1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tổng Giám Đốc Anh Thật Hư - Cơ Thủy Linh (Full Chính Văn+eBook +NT3)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 458-459: RƠI VÀO BẪY



      “Em vẫn chưa thuyết phục Hoan Hoan sao?” Bùi Tạp Tư tỏ ra nghi vấn hỏi, đồng thời suy nghĩ đến mọi chuyện diễn ra! A…. đúng rồi, ấy vẫn chưa biết cuộc hẹn của mình và con bé. Có vẻ như Tư Vũ biết rằng người Hoan Hoan thích nhất là chú Tạp Tư.
      Ha ha, chuyện này rốt cuộc là thế, là mong chờ đến cuộc hẹn tối nay!


      “Được rồi, nếu như vậy chúng ta là người lớn, nên làm theo ý của con bé thôi!”


      “Vâng, thế tối nay chúng ta liên lạc với nhau!” Tư Vũ sau khi xong câu ấy khuôn mặt đỏ rực. Tối nay Hoan Hoan có ở nhà, vậy khi ở chung chỗ có thể….


      Nghĩ tới đây, Tư Vũ thầm véo đùi mình. Trời đất ơi, sao mà càng ngày càng tà ác vậy nè, đầu óc tối ngày cứ nghĩ đến chuyện đó à….


      được suy nghĩ nữa, nếu còn suy nghĩ chừng bị trời phạt mất thôi!
      “Tư Vũ, giờ chúng ta ra ngòai thôi, dẫn em mua bộ y phục dạ hội!” Ryan từ trong phòng làm việc ra, đến gần Tư Vũ . Mà lúc chuyện, ta đứng rất gần , giọng điệu cứ như hai người họ giờ rất gần gũi.


      ai trong văn phòng khi chứng kiến màn “tình tứ” này ai có thể ghen tị cho được!


      cần thiết phải mua y phục đâu. Em có để vài bộ trong công ty, em nghĩ mấy bộ ấy rất thích hợp cho khí yến tiệc của ngày hôm nay!” Tư Vũ suy nghĩ chút và từ chối Ryan, chỉ là “diễn trò” thôi mà, nhất thiết phải làm mọi người chú ý.


      Ryan nhướng mày, ôn nhu với Tư Vũ. “Nếu như hôm nay em muốn giúp đỡ phải tòan tâm tòan ý giúp. Bởi vì tối nay có mời phóng viên tới dĩ nhiên nhân vật trung tâm chắc chắn phải là bạn của …”


      “Có phóng viên nữa sao? phải buổi tiệc này chỉ là chúc mừng xuất viện thôi sao?”


      “Yên tâm , tuyệt đối làm cho em phải khó xử đâu. thôi nào!” Ryan thề thốt khiến cho Tư Vũ cực kỳ nghi ngờ.


      Ngàn vạn lần Tư Vũ cũng nghĩ là Ryan có thể bỏ ra số tiền lớn để mua y phục cho mình.


      Nhà thiết kế nổi tiếng thiết kế lễ phục, là bộ trang phục mốt tạp chí, giầy, bao tay thậm chí Ryan còn mời tới nhà tạo mẫu nổi tiếng nhất khu vực để tạo hình cho Tư Vũ.


      Ngắm mình qua kính chiếu hậu, Tư Vũ tựa như công chúa xinh đẹp. bỗng cảm giác cực kỳ hỏang hốt, , nghĩ rằng mình muốn đáp ứng cầu này của ta, hiểu vì sao lại có cảm giác nhất định xảy ra chuyện gì đó mà thể nắm bắt được, chuyện này khiến cho Tư Vũ cực kỳ khó xử và bất an.


      “Ryan! Em xin lỗi. Em nghĩ em thể giúp được…” Tư Vũ chuyện đồng thời mở cửa xe.


      “ Tư Vũ, khoan , từ từ nào….” Ryan lập tức bắt được cánh tay , dám tin những gì xảy ra, chỉ biết nhìn chằm chằm vào người phụ nữ này.

      “A. . . lạy đức Mẹ Maria, em có biết em ? Trời ơi, hy vọng là giấc chiêm bao, chuyện này là mơ phải !

      “Ryan, nên mời người khác đóng kịch với , hay cứ với giới truyền thông là chúng ta chia tay rồi!” Tư Vũ cố gắng tránh né có mặt của ta. “Ha ha. . . ” Ryan nhìn Tư Vũ bằng ánh mắt cực kì sủng nịnh cùng với tín nhiệm, ta chậm rãi : “Tư Vũ, biết em là người lương thiện, con người em rất chân , cho nên theo tính cách của em lúc này nhất định nên bỏ rơi giúp đỡ, đúng ?”

      tín nhiệm của ta đối với khiến cho vùng vẫy nữa!

      “Tin tưởng , lần này chỉ là đóng kịch thôi, em chỉ là giúp qua ải này thôi. . . ” đôi mắt xanh của ta tựa như thủy triều, dần dần làm cho Tư Vũ thêm bất an.

      Cuối cùng, người phụ nữ lương thiện ấy vẫn cùng Ryan xuống xe, tay khoác vào cánh tay Ryan cùng sóng bước vào đại sảnh của nhà hàng năm sao nơi diễn ra yến tiệc. Đồng thời, Tư Vũ cũng từng bước dấn chân vào cỗ phiền toái trong tương lai. . .


      Ryan kéo cánh tay Tư Vũ từ từ bước vào nơi xa hoa bậc nhất, đại sảnh nơi diễn ra buổi tiệc được trang hoàng lộng lẫy, hơn mười phóng viên tựa như ruồi bọ túc trực ngoài cửa. . . . Bỗng nhiên trước mắt Tư Vũ nhấp nháy vô số ánh đèn flash, đồng thời bên tai vang lên thanh “tách. . .tách” hẫng của những chiếc máy ảnh hoạt động hết công suất. . .

      “A. . .. . .” Tư Vũ theo bản năng giơ cánh tay lên che mặt!

      Trong khi đó, Ryan lại cực kỳ tự nhiên, ta choàng tay ôm vòng eo Tư Vũ, nghênh đón đám phóng viên lăm lăm rừng máy ảnh trong tay.

      Sau khi đèn flash chấm dứt, Tư Vũ nhìn ràng tình hình tại, lập tức mở to hai mắt!

      Chuyện gì. . . . chuyện gì diễn ra?

      Ba mẹ ở đây, vợ chồng của Bác cũng ở đây, dì của , em họ, ba mẹ của đứng cạnh người đàn ông nước ngoài và bên cạnh ông ta là người phụ nữ trong bộ sườn xám Trung Quốc. nhanh chóng lướt nhanh trường, khách khứa đa phần là người nổi tiếng, thường xuyên xuất tivi, ngoài ra còn có chính khách, còn có những thương nhân nổi tiếng. . .

      Tuy hiểu chân tướng, tuy phải bản thân bị cưỡng ép nhưng mà bỗng nhiên cảm thấy nổi sợ trước nay chưa từng có diện trong lòng. . .

      “Có thể cho em biết, chuyện gì diễn ra ở đây ?” Tư Vũ xoay người lại, trong đôi mắt sáng ràng rất tức giận.

      Ryan cố ý như nghe thấy lời chất vấn của Tư Vũ, lui về phía sau bước, khuôn mặt ôn nhu, nâng lên cánh tay của Tư Vũ, hôn nụ hôn lên mu bàn tay . “Tư Vũ, xin em tha thứ cho giấu em, cho em biết trước chuyện này, mà nghĩ là muốn cho người phụ nữ nhất ngạc nhiên hạnh phúc. Tư Vũ, cám ơn em đồng ý lấy !”

      Tư Vũ dùng hết sức lực rút cánh tay của mình về, lui về sau mấy bước “Ryan, cái gì vậy?”

      “Hôm nay là buổi lễ đính hôn của chúng ta, trước đây cùng cha vợ tương lai thương lượng qua, hy vọng em thích!”

      Tư Vũ nhất thời cảm giác được thế nào là Sét Đánh Ngang Tai, tại sao có thể như vậy!.

      , em thích, em cũng là muốn….”

      “Tư Vũ, đứa trẻ này là, luôn luôn làm hỏng mọi thứ!” Lạc Chính bỗng nhiên tới bên cạnh con , tay bắt được cánh tay của , bên tai buông ra lời cảnh cáo.

      cho con biết, hôm nay, trong trường hợp này con vạn lần được làm cho cha xấu mặt, con đồng ý lấy người ta giờ cũng đừng đổi ý, đừng để cho mọi người bị con dọa!”

      . . .” Tư Vũ nghiêng đầu nhìn cha mình, kiên định phản kháng. “Chuyện này cha có hỏi qua ý con sao? Muốn dọa người khác là chuyện của cha làm ra!”

      “Con đem thể làm ra lớn như vậy, ai chẳng biết con cùng Ryan đương? giờ con có thể đồng ý sao?” Lạc Chính trách.

      “Chuyện đó đều là do giới truyền thông tự đưa tin, liên quan đến con!”

      Lạc Chính giận giữ, trừng mắt, thấp giọng uy hiếp Tư Vũ. “Tư Vũ nếu như hôm nay con làm cha mất mặt, cha nhất định ly hôn với mẹ của con. . .”

      . . .” Tư Vũ thống khổ kêu lên.

      Lạc Chính thở dài hơi, liếc qua Ryan cái. “Vậy con mau qua đứng bên cạnh Ryan , tiếp tục nhận chúc phúc của mọi người.”

      Bị uy hiếp, Tư Vũ vô lực nhắm hai mắt lại, cố gắng áp chế lửa giận cùng ủy khuất của mình. “Cho dù tại con đứng đây, con cũng lấy ta, đến lúc đó dọa người khác cũng là cha.”

      “Chuyện đó sau này hãy !”Lạc Chính tuy ngoài miệng như thế nhưng ông ta hạ quyết tâm, nhất định phải nghĩ biện pháp thúc đẩy cuộc hôn nhân này.

      Hết chương 459
      Last edited by a moderator: 12/6/15
      dunggg thích bài này.

    2. dunggg

      dunggg Active Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      90
      Kì vậy huhu

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      CHƯƠNG 460: MUỐN ĐAU LÒNG

      Do bị cha mình bức bách đến lãnh khốc tuyệt tình, Tư Vũ thể về phía Ryan và đứng ở bên cạnh , cùng đón nhận chúc phúc của mọi người!

      Mà lời chúc phúc đầu tiên mà nhận được, trùng hợp làm sao, lại đến từ nơi...

      "Xin chúc mừng! Tiểu thư Lạc Tư Vũ, hi vọng và tiên sinh Ryan có thể “bạch đầu giai lão” (sống với nhau đến khi tóc bạc)!" giọng nam khàn khàn bỗng vang lên ở bên cạnh Tư Vũ, đồng thời người đàn ông ấy nhếch khóe môi lên về phía !

      Ánh mắt Tư Vũ mở to, gấp đến độ nước mắt đong đầy trong khóe mắt, đôi môi đỏ mọng thoáng nổi lên run rẩy!

      "Cảm ơn lời chúc phúc của Bùi tiên sinh!" Ryan chủ động bắt tay Bùi Tạp Tư, trong ánh mắt màu xanh biển lộ vẻ đắc ý! " dám..." Tuy Bùi Tạp Tư cười cười, nhưng mà hai chữ

      " dám..." này, lại giống như phải lách qua giữa hai hàm răng của để thoát ra vậy! Sau đó Bùi Tạp Tư đưa ánh mắt trở lại nhìn thẳng vào Tư Vũ. đến gần , đầy ngụ ý: "Quả Tư Vũ trưởng thành, còn là đơn thuần ngày xưa nữa rồi. Ha ha... tôi hoài nghi hai mắt của mình, biết có phải là tôi bị hoa mắt mất rồi hay đây... Nếu vì sao tôi lại có thể cho rằng, em vẫn là nữ sinh bé có suy nghĩ đơn thuần được chứ? Thực ra, em sớm lột xác thành người phụ nữ trưởng thành, xinh đẹp lại còn sành đời nữa chứ!"

      Tuy vẻ mặt của điềm đạm, như trêu ghẹo, nhưng ở trong lòng mắng chết , đồng thời cũng là mắng chết chính bản thân! Chết tiệt ! ngu ngốc, quá ngu ngốc, mắt của mày mù rồi phải ? Nếu tại sao mày lại nhìn thấy ràng bộ mặt của ấy được chứ?

      Lạc Tư Vũ vốn chỉ muốn đùa giỡn với mày, vừa hòa hợp với mày, đồng thời lại chấp thuận với người đàn ông khác

      Lúc xế chiều, khoảng năm giờ, nhận được tấm thiệp mời buổi tối tới dự buổi tiệc mừng lễ đính hôn của Tư Vũ, khi đó tất cả nghi hoặc của được sáng tỏ hoàn toàn. Hóa ra Hoan Hoan hề sai, người mà mẹ bé thích chính là chú Ryan kia! Ha ha... cũng chính vì vậy mới có thể lừa gạt được , con thích , còn cho gặp mặt con . Cũng vì như vậy nên phải chờ đến lúc đêm hôm mới có thể đến với , bởi lẽ lúc trước ở cùng với Ryan chứ sao? Nghe được cách châm chọc đến cực điểm của , biết, nhất định rất đau lòng, chắc chắn cực kỳ ghét đến chết được!

      "Tạp Tư, em giải thích với , mọi chuyện phải giống như nghĩ đâu!"

      "Ha ha... hoan nghênh thôi, nhưng mà em muốn gặp tôi phải hẹn trước với trợ lý của tôi , hoặc là vào buổi tối em hãy tới nhà của tôi mà tìm tôi, chỉ có buổi tối là tôi có vẻ có thời gian thôi!" Bùi Tạp Tư buông câu chế giễu đầy ác ý, sau đó móc từ trong túi áo ra chiếc phong bì màu đỏ rất lớn, nhét vào tay Tư Vũ.

      nhìn , “phong khinh vân đạm” (gió , mây mỏng- ý đến coi thường, đáng để ý), thèm quan tâm : "Ha ha, tôi từng hứa với em, khi em kết hôn, nhất định tôi tặng em khoản tiền mừng lớn mà. Cám ơn em cho tôi cơ hội để thực lời hứa!"

      Lời chúc phúc , tiền mừng đưa, Bùi Tạp Tư xoay người dễ dàng xuyên qua đám người, nhanh chóng ra phía ngoài cửa!

      Nhìn theo bóng lưng của rời , lúc đó, cả trái tim của Tư Vũ đều như bị vỡ vụn ra.

      nỗi tức giận trước nay chưa từng có từ trong ngực của , từ từ nổi lên, lớn dần ...

      nhìn quanh vòng, nhìn những tân khách qua lại chào hỏi với cha mình, rồi nhìn lại người đứng ở bên cạnh , Ryan mắt hơi nheo lại, tiếp nhận lời chúc mừng của mọi người.

      Rất nhanh, người dẫn chương trình nổi tiếng tiến lên sân khấu, khai mạc nghi thức của buổi lễ đính hôn!

      Hội trường bữa tiệc cũng dần dần yên lặng trở lại. Tất cả mọi người đồng loạt đưa mắt nhìn lên sân khấu, nơi đôi tuấn nam mỹ nữ đứng được ánh sáng lộng lẫy chiếu vào! Người dẫn chương trình rất biết cách tạo ra bầu khí náo nhiệt trong hội trường, hỏi cho các vị khách quý ở bên dưới, xem hai người đứng bục kia có xứng đôi hay ! Có người rất xứng đôi, có số người khác tuổi còn trẻ, là bạn làm ăn với Ryan lại đùa họ xứng!

      Còn lúc này người dẫn chương trình đưa Microphone đến trước mặt Ryan hỏi vui: "Vậy , để cho chính xác, chúng ta hãy cầu chính chú rể tự ra tốt hơn, có xứng đôi hay ạ?"

      Ryan liếc nhìn Tư Vũ, đoán chắc chắn lúc này Tư Vũ để cho bị mất mặt: "Ha ha...ngài phải hỏi là hai người có mong ước được thương lưu luyến nhau cho đến cuối đời hay mới phải chứ!" đường hoàng :"Hơn nữa, chúng tôi vốn dĩ cực kỳ xứng đôi, tin mọi người có thể xem ảnh chụp đăng báo vào sáng mai!"

      "Ha ha, hóa ra tiên sinh Ryan chỉ phát tiếng Hán cực kỳ chuẩn xác, mà còn được những câu cực kỳ hài hước!" Người dẫn chương trình sau khi ra câu vui đùa liền chuyển microphone sang trước mặt Tư Vũ." Tiểu thư Lạc Tư Vũ , có phải tiểu thư cho rằng tiên sinh Ryan là thanh niên ngoại quốc rất đặc biệt hay , cho nên mới bỏ qua nhiều thanh niên trẻ tuổi, ưu tú ở trong nước như vậy ... "

      Tư Vũ bỗng nở nụ cười, sau đó nhìn về phía Ryan khẽ hỏi: "Ryan, muốn tôi chứ? ...”

      "Đương nhiên rồi!" Ryan vẻ mặt bình tĩnh thảnh thơi . Lúc trước tìm hiểu, biết được tính cách của Lạc Tư Vũ đặc biệt yếu đuối , nhất là lại luôn có chủ kiến. Hơn nữa, nơi này lại có mặt “ông bố vợ” đầy uy quyền kia ...!

      "Tốt lắm!" Tư Vũ nhìn Ryan gật gật đầu, vậy cũng đừng trách khách khí, mọi chuyện sắp xảy ra, tất cả đều do chính tay tạo thành, đừng nên trách .

      Tư Vũ đưa tay cầm lấy chiếc micro tay người dẫn chương trình, chậm rãi : “Thưa các quý ông, quý bà, chúc mọi người buổi tối tốt lành. . .” Tư Vũ từ từ nhìn xung quanh hội trường, chờ đến khi lời chào của thu hút được chú ý của mọi người, sau đó mới tiếp tục lên tiếng: “Tôi là Lạc Tư Vũ, muốn nhân cơ hội này, ở ngay tại đây, chính thức chuyện, tôi và tiên sinh Ryan phải là người của nhau, quan hệ của chúng tôi chỉ giới hạn giữa thủ trưởng và cấp dưới. . . “

      Lời này vừa thốt ra khỏi miệng, ngay lập tức cả hội trường đều xôn xao. Tất cả mọi người đều nhìn nhau, nhìn tôi, tôi nhìn , sau đó toàn bộ những ánh mắt ấy lại tập trung nhìn lên sân khấu!

      Gương mặt của Lạc Chính lúc trước còn cười vui vẻ, thoắt cái, nụ cười tắt lịm !

      Ryan lại càng trở tay kịp, nhìn người phụ nữ ở trước mắt mình giống như nhìn người xa lạ vậy: “Tư Vũ, em đừng nên đùa như thế!”

      Tư Vũ nhìn vẻ phẫn nộ, tay nắm chặt Microphone, hai mắt mở to đầy tức giận: “Tôi hề đùa, Ryan, quá đê tiện, kẻ tiểu nhân quá mức rồi!” Chỉ trích Ryan xong, Tư Vũ tiếp tục hướng về phía trước vừa vừa chạy xuống khỏi sân khấu: “Tôi ta, tôi càng thích buổi lễ đính hôn này. . . hơn nữa tôi có ở người trong lòng, ấy là Bùi Tạp Tư!” Sau khi xong câu cuối cùng, Microphone tay Tư Vũ bị người nào đó cưỡng ép tắt , còn mấy chữ Bùi Tạp Tư kia bị vùi lấp trong ồn ào của mọi người ngày rộ lên!

      Nhưng mà cũng cần thiết phải nhiều thêm nữa, xuyên qua mọi người, chạy ra khỏi cái hội trường khiến muốn phát điên lên!

      muốn tìm Tạp Tư, thể để cho Tạp Tư hiểu lầm nhiều như thế. phải rất vất vả mới giành được niềm hạnh phúc dễ có được này, làm sao cho phép ta có thể phá hỏng tâm nguyện cả đời của mình được chứ?

      “Hãy giữ lại Lạc Tư Vũ cho tôi, đừng để cho nó chạy !” Lạc Chính ngượng quá hóa thành giận, hô lớn. tại ông ta mất mặt tới cực điểm, đồng thời cũng xấu hổ kém!

      Mẹ của Tư Vũ chưa từng bao giờ dám phản đối chồng, lúc này ra sức tóm lấy tay chồng mình: “ được, tôi cho phép ông dính dáng đến hạnh phúc của con tôi nữa! Hôm nay bị mất mặt như vậy, cũng do chính ông tạo thành, đừng có ỷ vào mình là cha của nó mà muốn làm gì cũng được. . .”

      “Cũng chỉ có bà mới sinh ra đứa con có tiền đồ như thế!” Lạc Chính rống to!

      “Đúng, chính vì tôi tốt. . . vậy chúng ta ly hôn , sau này ông cũng thể dùng tôi uy hiếp con nữa. . .” đứng giữa đám đông, mẹ Tư Vũ cũng hét lại rất to. Bà sớm có ý định như vậy, hôm nay bà rất muốn cảm ơn con cho bà chút dũng khí này!

      Lạc Chính giật mình nhìn vợ, hồi lâu thốt ra được lời!

      Đẩy cánh cửa phòng làm việc ra, Bùi Tạp Tư cố sức lau vết máu ở khóe miệng. Vừa rồi lúc ra đến đại sảnh của hội trường, nhìn thấy Lạc Ngạo Kiệt từ trong hội trường đám tiệc ra bằng lối khác tiến đến nơi này!

      Sau đó bọn họ đánh nhau trận ở bên ngoài!

      Chết tiệt, Tư Vũ và Ryan đính hôn, vậy mà đồ vô lại Lạc Ngạo Kiệt kia cho mình câu. Cho dù lúc trước ta có vạn sai lầm, nhưng đây cũng từng là bạn bè ít ra cũng phải với câu mới đúng chứ?

      Đồ vô lại, vậy mà vẫn còn dám việc này cũng ràng lắm!

      Tất cả mọi người trong nhà họ Lạc cơ hồ đều có mặt, vậy mà vẫn biết? Tưởng đây là thằng ngu sao?

      Thiệt thòi cho , lúc trước có chuyện gì, , Bùi Tạp Tư liền vội trước vội sau, chạy cố gắng giúp !

      Mắt nhìn thấy Tư Vũ sắp rời , bản thân là lớn trong nhà, cũng biết giúp đỡ, dù chỉ là chút!

      Bùi Tạp Tư đấm mạnh xuống bàn làm việc, trong gian lập tức phát ra ‘rầm’ tiếng! đúng là bị Lạc Tư Vũ đùa giỡn triệt để rồi!

      Nếu như đây là trả thù của , vậy thành công!

      Rầm. . .

      Cửa phòng làm việc bỗng nhiên bị đẩy ra, luồng khí đậm đặc mùi nước hoa ập vào mặt ! Tuy Bùi Tạp Tư hề ngẩng đầu, nhưng chỉ cần thoáng ngửi thấy mùi hương này, cũng biết là ai xuất rồi!

      Diệp Chức Nhân đôi giày cao gót ba tấc, tiêu soái từ từ bước đến bên cạnh , ngồi vào mép bàn: “Nhìn vợ trước gả cho người khác khó chịu lắm phải !”

      “Ha ha. . .” Bùi Tạp Tư cười nhạo tiếng, lắc lắc đầu. “Tin tức của cũng nhanh đấy!”

      là vừa khéo, em cũng có mặt ở hội trường bữa tiệc!” Diệp Chức Nhân nhún vai. “Công ty của em và Công ty bách hóa của Ryan có chút việc phải lui tới, em đại diện cho công ty dự thôi mà!”

      Bùi Tạp Tư gì, châm điếu thuốc! “Vừa rồi xem náo nhiệt như vậy vẫn còn chưa đủ hả? Cho nên mới tiếp tục chạy tới đây để cười nhạo tôi chứ gì?”

      Diệp Chức Nhân bỗng nhiên bổ nhào vào trong ngực , ra sức ôm chặt lấy : “Tạp Tư, cho dù cả thế giới này mọi người đều cười , nhưng em bao giờ như vậy. Em , em rất ! Nếu như Lạc Tư Vũ biết quý trọng , hãy để cho em được . . . So với ấy, nhất định em hơn, quý trọng hơn!”

      . . .” Bùi Tạp Tư cố gắng đẩy Diệp Chức Nhân ra, từ ghế đứng lên: “Chúng ta thể có chuyện này!”

      “Nhưng mà ấy , ấy muốn kết hôn với người ngoại quốc kia. . .” Diệp Chức Nhân òa khóc. “Đúng vậy, em biết em từng có rất nhiều đàn ông, nhưng mà như thế cũng thể coi em phải người phụ nữ tốt! Em cam đoan với , sau này em có những người đàn ông khác, có được hay ?”

      “Em vẫn nên thanh thản ổn định chờ làm phu nhân của người Hàn Quốc kia , như vậy có vẻ hợp với tình hình thực tế hơn!” Bùi Tạp Tư chân !

      . . . chút em cũng thích , em chỉ thôi!” Diệp Chức Nhân chưa từ bỏ ý định, từ phía sau ôm lấy Bùi Tạp Tư, đôi má cố gắng áp chặt vào lưng của !

      Mà đúng lúc này, cửa phòng làm việc lại bị đẩy ra.

      “Tạp Tư, mọi chuyện phải như nhìn thấy đâu, em có thể giải thích mà. . .!” Tư Vũ vẫn mặc lễ phục người, hai chân giày cao gót, đầu đầy những mồ hôi chạy xộc vào. Đúng lúc ấy nhìn thấy cảnh tượng ôm nhau ngay trước mắt. Lúc ấy, bỗng nhiên lui về phía sau bước. “Các người. . .”
      Last edited by a moderator: 12/6/15
      H04NG7676dunggg thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 461: Hoan Hoan là con của .

      Lần này, Bùi Tạp Tư có đẩy ra Diệp Chức Nhân, mặc cho ta tựa vào cánh tay của mình, ngăn cách bàn công làm việc nhìn người phụ nữ đối diện.

      Bởi vì vừa rồi chạy tới quá nhanh, hô hấp Tư Vũ dồn dập từng bước hướng về Bùi Tạp Tư, nhìn , đồng thời nhìn người phụ nữ bên cạnh !

      Mà Bùi Tạp Tư nhìn đến trong tay mang theo hai chiếc giày, bàn chân ràng dính tầng tro bụi, đôi má Tư Vũ đỏ bừng, trong lòng cảm giác thống khổ do bị phản bội, nháy mắt vơi ít.

      Nhưng cũng phản bội , có gì đáng vui vẻ mới đúng!

      " buông ấy ra - -" Tư Vũ bỗng nhiên hô lớn, ánh mắt tràn ngập địch ý nhìn chằm chằm Diệp Chức Nhân." buông ấy ra - - "

      Diệp Chức Nhân tuyệt đối phải là người dễ dàng thỏa hiệp, ta càng thêm dùng lực bám trụ cánh tay Bùi Tạp Tư ."Tôi vì cái gì phải nghe ? Trước kia là vợ của ấy, nhưng là hiên tại phải rồi !" Diệp Chức Nhân cố ý dùng giọng điệu rất ngạo mạn ."Lạc Tư Vũ phu nhân, cho phép tôi nhắc nhở câu, tại là vị hôn thê của Ryan, xin chú ý thân phận của !"

      Bởi vì Bùi Tạp Tư rời khỏi lâu, Diệp Chức Nhân liền theo ra khỏi hội trường, cho nên căn bản có nhìn thấy Tư Vũ về sau khiến cho Ryan và ba của mình lâm vào trò cười của mọi người!

      Diệp Chức Nhân khiêu khích khiến cho Tư Vũ nhất thời tức giận, gắt gao nắm chặt giày trong tay, giống như chiếc giày chính là Diệp Chức Nhân mà muốn đem người phụ nữ kia bóp cho chết. Tư Vũ dùng lực thở hổn hển, đồng thời nhìn về phía Bùi Tạp Tư, căng đôi má ra lệnh." đẩy ta ra!"

      "Cái gì?" Bùi Tạp Tư lấy làm kinh hãi, người phụ nữ tại ra lệnh cho ?

      "Em , đẩy ta ra!" Ánh mắt Tư Vũ so với lúc nãy trừng càng lớn , giọng điệu cũng càng hung hơn !

      ràng vừa mới rồi người phụ nữ này phản bội mình, bây giờ còn ra lệnh cho , nhưng tại cách nào nổi nóng, ngược lại còn có điểm cao hứng.

      Bùi Tạp Tư phủi phủi khói bụi, hàng lông mày đen nhíu lại."Tôi vì cái gì phải nghe em? Em cho tôi là ai vậy? Diệp tiểu thư rất đúng, mời em chú ý thân phận của em, em là vị hôn thê của Ryan, nếu em nghĩ muốn quản đàn ông, vậy quản cái tên người nước ngoài kia !"

      "Bùi Tạp Tư, cút !" Tư Vũ giận hô tiếng, lập tức cầm giày trong tay dùng lực hướng quăng .

      Chỉ thấy hai chiếc giày cao gót cái bay đến ngực Bùi Tạp Tư, cái khác chiếc giày nện ở bụng Diệp Chức Nhân!

      Bùi Tạp Tư chỉ là kêu lên tiếng đau đớn, nhưng Diệp Chức Nhân lại phát ra tiếng gào."A - - người này như thế nào lại quăng như vậy, váy của tôi rất đắt tiền, mà còn tất cả Châu Á chỉ có cái thôi, có biết hay ?"

      "Tôi đánh thế nào?" Chân Tư Vũ hùng hổ hướng Diệp Chức Nhân đến, người gây : " tại tôi liền muốn đánh trận, cũng thể xóa hết những nổi hận trong lòng tôi. Chính vì hại tôi mất đứa con, nợ tôi cái mạng, tôi lúc ấy buông tha tốt cho , bây giờ lại còn dám cùng tôi hô to gọi ?"

      Bởi vì Tư Vũ so với Diệp Chức Nhân cao hơn nữa cái đầu, lúc này Tư Vũ về mặt khí thế trực tiếp áp đảo Diệp Chức Nhân!

      "Co
      [​IMG]


      Chương 462.1 : BỖNG CHỐC HÓA THÀNH CHỦ NHÂN


      Đêm qua đúng là đêm long trời lở đất!

      Con bé cần , những cần nữa mà hơn nữa cũng tin tưởng . Đứng trong đại sảnh của Lạc gia, dòng nước mắt ủy khuất khổ sở lại lần nữa tuôn ra tràn lên hai gò má xinh đẹp của Tư Vũ như hai dòng thác. Muốn như thế nào Bùi Tạp Tư mới chịu tin tưởng đây? phải làm như thế nào con mới chịu tha thứ cho người mẹ này đây?

      Hoan Hoan lúc này chắc cũng rất tức giận, chừng đối với người mẹ này giờ là căm hận.

      Sáng hôm nay gọi điện cho con , thế nhưng con lại buông ra lời lạnh lùng. “Cúp điện thoại , về sau bao giờ tin tưởng lời của mẹ nữa.” Lời của con bé cùng với lời của Bùi Tạp Tư trước kia hề sai chút nào, ngay cả điệu cũng thế, điều này khiến cho Tư Vũ vừa bi thương lại vừa buồn cười.

      Nhưng làm sao có thể cười nỗi nữa đây?

      “Lạc Tư Vũ, con có nghe cha ?” giáo huấn con hơn nữa giờ liền Lạc Chính nhận thấy con mình căn bản có nghe được lời của ông ta vào tai.

      “Lạc Tư Vũ” ông ta lớn tiếng kêu lần nữa.

      Thanh đinh tai nhức óc tựa như hổ gầm khiến cho mọi người đều giật mình, mẹ của Tư Vũ lo lắng cho con , đứng bên cạnh . “Ông gào cái gì mà gào, chuyện xảy ra rồi có gào lên cũng ích lợi gì? Chuyện này sai chính là ông, ai cho ông tự tiện quyết định cuộc đời của con ? Trước đây con nhắc nhở với ông là con bé Ryan sao?”

      “Tôi làm vậy là sai lầm sao? phải tôi cũng suy nghĩ cho nó hay sao? Khi nó cùng với Bùi Tạp Tư ly hôn, tôi có ngăn cản ? Tôi cũng có ý định chia rẽ bọn chúng mà.” Lạc Chính chỉ vào Tư Vũ, điệu bộ tựa như chỉ vào người làm công trong nhà. “Nhưng mà nó sao? Khóc lóc đòi ly hôn phải sao? Ly hôn cũng đồng nghĩa là còn Bùi Tạp Tư nữa phải sao? Nó lại cùng Ryan công khai thương mùi mẫn, người làm cha như tôi gả nó cho Ryan làm sai sao?”

      “con bé cũng tốt, cũng tốt, nhưng chuyện này là chuyện riêng của nó, vậy sao ông để cho nó tự quyết định?”
      “Bà được ý kiến.” Lạc Chính hừ lạnh tiếng, để ý đến vợ mình mà quay qua đối phó với chính con mình. “ cho con biết, chuyện này nhất định con phải vãn hồi lại cho cha, từ hôm nay trở , con nhất định phải cùng với Ryan tham dự các loại hội họp, yến tiệc, tìm cơ hội thông báo cho giới truyền thông biết là đêm qua chẳng qua là con nhất thời buồn bực....”

      “Buồn bực?” Tư Vũ đột nhiên nhìn về phía cha ruột của mình, biểu tình tràn ngập châm chọc. “Con lớn như vậy mà cha làm cho con rối loạn cảm xúc sao? Cha vẫn biết là con Bùi Tạp Tư, vì sao cha luôn luôn phá hư chuyện của con, hạnh phúc của con trước giờ đều bị cha tay phá hỏng mất.”

      “Cha phá hư chuyện của con? Con thích Bùi Tạp Tư, có gì chứng minh ? Bùi Tạp Tư con sao, nó thích con sao? Nếu nó con, thích con ngoại tình bên ngoài.” Lạc Chính châm chọc con , rũ bỏ trách nhiệm của chính mình.

      “Vậy con của con đâu? Nó ở đâu? Chỉ chuyện này thôi là cả cuộc đời này con cũng tha thứ cho cha, cả cuộc đời này. Cha đối diện với con như thế nào? Uy hiếp con như thế nào? Vì sao con thành ra hình dạng này chính cha là người biết nhất.” Tư Vũ nữa câu chuyện nhưng đủ để nhắc nhở cha mình rằng, chính ông ta từng đối xử với ra sao.

      Cứ tưởng ràng là người
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    5. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 462.2

      gì thế? định cùng ta nối lại tình xưa sao?” Diệp Chức Nhân lo lắng hỏi, cả ngày hôm qua, nghĩ rằng cơ hội của tới, nhưng khi nhìn đến tin tức mạng nháy mắt khuôn mặt vui vẻ cùng hạnh phúc của ta bỗng bị vỡ nát.

      ta vô cùng lo lắng, cả đêm ngủ, sáng sớm hôm nay lập tức mang theo tài liệu chạy vội đến đây.

      Bùi Tạp Tư búng búng tàn thiếu, tiếp tục vùi đầu vào văn kiện trước mặt. “Đây là chuyện riêng của tôi, nên nhập nhằng với công việc.” Ý của chính là công ra công mà tư ra tư, có cơ hội chuyện riêng với ả ta.

      “Em cũng giả vờ lấy công việc tới hỏi , em lấy góc độ là phụ nữ, thân phân của người phụ nữ mà đến hỏi .” Diệp Chức Nhân thể duy trì bình tĩnh được nữa, đứng vụt lên.

      “Bùi Tạp Tư đâu, nên để ý nghĩ này chết .” Chưa thấy bóng dáng Tư Vũ đâu mà nghe được thanh bá đạo truyền vào trước bước.

      Cộp...cộp...cộp.

      thanh giày cao gót truyền đến tựa như chủ nhân của nó rất vội, đồng thời bóng dáng của Tư Vũ cũng đến bên bàn của Bùi Tạp Tư

      Tư Vũ hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, hơn nữa trong ánh mắt hằn lên ý chí muốn giữ chặt lấy Bùi Tạp Tư, tựa như gà mẹ che chở cho con của mình, ai cũng được nhìn trộm chúng.

      “Tôi cho rằng Bùi Tạp Tư còn nữa đâu, ít nhất trong chuyện tình cảm tôi cũng phản bội ấy, tôi trước sau gì cũng theo ấy, trong lòng tôi định là người của ấy. Còn sao? phải phản bội tình cảm của ấy sao? cái tên Ryan kia sao?” Diệp Chức Nhân khiêu khích .

      “Tôi đối với Bùi Tạp Tư như thế nào cần quan tâm đền đáp cho ấy.” Tư Vũ đánh cho ta câu sau đó quay qua phía Bùi Tạp Tư rưng rưng nước mắt, sau đó đến gần , đột nhiên kéo caravat của , dùng sức chút “Bùi Tạp Tư, em cho biết, thể thích người phụ nữ khác, từng phản bộ em, nếu còn dám phản bội thêm lần nữa, em giết chết .” (Lemon Phan = 1 like cho chị Tư Vũ nhà mình.)


      tức giận mà cứ tưởng hù dọa , nhưng đó là những lời , dù sao nhìn đôi mắt mở to của , cách chuyện của khiến người ta sợ hãi.

      “Em đến đây là để uy hiếp sao?” Bùi Tạp Tư nhướng mày dò hỏi.

      “Đúng, hoàn toàn có thể giải thích theo ý đó, nếu dám làm em nhất định được làm được.”

      “Nhưng chuyện tình cảm thể miễn cưỡng được, em lấy tính mạng để uy hiếp tình , em cảm thấy làm vậy có thể duy trì tình cảm dài lâu hay sao?” Bùi Tạp Tư hề ngăn cản , hỏi tựa như hỏi chính bản thân mình.

      Tư Vũ bị hỏi như thế liền bối rối. “Vậy từng rằng em, em sao.”

      “Nhưng mà phải em rất , vì sao lại gạt , giờ nghi ngờ, cho nên, giờ có cách nào em được,” Bỗng nhiên, Bùi Tạp Tư muốn làm khó dễ chút đối với này, bởi vì thích cảm giác mãnh liệt lúc này của .

      “Vậy giờ em sao? thương em sao?” Tư Vũ hỏi.

      giờ bị em làm cho dao động rồi, nên tâm ý cũng trở nên nguội lạnh.” Bùi Tạp Tư thực xảo điệu, có trả lời thẳng thừng trước mặt . Thấy sắp sửa khóc, mới “từ bi” với tiếng. “Như vậy , nếu như em xác định tâm ý của mình thi chi bằng nên ở cùng chỗ với . Đương nhiên, có lẽ trong khoản thời gian này em phát được ra em ai.”

      “Ý của là muốn khảo nghiệm em đúng ?” Tư Vũ khổ sở chảy ra nước mắt.

      “Ý của cho em cơ hội.” Bùi Tạp Tư ý nghĩ của mình.

      Tư Vũ lau vệt nước mắt, dùng sức gật đầu. “Được, em đồng ý.”

      “Đương nhiên, trong khoản thời gian này em cũng được cùng người đàn ông khác có quan hệ đương, cũng thế, do đó em được gạt .”

      “Em có lừa !” Tư Vũ kích động , giờ chán ghét kiểu lừa gạt này. Sao mà tự nhiên lại có cái biệt danh là “kẻ lừa đảo” vậy nè.

      “Tốt nhất là nên có.” tùy ý đáp lời của , căn bản ràng tin tưởng .


      Bị coi như người thừa bỏ qua bên, Diệp Chức Nhân tức giận dậm chân, hai người kia ràng liếc mắt đưa tình trước mắt ta mà.

      được, tức giận này nuốt nổi, phải tại bọn họ trong giai đoạn khảo nghiệm tình cảm sao? cách khác ả ta vẫn còn cơ hội. “Bùi tổng, hợp đồng xem thấy tốt ? Đừng quên giờ trong giờ làm việc?” Diệp Chức Nhân về phía trước chút, nhàng gõ lên mặt bàn, đánh gãy hai đôi mắt “khiêu khích” lẫn nhau của Bùi Tạp Tư và Tư Vũ.

      Bùi Tạp Tư nhìn Tư Vũ liếc mắt cái. “Vậy em về trước , còn có công việc cần xử lý.”

      Tư Vũ đề phòng nhìn Diệp Chức Nhân!

      ả cũng khiêu khích nhìn về phía Tư Vũ, đôi mắt tự tin tựa như người thắng cuộc là ả ta, giờ ả cùng Bùi Tạp Tư có thể tiếp cận nhau công việc còn Tư Vũ được.

      Ánh mắt này khơi mào tức giận của Tư Vũ, cam lòng liền quay đầu nhìn về phía Bùi Tạp Tư, sau đó tỏ ra phong thái của nàng “văn phòng” chính hiệu. “Bùi tổng, chỗ của cần tuyển thư ký phải ? Em nghĩ em nhận lời mời của lúc trước cho vị trí thư ký.”

      Bùi Tạp Tư khó khăn lắm mới có thể khống chế được tâm trạng xúc động vui vẻ của mình lúc này, liền tỏ ra là ông Sếp uy nghiêm. “Về chuyện công tác, là do trợ lý Trương phụ trách, em nên tìm ta, quy định mướn người hay là do ta quyết định.”

      ....” Tư Vũ mở to hai mắt, ràng làm khó mà.

      “Em nhất định cho rằng cố ý làm khó em đúng ?” Bùi Tạp Tư đoán trước bước ra suy nghĩ giờ của Tư Vũ. “Công tư phải phân minh, em hẳn phải hiểu chứ?”

      Tư Vũ áp chế bất mãn trong lòng, sai. “Trợ lý Trương ở đâu?”

      Bùi Tạp Tư nhìn ra ngoài cửa chỉ chỉ. “ ta chắc giờ ở bên ngoài đấy.”

      Tư Vũ lại nhìn vào mắt của Diệp Chức Nhân, sau đó ra khỏi văn phòng của Bùi Tạp Tư.

      **********************************************************************


      “Phụt…” Trương Lợi vừa uống trong miệng ngụm nước, nháy mắt đều bị phun hết ra ngòai, tựa như dòng suối .

      Nháy mắt, nước bị văng lên mặt bàn lẫn văn kiện, Trương Lợi ngạc nhiên mở to hai mắt nhìn Tư Vũ như thể dò xét xem gạt ta hay ? “Khụ…khụ… chị dâu à, chị vừa gì vậy?”

      “Trợ lý Trương, tốt nhất giờ đừng gọi tôi là chị dâu, tôi đến xin việc làm mà, tôi tự ứng cử vị trí thư ký của Tổng Giám Đốc.” Tư Vũ thở phào nhõm, dõng dạc thông báo.

      Được rồi, nếu như Bùi Tạp Tư đối với mất tín nhiệm chứng minh cho ta thấy. Nếu làm như vậy chẳng qua là tức giận đối với mà thôi. Nếu ghen tị, thương tâm, tức giận cũng chính là phải sao?
      Nhận được chỉ thị từ Đại Lợi, mọi việc cứ theo quy định trình tự mà tiến hành, do đó ta đưa cho Tư Vũ bản lý lịch để điền vào và có thể về nhà chờ tin tức.

      Đương nhiên Tư Vũ có khả năng bị động để chờ đợi như thế, từ công ty của Bùi Tạp Tư ra trực tiếp tới chợ, mua số thực phẩm mà Bùi Tạp Tư thích ăn sau đó về nhà nấu nướng.

      dám chậm trễ phút nào cả, bắt đầu nấu canh. Vo gạo, thái chút thịt và rau….. lát sau làm xong bữa cơm cho .

      Tiếp theo lại quay về công ty của Bùi Tạp Tư.

      Bùi Tạp Tư nhìn người phụ nữ vừa mới rời có ba tiếng vội trở lại. “Sao em lại quay lại đây? Đại Lợi với em về nhà đợi thông báo sao?”


      Tư Vũ giơ lên hộp đồ ăn trưa. “Em tới để đưa cơm trưa cho , giờ em đển đây với thân phận bạn của đến chăm sóc .” Lời vừa đồng thời nhìn quanh vòng trong văn phòng phát ả Diệp Chức Nhân kia rồi, như vậy tốt.

      “Bạn ?” Bùi Tạp Tư cất lên giọng đầy nghi vấn.

      “Như thế nào?” Tư Vũ thể hiểu được.

      Bùi Tạp Tư dập tắt tàn thuốc, thân thể tuấn đứng lên, mỉm cười bước tới gần , sau đó tay ôm lấy cơ thể bé của vào trong ngực mình.

      Cánh tay tráng kiện của gắt gao ôm chặt , cỗ hương vị quen thuộc tiến vào hơi thở của Tư Vũ khiến cho cảm thấy yên tâm.


      thở nhè bên tai Tư Vũ khiến cho rụt cổ lại. “Đừng làm như vậy, phải làm việc sao?” Lọai hô hấp này của thể ý tứ như thế nào Tư Vũ hiểu rất ràng. rất muốn .

      “Ha ha…” Bùi Tạp Tư cười yếu ớt tỏa ra phen sức quyến rũ, bàn tay to lớn của chậm rãi di chuyển đường cong cơ thể Tư Vũ, cuối cùng dừng lại ở ngực của .

      Cách lớp quần áo nhàng cọ xát. “ phải em là bạn của sao?”

      “Làm vậy được đâu, xem nơi đây là đâu mà….” Tư Vũ lắc đầu kháng cự, văn phòng của lớn lắm, cái cửa kia được chắc chắn tựa như ai cũng có thể đá văng nó được. Điểm mấu chốt là còn có cánh cửa thủy tinh, bên trong hay bên ngòai đều có thể nhìn thấy lẫn nhau.

      “Nhưng mà nghĩ muốn em.” thanh hẫng của Bùi Tạp Tư tựa như đói khát. “ có vấn đề gì đâu, giờ có ai ở đây cả đâu, hơn nữa….” Bùi Tạp Tư đưa tay về góc của cửa sổ kéo cái, cửa chớp lập tức khép lại. “Như vậy ai có thể nhìn thấy chúng ta làm gì đâu!”


      “Như vậy cũng được….nếu có người trở về sao, nhất định họ biết chúng ta ở bên trong làm gì đó!” Tư Vũ thực muốn mạo hiểm như thế.

      Bùi Tạp Tư nhíu mày, cố ý bày ra bộ dạng tức giận. “ phải em muốn chứng minh rằng em sao? Vậy mà giờ muốn làm cái gì em cũng chịu đáp ứng, em làm vậy là sao? Nếu như chuyện này mà em cũng ra sức từ chối vậy em về , sau này cũng đừng tìm nữa.”

      “Vậy được rồi, em chiều ý là được chứ gì!” Tư Vũ buông xuống rụt rè, để mặc kéo mình đến sofa.

      Bùi Tạp Tư hấp tấp cắn cắn cổ của , tay kéo váy , tiếp theo hai tay đều để trước đôi gò bồng đảo của Tư Vũ bắt đầu làm việc. Tư Vũ né tránh đôi môi của , dùng tay bàn tay đẩy ra hai bên má của . “ từ từ , em muốn chuyện với chút.”

      “Lại là sách dong dài sao? Lại có chuyện gì nữa đây? Rốt cuộc em có nguyện ý cho hay đây?” Bùi Tạp Tư thực mất hết kiên nhẫn, theo đuổi thời gian dài, giờ vừa mới thay đổi được vị trí làm người được theo đuổi đương nhiên phải hưởng thụ cho tốt quyền lợi của mình chứ.

      Hết chương 462


      CHƯƠNG 463: BỊ HỦY HOẠI NƠI PHÒNG LÀM VIỆC
      Tư Vũ vỗ lên gương mặt , giọng đề xuất cầu: "Vậy từ nay về sau được qua lại với Diệp Chức Nhân, phải biết rằng em cực kỳ chán ghét ta, căm hận ta!"


      Sao lại chán ghét ta chứ, nhưng giờ tiếp tục hợp tác với công ty Hàn Quốc bên kia, bởi vì tiền bạc của chưa đủ để kinh doanh, nhưng chuyện này cho biết. giờ muốn để cho sốt ruột chút, thể để có ý nghĩ là người chẳng ai thích, khiến ở quan hệ lung tung ở bên ngoài mà buồn quan tâm đến cảm giác của !

      " nay hai bên công ty ở trong giai đoạn thử thách lẫn nhau. Lúc này em có quyền ngăn cản qua lại tiếp xúc với người khác!" Bùi Tạp Tư cố ý ra những điều khó dễ, cũng tăng thêm vẻ lạnh lùng, tàn nhẫn.

      "Chẳng lẽ quên ta hại chết con của chúng ta sao, em muốn nhìn thấy ta chút nào!" Bọn họ từng có quan hệ với nhau, cứ nhìn thấy ta lòng lại đau đớn giống như bị dao đâm vậy.

      "Nhưng vấn đề là, giờ công việc của nhất định phải tiếp xúc với ta. Nếu như em cách nào đối mặt với ta, vậy từ nay về sau em cũng cần tới nơi này nữa!" Câu này, hề đùa , cũng phải là giận , mà là lời tâm huyết của , muốn để bị tổn thương, khổ sở!.

      Nhưng khi những lời này lọt vào tai Tư Vũ, lại thành ra là giữa và Diệp Chức Nhân, lại sẵn sàng vứt bỏ , Lạc Tư Vũ. Trong nháy mắt, những giọt nước mắt khổ sở, tủi thân trượt dài xuống gò má . Nhưng cho dù thế nào cũng phải thắng, phải giành lại tình của mình, nhất định phải đánh bại người phụ nữ kia! ", em có thể đối mặt. cũng là cha của đứa đấy thôi. Nếu như, khi nhìn thấy ta mà thấy khổ sở, em đây cũng như thế!"

      Tư Vũ những lời này, cũng muốn nhắc nhở Bùi Tạp Tư rằng, từng làm những chuyện có lỗi thế nào!

      Làm sao nghe mà lại có thể hiểu được ý tứ trong những câu chữ của chứ. Đây là thiếu nợ với , chỉ sợ dùng cả đời để cũng có cách nào bù lại đầy đủ cho !

      nhắm mắt lại, cố ý xem nỗi đau ở trong lòng kia. đẩy tay ra rồi ra sức hôn vào môi đỏ mọng của ...

      Nụ hôn môi của quá thô lỗ, đôi môi Tư Vũ bị trêu đùa đến thay đổi hình dạng, khiến phát ra tiếng kêu kháng nghị đau đớn : "Ưm ... chút..."

      " cho cùng, em đến là để cho đụng chạm hay là cho đụng chạm đây? Nếu đồng ý cho đụng chạm ở nơi này, ở chỗ khác cũng đau thôi! Nếu em muốn, tại em cũng có thể bỏ được rồi đấy!" nâng nửa người lên, nửa người dưới vẫn quỳ gối ở bên ngoài hai chân !

      "Em chưa hề cho đụng chạm, em bằng lòng cho mà!" Hai tay Tư Vũ chủ động vòng ở cổ của , kéo về phía mình, để cho nằm ở thân mình!

      Bùi Tạp Tư nhìn bộ dáng ngoan ngoãn của , rầm rĩ đòi hôn môi mình:"Uh`m, hôn môi !"

      Tư Vũ nâng mặt lên, chủ động đưa môi mình lên!

      chỉ vừa mới nhàng áp môi vào, lập tức tình cảm mãnh liệt của hò nhau trỗi dậy. Bùi Tạp Tư đảo khách thành chủ, ra sức hôn cánh môi của . Nụ hôn của bá đạo chuyên chế, cộng thêm hứng thú tràn trề với ý muốn trừng phạt ở trong đó.

      khẽ cắn vài cái vào cái miệng của , mút mát trong ngoài làn môi như cánh hoa kia, thích thú tận hưởng hương vị của , sau đó, Bùi Tạp Tư mới từ từ dời khỏi trận địa. Từ ngày hôm qua cho tới hôm nay, râu của mọc lún phún, cọ sát làn da non mịn tuyết trắng của . Đồng thời bàn tay to của cuồng vọng đưa lên vuốt ve chỗ bên eo , kéo xuống *** che chắn ***

      "Uh`m ... "

      "Tư Vũ, em đúng là bé con bịp bợm, em hãy chờ xem bây giờ trừng phạt em thế nào!" Bùi Tạp Tư cứ quanh quẩn mãi ở nơi thần bí*** che chắn *** ngón tay duỗi thẳng dùng lực đâm cái ...

      Tiến vào.

      "A ..."
      mạnh mẽ làm bị đau nhức, khiến mồ hôi túa ra lớp mỏng ở trán , đôi má càng thêm hồng hào như quả táo làm cho người ta nhịn được, chỉ ao ước được cắn miếng vào nơi tươi tắn ấy.

      Ngón tay tựa như con rắn linh hoạt tại nơi ấm áp kia...

      Mảnh đất ướt át,

      Ngón tay chuyển động ra vào trong ngày càng nhanh ~~~

      Nơi đó ~ lại càng trở nên căng hơn ~~

      hành hạ khiến hoàn toàn có sức lực phát ra lời kháng nghị, chỉ có thể mặc cho tùy tiện trêu đùa bản thân.

      Bỗng nhiên đứng dậy, đẩy cao hai chân lên sang hai bên, trong nháy mắt...

      Tất cả của ...

      *** che chắn ***

      lúc say sưa, bỗng nhiên, bên ngoài truyền đến tiếng động ...

      "Bên ngoài nóng , làm cái chân chạy việc muốn để cho người ta sống nữa, cho tôi chén nước với!" Tiếng người đàn ông than thở nghe cực kỳ ràng, ta mệt chết được!

      "Nước đây!" Tiếng người kia !

      Tư Vũ sợ tới mức trong nháy mắt toàn thân lạnh buốt, nhìn vào gương mặt bên gương ra sức lắc đầu."Dừng lại, dừng lại , bên ngoài có người đến đấy!"

      "Hừ!" Bùi Tạp Tư hôn vào đôi môi đỏ mọng của , động tác phía dưới vẫn chịu ngừng lại."Yên lặng chút, bọn phát ... "

      Kẽo kẹt kẽo kẹt ...

      Lúc này, tiếng động phát ra từ ghế sô pha càng làm cho Tư Vũ có cảm giác to hơn nữa, quả thực đến đinh tai nhức óc ...

      Đôi má vừa mới tái mét lại trở nên hồng hào! từ chối cơ thể cuống đến độ nước mắt tuôn rơi: "Làm sao lại có thể nghe được chứ, mau đứng lên , có được hay ?"

      "Lúc này làm sao có thể rời khỏi em đây, bằng giết chết " , nếu bọn họ bị phát làm sao, bọn họ là vợ chồng danh chính ngôn thuận đấy, có được hay ?

      Bùi Tạp Tư mới vừa nghĩ như vậy, cửa văn phòng bất thình lình bị người ta đẩy ra ...

      "Đại ca ..." Tiếng của Đại Lợi vang lên ở cửa ra vào...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :