca.”

      Mạc Hành Nghiêu xa xa nhìn tựa như cách tầng lụa mỏng, như hoa trong gương, nhìn thoáng qua cảm xúc.

      : “Được”

      nhận lời, Lâm Sơ Qua ở lại, cầm lấy tập tài liệu kia ra ngoài.

      Phần kế hoạch dài dòng phức tạp này giờ giao cho nhân viên phòng PR, phía dưới đoàn người kêu than, mặt Lâm Sơ Qua đen lại cũng để ý họ nữa, chỉ phụng phịu thời gian phải hoàn thành.

      Mọi người đều khổ nổi vì phải liên tục tăng ca ba ngày. Lúc hoàn thành bản kế hoạch để nộp lên , cả phòng PR đều giống như mắc bệnh tương tư, hai mắt đỏ ngầu, người nào người nấy đều gầy vòng.
      continue...
      Last edited: 10/6/15
      Usagi, Hale205, susu15 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :