1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thiên chi kiều nữ - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - HOÀN [Đã có ebook]

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      44

      Ngủ thẳng tới đêm khuya, bên ngoài tựa hồ truyền đến tràng tiếng gõ cửa."Soạt soạt, soạt soạt, soạt soạt", vô cùng có quy luật.


      Liễu Ly vốn ngủ say, lập tức thanh tỉnh, từ giường ngồi dậy.


      mặc vào áo ngoài, giúp Triệu Đàn ngủ say bày ra tư thế ngủ dễ chịu thoải mái, sau đó giúp Triệu Đàn đắp kín chăn mỏng, kéo màn lụa, quay đầu lại nhìn Triệu Đàn, lúc này mới ra.


      Bên ngoài mảnh hắc ám, vầng sáng đèn lồng xa xa mơ hồ theo qua, bên cạnh đường hành lang sum sê hoa và cây cảnh trở nên lờ mờ, có chút trầm.


      Dưới cây liễu ở ngoại viện Thanh Liễu cư, có bốn người đứng đấy, bên trái là gã sai vặt Tiểu Tùng cùng Tiểu Trúc, cái chính giữa mặc Thanh y, ngũ quan gì đặc sắc, nhìn qua đại khái hai mươi ba hai mươi bốn tuổi, bên phải là nữ tử, ước chừng hơn ba mươi tuổi, bộ dạng thuỳ mị, nhưng là Lâm mụ mụ thân tín bên người Bạch Thái phi.


      Liễu Ly chậm rãi tới.


      Tiểu Tùng, Tiểu Trúc cùng người áo xanh khom người hành lễ. Lâm mụ mẹ ngồi xổm thân hành lễ.


      Tiểu Tùng mở miệng : "Bẩm báo Vương gia, thuộc hạ hết lực ngăn chặn Triệu công tử, bất quá, mặc dù có người chết, nhưng phần đông là bị thương !"


      Liễu Ly gật đầu, trầm giọng : "Tăng thêm trợ cấp!"


      "Vâng!" Tiểu Tùng lui trở về.


      Người áo xanh lên ôm quyền : "Bẩm báo Vương gia, tin đưa đến, người nọ đáp ứng hôm nay giờ Dậu đến!"


      Liễu Ly gật đầu, con mắt nhìn về phía Lâm mụ mẹ.


      Lâm mụ mẹ : "Nô tài nhất định phụ nhờ vả của Vương gia!"


      Lúc rạng sáng, Triệu Đàn lại bị Liễu Ly kêu tỉnh.


      Màn lụa bên ngoài đốt nến đỏ, cả gian phòng phủ thêm tầng màu đỏ nhu sa.


      Liễu Ly người chỉ mặc quần áo trong màu trắng, phảng phất là hôn đủ đủ, ôm Triệu Đàn càng ngừng hôn môi, càng ngừng vuốt ve.




      Triệu Đàn bị hôn môi thè lưỡi ra liếm - liếm khiến cho toàn thân run lên, mềm như nước, đành phải mặc kệ nó.


      Liễu Ly tách hai chân Triệu Đàn ra, đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào Triệu Đàn, trong mắt hàm chứa khẩn cầu.


      Triệu Đàn tuy rằng thân thể đau nhức, thế nhưng là càng đau lòng hồ ly ca ca, đành lòng để bị mảy may ủy khuất, đến cùng vẫn là thuận theo , hai chân quấn lấy eo Liễu Ly hướng phương hướng của mình ngoắc cái.


      Liễu Ly nhìn Triệu Đàn, phía dưới chậm rãi xâm nhập vào.


      Đắm chìm qua , Liễu Ly quay về phòng của thay quần áo.


      Triệu Đàn mặc xong quần áo trong, ngồi ở bàn trang điểm, trang điểm lậu, Liễu Ly liền vén rèm lên đến.


      Nàng thấy hồ ly ca ca trong gương, ngây thơ mà cười cười.


      Liễu Ly đứng ở phía sau của nàng, lẳng lặng nhìn dung nhan như hoa ở tấm gương, nhìn trong chốc lát, chỉ cảm thấy trong nội tâm tràn đầy ấm áp, cúi người ở gương mặt Triệu Đàn hôn cái, lại lỗ tai Triệu Đàn hôn cái.




      thân mật như thế, Triệu Đàn vẫn đỏ mặt như trước, sóng mắt như nước liếc nhìn Liễu Ly.


      Trong nội tâm nàng thâm thúy cảm giác kỳ quái: hồ ly ca ca luôn luôn phải người nhiệt tình như vậy a?


      "Hồ ly ca ca, làm sao vậy?"


      Liễu Ly nhìn Triệu Đàn trong gương, thấp giọng : "Triệu Đàn, ta..."


      thêm gì nữa.


      Trong lòng của có nhiều lời muốn với Triệu Đàn, tuy nhiên lại nên lời, bởi vì cảm thấy nhiều hơn nữa, bằng từng bước mà làm, cho Triệu Đàn cùng cái tương lai.


      Triệu Đàn dựa sát vào tiến vào trong ngực Liễu Ly.


      bàn trang điểm bên cạnh đốt nến đỏ, chiếu đến trong kính như hoa đẹp, quả nhiên là bình an vui sướng vui mừng vô hạn.


      Sáng sớm, giờ mẹo vừa xong, nha hoàn mụ mụ mang theo người săn sóc nàng dâu sớm tràn vào, trước hầu hạ Vương gia cùng Vương Phi tương lai dùng đồ ăn sáng, kế tiếp liền vội vàng giúp đỡ Liễu Ly cùng Triệu Đàn mặc quần áo.




      Liễu Ly mặc vào quần áo bên trong, chẳng qua là mặc vào lễ phục đỏ thẫm mang theo ngọc quan mà thôi; Triệu Đàn phức tạp hơn nhiều, bị người săn sóc nàng dâu cùng bọn nha hoàn xe lông mặt, lại là tu mi, lại là thoa phấn, lại là chải búi tóc, lại là thay đổi trang phục, loay hoay dứt.


      Giờ lành tới, Liễu Ly áo đỏ ngọc quan cùng dâu Triệu Đàn đầu đội hỉ khăn áo đỏ quần đỏ bị đám người dẫn vào hỉ đường.


      Mặc dù chỉ là hôn lễ trong vương phủ, nhưng trong nội đường giăng đèn kết hoa mảnh vui mừng, mọi người trong Úy Vương phủ đều mặc quần áo vui mừng, vui sướng hớn hở chờ nhìn Vương gia Vương Phi bái đường thành thân.


      Chủ trì hôn lễ là phụ tá Úy Vương, thanh vang dội: "... Nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường, phu thê giao bái, đưa vào —— "


      Mũi kiếm sáng như tuyết tới gần, thanh chúc mừng bỗng im bặt.


      Toàn bộ lễ đường mảnh tĩnh lặng, người nào dám lên tiếng.


      Triệu Đàn cùng Liễu Ly đều đều nhìn thanh niên áo trắng giống như Thiên Ngoại Phi Tiên tới gần.




      Triệu Đàn trước kinh sợ sau vui mừng, vừa định gọi "Tam ca", lại bởi vì thần sắc Triệu Dương lạnh lùng nghiêm nghị cùng bạch quang trường kiếm trong tay ra sững sờ ở này trong.


      Liễu Ly thân áo đỏ, mặt thay đổi đứng ở nơi đó, ôm eo Triệu Đàn, lẳng lặng nhìn Triệu Dương, sớm nhận được tin báo Triệu Dương chạy tới, chẳng qua là sai người dốc sức liều mạng ngăn chặn , tranh thủ cho phép đến đây đúng vào lúc này, diễn trò hay.


      Triệu Dương áo trắng như tuyết đứng ở nơi đó, trường kiếm trong tay chỉ vào Liễu Ly, mắt phượng như vẽ tinh xảo có chút nheo lại, bàn tay trái đánh về phía Liễu Ly.


      Chưởng phong của nhanh như tia chớp ác liệt vô cùng, dù là Liễu Ly võ công cao cường cũng hiểu được tránh cũng thể tránh, cứng rắn nhận lấy chưởng này, cánh tay buông Triệu Đàn ra, thân thể hướng về phía sau bật ngược lại.


      Triệu Đàn khi thấy Triệu Dương đánh ra chưởng này đồng thời kêu lên: " —— "


      Triệu Dương ngược lại ôm Triệu Đàn, ôm lấy nàng bay ra ngoài.




      dung mạo tươi đẹp dáng người phiêu dật, phảng phất như Trích Tiên hạ phàm, mọi người Úy Vương phủ vốn là bình tĩnh, đợi Vương gia ngã xuống Vương Phi bị bắt, lúc này mới thanh tỉnh lại, vừa muốn đuổi theo, thế nhưng thanh niên áo trắng kia mang theo Vương Phi thấy tăm hơi.


      Bạch Thái phi cùng Thọ Sơn quận chúa lao đến, đỡ Liễu Ly dậy.


      Trong tiếng khóc cũa mẫu thân cùng tỷ tỷ, Liễu Ly thổ bụm máu, hôn mê bất tỉnh.


      Triệu Đàn khi...tỉnh lại, phát mình ở trong xe ngựa , Tam ca Triệu Dương ôm vai ngồi ở bên.


      "Tam ca, hồ ly ca ca đâu?" Triệu Đàn giãy giụa ngồi xuống, run giọng hỏi.


      Triệu Dương liếc mắt Triệu Đàn: "Giết!"


      Triệu Đàn nước mắt tràn mi, nhìn Triệu Dương sau nửa ngày mới : "Ngươi dựa vào cái gì giết ! Dựa vào cái gì?"


      Triệu Dương nhíu mày, : " lừa lấy muội muội của ta!"


      "Thế nhưng là là ta câu dẫn ——" Triệu Đàn lời còn chưa dứt, người bị Triệu Dương điểm hôn mê bất tỉnh.


      Triệu Dương đem thân thể muội muội chỉnh lại, cho nàng gối lên bắp đùi mình, nằm cho thoải mái, sau đó nhắm mắt chợp mắt.


      Liễu Ly được đưa về phòng ngủ Thanh Liễu cư liền tỉnh lại.


      giống như sinh mệnh chỉ còn thở hơi cuối cùng, khóe miệng còn vết máu khô , con mắt khép lại, sắc mặt tái nhợt, bờ môi tái xanh, với Bạch Thái phi: "Mẫu thân... Làm cho người ta đều... Đều ra ngoài..."


      Bạch Thái phi sớm được trang điểm cho tinh xảo liên tục chảy nước mắt, ngày xưa khôn khéo, kiêu ngạo sớm thấy tăm hơi, hôm nay nàng chỉ là cái mẫu thân thương tâm.




      " ra ngoài! Đều ra ngoài cho ta!" Bạch Thái phi lên tiếng khóc lớn.


      Trong phòng đám nha hoàn bà tử đều lặng yên tiếng động lui xuống.


      "Còn có... Tỷ tỷ..." Liễu Ly đầu hướng lên, máu lần nữa từ miệng trong tuôn ra!


      "Mau ra!" Bạch Thái phi mệnh lệnh Trúc Thuyên, "Mau nhìn xem thái y có đến ! Nhanh lên!"


      Liễu Ly nằm ở trong ngực Bạch Thái phi, tựa hồ hấp hối sắp chết, sắc mặt tái nhợt tái xanh, mắt hoa đào ngày xưa sóng ánh sáng lưu nay ảm đạm ánh sáng, tựa hồ muốn mở ra cũng khó khăn, máu tươi ngừng tuôn ra, lễ phục màu đỏ thấm đầy máu tươi.


      Nước mắt Bạch Thái phi giống như hạt châu xuống rơi lấy, viên lại viên, rơi vào mặt giống như sứ trắng của Liễu Ly.


      "Nhi tử... Sanh nhi... Mẫu thân nhất định báo thù cho ngươi! Đều là mẫu thân sai, mẫu thân nên bắt buộc ngươi đến đây, nên muốn ngươi lấy nữ nhân kia, nên..."


      Nàng ôm Liễu Ly hôn mê, hai mắt đẫm lệ kể lể: "Sanh nhi, mẫu thân còn cho ngươi biết thân thế của ngươi! Hoàng Đế mới là cha đẻ của ngươi, ngươi là hoàng tử, ngươi là hoàng tử a! Ngươi cũng có cơ hội kế thừa ngôi vị hoàng đế đó a... , mẫu thân nên bức ngươi, chỉ cần ngươi sống lại, muốn làm cái gì làm cái đó, mẫu thân bao giờ ngăn trở ngươi nữa, lại cũng ép ngươi..."


      Bạch Thái phi cao quý cả đời rút cuộc khóc lớn thành tiếng.


      Tiếng khóc nữ nhân khàn giọng quanh quẩn ở trong phòng trang trí đỏ thẫm, vắng vẻ đơn điệu, tia hồi .


      Trúc Thuyên mang theo ngự y chạy tới.


      Nàng đẩy cửa xông vào, phát mẫu thân đều ngồi dưới đất lên tiếng khóc lớn.


      Bên giường, tay áo lễ phục đỏ thẫm của đệ đệ Trúc Sanh từ giường rủ xuống xuống dưới.


      Lúc đệ đệ sống sờ sờ ở trước mắt, nàng nghĩ đến việc lợi dụng đệ đệ để đạt được nhiều thứ hơn; hôm nay đệ đệ rời , nàng mới biết mình bỏ qua bao nhiêu thứ —— Úy Vương phủ mà có Úy Vương, làm thế nào che chở nàng cùng mẫu thân?


      Trúc Thuyên luôn luôn ích kỷ kiên cường, đứng ở cửa phòng ngủ Trúc Sanh, nước mắt chậm rãi chảy xuống.


      Lâm mụ mẹ thân tín Bạch Thái phi đến, thêm gì, chẳng qua là : "Chủ tử, đây là việc lớn, hay vẫn là..."


      Bạch Thái phi vốn ngây ra như phỗng, nghe vậy lại khóc lên.


      Lâm mụ hầu hạ Bạch Thái phi có chừng hai mươi năm, đối với nàng hoàn toàn tin tưởng, đối với nàng rất là hiểu rõ, lời nào mà phân phó người đem Bạch Thái phi nâng ra ngoài, trong miệng dụ dỗ: "Chủ tử, người là quá mệt mỏi, về phòng dàn xếp trước a! Vương gia nơi đây do nô tài trông nom!"


      Bạch Thái phi những năm gần đây ăn ngon mặc đẹp châu bao vây thúy lượn quanh, cho tới bây giờ có gặp qua loại khổ sở này, toàn thân có khí lực, bị hai cái nha hoàn lanh lợi dìu .


      Trúc Thuyên cũng do nha hoàn đỡ trở về Đông viện.


      Lâm mụ đứng ở trước phòng, Tiểu Tùng Tiểu Trúc ở dưới hành lang đưa mắt liếc cái, tiếng buồn bã : "Mau tới chỉnh đốn cho Vương gia chút , thể để cho Vương gia cái dạng này ra a!"


      Bạch Thái phi nằm ở giường khóc nức nở, chợt nghe thanh Lâm mụ mụ từ bên ngoài truyền đến: "Chủ tử, tốt! xảy ra chuyện!"




      Nàng lúc này cũng để ý mệt mỏi, lăn lông lốc ngồi dậy.



      HoanHoan, Thiên Thanhh, Bạch Phụng9 others thích bài này.

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      45

      Dưới dẫn dắt của Lâm mụ mụ, nha hoàn đỡ Bạch Thái phi lần nữa tới Thanh Liễu cư.


      người nam nhân mặc hắc y đứng sau hành lang nội viện Thanh Liễu cư, nhìn qua chừng ba mươi tuổi , cao gầy, màu da trắng nõn, mắt hoa đào, bờ môi đỏ tươi dưới sống mũi cao thẳng mím chặt, trong trẻo nhưng con mắt lạnh lùng nhìn qua Bạch Thái phi.


      Bạch Thái phi thoáng cái ngây ngẩn cả người, nàng muốn gọi "Sanh nhi", nhưng lại lại cảm thấy phải, Sanh nhi phải rồi sao?


      Nam tử này cùng Sanh nhi tướng mạo cực kỳ tương tự, nhưng mà khí chất nếu so với Sanh nhi trong trẻo lạnh lùng hơn nhiều!


      Nghĩ đến Trúc Sanh chết , nước mắt Bạch Thái phi lần nữa tràn đầy hốc mắt.


      Cái nam tử áo đen này nhìn Bạch Thái phi: "Ta đến đưa Liễu Ly !"


      Dứt lời, quay người vào nhà chính.


      Bạch Thái phi muốn hô người chặn lại, nam tử áo đen lại trở lại nhìn nàng, mặt xinh đẹp tuyệt trần tia biểu lộ, thanh lạnh lùng: "Ta có thể tìm người tới cứu ."


      Bạch Thái phi nội tâm rung động, còn chưa kịp chuyện, nam tử kia tiến vào phòng ngủ, rất nhanh liền ôm Trúc Sanh thân áo đỏ dính máu ra, vượt qua Bạch Thái phi, ra ngoài.


      Tiểu Tùng Tiểu Trúc xe ngựa, chờ ở bên ngoài Thanh Liễu cư.


      Nam tử áo đen đem Liễu Ly đặt ở trong xe ngựa, mình cũng ngồi xuống.


      Tiểu Tùng "Giá" rồi tiếng, giơ roi đánh xe ngựa chạy ra ngoài.


      Triệu Đàn lần nữa khi...tỉnh lại, phát mình nằm ở cái giường, Tam ca Triệu Dương ngồi ở cuối giường, vẻ mặt trầm tư, biết suy nghĩ gì.




      Nàng hề khóc rống, khóc rống nếu như làm nên chuyện gì, còn bằng lý trí suy nghĩ tốt hơn.


      Đầu tiên đối mặt vấn đề là: hồ ly ca ca đến cùng thế nào?


      Tỉnh táo lại, Triệu Đàn bắt đầu tin tưởng vững chắc hồ ly ca ca chết.


      Tam ca Triệu Dương nhìn qua vô cùng lạnh lẽo buồn tẻ, kỳ tâm mềm nhũn, tuyệt đối giết chết huynh đệ Liễu Ly cùng cùng nhau lớn lên, dù cho Liễu Ly tiên trảm hậu tấu cưới muội muội duy nhất của .


      Nghĩ tới đây, Triệu Đàn thở dài hơi, như vậy kế tiếp cần phải làm là ổn định Tam ca, lấy tin tức hồ ly ca ca, sau đó lại nghĩ biện pháp cùng hồ ly ca ca đoàn tụ.


      Triệu Dương nhìn muội tử tỉnh, đứng dậy từ đầu giường bưng chén nước tới, muốn nâng Triệu Đàn cho ăn nàng uống nước.


      Triệu Đàn vẻ mặt bi thương, nhắm mắt , nước mắt dọc theo khóe mắt chảy ra bên ngoài, đầu có chút loạng choạng, miếng nước cũng muốn uống.


      Triệu Dương có rất nhiều biện pháp bức bách nàng uống nước, nhưng đây là muội tử của mình, cái gì cũng thể làm, cuối cùng đành phải buông ly xuống.


      Triệu Đàn lúc sau đoán được nàng bị Tam ca Triệu Dương mang về cảnh nội Đại Kim, cái này sợ là biệt viện Vương Phủ.


      đến lúc ăn cơm, gã sai vặt hầu hạ dựa theo Triệu Dương phân phó, đặc biệt đưa tới người nấu đồ ăn, đều là Triệu Đàn thích ăn.


      Gã sai vặt này rất có ánh mắt, đem thức ăn đặt ở khay, đem khay đặt ở bàn , nhưng lui ra ngoài phía sau.


      Triệu Dương như trước thân áo trắng như tuyết đứng ở cuối giường, có chút nhíu mày nhìn muội muội.


      Triệu Đàn nghe thấy rồi mùi thơm đồ ăn, nhưng lại là vì lo lắng Liễu Ly, cũng vì diễn kịch diễn được càng rất , nàng nhắm mắt lại, chính là bất động ăn.


      Triệu Dương nhìn Triệu Đàn luôn luôn tham ăn thậm chí ngay cả chân gà nàng nhất cũng muốn ăn, lúc này mới tin tưởng Triệu Đàn hạ quyết tâm tuyệt thực rồi, khỏi có chút do dự.


      Triệu Đàn ăn uống ngày đêm, Triệu Dương rút cuộc chịu thua rồi: "Triệu Đàn, Liễu Ly có chết."


      Nghe được những lời này, Triệu Đàn vui mừngnhưng tâm có chút đau, thế nhưng là mặt nhưng như cũ ũ, bất động , nhắm mắt lại nằm ở giường.


      Triệu Dương nhìn muội muội luôn luôn nhu thuận, bị Liễu Ly làm thần hồn điên đảo, là đau lòng muốn chết, hận thể lại giết chết Liễu Ly, nhưng lại là vì muội muội, hay vẫn là tính tình nhẫn nại giải thích : "Ta chỉ dùng năm phần công lượng, hơn nữa người còn ăn mặc hộ giáp phòng thân, nhất định chết được đâu!"


      Triệu Đàn vẫn là khổ sở, hồ ly ca ca bị thương, nhất định rất đau, nàng tiếp tục lừa gạt Triệu Dương.


      đêm, Triệu Dương rút cuộc gánh được rồi, cũng hề bày ra vẻ mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng như Tiên nữa, năn nỉ Triệu Đàn: "Muội muội, ăn chút !"


      Tuyệt thực hai ngày đêm, Triệu Đàn đói bụng dính vào da, ngày xưa mặt hồng nhuận phơn phớt nay trở nên tái nhợt, mặt trái táo cũng hóp lại, hai mắt hơi khép.


      Triệu Dương rút cuộc ra: "Triệu Đàn, ngươi đến cùng muốn cái gì?"


      Triệu Đàn chậm rãi mở to mắt, nhìn Triệu Dương: "Ta cùng với hồ ly ca ca cùng chỗ!"


      Triệu Dương ngồi ở bên giường nhìn muội muội.


      tự tay cầm chặt tay Triệu Đàn, tay Triệu Đàn vẫn mập mạp, vừa trắng vừa mềm, mu bàn tay còn có cái hố đáng , tại tựa hồ biến thành da bọc xương, lớp da da hơi mỏng đều có chút nới lỏng.


      nắm tay Triệu Đàn, cầm lại nắm, cuối cùng thấp giọng : "Ngươi muốn gả ai liền gả ai a! Ca ca ngăn cản ngươi!"




      Triệu Đàn nhìn Triệu Dương, tiếp tục rađiều kiện: "Nếu cha mẹ đại ca bọn đồng ý?"


      Triệu Dương rủ tầm mắt xuống: "Ngươi cũng đem cậu Liễu Liên gọi về nhà?"


      Triệu Đàn đại hỉ, Tam ca nếu như như vậy, nhất định biết cậu Liễu Liên ở nơi nào, có cậu Liễu Liên ủng hộ chính mình, cha mẹ đại ca nhị ca bọn còn khuất phục?


      Nàng giãy giụa muốn ngồi xuống: "Cậu Liễu Liên ở nơi nào?"


      Triệu Dương nhìn Triệu Đàn, trong lòng vẫn là cảm giác muội muội mình đáng nhu thuận biết bao nhiêu, lại gả cho Liễu Ly, quả nhiên là đóa hoa tươi cắm ở bãi phân trâu: "Ta vốn cùng cậu Liễu Liên hẹn đến Đông Xu gặp mặt, ai biết còn chưa nhìn thấy cậu Liễu Liên, liền nhận được tin gấp của đại ca, ngươi chạy đến Đông Xu rồi!"


      Triệu Đàn miễn cưỡng cười cười, giọng : "Ca ca, trước cho ta bát canh gà a!"


      Triệu Dương đứng dậy ra.


      Dù cho khôi phục ẩm thực rồi, Triệu Đàn như trước ăn được rất ít, cho nên mãi cho đến lúc trở lại Nam An Vương phủ Nhuận Dương, Triệu Đàn như trước vẫn bé yếu ớt tái nhợt gầy trơ xương, Triệu Trinh cùng Chu Tử tâm thương dứt.


      Thấy con cái dạng này, Triệu Trinh nhíu mày , trong nội tâm sớm hoá mềm rồi. Chu Tử càng phải như vậy, ôm Triệu Đàn nước mắt đổ rào rào xuống: " Con ngốc của ta, trong lòng ngươi thích Liễu Ly, sao cho cha mẹ, cha mẹ có thể cho ngươi làm chủ? Tội gì làm cái việc ngốc này? Triệu Đàn ngốc của ta a!"


      Triệu Đàn bức hữu khí vô lực: "Các ngươi chê hồ ly ca ca so với ta lớn mười tuổi?"


      Triệu Trinh vừa muốn gì, Chu Tử cắt ngang hắn mà nói: "Liễu Ly cũng là hài tử chúng ta nhìn lớn lên, hiểu đấy, lớn cái mười tuổi tám tuổi thế nào!"




      Triệu Đàn trong nội tâm hân hoan, mặt nhưng như cũ là vẻ mặt ai oán, nhìn phụ thân. Nàng biết , đây là chuyện trọng đại, mẹ sợ là còn phải nghe phụ thân đấy.


      Triệu Trinh mở miệng : "Cũng thế, nếu như thành hôn, vậy còn cái gì, trước hết nghĩ muốn tình giải quyết như thế nào a!"


      Cha mẹ đều đáp ứng, Triệu Đàn lấy được tính quyết định thắng lợi, cũng hề sắm vai oán nữ rồi, mỗi ngày làm bạn chiếu cố cha mẹ, sành ăn, thích hợp hoạt động, tranh thủ sớm ngày dưỡng tốt thân thể, đợi hồ ly ca ca trở về.


      Triệu Dương nhìn xem muội muội trước sau phản ứng, minh bạch sảng khoái, sâu sắc suy nghĩ "Duy nữ tử cùng tiểu nhân khó nuôi", đối với nữ nhân tính cảnh giác đề cao lớn.


      trong phủ bồi cha mẹ cùng muội muội mấy ngày, phụng muội muội chi mệnh, liền xuất phát đến Đông Xu tìm Liễu Ly.


      Triệu Tử chưa có trở về, nhận được tin Liễu Ly sai người đưa qua Đông Xu lẻn vào gián điệp Tây Nhung, mang đám người ra roi thúc ngựa xuất phát Tây Bắc.


      Triệu Sam rời bến đến hải ngoại buôn bán, tự nhiên là quay về được rồi.


      Trong phủ hôm nay chỉ có Triệu Đàn cùng cha mẹ.


      Triệu Trinh cùng Chu Tử đối với nữ nhi duy nhất này tất nhiên là sủng ái cực kỳ, nhất là Chu Tử, luôn luôn thương quan tâm, lại bận rộn cho con chuẩn bị đồ cưới, chọn lựa phòng tân hôn, đồ dùng trong nhà, vội vàng ngừng.


      Đối với Triệu Đàn sau khi kết hôn ở vấn đề nơi nào này, Triệu Trinh cùng Chu Tử có ý tứ là cho phép Triệu Đàn cùng Liễu Ly ở trong phủ, ngụ ở bên hồ Đàn Hương các.


      Đàn Hương các là Triệu Trinh tự mình xếp đặt thiết kế, lưng tựa rừng tùng đối diện với hồ lớn, cái tiểu hoa viên nho , kiến tạo đẹp đẽ, cảnh sắc hợp lòng người, là sớm mấy năm cho Triệu Đàn xây dựng hương khuê, đáng tiếc nàng mực ở tại Trúc viên, căn bản có chuyển vào.




      Triệu Đàn có hoàn toàn đáp ứng, nàng chỉ là trở về Vương Phủ ngụ ở Đàn Hương các, về phần sau khi kết hôn ở nơi nào, đợi hồ ly ca ca trở về rồi hãy .


      Triệu Trinh cùng Chu Tử cũng thể trách được, đành phải lặng chờ con rể đại nhân Liễu Ly đại giá rồi.


      Tác giả ra suy nghĩ của mình: sửa chữ sai ~




    3. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      Hồ ly ca ca giải quyết mọi việc nhanh chóng

    4. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      46



      Triệu Dương tuyệt đối là cầm tinh con chó, giỏi về truy tìm tung túc.




      tháng sau, Triệu Dương trở về Nam An Vương phủ, chẳng những mang về em rể đại nhân Liễu Ly, còn mang về cậu Liễu Liên lâu gặp.




      Triệu Đàn nhận được tin tức Tam ca truyền đến, biết làm sao, nhưng có chút cảm giác e sợ, cũng ra ngoài nghênh đón.




      Triệu Đàn nhớ ngày nàng cùng hồ ly ca ca kết hôn, cũng là ngày như thế này, bầu trời mưa rơi lác đác, gió quét, tuy là mùa hạ, cũng rất mát mẻ.




      Dường như vẫn là đầu hạ, trong nháy mắt thời gian trôi qua, là Hạ Mạt rồi.




      Triệu Đàn biết mình kết hôn rồi, tuy nhiên lại có chút cảm giác chân nào. Nàng đứng ở hành lang Trúc viên, nhìn trúc xanh trước mắt đong đưa, trong đầu trống rỗng.




      Giống như cảm nhận được cái nhìn chăm chú, Triệu Đàn ngẩng đầu, thấy được Liễu Ly vừa qua bình phong bằng tường xây ở cổng.




      Gần hai tháng gặp, Liễu Ly tựa hồ gầy ít.




      mặc hạ bào lam nhạt, lưng áo mảnh khảnh nhuyễn đao màu đen, lộ ra mặt có chút tái nhợt cùng môi đỏ tươi, thoạt nhìn có chút cảm giác yếu đuối.




      Liễu Ly đứng ở tường xây làm bình phong ở cổng bên cạnh, nhìn Triệu Đàn đứng xa xa ở dưới hành lang.




      Triệu Đàn sắc mặt trắng bệch, mắt to đen nhánh như phủ rồi tầng sương mù mờ mịt, lẳng lặng nhìn .




      Liễu Ly phát Triệu Đàn hề chải tóc dành cho nữ tử chưa lập gia đình, mà là chải búi tóc dành cho phụ nhân.




      lòng của bỗng dưng co rụt lại, cảm giác tức giận thở được—— đây là nữ nhân của a!




      Liễu Ly vẫn nhúc nhích, chắp tay sau lưng đứng ở nơi đó, nhìn Triệu Đàn, nhàng kêu: "Triệu Đàn!"




      Triệu Đàn nhìn , sương mù trong mắt to rút cuộc ngưng kết thành nước mắt, nàng mở trừng hai mắt, nước mắt "Đổ rào rào" rơi xuống.




      Liễu Ly cũng nhịn được nữa, qua hành lang, đội mưa bước nhanh xuyên qua đình viện tới.




      đến hành lang ở, vươn hai tay.




      Triệu Đàn nhào vào trong ngực của .




      Liễu Ly ôm lấy Triệu Đàn, gắt gao mà đem Triệu Đàn áp vào trong lòng ngực của mình. Trong nháy mắt đó, trong lòng của cảm thấy tràn đầy thỏa mãn chưa từng có—— Triệu Đàn lấp đầy lòng của , khiến cho thành người hoàn chỉnh thực thụ.




      hôn Triệu Đàn.




      Môi của hơi lạnh ướt át, môi Triệu Đàn nóng như lửa.




      Liễu Ly có giống thường ngày ôn nhu như vậy, mà là bá đạo, nặng nề mà hôn lên Triệu Đàn, dùng sức mà liếm láp mút vào, gắt gao dây dưa với Triệu Đàn.




      Chờ buông Triệu Đàn ra, môi Triệu Đàn sưng lên.




      Liễu Ly rút cuộc thả Triệu Đàn, đem Triệu Đàn thả mặt đất. mỉm cười nhìn mặt nàng đỏ bừng, nhàng : "Nhớ ta , muội muội?"




      đến "Muội muội", giọng có chút khiêu khích, hàm chứa tia mị hoặc.




      Triệu Đàn mặt càng đỏ hơn, con mắt quả thực muốn chảy ra nước, nàng rủ xuống tầm mắt: "Nhớ."




      " ?" Liễu Ly bóp eo Triệu Đàn, đem Triệu Đàn chống đỡ cây cột tại hành lang, cúi đầu xuống, lại lần nữa hôn Triệu Đàn.




      Lần này, hôn càng sâu, tay ôm cả eo Triệu Đàn làm cho nàng sát nhập vào chính mình, tay vươn vào vạt áo mỏng của Triệu Đàn, cách áo ngực bóp nắn, nắm lấy ngực Triệu Đàn.




      Triệu Đàn nhắm mắt lại, mưa bụi trong trẻo nhưng lạnh lùng rơi vào mặt của nàng, ngứa ngáy lành lạnh, thân thể của nàng mềm nhũn ra, cảm thấy cứng rắn của Liễu Ly nhếch lên.




      Liễu Ly buông lỏng ra môi của nàng, cánh tay như trước nắm cả bờ eo của nàng, để ngừa nàng té mặt đất.




      Tròng mắt của tĩnh mịch như mực, hàm chứa mãnh liệt tình dục, chăm chú nhìn Triệu Đàn.




      Triệu Đàn bị hôn sưng cặp môi đỏ mọng, khẩn trương mà thở hào hển.




      Liễu Ly cưng chiều mà nhìn nàng, cúi đầu ở môi nàng mổ cái: "Tiểu đồ ngốc!"




      ôm lấy nàng, chân dài bước , tiến vào phòng ngủ—— hôm nay là phòng ngủ Triệu Đàn rồi.




      Mưa bất giác ngày càng lớn hơn, bão tố tập kích rừng trúc Trúc viên, phát ra tiếng vang lớn.




      Triệu Đàn quỳ giường đưa lưng về phía Liễu Ly, mặt vùi vào gối đầu mềm mại, sau lưng là Liễu Ly va chạm phát ra từng tiếng gào thét đứt quãng.




      Liễu Ly bắn ra lần rồi.




      Đại khái là nghẹn lâu rồi, lần đầu tiên vừa mới vào liền bắn ra, cho nên lần này giống như đặc biệt duy trì lâu hơn.




      Triệu Đàn lâm vào thế khó có thể khống chế, phía dưới mở rộng đến toàn thân rung động lắc lư ở bên trong, chỉ có thể nức nở mặc cho Liễu Ly khống chế tiến công chính mình.




      Liễu Ly ở người Triệu Đàn tự chủ xoắn lại, rút cuộc đạt đến đỉnh, đè Triệu Đàn ngã xuống giường.




      Triệu Đàn khi...tỉnh lại, trời tối rồi.




      Mưa bên ngoài biết là ngừng hay , thanh , chỉ có gió thổi rừng trúc phát ra thanh "Sàn sạt".




      Hạ Mạt khí trời đầu thu, vẫn còn mưa, nhưng ra là có chút mát mẻ, thế nhưng là trong màn lại ôn hòa như xuân.




      Liễu Ly ngủ nghiêng thân thể, tay của úp lấy núm vú Triệu Đàn, chân dài đặt ở đùi Triệu Đàn.




      thân hai người đều có mặc quần áo, da thịt trần trụi dán chặt lấy nhau, có loại rất khác biệt thoải mái dễ chịu.




      Hai người tỉnh dậy, lại muốn rời giường, có câu câu mà chuyện.




      Triệu Đàn hỏi Liễu Ly chuyện bị thương, Liễu Ly hời hợt nói: " có gì, có sư phụ giúp ta chữa thương, sớm khỏe rồi!"




      "Thực xin lỗi!" Triệu Đàn thay Tam ca Triệu Dương xin lỗi, nàng đứng dậy, dúi đầu vào trong lồng ngực sạch bóng loáng của Liễu Ly, toàn thân dán chặt lấy Liễu Ly.




      Liễu Ly nở nụ cười, cánh tay ôm Triệu Đàn, cái cằm đặt ở đỉnh đầu Triệu Đàn, vuốt ve tóc đen như mây mềm mại của Triệu Đàn: " cho Triệu Dương hả giận, hôn hai ta dễ dàng được bọn thừa nhận như vậy!"




      "Ân."




      "Ngươi làm sao tìm được cậu Liễu Liên đến?" lát sau, Triệu Đàn tò mò hỏi.




      "Ta cùng Triệu Dương vẫn luôn cùng sư phụ liên hệ, tinh vệ của sư phụ đều do ta trông nom lắm!"




      Hai người thầm trò chuyện với nhau, cảm thấy ra được ôn hòa thoải mái dễ chịu.




      Ngày hôm sau, mưa tạnh, trời xanh mây trắng, khí tươi mát, Liễu Ly mang theo Triệu Đàn thăm hỏi nhạc phụ nhạc mẫu.




      Triệu Trinh cùng Chu Tử ngồi ở phía .




      Triệu Trinh mặt thay đổi nhìn mình cái con rể tiện nghi này, lông mày cau lại; Chu Tử mặt mày hớn hở nhìn đôi bích nhân Liễu Ly cùng Triệu Đàn, lòng tràn đầy vui mừng.




      Nha hoàn Lập Xuân cùng Hàn Lộ của Chu Tử thả hai tấm kê bằng gấm ở phía trước, Liễu Ly cùng Triệu Đàn quỳ gối nệm gấm, quy củ dập đầu hành lễ.




      Liễu Ly miệng : "Tiểu tế Liễu Ly, bái kiến nhạc phụ nhạc mẫu đại nhân!"




      Triệu Dương đứng ở bên, hậm hực mà "Hừ" rồi tiếng.




      Chu Tử kêu tiếng " Liễu Ly ngoan ", cười híp mắt từ trong tay Lập Xuân lấy phong bao lì xì, cho Liễu Ly.




      bên Triệu Dương nghe được cái chữ "Ngoan" kia, cảm thấy mẫu thân là đủ buồn nôn rồi, khỏi nhíu mày.




      Ai biết Chu Tử hiểu nhất con của mình, vẻ mặt cười: " Bánh trôi ngoan của mẹ, lúc nào mang vợ về cho mẫu thân a?"




      Triệu Dương nghe vậy, rất nhanh hành lễ cha mẹ, liền chạy mất.




      Mắt phượng Triệu Trinh híp lại, trừng mắt nhìn bóng lưng nhi tử, hận thể lập tức bắt trở về, hảo hảo giáo huấn lần; nhưng là muốn đến khinh công xuất thần nhập hóa của Triệu Dương, Triệu Trinh đành phải trong lòng yên lặng thở dài —— là phụ cương bất chấn a!




      thể thử qua gia pháp bắt Triệu Dương hầu hạ, thế nhưng Triệu Dương chạy trốn quá là nhanh!




      Người nhà tụ họp cùng chỗ dùng cơm trưa.




      Triệu Đàn phát Thần Long thấy đầu đuôi Tam ca Triệu Dương đều thành thành ngồi, thế nhưng thấy cậu Liễu Liên, vội hỏi mẫu thân cậu Liễu Liên ở nơi nào.




      Chu Tử cười : "Cậu Liễu Liên đêm qua chịu ở trong phủ, trở về ở tòa nhà phường Phúc Thọ phố Yến Tử !"




      Triệu Đàn rất kinh ngạc, cậu Liễu Liên những năm này đều là ở trong vương phủ đó a, cho tới bây giờ chưa nghe qua quay về cái tòa nhà kia ở.




      Chu Tử mắt to cười đến híp lại thành đường : " cậu Liễu Liên có gia quyến rồi!"




      Triệu Đàn lại truy vấn, Chu Tử lại vẻ mặt thần bí, chịu tiếp.




      Triệu Đàn đuổi theo Liễu Ly hỏi, Liễu Ly cười nhưng , chịu nhiều lời.




      Triệu Đàn nhìn nhìn phụ thân chuyên tâm thưởng thức trà, tâm tư chuyển vòng, dám đánh chủ ý lên phụ thân —— nàng biết phụ thân mình phiền nhất những thứ bát quái này, biết cũng , hà tất tự đòi mất mặt?




      Còn lại chỉ có trái hồng mềm Tam ca Triệu Dương rồi!




      Triệu Đàn sóng mắt lưu chuyển, nhìn Triệu Dương, vẻ mặt cười lấy lòng.




      Triệu Dương ăn canh, bị muội muội nhìn như vậy, trong nội tâm cảnh báo vang lên, con mắt nhìn lướt qua đại môn chánh đường, tìm kiếm đường mà chạy là tốt nhất, nhưng mặt là bất động thanh sắc, như trước bốn bề yên tĩnh mà uống canh nóng.




      Triệu Đàn từ vị trí của mình, đến bên người Triệu Dương, bên duỗi quyền giúp đỡ Triệu Dương nhàng đấm lưng, bên ôn nhu : "Bánh trôi ca ca của ta, ngươi cho ta biết chuyện của cậu Liễu Liên !"




      Triệu Dương rút cuộc uống xong bát canh nóng cuối cùng.




      biết , mình là đấu lại em này —— luận tài ăn , lại muội muội; luận võ lực, nỡ động thủ với muội muội đầu ngón tay —— như vậy, vì kế hoạch hôm nay, chỉ có chạy thoát!




      Triệu Dương thân thể vừa trượt, muốn chạy trốn.




      Nhìn bóng lưng Tam ca như mây trôi nước chảy kì thực chạy trối chết, Triệu Đàn đành phải dậm chân.




      Lúc chiều, Triệu Đàn cùng Liễu Ly ngủ trưa ở Trúc viên. Ngủ trưa xong, Triệu Đàn cùng Liễu Ly bị Chu thái phi phái người mời sang Đàn Hương các.




      Chu thái phi dung xong cơm trưa là bắt đầu chỉ huy người chỉnh đốn sửa sang lại Đàn Hương các, bận rộn đến trưa, cuối cùng cũng có thành tựu, vội vàng phái người mời nữ nhi nữ tế đến xem.




      Nàng phía trước dẫn đường, dẫn Triệu Đàn cùng Liễu Ly đem Đàn Hương các từ trong ra ngoài, thăm thú phen, vẫn chưa thỏa mãn nói: "Đàn Hương các cũng là trong ngoài hai bộ viện, hai người các ngươi ở tại nội viện, ngoại viện cho đám nha hoàn bà tử ở!"




      Nha hoàn ở bên trong viện bày xong trà bánh dưới kệ bồ đào. Chu thái phi mang theo nữ nhi nữ tế ngồi xuống uống trà, lại đến vấn đề phòng ở.




      Triệu Đàn thế mới biết, mẫu thân ở Phúc Thọ phường phố Yến tử cho mình cùng Liễu Ly đặt mua cái tòa nhà rồi, ngay tại bên cạnh tòa nhà của cậu Liễu Liên. Trong nội tâm nàng đại hỉ, lại cẩn thận nhìn Liễu Ly, muốn nhìn phản ứng Liễu Ly chút.




      Liễu Ly mỉm cười cám ơn nhạc mẫu.




      ra là có rất nhiều tài sản, ở Nhuận Dương nội thành cũng có tòa nhà, thế nhưng là muốn trái ý nhạc mẫu, sợ Triệu Đàn mất hứng. Thấy Triệu Đàn có chút khẩn trương mà nhìn chính mình, gật đầu cười.




      Triệu Đàn lúc này mới yên tâm.




      Nàng mặc dù tuổi , nhưng cũng biết nam nhân cũng đều là có lòng tự trọng, muốn đả thương lòng tự trọng Liễu Ly.




      Đến ban đêm, cả hai trở về Trúc viên.




      Triệu Đàn đứng ở trước bàn trang điểm tháo trâm cài tóc, Liễu Ly cởi áo ngoài, có chút hăng hái mà giúp nàng.




      "Triệu Đàn, ngươi ban ngày nhìn ta làm gì?" Liễu Ly cười hỏi.




      "Ách ——" Triệu Đàn trầm ngâm chút, mới thành thành , "Ta sợ ngươi mất hứng!"




      Liễu Ly biết Triệu Đàn săn sóc chính mình, thế nhưng là nghe chính miệng nàng ra, dù sao vẫn là bất đồng.




      Trong lòng của ấm áp, cúi người từ phía sau lưng ôm lấy Triệu Đàn, ở vành tai Triệu Đàn hôn cái, giọng khàn khàn: "Ngoan!" Sau đó ngậm lấy vành tai mềm của Triệu Đàn. phát , vành tai cùng núm vú đều là chỗ Triệu Đàn cực kỳ mẫn cảm, hôn chút liền động tình thôi.




      Gió xuân phơi phới, toàn thân Triệu Đàn ở cao triều trực tiếp rơi vào choáng váng, lúc Liễu Ly va chạm chỉ có thể oán trách Liễu Ly câu: "Hồ ly... Hồ ly ca ca. . . . . Ngươi muốn... Muốn làm hư... Ta..."




      Lời ấy của Triệu Đàn giống như lửa cháy đổ thêm dầu, Liễu Ly mềm lòng rung động, càng thêm ra sức, đè ở người Triệu Đàn, ra sức cày cấy, thẳng đến cao triều.




      Tuần trăng mật còn có qua hết, tiết Trung thu mười lăm tháng tám, Liễu Ly cùng Triệu Đàn nhận được tin tức Thiên Hạo Đế nam tuần.




      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Thiên Hạo Đế tới làm cái gì đây?





      HoanHoan, Thiên Thanhh, Halong-ngoc8 others thích bài này.

    5. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      47


      Tin tức Thiên Hạo Đế Nam tuần tựa như hòn đá bị ném vào trong hồ lớn ở phủ Nam An Vương, người quan tâm duy nhất chính là Triệu Đàn hỏi Triệu Trinh: "Phụ thân, Sủi Cảo ca ca Nam tuần lần này có ở trong phủ ta ?"




      Bởi vì trước kia Thiên Hạo Đế Triệu Đồng có đến Nhuận Dương lần, chạy theo Triệu Đàn ở tại Trúc viên Nam An Vương phủ, mà bây giờ Liễu Ly cùng Triệu Đàn đôi ở tại Trúc viên, cho nên Triệu Đàn mới hỏi đến vấn đề này.




      Triệu Trinh lo nghĩ mới : " ở!"




      Triệu Đàn chớp mắt to nhìn Triệu Trinh, vẻ mặt cầu giải thích.




      Triệu Trinh bị con dùng ánh mắt như vậy nhìn mình, trong nội tâm rất đắc ý, cũng chê phiền, kiên nhẫn giải thích : "Hoàng Đế tại giống như xưa nữa, muốn chuyển nhà, đương nhiên là phải ở tại hành cung rồi!"




      Triệu Đàn rồi, nguyên lai là mang theo phi tần gì gì đó, nếu ở tại trong phủ Nam An Vương rất bất tiện a!




      Nghĩ đến Sủi Cảo ca ca về sau cùng mình có khoảng cách càng ngày càng xa, nàng liền có chút ít phiền muộn nho , thở dài hợi.




      Liễu Ly ngồi ở bên cạnh, thấy nàng vì Thiên Hạo Đế thở dài, lành lùng mà liếc mắt nhìn nàng.




      Triệu Đàn lập tức tiếp nhận ghen tuông của hồ ly ca ca, đối với Liễu Ly cười tiếng, ôn nhu : "Hồ ly ca ca, muội cắt trái cây ướp lạnh cho huynh ăn nhé?"




      Liễu Ly rủ tầm mắt, "Ân" rồi tiếng: Triệu Đàn là nghe lời a!




      Lúc này là buổi tối mười lăm tháng tám tiết Trung thu, Nam An Vương phủ nhà năm miệng ăn ngồi ở bên trong Bích Sam Tạ, mọi người ngồi ngắm trăng.




      Bích Sam Tạ bốn cửa sổ mở rộng ra, cảnh trí rất đẹp, bầu trời xanh trong nâng lên vầng trăng tròn, dưới bầu trời đêm từng cơn sóng dưới mặt hồ lăn tăn, gió thổi, xa xa có tiếng sáo du dương, trong lòng mỗi người đều là yên ổn cực kỳ.




      Triệu Đàn chân chó mà sai người mang tới dưa hấu, nàng đem vỏ dưa hấu cắt ra, đem dưa hấu cắt thành từng miếng, bỏ vào trong bát thủy tinh, xiên thìa bạc vào từng chén, đưa tới từng người.




      Triệu Dương trơ mắt nhìn phụ thân chén, mẫu thân chén, Liễu Ly chén, chỉ có chính mình bị bỏ sót, trong nội tâm hận muội tử bất công, nhưng mặt làm như chút nào để ý, thẳng tắp lưng ngồi ở chỗ kia, gió thổi qua, áo trắng mềm mại bị gió đêm thổi lất phất, quả nhiên là phong thần như ngọc xuất trần như Tiên.




      Triệu Trinh nhìn nhi tử giống như con vịt chết mạnh miệng, khóe miệng tự chủ được nhếch lên. lúc còn trẻ cũng thích mặc bạch y, tự mình cảm giác đặc biệt hài lòng; đến hôm nay, nhìn con của mình cũng thích mặc bạch y, mặc dù có lúc cảm thấy rất là kiêu ngạo, nhưng nhiều khi lại cảm thấy buồn cười —— so với chính mình, tiểu tử này thế nhưng rất có thể giả bộ!




      thu liễm vui vẻ, trừng mắt Triệu Đàn.




      Triệu Đàn lúc này mới hai tay bưng cái bát thủy tinh tới, vẻ mặt tươi cười với Triệu Dương : "Thân ái ca ca, đây là của ngươi này!"




      Triệu Dương ngạo kiều mà nghiêng qua liếc Triệu Đàn, cuối cùng vẫn là từ chối bất kính, nhận lấy tấm lòng mến muội muội, ưu nhã xiên rồi miếng dưa hấu, đưa đến trong miệng.




      Triệu Dương đứng dậy, phát huy bản lĩnh, rót bình Mao Tiêm, cho cha, mẹ, Triệu Đàn cùng Liễu Ly người rót chén.




      Hương trà lượn lờ ở bên trong, Chu Tử nhịn được nhắc lại lời xưa cũ rích của mình: "Bánh Trôi, con có người trong lòng hay chưa? Có lời nào muốn với mẹ , mẹ làm chủ cho con!"




      Triệu Dương hảo tâm hết sức, vì cha mẹ pha trà, lại cùng cha mẹ uống trà, ai biết lời còn chưa hai câu, mẫu thân lại đem lời thoại kéo đến chuyện thành than sinh con, Triệu Dương giữ yên lặng, giơ ly lên uống cạn sạch, nhìn Triệu Đàn sang chuyện khác: "Muốn thăm cậu Liễu Liên ?"




      Triệu Đàn đương nhiên cầu còn được, lập tức nhìn về phía Liễu Ly.




      Liễu Ly gật đầu, Triệu Đàn lúc này mới trả lời Tam ca: "Muốn! Bây giờ luôn?"




      "Bây giờ !" Triệu Dương thấy muội muội đối với Liễu Ly ăn quá khép nép, bên đứng dậy, bên chỉ tiếc rèn sắt thành thép mà ở đầu Triệu Đàn gõ cái.




      Triệu Đàn vội vàng kịp chuẩn bị, bị ca ca đánh, muốn chịu thiệt, lúc này đuổi theo Triệu Dương, kiễng gót chân ở cái ót Triệu Dương vỗ cái, đập xong bỏ chạy.




      Nàng chạy dọc theo đường bên hồ, Triệu Dương đuổi theo ở phía sau. mặc dù có thi triển công phu, nhưng thắng ở chân dài, có vài bước liền đuổi kịp Triệu Đàn, ôm lấy Triệu Đàn, ở mặt Triệu Đàn búng vài xuống.




      Triệu Dương đạn hết bỏ chạy.




      Triệu Đàn đau đến oa oa gọi, ra sức đuổi theo ca ca.




      Triệu Dương chạy đến rừng cây.




      Rừng cây Bạch Dương hai bên đường, cũng lớn người đều ôm hết. Triệu Dương chạy quanh cây Bạch Dương, Triệu Đàn liền chạy quanh Bạch Dương vươn ma trảo với .




      Lúc Liễu Ly đến, Triệu Đàn nhảy lưng Triệu Dương, dùng sức níu lấy lỗ tai Triệu Dương giải hận!




      Nhìn Triệu Dương công phu còn giỏi hơn mình nay trong bộ dáng chật vật, trong nội tâm Liễu Ly vui sướng cực kỳ, lại cười : "Triệu Đàn, còn chưa xong? !"




      chân dài bước, trước tiên thẳng về phía trước, Triệu Đàn rất nghe lời, lập tức buông lỗ tai Triệu Dương ra, từ lưng Triệu Dương tuột xuống. Đuổi theo Liễu Ly vài bước, nàng quay đầu lại rồi hướng ca ca làm cái mặt quỷ.




      Triệu Dương luôn luôn thích sạch , chỉ cần xuất trước người khác, tóc loạn quần áo phẳng sạch , hôm nay tóc cũng bị Triệu Đàn làm rối loạn, quần áo cũng bị Triệu Đàn vò nát rồi, nhìn qua rất chật vật.




      Bất quá, Triệu Dương có biện pháp.




      dừng bước đứng nguyên tại chỗ, trầm giọng kêu Triệu Đàn: "Bánh Hấp —— "




      Triệu Đàn lập tức quay người trở về, từ búi tóc Thượng gỡ xuống ngọc chải, giúp Triệu Dương chải tóc, sau đó lại kỹ càng chải vài cái, thấy quần áo Triệu Dương ổn rồi.




      Triệu Dương ngọc thụ lâm phong xuất trần như Tiên lập tức xuất .




      Triệu Dương đắc ý nhìn Liễu Ly, tỏ vẻ thị uy.




      Liễu Ly mỉm cười , duỗi tay nắm chặt tay Triệu Đàn bên cạnh rồi bước nhanh .




      Nhìn Liễu Ly phía trước nắm chặt tay Triệu Đàn, Triệu Dương cảm nhận được thất ý ( được như ý) trước nay chưa từng có.




      Ba người chạy tới Phúc Thọ phường phố Yến tử, đứng trước tòa nhà của cậu Liễu Ly, gõ cửa.




      Bởi vì là mẫu thân Chu Tử ngăn cản, bọn vẫn chưa có tới thăm cậu Liễu Liên —— Chu Tử sợ bọn họ quấy rầy thế giới tân hôn hai người Liễu Liên cùng thê tử.




      Hôm nay, bọn rút cuộc gặp được Liễu cữu mẫu trong truyền thuyết.




      Liễu cữu mẫu khoảng hai mươi hai hai mươi ba tuổi, ngày thường rất thanh nhã, ăn mặc lịch tao nhã tự nhiên, thái độ tự nhiên hào phóng, vừa nhìn chính là xuất thân là đại gia khuê phòng.




      Triệu Đàn mới đầu cảm thấy Liễu cữu mẫu nhìn qua có chút nhìn quen mắt, cuối cùng rút cuộc nghĩ tới, cái này phải là Ô Thổ trưởng công chúa Vân Thải Nghiên năm đó theo đuổi cậu Liễu Liên sao!




      Làm Triệu Đàn kinh ngạc: năm đó Ô Thổ trưởng công chúa Vân Thải Nghiên xinh đẹp cao ngạo, về sau gả cho cậu Liễu Liên lại biến thành tiểu nữ nhân ôn nhu như nước!




      Triệu Đàn ba người kỹ càng quan sát, phát Liễu cữu mẫu sợ là cậu Liễu Liên, đến thảm rồi, đôi mắt hạnh đầy nước thủy chung vây quanh cậu Liễu Liên, trong mắt ý nghĩ tràn đầy thương.




      Liễu cữu mẫu ôn nhu hỏi ý Liễu Liên, liền phòng bếp phân phó người chuẩn bị thức ăn khuya.




      Liễu Liên cùng Triệu Dương, Liễu Ly cùng Triệu Đàn ngồi ở trong đình uống trà chuyện phiếm.




      Triệu Đàn vội hỏi Liễu Liên: "Cậu Liễu Liên, ngươi cùng mợ làm sao mà kết hôn vậy?"




      Liễu Liên rủ xuống tầm mắt mỉm cười . Khóe miệng của có chút nhếch lên, là che giấu được thỏa mãn cùng vui mừng.




      cầm lấy ly uống ngụm mới : "Ta khi đó Chung Nam sơn đón lão Vương gia cùng thái phi, đường cứu được nàng."




      Vô luận Triệu Đàn như thế nào dây dưa, Liễu Liên chính là muốn nhiều lời.




      Lòng hiếu kỳ của Triệu Đàn có được thỏa mãn, khỏi hậm hực, muốn tiếp tục truy vấn, lại thấy Liễu cữu mẫu trẻ tuổi mang theo hai cái nha hoàn tới, vội vàng ngồi nghiêm chỉnh trang thục nữ.




      Liễu cữu mẫu chỉ huy nha hoàn bày thức ăn khuya.




      Triệu Đàn rất cẩn thận, nàng nhìn lướt qua, liền phát Liễu cữu mẫu sai người chuẩn bị đồ ăn khuya đại bộ phận đều là những món cậu Liễu Liên thích ăn.




      Nàng liếc Liễu Ly, Liễu Ly cũng nhìn nàng, hoa đào mắt híp híp.




      Vợ chồng hai người tâm hữu linh tê, cười cười, cúi đầu .




      Triệu Dương thấy được Triệu Đàn cùng Liễu Ly mặt mày đưa tình, trong nội tâm rất là khó chịu.




      dời tầm mắt, nhìn lại Liễu Liên bên này chút.




      Liễu Liên chuyên tâm húp cháo, ngồi ở bên cạnh Liễu cữu mẫu hai mắt tình, chuyên chú nhìn cậu Liễu Liên.




      Triệu Dương cảm thấy là đủ rồi, cái này đôi hai đôi đều buồn nôn, chuyên môn đến kích thích người đơn như sao?




      Bọn lúc rời , đêm khuya.




      Liễu Ly đem xe phu đuổi trở về, ba người bọn họ chạy bộ quay về Vương Phủ.




      Lúc này ánh trăng vừa vặn, đường bóng người, yên tĩnh, bốn phía chỉ có thanh cước bộ của bọn cùng tiếng kêu to của con sâu bên đường.




      Trở lại Trúc viên, tắm rửa xong, Liễu Ly ôm Triệu Đàn, hai người ngồi giường trúc ở phía trước cửa sổ chải tóc.




      Lúc này cửa sổ mở rộng, ánh trăng như dòng nước trôi ở phía trước cửa sổ.




      Đến buổi tối, cửa vườn Trúc viên đóng chặt, bọn người hầu chưa triệu hoán chắc là vào, toàn bộ Trúc viên yên tĩnh, rừng trúc dường như cùng ánh trăng nhu hòa ngủ rồi, điểm thanh đều có, ngoại trừ tiếng sâu bọ kêu to.




      Triệu Đàn dựa sát vào trong ngực Liễu Ly, cười : "Hồ ly ca ca, ngươi có chú ý tới , Liễu cữu mẫu giống như mang thai, cậu Liễu Liên cũng có con của mình rồi!"




      Liễu Ly "Ân" rồi tiếng, mắt hoa đào rạng rỡ: "Triệu Đàn, ngươi lúc nào sinh cho ta đứa đây?"




      Triệu Đàn có chút thẹn thùng, dúi đầu vào trong ngực Liễu Ly, chính là lời nào.




      Liễu Ly trong nội tâm rung động, thấp giọng : "Xem ra, vi phu còn phải nỗ lực a!"




      đem Triệu Đàn đặt ở giường trúc, cởi quần áo Triệu Đàn.




      Dưới ánh trăng, Triệu Đàn yên tĩnh đẹp như ngọc.




      Triệu Đàn sớm ngủ say, Liễu Ly nghiêng thân thể nhìn nàng ngủ.




      tuy rằng hay giỡn trêu chọc Triệu Đàn muốn muốn đứa bé, tuy nhiên lại nỡ để Triệu Đàn chịu khổ.




      Liễu Ly ở môi Triệu Đàn hôn cái, khẽ: "Triệu Đàn, hồ ly ca ca tạm thời buông tha ngươi!"




      quyết định mấy ngày nguy hiểm mỗi tháng cái kia cũng làm là được.




      Chín tháng chín ngày ấy, đội tàu Thiên Hạo Đế nam tuần tới bến tàu Nhuận Dương.




      Từ khi Thiên Hạo Đế nhận được tin báo Minh Châu quận chúa gả cho Liễu Ly, toàn bộ Hoàng Cung liền lâm vào loại áp suất thấp hiểu được.




      Thiên Hạo Đế là từ trong tay Tần Ngọc Y nhận được thư báo của bọn Tô Dung.




      Thiên Hạo Đế nhìn tin báo, sớm biết nội dung, Tần Ngọc Y đứng yên ở bên cạnh, lo sợ bất an chờ đợi bão tố nổi lên.




      Khi vào, đem cung nữ thái giám trong thư phòng đều đuổi ra ngoài, miễn cho bọn gặp vạ lây.




      Ai biết, bão tố cũng như mong muốn mà tiến đến.




      Ngồi ở phía sau án thư là Thiên Hạo Đế nhàng mà buông tin báo ra, ngồi ngay ngắn trong thời gian cạn chén trà, thò tay từ kệ bên cạnh lấy ra cái hộp gỗ lim.




      Mặt thay đổi đem thư báo xếp lại, cất vào trong hộp gỗ lim.




      Tần Ngọc Y nhận ra cái hộp này là Thiên Hạo Đế chuyên dùng để đặt những vật phẩm mà Minh Châu quận chúa bỏ lại ở chánh điện, ví dụ như khuyên tai ..., dây cột tóc ..., nhẫn ..., những thứ này Minh Châu quận chúa căn bản thèm để ý, nhưng Thiên Hạo Đế luôn trân trọng đem cất hết trong hộp này.




      Đóng lại hộp, Thiên Hạo Đế đem hộp trả về vị trí cũ, mặt thay đổi tiếp tục ngẩn người.




      Tần Ngọc Y lặng lẽ ra, biết Thiên Hạo Đế cần yên tĩnh mình. sau khi ra ngoài, lập tức tiến hành bố trí, lệnh cung nữ, thái giám cùng thị vệ hầu hạ ngự thư phòng hết thảy lảng tránh.




      Tần Ngọc Y lẳng lặng đứng ở hành lang.




      Trong thư phòng hoàn toàn yên tĩnh, tiếp theo đó là hồi thanh "Đùng đùng".




      Tiếp theo, Tần Ngọc Y đã nghe được tiếng nức nở nghẹn ngào.




      lẳng lặng nghe, có lẽ, chỉ có biết , Minh Châu quận chúa Triệu Đàn đối với Hoàng đế trẻ tuổi của Đại Kim có ý nghĩa như thế nào.




      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Thiên Hạo Đế cũng đáng đấy, hắc hắc ~



      HoanHoan, Thiên Thanhh, Bạch Phụng8 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :