Quân hôn: Tự rước lấy họa - Minh Lam Phong (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      sức mạnh của zai Tô là phi thường 1 phát ăn ngay thế này. càng ngày càng hóng k biết diễn biến tiếp theo thế nào đây @Thanks @Mẹ Mìn nhé. Giờ là ngày nào giờ nào phút nào giây nào cũng mong @Mẹ Mìn cho chương mới quá à
      Mẹ Mìn thích bài này.

    2. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      Chương 78 : Cẩm Niên trở về

      Edit: Hoa Kính


      Biệt thự trang hoàng tốt, nhưng Mẹ Tô Khả còn muốn đợi thêm vài ngày cho thông khí nên vẫn ở tại khách sạn đối diện trường học.

      Tô Khả muốn thực tập, Mẹ Tô đương nhiên là đồng ý, dù sao thân thể của còn chưa tới ba tháng.Bất đắc dĩ, Tô Khả kiên trì muốn , Mẹ Tô cũng đành chấp nhận.

      Kết quả là, Tô Khả thực tập tại bệnh viện bao lâu, mỗi ngày đều có bảy, tám cuộc gọi của Mẹ Tô. Mỗi lần gọi đều hỏi thân thể có thoải mái , có muốn xin phép về nhà , thế cho nên vài đồng nghiệp của cũng gì.

      Nghe được Tô Khả sao, mẹ Tô mới dần yên tâm , sau đó chuyên tâm mua thêm đồ đạc này nọ cho biệt thự của Tô Khả.

      Tô Khả thực tập ở bệnh viện được năm ngày, nhận được điện thoại của Tô Cẩm Niên, là điện thoại công cộng.


      Tô Cẩm Niên , ở tỉnh Y, lức trước làm nhiệm vụ quá gấp, điện thoại cũng mang. Mà nơi làm nhiệm vụ , điều kiện sống vô cùng thiếu thốn, đừng điện thoại, đến cả ti vi đen trắng cũng là đồ vật hiếm có.

      còn , Tô Khả, nhớ em.

      Vậy là bao nhiêu điều khó chịu trong lòng chỉ vì câu " Tô Khả, nhớ em " mà hoàn toàn biến mất.

      Tô Khả , mau chóng trở về, em tặng món quà, đảm bảo vui mừng.

      Tô Cẩm Niên hỏi đó là cái gì, lại bí mật .

      Sau hồi chuyện phiếm, Chủ nhiệm khoa tới, ông ta nhìn Tô Khả gọi điện thoại, lập tức cau mày, Tô Khả mới vội vàng tạm biệt với Cẩm Niên.

      Khi Chủ nhiệm thấy Tô Khả ngắt điện thoại : " Khụ khụ" hai tiếng, với Tô Khả : " - Tô Khả, mới tới đây thựa tập được năm ngày, thời gian nghe điện thoại có phải quá mức thường xuyên ?

      Tô Khả cười ha ha : "- Có chút, hắc hắc. "

      "- Về sau chú ý chút, như vậy là tốt".Chủ nhiệm thấy Tô Khảnghe lời,đúng là " trẻ dễ dạy " vô cùng vừa lòng.

      Tô Khả gật đầu.

      Đợi cho Chủ nhiệm rồi, hai bác sĩ cùng văn phòng với Tô Khả : "- Khả Khả, có việc gì, Chủ nhiệm ở đây em tiếp tục điện thoại cũng được. "

      Tô Khả cười : "- Như vậy ngại quá "

      người : "- có việc gì, chỉ là gọi điện thoại thôi mà. "

      Hai bác sĩ này vẫn còn là đàn ông độc thân hai bảy, hai tám tuổi, người tên là Trương Trí, ta có đôi mắt hí, cười như cười, làm cho người ta đều có cảm giác ta cười. Da của ta cũng rất trắng, khi làm việc thường đeo kính mắt, trông rất nhã nhặn, nhưng theo lời ta , ta đeo kính chỉ để đẹp. Còn theo lời Lý Lộ mà , ta mang kính chính là để lừa em đó.


      Mà Lý Lộ, khuôn mặt trông có vẻ khó coi, làn da đen sạm, còn có chiếc mũi củ tỏi, môi dày, mặt chữ điền, ánh mắt lớn phổ biến, nhưng mà lại là người rất trung hậu.

      Đương nhiên, bọn họ như vậy cũng là có nguyên nhân.

      Toàn bộ khoa nam, tổng cộng có mười hai người bác sĩ nam. Tầng ba có tất cả sau mươi bác sĩ, trong đó chỉ có bốn bác sĩ nữ, còn lại đều là nam giới. Trong số những bác sĩ nam có hơn ba mươi người còn trẻ tuổi, độc thân. Mà bốn bác sĩ nữ, hai người là bậc thím rồi, người khác cũng có bạn trai. Còn mỗi Tô Khả là tuổi còn độc thân.Quan trọng nhất là, còn có bộ dạng vô cùng xinh đẹp, mềm mại như nước nữa.

      Cho nên, ở cái nơi nhiều sói ít thịt này, Tô Khả là nhất tầng ba, những chàng còn độc thân nhìn Tô Khả đều muốn phát sáng.

      Cuối cùng, Tô Khả ở trong văn phòng của bọn họ.

      Dù là thế, mỗi ngày, giữa trưa đều có những đám người đến " quấy rầy " Tô Khả. Để phòng ngừa bác sĩ thực tập như Tô Khả bị các phòng khác chiếm mất, bọn họ đều muốn đối xử tốt với .

      Lúc này, lại có bệnh nhân cầm đăng kí đến. Người bệnh nhân mở miệng vô cùng xấu hổ : " Tôi đến xem..... đến xem.... tuyến tiền liệt.."

      Bác sĩ Lý nhanh chóng đứng dậy , Tô Khả cũng vô cùng tự giác đứng lên, theo bước bác sĩ Lý.

      Người bệnh nhân thấy Tô Khả cũng theo vào liền bật dậy, mặt lại đỏ bừng như hồi nãy : "- này sao có thể vào đây được !"


      Bác sĩ Lý gật đầu : " - Khả Khả, ra ngoài , ở đây có là được rồi. "

      " - Em đến để thực tập " . ở đây năm ngày, mỗi lần vào đều bị hai bác sĩ nam này đuổi ra ngoài, cho nhìn bệnh nhân.

      "- biết em đến thực tập, nhưng thấy kiến thức lý thuyết của em tốt, khả năng thực tế cũng kém. Cho nên em ra ngoài , thứ này xem nhiều, coi chừng đau mắt hột. "

      Tô Khả : "..."


      Bởi vì bệnh nhân kịch liệt phản đối mà Bác sĩ Lý cũng đồng ý, lần ra trận này của Tô Khải lại thất bại. Khi ra ngoài, Tô Khả nhịn được cầm điện thoại gọi cho Duẫn Nhạc Hàm .

      Duần Nhạc Hàm bắt máy.

      "- Chị Hàm "

      " Làm sao vậy , Khả Khả ? "

      " Như thế nào, thế nào, năm ngày rồi, em bây giờ còn nhìn thấy được mọt con chim , chị đặc biệt cho em ở khoa nam làm cái quỷ gì !"

      " Được rồi, đừng nữa, chị đây cũng tốt hơn được là bao, nhìn đều là cúc hoa của nữ nhân, chết tiệt, thèm vào ! Hai ta là đồng bệnh tương liên! " ( đồng bệnh tương liên~ cùng chung cảnh ngộ )

      "Đấy phải là chị chọn sao ? " Tô Khả bĩu môi, chết tiệt, lúc trước, khi thực tập ở trường, bác sĩ còn cho họ xem trộm chút chú chim . Nhưng bây giờ sao.....

      "Ai, sai lầm ". Duẫn Nhạc Hàm : " - Bé ngoan chờ chị, chị đến cùng em chuyện ."

      "Được "


      Ngắt điện thoại bao lâu, đại mỹ nhân Duẫn Nhạc Hàm hấp tập chạy đến, ánh mắt bác sĩ Trương sáng lên : " Bác sĩ Duẫn tới."


      Duẫn Nhạc Hàm gật đầu , sau đó kéo Tô Khả sang bên, trong túi rút ra gói hạt dưa, ngồi cạnh Tô Khả: "- Nào , đến đây, hai cúng ta cùng mắng chửi chết cha cái bệnh viện này. "


      Tô Khả nhìn xung quanh : "- Đúng, cho em ít hạt dưa, hai chúng ta cùng mắng . "

      Duẫn Nhạc Hàm : "- Em có biết chị đây xem bao nhiêu hậu môn phụ nữ rồi ? "

      " biết "

      "Chị đây mỗi ngày xem cho hơn hai mươi người, muốn chết mất, chị chỉ muốn xem của đàn ông mà thôi."

      "Tất cả hậu môn đều như nhau, chị cũng đừng khẩn trương, em mới là người buồn bực đây, chim a, niềm vui nhất của em chính là các loại chim a, vậy mà tới nay cái em cũng chưa nhìn thấy. "

      "Đau khổ quá " Duẫn Nhạc hai mắt đẫm lệ, : " - Chị đây có cơ hội vì mẹ với viện trưởng, làm cho chủ nhiệm của chị chị chữa bệnh cho đàn ông . "

      "Em cũng là vì bệnh nhân, vì bệnh nhân! " Tô Khả giận: "Đều là đến chữa bệnh còn phân biệt trai cái quỷ gì, lại còn xấu hổ, chẳng giống đàn ông chút nào, khó trách bọn họ bị nhiễm bệnh. "

      "Chị đây cảm thấy, bọn họ sợ người " em" của mình quá , quá mất mặt trước phụ nữ. "

      " Ồ, em thấy thứ này lộ ra trước mặt thằng đàn ông khác lại càng mất mặt hơn. "

      Bộ dáng hai ngừoi nhỏmà tiếng lại rất to, làm cho Trương Trí trợn tròn mắt.

      Hai người đẹp này là người trái đất sao ?

      *

      Tô Cẩm Niên trở lại, chuyện đầu tiên làm chính là tới trường học đón Tô Khả. Vốn định cho Tô Khả niềm vui bất ngờ, nhưng khi gọi tới điện thoại Tô Khả để từ trường ra Tô Khả mới ỉu xìu , ở bệnh bệnh viện thực tập.

      Tô cẩm Niên cũng ỉu xìu, nếu biết trước như vậy gọi điện hỏi trước, lại lãng phí mất thời gian ở bên . Tô Cẩm niên hỏi Tô Khả địa chỉ, lại lái xe tới bệnh viện quân khu.

      Khi Tô Khả nhận điện thoại của Cẩm Niên trong đầu vui mừng trận, Cẩm Niên của đến đây !

      Hai người Trương Trí và Lý Lộ có chút nghi ngờ, "- Em Khả Khả, có chuyện gì mà vui vẻ thế ? "

      Vẻ mặt Tô Khả thẹn thùng ngọt ngào làm cho hai người nhìn nhau gào thét : thể nào !!

      "Ông... bạn trai em tới. "Tô Khả định là ông xã, nhưng thấy quan hệ của và Cẩm Niên còn chưa sáng tỏ liền hơi giấu giếm.

      Trương Trí và Lý Lộ gật đầu cái, trong lòng ngừng gào thét, lăn lộn: vì sao, vì sao vậy, bọn họ định tưới nước cho hoa hoa tươi có chủ.

      Tô Khả chẳng suy nghĩ gì, thỉnh thoảng nhìn ra cửa mong ngóng.

      Kết quả là hai lần bệnh nhận liên tục vào, mỗi lần, đều đứng mạnh lên, vẻ mặt mừng rỡ làm cho hai bệnh nhân sợ tái nhợt, Tổ Khả gì.

      Đồng hồ tường cứ tích tắc kêu, bệnh nhân cũng hết, hai bác sĩ sửa sang lại hồ sơ bệnh lý. Cả phòng làm việc yên tĩnh, mình tô Khả ngồi nôn nóng .

      Cuối cùng phòng làm việc cũng mở ra.

      Tô Khả quay đầu lại, lần này còn thất vọng nữa.

      Bốn mắt nhìn nhau, thời gian như dùng lại ở chính khoảnh khắc đó.

      Tô Cẩm Niên mặc bộ quần áo màu trắng nhàn nhã, khoé miệng cười thản nhiên như phong cảnh đẹp nhất, làm người ta chú ý.

      Tô Khả cười, kích động đến.

      Tô Cẩm Niên cũng vươn tay ra ôm Lấy Tô Khả.

      Tô Khả nằm trong vòng tay Tô Cẩm Niên, ngửi được hương thơm mát người , nỉ non : " Cuối cùng về."

      " Ừ, " Tô Cẩm Niên vuốt vuốt gáy .

      Tô Khả ôm chặt Tô Cẩm Nên, hoàn toàn bỏ qua hai chiếc bóng đèn to siêu cấp ở đằng sau. Nhưng Tô Cẩm Niên chú ý tới hai ngừoi bọn họ, bây giờ, bọn họ vô cùng giật mình nhìn cùng Tô Khả , thậm chí, người còn có ánh mắt ghen tỵ.

      Tô Cẩm Niên hơi đỏ mặt :>>>>>>>>>>>>>>>>>>

      Tô Khả múc này mới ngẩng đầu lên, nhìn Tô Cẩm Niên lộ vẻ mỏi mệt : " - Vừa mới trở về ?"

      Tô Cẩm Niên gật gật đầu : " - Em cho quà tặng bất ngờ đâu ? "

      Tô Khả kéo tay Tô Cẩm Niên : " Chúng ta ra bên ngoài chuyện . "

      Tô Cẩm Niên gật đầu.

      Lúc Tô Khả cùng Tô Cảm Niên ra bên ngoài, trong lòng hai vị bác sĩ, trái tim nháy mắt vỡ ra từng mảnh, từng mảnh.

      Hoa có chủ.

      Khi hai người tới vườn hoa trống trải trong bệnh viện, Tô Khả kéo Tô Cẩm Niên ngồi xuống băng ghế, dựa vào người , hì hì : " nhắm mắt lại "

      Tô cẩm Niên lập tức nghe theo.

      kéo tay Cẩm Niên, đặt bụng mình "Chúng ta có con rồi. "

      Thân mình Tô Cẩm Niên run rẩy chút, sau đó mở to mắt, nhìn chằm chằm vào bụng Tô Khả : "Có con ?"

      Tô Khả dùng sức gật đầu : "- Đúng vậy, chúng ta được làm cha mẹ rồi!"

      Hai mắt Tô Cẩm Niên lên tia vui sướng nhưng mày chau lại, im lặng lên tiếng.

      Tô Khả nhìn Tô Cẩm Niên đột nhiên im lặng, có chút ngơ ngác , biết làm sao: " - Làm sao vậy ?"

      "Khả Khả, đứa , thể có! "

    3. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Lại có biến gì đây ta. Hồi hộp quá @Mẹ Mìn ưi thêm chương nữa hì hihi. Iu và thanks. @Mẹ Mìn nhé
      Mẹ Mìn thích bài này.

    4. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      Chương 79.1 : Tin tức đính hôn

      Edit: Mẹ Mìn

      Tô Khả có chút ngây ngốc nhìn Tô Cẩm Niên, miệng há ra: “Cẩm Niên, rm vừa mới..." Là ảo giác, hẳn là nghe nhầm. Bọn họ muốnyêu nhau, kết hôn, làm sao có thể cần đứa ? Cho nên vừa rồi nhất định là nghe lầm .

      "Khả Khả, đứa chúng ta thể giữ lại." Tô Cẩm Niên như trước trầm giọng, khỏi gục đầu xuống, ánh mắt dần dần dừng ở bụng Tô Khả, tay cũng tự giác muốn vuốt ve lên bụng Tô Khả.

      "Vụt ——" Tô Khả đột nhiên đẩy tay ra, đôi mắt tràn đầy tức giận.

      "Khả Khả..."

      "Tô Cẩm Niên, cho em biết, kia là dối!" Tô Khả nhìn vào mắt Tô Cẩm Niên, như muốn tìm gì đó trong mắt . tin, Tô Cẩm Niên tàn nhẫn như vậy cần đứa của bọn họ.

      Tô Cẩm Niên đứng dậy: “Khả Khả, giỡn."

      Tô Khả mắt lạnh nhìn Tô Cẩm Niên, rống lên: “ thu lại lời vừa cho em!"

      "Tô Khả: “ Tô Cẩm Niên nhìn Tô Khả có chút khống chế được, hai tay ổn định thân thể của , trầm giọng: “ cũng đứa , nhưng mà tại phải thời điểm, em biết ?"

      "Em mặc kệ em mặc kệ!" Tô Khả giãy ra khỏi hai tay Tô Cẩm Niên, lui về phía sau hai bước, dùng ánh mắt vô cùng xa lạ nhìn Tô Cẩm Niên: “Cái gì phải thời điểm, tại đúng là thời điểm. Em cho biết, đứa em nhất định sinh, lại cần đứa , vậy cùng em và đứa là kẻ thù!"

      "Tô Khả!" Tô Cẩm Niên cũng lớn tiếng : “Em có biết mình chính mới mấy tuổi hay ?"

      "Như thế nào! Là sinh viên, nhiều người cũng có đứa , nhiều sinh viên còn ít tuổi hơn em mà đứa sinh ra rồi kìa! Cho nên tuổi em còn quan hệ!"

      "Tô Khả, cần tùy hứng!" Tô Cẩm Niên trầm giọng: “ đứa mới sinh, cũng phải em nghĩ sinh là sinh ngay. Chúng ta phải chuẩn bị cho nó tốt, em biết ? Ít nhất lúc em mang thai, cần ở bên em, nhưng mà tại còn rất nhiều nhiệm vụ, thể ở cạnh em, Khả Khả, em chịu nổi. Huống chi tại chúng ta còn trẻ, cũng đủ ổn định để nuôi dưỡng con của chúng ta —— "

      " câm mồm! Em thích nghe thích nghe!" Tô Khả lấy hai tay bịt tai mình lại: “Vài thứ kia so với con là cái gì chứ! Tính cái gì a!"

      "Khả Khả —— "

      " cần kêu em 'Khả Khả' ! Tô Cẩm Niên, thu hồi lại ngay lời cần đứa bé cho em, bằng em tha thứ cho ." Tô Khả hốc mắt doanh đầy nước mắt.

      Tô Cẩm Niên có chút thất bại, tại cùng Tô Khả phải thời điểm thích hợp để có đứa . Thời gian này đều ở bộ đội, căn bản chiếu cố được cho , mà cũng còn học, lời đồn đãi cần, nhưng để ý.

      Chính người nhà cũng còn hoàn toàn tiếp nhận Tô Khả, nếu Tô Khả thực bởi vì đứa mà làm cho người nhà của tiếp nhận , tin tưởng mẹ nhất định tỉm mọi cách làm khó dễ Tô Khả. Lấy tâm tư đơn thuần của làm sao có thể là đối thủ.

      Tô Cẩm Niên tại có chút hối hận lúc trước muốn .

      "Khả Khả..."

      Tô Khả nhìn sắc mặt ngưng trọng của Tô Cẩm Niên: “Tô Cẩm Niên, đem lời thu hồi ! Cẩm Niên, đem thu hồi ..." Thanh của dần dần mang theo tia cầu xin, nhìn mắt Tô Cẩm Niên, tràn đầy mong mỏi. tiếng tiếng, làm Tô Cẩm Niên run sợ động đậy.

      "Cẩm Niên, thu hồi , cho em biết, muốn đứa ." Khuôn mặt Tô Khả sớm ướt nước mắt, thanh rất cảm động.

      Rất lâu sau đó, Tô Cẩm Niên nhìn nhánh cây bốn phía lay động: “Được."

      thỏa hiệp. chỉ có thể thỏa hiệp, nghe được yếu ớt cầu xin, buông giáo đầu hàng.

      "Chúng ta sinh đứa ."

      Tô Khả nở nụ cười, nháy mắt nhào vào trong lòng Tô Cẩm Niên: “Em biết là người tốt nhất ."

      Tô Cẩm Niên thở dài, sờ sờ sợi tóc của Tô Khả, tâm tình cũng thực trầm trọng. Muốn tranh thủ thời gian đối ngả bài với cha mẹ , tuy rằng còn chưa hoàn toàn chuẩn bị tốt, nhưng mà, vì Khả Khả cùng đứa , phải đành tiến lên.

      Tô Khả tựa vào trong lòng Tô Cẩm Niên, có thể cảm nhận được trong lòng mâu thuẫn, nhưng mà có biện pháp, đành lòng đem bánh bao trong bụng bỏ . Bởi vì đó là con của .

      Cho nên trong thế giới này, ai cũng thể làm tổn hại đến con của !
      *

      Tô Cẩm Niên về nhà, nhìn thấy Hoàng Nghê Thường đứng ở cửa nhà , bộ dáng như nữ chủ nhà, nhìn thấy : “ về rồi."

      Tô Cẩm Niên ngay cả liếc mắt còn thèm liếc ta cái, tránh qua ta bước thẳng vào nhà.

      Hoàng Nghê Thường nhìn bóng dáng Tô Cẩm Niên, hai tay nắm chặt thành quyền, sắc mặt trầm: Tô Khả!

      Tô Cẩm Niên xoay người, Hoàng Nghê Thường vẻ mặt trầm trong khoảnh khắc bị Tô Cẩm Niên bắt giữ, Tô Cẩm Niên chế giễu nhìn Hoàng Nghê Thường: "Tôi khuyên đừng phí tâm tư ."

      Hoàng Nghê Thường cười, mặt cũng mang theo tia cứng ngắc: “Tô Cẩm Niên, phải do sao."

      Tô Cẩm Niên cười lạnh: “ ?" xong, nhanh về hướng phòng mình.

      Hoàng Nghê Thường nhìn theo bóng dáng Tô Cẩm Niên, trong lòng cười lạnh: Tô Cẩm Niên, vương bài của là đứa trong bụng Tô Khả sao? Ha ha... Vương bài hữu dụng sao?

      Đối với đứa trong bụng Tô Khả, tuy rằng người nhà Tô Cẩm Niên tin tưởng, đứa này phải của Tô Cẩm Niên. Nhưng mà ta tuyệt đối tin tưởng đứa này là của Tô Cẩm Niên. Thứ nhất, ta nghe bác bảo vệ trường quân giáo bọn họ "Tình cảm lưu luyến", thứ hai ta có điều tra Tô Khả, biết chỉ lòng dạ nhào vào người Tô Cẩm Niên, có thai với người khác? có khả năng!

      Về phần giấy báo kết quả xét nghiệm kia, thời gian ghi đó, cần nghĩ cũng biết, Trịnh Duyệt chỉ cần mua chuộc bác sĩ chút, là có thể làm giấy xét nghiệm giả. Mà Trịnh Duyệt làm như vậy, đơn giản là muốn ở trước mặt cha mẹ Tô Cẩm Niên chia rẽ hai người bọn họ mà thôi.

      cũng vạch trần, dù sao tình địch của hai người đều là người, cho nên hai người đều chung chiến tuyến. Tạm thời trước hết làm cho cha mẹ Tô Cẩm Niên cho rằng đứa này phải của Tô Cẩm Niên, làm cho hôn của ta và được xác định mới tốt. Sau, phải là động thủ đem đứa của Tô Khả bỏ , về phần ai bỏ? Ha ha, ta tin tưởng, Trịnh Duyệt ngu ngốc tùy ý hại Tô Khả mất đứa .

      , tọa sơn quan hổ đấu là tốt rồi.
      Last edited: 9/6/15

    5. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      Chương 79.2 : Tin tức đính hôn

      Edit: Mẹ Mìn

      Trịnh Duyệt ở nhà, uống nước trái cây do vú Trương mang ra, giờ phút này cha mẹ ta chuyện, Tô Cẩm Niên trở lại, khóe miệng Trịnh Duyệt gợi lên tia cười lạnh.

      Trò hay khua chiêng gõ trống, bắt đầu trình diễn.

      Sau đó, ta lấy ra giấy xét nghiệm, khóe miệng cười lạnh liên tục.

      "Duyệt Duyệt, con nhìn cái gì đó?" Ông nội Trịnh Duyệt nhìn cháu đột nhiên cười đến quỷ dị, nhịn được lên tiếng hỏi.

      " có gì, con lên lầu trước, ông nội." xong, Trịnh Duyệt liền lên lầu, trong lòng cười to thôi.

      Xét nghiệm ơi xét nghiệm, ngươi đúng là giúp ta ít việc.

      Mặc kệ đứa này là của Cẩm Niên, hoặc phải của Cẩm Niên, dù sao nhà họ Tô cũng tin tưởng đứa này phải của Cẩm Niên, hơn nữa còn cùng con nhà họ Hoàng đính hôn, cho nên đứa này có là của Cẩm Niên, bọn họ cũng muốn đứa này.

      Ai bảo bọn họ đồng ý ta, lại để cho Tô Cẩm Niên cùng Hoàng Nghê Thường đính hôn! Bọn họ là tuyệt đối để cho lễ đính hôn có sơ xuất gì.

      Nhưng mà khả năng sao?

      Ha ha, cho nên lễ đính hôn, khẳng định tiến hành được.

      Bởi vì Cẩm Niên, khẳng định là biết ràng đứa này là của , cho nên đáp ứng cùng Hoàng Nghê Thường đính hôn, hơn nữa mãnh liệt phản kháng, mà cha mẹ Tô Cẩm Niên khẳng định hy vọng nỗ lực của mình đổ xuống sông xuống biển.

      Đối với Tần Phỉ, ta hiểu rất , Tần Phỉ lúc này khẳng định tính kế đối phó với Tô Khả và đứa , chẳng sợ đó là cháu nội của bà ta, bà ta cũng quyết cho phép Tô Khả sinh ra!

      Mà Tô Cẩm Niên, tự nhiên là rất hận Hoàng Nghê Thường, đính hôn? Đừng có nằm mơ! Cho nên , nhà họ Tô gia cùng nhà họ Hoàng đính hôn, khẳng định thành. Quan hệ hai nhà trở mặt.

      Bọn họ khẳng định hộiđem hết thảy sai lầm đổ lên đầu Tô Khả, đến lúc đó Tô Khả khẳng định nửa bước khó . Tần Phỉ lại oán Tô Khả, hận thể đem giết .

      Cuối cùng, Tô Cẩm Niên phải là của ta sao?

      Ha ha ha ha! Tô Khả, Hoàng Nghê Thường, các ngươi liền đấu , ta làm ngư ông đắc lợi, Cẩm Niên là của ta, là của ta! Ai cũng được giành!

      Ngô, đúng rồi, vạn nhất Tô Khả trốn , đứa có thểbị xoá sạch phải làm sao bây giờ? Ngược lại, đến lúc đó trợ giúp chút, phải rất tốt sao?

      *

      Tô Cẩm Niên vào phòng, thấy cha mẹ mình cùng với ông nội đều ngồi ở trong phòng khách, người đọc báo, người ngồi ngẩn người, còn người nhìn ra cửa, chắc là vừa rồi nghe tiếng xe về, chuyện với Hoàng Nghê Thường liền bảo ta ra cửa chờ .

      " trở lại?" Ông nội Tô Cẩm Niên hỏi: “ xảy ra cố gì chứ?"

      Tô Cẩm Niên gật đầu.

      Ch Tô Cẩm Niên liếc mắt cái: “Trở về rồi ăn cơm ."

      Tô Cẩm Niên gật đầu.

      Lúc này, Hoàng Nghê Thường cũng vào phòng, Tần Phỉ cười tủm tỉm : “Cẩm Niên, thứ Bảy này là ngày lành, chúng ta quyết định, ngày đó cho con và Hoàng Nghê Thường đính hôn. "

      Tô Cẩm Niên cười lạnh: “Mẹ, trời còn chưa có tối."

      Nháy mắt mặt Tần Phỉ trắng bệch.

      Ông nội Tô Cẩm Niên lạnh lùng quát tiếng: "Cẩm Niên, chuyện với mẹ thế à!"

      "Đúng rồi, ông nội, cha, mẹ, cho mọi người biết tin vui, con rất nhanh làm cha."

      "..."

      "..."

      "..."

      Mọi người khiếp sợ, mặt Hoàng Nghê Thường còn cười bỗng trở nên cứng ngắc, trong lòng cũng lãnh trào: tới thực nhanh!

      Tần Phỉ sắc mặt trầm: "Tô Cẩm Niên, con bậy bạ gì đó!"

      Tô Cẩm Niên thản nhiên liếc mẹ mình cái: “Mẹ có nghe sai, con có con ."

      Tần Phỉ ngược lại hiểu được: “A, con là đến Tô Khả?"

      "Mẹ biết là được, con nhiều ." chỉ là thông báo cho bọn họ mà thôi.

      Giờ phút này mặt Hoàng Nghê Thường đầy vẻ ủy khuất, hai tròng mắt đong đầy nước mắt, rất cảm động, thanh của cũng trở nên ủy khuất: “Dì, cháu về trước ."

      Tần Phỉ đứng dậy vỗ vỗ tay Hoàng Nghê Thường: “Nghê Thường, dì vì con mà làm chủ ."

      Tô Cẩm Niên khóe môi gợi lên, lãnh nhạt: “Đúng là mẹ con tình thâm."

      Ông nội Tô Cẩm Niên : “Cẩm Niên à, con bị Tô Khả lừa rồi."

      Tô Cẩm Niên nhíu mày: “Ông nội!"

      "Con còn nhớ hai tháng tiền trước con làm nhiệm vụ chứ." Ông nội Tô Cẩm Niên trầm giọng , sau đó lấy ra giấy xét nghiệm: “ đó ghi thai nhi được sáu tuần, tại, cũng hơn bẩy tuần, nhưng mà con tính ngày , ngày thụ thai, con cùng Tô Khả có cùng chỗ."

      "Sao mọi người lại có giấy này?" Tô Cẩm Niên khinh bạc nhìn thoáng qua, cười lạnh, chuyện giữa cùng Tô Khả, như thế nào đều biết, đứa trong bụng Tô Khả, phải của còn có thể của ai?

      Cho nên khi vừa nhìn thấy tờ giấy này liền biết, có người muốn vu oan cho Tô Khả, nhưng mà thủ đoạn này đúng là thấp kém.

      Nghĩ như vậy, Tô Cẩm Niên đem ánh mắt nhìn về phía Hoàng Nghê Thường.

      Hoàng Nghê Thường giận tím mặt: "Tô Cẩm Niên, nhìn em làm gì!"

      Tần Phỉ cũng giận: “Như thế nào, con còn tưởng rằng là Nghê Thường vu oan cho Tô Khả? cho con biết, cái này là mẹ có được từ bác sĩ ở đó. Con muốn cái gì? !"

      Tô Cẩm Niên cười lạnh: “ ?"

      "Đủ rồi!" Ông nội Tô Cẩm Niên lạnh quát tiếng: “Tần Phỉ, con làm mẹ cũng phải ra dáng làm mẹ! Cái này là do Duyệt Duyệt cẩn thận làm rơi, bị chúng ta nhìn thấy."

      Trịnh Duyệt?

      Tô Cẩm Niên nhướng mày, trong lòng cười lạnh: Rất tốt!

      "Mặc kệ các người tin hay , đứa là của con! Ông nội, con mệt mỏi, trước hết lên lầu nghỉ ngơi ."

      Tần Phỉ nhìn chằm chằm bóng dáng Tô Cẩm Niên, sau đó nhìn chồng mình tức giận: “Tô Sĩ Minh, ông xem con ông đó!"

      "Cha còn ở đây, bà hướng tôi hô to gọi làm gì!" Cha Tô Cẩm Niên cũng mắt lạnh quát lớn.

      Ông nội Tô Cẩm Niên đập quải trượng xuống nền nhà: “ đám đều hô to gọi , lão già ta chết sao? !"

      Tần Phỉ cùng Tô Sĩ Minh nháy mắt cúi đầu.

      Hoàng Nghê Thường : “Ông nội, ông đừng nóng giận... Nếu Cẩm Niên... Cẩm Niên muốn đính hôn, sao, con với người lớn trong nhà ..."

      Kia bộ dáng, kia vẻ mặt, quả thực làm người động lòng.

      Tần Phỉ vỗ vỗ cánh tay Hoàng Nghê Thường: “Dì còn ở đây ngày, lễ đính hôn của con nhất định hủy bỏ! Yên tâm, chúng ta nhất định nhanh chóng đem cháu cưới vào cửa."

      Tô Sĩ Minh cũng tỏ thái độ: “Đúng vậy, Nghê Thường, cháu yên tâm."

      "Cẩm Niên có đứa ..." Nghê Thường miệng nhấp nhấp, bộ dáng ủy khuất: “Đứa thể có cha mẹ ... Tuy rằng... Tuy rằng cháu cũng rất thích Cẩm Niên , nhưng mà... Cháu thể làm cho đứa sinh ra..."

      " quan hệ, đến lúc đó Tô Khả sinh, chúng ta đem đứa về, cháu tới làm mẹ đứa ." Tô Sĩ Minh chút suy nghĩ, liền đối với Hoàng Nghê Thường tỏ thái độ.

      Tần Phỉ trắng liếc Tô Sĩ Minh cái: “Ông hươu vượn gì đâu! Nghê Thường làm sao có thể làm mẹ kế!"

      Ông nội Tô Cẩm Niên cau mày: “Tần Phỉ, con đây là có ý gì!"

      "Cha, Cẩm Niên là bị tiểuhồ ly tinh..."

      "Im miệng, con làm sao chuyện như vậy? Lời khó nghe như vậy!" Ông nội Tô Cẩm Niên quát lớn.

      "Cha!" Tần Phỉ nén bực tức, biết tính cha chồng cương, sau đó chuyển biến thái độ lại : “Cẩm Niên từ lúc cùng Tô Khả chỗ, cả người liền thay đổi, tranh luận, lễ phép, học toàn cái xấu!"

      " hươu vượn, cháu nội ta như thế nào mà con lại chửi bới!"

      "Cha, nó cũng là con con, con mang thai 10 tháng mới sinh ra nó!"

      "Con biết vậy là tốt rồi!" Ông nội Tô Cẩm Niên quát lạnh.

      "Tóm lại sau khi cùng Tô Khả chỗ, cả người Cẩm Niên đều thay đổi, còn nghe lời! Bây giờ còn đột nhiên cùng chúng ta , nó cùng Tô Khả có đứa ! Cha nhìn , giống bộ dáng gì nữa! Hơn nữa, chúng ta cũng đều biết, ràng Tô Khả là dối gạt Cẩm Niên, ràng phải đứa của Cẩm Niên, nhất định là phản bội nó. Vậy mà nó còn cam tâm tình nguyện, thậm chí ăn ngỗ nghịch với người lớn!"

      " , rốt cuộc bà muốn cái gì, líu ríu phiền muốn chết!" Tô Sĩ Minh mắt lạnh nhìn Tần Phỉ.

      Tần Phỉ trắng mặt: “Tô Sĩ Minh!"

      Hoàng Nghê Thường nhìn hai vợ chồng, trong lòng cười lạnh, quyết định tiếp tục thêm dầu vào lửa: “Dì... Cẩm Niên đứa này là của ấy, vậy sai..."

      "Như thế nào sai! Giaays xét nghiệm này có vấn đề? Cháui cũng nhìn xem giấy viết gì! Giaays này là ở quân khu tổng bệnh viện! Nơi này là tuyệt đối có khả năng giả tạo! Mà thời gian thụ thai, ràng Cẩm Niên có thương tích vẫn nằm giường bệnh, mà Tô Khả, cho tới bây giờ thấy gặp Cẩm Niên, đứa còn có thể cách chế tạo được sao!"

      Ông nội Tô Cẩm Niên cũng gật đầu.

      Tần Phỉ : “Nếu Tô Khả còn muốn dùng đứa này để làm cho chúng ta chấp nhận, vậy ta ngại cho ta mặt mũi đâu! tại đám con nhà quê đều thế này, tham danh lợi, nên cái gì cũng quan tâm! biết xấu hổ đến như vậy."

      Tần Phỉ lòng đầy căm phẫn, ánh mắt nhìn Tô Sĩ Minh cũng tràn đầy cơn tức, bởi vì bà quên, hồ ly tinh quê mùa làm cho chồng bà thần hồn điên đảo, cũng để ý đến gia đình.

      Tần Phỉ lại : “Nghê Thường, dì cho con biết, cho dù này đứa trong bụng Tô Khả là của Cẩm Niên, chúng ta cũng cần. Huống chi đứa này lại phải của Cẩm Niên ."

      Hoàng Nghê Thường vẻ mặt khó xử nhìn trưởng bối Tô gia.

      Ông nội Tô Cẩm Niên may mà đứng dậy: “Nghê Thường, nhà chúng ta để cháu chịu ủy khuất, cháu cũng đừng buồn."

      "Đúng vậy, Nghê Thường, yên tâm." Tần Phỉ cùng Tô Sĩ Minh cùng nhau gật đầu.

      *

      Hôm sau, lúc Tô Khả làm việc, Trương Trí cầm tờ báo đưa cho Tô Khả, vẻ mặt tràn đầy căm phẫn với Tô Khả: "Khả Khả, em xem , có phải bạn trai em hay !"

      Tô Khả nghi hoặc nhìn thoáng qua: “Ai?"

      Sau đó cúi đầu nhìn tờ báo, mặt có in hai bức ảnh, cái là Tô Cẩm Niên mặc thân quân trang, cái là Hoàng Nghê Thường mặc lễ phục trắng noãn, ở giữa có dòng chữ rất to viết: "Thiếu tá Tô Cẩm Niên cùng ca sĩ Hoàng Nghê Thường hôm sau đính hôn."

      Sau đó bên dưới viết: thứ Bảy, khách sạn đại học X cử hành lễ đính hôn.

      Vị phóng viên viết bài còn dương dương tự đắc, viết ra thiên tình sử cảm động, cái gì nhất kiến chung tình, cái gì duyên định tam sinh, cái gì hùng cứu mỹ nhân, cái gì phải lấy, phải em cưới ...

      Tóm lại viết ra thành câu truyện ngôn tình cẩu huyết. Làm cho ai cũng cảm động.

      Tô Khả bình tĩnh đọc xong tin tức, Cuối cùng chỉ chữ: "Giả !"

      Báo chí cũng đáng tin cậy, đều là lừa bịp!

      "Em tin ta? Vạn nhất chân đạp hai thuyền sao? Ai u, đều phải đính hôn, em như thế nào hề sốt ruột."

      "Ai da, có việc gì." Làm sao có thể đính hôn được? cùng đăng ký kết hôn mà. Nhưng mà Hoàng Nghê Thường cũng biết xấu hổ nha.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :