1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Đấu Phá Hậu Cung - Tiểu Thanh Tân (EDITOR YÊU CẦU DROP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cain

      Cain Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      77
      đọc xong các chương, hấp dẫn quá nên nhảy luôn đọc CV mà vào trúng cái wattpad nó post đến chương 7-80 gì đó rồi nhảy cái véo lên chương cuối -_- thôi quay về mái nhà tranh, tiếp tục lót dép hóng edit
      Xing Bairong thích bài này.

    2. Nguyệt Kim

      Nguyệt Kim Member

      Bài viết:
      74
      Được thích:
      51
      Ôi chưa giˋ laˋ thâyd Thường phi qua´ tội rồi :yoyo59:
      Xing Bairong thích bài này.

    3. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      Cám ơn các nàng nhé :Cheerleader::Cheerleader:
      hôm nay vào đọc loạt comt ủng hộ thấy vui vui:057:
      vì các nàng tui cố gắng đẩy nhanh tốc độ lấy hố :tungtung::tungtung:
      @Winter sửa, cám ơn nàng nhé:2one:


      Last edited: 6/6/15
      Winter, linhdiep17béo xinh thích bài này.

    4. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      Chương 29: Mưu vị
      Editor: Xing
      “Tại sao lại những chuyện này với ta?” Lục Khê nhìn trước mặt, dù quần áo màu lam cũ kỹ nhưng cũng thể che giấu được kiều mị xinh đẹp của nàng, khó trách có thể trở thành đóa hoa kiều diễm lâu dài nhất trong hậu cung.

      Thường Tư Viện chỉ nhếch khóe miệng nhàng cười : “Bởi vì ngươi đủ thông minh, có bản lĩnh leo lên, mà ta lại có thể giúp ngươi leo lê bằng tốc độ nhanh nhất”.

      “Vì sao ngươi lại giúp ta?”

      “Bởi vì ta cũng muốn ngươi giúp ta chuyện”.

      Lục Khê cười khẽ tiếng, “Ta cho rằng ta có thể giúp được ngươi”.

      Thường Tư Viện nhìn nàng, vừa lắc đầu vừa bật cười, “Ta biết ta nhìn lầm ngươi, ngươi cực kỳ thông minh lại khéo hiểu lòng người... Chẳng qua ngươi cần lo lắng, ta làm chuyện tổn hại đến lợi ích của ngươi”.

      Lục Khê cười cười, “Đa tạ Thường tiệp dư khen ngợi, ta biết ngươi muốn ta giúp ngươi kéo sụp Thường gia, mặc dù đoán được nguyên nhân ngươi làm vậy, nhưng ta chỉ muốn làm nữ nhân đơn giản trong lòng đế vương, mà phải nữ nhân thông minh có thể khống chế đại cục, bởi vậy, xin lỗi phải làm ngươi thất vọng rồi”.

      Nàng nỗ lực biến mình trở thành thông minh trước mặt Hoàng Thượng, để động lòng, chứ phải loại người mưu mô xảo quyệt có dã tâm. Con đường mà Thường Tư Viện thiết kế thích hợp với nàng.

      Thế nhưng Thường Tư Viện lại chỉ nở nụ cười nhạt, chút hoang mang , “Ta biết, ngươi là con Tổng đốc Giang Nam, phụ thân Lục Thẩm Tư của ngươi là người quyền cao chức trọng, rất được ưu ái. Chẳng qua, Giang Nam là vùng giàu có và đông đúc, khó tránh khỏi việc bị những kẻ tiểu nhân ngấp nghé, vu oan hãm hại. Chắc ngươi cũng biết, tranh đấu triều đình, phải người chết chính là ta chết... Cứ cho là bây giờ ngươi biết, nhưng đến lúc biết chỉ sợ quá trễ”.

      Nàng ám chỉ, trong triều có thế lực muốn gạt bỏ Lục Thẩm Tư, mà nàng có thể giúp được Lục Khê.

      Nếu là Lục Khê trước khi trọng sinh, nhất định biết lời này có ý gì, nhưng nàng lại là người chết qua lần, biết chuyện năm sau Lục gia bị tiêu diệt, bởi vậy đôi mắt trầm xuống, ngẩng đầu khiếp sợ nhìn Thường Tư Viện.

      Nàng ta biết chuyện này?

      Nàng ta biết hung thủ làm hại Lục gia năm sau rơi vào khốn cảnh cửa tan nhà nát, tịch thu tài sản giết kẻ phạm tội?

      “Ngươi muốn ta làm gì?” Nàng trầm giọng hỏi.

      Nghe nàng như vậy, đồng nghĩa với việc đáp ứng. Thường Tư Viện lộ ra nụ cười tươi tắn, nhưng mặt lại lạnh nhạt : “Muốn hại phụ thân ngươi chính là Thường gia, đương nhiên, nếu chỉ dựa vào mình Thường Vệ Quang cũng chẳng thể làm được việc này. tại, trong triều chia làm hai phái, phụ thân ngươi và Thường Vệ Quang ở hai phái đối lập, trước kia phụ thân ngươi ủng hộ Thái hậu, nhưng tại lại bảo trì trung lập, cho nên nhận được coi trọng của Hoàng Thượng, có điều Thường Vệ Quang lại vô cùng bất mãn, lúc nào cũng ông ấy ‘ Minh tu Sạn Đạo, ám độ Trần Thương ‘ *, muốn lấy được tín nhiệm của Hoàng Thượng để giúp Thái hậu. Cũng bởi vậy, Thường Vệ Quang dùng danh nghĩa là người cầm đầu Hoàng phái có ý muốn gây bất lợi cho phụ thân ngươi, cụ thể thế nào ta cũng lắm”.

      (*: Công khai sửa chữa Sạn Đạo nhưng lại bí mật vượt qua ngả Trần Thương, là trong ba mươi sáu kế Binh pháp tôn tử)

      “Ngươi muốn ta làm gì?”
      “Leo lên vị trí cao, càng nhanh càng tốt, làm cho địa vị của Lục gia càng ngày càng vững chắc, sau đó ta có biện pháp để Thường Vệ Quang rơi đài”.

      Lục Khê cười như cười hỏi nàng, “Ngươi là con của Thường Vệ Quang, tại sao ta phải tin tưởng ngươi?”

      “Bởi vì ngươi thể đạp sập Thường gia, mà tâm nguyện cả đời này của ta chính là nhìn thấy Thường gia ngã xuống”. Đây là câu trả lời của Thường Tư Viện, “Phi vị trong hậu cung có hạn, ta tự nguyện nhường vị trí này, chính là thành ý mà ta muốn bày tỏ, như vậy có đáng giá để ngươi tin tưởng hay ?”

      Người tới chơi rời , trong đại điện chỉ còn lại người, lẳng lặng ngồi lên tấm bồ đoàn lần nữa, nắm phật châu, nhắm mắt gì.

      Từ khi nàng sinh ra còn mẫu thân, mặc dù Thường Vệ Quang vẫn ở đây, nhưng thực tế còn bằng nhi ngay cả phụ thân cũng có.

      Nàng vĩnh viễn thể quên được những tháng ngày trước khi tiến cung. Vì lôi kéo quyền thần, Thường Vệ Quang nhẫn tâm muốn gả nàng cho đứa con trai si ngốc của vị quan viên nhất phẩm, có khác gì làm quả phụ? Nàng dùng tuyệt thực để phản đối, lại sai người cứng rắn nhét thức ăn vào trong miệng nàng, cho phép nàng chết. Thậm chí còn uy hiếp nàng, nếu ngoan ngoãn gả ra ngoài đưa nàng tới thanh lâu, theo con đường cũ của mẫu thân!

      căn bản phải người!

      Trong thời gian đó, nàng muốn sống được muốn chết cũng chẳng xong, thống khổ phải chịu cứ đều đặn tăng lên gấp bội.

      Người Thường gia, ai cũng có tim, nàng chỉ muốn báo thù cho mẫu thân, vì những tháng ngày bị hàng hạ mà báo thù, dù có phải hi sinh bản thân, cũng nhất định để yên cho Thường gia trải qua ngày tốt lành... Cho dù nàng cũng họ Thường chăng nữa.

      Còn chuyện làm mình rơi khỏi phi vị, là trở thành lý do nhằm liên lụy Thường Vệ Quang, hai là do nàng quá mệt mỏi rồi, hy vọng cuộc sống bình lặng yên vui, cho dù giờ đây phải trải qua quãng đời còn lại trong phật đường vắng lặng chăng nữa, nhưng có thể nhìn thấy Thường gia rơi đài, như vậy cũng đủ làm nàng sung sướng hạnh phúc rồi.

      Hoàng Thượng cưng chiều nàng nhiều năm, cũng vì bước nhầm của nàng ngày hôm nay, trở thành ngòi nổ làm Thường Vệ Quang bại trận.

      Còn nàng làm việc kiêu căng nhiều năm, cũng vì muốn thuận theo an bài của Hoàng Thượng ngày hôm nay, đạt cùng mục đích với .

      Lúc Cao Lộc đem chuyện Lục Khê tới Thanh Tâm điện bẩm báo cho Minh Uyên, buông tấu chương tay xuống.

      Chẳng lẽ nàng ấy cũng đến đó để bỏ đá xuống giếng?

      Lại nghe Cao Lộc tiếp, “Nhưng theo như lời Vân Nhất, Lục mỹ nhân sai người đem theo vài đệm giường mới và đồ dùng sinh hoạt hằng ngày tới đó, từ đầu tới cuối thái độ vô cùng thành khẩn, chút gì gọi là oán hận hay cười nỗi đau của người khác”.

      Minh Uyên tin có người lại mang trong mình tâm địa thiện lương, đối đãi với người từng gây thù với mình, bắt nạt người của mình như thế, cho nên sắc mặt thay đổi, chỉ gật đầu cái.

      Nếu Lục Khê cố tình làm những trò kệch cỡm, chỉ sợ chút trìu mến lúc trước của cũng cần thiết.

      Vài ngày sau, khi đến Thanh điện, lơ đãng hỏi lại chuyện này, nghe thấy Lục Khê vô cùng thẳng thắn : “ phải tần thiếp giận Thường tiệp dư làm tần thiếp bị thương, dậy dỗ cung nữ thái giám của tần thiếp, chẳng qua giờ đây nàng ấy thất thế, hậu cung lại có lời đồn rằng tất cả mọi chuyện đều do tần thiếp gây ra, tần thiếp muốn tự vệ, để người khác năng linh tinh, cho nên mới sai người đem những đồ dùng ấy tới đó. Mà cũng vì danh tiếng rộng lượng hiền lành của tần thiếp nữa... Mặc dù tần thiếp biết, chẳng có ai cho rằng tần thiếp rộng lượng hiền lành cả”.

      Đột nhiên Minh Uyên rất muốn cười lớn tiếng. Trong cung này, chỉ sợ tìm ra phi tần có thể thẳng thắn với như vậy! Đến tột cùng là dũng khí phải thế nào nàng mới e dè hết những lời này ra như vậy? Công khai bày tỏ thái độ của bản thân, thậm chí còn có chút hẹp hòi, có điều hành vi này rất ngay thẳng, rất hài lòng.

      Vài ngày sau là tiết lập hạ, nội cung tổ chức quốc yến, phi tần thần tử đều tham dự, vô cùng náo nhiệt. Chẳng qua Thường tiệp dư rằng phải thành tâm lễ Phật, hơn nữa thân thể mang bệnh cho nên thể tham gia.

      Hoàng Thượng dắt tay Hoàng hậu ngồi đại điện, Thái hậu cũng ngồi ở bên cạnh, theo thứ tự là phi tần và triều thần, ai cũng cười vui vẻ ngồi xem ca hát trong đại điện.

      Nhình bên ngoài đây đúng là màn vô cùng hài hòa, nhưng giữa triều thần lại có tranh đấu mãnh liệt gay gắt, giữa vui vẻ hòa thuận của các phi tần lại giấu huyền cơ, máu tanh tàn khốc trong cung quả thực làm Lục khê phải than thở.

      Những phi tần ngồi cùng chỗ đều làm bộ làm tịch trò chuyện với nhau, khen ngợi màn biểu diễn của những vũ công và nhạc gia, gương mặt vui vẻ trông giống tỷ muội thân thiết.

      Ánh mắt Minh Uyên dạo qua vòng trong đại điện, cuối cùng rơi xuống người Lục Khê.

      Chỉ thấy mỹ nhân kia vẫn mặc quần áo đơn giản như cũ nhìn những món ăn tinh xảo được bày biện trước mặt, mỗi món ăn đều tò mò nếm thử miếng, gặp được món ngon hợp ý mặt mày liền mỉm cười, gặp phải món thích liền nhíu mày, lộ vẻ đắm chìm trong thế giới riêng của mình, bị hoàn cảnh bên ngoài ảnh hưởng.

      Kha tài tử ngồi bên cạnh khinh miệt liếc mắt nhìn nàng cái, mở miệng châm chọc, "Khẩu vị của muội muội tốt nha, ngay cả ca vũ cũng có hứng thú, toàn tâm toàn ý với đồ ăn".

      Lục Khê giống như nghe ra trào phúng của nàng ta, cười nhạt : "Tỷ tỷ đúng lắm, muội muội rất thích những món ăn hôm nay".

      Vừa chuyện nàng vừa cầm khối hạnh nhân phù dung mềm mềm, vô cùng thích thú nhét vào miệng.

      Chẳng biết tại sao Minh Uyên lại nghĩ đến dáng vẻ khi nàng ngủ say, giống như con heo hề cố kỵ, bộ dạng lười biếng nhưng thư nhã. Giờ phút này nàng cũng thoải mái ăn những thứ mình thích, khóe miệng của giương , phân phó tiểu thái giám đứng ở phía sau đem khay hạnh nhân phù dung mềm mềm bàn của mình bưng qua cho Lục mỹ nhân.

      Ánh mắt Hoàng hậu đảo qua chốc lát, thấy thái giám tới bên cạnh Lục Khê, nàng ta thụ sủng nhược kinh nhìn lại bên này, trong ánh mắt nhìn Hoàng Thượng ràng mang theo vui mừng cần cũng biết.

      Chẳng qua chỉ là giấu diếm nổi tâm tư, mặc dù nghĩ như vậy nhưng trong lòng của nàng vẫn cứ nhói đau.

      Tiêu chiêu viện cười nhạt nhìn Ninh phi ngồi bên cạnh , "Xem ra Hoàng Thượng rất để tâm tới Lục mỹ nhân này".

      Ninh phi nhàn nhạt nhìn Lục Khê cái, "Cũng là người dễ thương, dù sao mới được sủng ái, để tâm chút ít cũng là điều hiển nhiên".

      "Ta nhớ lúc tết Nguyên Tiêu, cũng bởi vì tỷ tỷ thích ăn Nguyên tiêu cho nên Hoàng Thượng cố ý đem chén của mình ban cho tỷ tỷ đúng ?" Tiêu chiêu viện cười đến vô cùng xinh đẹp, giống như ám chỉ hôm nay sao Hoàng Thượng có để ý đến chuyện ngươi thích ăn cái gì.

      Ninh phi chẳng đúng sai cười tiếng, "Tỷ muội trong hậu cung nhiều vô số, đương nhiên Hoàng Thượng chú ý hết được, cũng có gì tốt, dù sao ân huệ cùng nhau hưởng phải sao?"

      Sắc mặt Tiêu chiêu viện trầm xuống.

      Đơn giản là do Ninh phi châm chọc nàng, mặc kệ hôm nay Hoàng Thượng ban thưởng đồ ăn cho ai, ít nhất cũng đến phiên Tiêu chiêu viện nàng.

      Tóm lại lúc khay hạnh nhân phù dung mềm mềm kia được đặt lên bàn của Lục Khê, tầm mắt của các phi tần đều chạy tới người nàng, nếu ánh mắt có thể giết chết người chỉ sợ lúc này nàng bị vạn tiễn xuyên tâm.

      Lục Khê vô cùng trấn định đưa ánh mắt chuyển tới ca vũ trong đại điện, giống như bắt đầu thưởng thức, trong lòng lại đem Hoàng Thượng mắng đến nỗi máu chó đầy đầu.

      Cừu hận cũng dễ dàng xóa bỏ như vậy sao?

      tại nàng chỉ là tiểu mỹ nhân, phải biết an phận mới tốt.

      lát sau, vũ công và nhạc gia đều lui xuống, Minh Uyên lệnh cho Cao Lộc đọc danh sách thăng cấp lên. Bởi vì những phi tần có phẩm cấp cao thể thăng cấp tùy tiện cho nên lúc này thăng phẩn cấp hầu như đều là những tú nữ mới vào cung hoặc những phi tần phẩm cấp thấp, những vị còn lại đều được ban chút trân phẩm,cung cấp cho mấy tháng tiếp theo.

      "An tần, chính ngũ phẩm tấn thăng thành từ tứ phẩm uyển nghi".

      "Tôn Thường Tại, chính thất phẩm tấn thăng thành từ lục phẩm mỹ nhân".

      "Ngụy Thái Nữ, chính bát phẩm tấn thăng thành từ thất phẩm tuyển thị".

      ...

      Lục Khê lẳng lặng nghe, lúc đến tên mình, trong lòng có chút nhảy nhót.

      Giọng của Cao Lộc giống như đến từ nơi xa xôi, trống trải mà vang dội, "Lục mỹ nhân, từ lục phẩm tấn thăng thành từ ngũ phẩm lương đễ".

      Nàng có thể cảm giác được khí an tĩnh quỷ dị bốn phía, trong lòng biết nên cười hay nên khóc.

      Đoán rằng Hoàng Thượng muốn coi nàng như mục tiêu sống, thế mà lại tăng liền hai cấp, nàng cho đây là loại biểu của sủng ái, chỉ sợ nhiều hơn, đó là việc Thường gia mất binh quyền, phân vị trong cung thay đổi đồng nghĩa với việc địa vị của cha nàng trong triều cũng tăng lên.

      Đây phải là chuyện tốt, dù sao vây cánh của Thường Vệ Quang bắt đầu bắt tay vào đối phó Lục gia, nếu tại bộc lộ tài năng, đối với Lục gia mà chỉ có hại mà có lợi.

      lúc nàng biết phải gì, ngờ phi tần kế tiếp tấn thăng lại cứu vớt nàng.

      Giọng Cao Lộc vang dội bên tai, giống như từng trận gió xuân thổi vào trái tim - -

      "Kha tài tử, từ lục phẩm tấn thăng thành chính ngũ phẩm Kha tần".

      Tăng liền ba cấp?

      Rốt cuộc Lục Khê cũng thở phào nhõm, đồng thời thương cảm nhìn Thẩm Kha.

      Xem ra mục tiêu sống chân chính là người hoàn toàn khác.
      Last edited: 9/6/15

    5. aloha123abby

      aloha123abby Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      43
      Chị làm bạn phi nào cũng coi thường chị hết! :yoyo38:
      Xing Bairong thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :