1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thiên chi kiều nữ - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - HOÀN [Đã có ebook]

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 31: Bồi tội ba ngày Triệu Tử bị vứt bỏ

      Ba ngày tiếp theo, Thiên Hạo Đế Triệu Đồng rút cuộc vượt qua kiếp sống Đế Vương.


      Đối với áy náy, Triệu Đàn hóa thân thành muội muội nhị thập tứ hiếu, mang theo khuôn mặt tươi cười đón chào .


      Ngày đầu tiên:


      "Triệu Đàn, trẫm khát, thế nhưng lại muốn uống nước!"


      "Vâng, bệ hạ!"


      Triệu Đàn ra ngoài dạo qua vòng, rất nhanh trở về, Triệu Đồng thích nhất uống nước lê đường phèn, vẻ mặt khiêm tốn cười: "Bệ hạ, người thích nhất uống nước lê đường phèn!"


      "Này lấy cho trẫm uống!"


      "Vâng, bệ hạ!"


      Triệu Đàn cầm lấy thìa, quỳ gối giường, bắt đầu thìa thìa mà đút cho người được cho là dưỡng thương, Triệu Đồng nằm ngủ đệm lớn đắp áo gấm.


      Sau khi ăn chén nước lê đường phèn xong, Triệu Đàn còn tỉ mỉ cầm lấy khăn lụa lau khóe miệng Triệu Đồng, lại giúp đỡ Thiên Hạo Đế dịch dịch góc chăn.


      "Triệu Đàn, trẫm đau lưng!"


      "Vâng, bệ hạ!"


      Dưới trợ giúp của Triệu Đàn, Triệu Đồng ở sập trở mình, nằm ở chỗ này, Triệu Đàn quỳ ở bên đấm lưng nắn vai cho .


      Triệu Đàn tuy rằng biết võ công, nhưng dù gì cũng là theo chân lão phụ thân Nam An Vương Triệu Trinh tập vài cái kỹ năng võ thuật, ngón tay của nàng ấn áp hữu lực, lại thon dài mềm mại, khiến cho Thiên Hạo Đế thoải mái cực kỳ.









      Triệu Đồng híp mắt, biểu lộ vẻ mặt cực kỳ hưởng thụ, chỉ kém phối hợp vài tiếng tiểu khò khè.


      Ngày hôm sau:


      Lấy cớ bị thương mọi để ý tới là Thiên Hạo Đế, ngủ dậy, lập tức gọi Minh Châu quận chúa: "Triệu Đàn, trẫm muốn rửa mặt!"


      "Vâng, bệ hạ!"


      Triệu Đồng đầu hướng ra ngoài nằm ngửa ở giường, mấy cung nữ bưng khay đứng ở bên, khay để đó chậu rửa mặt bằng kim loại, khăn lụa, xà bông thơm, hương cao các loại.


      Triệu Đàn ngồi ở ghế đôn.

      Nàng trước dùng khăn lụa chấm nước ấm lau khuôn mặt tiểu bạch kiểm của Thiên Hạo Đế, sau đó dùng xà bông thơm cho Thiên Hạo Đế rửa mặt, đem khuôn mặt tuấn tú lau sạch , thoa lên hương cao bắt đầu mát xa.


      Ngón tay Triệu Đàn lướt qua mặt Triệu Đồng, cảm thấy mặt Sủi Cảo ca ca non mịn bóng loáng, sờ lên còn mềm mại, trong nội tâm khỏi có chút đố kỵ, : "Ngươi bình thường đều dùng cái gì lau mặt?"

      "Lau mặt?" Triệu Đồng híp mắt hưởng thụ, "Đại nam nhân lau mặt cái gì? Dùng nước trong rửa được sao!"


      nhíu mày trầm tư, cuối cùng lại bổ sung câu: "Đôi khi dùng xà bông thơm rửa mặt!"


      "Hừ!" Triệu Đàn thừa nhận chính mình đố kỵ đâu.


      Triệu Đồng lần đầu tiên hưởng thụ những đồ chơi của nữ nhân này, cảm thấy ngón tay Triệu Đàn dường như mang theo dòng điện, xoa nắn lấy mặt của mình, tê tê thoải mái cực kỳ.


      Chu thái hậu mang theo nữ quan Ngọc Hương qua coi, cảm thấy hai huynh muội này đủ nhàm chán, lắc đầu ra, phân phó thái giám: "Nhớ nhắc nhở bệ hạ cùng quận chúa đến chỗ ai gia dùng bữa tối!"


      Điền Hoàng Hậu cùng cung nữ thái giám thân tín đến rồi.


      Hoàng Đế bệ hạ nằm ở giường hưởng thụ nữ nhân gia biễu diễn, Minh Châu quận chúa máy móc bóp khuôn mặt bệ hạ, mắt to nhìn về phía Điền Hoàng Hậu nháy nháy, tràn đầy ý cầu cứu.


      Điền Hoàng Hậu giả bộ như có nhận được tín hiệu cầu cứu Minh Châu quận chúa, hàn huyên vài câu, : "Bệ hạ, nô tì chuẩn bị hội đèn lồng Nguyên tiêu!"





      " !" con mắt Thiên Hạo Đế như trước có mở ra, lười biếng .


      Điền Hoàng Hậu quay người rời , bước chân dần dần nhanh hơn.


      Cung nữ thái giám theo.


      Triệu Đồng nhắm mắt lại, chỉ nghe được thanh quần áo xột xoạt.


      Khuôn mặt Thiên Hạo Đế rút cuộc sửa soạn xong.


      Ngón tay Triệu Đàn mệt đến ngất ngư, cái cằm đặt gối mềm Triệu Đồng: "Sủi Cảo ca ca?"


      "Ân."


      "Ngươi như thế nào lớn lên?"


      "Hả?"


      "Lông mi con mắt giống như dùng mực vẽ ra, bờ môi còn hồng hồng, làn da vừa mịn lại trắng, ta khi còn bé cũng hoài nghi ngươi trang điểm nữa nha! , ngươi như thế nào so với ta nhìn đẹp hơn?"


      "... Cha mẹ sinh đấy..."


      "Hừ!"


      Ngày thứ ba:

      Thiên Hạo Đế dùng lí do bị thương cần chiếu cố, cho Minh Châu quận chúa nằm ngủ giường La Hán.


      Đến đêm, Triệu Đàn ôm chăn ngủ say, nghe thấy giường truyền đến thanh Sủi Cảo ca ca: "... Bánh Hấp, ta lại đói bụng..."


      " nên gọi ta là Bánh Hấp ! Đúng rồi, ngươi phải vừa ăn qua đùi cừu nướng than sao?"


      "Triệu Đàn, trẫm lại đói bụng."


      "Ách, muốn ăn cái gì?"


      "Muốn ăn điểm tâm đơn giản, ngươi tự tay làm mì hoành thánh như thế nào?"


      "Hừ!"



      Hai khắc sau, Thiên Hạo Đế được ăn canh hoành thánh mì gà nghe là Minh Châu quận chúa tự làm.


      "Muội muội, chén mì hoành thánh này là ngươi làm hay sao?"


      "... Ngươi ăn ? Hay là ta đem cái bát canh gà mì hoành thánh bưng tới đút ngươi..."


      "Hương vị rất ngon!"


      "Hừ!"


      Trải qua ba ngày tra tấn, trải qua thời hạn cuối cùng Thiên Hạo Đế ngừng đổi mới, Minh Châu quận chúa triệt để biến trở về tiểu quận chúa điêu ngoa bốc đồng trước mặt Thiên Hạo Đế: "Lão nương làm!"


      Thiên Hạo Đế rất bình tĩnh: " thô lỗ! Bất quá, đây mới là ngươi nha muội muội! Trẫm rất yên tâm!"


      "Phì!"


      Triệu Đàn cùng Triệu Đồng lại khôi phục cái nguyện đánh cái nguyện sủng, cái S cái M truyền thống ở chung hình thức.


      Lúc này trong kinh thành, hề giống Thiên Hạo Đế Triệu Đồng tận lực biểu ra nhàng như vậy.


      Trải qua vô số lần đàm phán tranh chấp cùng cò kè mặc cả, dưới chủ trì của Lễ bộ, Đại Kim cùng Ô Thổ cùng Đông Xu quan hệ thông gia đều xác định xuống.


      Đại Kim Xạ Dương quận chúa Triệu Lệ Nhã gả hướng Ô Thổ, trở thành Trắc Phi của Thái Tử Ô Thổ Vân Đoan; Đại Kim Kỳ Dương quận chúa Triệu Thụy Hà gả hướng Đông Xu, trở thành Trắc Phi của Đông Xu Thái Tử Trúc Tranh.




      Tết nguyên tiêu vừa kết thúc, Ô Thổ cùng Đông Xu sứ giả rời kim kinh, tháng tám lại đến kim kinh cưới Xạ Dương quận chúa Triệu Lệ Nhã cùng Kỳ Dương quận chúa Triệu Thụy Hà.


      Nam An Vương Triệu Tử từ khi đại đông doanh, liền còn có quay về hành cung suối nước nóng núi—— trực tiếp Tây Bắc, tuần tra quân đội.


      Thẳng đến đầu mùa xuân cuối tháng tháng hai, Thiên Hạo Đế mới bái biệt mẫu thân Chu thái hậu, mang theo Điền Hoàng Hậu cùng Minh Châu quận chúa trở về kim kinh.


      Tuy rằng biết rất ràng Đông Xu úy Vương điện hạ nhất định là theo Thái Tử trở về Đông Xu, thế nhưng là Triệu Đàn như cũ thân mình tới Linh hải khách quán, vào cái tiểu viện nơi Liễu Ly ở.


      Ngày xưa náo nhiệt phồn hoa Đông viện hôm nay mảnh đìu hiu, ngói tường mới tinh trắng lẳng lặng đứng ở đó, Triệu Đàn ngẩng đầu, chỉ nhìn thấy trời quang xanh lam , khe ngói xanh đậm rút ra nhánh cỏ khô trong gió lạnh chập chờn ở đầu mùa xuân.


      Triệu Đàn nhắm mắt lại, tựa hồ nghe tiếng gió vù vù.

      Nàng nhớ lại lúc nàng còn , hồ ly ca ca ôm nàng ngồi ở lò sưởi trước tường Trúc viên, bên sưởi ấm bên dỗ dành nàng: "Cố hương của ta ở đông biên cương, chỗ đó có đại thảo nguyên rộng lớn vô biên, mùa hè ở thảo nguyên đẹp nhất, nhiều đóa hoa sen cạn nhàng nở, khiêu vũ trong gió; nơi nào còn có hồ nước Ngõa Luân lớn nhất Đông Phương đại lục, bầu trời xanh thăm thẳm, hồ Ngõa Luân xanh biếc, đồng cỏ bên hồ, bầy cừu màu trắng, nữ tử Mục Dương xinh đẹp xướng ca... Ngươi bây giờ ngoan ngoãn ngủ, chờ ngươi trưởng thành, ta dẫn ngươi xem cố hương của ta, dẫn ngươi chơi thảo nguyên..."


      đến hôm nay, Triệu Đàn mới hiểu được, hồ ly ca ca cũng có lừa gạt nàng, chỉ có điều, cố hương của phải đông biên cương, mà là biên cương giáp Đông Xu!


      Triệu Đàn ngẩng đầu, nhìn bầu trời ngói lam, có tâm của mình: hồ ly ca ca, ta mực biết điều biết điều, thế nhưng là ngươi lại tuân thủ lời hứa, người rời , nhìn cố hương đại thảo nguyên!

      Nàng cúi đầu nhìn bồn hoa vàng nhạt trong viện run run rẩy rẩy nở rộ đón xuân, mặt xinh đẹp ra nét mặt tươi cười đáng .


      Hồ ly ca ca, chờ ta a!


      Từ Linh hải khách quán ra, Triệu Đàn tiện đường ngõ Dã Kê Tháp.


      Đến đầu phố ngõ Dã Kê Tháp, nàng nhìn thấy phía trước có cái tiệm tơ lụa của nhị ca, liền vào, rất nhanh liền ra —— Triệu Đàn tay phía trước, Tô Ngưng Tô Dung huynh đệ theo ở phía sau, Tô Ngưng ôm chồng tơ lụa, Tô Dung nâng chồng vải trắng.


      Lần này nàng là ăn mặc nữ trang, cho nên thoải mái liền gõ cửa nhà chi nương.


      Chi nương rất nhanh liền ra mở cửa.


      Thấy Triệu Đàn, nàng vốn là có chút kinh ngạc, tiếp theo liền nở nụ cười: "Hoan nghênh hoan nghênh!"


      Triệu Đàn cười phất phất tay, ý bảo Tô thị huynh đệ đem tơ lụa gì gì đó đều đưa vào .


      Chi nương vội hỏi: "Này làm sao dám đảm đương..."


      Triệu Đàn cười: "Ta đây là mượn hoa hiến phật, đều là từ chỗ nhị ca ta lấy được, tốn lượng bạc!"


      Chi nương rủ tầm mắt xuống cười cười, trong mắt lại tia kinh ngạc.


      Nàng mỉm cười đem Triệu Đàn đón tiếp.


      Tô thị huynh đệ buông lễ vật liền đầy bụi đất rời —— đường đường Thanh y Vệ Thủy Thất Thủy Thập Tứ hóa thân gã sai vặt vận chuyển, ra còn chưa đủ mất mặt hay sao!


      Mãi cho đến ngồi xuống trong nhà chính, Triệu Đàn vẫn cảm thấy chi nương xảy ra ít biến hóa, nhưng lại lại nên lời là cái gì biến hóa, liền lặng lẽ đánh giá.


      Trong góc nhà chính bầy cái than lô nho . Sau khi nghênh đón Triệu Đàn vào, chi nương liền mở ra miệng than lô bắt đầu nấu nước.


      Triệu Đàn mỉm cười nhìn chi nương.

      Nàng rốt cuộc biết chi nương biến hóa ở nơi nào —— nàng mập, hơn nữa y phục rất tươi đẹp rất thích hợp.


      Chi nương vốn có khung xương đẹp đẽ khéo léo, coi như là thêm ít thịt, cũng là ra, có thể làm cho Triệu Đàn nhìn ra, chắc là mập ít.


      Nàng hôm nay mặc áo sa tanh trắng thuần, váy lụa trắng, thoạt nhìn ấm áp vừa vui vẻ, lộ ra khuôn mặt tú lệ nhắn, rất có cảm giác nhà có việc vui.


      Triệu Đàn con mắt nhìn màn cửa sổ dán chữ hỷ đỏ thẫm, quả thực dám tin vào hai mắt của mình.


      Chi nương lập tức cong lên khóe miệng nở nụ cười: "Ngươi cũng nhìn ra, ta kết hôn rồi!"


      Lúc này ấm trà đồng than lô phát ra thanh "Tích tích". Chi nương vội vàng qua che miệng ấm, sau đó cầm ấm tới đây châm trà cho Triệu Đàn.


      Nước trà vẫn là Tam Pháo Thai.


      Nước ấm giội lên, táo đỏ, cẩu kỷ, cây long nhãn cùng hạt mè nho đều trôi lơ lửng ở miệng chén, thoạt nhìn rất là náo nhiệt.


      Triệu Đàn nhìn chén trà, đầu óc loạn thành bầy.


      Chi nương định lại thần khí nhàn ngồi xuống ở bên cạnh, rủ tầm mắt xuống, mở miệng : " thành hôn hơn tháng."


      Triệu Đàn nhìn nàng, cố tự trấn định: "Cái kia… tướng công của ngươi đâu?"


      Chi nương có ngẩng đầu, nàng đùa bỡn vòng tay cổ tay: "Tướng công của ta đến nha môn rồi."


      "Nha môn?" Triệu Đàn nhìn chằm chằm vào chi nương.


      "Đúng vậy a!" đầu Chi nương rút cuộc ngẩng lên, con mắt tựa hồ ngậm tầng hơi nước nhìn Triệu Đàn, " là sai dịch phủ nha môn kinh triệu tất nhiên là nha môn rồi!"


      "Cái kia đại ca của ta..."

      Chi nương tựa hồ nghe thấy Triệu Đàn , nàng mở tròng mắt, nhìn qua nhà chính bên ngoài đình viện, phối hợp : "Nhà cũng ở trong ngõ Dã Kê Tháp, lão hàng xóm nhiều năm rồi. Nhà của ta chỉ có thúc phụ cùng ta hai người, thúc phụ nghĩ muốn ta kén rể rồi; vừa vặn huynh đệ nhà bảy người, cha mẹ cũng nguyện ý cho ở rể, cho nên liền... Chúng ta liền thành thân."


      Triệu Đàn tính cái, đúng lúc là bọn xuất phát hành cung suối nước nóng núi mười ngày sau.


      Nàng nâng chung trà lên nước uống ngụm, nguyên bản ngọt nước trà uống tựa hồ có chút đắng chát: "Cái kia đại ca của ta —— "


      "Nương tử, ta trở về!" Từng tiếng nam tử từ bên ngoài truyền đến.


      Chi nương vội vàng đứng dậy ra ngoài đón.


      Triệu Đàn cũng buông ly, đứng dậy.


      vào là nam tử mặc đồ nha dịch màu đen, dáng người trung đẳng, mày rậm mắt to đấy, nhìn qua rất tuấn.


      Chi nương vội vàng giới thiệu : "Đây là Triệu Gia muội muội, cùng thúc phụ ta ở Nhuận Dương kết làm bạn tốt!"


      Nàng rồi hướng Triệu Đàn giới thiệu : "Đây là tướng công của ta, trong nhà xếp hạng thứ ba, cũng gọi Mạnh Tam Lang, ngươi gọi Mạnh Tam là được rồi!"


      Triệu Đàn vội vàng hành lễ: "Bái kiến Mạnh Tam ca!"


      Mạnh Tam rất đúng ngại ngùng, mặt màu lúa mì mơ hồ đỏ lên, kêu tiếng "Triệu Gia muội muội", liền với chi nương: "Nương tử, lưu Triệu Gia muội tử trong nhà dùng cơm, ta ra ngoài trước mua chút rượu đồ ăn!" Quay người liền ra ngoài.


      Trong phòng rất yên tĩnh rất yên tĩnh, ấm nước hồ toát ra hơi nước nhè .





      Chi nương thêm gì nữa, nàng có lựa chọn của mình, nàng còn có thể nắm trong tay cuộc sống của mình, cho nên hối hận.


      Triệu Đàn nghĩ đến đại ca ở Tây Bắc phía xa, trong nội tâm thấy thương cảm, lại lời nào để —— ca ca là có hôn ước, chi nương lập gia đình.


      Triệu Đàn đến cùng có lưu lại ăn bữa cơm này. Nàng để lại xấp ngân phiếu, quay người ra.


      Nàng chậm rãi trở về Vương Phủ.


      Muốn đến chỗ đại ca, đơn giản nhắc tới tình cảm của đại ca, nước mắt Triệu Đàn chậm rãi chảy xuống —— mỗi người đều chúng ta là con cưng của trời, là thiên chi kiều nữ, thế nhưng là, Bánh Bao ca ca, Sủi Cảo ca ca, Màn Thầu ca ca, còn có ta, chúng ta tuy nhiên cũng có nỗi khổ cầu còn được.


      Tác giả ra suy nghĩ của mình: lạnh quá đặt mua, bất quá mạc mạc kiên trì đổi mới bỏ vũng hố giọt ~

      :yoyo69:Chứng nào xong truyện này m nhờ 1 nàng nào beta lại toàn truyện để làm ebook nha.
      Mình dành time beta để edit bộ tiếp theo.
      Thanks các nàng trước
      Last edited: 3/6/15
      HoanHoan, Thiên Thanhh, Bạch Phụng9 others thích bài này.

    2. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Doc truyen NATPTK cam thay vua buon cuoi vua ngot ngao con TCKN doc may chuong nay cu cam thay day xot xa hoi tiec cho tinh cam cua cac nhan vat

    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 32: Biết được tin dữ lão nương phong lưu

      Tây Bắc đầu mùa xuân, bầu trời xanh lam mấy đóa mây trắng bay bay, gió xuân se lạnh từ Tuyết Sơn thổi đến, thổi qua mảnh đất cằn cỗi mà rộng lớn này, thúc giục cỏ khô vươn ra mầm xanh , nhưng lại có đóa hoa đầu mùa xuân.




      Từng gốc cây Bạch Dương đứng thẳng, tựa hồ màu xanh nào, nhưng nếu nhìn kỹ mà , phát hoa bạch dương rực rở rủ xuống từng xâu từng xâu, chờ cuộc bữa tiệc hoa long trọng, so sánh với hoa dương bay đầy trời quá xa vời.( ôi ta dịch khúc này mà hiểu cái chi hết)




      Thành trì Mặc Thành lớn nhất Tây Bắc đóng giữ đại binh doanh trong soái trướng ngoài thành, Nam An Vương Triệu Tử cùng thống lĩnh Đinh Dật cùng với mấy cái phó tướng bố trí phòng vệ Tây Bắc.




      Thuộc địa Tây Nhung gần Đại Kim nhất lại rục rịch, Triệu Tử Tây Bắc chính là vì bố trí phòng ngự đối với Tây Nhung.




      Đến chạng vạng tối, giải quyết xong công vụ, Đinh Dật cùng Triệu Tử cỡi ngựa chạy băng băng cánh đồng hoang vu.




      Hai người thẳng đến tối mới trở về đại doanh.




      Dùng lúc ăn cơm tối, uống chút rượu, Đinh Dật nổi danh lắm chuyện cùng Triệu Tử về trò cười Tổng đốc Ngọc Thanh Tây Bắc.




      Triệu Tử mỉm cười bưng chén rượu, nghe Đinh Dật miêu tả sinh động như mà lấy Ngọc Thanh ra bêu xấu: "Ngọc Thanh phải là ỷ vào chính mình ngày thường xinh đẹp, luôn mắt cao hơn đỉnh, hôn cũng chọn chọn lựa lựa, ai biết cư nhiên lại đụng phải cái xui xẻo!"




      Triệu Tử biết Đinh Dật muốn đem muội tử của mình gả cho Ngọc Thanh, lại bị Ngọc Thanh cự tuyệt, cho nên trong nội tâm ôm hận Ngọc Thanh. cũng cổ vũ, cũng cắt ngang, tạm thời nghe thôi.


      Vương gia mặc dù có lên tiếng cổ vũ, nhưng mà Đinh Dật như trước cao hứng bừng bừng: "Ngọc Thanh trong nhà sủng ái cái nha đầu trong phòng, ai biết chân trước ra ngoài làm việc, chân sau mẫu thân đem nha đầu kia thưởng cho tên bán hoa trước phủ!đợi Ngọc Thanh trở về, nha đầu kia gả cho tên bán hoa rồi! Hặc hặc!"




      Đinh Dật cười đến eo đều đứng dậy nổi: "Vương gia, càng thần kỳ còn ở phía sau đây, nha đầu kia lúc ở trong phủ Ngọc Thanh mang thai, kết quả đến nhà tên bán hoa đầy sáu tháng, liền sinh ra tiểu tử mập mạp!"



      Tổng đốc Ngọc Thanh Tây Bắc đồng dạng cũng là thân tín của Triệu Tử, Triệu Tử nghĩ đến Ngọc Thanh tuấn tú lịch tao nhã, vẫn còn có cảnh ngộ như vậy, trong nội tâm khỏi rất là đồng tình, mặt nhưng là ra.




      Đinh dật cười đến nước mắt chảy ra, có chút khát nước, bưng chén rượu lên uống hơi cạn sạch, tiếp theo bát quái: "Ngọc Thanh muốn đem nha đầu kia trở về, nhưng lại là thứ xuất, trong phủ lão thái thái là mẹ cả, mẹ cả chết sống đồng ý; hơn nữa cái nha đầu kia cùng tên bán thành hôn, có thể nào chia rẽ vợ chồng người ta; Ngọc Thanh muốn đem con cướp về a, lại âu yếm cái nha đầu kia, nỡ bỏ nàng! Lần trước ta ở Mặc Thành đụng phải cải trang xuất hành, còn tưởng rằng làm cái gì rồi, theo nửa ngày, mới phát nguyên lai cái nha đầu kia mang theo tiểu tử béo dạo đường!"




      Triệu Tử đột nhiên cảm giác được mắt trái nhảy rộn cái, bất động thanh sắc mà mở trừng hai mắt, lại uống chén rượu.




      Đinh Dật nín cười: "Vương gia, ngươi biết làm cái gì ? ở đây theo dõi nhìn lén cái nha đầu kia cùng đứa con thứ trưởng!"




      Triệu Tử cảm thấy tim đập rất nhanh, tựa hồ có điềm may, muốn nghe tiếp nữa, chỉ thị thị vệ Bạch Giác: "Ta mệt mỏi, cho ta chén trà!"



      Đại Kim có tục bưng trà tiễn khách, Đinh Dật tuy rằng say mông lung, chê cười Ngọc Thanh được vẫn chưa thỏa mãn, lại cũng dám lưu lại nữa, vội vàng cáo từ rời .




      Triệu Tử công khai chiếm lĩnh soái trướng của , tắm rửa ngủ.




      Ngày thứ hai, Triệu Tử nhận được thư của phụ tá Hoàng Chí Xương ở Vương Phủ kim kinh gởi tới, trong thư ngoại trừ chính , còn kẹp tờ giấy —— " hộ vệ Tam Hứa Nhị ở ngõ Dã Kê Tháp Tôn báo tin, Tần nương kén rể rồi, là Mạnh Tam nhà bên."




      Thấy tờ giấy này, Triệu Tử vô thức mà giật giật khóe miệng: " đùa gì vậy!"



      Chi nương thầm mến nhiều năm như vậy, hai người tâm ý vất vả biểu lộ lẫn nhau, cùng Tôn gia kiên quyết chuyện hủy bỏ hôn ước miệng. ở đây cùng tương lai của nàng cố gắng, nàng có thể nào câu gả cho người khác?




      Thế nhưng , ra những lời này, Triệu Tử lại cảm thấy đúng, từ ghế đứng lên, cầm lấy tờ giấy kia nhìn kỹ càng, giấy trắng mực đen —— "Tần nương kén rể rồi, là Mạnh Tam nhà bên " !


      Triệu Tử dám tin vào hai mắt của mình, lại nhìn lần, trước sau như bất động thanh sắc mặt trở nên tái nhợt, ra vẻ chán nản.




      chậm rãi ngồi trở lại ghế, hai tay run rẩy cầm lấy tờ giấy kia.




      mặt bàn Bạch Giác đặt hộp quẹt ở nơi nào .




      Triệu Tử muốn với lấy cái hộp quẹt kia, thế nhưng tay của tự chủ được mà run rẩy, với nhiều lần mới với tới cái hộp quẹt.




      cọ xát cọ xát, khó khăn lắm mới bắt lửa .


      Hộp quẹt sáng lên cái, rất nhanh liền hết rồi.




      Ngón tay Triệu Tử bị hơi nóng hộp bị đốt tí.




      dường như có cảm thấy đau, lần nữa đốt hộp quẹt lên.




      Lần này, thành công đốt tờ giấy kia.




      Nhìn nó hóa thành tro tàn, Triệu Tử khẽ cười.


      Phụ thân lão Nam An Vương Triệu Trinh của Triệu Tử, lúc còn trẻ chính là mỹ nam tử nổi danh Đại Kim, dù cho cho tới bây giờ, như cũ là đại thúc đẹp trai.




      Thần thái giống như Triệu Trinh, Triệu Tử tự nhiên cũng là mỹ nam tử khó có được, thậm chí so với phụ Triệu Trinh tăng thêm thêm vài phần tuấn tú. Lúc này, mặt mỉm cười làm cho người động dung —— xuất thân cao quý, từ chính là Nam An Vương thế tử, năm đó mười sáu tuổi, lại thừa kế tước vị phụ thân, thành Nam An Vương, là con cưng của trời, làm sao bị cái nữ nhân mình như vậy vứt bỏ?




      Triệu Tử mỉm cười như trước, mỉm cười càng ngày càng cứng ngắc, càng ngày càng trầm trọng, rút cuộc che mặt, nước mắt từ giữa ngón tay tuôn ra.




      Chi nương, ta thừa nhận, ta bao giờ phủ nhận nữa, I love you. ( ha ha, ta chịu nổi bà tác giả này)



      Ta ngươi.




      Đến kinh đô Đông Xu ngày thứ hai, Liễu Ly sáng sớm thức dậy, ở Thanh Liễu cư luyện đao trong sân, bên ngoài có người gõ cửa.




      Gã sai vặt hầu hạ Liễu Ly, Tiểu Tùng qua mở cửa, phát người đến là đại nha hoàn Thiến Tâm cùng tiểu nha đầu trong phòng của Úy Vương thái phi Bạch thái phi.




      Thiến Tâm tiến đến hướng Liễu Ly hành lễ : "Bẩm báo Vương gia, thái phi nương nương mời ngài!"


      Liễu Ly sớm thu đao.




      thân hắc y lụa mỏng, nhuyễn đao màu đen vây quanh ở bên hông, ra mảnh liễu giống như kích thước lưng áo, nhàng đứng ở nơi đó, nhìn thoáng qua Thiến Tâm: "Hai khắc sau, bổn vương đến vườn Liên Hương thăm hỏi thái phi."




      "Vâng." Thiến Tâm chậm rãi lui xuống.








      Liễu Ly bắt đầu luyện quyền.




      Ra đến cửa chính Thanh Liễu cư, Thiến Tâm lại lặng lẽ quay đầu nhìn lại.




      Vương gia ràng sinh ra là khuôn mặt xinh đẹp như nữ nhân cùng cái tiểu thân thể gầy teo, lại nên luyện võ công dung mãnh như vậy, phù hợp mà!




      Hai khắc sau, Liễu Ly tắm rửa thay áo bào trắng thêu Tỳ Hưu màu đen mang theo mấy người hầu cận, tới Liên Hương cư nơi mẫu thân Bạch Thái phi cư trú.




      Thời điểm vào, Bạch Thái phi ngồi trước gương trang điểm, Liễu Ly liền đứng ở bên.




      Bạch Thái phi tuy là thái phi, có nhi nữ Trúc Thuyên cùng Trúc Sanh hơn hai mươi tuổi, nhưng bề ngoài khi nhìn chỉ hơn ba mươi tuổi.




      Trúc Thuyên cùng Liễu Ly lớn lên rất giống nàng, đượng nhiên là xinh đẹp cực kỳ, đến hôm nay, Bạch Thái phi như cũ là mặt phấn môi son tóc mai đen như mây, hơn nữa thân thể xinh đẹp mảnh khảnh, bộ dạng thuỳ mị hề xứng, chỉ có thể phong thái xinh đẹp năm xưa hề suy giảm chút nào.


      Bạch Thái phi liếc nhìn nhi tử, trong nội tâm rất thoải mái.




      Lão nhân gia nàng cho tới bây giờ theo đuổi cuộc sống có thể là hoa nở có thể bẻ gãy, thẳng cũng có thể uốn cong được, cuộc sống tiêu sá ân ái thoải mái, thế nhưng là đứa con trai này lại bị mấy cái người nước Kim dưỡng thành nam nhân khiết phích, hơn hai mươi tuổi mà cái nha đầu thông phòng cũng có.




      Liễu Ly nhìn mẫu thân trang điểm lòe loẹt, nhíu mày : "Mẫu thân muốn vào cung sao?"


      Bạch Thái phi xinh đẹp cười : " Đoán đúng rồi! Hiểu mẹ ai bằng con a!"




      Liễu Ly mặt lạnh như băng gì.




      Vô luận ai thay đổi, biết nhân tình của mẫu thân mình là em trai của Hoàng Đế , nhưng lại duy trì lui tới, trong nội tâm thấy thoải mái.




      Cũng bởi vì Bạch Thái phi năm đó sống với trượng phu Trúc Hành, lại đương vụng trộm cùng hoàng thái tử cũng chính là Đông Xu Phúc Toàn Đế hôm nay, Trúc Thanh Hàn, mới đưa đến Liễu Ly tuổi bị Thái Tử Phi Hoàn Nhan thị đố kỵ cũng chính Hoàn Nhan Hoàng Hậu phái người bắt , ném ở phố Nhuận Dương của Đại Kim.




      Nhớ tới chuyện cũ, Liễu Ly hận Hoàn Nhan Hoàng Hậu, lại chán ghét mẹ đẻ Bạch Thái phi cùng tình nhân của nàng là Trúc Thanh Hàn. nhìn Bạch Thái phi, đè nén chán ghét, : "Ta !"




      Bạch Thái phi tự nhiên hiểu tâm tình nhi tử, nàng đứng dậy tới, cách Liễu Ly rất gần mới ngừng lại, trong mắt là nghiêm túc khó được: "Trúc Sanh, mẫu thân cũng là vì ngươi!"




      Trong mắt nàng rất nhanh ra vui vẻ, chuyển chủ đề: " Những cái nha đầu kia trong phòng ta, đều là ta nghìn chọn vạn lựa và để ý mới ra đấy, cũng đều được gọi là Xuân Lan Thu Cúc, ngươi chọn mấy cái thông phòng !"




      Tác giả ra suy nghĩ của mình: thon thả Canh [2] ~




      Cám ơn mọi người nhắn lại cùng cất chứa ~ rất cảm tạ rồi!



      Xuân Lan Thu Cúc Còn có tiễn đưa mạc mạc Bá Vương phiếu Vũ Hóa phi tiên, tốn kém rồi a ~





    4. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      Ngày nào cũng có chương mới sướng quá cơ
      :yoyo45::yoyo45::yoyo45:

    5. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 33: Gặp mặt bệ hạ lo trước tính sau






      Nghe xong lời của mẫu thân, Liễu Ly chậm rãi lui ra phía sau bước, khom người hành lễ, cất cao giọng : "Mẫu thân ban thưởng, nhi tử dám chối từ, chẳng qua là nhi tử xưa nay quái gở, thích có người xuất ở trong viện của nhi tử!"




      Bạch Thái phi cúi đầu nhìn Liễu Ly.




      Đây là con của nàng, đúng là con trai ruột của nàng, tuy rằng bị tiện nhân Hoàn Nhan thị kia xếp đặt thiết kế ném tới kim quốc, trưởng thành ở bên ngoài, nhưng cái tướng mạo kia cực giống nàng là căn cứ tốt nhất để xác minh, chẳng qua là, đứa này tính tình như thế nào lại kì quặc như vậy?




      Bởi vì là tới gặp mẫu thân, cho nên Liễu Ly có đội vương miện Quận Vương, tóc dài đen nhánh dùng sợi dây tối màu buộc lại tùy, tùy ý mà xõa sau lưng, trong đó vài sợi tóc thổi ra trước người.




      Bạch Thái phi duỗi ra tay trắng noãn, muốn giúp đem cái sợi tóc xanh kia trở về, ai biết còn có chạm được vào người Liễu Ly, như bay lui về sau nửa bước.




      Liễu Ly cảnh giác mà nhìn Bạch Thái phi, Bạch Thái phi mặt ra vẻ xấu hổ, tay phải duỗi ra dừng chút, rụt trở về.




      Phát giác được thái độ của mình hợp với lẽ thường, Liễu Ly thu lại thái độ, trở lại vẻ lạnh lùng của thường ngày.




      Hầu hạ bọn nha đầu đều câm như hến cúi đầu đứng tại nguyên chỗ, dám lên tiếng.




      Bạch Thái phi tự giễu cười cười: "Trúc Sanh, ngươi hay là vẫn có đem ta trở thành mẹ của ngươi!"




      Liễu Ly cúi đầu .




      Bạch Thái phi tự giễu mà nghĩ: bởi vì ngày xưa, hôm nay nhận quả, có cái gì để oán trách đây?




      Nàng tận lực khiến cho mình hòa nhã chút: "Như thế này , ngươi theo ta tiến cung diện thánh!"




      "Vâng!" Nghĩ đến sứ mạng mình gánh vác, Liễu Ly đáp ứng .




      Đông Phương đại lục nguyên bản sở hữu bốn quốc gia —— Kim quốc, Tây Nhung, Đông Xu cùng Ô Thổ. Kim quốc nằm ở phía nam chính giữa Đông Phương đại lục, cùng Tây Nhung nằm ở phía tây Đông Phương đại lục, Đông Xu nằm ở phía đông Đông Phương đại lục, phía đông lãnh thổ có nước gần biển, Ô Thổ tức nằm ở phía bắc Đông Phương đại lục


      Tổ phụ Nguyên Khánh Đế Triệu của Thiên Hạo Đế Kim quốc Triệu Đồng khi còn tại thế, lấy cớ Tây Nhung ngược đãi công chúa hòa thân Vi Danh của Đại Kim, đại binh tiếp cận, rất nhanh chiếm lĩnh Tây Nhung, Tây Nhung từ nay về sau trở thành nước thuộc địa của Kim Quốc.




      cho tới hôm nay, trăm năm qua , tuy rằng thực lực Kim quốc ở ba quốc gia ngày càng hung mạnh, nhưng Tam quốc kiềm chế lẫn nhau , Tam quốc ở Đông Phương đại lục như trước bảo trì bố cục thế chân vạc.




      Mà Đại Kim bởi vì Chiến Thần Triệu Trinh tồn tại, gần ba mươi năm, Kim quốc ở nhiều lần tác chiến với Ô Thổ cùng Đông Xu lấy được toàn thắng, Đông Xu cùng Ô Thổ mực ở địa vị bị áp chế.







      Hôm nay Phúc Toàn Đế Đông Xu Trúc Thanh Hàn, nhiều năm trước gặp chuyện, mấy năm gần đây vết thương cũ tái phát, mực triền miên giường bệnh, phần lớn chính vụ giao cho Thái Tử Trúc Tranh xử lý.




      Mẫu thân Trúc Tranh là Hoàn Nhan Hoàng Hậu của Đông Xu xuất thân quyền quý Hoàn Nhan thị, khôn khéo tài giỏi, lòng dạ độc ác, nàng cùng gia tộc của nàng Hoàn Nhan thị phụ tá Thái Tử Trúc Tranh, vững vàng nắm lấy quyền hành Đông Xu.




      Liễu Ly cỡi ngựa, theo xa giá Bạch Thái phi tiến vào Hoàng Cung Đông Xu.




      Hai mẹ con vừa đến ngoài điện Phúc Toàn Đế ở, đại thái giám thân tín Ngô Quảng Lâm của Phúc Toàn Đế liền mang theo tiểu thái giám ra đón.




      Bạch Thái phi cùng Liễu Ly xuống xe ngựa, theo Ngô Quảng Lâm thẳng vào Hiệt Điện của Phúc Toàn Đế.




      Hiệt Điện ở bên ngoài cung, tuy rằng dùng điện Vi Danh, nhưng ra là khu kiến trúc đối diện hướng nam cực lớn. Cung điện khéo léo rất khác biệt, ngay cả lâm viên (khu trồng cây cảnh) bày trí cũng thiên về tinh xảo rất mới mẻ, cùng lâm viên đại khí Đại Kim bất đồng.




      Liễu Ly cũng phải là lần đầu tiên vào Hoàng Cung Đông Xu.




      Cung điện Đông Xu thiên về rực rỡ xinh xắn, đối với tập quán nguy nga hoa lệ của Đại Kim, theo Liễu Ly mà , cái chỗ này quả thực là nhìn quen.




      nhớ tới lâm viên rộng lớn tráng lệ của Triệu Đàn ở phủ Minh Châu quận chúa.







      Thiên Hạo Đế sủng ái muội muội, vì thể sủng ái đối với Triệu Đàn, mùa xuân hàng năm đều đem phủ Minh Châu quận chúa trắng trợn sửa cái, kết quả tầm mười năm qua , Minh Châu quận chúa cũng có vào ở, thế nhưng là phủ Minh Châu quận chúa lại trải qua ngừng tu sửa cùng mở rộng, hiên ngang tráng lệ quả thực có thể so sánh với Hoàng Cung rồi.





      Chẳng qua là mỗi khi lũ triều thần điều tra đều phát , Thiên Hạo Đế tu sửa phủ Minh Châu quận chúa, ràng toàn bộ dùng chính là bên trong kho của , chưa bao giờ dùng qua ngân lượng của quốc khố.




      Nghĩ đến niềm vui hàng năm vào mùa xuân của đám quan lại, Liễu Ly nhịn được cong lên khóe miệng cười cười.




      Bạch Thái phi ở bên thấy được, thấp giọng hỏi: "Sanh nhi vì sao mà cười? Chẳng lẽ là bởi vì gặp được hoàng thúc của ngươi hả?"




      Liễu Ly: "..."




      Bạch Thái phi cười tự nhiên: " là hài tử kì quái!"




      Ngô Quảng Lâm nghe vậy cười làm lành : "Úy Vương điện hạ đối với bệ hạ là thúc cháu tình thâm mà!"




      Liễu Ly: "..." Đây cũng quá buồn nôn rồi a!




      Ngô Quảng Lâm dẫn Úy Vương mẫu tử tiến vào Hiệt Điện Thiên Điện.




      Tuy là mùa xuân rồi, thế nhưng trong Hiệt Điện Thiên Điện ấm áp dễ chịu, mùi thơm Long Tiên Hương thanh nhã cùng hỗn hợp vị thuốc thảo dược dày đặc bốc hơi cùng chỗ, làm cho người ta quái dị cảm giác.




      Phúc Toàn Đế dựa vào gối mềm nửa nằm ở giường, nhìn Bạch Thái phi cùng Úy Vương Trúc Sanh cúi đầu hành lễ, thanh khàn khàn: "Hãy bình thân!"




      Liễu Ly ngẩng đầu, lẳng lặng nhìn Phúc Toàn Đế.




      Phúc Toàn Đế cũng nhìn , trong mắt mảnh hiền từ: "Sanh nhi, đến đây với trẫm!"




      Liễu Ly dừng lại, Bạch Thái phi lặng lẽ đẩy cái.




      Liễu Ly ở sập bên cạnh ngồi xuống. Bạch Thái phi nhàng bước lên, đứng ở phía sau .




      Ngô Quảng Lâm mang theo tiểu thái giám hầu hạ trong Thiên Điện chậm rãi lui ra ngoài, đóng lại cửa điện, tự mình canh giữ tại đó.




      Phúc Toàn Đế nhìn Liễu Ly mà chớp mắt. Sau nửa ngày, mới hỏi: "Sanh nhi, ngươi có nhớ hay có muốn gì ?"




      Liễu Ly suy nghĩ chút, cảm thấy buồn cười: ngươi là nguyện vọng Thần Tiên thỏa mãn người trần gian trong chuyện xưa sao!




      mỉm cười, có trả lời.




      Bạch Thái phi ở lưng nhàng sờ cái.




      Liễu Ly mỉm cười : "Tạ bệ hạ, thần nghĩ muốn!"




      Phúc Toàn Đế duỗi ra bàn tay khô gầy, muốn cầm chặt tay Liễu Ly.




      Liễu Ly vừa muốn rút lui, nhưng khi nhìn đến con mắt tràn đầy khẩn cầu của Phúc Toàn Đế, lòng của lập tức liền mềm nhũn, vẫn nhúc nhích, mặc cho Phúc Toàn Đế cầm tay của mình.




      Trong lòng bàn tay Phúc Toàn Đế ấm áp ẩm ướt, tựa hồ ở như sốt .




      vô lực mà nắm tay Liễu Ly, nửa ngày mới : "Trán cùng với cái cằm của ngươi lớn lên giống ta!"




      Liễu Ly cảm thấy còn lời nào để .




      biết mình hẳn là giống mẫu thân nhiều chút.




      Hơn nữa, cho dù là, cũng nên giống thúc phụ của mình, mà phải là giống lão Úy Vương Trúc Hành, phụ thân chết của mình mới đúng.




      im lặng .




      Con mắt Phúc Toàn Đế dời về phía Bạch Thái phi.




      Ánh mắt hai người triền miên.




      Liễu Ly ở bên nhìn quen, ho khan tiếng.




      Phúc Toàn Đế mệt mỏi nhắm mắt lại, Bạch Thái phi cúi đầu.




      Liễu Ly muốn mở miệng tạm biệt để rời khỏi Hoàng Cung, chợt nghe được ngoài điện truyền đến thanh Ngô Quảng Lâm: "Bẩm báo bệ hạ, Hoàng hậu nương nương cùng thái tử điện hạ đến thăm người bị bệnh!"




      Phúc Toàn Đế mở mắt, trong mắt tràn đầy mỏi mệt: "Tuyên vào !"




      Hoàng Hậu mặc lễ phục đỏ thẫm đầu đội châu quan Hoàn Nhan Hoàng Hậu cười dịu dàng đến, Thái Tử Trúc Tranh thân áo bào tím theo ở phía sau.




      Hoàn Nhan Hoàng Hậu vốn là tiến đến giường bệnh trước, đối với Phúc Toàn Đế tiến hành phen hỏi han ân cần, sau đó cười nhìn Bạch Thái phi.




      Bạch Thái phi cúi đầu chịu đựng, rút cuộc khom mình hành lễ: "Nô tì Bạch thị tham kiến Hoàng hậu nương nương."




      Hoàn Nhan Hoàng Hậu cười nhìn Bạch Thái phi, nhìn trong chốc lát, mới : "Hãy bình thân!"




      Liễu Ly mặc kệ những thứ này, Hoàn Nhan Hoàng Hậu cùng Thái Tử Trúc Tranh vừa tiến đến, liền khom mình hành lễ.




      Phúc Toàn Đế chân mày cau lại, mở miệng : "Trúc Tranh, ngươi cùng Úy Vương ra bên ngoài dạo chơi !"




      Liễu Ly cùng Trúc Tranh cùng chỗ ra Hiệt Điện.




      Trúc Tranh là người trầm mặc.




      gì thêm, chẳng qua là phía trước tới.




      Liễu Ly theo sát phía sau.




      Tùy tùng Trúc Tranh xa xa mà theo ở phía sau.




      Mãi cho đến Lục Ba Đình bên hồ, Trúc Tranh mới quay đầu lại bắt chuyện với Liễu Ly: "Úy Vương, nhìn lại mới thấy non sông trong hoàng cung tươi đẹp a!"




      Hai người im lặng đứng ở Lục Ba Đình lâu, Trúc Tranh hỏi: " chí hướng của Úy Vương là cái gì?"




      Liễu Ly hơi suy nghĩ chút, : "Tìm chỗ yên tĩnh, sống yên tĩnh qua ngày."




      Trúc Tranh tin, mỉm cười: "Thật sao?"




      Liễu Ly nhìn , ánh mắt bình tĩnh: "Tất cả đều là ."




      Trúc Tranh nhìn về phía mặt hồ dợn sóng: " thất đánh bại lời !"




      Ngày hôm đó, Triệu Tử mang theo đám người Đinh Dật thị sát rồi chuẩn bị chiến , vừa quay về đến đại doanh, thân binh báo lại: " Tổng đốc Tây Bắc Ngọc Thanh ngọc đại nhân tới yết kiến!"




      Triệu Tử nhớ tới những lời kia Đinh Dật giễu cợt Ngọc Thanh, lập tức : "Mời ngọc đại nhân trong trướng chờ nghị , bổn vương liền tới."




      Ngọc Thanh cùng Triệu Tử tuổi tác tương tự, tướng mạo tuấn tú, luôn luôn trầm tĩnh.




      hướng Nam An Vương Triệu Tử hồi báo về việc chuẩn bị lương thảo cung ứng chiến đấu lần này, Triệu Tử đem giữ lại, hai người uống chút rượu.




      Triệu Tử biết mình phẩm rượu tốt, quen thuộc say mà , sợ là ăn bậy bạ, cho nên chẳng qua là khuyên Ngọc Thanh uống rượu, chính mình chẳng qua là nếm mấy chén.




      Thấy mặt Ngọc Thanh trắng nõn nổi lên đỏ ửng, Triệu Tử mới mở miệng : "Ta nhớ được ngươi năm nay hai mươi bảy rồi a, vẫn chưa cưới vợ?"




      Ngọc Thanh giơ chén rượu cười cười: "Thần chưa cưới vợ, đại khái là Hồng Loan tinh linh !"




      Triệu Tử lại hỏi câu: "Dưới gối có nhi tử? Theo công lao của ngươi, ngược lại là có thể vì lấy cái phong hào đấy!"




      Ngọc Thanh cười thảm: "Vương gia biết gia của thần rồi hả?"




      Triệu Tử im lặng gật đầu.




      Ngọc Thanh gì, bắt đầu tự rót uống mình.




      Triệu Tử mặt ra vẻ đành lòng.




      biết , người khổ sở tới cực điểm, ngược lại là có lời nào để .




      Triệu Tử thêm gì nữa, tay chống mà, nhìn Ngọc Thanh ly tiếp ly mà uống rượu.




      Theo ám vệ hồi báo, Ngọc Thanh bình thường là uống rượu , đại khái là muốn thư giãn tí a!




      Triệu Đàn trở lại Vương Phủ, vốn là trở về Lê Hương viện.




      Nàng đem mấy cái thiếp thân nha đầu Tiểu Tùng Tiểu Trúc Tiểu Lê Tiểu Đào gọi đến phòng ngủ, chỉ huy các nàng xuất ra sổ sách bắt đầu tính toán tài sản của mình.




      Sau nửa canh giờ, Triệu Đàn nằm nghiêng giường, Tiểu Lê cầm sổ sách bắt đầu đọc cho nàng nghe: " Uyển Châu Phủ phía đông Tây sơn trang bốn mươi dặm, ruộng cạn năm trăm mẫu; Ích Dương Phủ chín mươi dặm Tôn gia trang, ruộng nước bảy trăm mẫu; Dương Phủ phía đông biên cương có đồng lúa hai mươi dặm, đồng cỏ năm trăm mẫu —— "




      "Ngừng!" sắc mặt Triệu Đàn vui mừng, mỗi người đều nàng giàu có, nàng hôm nay mới biết mình giàu có đến chứng này, ở đông biên cương cũng có sản nghiệp, "Những thứ này a ruộng đồng a đồng cỏ a đều là từ đâu mà đến vậy?"




      Tiểu lê giải thích : "Có rất nhiều thứ lão thái phi cho đấy, có rất nhiều thứ là bệ hạ ban cho người, còn có..."




      Triệu Đàn mỉm cười : "Ta biết, ngươi đem đồng lúa ở Dương Phủ phía đông biên cương hai mươi dặm tình huống cho ta !"




      "Vâng."




      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Canh [1] a ~




      Triệu Đàn hỏi cái cái đồng cỏ kia làm cái gì đấy?





    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :