Tôi không làm nữ phụ - Quân Vô Dạng (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lonna

      Lonna Member

      Bài viết:
      56
      Được thích:
      38
      Nhanh ra chương mới nha tỷ,

    2. Phong ca ca

      Phong ca ca Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      55
      ☆ Chương 03: Ngoài ý muốn.


      Khi nghi thức mở máy kết thúc, kế tiếp chính là nghi thức khai mạc. Từ đầu đến cuối, vai nam chính do ai diễn vẫn luôn là điều bí mật. Lương mộ vân rất buồn bực, nhớ thời điểm này trước kia khi nghi thức mở máy kết thúc, hôm sau liền chính thức bước vào khai mạc. Hơn nữa trong ngày mở máy xác định vai nam chính là do lưu nham diễn, mà lần này trong năm ngày đều có chụp ảnh, hơn nữa lần này Lư Nham còn diễn bộ phim cổ trang, phải vượt qua điểm tập, hiển nhiên là có có lịch để đóng《 Hào Môn 》.

      Lương Mộ Vân nghĩ ra tình huống nào là xảy ra chuyện may, làm sao mà đời này cùng trước kia giống nhau, mà kịch bản bên kia dù là chút tin tức cũng có, chỉ là xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn, rồi để cho người ta leo cây chờ đợi mấy ngày. Hỏi Kary, hỏi Tống Luyến Y, đều tìm được câu trả lời xác ̣nh. Thiếu chút nữa là chạy tới hỏi Đàm Thành Hi, nhưng mà ngẫm lại lại thôi, trong năm ngày này có thể trốn đâu liền trốn, tuyệt cùng Đàm Thành Hi nhiều chung đụng, sợ tình cảm trước kia lại nổi lên.

      đã chết qua lần, cũng muốn lại ở thân cây lại treo cổ lần.(Ý bảo muốn vì một người mà chết thêm lần nữa#_#)

      khi Lương Mộ Vân cho rằng đại khái là này bộ kịch đập được thời điểm, 《 Hào Môn 》 rốt cục cũng khai mạc, nhưng nhìn người tiến vào kịch tổ, chứng kiến Lê Khải vào lúc này, Lương Mộ Vân bị hù dọa thiếu chút nữa trẹo chân, may có rợ lý tiểu Hạ nhanh tay đỡ .

      Lương Mộ Vân có chút sợ hãi cầm lấy tay Tiểu Hạ, có người cho mình dựa vào, nhiều hơn phần dẹp yên cảm giác.

      Tiểu Hạ rất nghi hoặc nhìn Lương Mộ Vân, giọng hỏi: "Chân có bị thương chỗ nào ?"

      Lương Mộ Vân liên tục khoát tay, mỉm cười nói: " có, chỉ có chút chút đau thôi."

      Nghe vậy, Tiểu Hạ liền cúi đầu xem chân Lương Mộ Vân, có phát sưng đỏ, rồi sau đó lại ngồi chồm hổm xuống kiểm tra chút, xác nhận có bị thương mới đứng lên.

      cúi đầu xem kịch bản Lê Khải ngẩng đầu nhìn Lương Mộ Vân, mỉm cười, ánh mắt kia, làm Lương Mộ Vân rợn cả tóc gáy, vội vàng quay đầu nhìn tới .

      "Lần sau chú ý chút đứng, nết để bị thương sẽ làm ảnh hưởng đến tiến độ quay phim ."Tiểu Hạ có phát ra Lương Mộ Vân có chút khác thường nào, chỉ cho rằng bởi vì trật chân nên mới hạ mình một chút, dù sao tiểu thư nhà giàu sợ nhất chính là bị thương.

      "Vâng! Tôi biết rồi, tôi chú ý."

      Tiểu Hạ gật gật đầu, đỡ Lương Mộ Vân ngồi vào bên, muốn chết thể chết lại ngồi đối diện Lê Khải, vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy chăm chú nhìn .

      Có thể tầm mắt Lê Khải đặt người Lương Mộ Vân dời, nhìn biểu hiện đa dạng khuôn mặt của lúc này mà muốn phá lên cười, là con mãnh thú hay dòng nước lũ sao, làm sao mà lại sợ như vậy.

      Vì để tránh tầm mắt của Lê Khải, Lương Mộ Vân cầm lấy kịch bản làm bộ như xem kịch bản, chỉ là Lê Khải ở phía đối diện nên một chữ cũng vào.

      nghĩ mãi mà thông, luôn cảm thấy khó hiểu, phải là quay phim à, như thế nào đột nhiên tâm huyết dâng trào đáp ứng đóng phim 《 Hào Môn 》 , đối với cái này cái trệch hướng chuyện đời trước là , Lương Mộ Vân suy nghĩ nát óc cũng hiểu ràng Lê Khải là kia cây trải qua đáp sai rồi, muốn chạy đến quay phim này dọa .

      Lê Khải là ai? Hai mươi mốt tuổi tiến vào giới giải trí, năm sau bắt lại tốt nhất người mới thưởng, hai năm sau bắt đầu đột phá thêm một bước nữa mà ai cũng ao là "Ảnh đế". từ bước vào giới giải trí bắt đầu liền xâm nhập vào điện ảnh, hơn nữa còn đều là chủ giác, đến nay chỉ vỗ bộ kịch truyền hình, hay là khách mời, rất ít xuất giải trí tiết mục. Có thể tại giới giải trí nhân vật phong vân, rất nhiều minh tinh đều dùng vì quảng cáo rùm beng đến nỗ lực, có được người hâm mộ vô số, nam nữ già trẻ đều có. Hơn nữa chưa bao giờ có tai tiếng truyền ra, có thể là giới giải trí thần cấp tồn tại, ít minh tinh lâu năm trong nghành đều rất tôn trọng .

      đối với điện ảnh đều chọn vô cùng khắt khe, làm sao nguyện ý đón đóng một loại kịch bản cẩu huyết.

      Nghĩ ra a nghĩ ra, Lương Mộ Vân suy nghĩ nát óc cũng nghĩ thông suốt Lê Khải kia gân đáp sai rồi, chạy tới đóng bộ phim 《 Hào Môn 》này.

      Chỉ sau chốc lát, Tống Luyến Y cùng đạo diễn Trần Nguyên cùng với nam phụ Liên Khải Minh cùng nhau tiến vào, Lê Khải mới nhìn chỗ khác. Lương Mộ Vân thở phào nhõm, đem kịch bản để xuống nhìn về phía mấy người.

      Ngày đầu tiên chụp ảnh, trọng điểm là vài cái diễn viên chính quen thuộc quen thuộc, đến lúc đó tốt đáp đùa giỡn.

      "Người này chắc cần tôi giới thiệu nữa, chắc mọi ngươi đều biết siêu sao quốc tế Lê Khải. Tôi lần này cũng bỏ ra rất nhiều sức lực mới mời được Lê Khải đồng ý đóng vai nam chính." Trần Nguyên cười tủm tỉm ngồi vào bên cạnh Lê Khải.

      Lê Khải mỉm cười đáp lại: "Chào mọi người tôi là Lê Khải, xin lỗi bởi vì mấy ngày qua tôi có chút việc gấp nên đã làm trì hoãn thời gian của mọi người."

      Tống Luyến Y là người thứ nhất đáp lại: " quá khách khí rồi, cũng nhờ mà chúng tôi có mấy ngày nghỉ. Trước đây cũng chỉ thông qua màn ảnh TV mới chứng kiến được diễn xuất của , và luôn lấy làm mục tiêu phấn đấu, lần này lại được hợp tác diễn xuất cùng , thật là vinh hạnh cho chúng tôi."

      Tống Luyến Y hai năm qua mới nổi danh, diễn điện ảnh cũng nhiều, cùng Lê Khải hợp tác thì tỷ lệ lớn. Chỉ là Lê Khải lần này biết nổi điên làm gì, đột nhiên chạy tới quay bộ phim lần này , còn là cái kịch bản cẩu huyết, mới cho hai người cơ hội hợp tác.

      "Tống tiểu thư khách khí." Lê Khải cười khẽ trả lời, cũng nhiều thêm.

      Ngay cả Khải Minh cùng Lê Khải nói vài câu khách sáo xong rồi, đợi hai phút, Lương Mộ Vân cũng chưa có lên tiếng, tất cả mọi người nhìn về phía , Lương Mộ Vân mờ mịt nhìn xem mọi người, khí có điểm lúng túng.

      "Mộ Vân, giờ đến phiên giới thiệu, làm sao lại ngẩn người như thế, phải là chứng kiến Lê Khải hưng phấn quá hay sao?" Trần Nguyên cười lên tiếng phá vỡ bầu khí lúng túng.

      Lương Mộ Vân lúc này mới lấy lại tinh thần, khôi phục bộ dạng bình thường, mỉm cười hướng mọi người xin lỗi: "Xấu hổ quá, vừa rồi suy nghĩ một số chuyện quá nhập tâm." Rồi sau đó, hướng Lê Khải làm tự giới thiệu mình: "Xin chào, tôi là Lương Mộ Vân."

      Lê Khải như cũ là mỉm cười, giọng rất : "Lương tiểu thư khách khí, dù sao chúng ta cũng từng gặp nhau mấy lần, cũng tính là người quen."

      Lương Mộ Vân cùng những người khác có chút sửng sốt trước lời nói của Lê Khải, Lương Mộ Vân bừng tỉnh chợt nhớ tới, Lê Khải và Đàm Thành Hi là bạn tốt, trước đây cùng Đàm Thành Hi tham gia một bữa tiệc cũng từng gặp qua, tính là người xa lạ .

      "Ha ha, đúng vậy!" Lương Mộ Vân cười mỉa hai tiếng, kết thúc cái màn tự giới thiệu của mình, Lê Khải cũng liền cười cười gì nữa.

      Lê Khải đối với mỗi người thái độ đều là khách khí ôn hòa, cũng rất xa cách, nhìn kỹ, phát còn mang theo loại ngạo khí. Mà bề ngoài nhìn qua như người khiêm tốn, ngũ quan tuấn tú đẹp trai, khuôn mặt biết cười, còn có kia đôi mắt đen láy, làm cho người liếc mắt nhìn liền tự giác bị hấp dẫn. Toàn thể mà ngủ quan vô cùng tinh xảo, là một minh tinh đẹp trai có tài hoa.

      Ngày đầu tiên đóng là cảnh cùng nam chính nữ chính gặp nhau, Lương Mộ Vân cái này nữ số hai phần diễn còn thiếu, phần lớn vẫn là cùng Lê Khải diễn tay đôi.

      Cùng Lê Khải diễn đối đáp Lương Mộ Vân luôn thất thần, động tác đơn giản cũng có thể làm sai, chọc cho đạo diễn giận mà lại dám giận.

      Đứng ở bên Kary thở dài, tuy coi trọng cá tính Lương Mộ Vân, nhưng là trình độ biểu diễn của Lương Mộ Vân, dưới tình huống bình thường, khẳng định như hôm nay trình độ biểu diễn có xong. Mà buổi sáng lúc ra cửa Lương Mộ Vân cũng rất bình thường, Kary nhìn thoáng qua, mỉm cười nhìn Lương Mộ Vân Lê Khải, chẳng lẽ, hai người này có quan hệ?

      Lương Mộ Vân cúi đầu, có chút buồn bực, tuy phải là học biểu diễn sinh ra, nhưng là nàng muốn tiến giới giải trí thời điểm, Đàm Thành Hi cũng mời thầy giáo chuyên nghiệp dạy , hơn nữa thiên phú diễn xuất của tệ, học thể so với biểu diễn hệ tốt nghiệp kém. Hơn nữa là trọng yếu hơn là trọng sinh, trước kia đối với kỹ năng biểu diễn là quá bình thường, tự nhận hành động của so với Tống Luyến Y kém là mấy.

      Chỉ là thất sách, nếu nam chính hay là Lư Nham chắc chắn sai lầm nhiều lần như vậy, nhưng kì lạ nam chính là người đời trước sợ nhất lại là Lê Khải, nhất thời còn có tỉnh lại, đừng là diễn lời thoại, vừa cảm thấy chân mềm.

      Trần Nguyên nhìn xem Lương Mộ Vân cúi đầu, bộ dạng ủy khuất, trong đầu chợt nhận ra, vị đại tiểu thư này có tâm tình tốt, phát giận !

      Điều chỉnh chút tâm tình, Lương Mộ Vân khôi phục bộ dạng ưu nhã mỉm cười, nếu cũng như vậy, ngoại trừ đối mặt thì chỉ có thể là đối mặt.

      "Xin lỗi mọi người, tôi hôm nay thân thể có điểm thoải mái, nên ảnh hưởng tới tâm trạng, do vậy vì tôi mà buổi đóng hôm nay bị trì hoãn, tôi xin lỗi." Đầu tiên, Lương Mộ Vân đối với Trần Nguyên xin lỗi, đời trước vị này trần đạo diễn rất là chiếu cố , mà vẫn đối với rất là tôn trọng.

      Trần Nguyên khoát khoát tay, "Nhìn hôm nay tâm trạng quả thực tốt, nếu thoải mái hãy nghỉ ngơi trước , chúng tôi sẽ diễn khác cảnh trước, giống như vậy thôi."

      "Cảm ơn đạo diễn, tôi nghỉ ngơi chút rồi sẽ tiếp tục đến diễn." Lương Mộ Vân tránh tầm mắt Lê Khải, đến phòng nghỉ, điều chỉnh lại tâm tình mình một chút.

      Lê Khải mặt liên tục mỉm cười nhìn Lương Mộ Vân, cho đến khi vào phòng nghỉ, đạo diễn mời lại diễn những cảnh khác.

      Kary theo Lương Mộ Vân vào phòng nghỉ, nhìn xem đôi mắt nhắm nghiền của Lương Mộ Vân, mở miệng muốn cái gì đó, nhưng cuối cùng cái gì cũng , chỉ rót chén nước đặt ở bên cạnh Lương Mộ Vân. Dưới tay đã đào tạo, dẫn dắn nhiều nghệ sĩ, vậy nên cũng có nhiều thời gian theo vị đại tiểu thư này. Bảo Tểu Hạ chiếu cố Lương Mộ Vân, Kary liền ra ngoài.

      Lương Mộ Vân đối với Lê Khải sợ hãi là thâm căn cố đế (1) , thời gian ngắn nhổ xảy ra, trong lòng như cái gai, hơn nữa còn là đâm vô cùng sâu trong đầu cũng như suy nghĩ, rút ra được, lại mơ hồ làm đau.

      Lương Mộ Vân chỉ cần nghĩ đến kiếp trước cùng Lê Khải đủ loại, nghĩ đến kia cơn ác mộng loại cuộc sống, cảm thấy nhức đầu, dứt khoát muốn.

      trọng sinh, mà thời gian này Lê Khải cũng phải là buồn vui thất thường, chỉ cần làm Đàm Thành Hi mình, làm tổn thương La Mạn, tránh xa mẹ Đàm Thành Hi, như vậy cùng Lê Khải cũng có như vậy chút quan hệ cũn cùng xuất .

      Nghĩ như vậy, sợ hãi trong lòng Lương Mộ Vân xua tan ít. Mở mắt ra, gương từ trong túi xách sửa trang điểm lại một chút. Soi gương ưu nhã cười tiếng.

      Chờ Lương Mộ Vân rồi đến, diễn màn nam nữ chính thâm tình giằng co đùa giỡn, nhìn xem Lê Khải nói câu: "Em chính là của , em cả đời này muốn trốn thoát cũng được." Sau đó liên tục rơi nước mắt, vô cùng đau thương, Tống Luyến Y vùi vào trong ngực, Lương Mộ Vân cứng rắn rùng mình cái, tự giác nhớ trước kia gặp phải Lê Khải, cũng vừa rồi cái cái màn diễn của Lê Khải diễn lại lần nữa .

      Trần Nguyên hô cắt, Lê Khải xuất diễn rất nhanh, lại khôi phục lại bộ dạng trước sau như của người khiêm tốn. Mỉm cười đến nghỉ ngơi ở bãi sân, còn lại chổ Lương Mộ Vân lên tiếng chào hỏi, Lương Mộ Vân khẽ động khóe miệng, cứng ngắc đáp lại.

      Bên kia Tống Luyến Y hiển nhiên còn chưa có thoát ra khỏi vai diễn, vẫn còn là bộ dạng đau thương, người đại diện trợ lý của Tống Luyến Y lên lượt, kéo đến nghỉ ngơi ở sân bãi, đưa nước cho uống và trang điểm lại.

      "Lương tiểu thư, ngươi có phải thích tôi."

      Lê Khải đột nhiên lên tiếng, Lương Mộ Vân sợ hết hồn, kinh hãi nhìn thoáng qua Lê Khải, phải là đến bên kia trang điểm lại sao, khi nào ngồi xuống bên cạnh mình .

      Lương Mộ Vân gấp rút khoát tay phủ nhận: " Lê tiên sinh đùa , tôi làm sao mà chán ghét được."

      Lê Khải hé miệng cười khẽ, tầm mắt có rời Lương Mộ Vân: " ? Vì sao tôi cảm giác rất chán ghét tôi? Còn để ý tôi tới đây? Chỉ là biết tôi ở đâu phải khiến cho thích, tôi nhớ trước đây cũng có đắc tội với nha."

      Lương Mộ Vân ha ha hai tiếng: "Lê tiên sinh, này câu chuyện cười dễ nghe, là bạn Thành Hi, tôi làm sao mà chán ghét được."

      "Chỉ là, chán ghét tôi cũng phải có lý do, phải là tin tưởng những lời nói của đám người web đám kia Hắc Tử kia chứ?"

      Lương Mộ Vân cúi đầu nghịch móng tay của mình, ậm ừ hai tiếng xem như trả lời. Ở trong lòng kêu: Đại gia nhà , tôi ngừng chán ghét , tôi còn sợ hận , Lê Khả đời trước đối với tôi như vậy, tôi tại sao có thể ghét .

      Lê Khải gặp Lương Mộ Vân thấy phản ứng, bất đắc dĩ thở dài tiếng: "Haiz, xem thái độ này của Lương tiểu thư thái độ, thật là muốn gặp tôi nha."

      Lương Mộ Vân liếc mắt gì, cái này Lê Khải lại đáp sai rồi, cho tới cùng những thứ này, cái chuyện chán ghét hay ghét , rất quen thuộc sao?

      "Lê tiên sinh, phải là có chứng vọng tưởng đó chứ, người người đều là ảo tưởng người gặp người thích , làm sao lại ảo tưởng tôi chán ghét chứ."

      Lê Khải chớp chớp cái kia tiêu chí tính con mắt, trước hay sau cũng chỉ nở nụ cười: "Lương tiểu thư thật biết đùa, mà cứ xem như là tôi ảo giác ."

      "Kia đích xác là ảo giác."

      Từ đầu đến cuối, Lương Mộ Vân cũng có xem Lê Khải liếc nhanh. Lê Khải cũng chuyện , an vị tại bên cạnh chờ lượt tiếp theo diễn và chụp ảnh.

      Lê Khải ngồi ở bên cạnh , làm cho thấy rất bất an.

      Lương Mộ Vân hít thở sâu hơi khí, xua bất an trong lòng. Bây giờ Lê Khải rốt cuộc vẫn là người thích La Mạn, hay chính là đối với mỗi người Lê Khải đều ôn nhu mỉm cười, còn có hóa thân thành người xấu, còn sợ cái gì đây.

      Nghĩ một lát, Lương Mộ Vân đến bên cạnh đạo diễn Trần Nguyên, như cũ là kia đại biểu tính thanh cùng mỉm cười: "Đạo diễn, tôi có thể tập rồi."

      Trần Nguyên xem trước đoạn phim Lê Khải vừa diễn, rất hài lòng, vua màn ảnh hổ là vua màn ảnh, kia kỹ năng biểu diễn thể xem thường.

      Nghe vậy, đạo diễn ngẩng đầu lên, mỉm cười gật đầu: "Chờ Lê Khải nghỉ ngơi chút, kế tiếp liền cùng Lê Khải diễn tay đôi."

      "Được, vậy tôi trang điểm lại trước." xong vào phòng hóa trang.

      Lương Mộ Vân cùng Lê Khải lần này diễn tay đôi kỳ rất đơn giản, chính là nữ phụ để cho nam chính cùng nữ chính ở bên nhau, chỉ là khi đó Lương Mộ Vân trong lòng đối với Lê Khải sợ hãi vô cùng, diễn mấy lần cũng nhập vai nữ phụ vô cùng ngạo mạn của tiểu thư.

      Lê Khải vào diễn rất nhanh, hơn nữa còn có thể mang theo những người khác vào nhập vai diễn, tỷ như Tống Luyến Y, chỉ là ánh mắt mà thôi, liền đem đối phương mang vào nhập vai. Nhưng là có ngoại lệ, tỷ như Lương Mộ Vân, căn bản cũng nhìn , đừng dẫn vào nhập vai, ngay cả cơ hội cũng có.

      Lương Mộ Vân tận lực Lê Khải tưởng tượng thành muốn rời của mình Đàm Thành Hi, tưởng tượng thấy Đàm Thành Hi đời trước thương nàng cảnh tượng, từ từ cũng vào nhập vai. Lê Khải thấy Lương Mộ Vân vào nhập vào diễn, khóe miệng nhếch lên cái, ý tứ hàm xúc là cười hay cười, chỉ là tay tự giác nắm chặt.

      Lương Mộ Vân ngạo mạn nhìn xem đứng ở trước mặt mình Lê Khải, nàng mấy năm này vốn là qua Như công chúa bình thường, kia tiểu thư nhà giàu nên có ngạo mạn rất dễ dàng liền biểu ra.

      "Lý Đông minh(*), ngươi đừng nghĩ cùng con hồ ly tinh kia cùng chỗ, ngươi là của ta, từ chúng ta sinh ra bắt đầu, ngươi chính là ta."

      Lê Khải tức giận nhìn xem Lương Mộ Vân, giọng cũng tràn đầy tức giận: "Gì San, dựa vào cái gì mà chia rẽ chúng tôi, tôi thương , điều đó chắc vẫn luôn biết, dùng gia tộc cột chân người có ý nghĩa sao?"

      Lương Mộ Vân ha ha cười lớn, đem bản chất kiêu ngạo của tiểu thư phát huy nói: "Cho dù , thương tôi, vẫn là của tôi, hạnh phúc hay là do tôi định đoạt. Dù sao nghĩ cùng con hồ ly tinh kia cùng chỗ, đợi kiếp sau . Có lẽ, chọc tôi mất hứng, tôi kiếp sau còn quấn lấy ."

      Lê Khải thở phì phì nhìn xem Lương Mộ Vân: " thể lý với đàn bà, tôi đời này cũng cưới ." Sau đó ra, đóng sập cửa một cái.

      Trần Nguyên cao hứng hô cắt, bọn họ trận này diễn tay đôi xem như diễn xong rồi, mà lần này Lương Mộ Vân có quên từ hoặc là có biểu ra Gì San nên có khí chất, hai người tuồng vui này căn bản là lưu loát liền mạch.

      Chờ mất Lương Mộ Vân phần diễn, Lương Mộ Vân cùng Trần Nguyên tiếng liền trở về nhà, có Lê Khải tại địa phương nàng phút cũng nghĩ đợi.

      Chú thích:
      (*)Thâm căn cố đế: Ăn sâu vào và lay chuyển được nữa.
      (*) Lí Đông Minh, Gì San: tên nam chính, nữ phụ ở bộ phim Hào Môn
      ''Thóixấu ''thâm căn cố đế''

    3. Phong ca ca

      Phong ca ca Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      55
      Vân Phong đã trở lại sau kì thi, hơn 1 tuần đăng truyện được, rất xin lỗi mn.
      Vân Phong còn 1 kì thi tốt nghiệp 12 nữa nên đăng chậm mn thông cảm nhé
      duyenktn1, Tuyết Liên, Lonna2 others thích bài này.

    4. Lonna

      Lonna Member

      Bài viết:
      56
      Được thích:
      38
      Thi xong bồi thương cho mọi người nha nàng
      duyenktn1 thích bài này.

    5. Thượng Nguyệt Phong Linh

      Thượng Nguyệt Phong Linh Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      64
      thi tốt nhá :yoyo55:
      duyenktn1 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :