1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Đấu Phá Hậu Cung - Tiểu Thanh Tân (EDITOR YÊU CẦU DROP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      Chương 30: mưu vị
      Editor: Xing
      Sau khi danh sách tấn thăng phi tần được đọc xong, Hoàng hậu vừa cười cừa răn dạy tỷ muội hậu cung phải hòa thuận vui vẻ với nhau, lúc này Lục Khê vẫn nhìn đồ ăn trong mâm, chờ đợi những thời khắc dài dòng phiền phức này trôi qua.

      Sau đó là giọng của Minh Uyên, uy nghiêm nhưng mất ôn hòa gần gũi, khen ngợi công trình biên phòng Tắc Bắc và chuyện chỉnh sửa sử sách của Thái Học viện.

      Ánh mắt nhìn quét vòng trong đám người, khiêu mi hỏi lễ bộ thị lang, "Sao thấy Thượng thư đại nhân?"

      Trong lòng Lục Khê giật nảy cái.

      "Hồi bẩm Hoàng Thượng, hôm qua Quý đại nhân gấp rút chuẩn bị chuyện khoa cử, cẩn thận nhiễm phong hàn, có lẽ vì vậy cho nên mới đến trễ chút, thể dự tiệc đúng giờ".

      Minh Uyên gật gật đầu, "Khoa cử sắp tới, chắc hẳn Lễ bộ rất gấp rút, nhưng mà cũng phải để ý đến thân thể, cần mệt nhọc quá độ. Cao Lộc, sau khi bữa tiệc kết thúc mời thái y đến phủ Quý đại nhân xem chút".

      "Vâng, Hoàng Thượng".

      Quốc yến diễn ra đến thời điểm nhất định, các phi tần có thể hộ tống Hoàng hậu đến thiên điện uống trà chuyện phiếm, chỉ còn đại thần và Hoàng Thượng ở lại thương thảo quốc .

      Bởi vì Lục Thẩm Tư là quan viên triều đình phái tới nơi khác, tận Giang Nam xa xôi, cho nên lần này tới. được nhìn thấy phụ thân, Lục Khê có chút tiếc nuối.

      đám nữ nhân líu ríu tranh đến tranh , Lục Khê chợt sinh mỏi mệt, liền cung kính xin chỉ thị của Hoàng hậu, thân thể của mình có chút khó chịu, hi vọng được về nghỉ ngơi sớm chút. Loại hành vi này tuy hợp lễ tiết, nhưng toàn bộ lời và hành động đều tuân thủ nghiêm ngặt lễ nghi, chỉ sợ càng bị Hoàng hậu bài xích.

      Hoàng hậu khách khí hỏi han vài câu, liền cho phép nàng về.

      Lục Khê chân trước vừa , có người chân sau bắt đầu lời bình phẩm, "Tất nhiên thân thể Lục lương đễ rất quý báu, dù sao tháng này Hoàng Thượng cũng ở Thanh điện của nàng ta vài ngày, đương nhiên vất vả hơn so với chúng ta chút".

      Hoàng hậu nhàn nhạt liếc Thẩm Kha cái, "Tính tình Kha tần ngay thẳng là chuyện tốt, có lẽ Hoàng Thượng thích điểm này của ngươi. Nhưng ngay thẳng và che đậy miệng là hai chuyện khác nhau, phân giới hạn coi như là người thông minh, phân , chính là ngu xuẩn".

      Sắc mặt Thẩm Kha thoáng cái khó coi, Tiêu chiêu viện cười duyên hai tiếng, "Hoàng hậu nương nương rất đúng, thiếp thấy Kha tần muội muội chính là người thông minh".

      thể làm gì Hoàng hậu, nhưng Tiêu chiêu viện này dựa vào cái gì mà cũng dám mỉa mai mình như vậy? Thù mới hận cũ chồng chất lên nhau, quả thực Thẩm Kha hận thấu xương người đàn bà này.

      Bởi vì tổn thương mặt Ảnh Nguyệt và Tiểu Thuận còn chưa khỏi hẳn, cho nên Vân Nhất theo Lục Khê dự tiệc.

      Nhìn đường trước mắt phải là đường về Thanh điện, Vân Nhất buồn bực hỏi nàng, "Chủ tử, chúng ta đâu vậy?"

      "Trong bữa tiệc có chút buồn bực, ta muốn đến ngự hoa viên chút, hóng gió".

      Đạp bóng đêm đường vào ngự hoa viên, Lục Khê yên lặng đứng ở bờ ao, nhìn Bích Hà xanh mơn mởn, suy nghĩ xuất thần.

      Nàng đồng ý hợp tác với Thường Tư Viện đánh sập Thường gia, có thể thành công hay chính nàng cũng biết.

      Tiến cung được tháng, bên phía Thái hậu vẫn chậm chạp có động tĩnh, biết muốn muốn quân cờ như nàng làm chuyện gì. Còn bên Hoàng Thượng nhìn có vẻ rất sủng ái nàng, nhưng cũng chỉ là biểu bên ngoài thôi, kì thực hai người bọn họ ai cũng nhìn thấu ai.

      Nàng tiến cung vì muốn cứu Lục gia, trả thù Quý Thanh An và muội muội Thường Tư Viện, nhưng sau khi báo được thù sao đây? Chẳng lẽ cả đời phải ở lại trong cung với đám nữ nhân ngươi lừa ta gạt, tranh đấu gay gắt hay sao?

      Nhất thời mờ mịt, còn chưa bình phục lại tâm tình, nghe thấy tiếng bước chân vội vàng truyền tới từ bên kia, vì vậy quay đầu nhìn lại, thoáng chốc cương cứng ngay tại chỗ.

      Người nọ mặc thân bạch y nhàng bay lên trong gió đêm, đạp phá bóng đêm yên tĩnh, đánh vỡ bóng dáng ánh trăng.

      Quý Thanh An.

      Ban đầu bởi vì nhiễm bệnh cho nên Quý Thanh An thể tới được, nhưng lúc chuẩn bị cho khoa cử đột nhiên phát ra cạm bẫy , đành phải vội vã chạy đến đây bàn bạc với lễ bộ thị lang, thuận tiện thỉnh tội với Hoàng Thượng việc chậm trễ bữa tiệc của mình.

      Ai ngờ lúc qua ngự hoa viên, nhìn thấy người mà mình mong nhớ cả ngày lẫn đêm, dừng chân lại, mờ mịt luống cuống kêu tiếng: "Khê nhi?"

      Ba hồn sáu phách của Lục Khê thoáng cái toàn bộ đều trở về vị trí cũ, chậm rãi nâng mắt nhìn , nhàn nhạt câu: "Xin lỗi, ngài nhận lầm người".

      Ánh mắt của nàng xa cách như vậy, giống như đối mặt với người hề quen biết, Quý Thanh An khó khăn lắm mới ổn định lại tinh thần, lúc này mới nhìn còn có cung nữ đứng phía sau nàng, lập tức cả kinh.

      Nếu chuyện cũ của và Lục Khê bị người trong cung biết chỉ sợ mười cái đầu cũng đủ để chém.

      Sao lại thiếu kiên nhẫn như vậy chứ?

      Thu hồi toàn bộ thần sắc nên có mặt, áy náy vái chào, " xin lỗi, hạ quan là Lễ bộ Thượng thư Quý Thanh An, biết là nương nương, mắt mũi nhất thời vụng về, lại nhận lầm nương nương với người quen của hạ quan, xin nương nương tha tội".

      Lục Khê mặc bộ cung trang, nhìn qua cũng có thể nhận ra đó là vị phi tần trong hậu cung.

      Nàng nhàn nhạt ừ tiếng, "Đừng gọi ta nương nương, ta chỉ là lương đễ thôi. Sắc trời tối, đại nhân vội vàng tiến cung chắc phải có chuyện quan trọng, ta trì hoãn đại nhân".

      Quay đầu lại gọi tiếng, "Vân Nhất, hồi cung thôi".

      Tiếng bước chân nhàng giống như cùng Quý Thanh An gặp thoáng qua, Có điều bàn tay trong ống tay áo rủ xuống nhàng buông lỏng, chiếc khăn lụa rơi mặt đất, Vân Nhất trông thấy, mắt Lục Khê cũng nhìn thẳng, giống như phát đánh rơi cái gì.

      Quý Thanh An ngẩng đầu, ánh mắt phức tạp nhìn hình bóng người xa, rung động vươn tay nhặt chiếc khăn lụa kia lên. Chỉ thấy chiếc khăn lụa trắng noãn như tuyết được thêu hai hàng chữ xinh đẹp nổi bật: thấp tang có a, kia lá gặp nạn.

      Bởi vì mất người mà tâm lạnh buốt giống như bị đặt trong hầm băng đột nhiên lại bắt đầu nóng hổi.

      nhớ lại trước kia có lần bởi vì công việc triều chính bận rộn, cho nên hai tháng liên tiếp thể đến Giang Nam gặp Lục Khê, vất vả mới tìm được cơ hội đến đó, người vừa khóc vừa cười bổ nhào vào trong lòng , giấy bút còn chưa viết xong bị văng ra, quyển sách bàn bay lên rồi rơi xuống đất, nội dung đều bày ra trước mắt .

      Thấp tang có a, kia lá gặp nạn, vừa gặp quân tử, kia vui mừng như thế nào.

      Thấp tang có a, kia lá có ốc, vừa gặp quân tử, vân sao vui mừng.

      Thấp tang có a, kia lá có u, vừa gặp quân tử, đức lỗ giao.

      Tâm ư rồi, xa thể rồi, trung tâm giấu, ngày nào quên.

      Nàng vẫn luôn mang chiếc khăn này ở bên người, khăn còn thêu câu thơ ấy... suýt nữa Quý Thanh An nhịn được muốn đuổi theo hỏi cho ràng.

      Nếu , vì sao phải tiến cung?

      Trong ngõ hẻm bên cạnh sông Tần Hoài ngày hôm đó, nàng đồng ý chờ , còn tưởng rằng chuyện thành thân của hai người chỉ là vấn đề thời gian, ngờ vài ngày sau lại nghe được tin Lục Khê tiến cung, trở thành nữ nhân của Hoàng Thượng.

      tới Lục phủ muốn hỏi đến tột cùng xảy ra chuyện gì, nhưng người gác cổng vừa nghe thấy là Quý Thanh An vội vội vàng vàng đóng chặt cửa, căn bản để cho vào.

      Trong lòng Lục Thẩm Tư nhận định chắc chắn là do làm con ông tổn thương, cho nên trong cơn tức giận con mới có thể nhất quyết đòi tiến cung, vì vậy ông muốn nhìn thấy .

      Giờ đây nhìn thấy khăn lụa này, ngoài bi thống ra trong lòng lại có tia an ủi, bởi vì phải Lục Khê thương ... Nhất định nàng có nỗi khổ tâm!

      Đạp lên bóng đêm mênh mông, Lục Khê im lặng lâu, mới trong trẻo nhưng lạnh lùng hỏi Vân Nhất câu: "Mới vừa rồi ngươi thấy những gì?"

      Trong lòng Vân Nhất giật mình, quỳ mặt đất, "Hồi bẩm chủ tử, nô tỳ nhìn thấy cái gì!"

      Sắc mặt Lục Khê thay đổi nhìn nàng, "A? nhìn thấy cái gì? Vậy ban nãy ta gặp người nọ là ai? Chẳng lẽ là quỷ hay sao?"

      Trong lòng Vân Nhất cho rằng Lục Khê muốn che miệng của nàng, muốn miệng nàng kín như bưng, được ra chuyện vừa rồi, nhưng sao phản ứng của Lục Khê lại cổ quái như vậy, làm nàng trở tay kịp.

      Nàng chần chờ thấp giọng : "Nô tỳ hiểu ý tứ của chủ tử..."

      Lục Khê : "Chẳng qua là chuyện Lễ bộ Thượng thư nhận lầm người, nếu ngươi và ta cố tình giấu giếm chuyện này, bị người có tâm biết chừng dựng chuyện linh tinh, bởi vậy nếu Cao công công hỏi ngươi, cứ đừng ngại".

      Vân Nhất giật mình, "Ý của chủ tử là... Muốn nô tỳ chuyện này cho Cao công công?"

      "Ta biết, bất kỳ dị trạng nào của ta cũng do ngươi bẩm báo cho Cao công công, nếu ngươi giấu diếm chuyện này báo, đến lúc bị Cao công công biết, có lẽ tính mạng của ngươi phải lo lắng" Lục Khê hời hợt này vài câu, sau đó gì nữa.

      Thanh điện xuất trong tầm mắt, tâm Vân Nhất giống như bị nhồi vào khối bông, ràng nhàng như , rồi lại bị vật gì đó lấp đầy cả lồng ngực.

      Lục Khê vì nàng mà suy nghĩ... Dù chuyện này rất có thể bôi đen nàng.

      Thuở mất chỗ dựa phải làm nhi, tiểu cung nữ chỉ cảm thấy hốc mắt có chút cay cay, bắt đầu từ giờ khắc này, trong lòng thầm tự với bản thân, từ nay về sau, tuyệt đối làm ra chuyện gì gây tổn hại tới Lục Khê.

      Thanh điện.

      giúp Lục Khê tháo trang sức thêm búi tóc, ánh mắt Ảnh Nguyệt nhìn thấy khuôn mặt vẫn còn sưng đỏ của mình trong gương, có chút uể oải.

      Lục Khê nhàn nhạt nhìn nàng, để lại dấu vết , "Hôm nay ta gặp được người ở ngự hoa viên".

      Ảnh Nguyệt hiểu nhìn nàng, "Chủ tử gặp người nào?"

      " người quen". Giọng từ từ trầm thấp xuống, "Thực ... rất gầy..."

      Ảnh Nguyệt thoáng cái trợn to hai mắt, "Chủ tử là... Là đụng phải..."

      " luôn chờ ta". Lục Khê run giọng hai mắt nhắm nghiền, "Đúng là đứa ngốc..."

      Sao còn chưa biết nàng gặp được ai?

      Sắc mặt Ảnh Nguyệt thoáng cái trắng bệch, tim như bị đao cắt, tay cầm tóc của nàng cũng nới lỏng.

      khờ, vì người để trong lòng mà trả giá nhiều như vậy, vẫn muốn liên tục chờ đợi...

      Chẳng biết từ lúc nào Lục Khê mở mắt ra, nhưng Ảnh Nguyệt còn tâm tư để ý, chỉ biết ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ, trong mắt mảnh bi thương.

      "Vậy... Chủ tử như thế nào?"

      Lục Khê nhìn dáng vể hồn bay phách lạc của nàng, nhanh chậm , "Ta , nguyện chờ, vậy cứ để cho chờ ".

      Con mắt Ảnh Nguyệt thoáng cái mở to, thể tin nhìn Lục Khê, "Người... Người cái gì?"

      Lục Khê , "Ta từng rất thích , muốn thấy cưới khác, nếu nguyện ý chờ ta, vậy thể tốt hơn".

      "Nhưng người biết vĩnh viễn cũng đợi được ngày đó!" Giọng của nàng bén nhọn, cũng cố kỵ lễ nghi chủ tớ.

      "Ảnh Nguyệt". Giọng của Lục Khê vững vàng, ánh mắt nhìn thẳng nàng, vẫn nhúc nhích, "Ta nhớ ngươi từng đáp ứng ta, bất luận ta làm ra quyết định gì, ngươi đều ủng hộ ta vô điều kiện".

      Ảnh Nguyệt sít sao nắm chặt lòng bàn tay, cảm giác mất mát, "Vâng, Ảnh Nguyệt nhớ ".

      "Vậy cần tranh chấp chuyện này với ta, những việc ta làm đều có lý do của ta".

      "... Vâng".

      Nhìn bóng lưng có chút cứng ngắc của Ảnh Nguyệt, ánh mắt Lục Khê bắt đầu trở lên phức tạp.

      Giữ ở bên người, có thể đoán được có bao nhiêu phiền toái.
      Last edited: 10/6/15
      Sammy Dao, Lục Nặc, Xuxu11 others thích bài này.

    2. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      @Winter theo tui Hoàng phái là những người ủng hộ Hoàng thượng nàng ạ :050:
      truyện càng ngày càng dài, hồi trước có 7-8 trang word thôi giờ chương nào chương nấy cũng toàn 11-12 trang :4:có chương còn 15 trang :022::022: nhìn thôi thấy choáng váng rồi :023: cho lên edit xong chẳng muốn soát lại :10: may có nàng ngồi chỉ ra những chỗ sai :Cheerleader::Cheerleader: cám ơn nhiều nhé :056:
      Last edited: 9/6/15
      Xuxu, linhdiep17, Lonna2 others thích bài này.

    3. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      Haizzz, Lục Khê có lên được hậu vị k nàng?
      Có chương mới :yoyo36::yoyo36:
      Xing Bairong thích bài này.

    4. Lonna

      Lonna Member

      Bài viết:
      56
      Được thích:
      38
      Ta đọc thấy lục khê càng ngày thịnh sủng suy sau nàng ấy có thai bị thường tu viện thiết kế thường tu vân vô ý đẩy lục khê vào hồ nước, sảy thai nhưng cái thai yếu. Sau lục khê thiết kế như là bị hoàng hậu chọc tức nên sảy thai, hoàng thượng tức giận phế hậu. Là sau cùng thái hậu vs tần công công có tư tình thêm vào cố ý hành thích hoàng thượng nữa nên rớt đài. Ta chưa đọc tới phiên ngoại nhưng chỉ thấy kết lục khê nàng ấy là lục chiêu nghi
      Xing Baironglinhdiep17 thích bài này.

    5. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      @huyenlaw68 tui biết nàng ơi :050: tui dám đọc hết, để lại chút chút còn có sức edit tiếp :059:
      @Lonna bạn spoi spoi hả?:th_95:

      tuy chưa đọc hết cv nhưng mình thấy truyện còn nhiều pha kinh điển khác mà, hơn nữa tình tiết truyện cũng rất gay cấn, phải thể loại thiếu muối. :th_41:

      mục đích vào cung của Lục Khê là bảo vệ Lục gia và trả thù quý thành an, thường gia. chị có ý định đấu để làm hoàng hậu. cho nên việc có lên làm hoàng hậu hay mình cảm thấy quan trọng. (chưa đọc hết nên biết có làm hoàng hậu , nhưng quan điểm của mình là như vậy) :th_76:
      Last edited: 9/6/15
      Sammy Dao, Lonna, aloha123abby2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :